3 tháng hè trôi qua là nhanh hay là chậm.
Thực ra đéo đc nổi 3 tháng, vì tầm đó đã có đi học trước khai giảng khoảng 2 tuần. Ngày gặp lại bạn bè sau 1 mùa hè làm tao kinh ngạc vì nhiều đứa thay đổi ngoại hình vl. Nhất là bọn con gái. Đm chắc khoảng hơn 2 tháng, nhưng đứa nào cũng lớn xinh. Nhiều đứa cao vống lên hẳn. Vú đứa nào cũng to ra (thằng Vú và nhiều thằng trong lớp cũng xác nhận như thế, chắc chắn không phải tao bị “
cảm giác”). Việc chúng nó cao lên dẫn đến chuyện chân chúng nó dài ra 1 cách tương đối, và đấy là lần đầu tiên bọn tao cảm nhận được 1 đôi chân đẹp là như thế nào. Không phải là đôi chân của cô người mẫu trên tạp chí, đó là đôi chân của con bạn học năm ngoái, giờ nó vẫn là nó, nhưng mà khác, đẹp vl. “Lớn xinh” là từ mà bọn tao thừa nhận với nhau khi nói về mặt bằng chung của con gái trong lớp.
Một lần nữa, trùng hợp hay không, tao lại ngồi cạnh HA. Nhưng lần này HA ngồi trong góc còn tao ngồi cạnh. Không còn là “con lợn mán” như ấn tượng ban đầu của tao, HA của năm lớp 11 cao vống lên, dáng rất đẹp (sau tao biết dáng đẹp chủ yếu do hông, eo và tỷ lệ chân / lưng hợp lý), và không hề đen nhé. Tao lúc đấy mới chắc chắn ấn tượng của tao về việc HA đen sì của đầu năm lớp 10 do đi biển, năm nay HA không đi biển mà đi Đài Loan chơi (giàu không), nên không bắt nắng nhiều.
Khai giảng là một màn trình diễn áo dài của những cô bé vừa vụt bước qua tuổi dậy thì để thành thiếu nữ. Rực rỡ chẳng kém nào những con bướm thoát kén để vút bay khoe sắc. “Lớn xinh” là từ mà bọn tao nhắc đi nhắc lại. Có lẽ tao đã thực sự say lơ mơ trong cái buổi khai giảng ấy, chìm đắm trong tâm tưởng suy tư khi mải mê ngắm nhìn những dáng hình quen trong một vẻ đẹp lạ, rực rỡ và đầy sức sống của tuổi trẻ.
Rồi lại thấу bóng em tóc trần
Ɲụ cười xinh em như chiều gió hương
Lòng lại thấу nắng như đang cười
Ϲhợt như ai đó đến bên cùng sánh đôi
Đó là lần đầu tiên tao nghe bài hát đấy, và mãi về nhiều năm sau này, mỗi khi tao nghe lại bài hát ấy, thì cảm xúc lại hiện về, và tao đang lại đang thấy cái thằng tao của tuổi 17 ngồi ngây đơ giữa sân trường ngắm nhìn các bạn nữ giữa giai điệu của bài hát này.
Những đứa đã xinh sẵn và chơi sẵn từ trước như con Nhung hay con Hương thì áo dài cho chúng nó một outift mới thánh thiện, nhưng vẫn cực kì cuốn hút và xinh đẹp. Mặc dù vậy, có lẽ tao nghĩ là tao ấn tượng mạnh với HA của ngày hôm đấy. Một sự lột xác. Người bạn ngồi cạnh tao, một đứa mà tao từng nghĩ là “con lợn mán”, thì hôm nay làm tim tao rung rinh trong tà áo dài đồng phục. Đường cong em hiện lên rõ từng nét sau những chỗ lượn của tà áo. Chân HA đi giày búp bê màu ngọc, đôi giày rất xinh, giống như nó được tạo ra để tôn vẻ đẹp của đôi bàn chân vậy.
Chắc chắn là lúc đấy HA đã nhìn thấy tao đang nhìn HA một cách đắm say – và có khi tao còn nhỏ cmn cả nước dãi ra. Nhưng HA đáp lại tao bằng một nụ cười. Nụ cười của tuổi 17, ngây thơ và đầy sức sống.
Và hè phố vắng bóng em gió thôi đùa
Mưa lang thang rơi rơi
Ɓước chân buồn âm thầm trên phố dài
Ϲhiều không nắng người đi khuất
(Tao đính chính lại đây là ảnh của 1 con bé nào đấy tao vơ trên xam, tao không thể post măt HA lên đây. Nhưng rất giống, nét mặt và thần thái, có lẽ phải tới 90%. Tao đã giật mình ở ngay lần đầu tiên nhìn thấy bức ảnh này)