• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Cái đất nước đem phở ra tự hào thì mạt là đúng rồi, người ta tự hào ô tô, con chip, iphone... mình đem phở ra ngạo nghễ

Có 1 bộ phim làm để vinh danh những văn hóa Việt. Đó là phim Đào, Phở và Lồn cave
 
Kể mà nó toàn cầu như cô ca, như redbull thì cũng tự hào thật. Đằng này.
 
hồi xưa tao học nhớ mấy bà nội dạy văn bảu Bác Hù là danh nhân văn hóa thế giới dc UNESCO công nhận. Thế là đủ ngạo nghễ dzòi. :D
 
Súc vật ngu lồn. So homeless với PMH thì ý óc chó của m là PMH chỉ bằng homeless thôi đúng ko hả chó ngu
Súc vật ngu Lồn =)) não m chỉ suy nghĩ tới đó thôi hả. Cali toàn tụi ở Homeless có nhà thì được mấy người hả =)) Trump lên cho cút con mẹ tụi Cali hết óc lồn =)) Cali bao năm vẫn ngu như thường
 
Súc vật ngu lồn =)) não m chỉ suy nghĩ tới đó thôi hả. Cali toàn tụi ở Homeless có nhà thì được mấy người hả =)) Trump lên cho cút con mẹ tụi Cali hết óc lồn =)) Cali bao năm vẫn ngu như thường
Mày đúng là cái loại súc sinh, tru tréo khắp nơi cứt cả mõm vẫn cố há mỏ đớp tiếp, độ mặt dày vô liêm sỉ lên tận sao hoả, ba má sinh ra mong m làm người thì m lại chọn làm chó, đụ má đẻ ra đau cả loz, ngày xưa bà già m biết m vậy chắc bả nhét mẹ vào trong, ông già mày chắc bắn mẹ nó lên nóc nhà cho đỡ nhục nhã
 
Câu chuyện phở thì cũng không nên biết tự hào hay không? Đơn giản như này:
Phở đúng là có cái sự phức tạp trong đấy. Nấu cả tá nguyên liệu (xương, hoa hồi, thảo quả, quế chi, gừng (nướng hay không tùy hỉ) và hạt tiêu chưa xay), có thể ăn đứt mấy món ẩm thực cổ điển của mấy thằng phế (chẳng hạn mấy cái ẩm thực cổ điển của thằng Anh hay Đức lợn). Ăn vài lần thì ngon. Nhưng dm, vấn đề là gì? Là nơi đéo nào cũng nấu cái phở rặt 1 màu như nhau, cùng 1 kiểu là bỏ vô ngâm nước, biến tấu xíu và úm ba la quốc hồn quốc túy. Phế là phế ở chỗ này - mày có làm nhượng quyền đéo đâu mà chỗ nào cũng y đúc, chuẩn vị, đéo có 1 tí sáng tạo nào bỏ vô. Ăn mãi thì vẫn ngáng chứ! :too_sad:
Nhìn sang thằng Nhật lùn với tô Ramen của nó, tao có thể đảm bảo tụi m qua Nhật mà ăn, mỗi tiệm mỗi khác! Ramen nhật kết cấu có 5 phần chính (Sợi mì, Topping, Dầu hương (Aroma oil), Nước dùng (Dashi), Nước sốt (Tare)). Sợi mì gồm phần chính là bột mì, muối kiềm (Kansui, Natri Carbonate hoặc Kali Carbonate), nước - tất nhiên ko có gì phải nói nếu có các tiệm sử dụng muối ăn, lòng trắng trứng, bột sắn, bột gạo, trà xanh (đéo nghe nhầm đâu, trà xanh), bột ớt, thì là, lúa mì nguyên cám, lúa mạch đen và kiều mạch. Topping thì dễ thấy rồi - Chasu (thịt heo), Trứng ngâm tương, Rong biển, Menma (măng thì phải), nấm... Dầu hương (Aroma oil) bổ trợ - cái hay của tụi lùn là dùng mỡ gà mỡ lợn mà rán mấy cái như hành, gừng, ớt tỏi,... để chiết xuất dầu và các hương liệu trong đó - hiệu quả hơn rất nhiều so với phở. Tất nhiên, có những tiệm phở có chiêu này nhé ae - cái hành phi ae hay ăn đấy. Ngon hơn không? Nước dùng Dashi có thể từ xương cá, xương gà, xương bò-heo (cổ hoặc tủy) - và có 2 loại là súp trong và súp đặc (trắng đục) (dẻo dẻo, nch ăn khác nhau, mỗi loại có mức độ khác nhau, đo bằng đơn vị brix) và mấy mớ khác nữa. Nước dùng Dashi thường sẽ mặn, hay làm từ cá, sò + nấm -> với mục đích bổ trợ cho thằng Tare. Sốt Tare là trùm cuối, qua mấy tiệm lâu đời mà xin công thức tare là nó quánh chạy không kịp, ngta ví nó như quả bom gia vị -> nguyên tắc căn bản là phải có bột ngọt (Umami), để mấy thằng Dashi có nấm (ví dụ là nấm hương nhé), với chất gì đó đéo nhớ sẽ làm tăng cảm giác đậm vị lên gấp 8 lần! Tare loại đơn giản nhất thì có standard shoyu (nước tương, tảo kombu, rượu mirin, đường nâu...), mushroom shoyu (có thêm nấm), smoked shoyu (bỏ tương lên chảo thắng...), mole shoyu (thêm mấy loại ớt), shio tare (sốt từ muối), miso tare (mấy loại legume như đậu nành + con vi sinh koji), Tantanmen Tare (mè + gia vị)... Tất nhiên, chưa nói đến các kỹ thuật như double soup là súp đôi và gạn trong súp nhé. Thấy thèm không? Chứ tao là thèm đấy. :hungry:
 
