• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Cuộc đời và số phận để trở thành đặc vụ (bị bắt sang Nga).

Đoàng, Đoàng, tiếng súng xé tan màn đêm tĩnh lặng, em nằm trong tay tôi, đẫm máu, tay tôi vẫn còn cầm khẩu súng đã bắn người tôi yêu nhất, người cho tôi cái ngàn vàng, người cho tôi tình yêu thơ dại, người mà nguyện chờ tao từng ấy năm xa xứ. Nước mắt tao rơi, hét lên 1 tiếng lớn, 1 tiếng hét để thể hiện rõ sự đau khổ, sự bất lực của mình, còn gì đau hơn khi ra tay bắn người mình yêu.2 viên đạn oan nghiệt ở trong cơ thể em, giá như tao bị bắn thì cái cảm giác đau đớn này sẽ không tồn tại, tao bế em lên đi ra ngoài, tao như 1 người mất trí, tao hận cuộc đời tao, hận chính người bác ruột của tao, hận cả ba của em, hận thứ tình yêu mà tao tìm lại được sau rất nhiều năm xa cách. Giật mình tình dậy, giấc mơ khốn khiếp ám ảnh tao quá lâu rồi……
Nước Nga tiền chuyện
Tao sinh ra và lớn lên ở thủ đô nên cái mác trai thủ đô đi theo tao cho tới khi tao được 19 tuổi vào đại học được 1 năm sau khi cuộc đời tao phải đi vào miền tây và sống với lão họ hàng mà tao không hề biết ở miền trong, gọi là bác. Bọn mày đừng hỏi vì sao vì đó là cả 1 câu chuyện dài. Sống ở Bình Định cũng vui, tao được học võ và dạy những kỹ năng sống trong rừng và trên núi. Cuộc sống lúc đầu rất vất vả và phải mất đến 3 tháng tao mới có thể hoà nhập với nó dù đm tao đói vl nhưng đéo thể nào đi săn bắt với con trai của bác, hơn tuổi tao vài tháng nhưng nhìn nó đô con, rắn rỏi so với thằng thư sinh như tao. Ở trong rừng 4 tháng, nhìn tao đen và bẩn, bố mẹ tao mà nhìn thấy tao còn lè lưỡi huống chi đến gái vậy mà tao lại được mấy ẻm dưới xuôi để ý lắm. Có bữa tao mang thịt chồn núi xuông đổi thì có 1 em da trắng, mặt trái xoan, phải nói là rất được nếu so sánh với mấy ẻm đi cùng. Em mặc quần áo học sinh đi xe đạp ra bán hàng với mẹ. Mẹ ẻm rất quý tao vì tao cao ráo, nhìn cũng hiền lành và đặc biệt là rất ngoan.
Dò hỏi thì biết em vẫn học lớp 12 dưới phố và tao vẫn ở trên núi sống như người rừng, 6 tháng trôi qua dường như đã làm tao dạn dày sương gió, khác hẳn với vẻ thư sinh trai thủ đô. Mặt đen, tóc khá dài nhưng do gội đầu thường xuyên ở ven sông dù đéo có lifeboy hay rejoice nhưng nói chung đéo tệ, cũng đéo có gương mà soi, chỉ biết được mình như nào khi xuống phố. Dù biến cố này làm tao phải chấp nhận cuộc sống như người rừng nhưng tao không bị bỏ rơi, tao vẫn nhận được tiền từ ba mẹ, dù không nhiều, mà kể cả nhiều cũng đéo biết làm gì, chỉ biết phải lên núi trốn thôi. Chán vl nhưng biết làm thế đéo nào được.
Quay lại vụ xuống phố, có tiền trợ cấp + việc bán thịt thú và đéo chi tiêu cho ăn chơi thì tao cũng dành được khoản kha khá. Mua những vật phẩm cần thiết cho bản thân,quần áo, kem dánh răng, dầu gội, và băng để vệ sinh vết thương khi đi qua bụi gai. Cứ cuối tuần là tao xuống phố để đưa thịt và cá cho các quán ăn và các cô bán ở chợ. Có tiền là lại đi mua giấy, à mà đéo cần giấy vì tay để làm đéo gì. Thanh niên 20 tuổi, dù được đánh giá là đào hoa, đẹp trai nhưng mùi gái thì chưa có, vài cuộc tình nhi đồng đéo ăn thua thời còn đi học. Thế nên thấy gái thì nghiễm nhiên tao thích rồi nhưng biết hoàn cảnh của mình nên tao cũng đéo dám ham. Con gái cô bán thịt, con gái bà chủ tạp hoá đều là gái đẹp, ăn đứt mấy con hot girl mặt đầy phấn trên mạng + với việc hoạt động nhiều nên cơ thể nở nang rắn chắc lắm, mông cứ nói là cuồn cuộn dù mặc quần thun. Mấy ẻm xem chừng cũng thích nhìn thấy tao mang thịt xuống + việc dọng trai bắc khiến mấy em dưới xuôi, (nói dưới xuôi chứ cũng phố lớn lắm) thích lắm. Lúc nào tao xuống cũng thích đi cùng tao và nghe tao kể chuyện.
 
