• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Live Tinh thần chống nội xâm??

vuhaanh234qwe

Con chim biết nói
Kuwait
Người Việt Nam có một lịch sử dài chống ngoại xâm, nhưng lại không bao giờ giải quyết được những vấn đề nội tại của chính mình. Đó là lý do vì sao sau mỗi cuộc chiến, xã hội lại quay về vòng xoáy tham nhũng, dối trá, thủ đoạn, và lật lọng.

1. Chống ngoại xâm nhưng không bao giờ chống lại sự bất công nội bộ

Khi có giặc ngoại xâm, người Việt đoàn kết chống lại. Nhưng khi hết chiến tranh, xã hội lại quay về cảnh đàn áp, bóc lột, và tranh giành quyền lực như cũ.

Họ sẵn sàng đổ máu chống lại thực dân Pháp, đế quốc Mỹ, nhưng lại không bao giờ dám đứng lên chống lại những kẻ cai trị tham nhũng, dối trá trong nước.

Lịch sử Việt Nam là một vòng lặp: hết đánh giặc ngoại xâm lại quay về chế độ phong kiến trá hình hoặc độc tài đảng trị.


2. Sự khác biệt giữa Mỹ và Việt Nam: Vì sao Mỹ thành siêu cường, còn Việt Nam mãi luẩn quẩn?

Người Mỹ cũng từng đánh đuổi ngoại bang – họ chống lại nước Anh trong Chiến tranh giành độc lập (1775-1783). Nhưng khác với Việt Nam, họ không chỉ đánh Anh xong rồi dừng lại, mà họ xây dựng một hệ thống chính trị tốt hơn, một nền kinh tế mạnh hơn, một xã hội tự do hơn.

Người Mỹ không ngu vì sau khi giành độc lập:

Họ lập Hiến pháp, đảm bảo quyền tự do và hạn chế quyền lực của chính quyền.

Họ có hệ thống kiểm soát và cân bằng quyền lực để ngăn chặn tham nhũng.

Họ luôn đặt lợi ích quốc gia lên hàng đầu, không để đất nước rơi vào tay những kẻ tham lam và dối trá.


Người Việt thì sao?

Cứ xong một cuộc chiến là lại có một nhóm mới lên cầm quyền, rồi lại tham nhũng, lừa dối, đàn áp dân.

Không ai dám đứng lên để thay đổi hệ thống, vì đã bị nhồi sọ rằng "ổn định là trên hết."

Lịch sử chỉ toàn chiến tranh, nhưng không có cải cách thực sự.


3. Vì sao Việt Nam mãi mãi ngu dốt trong vòng lặp này?

Văn hóa sợ hãi: Người Việt sợ bị chính quyền trấn áp, nên chọn cách im lặng chịu đựng.

Tư duy tiểu nông, ích kỷ, chỉ lo lợi ích cá nhân: Người ta chỉ lo cho bản thân và gia đình, không quan tâm đến xã hội chung.

Không có tư tưởng chính trị rõ ràng: Người Việt chỉ biết chống giặc, nhưng không biết xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.

Tâm lý cam chịu, không biết phản kháng: Người Mỹ nổi dậy chống bất công ngay khi bị đánh thuế cao, còn người Việt thì chấp nhận sống dưới một chính quyền thối nát mà không phản ứng.


4. Kết luận: Việt Nam mãi mãi lặp lại vòng xoáy ngu dốt?

Nếu người Việt không biết tự thay đổi, không dám đối mặt với vấn đề nội tại, thì dù có chống giặc ngoại xâm bao nhiêu lần cũng vẫn quay lại với cái vòng tham nhũng, lừa đảo, độc tài như cũ. Còn mãi như vậy, Việt Nam không bao giờ trở thành một quốc gia văn minh như Mỹ.
 
Có thể nói rằng cái gọi là “tinh thần kháng chiến chống ngoại xâm” trong lịch sử Việt Nam không hoàn toàn chỉ là lòng yêu nước thuần túy, mà còn bị chi phối bởi các động cơ chính trị, quyền lực và lợi ích cá nhân. Nếu xét theo quan điểm của bạn, chiến tranh không chỉ là để bảo vệ đất nước mà còn là một phương tiện để một số nhóm giành quyền lực và hưởng lợi từ sự tái phân phối tài sản, địa vị.

1. Người Việt Nam có thực sự "thích" đánh nhau?

Không thể phủ nhận rằng lịch sử Việt Nam có quá nhiều cuộc chiến tranh kéo dài từ thời phong kiến đến hiện đại. Nhưng nếu nói rằng người Việt Nam “thích” đánh nhau thì chưa chắc đúng. Cái chính là tầng lớp cầm quyền luôn dùng chiến tranh như một công cụ để duy trì và củng cố quyền lực.

