• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Chị họ bên Vợ.

Chào mấy tml, lại là tao. Sau khi chủ đề kia kết thúc tao sẽ tiếp chủ đề này. Lần này là 1 chủ đề khác. Vẫn là phóng tác từ 1 tác phẩm khác " Chị họ bên Vợ" tao sưu tầm được. Truyện này khá nổi tiếng nên chắc sẽ có không ít tml đọc rồi. Do lần này edit từ 3-4 truyện nên có thể sẽ hơi lâu ra chap, rất mong nhận được sự ủng hộ của mấy tml để tao có thêm động lực chia sẻ thêm những câu chuyện hay. Cảm ơn


Chị Phương, ở công ty là sếp của phòng tôi, về nhà là vợ của ông anh họ của vợ tôi, một mối quan hệ lằng nhằng, đúng kiểu đi làm gặp người quen là sếp thì cũng có nhiều chuyện oái ăm khó xử nó hay xảy ra. Chị lớn hơn tôi vài tuổi, người bình thường nhưng chị có điểm đặc biệt là đôi mắt rất đa tình, đôi môi lúc nào cũng ươn ướt và vòng ba căng tròn sức sống của bà mẹ một con. Vòng eo của chị thon gọn nhưng cong vút về phía sau khiến bất cứ thằng đàn ông nào cũng phải ngây ngất, trong đó có tôi. Nghe đâu ở nhà chị chăm tập yoga lắm nên thân hình mới chuẩn như vậy. Nhưng tôi chỉ dừng lại ở việc nhìn ngắm chị sau mỗi bước đi, ngắm chiếc quần lót ren hằn lên trên hai bờ mông của chị mà thôi. Vì tôi nghĩ dù gì thì cũng họ hàng, đụng lại có chuyện gì thì lại phiền phức ra. Với lại tôi cũng không cảm thấy chị thuộc tuýp người dâm đang. Mà quan trọng nhất chị là sếp của tôi ở chỗ làm, con thầy vợ bạn gái cơ quan 1 trong 3 thứ cần tránh. Nên mấy cái suy nghĩ tà đạo tôi luôn dập tắt từ khi nó mới chớm nở.


Tml nào có ý tưởng hay thì góp ý để tạo hoàn thiện thêm cốt truyện. Cảm ơn
 
Sửa lần cuối:
Nghi án ông anh mày cặp bồ,sau đó bà chị mày khóc lóc gục vào vai mày.tiếp nữa mày mới ôm bả thật chặt và hôn lên môi bả.
 
truyền này sau thằng này chén bà chị thôi. nó cho xem X-Art, rồi chén. massage rồi đc bù cho quả bú cu.
còn rủ nhau đi chén khắp nơi. Truyện cũ bọn mày search mạng ra mà
 
Truyện này bên trời đất có mấy phần. Đúng siêu phẩm. Thằng bên đó nó viết hay quá nên tao ko nỡ đọc mày biên lại :)
 
T có đọc bản gốc r , mẹ nó cái kết làm t buồn vl , cũng là những câu chuyện sex đầu đời đọc tìm hiểu mà qua cái bản gốc truyện này t thấy nhiều hơn về tình yêu từ hạnh phúccho tới chia li má nhớ lại vẫn thấy hụt hẫng cái kết
 
Truyện này bên trời đất có mấy phần. Đúng siêu phẩm. Thằng bên đó nó viết hay quá nên tao ko nỡ đọc mày biên lại :)
Đọc đi tml. Tao k lan man như bên đó đâu
 
T có đọc bản gốc r , mẹ nó cái kết làm t buồn vl , cũng là những câu chuyện sex đầu đời đọc tìm hiểu mà qua cái bản gốc truyện này t thấy nhiều hơn về tình yêu từ hạnh phúccho tới chia li má nhớ lại vẫn thấy hụt hẫng cái kết
Hy vọng mày sẽ thích kết cục của tao viết
 