Xong xuôi, tao được đưa cho 1 chiếc điện thoại mã hoá, tao phải làm quen với những đặc vụ sẽ làm cùng tao. Không mất nhiều thời gian để gọi họ, tất nhiên là đặc vụ gì thì cũng không được lộ, an hem mặc thường phục ra quán nhậu, vừa ăn uống vừa tìm hiểu sẽ dễ dàng hơn. Nói rồi xe đưa tao đến điểm hẹn, vào trong 1 quán ăn lớn, có phòng riêng, tao lần lượt gặp các đặc vụ, hơi thất vọng vì không có Ngân, nhưng mặc kệ, bàn chuyện đã.
Đặc vụ Việt Nam phải nói rất giỏi, khả năng ứng biến của họ rất nhanh nhẹn, đặc biệt là khả năng quan sát. Tuy là phương án tác chiến dự phòng họ vẫn rất thực tế, chứng tỏ họ không những giỏi trên trường lớp mà kinh nghiệm thực tế cũng rất cao. Tất nhiên là chuyện không thể đi sâu vào những chi tiết liên quan đến chính trị hay những vấn đề trong nghành. Chỉ chắc chắn 1 điều rằng, nếu ai đó có thể qua mặt được đặc vụ VIệt nam thì chỉ có thể là cấp trên của họ thôi.

Đường dây trông cần sa buôn bán ma tuý của lão Dũng là rất lớn, quy mô là nguyên 1 tỉnh thành phố trợ giúp. Theo điều tra khai thác thì khoảng 400 người canh gác là lính đào tạo bài bản chuyên nghành, 100 lính đánh thuê từ nước ngoài và 500 người làm việc. Đường dây này nằm sau trong núi, giáp ranh biên giới giữa campuchia và lào nên việc tiếp cận là rất khó, muốn tiếp cận nhanh thì chỉ có trực thăng, nhưng vấn đề là không có chỗ đậu, khả năng dính RPG hoặc Barzoka là rất cao. Đi bằng xe cũng không được vì là phần chóp của đỉnh núi, không thể đi lên được, chỉ có leo lên thôi, từ đoạn đi xe vào leo mất thêm 600m nữa. Thâm chí có cả bãi mìn được giải xung quanh. Nghe chừng khá nan giải.

Sau 4 tháng tích cực làm việc, tao đã có được phương án tiếp cận được mục tiêu bằng cách sử dụng công cụ hỗ trợ của quân đội Nga, máy làm đông đá để làm cầu thang trèo lên 2 bên sườn núi, bây giờ là tháng 9 của VIệt Nam, thời tiết rất nóng nên không thể tạo máy đông đá làm đường đi được vì băng tan rất nhanh. Sau cùng tao phải chờ đến tháng 12 khi nhiệt độ giảm xuồng mức dưới 20 độ thì mới có thể hoàn thành phương án. Tất nhiên là ý kiến làm ban đêm đã được đưa ra nhưng khi thực thi thì không hiệu quả vì để tạo được đường đi trên băng cần rất nhiều yếu tố như con người và địa hình, làm buổi tối rất dễ bị bại lộ và không an toàn. Để đánh lạc hướng bọn tội phạm, bọn tao còn phải thuê cả 1 công trình lớn ở dưới núi để sản xuất đá băng.

