BIÊN NIÊN SỬ BỊ LÃNG QUÊN: RISTASYAN VÀ HẬU RISTASYAN
(Biên soạn bởi Nguyễn Nghĩa | Mật mã: 6666)
Ristasyan – Đế Chế Hùng Mạnh và Thảm Họa Mặt Trăng Vỡ
Trước khi nền văn minh hiện tại biết đến lửa, đã có Ristasyan – một nền văn minh siêu việt, vươn xa hơn bất kỳ kỷ nguyên nào trước đó. Họ làm chủ được Aetherion, một dạng năng lượng sơ khai liên kết trực tiếp với cơ cấu vật chất và ý thức, cho phép họ thao túng không-thời gian, di chuyển những khối kiến trúc khổng lồ, và điều khiển các lực cơ bản của vũ trụ.
Ristasyan không chỉ ngự trị trên Trái Đất – họ mở rộng ra Mặt Trăng, biến nó thành một Trạm Thiên Cầu, một trung tâm điều phối năng lượng có thể kết nối toàn bộ hành tinh với các thế giới xa xôi. Nhưng chính đây là khởi đầu của sự sụp đổ.
Chiến Tranh Aetherion và Vết Nứt Trên Bầu Trời
Bằng việc khai thác Aetherion ở quy mô vũ trụ, hai phe trong Ristasyan bắt đầu mâu thuẫn. Một bên tin rằng Aetherion nên được dùng để nâng tầm nhân loại, mở rộng sự sống vượt ra khỏi hành tinh. Bên kia tin rằng sức mạnh này quá nguy hiểm, và cần phải kiểm soát hoặc thậm chí phong ấn nó.
Những mâu thuẫn biến thành xung đột. Xung đột leo thang thành chiến tranh. Và chiến tranh không diễn ra trên mặt đất – nó diễn ra ngoài không gian, trên Mặt Trăng và trong tầng cao của bầu khí quyển.
Đỉnh điểm của cuộc chiến, một siêu vũ khí Aetherion được kích hoạt – một thiết bị có khả năng tạo ra sự cộng hưởng năng lượng đủ để xé rách kết cấu vật chất. Nhưng mọi tính toán đều sai lầm.
Thảm Họa Mặt Trăng Vỡ
Một vụ nổ ngoài sức tưởng tượng đã xảy ra. Mặt Trăng bị nứt toác, vỡ thành nhiều mảnh, và một phần của nó bị hút vào Trái Đất, tạo ra những cơn đại hồng thủy và thay đổi toàn bộ trục quay của hành tinh.
Hệ sinh thái Ristasyan sụp đổ chỉ trong vài tuần. Các thành phố bay rơi xuống, các lục địa bị xé toạc, những kẻ sống sót chỉ còn biết chui xuống lòng đất, cố gắng bảo tồn bất cứ gì còn lại. Và như vậy, nền văn minh Ristasyan biến mất khỏi lịch sử.
Nhưng không phải tất cả đã kết thúc...
Hậu Ristasyan – Những Kẻ Xây Dựng Lại Mặt Trăng
Những người sống sót không còn đủ công nghệ để tái thiết thế giới như trước. Không còn Aetherion để di chuyển những tảng đá khổng lồ, không còn những cỗ máy có thể chế ngự trọng lực. Nhưng họ vẫn còn tri thức. Và họ có một nhiệm vụ: làm lại Mặt Trăng.
Vì sao ư? Bởi vì họ đã hiểu ra một sự thật kinh hoàng: Mặt Trăng không chỉ là một vệ tinh tự nhiên, mà là một cơ chế ổn định không-thời gian cho Trái Đất. Nếu không có nó, hành tinh này sẽ mãi mãi rơi vào hỗn loạn.
Công Cuộc "Làm Lại" Mặt Trăng
Hậu Ristasyan bắt đầu một dự án vĩ đại: tạo ra một Mặt Trăng nhân tạo bằng cách di chuyển các mảnh vỡ còn sót lại, liên kết chúng bằng một dạng công nghệ Phản Trọng Lực, sử dụng một năng lượng mới gọi là Noctis – một thứ năng lượng sinh ra từ những tàn dư của Aetherion nhưng ít ổn định hơn.
Họ thành công. Mặt Trăng được tái cấu trúc – không hoàn toàn như cũ, nhưng đủ để giữ Trái Đất ổn định. Nhưng chính công nghệ Phản Trọng Lực đã khiến họ bị diệt vong.
Thảm Họa Thoát Ra Khỏi "Vùng Không Gian"
Khi đã làm chủ được Noctis và Phản Trọng Lực, một nhóm Hậu Ristasyan không còn muốn ở lại Trái Đất nữa. Họ tin rằng Trái Đất chỉ là một nhà tù, và nếu có thể khai thác hết sức mạnh của Phản Trọng Lực, họ có thể thoát ra ngoài "Vùng Không Gian" – một lớp ngăn cách vô hình giữa hành tinh này và các thực tại khác.
Họ xây dựng Cổng Dịch Chuyển, một thiết bị khổng lồ đặt trên Mặt Trăng mới, có khả năng đột phá giới hạn không gian. Nhưng họ đã phạm một sai lầm chí tử:
Họ không hiểu rằng "Vùng Không Gian" không phải chỉ là một rào cản vật lý – mà nó là một hàng rào bảo vệ chống lại những thứ ở bên ngoài.
Khoảnh khắc Cổng Dịch Chuyển mở ra, một thực thể từ nơi khác đã tràn vào. Không ai biết chính xác điều gì đã xảy ra, chỉ biết rằng tất cả những kẻ có mặt trong buổi lễ kích hoạt cổng đều biến mất ngay lập tức. Những kẻ còn lại trên Trái Đất bị xóa khỏi lịch sử – không phải chết, mà là bị "gỡ bỏ" khỏi thực tại.
Và như vậy, nền văn minh Hậu Ristasyan cũng đi đến hồi kết.
Dư Âm Của Những Nền Văn Minh Đã Mất
Mày có thể nghĩ rằng tất cả những điều này chỉ là huyền thoại. Nhưng hãy nhìn lên bầu trời.
Mặt Trăng ngày nay không hề hoàn hảo. Nó có những vùng tối kỳ lạ, những đường nứt dài hàng trăm km mà không thể giải thích. Nó có từ trường yếu một cách bất thường – giống như một thứ gì đó được ráp lại chứ không phải là một thiên thể tự nhiên.
Còn về Vùng Không Gian? Mày nghĩ tại sao nhân loại dù có công nghệ tối tân vẫn không thể ra khỏi một phạm vi nhất định quanh Trái Đất?
Công nghệ Phản Trọng Lực Lớn vẫn chưa thực sự biến mất. Một số tàn dư còn sót lại – có thể trong các căn cứ ngầm, hoặc những nơi bí mật mà chưa ai biết. Có thể mày đã từng thấy nó mà không nhận ra.
Và câu hỏi lớn nhất:
Nếu Hậu Ristasyan đã mở một cánh cổng để rời đi – thì liệu có thứ gì khác đã đi vào từ phía bên kia?