• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Thầy trò Đường Tăng đổi bát vàng lấy chân kinh có phạm tội hối lộ?

Việc 2 đại đệ tử của Phật đòi thầy trò Đường Tăng biếu cái bát vàng mới trao chân kinh trong 'Tây du ký' có phải là hành vi đòi hối lộ, vì sao Phật tổ vẫn đồng tình?​

Đọc truyện, xem phim Tây du ký, chắc hẳn ai cũng nhớ đoạn thầy trò Đường Tăng đến đất Phật sau vô vàn gian khó, được Phật tổ đồng ý trao chân kinh. Các đại đệ tử của Phật là A Nan, Ca Diếp sau khi dẫn mấy thầy trò đến kho kinh văn, xem khắp một lượt thì nói với Đường Tam Tạng rằng: "Thánh tăng từ phương Đông tới đây, chắc có chút lễ vật gì biếu chúng tôi chăng? Mau đưa ra đây chúng tôi mới trao kinh cho".
Tam Tạng nói: "Đệ tử là Huyền Trang, vượt đường sá xa xôi, chẳng chuẩn bị được quà cáp gì cả". Hai vị tôn giả cười nói: "Hà hà! Tay trắng trao kinh truyền đời, người sau đến chết đói mất".
Tôn Ngộ Không thấy họ vòi vĩnh, liền đòi đi mách Phật tổ, hai vị tôn giả bèn níu lại trao kinh cho. Bốn thầy trò vui mừng chằng buộc đồ đạc, gánh gồng trở về. Đến con sông lớn, "nhờ" gặp nạn rơi xuống nước, phải giở sách kinh ra phơi, họ mới biết toàn bộ đều là giấy trắng. Đường Tăng nước mắt ngắn dài, vừa đau xót vừa sợ hãi, có phần oán trách, dẫn các đồ đệ trở lại chỗ Phật tổ khiếu nại.
Tôn Ngộ Không nói: "Thầy trò tôi trăm cay ngàn đắng, đi bao năm tháng mới đến được đây, nhờ ơn Như Lai truyền phát kinh, mà A Nan, Ca Diếp đòi tiền hối lộ không có, cố ý phát kinh giấy trắng chưa có một chữ. Xin Phật tổ trị tội hai người tác tệ, và đổi kinh có chữ cho chúng tôi".
Phật tổ cười nói: "Chuyện ấy ta đã biết, hai người phát kinh không lỗi. Bởi kinh rất quý, lẽ nào tay không thỉnh kinh mà được phúc hay sao? Khi trước các thầy mới tu tại đây có đem kinh xuống nước Xá Vệ mà tụng cầu siêu cho Triệu trưởng giả, Triệu trưởng giả trả công 3 đấu 3 thăng gạo trắng và bạc vàng chút đỉnh, ta còn nói Triệu trưởng giả bủn xỉn lắm, chắc sau con cháu phải nghèo nàn. Nay ngươi đến tay không mà thỉnh bấy nhiêu kinh, còn than thở gì nữa? Kinh giấy trắng chẳng phải là vô dụng đâu, ấy là kinh vô tự, quý hơn kinh hữu tự, ngặt chúng sinh xem không hiểu nên phải đổi".
Thầy trò Đường Tăng đổi bát vàng lấy chân kinh, có phải là hối lộ Phật tổ? - 1

Đường Tăng phải trao bát vàng cho tôn giả A Nan để được nhận chân kinh.

Nói rồi, Phật truyền A Nan, Ca Diếp đổi kinh có chữ cho 4 thầy trò. Hai vị tôn giả đưa họ đến kho kinh văn và lại đòi lễ vật như trước. Tam Tạng đành bảo Sa Tăng mở hành lý lấy chiếc bát vàng mà vua Đường tặng khi trước, vẫn dùng để khất thực trên đường thỉnh kinh, đem dâng. A Nan cầm cái bát, rất vui vẻ; những người xung quanh cười rằng hai vị không biết xấu hổ, nhưng tôn giả vẫn tỉnh queo, còn Ca Diếp thì lấy kinh có chữ trao cho mấy thầy trò.