Trong những tháng ngày chờ đợi, tao buổi sáng vẫn làm việc và thăm dò tình hình, việc tiếp xúc và nói chuyện với Ngân có nhiều hơn, tuy nhiên vẫn ở mức công việc. Rồi việc gì tới cũng phải tới, buổi chiều 1 ngày mùa thu tao làm việc hơi muộn đang đứng dậy để đi ăn tối thì em Ngân ngỏ ý mời tao đi ăn. Do tao đã hết tình cảm và với việc muốn tìm hiểu việc ngày xưa thì tao đồng ý. Lần này không phải là cơm bụi, là 1 nhà hàng sang trọng có nến, khá lãng mạn cho cắp đôi yêu nhau, tao ko chọn mà em Ngân chọn. Ngồi trong nhà hàng, gọi steak ăn. Sau vài ba câu công việc thì em bắt đầu nói chuyện và cuộc sống với tao.
Cuối tuần, nếu có thời gian viết nhiều xíu mày nhé
 
Chắc là lại địt em Ngân tung Lồn ra rồi. Tao đoán vậy. Hjhj
 
Em rất bất ngờ khi thấy anh, em không ngờ anh là đặc vụ do Nga phái tới để giúp bọn em triệt phá băng nhóm này.
Tao trả lời “ đây là tội phạm xuyên quốc gia, họ rất nguy hiểm”
Ngân đáp lại “ anh thật khác so với trước đây” rồi đưa ly cụng tao.

Tao nhấp chút rượu vang rồi đáp “ anh vẫn vậy thôi nhưng anh muốn giải quyết phi vụ này thật nhanh”

Ngân nhí nhảnh “ giá mà hồi đó em tóm được anh, sau đó giải thoát cho anh và rồi yêu anh trọn vẹn”

Tao cười rồi nói “ em chắc rất thất vọng phải không, nói thật là anh cũng đã từng căm ghét em khi em lợi dụng anh”

Em Ngân hơi trùng xuống và giải thích cặn kẽ cho tao, em Ngân và cảnh sát mới ra trường, được giao nhiệm vụ thu thập thông tin của băng nhóm trồng cần sa của ông Thành, sếp của em điều tra về tiền bẩn của ông Dũng. Số tiền bẩn của ông Dũng để mua chuộc quan chức ở đây, cộng với việc duy trì tiền chạy chức cho bố tao nữa, tao có biết vụ ba tao mua quyền mua chức nên tao mới phải lưu vong chạy trốn nơi đây, vì tất cả những tài sản bố tao mua đều đứng tên cho tao là tiền bẩn đã rửa sạch nhưng khi bị điều tra thì tao kiểu gì cũng bị liên luỵ, tất nhiên là phải chạy rồi.

Tất nhiên là chuyện đã qua thì không nhắc lại nhưng tao thắc mắc là sao em Ngân lại lợi dụng tao, cướp đi lần đầu của tao. Em giải thích rõ ràng là em thích tao, em là người hiểu vì sao tao ở đây lúc đó, mối liên kết ra sao, quan hệ với ông DŨng như nào. EM thương tao chỉ là con tốt thí cho trò chơi vương quyền mà ông bác và bố tao tạo ra. Em nói anh sẽ không bị truy nã vì em Ngân có đủ bằng chứng chứng minh anh vô tội, tao liền nghĩ chắc em không biết lúc đó sếp em bị mua cmnr, bọn làm cùng tao chắc bị cho ăn lá ngón chết cmn hết rồi. Nghe em nói tiếp “ em từng yêu 1 người, người đó cũng rất tốt với em, tuy không được cao và đẹp trai như tao nhưng mối tính sinh viên của em cũng khá đẹp, nhưng vì cơm áo gạo tiền người yêu ẻm dấn thân vào con đường trồng cần sa, sau đó bị bắt và bị cho ăn canh lá ngón thủ tiêu, em đau khổ lắm, em thề là sẽ bắt bằng được băng nhóm này.

