Từ khi thân hơn với chị, đôi khi tôi hay mơ mộng hão huyền rằng có một ngày rằng mình sẽ được ôm ấp vuốt ve chị.
Rồi một hôm, đúng là cơ hội hiếm thấy, suýt nữa thì tôi đã chạm được tay vào lồn chị. Lúc ấy là buổi chiều, mọi người chờ thang máy rất đông, trong đám đông ấy có tôi và chị. Khi thang máy mở cửa, chị vào trước, hai tay xách hai túi đồ, tôi vào theo sau và cả đám đông ùa vào sau lưng nó. Chị vừa kịp xoay người lại phía tôi, dựa lưng vào vách thì sự chen lấn xô đẩy phía sau làm tôi chúi vào trong, xô người vào mình chị... Tôi kịp nhận ra bộ ngực êm ái của chị khi ngực tôi ập tới thì một loạt xô đẩy nữa làm háng tôi tỳ vào bụng chị, phản xạ tự nhiên tôi đưa tay ra để đỡ lại quờ ngay phải háng chị... Chị gập người lại để tránh bàn tay tôi và tôi chỉ cảm nhận thấy những ngón tay lướt qua đùi chị. Tất cả diễn ra rất nhanh, chỉ vài giây nhưng làm tôi như ngừng thở vì bất ngờ sung sướng, còn chị thì thẹn đỏ bừng mặt. Tôi ấp úng xin lỗi khi trật tự đã được ổn định. Lên đến phòng làm việc, tôi lấy điện thoại nhắn tin cho chị. Vì trên phòng thì chị ở bàn làm việc riêng, chúng tôi mỗi người một ngăn, dường như việc cá nhân, không ai có thể thấy được.
– Chị, chị có ăn xoài không?
– Không! (chị nhắn lại)
– Hic, chị lại giận em
– Giận cái gì mà giận?
– Ơ thì… em tưởng…
– Tưởng cái gì mà tưởng. Thôi tập trung mà làm việc đi.
– Không nói chuyện được à?
– Không…..tôi bận.
– Bận gì thì cứ nói một tí đã chứ.
– Chị à, chị xinh quá, thật sự, lúc trưa chị không giận em chứ?
– Xinh gì mà xinh, chị không không trẻ nữa…
– Nhưng em thấy, chị ăn đứt mấy em trong Công ty mình, đi với họ, dường như tất cả mờ nhạt, chị là nổi bật nhất thôi, chị đẹp, kiểu rất mặn mà.
– Em cứ nói thế, làm chị phổng mũi đây này. Thôi tập trung mà làm việc đi.
Đúng là con gái, thích được khen, mà không phải con gái, bất kì ai cũng có nhu cầu được khen ngợi, có điều khen phải là sự thật, chân thành, thì nó mới có tác dụng.
– Vâng, chúc chị một buổi chiều tốt lành nhé…
– Cảm ơn em.
Một buổi chiều khoan khoái, dễ chịu nhất mà tôi từng được hưởng, dù ngoài kia nắng chang chang, mặc cho những đám mây trắng bồng bềnh…trong phòng bật điều hòa, tôi vẫn thấy thật dễ chịu. Đặc biệt là nghĩ về chị, về tất cả về chị. Ôi chị Phương ơi, em hận chị…. sao em không sinh cùng thời với chị, để em có thể lấy chị về làm vợ cơ chứ? Tôi quá tham lam mà, đã có vợ rồi mà vẫn ham muốn một người phụ nữ khác. Khi ta đắm say trong một mối tình, rõ ràng, người đó thật hoàn hảo, hoàn hảo tới mức tuyệt đối.
Loanh quanh, cũng gần hết giờ làm. Thấy chị nhắn tin:
– Có ăn xoài không, sang đây! – Phòng tôi với phòng làm việc của chị chỉ cách một cái tường.
– Nãy bảo em mua cho không thích, lấy đâu ra vậy?
– Đây thích thì sẽ có thôi!
– À, anh nào mua cho hả?
– Làm gì có, tự mua đấy. Bác giúp việc nhà chị nghỉ rồi, mấy nay thèm gì thì tự mua mà ăn thôi.
– Vậy à, thế là chị ở nhà có một mình ấy hả?
