Trước trên fb nghe ông Phạm Dương Ngọc viết vài bài về phổ nhĩ, đọc đã đau đầu, nay vào đây đọc hết hoa cả mắt.
Trà đó giờ chỉ uống 2 nguồn, móc câu Thái Nguyên, của nhà bác họ trồng, mỗi năm gửi cho tầm 5 cân. Tầm 5 năm trước quen cậu em nhà Sơn Dương - Tuyên Quang, bố nó mỗi năm gửi cho tầm 3 cân, trà lão đồi nhà còn, người già hái không đều tay, tự sao nhưng uống rất hợp miệng. Ông cụ mất năm rồi, mất mối này luôn.
Tôi sáng ngủ dậy là phải thuốc lào + trà đặc & chủ yếu bữa này, trong ngày thì uống lá hoa linh tinh, riêng món cf thì có đợt cũng uống, nhưng phải cái tính không ngồi quán cf dc, có ra đợi hết phin cf tôi làm 2 - 3 tợp, xong điếu thuốc là đứng lên. Còn trà, sáng dậy là uống, đặc, cực kỳ đặc.
Lạ cái là bên nhà vợ dân miền tây nhưng họ lại rất thích trà Thái Nguyên.
ah, cá nhân tôi thấy nước kiềm hóa từ máy panasonic (tôi xài máy này) pha trà uống rất nịnh miệng, dù cùng độ kiềm đó (ph ~8.5) thì Ion Life không ngon bằng.