• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Chúng mày thường uống loại trà gì ??Và các loại trà ngon

Sưu tầm trà mệt phết đấy bạn. Về cơ bản nó chỉ có 6 dòng chính và sơ sơ khoảng 406 giống trà (chỉ tính được ươm tại vườn giống Phú Thọ).
Chưa kể nếu đi chuyên sâu nữa họ sẽ chia ra Độ Cao, Khí Hậu, Phẩm Chất, Cách Chế biến...
Sưu tầm những loại cơ bản và vài loại đúng Gu tôi thấy nó khả thi hơn.
Là mua ở đâu được thế ? t muốn sưu tầm các loại danh trà/trà ngon để thưởng thức thế thôi chứ không phải kiểu try hard khoe mẽ.
 
Thế còn Phỗ Nhĩ thì sao, có loại dạng bánh có cả loại nó bọc trong vỏ quýt nữa
Đó cũng là 1 dạng sống đấy huynh. Nhưng loại đó ko được đánh giá cao bằng loại bánh Nguyên Trà.
Cái Phổ Nhĩ này kể ra thú vị lắm. Vì có thể mọi người ko biết Thần Trà Lục Vũ khi xưa miêu tả cách pha trà chính là pha loại này.
Loại trà Rời như chúng ta uống bây giờ vào thời Minh mới phổ biến.
 
Hỏi ngu: làm sao để chỉ nhìn 1 loại trà và biết nó ngon
Nãy tao viết 1 bài dài chia sẻ mà nó biến mất đâu rồi. Để tao viết lại.
Về cơ bản thì dù Bất Cứ Loại Trà Nào được coi là Ngon thì phải hội tụ đủ 3 tiêu chí tạm gọi là Sắc-Hương- Vị
Sắc: đầu tiên là hình dạng cánh trà phải đẹp. Trà xanh thì dài và nhỏ, ô long thì tròn đầy, Phổ Nhĩ thì chắc chắn, ko vụn... Khi pha thì tùy từng dòng mà màu Xanh, Vàng hay Đỏ ko quan trọng. Quan trọng nhất là Nước Phải Trong. Nước Trong thì trà ko những ngon mà còn Sạch. Bã Trà cũng là thứ có thể đánh giá chất lượng trà và tay nghề ngưòi pha.
Thứ hai là Hương. Mùi Hương trà rất đa dạng và phong phú nhưng về cơ bản trà ngon có đặc điểm hương thơm kiểu Tự Nhiên và Ngọt. Ví von với loại hoa gì cũng được nhưng thường 2 mùi này phổ biến nhất. Ngoại lệ có Phổ Nhĩ sống mùi hoa quả, Phổ Nhĩ chín mùi như... thuốc Bắc hay trà Nhật có mùi Rêu đặc trưng. Nhưng về cơ bản đều là mùi Tự Nhiên. Khi tráng trà mùi sẽ tỏa mạnh. Khi uống mùi xông lên mũi và đọng ở cổ.
3. Vị là tiêu chí quan trọng nhất. Vị có thể chát, ngọt, ít chát... nhưng phải Sâu. Sâu là sao? Tức là phải có sự ấn tượng. Khi đi vào khoang miệng phải kích thích được nước bọt. Vào đến cổ phải đọng lại ở cổ. Ví dụ như Ô long hay Bạch Trà bị coi là nhạt hơn Thái Nguyên nhưng nó có vị sâu nhất định. Đó là vị ngọt, vị chát nhẹ, cảm nhận rất rõ ràng riêng biệt và dù 3 4 lần nước vẫn thấy rõ.
Đấy, sơ sơ đấy. Nói chung về cơ bản nhìn cánh trà và ngửi hương đã đánh giá tầm 50% rồi. Còn lại vẫn phải pha và thẩm.
 