Sửa lần cuối:
Từ khi thân hơn với chị, đôi khi tôi hay mơ mộng hão huyền rằng có một ngày rằng mình sẽ được ôm ấp vuốt ve chị.
Rồi một hôm, đúng là cơ hội hiếm thấy, suýt nữa thì tôi đã chạm được tay vào Lồn chị. Lúc ấy là buổi chiều, mọi người chờ thang máy rất đông, trong đám đông ấy có tôi và chị. Khi thang máy mở cửa, chị vào trước, hai tay xách hai túi đồ, tôi vào theo sau và cả đám đông ùa vào sau lưng nó. Chị vừa kịp xoay người lại phía tôi, dựa lưng vào vách thì sự chen lấn xô đẩy phía sau làm tôi chúi vào trong, xô người vào mình chị... Tôi kịp nhận ra bộ ngực êm ái của chị khi ngực tôi ập tới thì một loạt xô đẩy nữa làm háng tôi tỳ vào bụng chị, phản xạ tự nhiên tôi đưa tay ra để đỡ lại quờ ngay phải háng chị... Chị gập người lại để tránh bàn tay tôi và tôi chỉ cảm nhận thấy những ngón tay lướt qua đùi chị. Tất cả diễn ra rất nhanh, chỉ vài giây nhưng làm tôi như ngừng thở vì bất ngờ sung sướng, còn chị thì thẹn đỏ bừng mặt. Tôi ấp úng xin lỗi khi trật tự đã được ổn định. Lên đến phòng làm việc, tôi lấy điện thoại nhắn tin cho chị. Vì trên phòng thì chị ở bàn làm việc riêng, chúng tôi mỗi người một ngăn, dường như việc cá nhân, không ai có thể thấy được.

– Chị, chị có ăn xoài không?

– Không! (chị nhắn lại)

– Hic, chị lại giận em

– Giận cái gì mà giận?

– Ơ thì… em tưởng…

– Tưởng cái gì mà tưởng. Thôi tập trung mà làm việc đi.

– Không nói chuyện được à?

– Không…..tôi bận.

– Bận gì thì cứ nói một tí đã chứ.

– Chị à, chị xinh quá, thật sự, lúc trưa chị không giận em chứ?

– Xinh gì mà xinh, chị không không trẻ nữa…

– Nhưng em thấy, chị ăn đứt mấy em trong Công ty mình, đi với họ, dường như tất cả mờ nhạt, chị là nổi bật nhất thôi, chị đẹp, kiểu rất mặn mà.

– Em cứ nói thế, làm chị phổng mũi đây này. Thôi tập trung mà làm việc đi.


Đúng là con gái, thích được khen, mà không phải con gái, bất kì ai cũng có nhu cầu được khen ngợi, có điều khen phải là sự thật, chân thành, thì nó mới có tác dụng.



– Vâng, chúc chị một buổi chiều tốt lành nhé…

– Cảm ơn em.


Một buổi chiều khoan khoái, dễ chịu nhất mà tôi từng được hưởng, dù ngoài kia nắng chang chang, mặc cho những đám mây trắng bồng bềnh…trong phòng bật điều hòa, tôi vẫn thấy thật dễ chịu. Đặc biệt là nghĩ về chị, về tất cả về chị. Ôi chị Phương ơi, em hận chị…. sao em không sinh cùng thời với chị, để em có thể lấy chị về làm vợ cơ chứ? Tôi quá tham lam mà, đã có vợ rồi mà vẫn ham muốn một người phụ nữ khác. Khi ta đắm say trong một mối tình, rõ ràng, người đó thật hoàn hảo, hoàn hảo tới mức tuyệt đối.

Loanh quanh, cũng gần hết giờ làm. Thấy chị nhắn tin:

– Có ăn xoài không, sang đây! – Phòng tôi với phòng làm việc của chị chỉ cách một cái tường.

– Nãy bảo em mua cho không thích, lấy đâu ra vậy?

– Đây thích thì sẽ có thôi!

– À, anh nào mua cho hả?

– Làm gì có, tự mua đấy. Bác giúp việc nhà chị nghỉ rồi, mấy nay thèm gì thì tự mua mà ăn thôi.

