• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Cuộc đời và số phận để trở thành đặc vụ (bị bắt sang Nga).

Đoàng, Đoàng, tiếng súng xé tan màn đêm tĩnh lặng, em nằm trong tay tôi, đẫm máu, tay tôi vẫn còn cầm khẩu súng đã bắn người tôi yêu nhất, người cho tôi cái ngàn vàng, người cho tôi tình yêu thơ dại, người mà nguyện chờ tao từng ấy năm xa xứ. Nước mắt tao rơi, hét lên 1 tiếng lớn, 1 tiếng hét để thể hiện rõ sự đau khổ, sự bất lực của mình, còn gì đau hơn khi ra tay bắn người mình yêu.2 viên đạn oan nghiệt ở trong cơ thể em, giá như tao bị bắn thì cái cảm giác đau đớn này sẽ không tồn tại, tao bế em lên đi ra ngoài, tao như 1 người mất trí, tao hận cuộc đời tao, hận chính người bác ruột của tao, hận cả ba của em, hận thứ tình yêu mà tao tìm lại được sau rất nhiều năm xa cách. Giật mình tình dậy, giấc mơ khốn khiếp ám ảnh tao quá lâu rồi……
Nước Nga tiền chuyện
Tao sinh ra và lớn lên ở thủ đô nên cái mác trai thủ đô đi theo tao cho tới khi tao được 19 tuổi vào đại học được 1 năm sau khi cuộc đời tao phải đi vào miền tây và sống với lão họ hàng mà tao không hề biết ở miền trong, gọi là bác. Bọn mày đừng hỏi vì sao vì đó là cả 1 câu chuyện dài. Sống ở Bình Định cũng vui, tao được học võ và dạy những kỹ năng sống trong rừng và trên núi. Cuộc sống lúc đầu rất vất vả và phải mất đến 3 tháng tao mới có thể hoà nhập với nó dù đm tao đói vl nhưng đéo thể nào đi săn bắt với con trai của bác, hơn tuổi tao vài tháng nhưng nhìn nó đô con, rắn rỏi so với thằng thư sinh như tao. Ở trong rừng 4 tháng, nhìn tao đen và bẩn, bố mẹ tao mà nhìn thấy tao còn lè lưỡi huống chi đến gái vậy mà tao lại được mấy ẻm dưới xuôi để ý lắm. Có bữa tao mang thịt chồn núi xuông đổi thì có 1 em da trắng, mặt trái xoan, phải nói là rất được nếu so sánh với mấy ẻm đi cùng. Em mặc quần áo học sinh đi xe đạp ra bán hàng với mẹ. Mẹ ẻm rất quý tao vì tao cao ráo, nhìn cũng hiền lành và đặc biệt là rất ngoan.
Dò hỏi thì biết em vẫn học lớp 12 dưới phố và tao vẫn ở trên núi sống như người rừng, 6 tháng trôi qua dường như đã làm tao dạn dày sương gió, khác hẳn với vẻ thư sinh trai thủ đô. Mặt đen, tóc khá dài nhưng do gội đầu thường xuyên ở ven sông dù đéo có lifeboy hay rejoice nhưng nói chung đéo tệ, cũng đéo có gương mà soi, chỉ biết được mình như nào khi xuống phố. Dù biến cố này làm tao phải chấp nhận cuộc sống như người rừng nhưng tao không bị bỏ rơi, tao vẫn nhận được tiền từ ba mẹ, dù không nhiều, mà kể cả nhiều cũng đéo biết làm gì, chỉ biết phải lên núi trốn thôi. Chán vl nhưng biết làm thế đéo nào được.