Nãy tao viết 1 bài dài chia sẻ mà nó biến mất đâu rồi. Để tao viết lại.
Về cơ bản thì dù Bất Cứ Loại Trà Nào được coi là Ngon thì phải hội tụ đủ 3 tiêu chí tạm gọi là Sắc-Hương- Vị
Sắc: đầu tiên là hình dạng cánh trà phải đẹp. Trà xanh thì dài và nhỏ, ô long thì tròn đầy, Phổ Nhĩ thì chắc chắn, ko vụn... Khi pha thì tùy từng dòng mà màu Xanh, Vàng hay Đỏ ko quan trọng. Quan trọng nhất là Nước Phải Trong. Nước Trong thì trà ko những ngon mà còn Sạch. Bã Trà cũng là thứ có thể đánh giá chất lượng trà và tay nghề ngưòi pha.
Thứ hai là Hương. Mùi Hương trà rất đa dạng và phong phú nhưng về cơ bản trà ngon có đặc điểm hương thơm kiểu Tự Nhiên và Ngọt. Ví von với loại hoa gì cũng được nhưng thường 2 mùi này phổ biến nhất. Ngoại lệ có Phổ Nhĩ sống mùi hoa quả, Phổ Nhĩ chín mùi như... thuốc Bắc hay trà Nhật có mùi Rêu đặc trưng. Nhưng về cơ bản đều là mùi Tự Nhiên. Khi tráng trà mùi sẽ tỏa mạnh. Khi uống mùi xông lên mũi và đọng ở cổ.
3. Vị là tiêu chí quan trọng nhất. Vị có thể chát, ngọt, ít chát... nhưng phải Sâu. Sâu là sao? Tức là phải có sự ấn tượng. Khi đi vào khoang miệng phải kích thích được nước bọt. Vào đến cổ phải đọng lại ở cổ. Ví dụ như Ô long hay Bạch Trà bị coi là nhạt hơn Thái Nguyên nhưng nó có vị sâu nhất định. Đó là vị ngọt, vị chát nhẹ, cảm nhận rất rõ ràng riêng biệt và dù 3 4 lần nước vẫn thấy rõ.
Đấy, sơ sơ đấy. Nói chung về cơ bản nhìn cánh trà và ngửi hương đã đánh giá tầm 50% rồi. Còn lại vẫn phải pha và thẩm.
Chẹp chẹp, này mà có bình trà xanh xong ngồi nghe mày kể chuyện chắc sướng.
 
Là mua ở đâu được thế ? t muốn sưu tầm các loại danh trà/trà ngon để thưởng thức thế thôi chứ không phải kiểu try hard khoe mẽ.
Tôi nghĩ nên đi từ Việt Nam trước khi ra thế giới.
Danh trà Việt Nam chỉ có vài loại đếm trên đầu ngón tay:
1. Bạch Trà (có thể lấy ở vùng Hà Giang, Sơn La hoặc Yên Bái) nên lấy loại sao sấy kiểu trà xanh và Phơi.
2. Trà xanh shan tuyết 1 tôm 1 lá Tà Xùa Sao Chảo Gang. Cái yếu tố Sao Chảo Gang rất quan trọng nhé.
3. Trà Tân Cương Thái Nguyên (nên lấy loại 1 tôm 1 lá thay vì Đinh) Đinh như rau non thiếu ngày. Chưa đạt đủ vị
4. Ở Phú Thọ thì nên lấy Trà Đen
5. Thanh Chương Nghệ An có vùng chuyên làm matcha. Nhưng đặc sản ở đây là Chè Đâm làm từ cành và lá chè tươi.
6. Bình Định có loại chè cam khổ nhưng chỉ có dân tộc họ hái. Tôi chưa tiếp cận được.
7. Bảo Lộc nên sưu tầm trà Ướp Hương và Ô long.
Đây là 7 loại trà tiêu biểu cho 7 vùng ở VN ngoài ra tôi nghĩ nên sưu tầm thêm Trà Phổ Nhĩ và Bạch Mẫu Đơn Hà Giang, Đông Phương Mỹ Nhân Tam Đường.
Còn Trung Quốc thì có Thập Đại Danh Trà trứ danh. Bác sưu tầm được cả cũng rất hay.
Ấn Độ thì vùng trà Dajeling của họ được coi là Ngon nhất thế giới.
Nhật Bổn thì tôi nghĩ 3 loại nên sưu tầm là Matcha, Sencha và Gyokuro...
Hãy cứ ở Việt Nam trước bác nhé. Nên bắt đầu từ tháng 4 năm sau. Mùa Xuân trà mới ngon.
 