– Vậy à, thế là chị ở nhà có một mình ấy hả?

– Ờ. Ông kia cũng đi công tác rồi, chị gửi mấy đứa nhỏ về ngoại chơi cho tiện. Mấy nay hay đi làm về trễ quá.

– Eo, khu ấy lắm ma lắm đó!!! (Tôi chỉ trêu đùa thôi).

– Vớ vẩn, làm gì có ma, chị chỉ sợ ma đầu đen thôi…

– Hehe, vâng khu chị ở an ninh tốt, lấy đâu ra trộm với ma nhỉ!!

– Uhmmmm.

– Thế tối hôm nào em với vợ em sang chơi cho chị đỡ buồn nhé.

– Uhm, cũng được, thi thoảng qua chơi rồi ăn tối với chị.



Chuẩn bị ra về, thì tôi đi ra nhà vệ sinh của Công ty để rửa tay (nhà vệ sinh nam – nữ gần nhau, cách nhau cái tường) . Khi tôi rửa tay xong đi ra, qua nhà vệ sinh nữ, thấy chị đang đứng trước gương rửa tay… Tôi định đi, nhưng vẫn muốn nán lại chút, để lát chị ra thì dọa chị một phen.

Chị lau tay, rồi mở cửa nhà vệ sinh nữ và ngồi vào trong đó… tôi như bị choáng nhẹ, một chút shock do cảm giác gây ra, khiến tôi hơi hoa mắt, tim đập mạnh hơn. Tôi mạnh dạn, bước gần tới cửa chính của nhà vệ sinh, thì nghe tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh, tôi đoán chị đang tè… Tôi không biết nó sẽ bắn vào những vị trí nào của thành bệ bồn cầu, mà phát ra những âm thanh như vậy, tiếng chảy khá mạnh, đập vào thành trước rồi giọt giọt nhỏ tí tách dần dần rồi tắt hẳn, tiếng xé giấy để lau, rồi tiếng giật mạnh bồn cầu, tiếng đứng dậy, tiếng kéo quần… mọi âm thanh đó, khiến tôi khó thở và quên mất, mình đang đứng đâu.

Chị bước ra, khi tôi chưa kịp hết bàng hoàng, chị cũng khá bất ngờ.

– Ơ, sao em chưa về à?

Giọng chị ngọt ngào!

– Dạ dạ, em chưa, em em thấy có tiếng động, đi qua nên kiểm tra, sao ai lại muộn rồi vẫn ở đây! Thấy mấy phòng ban khác đèn tắt tối thui hết rồi.

– Vậy à, chuẩn bị về chưa? – Chị hỏi.

– Vâng, em chuẩn bị về đây.

Bỗng nhiên mất điện...bảo vệ ngắt điện theo giờ đây mà, này là ngắt khu vệ sinh với mấy phòng ban không cần thiết thôi. Tim tôi đập mạnh hơn, tôi cũng không kiểm soát được mình nên làm gì nữa, vì tôi thích chị từ rất lâu rồi, tôi ngưỡng mộ chị, vì chị rất đẹp. Chị cũng rất quý tôi. Bất chợt không suy nghĩ gì nhiều tôi tiến nhanh đến bên chị, rồi ôm chị, hôn lên môi chị. Mọi thứ diễn ra nhanh, nhanh như lúc mất điện vậy. Chị quá bàng hoàng, không kịp phản ứng gì cả. Lúc đó hồn tôi vẫn chưa về hết đến với cơ thể, bất giác lại thấy xấu hổ cho cái hành động vừa diễn ra, với ngại ngùng, còn cảm thấy mình có lỗi, thấy mình ghê tởm. Tôi vội vã bước đi để chị đứng đó một mình, bước gần khuất dạng chị vẫn chưa bước ra… tôi ra nhà xe lấy xe về trước.

Lúc sau tôi nhắn tin:

– Chị… chị đừng giận e nhé!

– …

Hồi lâu, mới thấy chị nhắn lại:

– Chị không giận đâu, nhưng đừng như vậy nữa!