Chuyện Đường Tăng phải biếu bát vàng mới lấy được chân kinh mang về khiến nhiều người than thở rằng, ngay cả ở đất Phật cũng có tệ hối lộ, ngay cả Đức Phật cũng dung túng cho nạn hối lộ. Vậy thông điệp thực sự của câu chuyện trên là gì? Ở đây, cần giải mã hai vấn đề: Vì sao lại là kinh không có chữ, và vì sao nhất định phải trao bát vàng mới được nhận kinh?

Đối với các vị xuất gia tu Phật, bình bát là một trong những vật quý giá nhất mà mỗi vị tỳ kheo phải bảo vệ, vì vật này tượng trưng cho tâm thanh tịnh, tinh khiết của người xuất gia, cũng như tâm từ bi phủ khắp muôn loài. Tuy nhiên, chiếc bình bát của Đường Tăng lại không phải bình thường. Nó là vật của vua Đường - anh kết nghĩa - tặng, tức là một vật kỷ niệm mang tính tình cảm; và nó lại bằng vàng - thứ kim loại quý hiếm của thế tục, tức mang ý nghĩa tài sản. Vì thế, chiếc bát vàng này của Đường Tăng tượng trưng cho của cải, tình riêng và danh vọng phàm trần.
Việc phải từ bỏ chiếc bát quý này mới lấy được kinh phật có ngụ ý rằng, con người phải lìa bỏ những dục vọng thế tục như tư tình, của cải, danh vọng mới có thể thụ lĩnh đạo giải thoát.

Còn chuyện thầy trò Đường Tăng được trao kinh không chữ có ngụ ý gì? Có phải đó là kinh giả, vô giá trị? Chính Phật tổ nói kinh giấy trắng chẳng phải là vô dụng, thậm chí còn quý hơn kinh có chữ cơ mà!

Kinh không chữ được trao khi Đường Tăng chưa đưa bình bát, nghĩa là vẫn còn bị ràng buộc bởi những thứ của thế tục, vẫn coi kỷ vật của vua Đường là quý mà khư khư giữ lấy, chưa thâm nhập vào Phật tính được. Trong tình trạng đó, mấy thầy trò tuy nhận được chân kinh nhưng không thể hiểu được ý nghĩa sâu xa trong đó, như vậy có đọc kinh cũng không có tác dụng gì.

Về sau, khi đã trao bát vàng để lấy chân kinh, Đường Tăng đã thực sự buông bỏ, đã hết mọi sở chấp, không chấp có mà cũng không chấp không, không còn vật giữ và cũng không còn vật để giữ. Ông không còn bị ràng buộc bởi các pháp thế gian, đi sâu vào Phật tính, thấy rõ được các pháp vốn là không từ đâu đến, tất cả đều là không. Đây là lúc ông thực sự ngộ ra chân lý của nhà Phật, cũng là nhận được chân kinh vậy.
 
Nói câu công bằng thì lão Ngô viết ra cái tác phẩm này thâm thúy thật, xứng đáng 4 đại danh tác. Người nhà nước hiểu 1 kiểu tấm tắc khen hay, kẻ anti chế độ cười truyện đá đểu. Quan trọng nhất đến khi bị xích cổ lên phường, à công đường chứ. Tác giả dư sức cãi nhau, lôi ý nghĩa hình ảnh "tốt đời đẹp đạo" ra def, và nó đúng thế thật.

Quan phủ xử án mà dám bới móc, nói theo hướng xấu thì rõ ràng quan phủ có tư tưởng phổng đạn. Thách cụ thằng nào va chạm tác giả đấy. Nên lão Ngô mới chửi tùm lum mà vẫn sống nhăn răng đến cuối đời đc:look_down:
 
phật tổ đập chuột sợ vỡ bình, ko lấy đồ của đường tank thì lấy tiền đéo đâu nuôi 18 vị la hán ăn bò dát vàng bú vang pháp mua nhà + cho đệ tử đi du học xứ tư bản, chưa kể các vị 7749 vị bồ tát nữa, giúp sugar tank quài chẳng lẽ đéo lấy phí lại quả công đức. Hồng phúc của nhân rân phương tây cực lạc c là con cháu các vị la hán và bồ tát dc lên làm la hán + bồ tát chứ còn j
t nói thế đúng ko đồng chí @thangnhocmoilon @Trâu Lái Xe