Chẹp chẹp, này mà có bình trà xanh xong ngồi nghe mày kể chuyện chắc sướng.
Ko có nút Buồn. Tại vì tôi bán trà mà đa số uống toàn trà thừa với xin của khách. Trà mới chỉ dám uống đúng 2 lần.
1 là lúc lấy trà mới và thử
2 là lúc bán trà cho khách ngồi pha và giới thiệu.
Còn ngày thường cứ loại nào gần... hết hạn là lấy ra quất. 😅😅😅
 
Tôi nghĩ nên đi từ Việt Nam trước khi ra thế giới.
Danh trà Việt Nam chỉ có vài loại đếm trên đầu ngón tay:
1. Bạch Trà (có thể lấy ở vùng Hà Giang, Sơn La hoặc Yên Bái) nên lấy loại sao sấy kiểu trà xanh và Phơi.
2. Trà xanh shan tuyết 1 tôm 1 lá Tà Xùa Sao Chảo Gang. Cái yếu tố Sao Chảo Gang rất quan trọng nhé.
3. Trà Tân Cương Thái Nguyên (nên lấy loại 1 tôm 1 lá thay vì Đinh) Đinh như rau non thiếu ngày. Chưa đạt đủ vị
4. Ở Phú Thọ thì nên lấy Trà Đen
5. Thanh Chương Nghệ An có vùng chuyên làm matcha. Nhưng đặc sản ở đây là Chè Đâm làm từ cành và lá chè tươi.
6. Bình Định có loại chè cam khổ nhưng chỉ có dân tộc họ hái. Tôi chưa tiếp cận được.
7. Bảo Lộc nên sưu tầm trà Ướp Hương và Ô long.
Đây là 7 loại trà tiêu biểu cho 7 vùng ở VN ngoài ra tôi nghĩ nên sưu tầm thêm Trà Phổ Nhĩ và Bạch Mẫu Đơn Hà Giang, Đông Phương Mỹ Nhân Tam Đường.
Còn Trung Quốc thì có Thập Đại Danh Trà trứ danh. Bác sưu tầm được cả cũng rất hay.
Ấn Độ thì vùng trà Dajeling của họ được coi là Ngon nhất thế giới.
Nhật Bổn thì tôi nghĩ 3 loại nên sưu tầm là Matcha, Sencha và Gyokuro...
Hãy cứ ở Việt Nam trước bác nhé. Nên bắt đầu từ tháng 4 năm sau. Mùa Xuân trà mới ngon.
Trà Ấn Độ nghe nói toàn xuất khẩu sang Anh và châu Âu. Ở VN tôi chả bao giờ thấy người ta nhắc đến trà Ấn
Ko biết nó ngon cõ nào mà gọi là ngon nhất thế giới
 