Tôi vui như mở cờ trong bụng!

– Chị không giận thật chứ?

– Uhm!

Tôi nghĩ, có lẽ chị cũng thích mình nên mới không giận như vậy. Sáng hôm sau đi làm, gặp chị ở văn phòng, tôi vẫn nhận được nụ cười như hàng ngày của chị, khiến tôi rất vui. Lòng như trút được gánh nặng.
 
Từ khi thân hơn với chị, đôi khi tôi hay mơ mộng hão huyền rằng có một ngày rằng mình sẽ được ôm ấp vuốt ve chị.
Rồi một hôm, đúng là cơ hội hiếm thấy, suýt nữa thì tôi đã chạm được tay vào lồn chị. Lúc ấy là buổi chiều, mọi người chờ thang máy rất đông, trong đám đông ấy có tôi và chị. Khi thang máy mở cửa, chị vào trước, hai tay xách hai túi đồ, tôi vào theo sau và cả đám đông ùa vào sau lưng nó. Chị vừa kịp xoay người lại phía tôi, dựa lưng vào vách thì sự chen lấn xô đẩy phía sau làm tôi chúi vào trong, xô người vào mình chị... Tôi kịp nhận ra bộ ngực êm ái của chị khi ngực tôi ập tới thì một loạt xô đẩy nữa làm háng tôi tỳ vào bụng chị, phản xạ tự nhiên tôi đưa tay ra để đỡ lại quờ ngay phải háng chị... Chị gập người lại để tránh bàn tay tôi và tôi chỉ cảm nhận thấy những ngón tay lướt qua đùi chị. Tất cả diễn ra rất nhanh, chỉ vài giây nhưng làm tôi như ngừng thở vì bất ngờ sung sướng, còn chị thì thẹn đỏ bừng mặt. Tôi ấp úng xin lỗi khi trật tự đã được ổn định. Lên đến phòng làm việc, tôi lấy điện thoại nhắn tin cho chị. Vì trên phòng thì chị ở bàn làm việc riêng, chúng tôi mỗi người một ngăn, dường như việc cá nhân, không ai có thể thấy được.

– Chị, chị có ăn xoài không?

– Không! (chị nhắn lại)

– Hic, chị lại giận em

– Giận cái gì mà giận?

– Ơ thì… em tưởng…

– Tưởng cái gì mà tưởng. Thôi tập trung mà làm việc đi.

– Không nói chuyện được à?

– Không…..tôi bận.

– Bận gì thì cứ nói một tí đã chứ.

– Chị à, chị xinh quá, thật sự, lúc trưa chị không giận em chứ?

– Xinh gì mà xinh, chị không không trẻ nữa…

– Nhưng em thấy, chị ăn đứt mấy em trong Công ty mình, đi với họ, dường như tất cả mờ nhạt, chị là nổi bật nhất thôi, chị đẹp, kiểu rất mặn mà.

– Em cứ nói thế, làm chị phổng mũi đây này. Thôi tập trung mà làm việc đi.


Đúng là con gái, thích được khen, mà không phải con gái, bất kì ai cũng có nhu cầu được khen ngợi, có điều khen phải là sự thật, chân thành, thì nó mới có tác dụng.



– Vâng, chúc chị một buổi chiều tốt lành nhé…

– Cảm ơn em.


Một buổi chiều khoan khoái, dễ chịu nhất mà tôi từng được hưởng, dù ngoài kia nắng chang chang, mặc cho những đám mây trắng bồng bềnh…trong phòng bật điều hòa, tôi vẫn thấy thật dễ chịu. Đặc biệt là nghĩ về chị, về tất cả về chị. Ôi chị Phương ơi, em hận chị…. sao em không sinh cùng thời với chị, để em có thể lấy chị về làm vợ cơ chứ? Tôi quá tham lam mà, đã có vợ rồi mà vẫn ham muốn một người phụ nữ khác. Khi ta đắm say trong một mối tình, rõ ràng, người đó thật hoàn hảo, hoàn hảo tới mức tuyệt đối.

