• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Việt Nam nhiều nhân tài nhưng đm

Thằng quản lý giỏi có thể chuyên môn ko giỏi, nhưng cái nó cần là kỹ năng quản trị, tổng hợp tốt, nhưng mà ko có những thằng chuyên môn giỏi, tham mưu cho thì nó cũng chẳng làm nên chuyện gì. Nói chung là 2 giống đều cần có nhau. Chắc t vs m đang hiểu nhầm ý nhau. Ý t là kéo được những thằng làm nghiên cứu chuyên môn như trong chuyện của thằng thớt ấy. Mình đang thiếu những thằng như vậy, chứ mình có thiếu người quản lý đâu
Đéo biết m làm ở đâu chứ chỗ t cỡ tiến sĩ du học nước ngoài về sẽ đc bí thư, chủ tịch gọi lên phỏng vấn trực tiếp đại loại như cháu muốn về đâu làm (mà đã tầm tiến sĩ nước ngoài thì nó phải thực sự giỏi và có tiền). Đó thế là ưu ái lắm rồi còn gì, mà khi thi vào công chức nó ko phải thi, xét tuyển luôn mà xét tuyển auto là vào công chức, còn bọn t vẫn phải thi như bt mà thi là phải chọi, chúng nó có chọi đéo ai đâu. Chẳng qua là chúng nó ko dám đánh đổi nơi có điều kiện sống tốt hơn, điều kiện làm việc tốt hơn để về 1 nơi như vn và sợ về rồi đéo phát triển đc nhưng đó là quyền lựa chọn của chúng nó, vn đéo thiếu nhân tài.
 
Hoá ra nhân quả báo ứng là có thật,chơi thì chơi hồi trẻ cho đã đi như tml funfun ấy,vợ con rồi còn đú,còn gọi vợ là con tọc,đáng đời mày lắm tml
Thằng mặt Lồn như mày thì sao hiểu được ý tứ trong đó, buồn thay cho đời
 
Tao mới ở Sài Gòn về. Tao vào vì công chuyện riêng, nhưng cũng gặp lại một số anh em bạn bè cũ. Được ngồi kể về ông anh trước đây bọn tao chơi cùng. Nghĩ thấy cay.
Ngày xưa trong các nhóm thiện nguyện bọn tao có đi phát cơm ở Bv Ung bướu, bệnh viện Nhi Đồng 1,2...Trong nhóm có 1 anh học trước bọn tao 2 khoá, trường Y. Nếu nói về học lực thì tao tin mấy thằng vào trường y toàn thằng khá. Ông anh này không những thế mà còn khá gần bậc nhất trong cái lứa đó. Ông ý có 2 học bổng toàn phần tiến sĩ bên Mỹ và Thuỵ Sĩ. Cuối cùng ông ý học hết đại học thì sang Thuỵ Sĩ.
Tao sau này ra trường đi làm, anh em cũng chẳng liên lạc, chỉ còn lại mấy anh em ở SG còn liên lạc.
Đợt rồi vào thì mấy người bảo ông ý bị tâm thần mẹ rồi, giờ phải sang Mỹ chữa. Coi như bỏ cả tương lai.
Chuyện thì đại khái là sau khi học về công tác tại 1 khoa của 1 bv khá nổi tiếng, về chuyên môn ông này cũng khá, vì đi du học đúng chuyên ngành tại nơi có nền ý tế phát triển nên về VN cũng coi là có số má, quan trọng là ông ý làm chuẩn, các ca khó sau này toàn ông ý làm, còn về nghiệp vụ quản lý thì thấy bảo cũng được ưu ái lắm.
Nhưng đm ở đó thì vẫn là môi trường nhà nước, ông ý bị gài mấy lần dẫn đến làm sai, mà sai do bị chơi đểu, uy tín giảm. Ông ý rơi vào trầm cảm, phẫn uất quá đến trạng thái tâm thần.
Gia đình con 1, nhà dưới miền tây không có giàu, may được chính cái đại học trước cho học bổng mà ông ý không đi, họ đài thọ tất cả chi phí chữa trị...
Tao mong là ông ý sẽ qua cái kiếp nạn này, chứ thực sự đó là nhân tài, vì theo cách tao biết cả 2 năm trời, sau bạn bè tao kể khi ông ấy về thì ông ấy đúng là người vừa có tài, vừa có tâm.
Giờ nghĩ thấy chỉ muốn chửi đổng, đm cái xã hội này như cứt, con người tha hoá. Tao nghĩ còn nhiều người cũng kiểu bị vùi dập như ông ý thôi.
Xã hội như cứt thì làm đơn xin thôi quốc tịch đi anh ơi.