Trà Ấn Độ nghe nói toàn xuất khẩu sang Anh và châu Âu. Ở VN tôi chả bao giờ thấy người ta nhắc đến trà Ấn
Ko biết nó ngon cõ nào mà gọi là ngon nhất thế giới
Trà Ấn Độ nghe nói toàn xuất khẩu sang Anh và châu Âu. Ở VN tôi chả bao giờ thấy người ta nhắc đến trà Ấn
Ko biết nó ngon cõ nào mà gọi là ngon nhất thế giới
À đại hiệp nói Chuẩn đấy. Trà Ấn cũng rất thú vị nhé.
Nói trước ko quên. Trà Đen của VN cũng chủ yếu xuất khẩu qua Ấn, Paskitan và mấy nước Hồi Giáo (dân Islam kiêng rượu bia chỉ trà). Có 1 loại trà đen tên CTC ở VN mình hay gọi là trà đen Ấn Độ nhưng hoàn toàn làm ở VN. CTC là cái công nghệ do thằng Anh nó chế.
Quay trở lại trà Ấn và Srilanka (2 thằng này thường đi chung) có mấy vùng trà (được giới thiệu) là sx ra trà đen ngon nhất thế giới là Dajjaeling, Assam,... Dajjaeling là kiểu hình khí hậu núi cao, ảnh hưởng của dãy Hymalaya và ở đây có cây trà hoang họ shan (nó giống y như cây trà shan tuyết bên mình á đại hiệp). Đặc điểm của giống trà này làm trà đen rất ngon. (Đất Bảo Lộc trồng chủ yếu cũng là giống chè này. Lai giữa Shan và Assam gọi là cây chè Sam). Loại CTC đậm quá tôi chê (bọn nó pha sữa mới ngon còn tôi toàn uống ko) còn loại Sợi Dài chế biến kiểu truyền thống cái mùi nó rất đã. Thơm kiểu ngọt thanh nhưng ko quá đậm. Nó cứ đều đều. Uống ko bị ngán. Kiểu uống không cũng ngon mà sữa tươi cũng ổn. (Tôi thì ghét trà sữa)
Loại này pha sữa Tươi hợp hơn. Pha mấy loại sữa pha chế nặng mùi ko ổn.
Tuy nhiên loại này đa số Đắt Tiền và mấy cái danh xưng "ngon nhất" cũng là do mấy tư bản Anh đưa ra.
Nhưng công nhận uống nó ngon thật.
Còn để so sánh giữa Đen Ấn với Hồng Trà Tàu thì tôi chọn bọn Tàu. Nó như kiểu ngoại hạng rồi.
 
10b trốn lính đợt sang Tàu được Tập béo mời Đại Hồng Bào đấy. Trà siêu cấp thượng phẩm, nghe nói gần 40 tỷ/ 1kg
Tao không uống trà nên không rành lắm nhưng với công nghệ sinh học hiện tại liệu nó có tới giá đó thật không hay lại chiêu trò marketing của bọn bơm thổi đẩy giá lên ?
 
À đại hiệp nói Chuẩn đấy. Trà Ấn cũng rất thú vị nhé.
Nói trước ko quên. Trà Đen của VN cũng chủ yếu xuất khẩu qua Ấn, Paskitan và mấy nước Hồi Giáo (dân Islam kiêng rượu bia chỉ trà). Có 1 loại trà đen tên CTC ở VN mình hay gọi là trà đen Ấn Độ nhưng hoàn toàn làm ở VN. CTC là cái công nghệ do thằng Anh nó chế.
Quay trở lại trà Ấn và Srilanka (2 thằng này thường đi chung) có mấy vùng trà (được giới thiệu) là sx ra trà đen ngon nhất thế giới là Dajjaeling, Assam,... Dajjaeling là kiểu hình khí hậu núi cao, ảnh hưởng của dãy Hymalaya và ở đây có cây trà hoang họ shan (nó giống y như cây trà shan tuyết bên mình á đại hiệp). Đặc điểm của giống trà này làm trà đen rất ngon. (Đất Bảo Lộc trồng chủ yếu cũng là giống chè này. Lai giữa Shan và Assam gọi là cây chè Sam). Loại CTC đậm quá tôi chê (bọn nó pha sữa mới ngon còn tôi toàn uống ko) còn loại Sợi Dài chế biến kiểu truyền thống cái mùi nó rất đã. Thơm kiểu ngọt thanh nhưng ko quá đậm. Nó cứ đều đều. Uống ko bị ngán. Kiểu uống không cũng ngon mà sữa tươi cũng ổn. (Tôi thì ghét trà sữa)
Loại này pha sữa Tươi hợp hơn. Pha mấy loại sữa pha chế nặng mùi ko ổn.
Tuy nhiên loại này đa số Đắt Tiền và mấy cái danh xưng "ngon nhất" cũng là do mấy tư bản Anh đưa ra.
Nhưng công nhận uống nó ngon thật.
Còn để so sánh giữa Đen Ấn với Hồng Trà Tàu thì tôi chọn bọn Tàu. Nó như kiểu ngoại hạng rồi.
Trước tôi có xem mấy cái phim kể về bọn Anh đầu thế kỷ 20, chúng nó uống trà bằng bộ ấm chén nhìn hoa văn kiểu châu Âu, cái ấm cao, chén thì to hơn chén của VN hay TQ. Bọn nhà giàu, quý tộc uống bằng bộ ấm chén bằng bạc, nhìn sáng loáng. Chúng nó rót ra nước màu đen. Mình bảo quái lạ, chè đéo gì nhìn như cafe... giờ mới biết có loại trà đen
 