Súc vật ngu lồn =)) não m chỉ suy nghĩ tới đó thôi hả. Cali toàn tụi ở Homeless có nhà thì được mấy người hả =)) Trump lên cho cút con mẹ tụi Cali hết óc lồn =)) Cali bao năm vẫn ngu như thường
Óc cặc sủa mấy câu đéo có nghĩa gì. Đi so homeless với PMH thì biết độ ngu Lồn của súc vật m rồi. Sủa sủa cái con cặc.
 

Trò chuyện với Tuổi Trẻ nhân dịp nghề nấu phở Hà Nội và Nam Định được ghi danh vào Danh mục di sản văn hóa phi vật thể quốc gia, bà Lê Thị Thu Hiền, cục trưởng Cục Di sản văn hóa, nói mỗi người Việt Nam đều có quyền tự hào.​

Người Việt tự hào về phở- Ảnh 1.


Phở Thìn(bờ hồ Gươm, Hà Nội) - Ảnh: NAM TRẦN

Sự tinh tế trong việc thưởng thức phở, cũng như sự tồn tại, biến đổi của phở trong đời sống với bao thăng trầm của người Việt từ nhiều đời nay, từ phở "bao cấp", "phở không người lái", phở chan cơm nguội, đến chuyện "xách cặp lồng đi mua phở là biết nhà có người ốm"… đã tạo nên một trong những nét đặc sắc trong văn hóa ẩm thực của chúng ta.

* Tiềm năng đưa món ăn này ra với thế giới sẽ khác thế nào sau khi phở được ghi danh?

- Những năm qua, phở không những là món ăn yêu thích trong tâm thức của người Hà Nội, người Nam Định mà đã được bạn bè quốc tế biết đến.

Như phở đã trở thành danh từ riêng trong hàng loạt từ điển danh tiếng trên thế giới và hiện diện ở 50 quốc gia trên thế giới.

Theo bình chọn từ trang Lonely Planet, Việt Nam là một trong những quốc gia có bảy món ăn được phục vụ trong bát (tô) mang tới trải nghiệm tốt nhất trên thế giới.

Phở Việt còn được tạp chí nổi tiếng Business Insider bình chọn là một trong những món phải ăn thử một lần trong đời đối với những người thích du lịch.

Tờ The Travel công bố danh sách 10 quốc gia có thức ăn ngon nhất thế giới, trong đó có món phở của Việt Nam.

Sau khi được đưa vào danh mục di sản quốc gia, phở sẽ được biết đến nhiều hơn nữa và càng trở thành một sản phẩm văn hóa truyền thống có giá trị đặc biệt trong quảng bá hình ảnh Việt Nam, thúc đẩy phát triển du lịch, phát triển kinh tế - xã hội.