Loanh quanh, cũng gần hết giờ làm. Thấy chị nhắn tin:

– Có ăn xoài không, sang đây! – Phòng tôi với phòng làm việc của chị chỉ cách một cái tường.

– Nãy bảo em mua cho không thích, lấy đâu ra vậy?

– Đây thích thì sẽ có thôi!

– À, anh nào mua cho hả?

– Làm gì có, tự mua đấy. Bác giúp việc nhà chị nghỉ rồi, mấy nay thèm gì thì tự mua mà ăn thôi.

– Vậy à, thế là chị ở nhà có một mình ấy hả?

– Ờ. Ông kia cũng đi công tác rồi, chị gửi mấy đứa nhỏ về ngoại chơi cho tiện. Mấy nay hay đi làm về trễ quá.

– Eo, khu ấy lắm ma lắm đó!!! (Tôi chỉ trêu đùa thôi).

– Vớ vẩn, làm gì có ma, chị chỉ sợ ma đầu đen thôi…

– Hehe, vâng khu chị ở an ninh tốt, lấy đâu ra trộm với ma nhỉ!!

– Uhmmmm.

– Thế tối hôm nào em với vợ em sang chơi cho chị đỡ buồn nhé.

– Uhm, cũng được, thi thoảng qua chơi rồi ăn tối với chị.



Chuẩn bị ra về, thì tôi đi ra nhà vệ sinh của Công ty để rửa tay (nhà vệ sinh nam – nữ gần nhau, cách nhau cái tường) . Khi tôi rửa tay xong đi ra, qua nhà vệ sinh nữ, thấy chị đang đứng trước gương rửa tay… Tôi định đi, nhưng vẫn muốn nán lại chút, để lát chị ra thì dọa chị một phen.

Chị lau tay, rồi mở cửa nhà vệ sinh nữ và ngồi vào trong đó… tôi như bị choáng nhẹ, một chút shock do cảm giác gây ra, khiến tôi hơi hoa mắt, tim đập mạnh hơn. Tôi mạnh dạn, bước gần tới cửa chính của nhà vệ sinh, thì nghe tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh, tôi đoán chị đang tè… Tôi không biết nó sẽ bắn vào những vị trí nào của thành bệ bồn cầu, mà phát ra những âm thanh như vậy, tiếng chảy khá mạnh, đập vào thành trước rồi giọt giọt nhỏ tí tách dần dần rồi tắt hẳn, tiếng xé giấy để lau, rồi tiếng giật mạnh bồn cầu, tiếng đứng dậy, tiếng kéo quần… mọi âm thanh đó, khiến tôi khó thở và quên mất, mình đang đứng đâu.

Chị bước ra, khi tôi chưa kịp hết bàng hoàng, chị cũng khá bất ngờ.

– Ơ, sao em chưa về à?

Giọng chị ngọt ngào!

– Dạ dạ, em chưa, em em thấy có tiếng động, đi qua nên kiểm tra, sao ai lại muộn rồi vẫn ở đây! Thấy mấy phòng ban khác đèn tắt tối thui hết rồi.

– Vậy à, chuẩn bị về chưa? – Chị hỏi.

– Vâng, em chuẩn bị về đây.

Bỗng nhiên mất điện...bảo vệ ngắt điện theo giờ đây mà, này là ngắt khu vệ sinh với mấy phòng ban không cần thiết thôi. Tim tôi đập mạnh hơn, tôi cũng không kiểm soát được mình nên làm gì nữa, vì tôi thích chị từ rất lâu rồi, tôi ngưỡng mộ chị, vì chị rất đẹp. Chị cũng rất quý tôi. Bất chợt không suy nghĩ gì nhiều tôi tiến nhanh đến bên chị, rồi ôm chị, hôn lên môi chị. Mọi thứ diễn ra nhanh, nhanh như lúc mất điện vậy. Chị quá bàng hoàng, không kịp phản ứng gì cả. Lúc đó hồn tôi vẫn chưa về hết đến với cơ thể, bất giác lại thấy xấu hổ cho cái hành động vừa diễn ra, với ngại ngùng, còn cảm thấy mình có lỗi, thấy mình ghê tởm. Tôi vội vã bước đi để chị đứng đó một mình, bước gần khuất dạng chị vẫn chưa bước ra… tôi ra nhà xe lấy xe về trước.