Đạo Phật dạy con ng ta buông bỏ phàm tục để giải thoát mà.
Hơn nữa "đạo pháp bất khinh truyền". Kinh sách trao cho một tg éo biết buông bỏ phàm tục thì ngộ đạo kiểu éo j, trao tổ phí kinh sách
Ps: Quan điểm của 1 tg gốc Công giáo, h ko tôn giáo
 
Đạo Phật dạy con ng ta buông bỏ phàm tục để giải thoát mà.
Hơn nữa "đạo pháp bất khinh truyền". Kinh sách trao cho một tg éo biết buông bỏ phàm tục thì ngộ đạo kiểu éo j, trao tổ phí kinh sách
Ps: Quan điểm của 1 tg gốc Công giáo, h ko tôn giáo
Quan điểm của anh đúng, ko ai nói gì đâu. Nhưng đây là Tây Du Kí, cái quan điểm đúng đó bị cài "virus" của tác giả đó anh.:doubt:Chúng tôi đang ngồi phân tích con virus thôi
 
Nói câu công bằng thì lão Ngô viết ra cái tác phẩm này thâm thúy thật, xứng đáng 4 đại danh tác. Người nhà nước hiểu 1 kiểu tấm tắc khen hay, kẻ anti chế độ cười truyện đá đểu. Quan trọng nhất đến khi bị xích cổ lên phường, à công đường chứ. Tác giả dư sức cãi nhau, lôi ý nghĩa hình ảnh "tốt đời đẹp đạo" ra def, và nó đúng thế thật.

Quan phủ xử án mà dám bới móc, nói theo hướng xấu thì rõ ràng quan phủ có tư tưởng phổng đạn. Thách cụ thằng nào va chạm tác giả đấy. Nên lão Ngô mới chửi tùm lum mà vẫn sống nhăn răng đến cuối đời đc:look_down:
truyện nhiều tầng ý, ai hiểu sao hiểu, hay thì khen, phản cũng khen, ngẫm cũng khen
 
Ngoài cái bát ra đường tăng vẫn còn giữ lại áo cà sa đính kim cương cả trăm viên 50 carat nước D vết cắt excellent có giấy chứng nhận của GIA. Cây huyền trượng làm bằng vàng ròng nguyên khối đính kim cương, tính ra cái bát để khất thực là món đồ rẻ nhất trong bộ sưu tập mà đường tăng có đc. Như vậy lý lẽ bỏ cái bát vàng là đường tăng đã thoát tục có vẻ ko đúng cho lắm ;))
 
Ngoài cái bát ra đường tăng vẫn còn giữ lại áo cà sa đính kim cương cả trăm viên 50 carat nước D vết cắt excellent có giấy chứng nhận của GIA. Cây huyền trượng làm bằng vàng ròng nguyên khối đính kim cương, tính ra cái bát để khất thực là món đồ rẻ nhất trong bộ sưu tập mà đường tăng có đc. Như vậy lý lẽ bỏ cái bát vàng là đường tăng đã thoát tục có vẻ ko đúng cho lắm
suy nghĩ đơn giản thôi thợ bơi, phật tổ+ gia đình 18 vị la hán + gia đình 7749 vị bồ tát ko thể sống = không khí dc, phải có cái j đó chứ;))
 
Ngoài cái bát ra đường tăng vẫn còn giữ lại áo cà sa đính kim cương cả trăm viên 50 carat nước D vết cắt excellent có giấy chứng nhận của GIA. Cây huyền trượng làm bằng vàng ròng nguyên khối đính kim cương, tính ra cái bát để khất thực là món đồ rẻ nhất trong bộ sưu tập mà đường tăng có đc. Như vậy lý lẽ bỏ cái bát vàng là đường tăng đã thoát tục có vẻ ko đúng cho lắm ;))
Oh no no cái này anh quên sao? Áo cà sa, quyền trượng vàng là sản phẩm mồi mà Quan Âm mang sang Đại Đường để dụ người thỉnh kinh kiêm PR thôi. Giống anh thấy quảng cáo lập nick ở mấy web cờ bạc đc tặng ngay xxx tiền, hay mua bia Huda (đạt chuẩn thỉnh kinh) trúng thưởng cà sa vậy.:big_smile:

Và cũng y hệt như hiện tại, dân tình xôn xao giải thưởng khủng, đánh động cả vua Đường, nhưng thực tế lại trao cho "người nhà" là Kim thiền tử chuyển sinh - Anh đem 2 món đấy ra đổi chân kinh có mà nghe chửi vuốt mặt ko kịp ấy, nó vốn là đồ của Tây trúc sẵn mà? :doubt:Riêng cái bát là sản phẩm thủ công mỹ nghệ Trung Hoa, mang sang phương Tây tăng giá cực mạnh. Anh có nhớ con đường tơ lụa và tơ lựa trên biển? :still_dreaming:
 
suy nghĩ đơn giản thôi thợ bơi, phật tổ+ gia đình 18 vị la hán + gia đình 7749 vị bồ tát ko thể sống = không khí dc, phải có cái j đó chứ;))
Rõ ràng là vậy, nên việc nói Đường tăng bỏ lại cái bát là buông bỏ khỏi tục thế này kia là xạo, bản thân đường tăng cũng lương lẹo, sở hữu 3 vật có giá trị nhưng tăng chỉ bỏ lại vật giá trị thấp nhất, rồi kiểu khóc lóc khổ sở vì cái bát đó để đi khất thực , vậy 2 món còn lại làm gì sao ko cúng dường cho nhẹ hành lý giữ lại cái bát để đi xin cơm chay? ;))
 
không làm thế con cháu đời sau lấy tiền đâu mà tiêu mà bú vang ăn bò dát vàng :))
Quyển trắng tinh là chân kinh không chữ, cũng là những kinh hay - Mỗi tội kinh này chạy trên Linux nhé mới extract nội dung đc. Trong khi 4 thầy trò và người dân bình thường toàn xài win thì có tác dụng đéo gì? :baffle:Phật tổ lại làm tôi nhớ mấy shop bm bán lap cài linux xong tìm cách vặt thêm tiền bản quyền win với những người ko biết cài.
 
Oh no no cái này anh quên sao? Áo cà sa, quyền trượng vàng là sản phẩm mồi mà Quan Âm mang sang Đại Đường để dụ người thỉnh kinh kiêm PR thôi. Giống anh thấy quảng cáo lập nick ở mấy web cờ bạc đc tặng ngay xxx tiền, hay mua bia Huda (đạt chuẩn thỉnh kinh) trúng thưởng cà sa vậy.:big_smile:

Và cũng y hệt như hiện tại, dân tình xôn xao giải thưởng khủng, đánh động cả vua Đường, nhưng thực tế lại trao cho "người nhà" là Kim thiền tử chuyển sinh - Anh đem 2 món đấy ra đổi chân kinh có mà nghe chửi vuốt mặt ko kịp ấy, nó vốn là đồ của Tây trúc sẵn mà? :doubt:Riêng cái bát là sản phẩm thủ công mỹ nghệ Trung Hoa, mang sang phương Tây tăng giá cực mạnh. Anh có nhớ con đường tơ lụa và tơ lựa trên biển? :still_dreaming:
Vậy khả năng 2 món kia là hàng giả ko có giá trị
 

Việc 2 đại đệ tử của Phật đòi thầy trò Đường Tăng biếu cái bát vàng mới trao chân kinh trong 'Tây du ký' có phải là hành vi đòi hối lộ, vì sao Phật tổ vẫn đồng tình?​