Quay lại vụ xuống phố, có tiền trợ cấp + việc bán thịt thú và đéo chi tiêu cho ăn chơi thì tao cũng dành được khoản kha khá. Mua những vật phẩm cần thiết cho bản thân,quần áo, kem dánh răng, dầu gội, và băng để vệ sinh vết thương khi đi qua bụi gai. Cứ cuối tuần là tao xuống phố để đưa thịt và cá cho các quán ăn và các cô bán ở chợ. Có tiền là lại đi mua giấy, à mà đéo cần giấy vì tay để làm đéo gì. Thanh niên 20 tuổi, dù được đánh giá là đào hoa, đẹp trai nhưng mùi gái thì chưa có, vài cuộc tình nhi đồng đéo ăn thua thời còn đi học. Thế nên thấy gái thì nghiễm nhiên tao thích rồi nhưng biết hoàn cảnh của mình nên tao cũng đéo dám ham. Con gái cô bán thịt, con gái bà chủ tạp hoá đều là gái đẹp, ăn đứt mấy con hot girl mặt đầy phấn trên mạng + với việc hoạt động nhiều nên cơ thể nở nang rắn chắc lắm, mông cứ nói là cuồn cuộn dù mặc quần thun. Mấy ẻm xem chừng cũng thích nhìn thấy tao mang thịt xuống + việc dọng trai bắc khiến mấy em dưới xuôi, (nói dưới xuôi chứ cũng phố lớn lắm) thích lắm. Lúc nào tao xuống cũng thích đi cùng tao và nghe tao kể chuyện.
 
Mày dậy kĩ cái món ngủ sâu đi mày..! Tao khó ngủ toàn bị hoa mắt chóng mặt
 
Mày dậy kĩ cái món ngủ sâu đi mày..! Tao khó ngủ toàn bị hoa mắt chóng mặt
Cái này dành cho dân thể thao hoặc lính làm nhiệm vụ khi di chuyển thôi.
Nôm na thế này nhé, điểm hành quân từ A đến B, di chuyển mất 15 phút thì lúc ngồi trên phương tiện di chuyển nếu không có gì liên quan đến phương án tác chiến thì mọi người sẽ ngủ 10 phút, rất dễ dàng.
Tuy vậy cũng phải tập luyện kỹ càng, nó chia ra làm 3 giai đoạn chính và 2 yếu tố cơ bản.
Yếu tố đầu tiên là cơ thể phải ở trong trạng trái thả lỏng, thoải mái nhất. Cái này là do ăn uống đầy đủ, thể dục thể thao.
Yếu tố thứ 2 là nhiệt độ cơ thể, nếu như cơ thể đạt được nhiệt độ thích hợp thì rất dễ chìm vào giấc ngủ. Ví du trời nóng mà gặp cơn gió mát thì ngủ cực dễ. Hoặc đang lạnh mà có tý ấm vào ngủ càng dễ hơn.
Đó là yếu tố căn bản, còn vài cái nữa nhưng phải luyện tập chuyên sâu để đạt được mức ngủ mọi lúc mọi nơi, mọi điều kiện thời tiết, và còn có thể chợp mắt trong 30s và tỉnh như sáo trong cả 1 ngày.
Giai đoạn 1: Bình ổn tâm lý, rất khó làm nhưng cực kỳ dễ nếu đã quen. Đừng nghe hay xem bọn đếm cừu để chữa mất ngủ. Đầu tiên là tập trung vào cơ lưng và cơ đùi sau, sau đó thả lỏng ra, cảm giác như lưng và đùi nhẹ hơn là được.
Giai đoạn 2: sau khi thả lỏng được thì bắt đầu thở, thở theo nhịp, 1 hít sâu, 2 giữ lại, 3 thở ra. Làm vài phát trước sau đó thở ra bằng mồm, nếu ko thành công sẽ xuất hiện 1 vài hiện tượng như ngáp và chảy nước mắt, tiếp thêm vài lượt thở là sẽ thấy giãn cơ thể rồi thả lỏng hết cơ thể ra.
Giai đoạn 3: chìm ra giấc ngủ và ngủ sâu, không suy nghĩ gì thì có giấc ngủ sâu, còn có gì thì chỉ ngủ qua loa thôi. Đừng có nghe mấy ông giàu có nói ngủ ít dậy sớm kiếm nhiều tiền, 1 giấc ngủ sâu chỉ cần 3 đến 4 tiếng 1 ngày thôi.