Sau 1 thời gian nguôi ngoai thì em lại gặp tao, lúc đầu nhận việc thì nghĩ tao xấu nhưng tiếp xúc nghe chuyện thì em thấy thích tao cảm nắng tao, thế nên em mới ngủ với tao, dù biết là tao với em Vy có qua lại nhưng Ngân vẫn hướng về tao, hy vọng mọi chuyện kết thúc ẻm sẽ danh chính ngôn thuận thuộc về tao. Tao vẫn ngồi đó nghe em kể, em kể rất dài, có những đoạn em trùng xuống, em nói em đã khóc khi anh biến mất, khác với tình đầu, lần này em nghĩ tại ẻm mà tao mất tích, có những lúc nước mắt trực rơi nhưng do đặc tính nghề nghiệp nên em quay mạt đi và nuốt giọt nước mắt vào rất nhanh. Tao vẫn thế, cầm ly rượu nhấp chút rồi hỏi.
Em bây giờ đã có gia đình rồi, còn lôi chuyện cũ ra kể làm gì?
Em ngạc nhiên hỏi, sao anh biết em có gia đình, tao trả lời là ngón tay đeo nhẫn của em còn lằn trắng rất nhỏ, chứng tỏ em mới tháo ra không lâu. Em liền bật khóc.
Em và chồng chia tay rồi. Em khóc nhưng ko to, cúi gằm mặt xuống, tao liền đưa tay ra đặt nhẹ vào tay ẻm và nói, người như em sẽ có hạnh phúc, anh tin là vậy. Lau nước mắt, đôi mắt hơi đỏ em ngẩng lên cười nhẹ, vẫn đôi mắt đó, vẫn nụ cười đó nhưng giờ có chút buồn đau. Ăn xong, tao đưa em về nhà, tất nhiên là lần này cảm xúc cho khác nên khung cảnh cũng khác, em đã kết hôn, tuy đã bỏ chồng nhưng em vẫn còn đang làm thủ tục ly hôn.
Xuống xe trước, tao mở cửa cho em như 1 quý ông lịch lãm, em đi xuống, cười nhẹ cảm ơn rồi cúi đầu, em đề nghị ôm tao 1 cái, tao đồng ý, 1 cái ôm thật chặt, chặt đến nín thở, có lẽ sự mạnh mẽ của em hoá thành cái ôm này để thể hiện cái sự yếu đuối của em, rồi bất chờ em buông tao ra rồi chạy vào nhà. Tao nhìn thấy em vào nhà rồi đi về nhà ngủ.

Sáng hôm sau, do công việc không có nhiều nên về sớm, tao đi xe về thì gặp bóng dáng ai đó quen thuộc, đúng là em Vy rồi, em đi SH đen, tóc búi cao, không còn dáng vẻ ngây thơ nữa rồi, lần này em trông như 1 tú bà sành điệu. Trong tao đang phân vân giữa 2 dòng suy nghĩ, theo em rồi gặp em hoặc là mặc kệ em, đi về nhà. Rồi tao quyết định theo em, em đi vào 1 quán làm đẹp rất lớn, mọi người bên trong chào ẻm, chắc là bà chủ rồi. Tao ngồi xe 15 phút thì đi, trong lòng trống rỗng.
 