Đọc truyện, xem phim Tây du ký, chắc hẳn ai cũng nhớ đoạn thầy trò Đường Tăng đến đất Phật sau vô vàn gian khó, được Phật tổ đồng ý trao chân kinh. Các đại đệ tử của Phật là A Nan, Ca Diếp sau khi dẫn mấy thầy trò đến kho kinh văn, xem khắp một lượt thì nói với Đường Tam Tạng rằng: "Thánh tăng từ phương Đông tới đây, chắc có chút lễ vật gì biếu chúng tôi chăng? Mau đưa ra đây chúng tôi mới trao kinh cho".
Tam Tạng nói: "Đệ tử là Huyền Trang, vượt đường sá xa xôi, chẳng chuẩn bị được quà cáp gì cả". Hai vị tôn giả cười nói: "Hà hà! Tay trắng trao kinh truyền đời, người sau đến chết đói mất".
Tôn Ngộ Không thấy họ vòi vĩnh, liền đòi đi mách Phật tổ, hai vị tôn giả bèn níu lại trao kinh cho. Bốn thầy trò vui mừng chằng buộc đồ đạc, gánh gồng trở về. Đến con sông lớn, "nhờ" gặp nạn rơi xuống nước, phải giở sách kinh ra phơi, họ mới biết toàn bộ đều là giấy trắng. Đường Tăng nước mắt ngắn dài, vừa đau xót vừa sợ hãi, có phần oán trách, dẫn các đồ đệ trở lại chỗ Phật tổ khiếu nại.
Tôn Ngộ Không nói: "Thầy trò tôi trăm cay ngàn đắng, đi bao năm tháng mới đến được đây, nhờ ơn Như Lai truyền phát kinh, mà A Nan, Ca Diếp đòi tiền hối lộ không có, cố ý phát kinh giấy trắng chưa có một chữ. Xin Phật tổ trị tội hai người tác tệ, và đổi kinh có chữ cho chúng tôi".
Phật tổ cười nói: "Chuyện ấy ta đã biết, hai người phát kinh không lỗi. Bởi kinh rất quý, lẽ nào tay không thỉnh kinh mà được phúc hay sao? Khi trước các thầy mới tu tại đây có đem kinh xuống nước Xá Vệ mà tụng cầu siêu cho Triệu trưởng giả, Triệu trưởng giả trả công 3 đấu 3 thăng gạo trắng và bạc vàng chút đỉnh, ta còn nói Triệu trưởng giả bủn xỉn lắm, chắc sau con cháu phải nghèo nàn. Nay ngươi đến tay không mà thỉnh bấy nhiêu kinh, còn than thở gì nữa? Kinh giấy trắng chẳng phải là vô dụng đâu, ấy là kinh vô tự, quý hơn kinh hữu tự, ngặt chúng sinh xem không hiểu nên phải đổi".
Thầy trò Đường Tăng đổi bát vàng lấy chân kinh, có phải là hối lộ Phật tổ? - 1

Đường Tăng phải trao bát vàng cho tôn giả A Nan để được nhận chân kinh.

Nói rồi, Phật truyền A Nan, Ca Diếp đổi kinh có chữ cho 4 thầy trò. Hai vị tôn giả đưa họ đến kho kinh văn và lại đòi lễ vật như trước. Tam Tạng đành bảo Sa Tăng mở hành lý lấy chiếc bát vàng mà vua Đường tặng khi trước, vẫn dùng để khất thực trên đường thỉnh kinh, đem dâng. A Nan cầm cái bát, rất vui vẻ; những người xung quanh cười rằng hai vị không biết xấu hổ, nhưng tôn giả vẫn tỉnh queo, còn Ca Diếp thì lấy kinh có chữ trao cho mấy thầy trò.

Chuyện Đường Tăng phải biếu bát vàng mới lấy được chân kinh mang về khiến nhiều người than thở rằng, ngay cả ở đất Phật cũng có tệ hối lộ, ngay cả Đức Phật cũng dung túng cho nạn hối lộ. Vậy thông điệp thực sự của câu chuyện trên là gì? Ở đây, cần giải mã hai vấn đề: Vì sao lại là kinh không có chữ, và vì sao nhất định phải trao bát vàng mới được nhận kinh?

Đối với các vị xuất gia tu Phật, bình bát là một trong những vật quý giá nhất mà mỗi vị tỳ kheo phải bảo vệ, vì vật này tượng trưng cho tâm thanh tịnh, tinh khiết của người xuất gia, cũng như tâm từ bi phủ khắp muôn loài. Tuy nhiên, chiếc bình bát của Đường Tăng lại không phải bình thường. Nó là vật của vua Đường - anh kết nghĩa - tặng, tức là một vật kỷ niệm mang tính tình cảm; và nó lại bằng vàng - thứ kim loại quý hiếm của thế tục, tức mang ý nghĩa tài sản. Vì thế, chiếc bát vàng này của Đường Tăng tượng trưng cho của cải, tình riêng và danh vọng phàm trần.
Việc phải từ bỏ chiếc bát quý này mới lấy được kinh phật có ngụ ý rằng, con người phải lìa bỏ những dục vọng thế tục như tư tình, của cải, danh vọng mới có thể thụ lĩnh đạo giải thoát.

Còn chuyện thầy trò Đường Tăng được trao kinh không chữ có ngụ ý gì? Có phải đó là kinh giả, vô giá trị? Chính Phật tổ nói kinh giấy trắng chẳng phải là vô dụng, thậm chí còn quý hơn kinh có chữ cơ mà!