Tất nhiên là chỗ ngủ cũng quan trọng, thoải mái thì sẽ ngủ ngon và sâu hơn, tuy nhiên lính thì chỉ cần chỗ dựa lưng là ngon rồi, bản thân chịu nhiều sóng gió thì nó sẽ chai lỳ cảm xúc, cho nên ở đâu cũng ngủ sâu được là vậy.
 
Cái này dành cho dân thể thao hoặc lính làm nhiệm vụ khi di chuyển thôi.
Nôm na thế này nhé, điểm hành quân từ A đến B, di chuyển mất 15 phút thì lúc ngồi trên phương tiện di chuyển nếu không có gì liên quan đến phương án tác chiến thì mọi người sẽ ngủ 10 phút, rất dễ dàng.
Tuy vậy cũng phải tập luyện kỹ càng, nó chia ra làm 3 giai đoạn chính và 2 yếu tố cơ bản.
Yếu tố đầu tiên là cơ thể phải ở trong trạng trái thả lỏng, thoải mái nhất. Cái này là do ăn uống đầy đủ, thể dục thể thao.
Yếu tố thứ 2 là nhiệt độ cơ thể, nếu như cơ thể đạt được nhiệt độ thích hợp thì rất dễ chìm vào giấc ngủ. Ví du trời nóng mà gặp cơn gió mát thì ngủ cực dễ. Hoặc đang lạnh mà có tý ấm vào ngủ càng dễ hơn.
Đó là yếu tố căn bản, còn vài cái nữa nhưng phải luyện tập chuyên sâu để đạt được mức ngủ mọi lúc mọi nơi, mọi điều kiện thời tiết, và còn có thể chợp mắt trong 30s và tỉnh như sáo trong cả 1 ngày.
Giai đoạn 1: Bình ổn tâm lý, rất khó làm nhưng cực kỳ dễ nếu đã quen. Đừng nghe hay xem bọn đếm cừu để chữa mất ngủ. Đầu tiên là tập trung vào cơ lưng và cơ đùi sau, sau đó thả lỏng ra, cảm giác như lưng và đùi nhẹ hơn là được.
Giai đoạn 2: sau khi thả lỏng được thì bắt đầu thở, thở theo nhịp, 1 hít sâu, 2 giữ lại, 3 thở ra. Làm vài phát trước sau đó thở ra bằng mồm, nếu ko thành công sẽ xuất hiện 1 vài hiện tượng như ngáp và chảy nước mắt, tiếp thêm vài lượt thở là sẽ thấy giãn cơ thể rồi thả lỏng hết cơ thể ra.
Giai đoạn 3: chìm ra giấc ngủ và ngủ sâu, không suy nghĩ gì thì có giấc ngủ sâu, còn có gì thì chỉ ngủ qua loa thôi. Đừng có nghe mấy ông giàu có nói ngủ ít dậy sớm kiếm nhiều tiền, 1 giấc ngủ sâu chỉ cần 3 đến 4 tiếng 1 ngày thôi.
Tất nhiên là chỗ ngủ cũng quan trọng, thoải mái thì sẽ ngủ ngon và sâu hơn, tuy nhiên lính thì chỉ cần chỗ dựa lưng là ngon rồi, bản thân chịu nhiều sóng gió thì nó sẽ chai lỳ cảm xúc, cho nên ở đâu cũng ngủ sâu được là vậy.
cái này từng xem bno nói r nhưng đéo làm dc,vì có khi lính chỉ ăn lo tập luyện hoặc tập trung nhiệm vụ nên đỡ lo nghĩ hơn.đm có giai đoạn tao bị mất ngủ uống thuốc ngủ còn đéo ăn thua,mắt nhắm mà đầu óc cứ nghĩ lung tung nào cơm áo gạo tiền,địt nhau em này e kia,công việc....
mà phọt nhanh lên tml hóng quá,mày kể đéo biết thật hay phét nhưng thấy khá hợp lý.nhanh nhanh xem có quay lại địt các em không.