Tao không uống trà nên không rành lắm nhưng với công nghệ sinh học hiện tại liệu nó có tới giá đó thật không hay lại chiêu trò marketing của bọn bơm thổi đẩy giá lên ?
Tao hiểu đơn giản thế này, đồ ngon thì sẽ đắt, nhưng đồ ngon trên đời này ko thiếu, bọn lắm tiền sẽ chơi bằng được. Còn đồ ngon lại đi kèm với hiếm thì giá trị sẽ bị đẩy lên cực nhiều. Đẩy lên bao nhiêu là do cái mõm của thằng bán + chiêu trò marketing nữa. Mày bảo 1 năm chỉ sản xuất đc 4-5 lạng thì lấy đâu ra cho người ta mua. TQ còn có 6 cây trà Đại Hồng Bào thôi, bọn nó đã thử ngắt cành rồi đem trồng chỗ khác nhưng ko được và cũng ko ngon như trên núi Vũ Di (thậm chí là ko ra gì). Nếu chúng nó trồng được diện rộng thì chắc chắn giá sẽ hạ rất nhiều, cùng lắm thì đắt hơn những loại trà ngon khác 1 chút thôi.
 
Sửa lần cuối:
Trước tôi có xem mấy cái phim kể về bọn Anh đầu thế kỷ 20, chúng nó uống trà bằng bộ ấm chén nhìn hoa văn kiểu châu Âu, cái ấm cao, chén thì to hơn chén của VN hay TQ. Bọn nhà giàu, quý tộc uống bằng bộ ấm chén bằng bạc, nhìn sáng loáng. Chúng nó rót ra nước màu đen. Mình bảo quái lạ, chè đéo gì nhìn như cafe... giờ mới biết có loại trà đen
Nó có 1 điểm thú vị thế này mà cả dân trà cũng ít biết. Đó là Trà Đen và Hồng Trà là cùng chỉ 1 Loại.
Lý do là thế này.
VN nằm ở Đông Dương nên ảnh hưởng văn hóa của cả Trung- Ấn. Trà cũng vậy.
Trà Đen được VN dịch từ Black Tea. Còn Hồng Trà là cách gọi của người TQ. Thuật ngữ "Hắc Trà" lại là chỉ dòng Phổ Nhĩ.
Sau này các bên bán trà quy định ngầm thế này.
Gọi Trà Đen là chỉ các loại trà phổ thông xuất khẩu.
Còn Hồng Trà thiên về mặt thưởng thức.
À 1 điều thú vị nữa là mấy cái loại Trà Đen phẩm tốt nhất của Tây gọi là Pekoe hay Orange Pekoe lại bắt nguồn từ việc bọn Tây đọc chệch từ Bạch Hào của Tàu.
Cuối cùng quay 1 vòng nguồn cội vẫn là anh Tàu.
 