– Ờ. Ông kia cũng đi công tác rồi, chị gửi mấy đứa nhỏ về ngoại chơi cho tiện. Mấy nay hay đi làm về trễ quá.
– Eo, khu ấy lắm ma lắm đó!!! (Tôi chỉ trêu đùa thôi).
– Vớ vẩn, làm gì có ma, chị chỉ sợ ma đầu đen thôi…
– Hehe, vâng khu chị ở an ninh tốt, lấy đâu ra trộm với ma nhỉ!!
– Uhmmmm.
– Thế tối hôm nào em với vợ em sang chơi cho chị đỡ buồn nhé.
– Uhm, cũng được, thi thoảng qua chơi rồi ăn tối với chị.
…
Chuẩn bị ra về, thì tôi đi ra nhà vệ sinh của Công ty để rửa tay (nhà vệ sinh nam – nữ gần nhau, cách nhau cái tường) . Khi tôi rửa tay xong đi ra, qua nhà vệ sinh nữ, thấy chị đang đứng trước gương rửa tay… Tôi định đi, nhưng vẫn muốn nán lại chút, để lát chị ra thì dọa chị một phen.
Chị lau tay, rồi mở cửa nhà vệ sinh nữ và ngồi vào trong đó… tôi như bị choáng nhẹ, một chút shock do cảm giác gây ra, khiến tôi hơi hoa mắt, tim đập mạnh hơn. Tôi mạnh dạn, bước gần tới cửa chính của nhà vệ sinh, thì nghe tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh, tôi đoán chị đang tè… Tôi không biết nó sẽ bắn vào những vị trí nào của thành bệ bồn cầu, mà phát ra những âm thanh như vậy, tiếng chảy khá mạnh, đập vào thành trước rồi giọt giọt nhỏ tí tách dần dần rồi tắt hẳn, tiếng xé giấy để lau, rồi tiếng giật mạnh bồn cầu, tiếng đứng dậy, tiếng kéo quần… mọi âm thanh đó, khiến tôi khó thở và quên mất, mình đang đứng đâu.
Chị bước ra, khi tôi chưa kịp hết bàng hoàng, chị cũng khá bất ngờ.
– Ơ, sao em chưa về à?
Giọng chị ngọt ngào!
– Dạ dạ, em chưa, em em thấy có tiếng động, đi qua nên kiểm tra, sao ai lại muộn rồi vẫn ở đây! Thấy mấy phòng ban khác đèn tắt tối thui hết rồi.
– Vậy à, chuẩn bị về chưa? – Chị hỏi.
– Vâng, em chuẩn bị về đây.
Bỗng nhiên mất điện...bảo vệ ngắt điện theo giờ đây mà, này là ngắt khu vệ sinh với mấy phòng ban không cần thiết thôi. Tim tôi đập mạnh hơn, tôi cũng không kiểm soát được mình nên làm gì nữa, vì tôi thích chị từ rất lâu rồi, tôi ngưỡng mộ chị, vì chị rất đẹp. Chị cũng rất quý tôi. Bất chợt không suy nghĩ gì nhiều tôi tiến nhanh đến bên chị, rồi ôm chị, hôn lên môi chị. Mọi thứ diễn ra nhanh, nhanh như lúc mất điện vậy. Chị quá bàng hoàng, không kịp phản ứng gì cả. Lúc đó hồn tôi vẫn chưa về hết đến với cơ thể, bất giác lại thấy xấu hổ cho cái hành động vừa diễn ra, với ngại ngùng, còn cảm thấy mình có lỗi, thấy mình ghê tởm. Tôi vội vã bước đi để chị đứng đó một mình, bước gần khuất dạng chị vẫn chưa bước ra… tôi ra nhà xe lấy xe về trước.
Lúc sau tôi nhắn tin:
– Chị… chị đừng giận e nhé!
– …
Hồi lâu, mới thấy chị nhắn lại:
– Chị không giận đâu, nhưng đừng như vậy nữa!
Tôi vui như mở cờ trong bụng!
– Chị không giận thật chứ?
– Uhm!
Tôi nghĩ, có lẽ chị cũng thích mình nên mới không giận như vậy. Sáng hôm sau đi làm, gặp chị ở văn phòng, tôi vẫn nhận được nụ cười như hàng ngày của chị, khiến tôi rất vui. Lòng như trút được gánh nặng.