uSo3R.md.jpg
 
Thằng mặt lồn như mày thì sao hiểu được ý tứ trong đó, buồn thay cho đời
Nếu avatar đúng là mặt mày thì đúng là nó giống cái Lồn hơn cái mặt người đấy thằng mặt lồn
Tao đéo biết mày ý tứ triết gia xàm Lồn gì nhưng đừng đổ thừa cho xã hội hay hay thời thế,cuộc đời mày xứng đáng như vậy vì mày kém cỏi nên đừng có bào chữa.
 
Sửa lần cuối:
đây là chuyện thg ở huyện thôi, m ít va chạm xh thì thấy vậy, nhg xh mình đỏi hỏi phải hơn thế ko chỉ là kiến thức chuyên môn thì mới tồn tại dc
lãnh vực nào ko biết chứ ngành y bị chơi 1 cái dính phốt là mệt lắm mày ạ, mạng người chứ không đùa
những thằng như mày nói chỉ đi làm nghiên cứu trong các vụ viện hoặc đơn giản làm thuần về chuyên môn ở cơ quan thôi và tốt nhất nên an phận chỉ làm thằng nhân viên (hoặc chuyên viên với khối VP) còn lại đừng ngoi lên lãnh đạo làm j` vì ko phải thằng nào cũng có kỹ năng. Như ông anh t hiện giờ đang làm lãnh đạo của 1 tp ông ấy hồi xưa học hành lẹt đẹt lắm, nhưng riêng về quản lý nhà nước thì ông ấy lại rất giỏi, lên nhanh vãi đái luôn. còn những thằng trước vỗ ngực chuyên môn giỏi hơn ông ấy giờ vẫn lẹt đẹt làm anh chuyên viên quèn làm chuyên môn và đi trình ký chứ đéo quyết được vấn đề j`. Túm lại làm lãnh đạo đéo cần chuyên môn giỏi chỉ cần quản lý giỏi, tổng hợp giỏi, biết giao tiếp, nhiều mối quan hệ, lươn lẹo giỏi thêm cái nữa biết đáp tiền đúng chỗ, biết phò đúng chủ là làm được.
nhiều khi giỏi quá bọn lãnh đạo nó manh nha cơ cấu lên là bị đâm thôi chứ ko cần phải tự thân la liếm chức vụ đâu mày. Trong ngành này ông nào giỏi chuyên môn và già đời là ko màng chức vụ đâu, ba cái quản lý nhiều khi chẳng được mấy đồng bạc thua xa đào sâu chuyên môn.
 