Tao hiểu đơn giản thế này, đồ ngon thì sẽ đắt, nhưng đồ ngon trên đời này ko thiếu, bọn lắm tiền sẽ chơi bằng được. Nhưng đồ ngon lại đi kèm với hiếm thì giá trị sẽ bị đẩy lên cực nhiều. Đẩy lên bao nhiêu là do cái mõm của thằng bán + chiêu trò marketing nữa. Mày bảo 1 năm chỉ sản xuất đc 4-5 lạng thì lấy đâu ra cho người ta mua. TQ còn có 6 cây trà Đại Hồng Bào thôi, bọn nó đã thử ngắt cành rồi đem trồng chỗ khác nhưng ko được và cũng ko ngon như trên núi Vũ Di (thậm chí là ko ra gì). Nếu chúng nó trồng được diện rộng thì chắc chắn giá sẽ hạ rất nhiều, cùng lắm thì đắt hơn những loại trà ngon khác 1 chút thôi.
TQ còn nhiều cây như này lắm đại hiệp. 6 cái cây ấy nằm ở phía trước miếu Hồ Phong nó đặc biệt ở chỗ là nó là cây trà được vua Ngự Phong.
Vậy nên nó như kiểu trà dành cho Hoàng Đế ấy.
 
Tao hiểu đơn giản thế này, đồ ngon thì sẽ đắt, nhưng đồ ngon trên đời này ko thiếu, bọn lắm tiền sẽ chơi bằng được. Nhưng đồ ngon lại đi kèm với hiếm thì giá trị sẽ bị đẩy lên cực nhiều. Đẩy lên bao nhiêu là do cái mõm của thằng bán + chiêu trò marketing nữa. Mày bảo 1 năm chỉ sản xuất đc 4-5 lạng thì lấy đâu ra cho người ta mua. TQ còn có 6 cây trà Đại Hồng Bào thôi, bọn nó đã thử ngắt cành rồi đem trồng chỗ khác nhưng ko được và cũng ko ngon như trên núi Vũ Di (thậm chí là ko ra gì). Nếu chúng nó trồng được diện rộng thì chắc chắn giá sẽ hạ rất nhiều, cùng lắm thì đắt hơn những loại trà ngon khác 1 chút thôi.
có khi nào bọn nó cố tình không nhân giống hay cải tạo đất trồng để có thể hold giá cao kiếm lời không Triển đại hiệp ?
 
Nó có 1 điểm thú vị thế này mà cả dân trà cũng ít biết. Đó là Trà Đen và Hồng Trà là cùng chỉ 1 Loại.
Lý do là thế này.
VN nằm ở Đông Dương nên ảnh hưởng văn hóa của cả Trung- Ấn. Trà cũng vậy.
Trà Đen được VN dịch từ Black Tea. Còn Hồng Trà là cách gọi của người TQ. Thuật ngữ "Hắc Trà" lại là chỉ dòng Phổ Nhĩ.
Sau này các bên bán trà quy định ngầm thế này.
Gọi Trà Đen là chỉ các loại trà phổ thông xuất khẩu.
Còn Hồng Trà thiên về mặt thưởng thức.
À 1 điều thú vị nữa là mấy cái loại Trà Đen phẩm tốt nhất của Tây gọi là Pekoe hay Orange Pekoe lại bắt nguồn từ việc bọn Tây đọc chệch từ Bạch Hào của Tàu.
Cuối cùng quay 1 vòng nguồn cội vẫn là anh Tàu.
Tàu đúng là ông tổ của ngành trà... nhiều loại quá, hoa cả mắt, chắc tôi phải mua từng loại về uống thử xem cái nào hợp vị
Khổ cái nghiện cả rượu, chè, thuốc... cả gái nữa... toàn thú vui hại sức khỏe, đau ví
 