Mà đoạnđầu mày kể sơ sài,chắc lúc mày đi theo bố con nhỏ kia chắc mày đã biết là trồng cần rồi đúng ko tml,chứ tự dưng họ đưa 15tr mà mày ko nghi ngờ thì đéo có chuyện đó.Mà giờ mày có về dc VN ko?hay vẫn dínhán?đm kể ra lang thang 1 cuộc sốngở miền núi ăn và địt nhau quá êm đềm nhỉ
 
Tks mày.
Cái này dành cho dân thể thao hoặc lính làm nhiệm vụ khi di chuyển thôi.
Nôm na thế này nhé, điểm hành quân từ A đến B, di chuyển mất 15 phút thì lúc ngồi trên phương tiện di chuyển nếu không có gì liên quan đến phương án tác chiến thì mọi người sẽ ngủ 10 phút, rất dễ dàng.
Tuy vậy cũng phải tập luyện kỹ càng, nó chia ra làm 3 giai đoạn chính và 2 yếu tố cơ bản.
Yếu tố đầu tiên là cơ thể phải ở trong trạng trái thả lỏng, thoải mái nhất. Cái này là do ăn uống đầy đủ, thể dục thể thao.
Yếu tố thứ 2 là nhiệt độ cơ thể, nếu như cơ thể đạt được nhiệt độ thích hợp thì rất dễ chìm vào giấc ngủ. Ví du trời nóng mà gặp cơn gió mát thì ngủ cực dễ. Hoặc đang lạnh mà có tý ấm vào ngủ càng dễ hơn.
Đó là yếu tố căn bản, còn vài cái nữa nhưng phải luyện tập chuyên sâu để đạt được mức ngủ mọi lúc mọi nơi, mọi điều kiện thời tiết, và còn có thể chợp mắt trong 30s và tỉnh như sáo trong cả 1 ngày.
Giai đoạn 1: Bình ổn tâm lý, rất khó làm nhưng cực kỳ dễ nếu đã quen. Đừng nghe hay xem bọn đếm cừu để chữa mất ngủ. Đầu tiên là tập trung vào cơ lưng và cơ đùi sau, sau đó thả lỏng ra, cảm giác như lưng và đùi nhẹ hơn là được.
Giai đoạn 2: sau khi thả lỏng được thì bắt đầu thở, thở theo nhịp, 1 hít sâu, 2 giữ lại, 3 thở ra. Làm vài phát trước sau đó thở ra bằng mồm, nếu ko thành công sẽ xuất hiện 1 vài hiện tượng như ngáp và chảy nước mắt, tiếp thêm vài lượt thở là sẽ thấy giãn cơ thể rồi thả lỏng hết cơ thể ra.
Giai đoạn 3: chìm ra giấc ngủ và ngủ sâu, không suy nghĩ gì thì có giấc ngủ sâu, còn có gì thì chỉ ngủ qua loa thôi. Đừng có nghe mấy ông giàu có nói ngủ ít dậy sớm kiếm nhiều tiền, 1 giấc ngủ sâu chỉ cần 3 đến 4 tiếng 1 ngày thôi.
Tất nhiên là chỗ ngủ cũng quan trọng, thoải mái thì sẽ ngủ ngon và sâu hơn, tuy nhiên lính thì chỉ cần chỗ dựa lưng là ngon rồi, bản thân chịu nhiều sóng gió thì nó sẽ chai lỳ cảm xúc, cho nên ở đâu cũng ngủ sâu được là vậy.