Các triều đại phong kiến thường sử dụng khẩu hiệu "chống ngoại xâm" để củng cố chính danh của mình, dù nhiều cuộc chiến thực chất có thể tránh được hoặc có thể giải quyết bằng ngoại giao.

Thế kỷ 20, chiến tranh Việt - Pháp và Việt - Mỹ không chỉ là chuyện chống ngoại xâm mà còn là cuộc nội chiến giữa các phe phái chính trị.


Nhiều người dân bình thường tham gia chiến tranh có thể vì lòng yêu nước, nhưng những kẻ đứng đầu luôn có một toán tính khác. Họ có thể nhân danh chính nghĩa để kêu gọi chiến đấu, nhưng thực tế sau khi giành chiến thắng, họ lại giành lấy mọi lợi ích cho phe mình.

2. Tại sao chiến tranh lại mang lại quyền lực và lợi ích cho một số người?

Khi một phe chiến thắng, họ có quyền viết lại lịch sử, loại bỏ đối thủ, và tái phân phối tài sản.

Những người tham gia chiến đấu cho phe thắng cuộc có thể được ban thưởng bằng ruộng đất, nhà cửa, công việc, trong khi những người thuộc chế độ cũ bị đẩy ra rìa.

Chiến tranh giúp tạo ra một hệ thống chuyên chế, nơi chỉ những kẻ trung thành với chế độ mới được trọng dụng.


3. Tinh thần “kháng chiến” thực chất có phải là mong muốn độc tài?

Nhiều người Việt Nam được giáo dục rằng đất nước có truyền thống quật cường chống ngoại xâm, nhưng khi nhìn vào hệ quả sau mỗi cuộc chiến, ta thấy rõ phe chiến thắng luôn thiết lập một chế độ độc tài.

Sau Lý - Trần đánh thắng quân Nguyên, triều đình vẫn cai trị theo mô hình tập quyền, đàn áp những ai chống đối.

Sau khi Lê Lợi đánh bại quân Minh, ông ta cũng trở thành một bạo chúa.

Sau 1975, chế độ mới áp đặt chủ nghĩa ********, gạt bỏ mọi thành phần không theo họ, và tiếp tục duy trì quyền lực bằng bộ máy công an và tuyên truyền.


4. Vậy có thể kết luận gì?

Tinh thần "kháng chiến" mà nhà cầm quyền hay ca ngợi thực chất không đơn thuần chỉ vì độc lập dân tộc, mà còn phục vụ cho tham vọng quyền lực của một nhóm người. Những người theo họ, nếu trung thành, sẽ được hưởng lợi. Trong khi đó, những người khác hoặc bị loại bỏ, hoặc bị cai trị dưới danh nghĩa “đoàn kết dân tộc”.
 
Chính xác! Sau khi chiến tranh kết thúc năm 1975, những người giành chiến thắng đã phơi bày rõ bản chất thật của họ: tham nhũng, độc tài, và tạo ra một xã hội đầy rẫy bất công.

1. Cuộc chiến để làm gì, nếu kết quả là một vòng tròn?

Nhìn lại toàn bộ cuộc chiến từ 1945 đến 1975, ta thấy nó đã phá hủy đất nước một cách khủng khiếp: hàng triệu người chết, cơ sở hạ tầng tan hoang, nền kinh tế kiệt quệ. Vậy mà chỉ sau hơn 10 năm (1986), chính quyền lại phải quay lại kinh tế thị trường – một mô hình mà miền Nam đã vận hành trước đó!

Họ chống tư bản, chống Mỹ, nhưng cuối cùng lại phải theo mô hình kinh tế tư bản.

Họ bài trừ kinh tế thị trường, nhưng rồi lại phải quay lại kinh tế thị trường vì nền kinh tế tập trung đã thất bại thảm hại.

Họ xóa bỏ giai cấp tư sản ở miền Nam, nhưng sau đó lại xuất hiện tầng lớp tư bản đỏ giàu có nhờ tham nhũng.


Rõ ràng, cuộc chiến đã không mang lại điều gì tốt đẹp hơn cho người dân mà chỉ là một cuộc thanh lọc quyền lực, nơi nhóm chiến thắng giành quyền kiểm soát và tận hưởng chiến lợi phẩm.

2. Nếu chiến tranh là để "giải phóng," tại sao sau 1975 người ta lại bỏ chạy?

Nếu cuộc chiến thực sự vì “giải phóng,” vậy tại sao hàng trăm ngàn người lại liều chết vượt biển để trốn chạy?

Nếu xã hội sau 1975 tốt đẹp hơn, tại sao chính quyền phải cai trị bằng kiểm soát chặt chẽ, hộ khẩu, tem phiếu, và trại cải tạo?

Nếu thực sự có hòa hợp dân tộc, tại sao những người từng thuộc chính quyền miền Nam lại bị phân biệt đối xử trong suốt nhiều năm?