có khi nào bọn nó cố tình không nhân giống hay cải tạo đất trồng để có thể hold giá cao kiếm lời không Triển đại hiệp ?
Tao ko nghĩ thế, nếu nhân giống đc thì nó sẽ kiếm rất nhiều, chả có thằng nào lại từ chối lợi nhuận cả. Thực ra là trồng chỗ khác vẫn thu hoạch đc, nhưng nó ko ngon, 1 phần do thổ nhưỡng vùng đó phù hợp, 1 phần mấy cây trà đều là loại cổ thụ mấy trăm năm rồi. Chắc nó như nhân sâm, càng lâu năm càng ngon
Loại trà này hình như chỉ quảng cáo thế thôi, nó là hàng hiếm, chắc chỉ để quan chức TQ tiếp khách ngoại giao, chứ có thừa tí nào mà bán đâu. Thừa ra thì những thằng như Tập béo cũng hốt hết. Bọn nó ko thiếu tiền và quyền lực
 
Tàu đúng là ông tổ của ngành trà... nhiều loại quá, hoa cả mắt, chắc tôi phải mua từng loại về uống thử xem cái nào hợp vị
Khổ cái nghiện cả rượu, chè, thuốc... cả gái nữa... toàn thú vui hại sức khỏe, đau ví
Tính ra trên đời này phải thử các mùi vị, chứ quay đi quay lại là già rồi, đời người có mấy khi đâu, có chơi mới biết có cái mà nói chuyện, chứ như chủ trại hòm nó biểu uống móc câu với nước vối ngon cũng không sai, nhưng câu chuyện sẽ nhạt toẹt.
 
Làm ly trà nóng hóng Ninh99 kể chuyện trà, quá mệt mỏi chuyện kinh tế, xã hội, chính trị rồi.
Mùa này có Long Tỉnh để uống là nhất nhà báo rồi.
Chuyện Trà thì cũng rất nhiều, cũng thú vị nữa. Tại vì thực tế nó khác rất rất nhiều với sách vở. Mấy anh nông dân, mấy chị sản xuất ngồi kể chuyện còn hấp dẫn nữa.
Ví dụ như thời tiết năm nay miền Bắc lạnh, rất lạnh. Núi cao còn có băng tuyết nữa. Chắc chắn qua Xuân mùa trà tuyết sắp tới sẽ rất Ngon.
Cơ mà nhà báo ở Newyork Mỹ, được đi đây đi đó nhiều chuyện để kể hơn chứ. Có dịp nhà báo có thể chia sẻ được không? Cũng nhờ trà mà tôi quen 1 bạn nữ (có thể nói như crush) định cư ở Sanjoe. Cũng từ đó tôi rất hứng thú với chuyện nước Mỹ. 😂
 
Mùa này có Long Tỉnh để uống là nhất nhà báo rồi.
Chuyện Trà thì cũng rất nhiều, cũng thú vị nữa. Tại vì thực tế nó khác rất rất nhiều với sách vở. Mấy anh nông dân, mấy chị sản xuất ngồi kể chuyện còn hấp dẫn nữa.
Ví dụ như thời tiết năm nay miền Bắc lạnh, rất lạnh. Núi cao còn có băng tuyết nữa. Chắc chắn qua Xuân mùa trà tuyết sắp tới sẽ rất Ngon.
Cơ mà nhà báo ở Newyork Mỹ, được đi đây đi đó nhiều chuyện để kể hơn chứ. Có dịp nhà báo có thể chia sẻ được không? Cũng nhờ trà mà tôi quen 1 bạn nữ (có thể nói như crush) định cư ở Sanjoe. Cũng từ đó tôi rất hứng thú với chuyện nước Mỹ. 😂
Không biết kể chuyện gì hết, tôi không có khiếu kể chuyện, chỉ khoái đi hóng chuyện. Nói chuyện về San Jose thì đây thuộc phía Bắc California, rất đông người Việt, ở đây có thể không cần xài tiếng anh, la cà các quán xá cả ngày cũng được, thức ăn VN ở đây có thể nói ngon nhất ở Mỹ, không khí rất dễ chịu, ôn hoà.
 