Lúc sau tôi nhắn tin:

– Chị… chị đừng giận e nhé!

– …

Hồi lâu, mới thấy chị nhắn lại:

– Chị không giận đâu, nhưng đừng như vậy nữa!

Tôi vui như mở cờ trong bụng!

– Chị không giận thật chứ?

– Uhm!

Tôi nghĩ, có lẽ chị cũng thích mình nên mới không giận như vậy. Sáng hôm sau đi làm, gặp chị ở văn phòng, tôi vẫn nhận được nụ cười như hàng ngày của chị, khiến tôi rất vui. Lòng như trút được gánh nặng.
Dmm. Lại cdsht :vozvn (21)::vozvn (21)::vozvn (21):
 
Tôi có thói quen cho hai ngày nghỉ cuối tuần là ngủ nướng, ngủ đến gần trưa thì thôi, vì làm văn phòng nhìn thì có vẻ nhàn, nhưng thật sự khối lượng và áp lực lắm, đó là làm việc thật sự, chứ không phải để chơi. Nay thứ 7, vợ vẫn đi làm nên tôi cũng không định dậy sớm, ngủ tới 10h trưa, vệ sinh cá nhân, rồi ăn sáng nhẹ. Lúc ngồi bàn ăn, tôi nhắn cho chị.

– Chị ơi, có nhà không? Đang làm gì đó? Cuối tuần ông anh có đưa đi đâu chơi không?

– Không, hỏi làm gì.

Cái kiểu nói hững hờ này của chị không phải tự nhiên mà vậy, mà do chị ghét tôi, nên mới nói kiểu đỏng đảnh đó, tôi thì kệ.

– Ơ, lần nào hỏi cũng hỏi làm gì, nhớ chị thì em hỏi thăm thôi!

– Nhớ, gì mà nhớ!

– Chị nấu cơm chưa? Nấu em ăn với, cho em xin một bữa cơm được không, nay vợ đi làm, không có ai nấu cơm trưa.

– Không rảnh mà nấu cho anh ăn nhé!

– Thì để anh nấu cho ăn được chưa?

– Anh nào? Luyên thuyên quá đi.

– Thì chị chả vừa bảo nấu cho anh còn gì?

– Ý là khác cơ.

– Ý như nào?

– Ôi trời mệt với em quá, chị đang ăn cam, ăn không? Rảnh thì qua chơi.

Ồ… mời qua ăn à.

– Có… em có ăn. – mình đúng trẻ trâu.

– Lừa đấy, làm gì có cam cho mà ăn.

– Hừm, thế em sang đó, cho chị biết tay.



Không thấy chị hồi âm, chắc là tưởng mình đùa, kệ tôi lấy xe, phi sang, không quên mua một túi hoa quả. Qua nhà, thấy cửa mở, tôi lại cho xe vào hè, rồi cứ thế đi vào, ngó ngược xuôi, chả thấy ai cả, quái bà này lại đi đâu nhỉ? Lại lò dò xuống bếp, thấy chị đang cho quần áo vào máy giặt, chị vẫn chưa biết có sự xuất hiện của mình. Mình đi gần đến mới đụng vào vai chị cái. Chị nhẩy cẫng lên vì giật mình và sợ hãi:

– Ôi trời ơi, làm chị hết cả hồn. Mà đi đâu đấy?

Chị nhìn tôi, mắt tròn vo, cái hình dáng đó, ăn sâu vào tâm trí tôi đến giờ. Chị ở nhà chỉ mặc cái váy mỏng, váy kiểu váy xòe, cạp chun, màu xanh rêu vintage, áo phông trắng bó sát, làm hiện lên bầu ngực căng tròn của chị. Mà hình như chị không mặc áo con. (Phụ nữ ở nhà thường hay thả rông).

– Ơ thì chị bảo em sang mà.