Tao mới ở Sài Gòn về. Tao vào vì công chuyện riêng, nhưng cũng gặp lại một số anh em bạn bè cũ. Được ngồi kể về ông anh trước đây bọn tao chơi cùng. Nghĩ thấy cay.
Ngày xưa trong các nhóm thiện nguyện bọn tao có đi phát cơm ở Bv Ung bướu, bệnh viện Nhi Đồng 1,2...Trong nhóm có 1 anh học trước bọn tao 2 khoá, trường Y. Nếu nói về học lực thì tao tin mấy thằng vào trường y toàn thằng khá. Ông anh này không những thế mà còn khá gần bậc nhất trong cái lứa đó. Ông ý có 2 học bổng toàn phần tiến sĩ bên Mỹ và Thuỵ Sĩ. Cuối cùng ông ý học hết đại học thì sang Thuỵ Sĩ.
Tao sau này ra trường đi làm, anh em cũng chẳng liên lạc, chỉ còn lại mấy anh em ở SG còn liên lạc.
Đợt rồi vào thì mấy người bảo ông ý bị tâm thần mẹ rồi, giờ phải sang Mỹ chữa. Coi như bỏ cả tương lai.
Chuyện thì đại khái là sau khi học về công tác tại 1 khoa của 1 bv khá nổi tiếng, về chuyên môn ông này cũng khá, vì đi du học đúng chuyên ngành tại nơi có nền ý tế phát triển nên về VN cũng coi là có số má, quan trọng là ông ý làm chuẩn, các ca khó sau này toàn ông ý làm, còn về nghiệp vụ quản lý thì thấy bảo cũng được ưu ái lắm.
Nhưng đm ở đó thì vẫn là môi trường nhà nước, ông ý bị gài mấy lần dẫn đến làm sai, mà sai do bị chơi đểu, uy tín giảm. Ông ý rơi vào trầm cảm, phẫn uất quá đến trạng thái tâm thần.
Gia đình con 1, nhà dưới miền tây không có giàu, may được chính cái đại học trước cho học bổng mà ông ý không đi, họ đài thọ tất cả chi phí chữa trị...
Tao mong là ông ý sẽ qua cái kiếp nạn này, chứ thực sự đó là nhân tài, vì theo cách tao biết cả 2 năm trời, sau bạn bè tao kể khi ông ấy về thì ông ấy đúng là người vừa có tài, vừa có tâm.
Giờ nghĩ thấy chỉ muốn chửi đổng, đm cái xã hội này như cứt, con người tha hoá. Tao nghĩ còn nhiều người cũng kiểu bị vùi dập như ông ý thôi.
Mày làm tao nhớ đến chuyện 1 thằng tao biết cũng giỏi bá lắm, có giải thi quốc tế, đi du học tiến sĩ rồi dở hơi thế nào bỏ học đi tu, giờ về VN làm nhân viên quèn :))
 
học như thế thì làm bệnh viện tư nhân thì đc trọng dụng chứ làm bv nhà nước thì ăn lol
 
Tao mới ở Sài Gòn về. Tao vào vì công chuyện riêng, nhưng cũng gặp lại một số anh em bạn bè cũ. Được ngồi kể về ông anh trước đây bọn tao chơi cùng. Nghĩ thấy cay.
Ngày xưa trong các nhóm thiện nguyện bọn tao có đi phát cơm ở Bv Ung bướu, bệnh viện Nhi Đồng 1,2...Trong nhóm có 1 anh học trước bọn tao 2 khoá, trường Y. Nếu nói về học lực thì tao tin mấy thằng vào trường y toàn thằng khá. Ông anh này không những thế mà còn khá gần bậc nhất trong cái lứa đó. Ông ý có 2 học bổng toàn phần tiến sĩ bên Mỹ và Thuỵ Sĩ. Cuối cùng ông ý học hết đại học thì sang Thuỵ Sĩ.
Tao sau này ra trường đi làm, anh em cũng chẳng liên lạc, chỉ còn lại mấy anh em ở SG còn liên lạc.
Đợt rồi vào thì mấy người bảo ông ý bị tâm thần mẹ rồi, giờ phải sang Mỹ chữa. Coi như bỏ cả tương lai.
Chuyện thì đại khái là sau khi học về công tác tại 1 khoa của 1 bv khá nổi tiếng, về chuyên môn ông này cũng khá, vì đi du học đúng chuyên ngành tại nơi có nền ý tế phát triển nên về VN cũng coi là có số má, quan trọng là ông ý làm chuẩn, các ca khó sau này toàn ông ý làm, còn về nghiệp vụ quản lý thì thấy bảo cũng được ưu ái lắm.
Nhưng đm ở đó thì vẫn là môi trường nhà nước, ông ý bị gài mấy lần dẫn đến làm sai, mà sai do bị chơi đểu, uy tín giảm. Ông ý rơi vào trầm cảm, phẫn uất quá đến trạng thái tâm thần.
Gia đình con 1, nhà dưới miền tây không có giàu, may được chính cái đại học trước cho học bổng mà ông ý không đi, họ đài thọ tất cả chi phí chữa trị...
Tao mong là ông ý sẽ qua cái kiếp nạn này, chứ thực sự đó là nhân tài, vì theo cách tao biết cả 2 năm trời, sau bạn bè tao kể khi ông ấy về thì ông ấy đúng là người vừa có tài, vừa có tâm.
Giờ nghĩ thấy chỉ muốn chửi đổng, đm cái xã hội này như cứt, con người tha hoá. Tao nghĩ còn nhiều người cũng kiểu bị vùi dập như ông ý thôi.
đm nói thì nhiều ông bảo quan tâm chính trị làm loz gì, nhưng nói thật ở đâu độc đảng thì ở đó có tham nhũng, có cạnh tranh đéo lành mạnh, nâng đỡ ko trong sáng, bệnh viện nhưng có đảng ủy, đấu tố nhau như gì. muốn lên viện trưởng thì năng lực chuyên môn và quản lý thôi ko ăn thua. mong ông kia sớm khoẻ lại và mạnh mẽ hơn
 
