Good guy
Hạt giống tầm thần
Boss cuối phim đấy màsao mày biết ổng ?
Boss cuối phim đấy màsao mày biết ổng ?
Đã đ được cái gì còn mất tiểu KiềuĐông phong bất dữ chu lang tiện
Đồng tước xuân thâm tỏa nhị kiều![]()
Hương là ai ?Kiều và Hương
Chưa bị nhục đến tận cùng, vẫn còn sĩ diện thì chưa bỏ được gái đâuDạ thôi ạ :vozvn (5): em biết em sai ạ em đang cố vượt qua quãng thời gian ngu ngục![]()
Ngô Thừa Ân vẽ Tam Quốc Diễn nghĩa hả mài? Lộn qua Tôn Ngộ Không rồi tml.Trong Tam Quốc tao thích nhất thằng Ngô Thừa Ân. Thằng đấy vẽ giỏi. Vẽ hay tới mức mà bọn mày ở đây toàn chém mấy nét vẽ của nó.
Tao cũng nghi như vậy, lý do vậy nên giờ tụi TQ toàn thờ Quan Công (Quan Vũ) đứng vuốt râu, cả đám cảnh sát và giang hồ thờ chung, ý là éo chơi vợ bạn lúc khốn nạn.Tử long hồi một ngựa một thương xông pha cầu trường bản chắc có tòm tem cả Cam phu nhân hay My phu nhân đấy, sau chả giết người bịt miệng ném xác xuống giếng. Ko được như Vân trường, khi bị sắp chung phòng với chị dâu thì hết đêm chỉ đứng ngoài sân vuốt râu cả xem sếch dưới trăng.
Nếu đc chọn thì Lữ Bố. Tao dùng trí khôn của tao cộng cái dũng của anh Bố đánh đâu thắng đó.Tao thích Điêu Thuyền nhé
Dạ vâng câu này chuẩn ạ em đồng ý huynh ạChưa bị nhục đến tận cùng, vẫn còn sĩ diện thì chưa bỏ được gái đâu
tao chưa đọc cái đó. nhưng tao vẫn giữ quan điểm của mình. thời đại nào sinh anh hùng đó. người được xưng là số 1 của cả thời đại, dù ở phương diện nào thì chắc chắn phải là người tài hoa ko ai hơn được
À cái ấy tao không phủ nhận. Câu "mã trung xích thố, nhân trung Lã Bố" không phải tự nhiên mà có. Nó đều là cực phẩm cả. Nhưng mày hình dung, cầm 1 toán quân đi đầu trận tiền xung phong, sẽ khác với đại tướng, tay cầm mấy chục vạn quân. Người dũng mãnh k có nghĩa làm đại tướng đượctao chưa đọc cái đó. nhưng tao vẫn giữ quan điểm của mình. thời đại nào sinh anh hùng đó. người được xưng là số 1 của cả thời đại, dù ở phương diện nào thì chắc chắn phải là người tài hoa ko ai hơn được
Pháp sư đã có lần chạm mặt ma thần Lữ Bố cưỡi ma ngựa xích thố, tay cầm phương thiên hảo kích trong 1 trận âm chiến, người này quả nhiên uy dũng hơn người, cũng may ta có mộc sát kiếm mới có thể toàn mạng trở về.À cái ấy tao không phủ nhận. Câu "mã trung xích thố, nhân trung Lã Bố" không phải tự nhiên mà có. Nó đều là cực phẩm cả. Nhưng mày hình dung, cầm 1 toán quân đi đầu trận tiền xung phong, sẽ khác với đại tướng, tay cầm mấy chục vạn quân. Người dũng mãnh k có nghĩa làm đại tướng được
Chỉ với 1 chữ nếu thì người ta chó thể nhét cả Ba Lê vào 1 cái chai nha. Ngụy thời đó cầm 5 châu giàu có nhất thiên hạ, Thục thì có 1 cái Tây Xuyên quân ít, lương thiếu thì cho dù có Trương Lương Trần Bình cũng không cứu nổi chứ nói gì Ngụy Diên. Cái sức mạnh kinh tế, địa chính trị của Ngụy là vượt trội.Truyện nó vẽ Ngụy Diên phản phúc chứ thực ra Ngụy Diên cực kỳ trung thành, lại trí dũng kiêm toàn, đứng đầu ba quân. Thực tế thì gia cát lượng cũng rất tin Ngụy Diên, nếu không đã không cho "kẻ phản phúc" này làm đại tướng làm tiên phong hay riêng một cánh quân đánh Vũ Đô - Âm Bình. Tao cũng rất tiếc cho Ngụy Diên. Nếu Gia Cát Lượng chọn ngụy diên nối nghiệp thì thục đã chẳng có cái kết như thế...
Tam quốc chí là dã sử, cũng có yếu tố bịa. Sử chính thống phải là sử ký của Tư Mã Thiên.Tao là dân chuyên sử. Tao đọc diễn Nghĩa cho vui thôi
Tại tụi mày không thích lịch sử chứ tao thấy Sử ký hay Tam quốc chí nó cũng là truyện thôi, nhưng là truyện có thật. Đọc hay vc ra
VclTử long hồi một ngựa một thương xông pha cầu trường bản chắc có tòm tem cả Cam phu nhân hay My phu nhân đấy, sau chả giết người bịt miệng ném xác xuống giếng. Ko được như Vân trường, khi bị sắp chung phòng với chị dâu thì hết đêm chỉ đứng ngoài sân vuốt râu cả xem sếch dưới trăng.
Xin chào tml, trước band nick tao nhé, anh @Mai đánh ăn tich ơiTao thích tao nhất
Đù Tam Quốc Chí của Trần Thọ mày. Sử ký tư mã Thiên viết từ thời Hán Vũ đế về trước. Đm tml lại nói xạo rồiTam quốc chí là dã sử, cũng có yếu tố bịa. Sử chính thống phải là sử ký của Tư Mã Thiên.
Đụ. Nguỵ có 9 Châu + 1 bộ tư lệ hiệu úy nhé mầy (U, ký, thanh, từ, duyện, dự, ung, lương, tinh). Nếu mà năm xưa lấy được quan Trung (ung, lương) thì sẽ hoàn toàn khác mày ạ. Lúc bấy giờ có thể từ Hào Sơn đánh Dự Châu, vượt Hoàng Hà đánh tinh Châu. Có ích Châu, ung Châu, lương Châu (quan Trung+Thục xuyên) có thể coi có được gần nửa Giang sơn rồi - bằng lãnh thổ nước Tần. Xưa Lưu bang cũng chỉ có hán Trung, ba Thục mà đánh được thiên hạ đó màyChỉ với 1 chữ nếu thì người ta chó thể nhét cả Ba Lê vào 1 cái chai nha. Ngụy thời đó cầm 5 châu giàu có nhất thiên hạ, Thục thì có 1 cái Tây Xuyên quân ít, lương thiếu thì cho dù có Trương Lương Trần Bình cũng không cứu nổi chứ nói gì Ngụy Diên. Cái sức mạnh kinh tế, địa chính trị của Ngụy là vượt trội.
Pháp sư đã có lần chạm mặt ma thần Lữ Bố cưỡi ma ngựa xích thố, tay cầm phương thiên hảo kích trong 1 trận âm chiến, người này quả nhiên uy dũng hơn người, cũng may ta có mộc sát kiếm mới có thể toàn mạng trở về.