* Không ít người cho rằng chúng ta có một nền ẩm thực rất hấp dẫn, đáng lẽ phải ghi danh vào Danh mục di sản văn hóa phi vật thể quốc gia từ lâu để quảng bá ẩm thực Việt tốt hơn, bà nghĩ sao?

- Ẩm thực của Việt Nam không chỉ đa dạng, phong phú mà còn vô cùng hấp dẫn. Mỗi cộng đồng tộc người, mỗi vùng miền lại có những món ẩm thực đặc trưng riêng gắn với đời sống vật chất và tinh thần của cộng đồng đó.

Tuy nhiên, việc ghi danh di sản văn hóa phi vật thể vào danh mục quốc gia cần tuân thủ những quy định của Luật Di sản văn hóa và Luật sửa đổi bổ sung một số điều của Luật Di sản văn hóa cùng các văn bản hướng dẫn thi hành.

Chúng tôi luôn khuyến khích các tỉnh, thành phố liên tục tiến hành nghiên cứu, kiểm kê di sản văn hóa phi vật thể, xây dựng hồ sơ khoa học di sản liên quan đến lĩnh vực ẩm thực truyền thống đề nghị đưa vào Danh mục di sản văn hóa phi vật thể quốc gia, bảo đảm khoa học, trên cơ sở nhận diện đầy đủ những biểu hiện văn hóa, giá trị của di sản.

Thời gian qua, đã có nhiều tỉnh, thành phố rất quan tâm tới các tri thức dân gian về ẩm thực truyền thống, cũng như hiểu được tầm quan trọng của các di sản này với phát triển du lịch địa phương nên đã xây dựng hồ sơ khoa học di sản và được ghi danh.

Như nghề làm bánh pía (Sóc Trăng), nghệ thuật chế biến món ăn chay (Tây Ninh), nghề làm nem Lai Vung (Đồng Tháp), nghề làm bánh khẩu xén, bánh chí chọp của người Thái trắng (Điện Biên), nghề làm bánh chưng, bánh giầy (Phú Thọ), kỹ thuật chế biến rượu cần của người Xtiêng (Bình Phước)…

Tới thời điểm hiện tại, đã có 32 di sản thuộc loại hình tri thức dân gian và nghề thủ công truyền thống liên quan tới ẩm thực truyền thống trên tổng số 588 di sản đã được ghi danh trong danh mục quốc gia.

Người Việt tự hào về phở- Ảnh 7.

Phở Phú Gia, quận 3, TP.HCM - Ảnh: QUANG ĐỊNH
Vậy theo m vn lấy j để ngạo nghễ 😂
 
Đụ má. Nước mất nhà tan là đây chứ đâu. Ngày xưa tao đọc bánh trưng bánh giày, cái lồn mẹ thằng ko tiếc công mình trèo đèo lội suối kiếm cao lương mỹ vị đéo được con cặc gì, còn thằng củ lồn "bình chân như vại" đéo làm con mẹ gì ngu hết chỗ nói được cao nhân chỉ điểm cái lồn mẹ làm vua. Thạch sanh - Lý thông, thằng ngu bỏ mẹ, phải nói là ngu hết phần thiên hạ, đụ má được làm vua, trong khi thằng kia tùy cơ ứng biến mưu như kế như trần bình, địt mẹ lại thân bại danh liệt, chết ko toàn thây. Đọc truyện dù là cổ tích nhưng có thể suy luận ra rằng đụ má toàn âm binh dốt nát, đần độn đéo làm được con cặc gì suốt ngày tự hào ngạo nghễ mấy cái tào lao, bởi thế địt mẹ mới có câu "1000 năm đô hộ giặc tàu, 100 năm đô hộ giặc tây". Quá cay đắng.

Ké ké.
Mày để ý chuẩn đấy.

Thằng nào trong này thích những câu chuyện nhân văn, đề cao tinh thần lao động thì nên tìm đọc cổ tích Nhật Bản.
 
nếu ngon thì tự hào là đúng nhưng thật sự là nó ăn quá bình thường
 

Có thể bạn quan tâm

Top