Sửa lần cuối:
Nếu avatar đúng là mặt mày thì đúng là nó giống cái lồn hơn cái mặt người đấy thằng mặt lồn
Tao đéo biết mày ý tứ triết gia xàm lồn gì nhưng đừng đổ thừa cho xã hội hay hay thời thế,cuộc đời mày xứng đáng như vậy vì mày kém cỏi nên đừng có bào chữa.
Trước khi quote comment của bố thì xem chữ ký của bố trước đã, k bố cho mút buồi đấy =)) :)) =)) =)) =)) =)) =)) =)) :)) :)) :)) :)) :)) :))
 
Trước khi quote comment của bố thì xem chữ ký của bố trước đã, k bố cho mút buồi đấy =)) :)) =)) =)) =)) =)) =)) =)) :)) :)) :)) :)) :)) :))
Địt mẹ mày bố quan tâm Lồn gì cái chữ ký của thằng mặt giống cái lồn,ngoài đời mày thất bại,bất tài vô dụng thích bào chữa nên muốn tỏ vẻ trên đây để khoả lấp ah
 
Muốn làm Gia Cát Lượng cho lãnh đạo thì phải là những người giỏi chuyên môn, hiểu được bộ máy chính quyền và hệ thống xã hội - thường thì những ông này thuộc đội già mẹ rồi =)) Thằng như trong chuyện thằng thớt thuộc dạng non xanh nhiều nhựa thôi, chuyên môn vững nhưng ko có cái gọi là "bản lĩnh chính trị" thì chỉ đi cày cuốc kiếm exp nuôi thân thôi chứ tư vấn tham mưu đéo ai hỏi.
Thằng quản lý giỏi có thể chuyên môn ko giỏi, nhưng cái nó cần là kỹ năng quản trị, tổng hợp tốt, nhưng mà ko có những thằng chuyên môn giỏi, tham mưu cho thì nó cũng chẳng làm nên chuyện gì. Nói chung là 2 giống đều cần có nhau. Chắc t vs m đang hiểu nhầm ý nhau. Ý t là kéo được những thằng làm nghiên cứu chuyên môn như trong chuyện của thằng thớt ấy. Mình đang thiếu những thằng như vậy, chứ mình có thiếu người quản lý đâu
 
Đéo biết m làm ở đâu chứ chỗ t cỡ tiến sĩ du học nước ngoài về sẽ đc bí thư, chủ tịch gọi lên phỏng vấn trực tiếp đại loại như cháu muốn về đâu làm (mà đã tầm tiến sĩ nước ngoài thì nó phải thực sự giỏi và có tiền). Đó thế là ưu ái lắm rồi còn gì, mà khi thi vào công chức nó ko phải thi, xét tuyển luôn mà xét tuyển auto là vào công chức, còn bọn t vẫn phải thi như bt mà thi là phải chọi, chúng nó có chọi đéo ai đâu. Chẳng qua là chúng nó ko dám đánh đổi nơi có điều kiện sống tốt hơn, điều kiện làm việc tốt hơn để về 1 nơi như vn và sợ về rồi đéo phát triển đc nhưng đó là quyền lựa chọn của chúng nó, vn đéo thiếu nhân tài.
Tiến sĩ ngành nào không biết chứ tiến sĩ ngành y nhiều như lợn con, cái khó là phải bố trí thời gian đi học thôi. Bọn vào được y, ra được trường thì thằng đéo nào cũng thuộc loại xuất sắc.
 