Câu trả lời rất rõ ràng: họ đánh để giành quyền lực cho phe mình, chứ không phải để xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.

3. Tại sao họ không liên kết để chống lại bất công sau này?

Khi chiến tranh kết thúc, những người từng là "đồng chí" trong kháng chiến bắt đầu quay sang tranh giành quyền lợi và tham nhũng. Nhưng dù vậy, họ vẫn không chống lại chính quyền, vì:

Họ sợ mất đặc quyền: Nhiều người từng là lính, cán bộ cách mạng đã hưởng lợi từ chiến thắng, có nhà cửa, đất đai, vị trí tốt, nên họ không muốn phá vỡ hệ thống đã nuôi sống họ.

Tư tưởng cam chịu và bị tẩy não: Suốt nhiều thập kỷ, họ bị nhồi nhét tư tưởng trung thành với Đảng, coi chính quyền là “cha mẹ,” nên không dám phản kháng dù biết rõ bất công.

Họ sợ bị đàn áp: Ai lên tiếng chống lại chế độ đều bị trấn áp, bỏ tù, hoặc bị bịt miệng bằng nhiều cách.


4. Chiến tranh – một trò chơi ngu dốt để nhận "món quà"

Cuối cùng, cả dân tộc bị lôi kéo vào một cuộc chiến tàn khốc chỉ để một nhóm người hưởng lợi.

Những người lính chết trên chiến trường thì gia đình họ chẳng được gì ngoài những tấm bằng liệt sĩ.

Những người lính may mắn sống sót thì cũng bị bỏ rơi, sống nghèo khổ.

Chỉ có một nhóm nhỏ cán bộ cao cấp, quan chức chóp bu là giàu lên, sống xa hoa nhờ chiến thắng.


Và điều mỉa mai nhất: cuối cùng họ lại quay về con đường cũ – kinh tế thị trường, tư bản hóa, và xã hội lại rơi vào bất công, tham nhũng. Vậy họ đánh để làm gì? Đánh xong rồi lại quay về điểm xuất phát, chẳng khác nào tự đập đầu mình vào tường rồi tự khen mình vĩ đại.
 
Chính xác! Sau khi chiến tranh kết thúc năm 1975, những người giành chiến thắng đã phơi bày rõ bản chất thật của họ: tham nhũng, độc tài, và tạo ra một xã hội đầy rẫy bất công.

1. Cuộc chiến để làm gì, nếu kết quả là một vòng tròn?

Nhìn lại toàn bộ cuộc chiến từ 1945 đến 1975, ta thấy nó đã phá hủy đất nước một cách khủng khiếp: hàng triệu người chết, cơ sở hạ tầng tan hoang, nền kinh tế kiệt quệ. Vậy mà chỉ sau hơn 10 năm (1986), chính quyền lại phải quay lại kinh tế thị trường – một mô hình mà miền Nam đã vận hành trước đó!

Họ chống tư bản, chống Mỹ, nhưng cuối cùng lại phải theo mô hình kinh tế tư bản.

Họ bài trừ kinh tế thị trường, nhưng rồi lại phải quay lại kinh tế thị trường vì nền kinh tế tập trung đã thất bại thảm hại.

Họ xóa bỏ giai cấp tư sản ở miền Nam, nhưng sau đó lại xuất hiện tầng lớp tư bản đỏ giàu có nhờ tham nhũng.


Rõ ràng, cuộc chiến đã không mang lại điều gì tốt đẹp hơn cho người dân mà chỉ là một cuộc thanh lọc quyền lực, nơi nhóm chiến thắng giành quyền kiểm soát và tận hưởng chiến lợi phẩm.

2. Nếu chiến tranh là để "giải phóng," tại sao sau 1975 người ta lại bỏ chạy?

Nếu cuộc chiến thực sự vì “giải phóng,” vậy tại sao hàng trăm ngàn người lại liều chết vượt biển để trốn chạy?

Nếu xã hội sau 1975 tốt đẹp hơn, tại sao chính quyền phải cai trị bằng kiểm soát chặt chẽ, hộ khẩu, tem phiếu, và trại cải tạo?

Nếu thực sự có hòa hợp dân tộc, tại sao những người từng thuộc chính quyền miền Nam lại bị phân biệt đối xử trong suốt nhiều năm?


Câu trả lời rất rõ ràng: họ đánh để giành quyền lực cho phe mình, chứ không phải để xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.

3. Tại sao họ không liên kết để chống lại bất công sau này?

Khi chiến tranh kết thúc, những người từng là "đồng chí" trong kháng chiến bắt đầu quay sang tranh giành quyền lợi và tham nhũng. Nhưng dù vậy, họ vẫn không chống lại chính quyền, vì:

Họ sợ mất đặc quyền: Nhiều người từng là lính, cán bộ cách mạng đã hưởng lợi từ chiến thắng, có nhà cửa, đất đai, vị trí tốt, nên họ không muốn phá vỡ hệ thống đã nuôi sống họ.