– Bảo bao giờ nhỉ? Điêu quá!

– Anh đâu mà nhà cửa vắng hoe vậy chị?

– Ông đi công trình gì ở Đà Nẵng ấy, tuần này không về?

– Lâu rồi không gặp anh, định uống vài chai cho vui mà khó gặp thế không biết.

Nghe tôi nói, mặt chị có chút buồn hiện lên.

– Hay là em ở đây ăn cơm với chị luôn, cũng trễ rồi, ăn một mình cũng buồn.

– Dạ vậy phiền chị chút – tôi tươi cười trả lời.

– Uh, chị xào tí rau nữa là xong rồi, em cứ ngồi chơi. Chị xuống bếp làm cho xong.

Ngồi không thì buồn, tôi vào bếp nhặt rau giúp chị. Giúp chị rửa rau rồi dọn cơm cùng chị, phải nói đó là bữa cơm trưa ngon nhất trong đời tôi. Được ăn cùng với người mình thầm yêu trộm nhớ thật hạnh phúc. Ăn uống xong rồi ngồi uống nước với chị thêm xíu nữa, tôi chào chị ra về, thấy chị có vẻ buồn ngủ nên tôi cũng không nán lại thêm nữa, hôm nay như vậy là mãn nguyện lắm rồi. Tôi dắt xe ra về trong niềm phấn khích vì diễn biến quá bất ngờ.
 
Sáng đi làm sớm thật khoan khoái dễ chịu, mua ly cà phê bình thản thưởng thức cảm giác dễ chịu này, với tôi bây giờ mọi thứ thật nhẹ nhàng, yên tĩnh. Nhưng mà cái số tôi nó khổ lắm, có cái nào dễ chịu nhanh đâu. Đang tận hưởng ly cà phê thơm ngon thì thấy hình bóng chị lướt qua ngoài cửa, thở dài 1 cái, nhìn theo bóng chị mà bế tắc, làm sao tôi có thể chinh phục được người phụ nữ có chồng ấy, làm sao tôi có thể mê hoặc được tấm thân đoan chính thùy mị ấy. Một câu hỏi lớn vào nhân thế – ôi. Thôi thì làm việc cho quên chị đi vậy, công việc giúp tôi quên đi mớ bòng bong trong đầu.

Hôm đó là chủ nhật, sáng thức dậy, ăn sáng xong xuôi thì tôi lên kho để kiểm kê lại khối lượng văn phòng phẩm, để chuẩn bị tiếp nhận văn phòng phẩm quý mới về. Việc này chị gọi điện nhờ tôi lên giúp do bạn chị bên phòng văn thư bận nghỉ thai sản, không có ai thay thế. Chị nhờ thì lên làm thôi, chứ chủ nhật ở nhà cũng không biết làm gì hơn.

Lên đến kho thì thấy kho mở (kho được chia làm 3 gian, gian ngoài đầu chứa văn phòng phẩm, ngăn giữa chứa tài liệu, ngăn ngoài cùng chứa đồ ăn vặt cho mấy phòng ban, chủ yếu là mì gói và mấy loại bánh trái). Tôi tiến vào kho thì thấy tiếng động ở kho cuối, nên vào xem… là Chị.

– Chị lên kiểm tra lại chút đồ.

– Uhm, em đi sớm đấy?

– Chị hẹn thì phải lên sớm thôi.

– Ừa em, tranh thủ xong sớm đi rồi còn về nghỉ ngơi nữa.

Tôi tiến ra phía sau chị, nhìn lén mông chị, chị mặc quần chun (kiểu quần mùa hè, mát mát, dùng để ngủ hay đi mặc ở nhà). Quần khá mỏng, tôi thấy quần lót chị hằn hẳn lên. Bất chợt chị ngoảnh lại, tôi vẫn nhìn chị!

– Gì mà nhìn chằm chằm thế hả?

– Đâu em nào đâu nhìn chị. Chắc tại chị đẹp quá nên em không dứt mắt ra được đấy thôi. Ông anh coi bộ có phước quá nên mới cưới được một người xinh đẹp như vậy.