Kinh không chữ được trao khi Đường Tăng chưa đưa bình bát, nghĩa là vẫn còn bị ràng buộc bởi những thứ của thế tục, vẫn coi kỷ vật của vua Đường là quý mà khư khư giữ lấy, chưa thâm nhập vào Phật tính được. Trong tình trạng đó, mấy thầy trò tuy nhận được chân kinh nhưng không thể hiểu được ý nghĩa sâu xa trong đó, như vậy có đọc kinh cũng không có tác dụng gì.

Về sau, khi đã trao bát vàng để lấy chân kinh, Đường Tăng đã thực sự buông bỏ, đã hết mọi sở chấp, không chấp có mà cũng không chấp không, không còn vật giữ và cũng không còn vật để giữ. Ông không còn bị ràng buộc bởi các pháp thế gian, đi sâu vào Phật tính, thấy rõ được các pháp vốn là không từ đâu đến, tất cả đều là không. Đây là lúc ông thực sự ngộ ra chân lý của nhà Phật, cũng là nhận được chân kinh vậy.
Tao nói góc nhìn khác, bọn mày gạch nhé:
- Cuối truyện là Đường Tăng đã thành Phật rồi, nhưng đến khi lấy kinh vẫn còn chấp trước vào Đúng - Sai ( ở đây là việc đi lấy kinh mà còn bị thu phí), thế nên mãi mới không qua được bờ bên kia ( rớt xuống sông). Chỉ đến khi hiểu được cuộc đời này làm gì có Đúng-Sai, và chấp nhận sống thuận theo cái thế gian tạm gọi tên là Đạo ( việc lại quả này đã được Phật tổ trích dẫn lại bằng chính trường hợp của mình nhiều nghìn năm trước) thì mới thực sự sang lại bờ bên kia và cũng là cuộc sống lúc bắt đầu thỉnh kinh vậy.
 
Tao nói góc nhìn khác, bọn mày gạch nhé:
- Cuối truyện là Đường Tăng đã thành Phật rồi, nhưng đến khi lấy kinh vẫn còn chấp trước vào Đúng - Sai ( ở đây là việc đi lấy kinh mà còn bị thu phí), thế nên mãi mới không qua được bờ bên kia ( rớt xuống sông). Chỉ đến khi hiểu được cuộc đời này làm gì có Đúng-Sai, và chấp nhận sống thuận theo cái thế gian tạm gọi tên là Đạo ( việc lại quả này đã được Phật tổ trích dẫn lại bằng chính trường hợp của mình nhiều nghìn năm trước) thì mới thực sự sang lại bờ bên kia và cũng là cuộc sống lúc bắt đầu thỉnh kinh vậy.
Gạch vì nhớ lung tung. Lúc lấy kinh giả, bị rơi xuống sông, là chưa đc phong. Sau khi nôn "lệ phí" ra thì 5 thầy trò mới có danh hiệu các kiểu. Anh tưởng chữ ký của cấp trên thăng chức cho anh là free chắc? :vozvn (53):
 
Tao nói góc nhìn khác, bọn mày gạch nhé:
- Cuối truyện là Đường Tăng đã thành Phật rồi, nhưng đến khi lấy kinh vẫn còn chấp trước vào Đúng - Sai ( ở đây là việc đi lấy kinh mà còn bị thu phí), thế nên mãi mới không qua được bờ bên kia ( rớt xuống sông). Chỉ đến khi hiểu được cuộc đời này làm gì có Đúng-Sai, và chấp nhận sống thuận theo cái thế gian tạm gọi tên là Đạo ( việc lại quả này đã được Phật tổ trích dẫn lại bằng chính trường hợp của mình nhiều nghìn năm trước) thì mới thực sự sang lại bờ bên kia và cũng là cuộc sống lúc bắt đầu thỉnh kinh vậy.

