Thứ 1 : mỗi khi đi thể dục, đi chợ, hoặc đi dạo... nếu tao gặp người già, người tàn tật, trẻ em mồ côi bán vé số, bông ngoáy tai, tăm xỉa răng (nói chung là rỏ đồ có mấy thứ linh tinh lặt vặt) thì tao cho tiền chứ không mua.
Thứ 2 : mỗi khi tao vứt rác thải, thấy có rác xung quanh thì tao (hào phóng) nhặt nhạnh rác ở đó bỏ vào thùng - dẫu rằng đó đéo phải rác tao xả, thế nhưng tao vẫn nhặt rác.
Thứ 3 : giúp đỡ những người xung quanh dù là việc nhỏ...

nghe thì có vẻ nhảm nhí, nực cười.... cơ mà chính những việc tốt tưởng chừng như nhỏ nhoi, nhưng tao tích góp mỗi ngày và cuối cùng điều thần kỳ đã xuất hiện. Tao không còn cảm giác sợ ma, giật mình, hoặc hiểm hoạ rình rập xung quanh. Rất nhiều lần cảnh sát điều tra - cơ quan CA mời tao làm việc nhưng xong xuôi tao vẫn ra về an toàn, lành lặn (ko như nhiều thằng bị tra khảo...)
Tiền bạc cũng chảy về túi tao kha khá ( dù cho tao đéo phải đi làm culi cực nhọc


cũng đéo cần học cái này cái kia lấy bằng để có việc làm, sợ bị sa thải, sợ thất nghiệp như bao thằng khác


)
Những thông tin hữu ích, kinh nghiệm quý giá mà những người từng trải (toàn là người ngoài, đéo có ai là họ hàng, bà con...) họ chia sẻ cho riêng tao miễn phí, qua đó tao tận dụng triệt để kiến thức của người khác để thu lợi mà ko cần báo đáp 1 xu 1 hào, hay bất cứ thứ gì liên quan đến vật chất.
.png)
.png)
còn 1 điều may mắn nữa, đó là tao đéo cần IQ cao trên 160 - thế mà thằng khoaito vẫn bảo lãnh tao vô điều kiện. Chúng mày thấy có khác biệt không



Đôi khi cái khái niệm phước báu nó không phải là những gì cao siêu kiểu dạng đao to búa lớn, phải bỏ ra hàng nghìn tỷ đi từ thiện, rồi thì xây chùa chiền, đền, miếu thờ, bệnh viện, hoặc chuyển tiền vào các quỹ từ thiện..... chúng mày hoàn toàn có thể hào phóng cho đi những hành động rất nhỏ, đến 1 ngày nào đó nó tích luỹ đủ lớn ắt sẽ gặt được cả cánh đồng lúa chín mênh mông bát ngát...