Rồi cái gì đến cũng đến, vào cuối tháng 11, thời tiết bắt đầu u ám, nhận được thông báo nhiệt độ thấp dần vào 2 ngày tới. Mọi người cuống cuồng lao vào làm việc, công việc cực kỳ căng thẳng, mọi chi tiết đều phải bàn tới ưu nhược điểm, phương án dự phòng, rất nhiều thứ. AI cũng kiệt sức, em Ngân có vẻ rất quyết tâm, 9h tối vẫn ngồi tính toán gì đó, tao gọi điện nói em đi ăn em mới đi, lần này ăn đồ bình thường, không sang trọng, em có vẻ tự nhiên hơn với tao. Ăn uống xong, thấy em quá áp lực nên tao cố gắng giải toả bằng cách khuyên em nên thả lỏng.
EM dãn ra chút rồi về đến nhà em,em mời tao vào nhà. Nhà em không to nhưng có đủ 3 phòng, thiết kế khá đơn giản. Em mời tao uống nước, tao ngồi xuống uống, em nói chờ em chút, nói rồi em đi lên lấu chắc tắm. Tao nhìn quanh thì thấy khá nhiều tấm ảnh bị cắt 1 nửa, chỉ có ẻm thôi. Đang lanh quanh thì em xuống, cười nói “ anh tính theo dõi em để trả thù hả”. Quay lại nhìn em thì thôi rồi, em mặc áo ngủ ngắn, màu bạc, rất sexy, tao không nhìn lâu, quay lại và tỏ vẻ làm lơ thì em tiến tới ôm lấy tao và nhớ tao. Phải nói thật làm nghề này đúng là thiếu thốn. ở 1 mình mà, làm gì cũng 1 mình nên thỉnh thoảng thấy cô đơn, chả trách mấy anh điệp viên trên phim hay có những kiểu mối tình thoáng qua như này.
Thế rồi, việc gì đến cũng đến, tao và em quan hệ, không muốn diễn tả nhưng thật sự là bao ký ức hiện về.
Ngày hôm sau, công việc của tao không phải là tham dự trực tiếp vào cuộc chiến, chỉ là tham mưu nên tao có nhiệm vụ khác là thu thấp thông tin từ bên trong. Lợi dụng việc ông Thành không bao giờ dám kể việc đi làm cần sa với gia đình, nên tao sẽ được gặp em Vy và chuẩn bị tác chiến với mọi người, như mọi người biết thì tội phạm hay cảnh sát đều uy hiếp người thân của nạn nhân để lấy sức ép. Vậy nên việc tiếp cận em Vy là cần thiết nhưng phải khéo và không bị lộ. Trinh sát cũng đã thông báo lão Thành phải lên núi mấy ngày.
Nói là làm, tao nặc danh 1 tài khoản zalo để gặp Vy, tất nhiên bây giờ em không còn như trước, từng câu trả lời của em rất đanh thép và cứng rắn, em còn dung nhiều từ ngữ thô tục nếu cần. Tuy nhiên, do ngỏ ý làm ăn nên em cũng nhẹ giọng và đồng ý gặp. Lần gặp này phải di chuyển qua Sài Gòn, tránh bị nghi ngờ, em đồng ý.

Vào Sài Gòn, tao đi đến điểm hẹn, vào trong 1 quán ăn sang trảnh và đi vô 1 phòng vip thì gặp em, em hoảng hốt khi nhìn thấy tao, em đứng dậy tức khắc rồi ôm chầm lấy tao, khóc nức nở. Tao cũng ôm em, nói thật là dù thế nào thì em Vy cũng không làm sai gì với tao cả, em còn là tao từng rất yêu nữa chứ. Thế rồi chả ăn uống mẹ gì, cả 2 lao vào nhau điên cuồng, nằm với nhau tâm sự những chuyện xảy ra, tao không chia sẻ gì nhiều, chỉ có em nói thôi, em kể lúc nghe tao mất tích, em khóc quá trời, mất gần 6 tháng mới trở lại được. Ba mẹ thì giục em cưới này nọ, em còn phải từ mặt ba và ra riêng ở chỉ vì em còn cảm giác tao còn sống.
Em kể dù từ mặt nhưng ba má em vẫn chu cấp cho em tiền mở cửa hàng này nọ, em không biết số tiền đó là tiền bẩn từ buôn bán cần sa ma tuý. Em hỏi tao những câu hỏi tao làm gì, ở đâu sau khi mất tích. Tao cũng nói qua loa là đi trốn sang Nga, làm ăn rồi trở thành doanh nhân các kiểu. EM tin sái cổ, tao còn dặn em là cái này là bí mật vì anh bây giờ có rất nhiều kẻ thù, em gật gật ngoan ngoãn và 1 trân tơi bời khói lửa nữa xẩy ra.