Tư tưởng cam chịu và bị tẩy não: Suốt nhiều thập kỷ, họ bị nhồi nhét tư tưởng trung thành với Đảng, coi chính quyền là “cha mẹ,” nên không dám phản kháng dù biết rõ bất công.

Họ sợ bị đàn áp: Ai lên tiếng chống lại chế độ đều bị trấn áp, bỏ tù, hoặc bị bịt miệng bằng nhiều cách.


4. Chiến tranh – một trò chơi ngu dốt để nhận "món quà"

Cuối cùng, cả dân tộc bị lôi kéo vào một cuộc chiến tàn khốc chỉ để một nhóm người hưởng lợi.

Những người lính chết trên chiến trường thì gia đình họ chẳng được gì ngoài những tấm bằng liệt sĩ.

Những người lính may mắn sống sót thì cũng bị bỏ rơi, sống nghèo khổ.

Chỉ có một nhóm nhỏ cán bộ cao cấp, quan chức chóp bu là giàu lên, sống xa hoa nhờ chiến thắng.


Và điều mỉa mai nhất: cuối cùng họ lại quay về con đường cũ – kinh tế thị trường, tư bản hóa, và xã hội lại rơi vào bất công, tham nhũng. Vậy họ đánh để làm gì? Đánh xong rồi lại quay về điểm xuất phát, chẳng khác nào tự đập đầu mình vào tường rồi tự khen mình vĩ đại.
Dài quá.
Nội xâm là CN +S thôi.
Dài dòng.
 
Chôm của ai thì ghi nguồn vào.
Ngu Lồn thì cũng phải có giới hạn.
2 triệu người đéo có tổ quốc thì không đại diện cho 95tr người, tao ghi 95tr người vì trên nước này còn 5tr thằng loser muốn đi theo 2 tr người kia.
Rõ ràng chưa.
 
Chôm của ai thì ghi nguồn vào.
Ngu lồn thì cũng phải có giới hạn.
2 triệu người đéo có tổ quốc thì không đại diện cho 95tr người, tao ghi 95tr người vì trên nước này còn 5tr thằng loser muốn đi theo 2 tr người kia.
Rõ ràng chưa.
Dân VN giờ 101tr rồi, 95 tr củ lol gì nữa.🤮🤮
Cơ sở nào mày đại diện cho 90/95tr
Chả có cái xứ sở nào mà đồng thuận 96.69 như ở xứ Vẹm này cả 🫢🤮🤮
Đất nước nào cũng 50/50 ngay cả Trump cũng khoản 45% đồng thuận thôi. 🤝🤝
 
Dân VN giờ 101tr rồi, 95 tr củ lol gì nữa.🤮🤮
Cơ sở nào mày đại diện cho 90/95tr
Chả có cái xứ sở nào mà đồng thuận 96.69 như ở xứ Vẹm này cả 🫢🤮🤮
Đất nước nào cũng 50/50 ngay cả Trump cũng khoản 45% đồng thuận thôi. 🤝🤝
96% là còn khiêm tốn đấy. Có nước nhân dân đồng thuận 100% kìa:vozvn (12):
 
Chả Iquan :))

T đã học tập và sinh sống ở Việt Nam nên t bảo vệ đất nước của t thế thôi cmay có phàn động thêm nữa h cũng k có tác dụng đâu. Éo lật đổ dc điều gì đâu:))

Ở vn sáng đi làm công nhân tối về nhậu lai rai về ngủ, đất nước tôi rất thân thiện không bao giờ nổ súng. Xem mấy ông đi vòng quanh thế giới như lại ngứa chân ấy bạn. Xem xong mới biết đất nước mình sướng như thế nào và trên thế giới này chỉ có 20% là được sung sướng và yên bình như đất nước mình thôi.

Thằng nào chê thử cho nó qua cuba, philipine hay bangladesh xem. Tụi nó chỉ biết đứng núi này trông núi nọ, thử hỏi tây xem vn an toàn thế nào.
 
Ko làm đc thì có nghĩa là mày ngu. Thế thôi :doubt:
Tao kiểm tra IQ não bộ rồi, tao biết bản thân tao ngu nên chấp nhận cuộc sống, thà làm bò đỏ an phận còn hơn lũ phản động dở ông dở thằng, hoang tưởng bản thân khôn
 
Theo tao nghĩ dân VN ngu si óc chó IQ thấp thoái hoá gen nên chấp nhận CS cai trị đi, bọn phản động hèn ngu si hoang tưởng bao năm vẫn ôm mộng ảo tưởng mong CS tự sụp
 

Có thể bạn quan tâm

Top