Sửa lần cuối:
Trong các dòng trà xanh được uống của Trung mình ấn tượng nhất 2 dòng
1 là Long Tỉnh. Loại này khỏi nói
2 là Hầu Khôi.
Loại thứ 3 ở VN hay được nhắc nhưng cá nhân mình ko ấn tượng lắm là Bích Loa Xuân.
Nói về Thái Bình Hầu Khôi ấn tượng đầu tiên vì nó Đẹp. Đấy là loại trà xanh ép dẹt đầu tiên của TQ (Long Tỉnh là truyền thuyết đẩy lên chứ kì thực pp ép dẹt đã có từ lâu ở Tàu).
Tên Hầu Khôi dịch là Đuôi Khỉ. Trà Đuôi Khỉ ở núi Thái Bình. Loại này VN ít biết và hay nhầm nó với Long Tỉnh nhưng nó dài và lớn hơn. Đúng chuẩn như... Rau Luộc.
Loại này so với Long Tỉnh mình thấy Rẻ hơn nhiều. Hồi đầu năm mua loại (được cho là) cao cấp giá chỉ đâu đó 3000k 1kg. Nhưng nó có 2 nhược điểm lớn mà dân sành trà Việt mình chê.
1 là nó nhạt. Thậm chí ông nào hút thuốc thì khỏi thẩm vị. Mùi cũng ko quá sâu. Đúng kiểu thanh thoảng.
2 là khó bảo quản. Rất mất mùi nhanh. Chỉ để tầm hơn 1 tháng là bay mùi bay vị.
Cá nhân mình đánh giá thì nó là loại thú vị để thử. Có ấn tượng nhất định (Đẹp. Mê nó chỉ vì Đẹp) chứ để sưu tầm thì ko nên.

Trà Thái bình mua bên đó màu lên xanh đẹp và vị thanh mát, mua tại Vn nhập về sao nó đỏ đỏ xấu xấu nhạt nhẽo chán òm.

Cái hộp trà hoa vỏ sắt đó bên b làm hay nhập đó, kiểu in như men khá đẹp.
 
Trà Thái bình mua bên đó màu lên xanh đẹp và vị thanh mát, mua tại Vn nhập về sao nó đỏ đỏ xấu xấu nhạt nhẽo chán òm.

Cái hộp trà hoa vỏ sắt đó bên b làm hay nhập đó, kiểu in như men khá đẹp.
Nó Xanh đẹp mà. Tôi vẫn mua đều. Mà chỉ mua đầu năm thôi.
Nó đỏ có thể do khâu bảo quản. Loại này thanh quá. Nhanh mất hương vị hơn Long Tỉnh. Nói chung ai khẩu vị tinh tế thì Hầu Khôi là lựa chọn hợp lý.
Còn mấy cái hộp thiếc là tôi nhập ở Tàu hết đấy bạn.
Mua tại Hà Nội giá 15-17k chưa kể ship. Tới Sài Gòn đội lên 18k rồi. Mà cũng là lấy từ Trung Của.
Mua tại Trung Của giá gốc nó bán từ 9-10k ship về VN là 13k 1 hộp. Đựng trà nó trang trọng hẳn lên nên bán được cao hơn 😂😂
 
Không biết kể chuyện gì hết, tôi không có khiếu kể chuyện, chỉ khoái đi hóng chuyện. Nói chuyện về San Jose thì đây thuộc phía Bắc California, rất đông người Việt, ở đây có thể không cần xài tiếng anh, la cà các quán xá cả ngày cũng được, thức ăn VN ở đây có thể nói ngon nhất ở Mỹ, không khí rất dễ chịu, ôn hoà.
Tôi có quen 1 gia đình ở đây. Cũng là dân... bán trà. Sau này có dịp nhà báo đi tới đó chơi vào mua trà không khéo lại bạn tôi hoặc trà... của tôi 😁
 
Top