Tao dần lại được tình cảm của em Vy, cũng không biết là vì công việc hay là tình cảm thật nữa. Em sau khi gặp tao, ở luôn trên SG với tao, các thông tin tao khai thác tuy không nhiều nhưng cũng đủ để hiểu tiêu diệt đường dây này hết sức gian nan vì có dính lứu đến rất nhiều tai to mặt lớn. Hang ổ nơi chứa hàng và giao hàng lại ở đỉnh núi cao, được độc đạo, khó tiến vào, đặc biệt lại là nơi giáp danh giữa 2 biên giới, cho nên người làm trong đó cũng rất liều mạng để chạy sang biên giới nước khác ẩn náu. Trong những ngày ở trong SG, 1 số công việc liên quan đến nguồn tiền của băng nhóm này cũng đã lộ, rất nhiều tài khoản ngân hàng đã trực tiếp gửi tiền mua vũ khí và trang thiết bị cho tập đoàn buôn bán ma tuý và vũ khí xuyên quốc gia này. Sự mưu mô còn được che đậy bởi mác công ty sản xuất nhung lụa tơ tằm nổi tiếng, đã hoạt động được rất nhiều năm.

Sau 2 ngày tìm hiểu trên đất Sài Gòn, chim ưng cũng thông báo là công việc triển khai lên bắt nhóm này đã gần hoàn thành. Tối hôm nay, sau khi mọi thủ tục công việc hoàn tất, tao đưa Vy về nhà nơi em thuê và dặn em không được lộ chuyện tao về. EM gật đầu đồng ý. Mọi chuyện tưởng như sẽ xuôn sẻ cho đến giờ G thì trước đó đã xảy ra 1 sự cố nhỏ, nếu không giải quyết thì sẽ thành biến cố lớn và toàn bộ kế hoạch đi tong.
 
Tml lần này nó lại địt tung Lồn em Vy rồi. Thánh họ. Hehe.
 
Truyện bác hay vờ lờ. Nhưng em có 2 thắc mắc.
- Thứ nhất : Bác đang bị công an VN truy nã vì liên quan đến sản xuất chất ma túy thì khi từ Nga về VN thì phải bị tóm chứ?
- Thứ 2 : Việc điều tra và phá án (trên đất VN) thì sẽ do công an VN phụ trách chứ sao lại có liên quan đến mật vụ nước ngoài được (Nga).
 
Truyện bác hay vờ lờ. Nhưng em có 2 thắc mắc.
- Thứ nhất : Bác đang bị công an VN truy nã vì liên quan đến sản xuất chất ma túy thì khi từ Nga về VN thì phải bị tóm chứ?
- Thứ 2 : Việc điều tra và phá án (trên đất VN) thì sẽ do công an VN phụ trách chứ sao lại có liên quan đến mật vụ nước ngoài được (Nga).
Xin phép trả lời.
1- Truy nã là cấp lệnh khi tội phạm bỏ trốn và phạm tội nguy hiểm.
Tôi không phạm tội nguy hiểm, chỉ là nghi phạm, xét theo luật thì tôi chưa có tội.
2- Vì vụ này là đa quốc gia, hàng xuất sang Nga, người bị bắt sang Nga. Nếu không cử mật vụ sao có thể xin lệnh khám xét, bắt giữ ở cửa khẩu được? Việc công an ở Vn giải quyết thì bên nước khác không được nhúng tay vào, cũng như FBI hoặc Interpol cũng phải xin lệnh, tuy nhiên vẫn phải những điều tra viên của nước ngoài để đề phòng tội phạm và công an bắt tay nhau.
 
Xin phép trả lời.
1- Truy nã là cấp lệnh khi tội phạm bỏ trốn và phạm tội nguy hiểm.
Tôi không phạm tội nguy hiểm, chỉ là nghi phạm, xét theo luật thì tôi chưa có tội.
2- Vì vụ này là đa quốc gia, hàng xuất sang Nga, người bị bắt sang Nga. Nếu không cử mật vụ sao có thể xin lệnh khám xét, bắt giữ ở cửa khẩu được? Việc công an ở Vn giải quyết thì bên nước khác không được nhúng tay vào, cũng như FBI hoặc Interpol cũng phải xin lệnh, tuy nhiên vẫn phải những điều tra viên của nước ngoài để đề phòng tội phạm và công an bắt tay nhau.
Em cảm ơn. Bác viết tiếp đi truyện hay lắm
 
Mày phải note đoạn cuối là” sau 2 ngày tìm hiểu và tốn khá nhiều tinh binh...”
 