Tao mới ở Sài Gòn về. Tao vào vì công chuyện riêng, nhưng cũng gặp lại một số anh em bạn bè cũ. Được ngồi kể về ông anh trước đây bọn tao chơi cùng. Nghĩ thấy cay.
Ngày xưa trong các nhóm thiện nguyện bọn tao có đi phát cơm ở Bv Ung bướu, bệnh viện Nhi Đồng 1,2...Trong nhóm có 1 anh học trước bọn tao 2 khoá, trường Y. Nếu nói về học lực thì tao tin mấy thằng vào trường y toàn thằng khá. Ông anh này không những thế mà còn khá gần bậc nhất trong cái lứa đó. Ông ý có 2 học bổng toàn phần tiến sĩ bên Mỹ và Thuỵ Sĩ. Cuối cùng ông ý học hết đại học thì sang Thuỵ Sĩ.
Tao sau này ra trường đi làm, anh em cũng chẳng liên lạc, chỉ còn lại mấy anh em ở SG còn liên lạc.
Đợt rồi vào thì mấy người bảo ông ý bị tâm thần mẹ rồi, giờ phải sang Mỹ chữa. Coi như bỏ cả tương lai.
Chuyện thì đại khái là sau khi học về công tác tại 1 khoa của 1 bv khá nổi tiếng, về chuyên môn ông này cũng khá, vì đi du học đúng chuyên ngành tại nơi có nền ý tế phát triển nên về VN cũng coi là có số má, quan trọng là ông ý làm chuẩn, các ca khó sau này toàn ông ý làm, còn về nghiệp vụ quản lý thì thấy bảo cũng được ưu ái lắm.
Nhưng đm ở đó thì vẫn là môi trường nhà nước, ông ý bị gài mấy lần dẫn đến làm sai, mà sai do bị chơi đểu, uy tín giảm. Ông ý rơi vào trầm cảm, phẫn uất quá đến trạng thái tâm thần.
Gia đình con 1, nhà dưới miền tây không có giàu, may được chính cái đại học trước cho học bổng mà ông ý không đi, họ đài thọ tất cả chi phí chữa trị...
Tao mong là ông ý sẽ qua cái kiếp nạn này, chứ thực sự đó là nhân tài, vì theo cách tao biết cả 2 năm trời, sau bạn bè tao kể khi ông ấy về thì ông ấy đúng là người vừa có tài, vừa có tâm.
Giờ nghĩ thấy chỉ muốn chửi đổng, đm cái xã hội này như cứt, con người tha hoá. Tao nghĩ còn nhiều người cũng kiểu bị vùi dập như ông ý thôi.
đéo có tài như mày nói đâu, có tài lo đường ở mẹ us làm việc về VN làm cc gì, giỏi học giỏi nghiên cứu mà lại vào nơi đấu đá nhau thì khác gì mày bắt thư sinh mà đi kéo xe, tóm lại là chỉ học giỏi thôi kinh nghiệm sống đéo có.
 
lãnh vực nào ko biết chứ ngành y bị chơi 1 cái dính phốt là mệt lắm mày ạ, mạng người chứ không đùa

nhiều khi giỏi quá bọn lãnh đạo nó manh nha cơ cấu lên là bị đâm thôi chứ ko cần phải tự thân la liếm chức vụ đâu mày. Trong ngành này ông nào giỏi chuyên môn và già đời là ko màng chức vụ đâu, ba cái quản lý nhiều khi chẳng được mấy đồng bạc thua xa đào sâu chuyên môn.
t thích làm chuyên môn hơn, làm quản lý đau đầu lắm
 
đéo có tài như mày nói đâu, có tài lo đường ở mẹ us làm việc về VN làm cc gì, giỏi học giỏi nghiên cứu mà lại vào nơi đấu đá nhau thì khác gì mày bắt thư sinh mà đi kéo xe, tóm lại là chỉ học giỏi thôi kinh nghiệm sống đéo có.
t đây một ví dụ điển hình, ông già chín ép nên bh khổ vl. chuyên môn thì sâu nhưng đéo hạp quản lý nhà nước, đi làm như đi đánh vật
 