– Ui dời, chị già rồi, còn trẻ trung nữa đâu?

– Xinh như chị, các em teen theo không kịp, em thích vẻ đẹp mặn mà như vậy!

Chị tiếp tục mở mấy thùng đồ để kiểm tra. Tôi đánh liều… ôm đằng sau chị (lúc ấy, tim đập quá nhanh, muốn nổ tung luôn), tôi thấy chị vẫn không phản ứng, dường như không để ý đến việc của tôi. Có lẽ chị cũng thích mình nên mới để nguyên như vậy.

Tôi bất ngờ xoay người chị ra, rồi bắt đầu hôn chị, chị chỉ không phản ứng lại thôi, để nguyên. Tôi hôn mà tuyến nước bọt cũng ra không ngừng, nước bọt của chị thật ngọt ngào, tôi còn thấy chút vị của kem đánh răng và nước xúc miệng Literin vào sớm nay của chị. Chị khá bất ngờ, nên có ý chống cự, ú ớ, thì tôi hôn luôn miệng chị, để chống nói bất cứ điều gì. Ôm chị là cả giấc mơ với tôi, huống chi chị đứng im như ngầm đồng ý, còn nỗi vui sướng nào hơn thế, tôi đã bước được 1 bước dài trong cuộc viễn chinh vĩ đại đầy khó nhọc này. Rồi chị khẽ đẩy tôi ra, nhưng đôi cánh tay cường tráng nào dễ buông thả, cặc với mu Lồn va chạm nhau qua 2 lớp quần chúng tôi, sợ chị nhận ra cái vật đầy sức sống đó đang uy hiếp âm hộ, tôi vội thả lỏng người chút và nhìn chị âu yếm, chị khẽ nghiêng đầu né tránh ánh nhìn say đắm. Chẳng suy nghĩ gì ráo, đặt môi lên trán chị một cái. Chị giật mình đẩy ra, cả hai ngượng ngùng chẳng dám nhìn nhau. Chị đưa 2 bàn tay lên ngực tôi như dằn lại:

– Đừng em… chị em mình không nên vậy.

– Em biết…

– Chỉ nên như vầy thôi… đừng… tiến nữa.

– Chỉ tại… em… không kiềm được lòng mình.

– Chị hiểu, cảm xúc chỉ là nhất thời, sẽ qua nhanh thôi.

Gương mặt của chị thoáng lên sự khổ sở, vì chị cũng phải đấu tranh giữa lý trí và dục vọng mạnh mẽ như tôi. Chị là người đã có gia đình, đâu thể tùy tiện dễ dãi được, một chút thất vọng hiện lên trong lòng, nhìn chị mà tôi thương quá. Chị đã rất khổ sở để mà chiến thắng cái lửa dục nghi ngút trong người. Chẳng biết nói với chị điều gì bây giờ.

– Chị xong rồi, em ở lại làm xong việc rồi về. Chị về trước.

– Dạ.

Hụt hẫng, một bước đến thiên đường thật sự là một bước vô cùng khó khăn, mỏi mệt. Gần đấy nhưng xa đấy. Nhìn chị bước ra khỏi phòng, cánh cửa đóng lại như tấm lòng của chị, đã đóng lại với tôi. Thế là hết thật rồi. Sự thất bại làm tôi mất đi nhuệ khí, dục khí, đồng thời sự tôn trọng với chị ngày càng tăng. Tôi không trách chị, vì xác định là chuyện này không dễ rồi. Quen chị bấy lâu nay, tôi hiểu được mà. Rõ ràng nụ hôn vừa rồi là nụ hôn ngọt nhất trong đời, một nụ hôn tuyệt mỹ gỡ bỏ phần nào nỗi khao khát bấy lâu, một nụ hôn có chết cũng không hối tiếc.
 
Sửa lần cuối:
Dcm ôm hôn thế rồi vẫn chưa đá lưỡi với bà chị được à?? Tml bắt ae t đợi hơi lâu đấy ;))
 

Có thể bạn quan tâm

Top