Trước đại chiến 1 ngày, không biết tin ở đâu nhưng trinh sát bên trong đã báo ra ngoài là chúng phát hiện ra đường ngầm chuyển hàng lớn và sẽ sử dụng đường ngầm này để đưa hàng ra khu tập kết và đưa hàng sang TQ và Nga. Tất nhiên là ở đâu thì không biết nhưng nếu không giải quyết được việc phong toả đường ngầm thì có bắt được thì cũng không có chứng cứ để buộc tội. Vậy là vừa từ nhà em Vy ra thì lại liên lạc với đại bang kết nối với tất cả các đường ống dẫn lên núi và phong toả lại, tuy nhiên việc này lại không thực hiện được vì có 2 khả năng xảy ra, đường ống do chính chúng làm, 2 là đường ống bỏ hoang từ thời chiến tranh, khó mà phát hiện.

Sau đó cuộc họp khẩn diễn ra lúc 4h sáng, mọi phương án đều có lỗ hổng lớn, có 2 phương án khá khả quan là đưa người lên đó giao dịch lượng lớn hàng và để chúng sử dụng đường hầm giao hàng, hoặc là lên thật nhanh để triệt phá trước khi chúng kịp phi tang. Sau 1 hồi biểu quyết thì việc đưa người giao dịch 1 lượng lớn hàng đã được thông qua, tuy nhiên huy động 1 lượng tiền lớn để giao dịch hàng ngay trong đêm rất khó. Tuy vậy, đúng 7h sáng, chim ưng sẽ là người trực tiếp chỉ huy liên lạc và giao dịch với chúng và tìm kiếm đường ngầm giao hàng này.

Đúng như dự đoán, mua 1 số lượng lớn cộng với việc bắt tay với 1 tay buôn khét tiếng ở Sài Gòn, việc giao dịch diễn ra thành công và đã phát hiện ra nơi đưa hàng. Trinh sát cho biết đường hầm này sử dụng để đưa nước mưa xuống bản để người dân có nước nuôi lính thời chiến tranh, đường hầm khá thô sơ nhưng do ẩn sau trong núi nên khá an toàn và không bị tác động nhiều của thiên nhiên. Vậy là đã giải quyết xong việc thủ tiêu bằng chứng, công việc còn lại là dẫn an hem nên chiến đấu. Đầu tiên là những an hem thiện chiến nhất ở vùng núi được cử lên trước, lần này không dùng A.K So Viet mà dùng M13, free stock và băng đạn dài, chuyên dùng để đánh cận chiến và hẻm sâu. Khoảng 4 anh lính bắn tỉa được bố trí ở 2 phía sườn núi để khoá mục tiêu bỏ chạy. Công anh và kiểm lâm sẽ phục kích ở gần biên giới. Mọi đường đi đều bị khoá chặt.

Đường lên trên bản khá xa và phức tạp, các xe lớn không qua được, chỉ có xe uri và xe chuyên leo núi bánh to có thể chạy qua được. Sau khi vòng qua được bên sườn đồi thì dung con đường tự chế với gạch làm bằng băng tuyết và cát khô. Đường đi trơn và trượt nhưng không ăn thua so với tay lái lụa của bộ đội Việt Nam. Chỉ trong thoáng chốc, tất cả đã bị bao vây. Tất nhiên là bắt gọn gần hết, trong đó có cả ông DŨng, bác tao. Thấy tao, ông gằn giọng chửi thằng ăn cháo đá bát, tất cả những gì xấu nhất dành cho tao, miệt thị ba mẹ tao nhưng tao bỏ qua hết vì dù gì ông cũng đã cưu mang tao, dù không phải theo đường chính thống nhưng cũng có món nợ ân tình. Sau khi bàn giao hết mọi thứ, dường như ngủ quên trong chiến thắng làm tao quên mất lão Thành, bố em VY.
 
Sauk hi chuyên án kết thúc, mọi người đều về nghỉ và có 1 bữa tiệc ăn mừng, mọi người đều được dẫn bạn gái/ trai của mình tới dự tiệc. Tất nhiên tao gọi cho em VY rồi, quả không phụ lòng tao, em xinh nhất bữa tiệc, mặc đầm đỏ, xinh xắn.

phần này viết bị nhầm, để sửa lại nha ae.
 
Sửa lần cuối:
Top