Tks mày
 
cái này từng xem bno nói r nhưng đéo làm dc,vì có khi lính chỉ ăn lo tập luyện hoặc tập trung nhiệm vụ nên đỡ lo nghĩ hơn.đm có giai đoạn tao bị mất ngủ uống thuốc ngủ còn đéo ăn thua,mắt nhắm mà đầu óc cứ nghĩ lung tung nào cơm áo gạo tiền,địt nhau em này e kia,công việc....
mà phọt nhanh lên tml hóng quá,mày kể đéo biết thật hay phét nhưng thấy khá hợp lý.nhanh nhanh xem có quay lại địt các em không.
Mà đoạnđầu mày kể sơ sài,chắc lúc mày đi theo bố con nhỏ kia chắc mày đã biết là trồng cần rồi đúng ko tml,chứ tự dưng họ đưa 15tr mà mày ko nghi ngờ thì đéo có chuyện đó.Mà giờ mày có về dc VN ko?hay vẫn dínhán?đm kể ra lang thang 1 cuộc sốngở miền núi ăn và địt nhau quá êm đềm nhỉ
Tao phét đấy tml ;)) ;)) .
Đoạn đầu tao kể sơ sài vì thực sự có đéo gì đâu mà kể. Mày đang sống trong nhung lụa rồi thay đổi cuộc sống xem thế nào? Tao cũng muốn viết cho nó hấp dẫn nhưng có gì đâu mà viết.
Còn việc tao được nhận 15 triệu vì tao con ông cháu cha nhé. Hàng xịn hàng tuyển khác hàng đại trà nhé. :)). Bác cháu với nhau thả ra tý cho dính ý mà.
 
Tao phét đấy tml ;)) ;)) .
Đoạn đầu tao kể sơ sài vì thực sự có đéo gì đâu mà kể. Mày đang sống trong nhung lụa rồi thay đổi cuộc sống xem thế nào? Tao cũng muốn viết cho nó hấp dẫn nhưng có gì đâu mà viết.
Còn việc tao được nhận 15 triệu vì tao con ông cháu cha nhé. Hàng xịn hàng tuyển khác hàng đại trà nhé. :)). Bác cháu với nhau thả ra tý cho dính ý mà.
cứ cho là thế nhưng tao cũng bị cuốn theo vì nó na ná hoàn cảnh của tao.cũng đang nhung lụa,cũng ở HN rồi quyết định con đường đi nước ngoài.phải vô 1 tỉnh heo hút phía nam làm sml như 1 thằng culi,quên hết những thứ trc đây.ko vì covid thì tao cũng đang lang thang xứ người
 
Tốt nghiệp.
Sau 3 năm học, phải nói tao già hẳn đi, người ngợm săn chắc, đàn ông hơn, trầm tính hơn nữa. 3 năm học vất vả, ngày ngủ ít hơn nhưng tỉnh táo hơn, cơ thể được huẩn luyện tốt hơn, cảm xúc cũng tiết chế rất tốt. Ngày tốt nghiệp là ngày mà tao được quyền xoã, chỉ có 4 người tốt nghiệp thôi nên không hoàng tráng lắm, chỉ là ăn uống và có chút bia hơi của Nga, mùi vị ngon lắm. Ngày tao tốt nghiệp có bà cô người VIệt cùng chồng và con gái đến mừng, còn mấy người khác thì chỉ được chị đại và 1 vài anh lính chúc mừng thôi, à tao được ảnh dậy võ Kavicino ( tao gọi thân mật là Khánh) đến chúc mừng cùng, khá vui. Tao để ý em gái lai hôm nay xinh như búp bế Nga, em mặc váy trắng, trên đầu có cái mũ trắng nhìn xinh đáo để.
Đang uống bia thì có vài 1 vài người đến đưa tao business card, tất nhiên vốn tiếng Nga của tao đã tốt sau 3 năm rồi, hầu hết là thẻ của những doanh nhân giầu có cần người bảo vệ, có 1 vài người làm trong chính trị, chỉ có 1 cái duy nhất mời về làm đặc vụ chống phá buôn người, buôn thuốc phiện đa quốc gia. Tao giữ lại hết và ra vui mừng cùng mọi người, vì tập luyện nghiêm khắc nên sixth sense của tao cũng khá hơn rất nhiều, tao cảm giác có người cứ nhìn theo tao, chưa rõ là ai.