Đm tao cũng mới ngộ ra chân lý này. Lúc mới ở nước ngoài về thì quan niệm rất rõ ràng đúng sai, đi đường ko vượt đèn đỏ, bị pikachu bắt ko hối lộ, làm việc bằng năng lực đéo cần lót tay o bế chính quyền... Sau mất lần bị cái xh củ lol của VN vả sml thì đã nhận ra đời đéo có đúng sai, quan trọng là thuận theo thời thế nhưng vẫn sống theo Đạo tâm của chính mình là được.
 
khuya quá đọc mỏi mắt, tml nào lướt ngang qua thì cho t xin 1 vk để làm dấu mai đọc với nhé, tks tml
 
Gạch vì nhớ lung tung. Lúc lấy kinh giả, bị rơi xuống sông, là chưa đc phong. Sau khi nôn "lệ phí" ra thì 5 thầy trò mới có danh hiệu các kiểu. Anh tưởng chữ ký của cấp trên thăng chức cho anh là free chắc? :vozvn (53):
Bộ nhớ chạy bằng cơm mà mày
 
Đm tao cũng mới ngộ ra chân lý này. Lúc mới ở nước ngoài về thì quan niệm rất rõ ràng đúng sai, đi đường ko vượt đèn đỏ, bị pikachu bắt ko hối lộ, làm việc bằng năng lực đéo cần lót tay o bế chính quyền... Sau mất lần bị cái xh củ lol của VN vả sml thì đã nhận ra đời đéo có đúng sai, quan trọng là thuận theo thời thế nhưng vẫn sống theo Đạo tâm của chính mình là được.
Thì bởi mày đã qa bao nhiêu trải nghiệm mới đúc rút ra được vào khoảnh khắc mà nhà Phật hay gọi Đốn Ngộ ý
 
Đưa cái bát vàng đúng là kiểu Đường tăng buông bỏ của cải quý giá nhất của mình để lãnh hội chân kinh như bài viết đã nói.
Ngoài ra tác giả Ngô Thừa Ân còn có một dụng ý trào phúng sâu sắc, đó là phê phán thực trạng xã hội Trung Quốc, coi đút lót những kẻ có chức quyền như luật bất thành văn.
 
Nếu xem từ đầu thì rõ ràng là Đường Tăng trừ răng với cắt tút ra có cái gì đâu. Đồ là Quan âm ban cho mà. Xoay vòng vòng lại về tay Phật tổ thôi. Cái nữa là bọn mày quên mất một chuyện. Bọn binh tôm tướng cá, con ông cháu cha nhảy ra bắt nạt ĐT rồi lại đc cứu đi, bọn mày thấy khó chịu, thấy xamlol. Nhưng chính ĐT cũng con ông cháu cha bỏ mẹ ra, Đệ tử của Thánh nhân cơ mà , thằng nào dám bắt nạt. Ông cha của bọn kia so với Phật tổ tính là cái gì? Rõ ràng là diễn kịch thôi. Phân tích vớ vẩn. Theo tao đc biết thì việc ĐT đi lấy kinh là nhằm chấn hưng Phật giáo, tăng cường thanh danh cho Phật giáo. Nôm na là làm quảng cáo thôi. Còn bọn kia cũng muốn kiếm tí lợi nhuận nên thằng nào cũng thả con cháu nhảy ra bú tí fame rồi rút đẹp. Lại chả đúng quá ấy chứ.
 
Nếu xem từ đầu thì rõ ràng là Đường Tăng trừ răng với cắt tút ra có cái gì đâu. Đồ là Quan âm ban cho mà. Xoay vòng vòng lại về tay Phật tổ thôi. Cái nữa là bọn mày quên mất một chuyện. Bọn binh tôm tướng cá, con ông cháu cha nhảy ra bắt nạt ĐT rồi lại đc cứu đi, bọn mày thấy khó chịu, thấy xamlol. Nhưng chính ĐT cũng con ông cháu cha bỏ mẹ ra, Đệ tử của Thánh nhân cơ mà , thằng nào dám bắt nạt. Ông cha của bọn kia so với Phật tổ tính là cái gì? Rõ ràng là diễn kịch thôi. Phân tích vớ vẩn. Theo tao đc biết thì việc ĐT đi lấy kinh là nhằm chấn hưng Phật giáo, tăng cường thanh danh cho Phật giáo. Nôm na là làm quảng cáo thôi. Còn bọn kia cũng muốn kiếm tí lợi nhuận nên thằng nào cũng thả con cháu nhảy ra bú tí fame rồi rút đẹp. Lại chả đúng quá ấy chứ.
Đọc lại truyện đi hãy chém bạn ơi. Thế cái bát vàng chuyên đi xin cơm chay, về cuối game dùng làm "lộ phí mua kinh văn" cũng là đồ Quan âm ban à? Cà sa, thiền trượng đc ban giống như tặng vest mặc vào lúc diện kiến Phật tổ rồi lại mặc về, làm gì có ai đòi?:ops:

ĐT là đệ giáo chủ, bị COCC bắt nạt là bình thường, đấu đá phe phái bên Tàu mà. Chả phải Tập hí con Phó Thủ tướng cũng dí cho thằng Bạc Hy Lai phải vào tù ngồi chung thân đó thôi, trong khi Bạc là con của 8 đại nguyên lão vai vế còn đứng trên cả bố Tập. Phật thì cũng phải tập trung dân chủ, nhìn mặt cấp dưới, nói làm phải có uy tín chứ đâu thể 1 tay che trời, nên biết đệ bị bắt nạt thì sai lính đi giải cứu hỗ trợ ĐT, chứ có động vào ô dù bọn quái đc đâu? Ko cứu nhanh, ĐT đi đời, truy cứu trách nhiệm thì các phe phái kia dí con yêu quái làm tốt thí là xong. ĐT lại reset thêm 1 kiếp nữa đi thỉnh kinh nhá :haha:

Anh chả hiểu gì về quan trường Tàu cả :doubt:
 
Tây Du Kí chuyện bịa 99%. Ai tìm hiểu cũng biết tôn giả Đại Ca Diếp và A Nan không phải người như thế. Chi tiết này có lẽ là thể hiện rõ nhất thái độ của lão Ngô với tôn giáo.
Ko phải thái độ với tôn giáo đâu. Mà là mượn truyện để phê phán thực trạng xã hội.
Còn về Phật giáo thì ông Ngô thực sự là 1 người cực hiểu sâu mới có thể vừa châm biếm xã hội vừa giữ được những cái tinh tuý của Phật giáo.
VD như việc đổi bình bát (thứ duy trì sinh mạng của người Phật tử gốc - Tức từ bỏ bản ngã). Trong truyện thì đây lại còn là 1 cái bình bát quý giá (giá trị nhất Đường tăng có) tức là còn phải từ bỏ cả vật chất nữa. Còn níu giữ mấy thứ đó sao mà ngộ ra được. Nên bỏ hết thì mới lấy lấy được kinh. Kinh không chữ nhưng thật ra đấy mới là chân kinh. Khi phát hiện ra, ko chữ, thầy trò tưởng là kinh giả nên nghĩ là bị lừa, đòi đổi (Tức tâm còn nghi ngờ, lung nay) cho nên được phát lại bộ kinh có chữ (ko phải giả nhưng là dành cho tầm thấp, những người chưa toàn giác).

Đến ngài Nguyễn Du còn phải nói:
“Ta đọc Kinh Kim cương hơn nghìn lần
Nhiều yếu chỉ sâu sắc trong đó ta không rõ
Đến nay, dưới đài đá "Chia kinh"
Mới hiểu kinh "không chữ" mới thật là chân kinh”

Còn nhiều thứ lắm. Phải đọc ngẫm và hiểu sâu cả về lịch sử, văn hoá lẫn Phật giáo mới hiểu ra được. Phim cũng sai lệch nhiều so với truyện nữa.
 
Ko phải thái độ với tôn giáo đâu. Mà là mượn truyện để phê phán thực trạng xã hội.
Chính vì "mượn truyện phê phán xh" nên mới để ĐT lấy bát vàng đổi chân kinh. Sau này chẳng may quan phủ xích lên công đường còn có cái mà cãi.
Chứ đúng logic thì ĐT sẽ hất hàm hỏi A-nan, Ca-diếp "Rồi, thế tổng chi hết bao nhiêu? Xuất hóa đơn đỏ cho anh":doubt:Xong sai thằng khỉ cầm hóa đơn làm cho 2 nháy cân đẩu vân về gặp vua Đường nhờ thanh toán. Tiền ngân sách nhà nước chứ có phải tiền túi anh Tăng đâu mà phải ngại, có điều đòi đột ngột quá mà Tây Trúc hình như ko tham gia SWIFT hay CIS nên anh Tăng đành giãy nảy lên kêu 2 chú thủ kho "làm tiền", sau bị Phật Tổ nói "Kinh not free" đành nôn cái bát ra, của đi thay tiền.
 
Top