Mày suy ngược lại, nếu ko thoát khỏi luân hồi, thì mỗi 1 kiếp mày có còn là chính mày hay ko. Theo triết lý của Phật Giáo về nhân quả thì kiếp sau mày có thể phải làm 1 con chó, 1 con bò nếu nghiệp kiếp này mày sát sinh hay phạm tội gì đó quá nặng. Rõ ràng việc còn luẩn quẩn trong vòng luân hồi với 1 sinh vật biết suy nghĩ như con người, kiếp sau trở thành súc vật, hoặc tệ hơn là mày sống tới 90 100 tuổi, con cháu đầy nhà, sau đấy mày mất đi và đào thai trở lại thành con của con cháu của mày, vì vậy nhìu lúc còn nhỏ mẹ hoặc cha tụi bây có khi nào chửi 1 câu thế này ko, mày giống "ông nội tao quá". Đó chính là cái hậu quả của việc còn luẩn quẩn ở luân hồi đấy, chính vì vậy các bậc đại trí đại ngộ đều mong muốn thoát khỏi luân hồi, và tất nhiên sau khi thoát khỏi luân hồi thì Phật giáo có thế giới Tây phương cực lạc của phật adida, còn thiên chúa giáo thì về thiên đàng của chúa cũng là 1 dạng thoát khỏi luân hồi.