Tao mới ở Sài Gòn về. Tao vào vì công chuyện riêng, nhưng cũng gặp lại một số anh em bạn bè cũ. Được ngồi kể về ông anh trước đây bọn tao chơi cùng. Nghĩ thấy cay.
Ngày xưa trong các nhóm thiện nguyện bọn tao có đi phát cơm ở Bv Ung bướu, bệnh viện Nhi Đồng 1,2...Trong nhóm có 1 anh học trước bọn tao 2 khoá, trường Y. Nếu nói về học lực thì tao tin mấy thằng vào trường y toàn thằng khá. Ông anh này không những thế mà còn khá gần bậc nhất trong cái lứa đó. Ông ý có 2 học bổng toàn phần tiến sĩ bên Mỹ và Thuỵ Sĩ. Cuối cùng ông ý học hết đại học thì sang Thuỵ Sĩ.
Tao sau này ra trường đi làm, anh em cũng chẳng liên lạc, chỉ còn lại mấy anh em ở SG còn liên lạc.
Đợt rồi vào thì mấy người bảo ông ý bị tâm thần mẹ rồi, giờ phải sang Mỹ chữa. Coi như bỏ cả tương lai.
Chuyện thì đại khái là sau khi học về công tác tại 1 khoa của 1 bv khá nổi tiếng, về chuyên môn ông này cũng khá, vì đi du học đúng chuyên ngành tại nơi có nền ý tế phát triển nên về VN cũng coi là có số má, quan trọng là ông ý làm chuẩn, các ca khó sau này toàn ông ý làm, còn về nghiệp vụ quản lý thì thấy bảo cũng được ưu ái lắm.
Nhưng đm ở đó thì vẫn là môi trường nhà nước, ông ý bị gài mấy lần dẫn đến làm sai, mà sai do bị chơi đểu, uy tín giảm. Ông ý rơi vào trầm cảm, phẫn uất quá đến trạng thái tâm thần.
Gia đình con 1, nhà dưới miền tây không có giàu, may được chính cái đại học trước cho học bổng mà ông ý không đi, họ đài thọ tất cả chi phí chữa trị...
Tao mong là ông ý sẽ qua cái kiếp nạn này, chứ thực sự đó là nhân tài, vì theo cách tao biết cả 2 năm trời, sau bạn bè tao kể khi ông ấy về thì ông ấy đúng là người vừa có tài, vừa có tâm.
Giờ nghĩ thấy chỉ muốn chửi đổng, đm cái xã hội này như cứt, con người tha hoá. Tao nghĩ còn nhiều người cũng kiểu bị vùi dập như ông ý thôi.
Thế mà nhiều thằng bảo sống ở VN là sướng nhất :)))))
 
mày làm nhà nước lâu quá bị lú à??? Việt Nam mà đéo thiếu nhân tài à? Việt Nam thiếu nhân tài 1 cách trầm trọng nhé. Nhiều dự án tao thấy đắp chiếu hoặc đéo làm được đều do thiếu nhân lực và người có chuyên môn về mảng đó. :)) Người có chuyên môn không giỏi quản lý lắm vẫn làm quản lý được nhưng họ cần 1 thằng hỗ trợ họ về mặt nhân sự mà thôi. Họ có chuyên môn mới đưa ra được tầm nhìn định hướng để làm cho đúng chứ cứ thằng ngu như bạn mày lên quản lý nên thành ra đéo có gì ra ngô ra khoai cả.
ôi vl lại luận điệu t thấy, m thấy được bn cái dự án đắp chiếu??? từ lý thuyết nó ra ứng dụng thực hành là cả 1 vấn đề, m biết được bn % công việc bọn nn nó làm? đm mà cái từ chuyên môn của m là ntn? định nghĩa hộ t để t phản biện cho.
 
Muốn làm Gia Cát Lượng cho lãnh đạo thì phải là những người giỏi chuyên môn, hiểu được bộ máy chính quyền và hệ thống xã hội - thường thì những ông này thuộc đội già mẹ rồi =)) Thằng như trong chuyện thằng thớt thuộc dạng non xanh nhiều nhựa thôi, chuyên môn vững nhưng ko có cái gọi là "bản lĩnh chính trị" thì chỉ đi cày cuốc kiếm exp nuôi thân thôi chứ tư vấn tham mưu đéo ai hỏi.
Xã hội có phân công lao động hết rồi. Thằng nào có phẩm chất gì thì làm việc đấy. Nhưng mà ko có những thằng mà m gọi là lính đấy thì cũng chả đào đâu ra người mà chỉ đạo. Thế nên câu chuyện là tạo điều kiện, môi trường cho thằng nào cũng có thể phát huy được khả năng của nó. Đâu phải đơn giản là trả nó lương cao là xong. Cái đấy mới là cái khó
 

Có thể bạn quan tâm

Top