Tao giả vờ đi vệ sinh, đi vào trong trường và gần đến khu vệ sinh thì tao nấp vào trong 1 lớp học nhỏ, hé cửa ra thì thấy em, người con gái hay mang đồ ăn cho mình thời còn đi học, người con gái yêu tao, thương tao, tuy chưa gọi nhau là người yêu nhưng trong thời gian ẻm đi học, có lẽ em là người mang lại động lực lớn nhất cho tao, có lần suýt bỏ cuộc vì thử thách khó khăn, em bên cạnh vỗ về an ủi và tao đã vượt qua đươc hết thử thách. Em tuy có hơi thừa cân so với người khác nhưng mặt em rất xinh, mặt trắng như tuyêt, mắt xanh, dịu dàng và cực kỳ chiều người yêu.
Em đi tới nhà vệ sinh, nhìn quanh rồi đinh lanh quanh rồi đi vào cái phòng tao đang trốn để nhìn ẻm. Tao liến lẩn trốn vào sau cánh cửa tủ để em vô, em quay lại và nhìn qua cánh cửa, tao biết là em đanh rình tao rồi, bất chợt tao đi ra, nhẹ nhàng, ôm đằng sau em, em giật mình quay lại thì tao che miệng rồi ra dấu suỵt, em nhìn tao ngạc nhiên, tao nói em theo dõi anh à, tiếng nga nha, em đỏ mặt quay đầu sang hướng khác, tao vẫn ôm ẻm khá chặt, em cũng ôm lại, tạng người ẻm tuy to nhưng em lại rất nhỏ, đôi mắt hút hồn, đã có lần tao suýt đổ gục và yêu em nhưng 3 năm qua tao và em chỉ coi nhau như anh em thôi, lần này có lẽ tao sẽ nói hết.
Nói là làm, tao hôn ẻm, da em trắng nên má hồng lộ rất rõ, em hôn tao cũng cuồng nhiệt say đắm, hai đứa cứ ôm và hôn khá lâu thì tao nói, sao em không vào mà theo dõi anh vậy, em có vẻ ngại quay mặt đi, bẽn lẽn, tao nói, anh rất thích em, em không nói gì, chỉ ôm tao chặt hơn, em có yêu anh không, em hơi giật mình vì câu hỏi, theo đánh giá nội tâm thì em đang có 2 dòng suy nghĩ trong đầu, nếu em chấp nhận theo tao, em sẽ phải thay đổi thân phận, rời xa ba mẹ, không có danh phận, nhưng em lại rất sợ tao buồn, cực kỳ sợ luôn. Sau 1 hồi đấu tranh tâm lý, em quyết định nói lại, em rất yêu anh, thời gian em ở bên anh là thời gian đẹp nhất trong đời em, em sẽ không quên anh đâu, nói rồi em ôm tao cái thật chặt, chặt lắm, tao cảm tưởng em đấu tranh cực mạnh trong lòng, sau đó em khóc rồi buông tao ra rồi chạy thật nhanh, tao bị khựng mất vài chục giây vì hành động của em, chạy đuổi theo thì em đi mất rồi.
Tao ngẩn ngơ rồi đi ra chỗ cũ, thấy hơi trống rỗng. Đứng chơi 1 lúc thì bà cô người Việt đèo về nhà mời cơm, lâu rồi không ăn cơm Việt nên tao mừng lắm, xe ra tới cổng thì thấy em đứng nhìn, dù khá xa nhưng vẫn thấy em cười, 1 nụ cười toả nắng dù bên trong chắc là mưa gió bão bùng giống cuộc đời tao. Về đến nhà, cô nhờ tao thái thịt bò và đun nồi nước phở mà cô đun từ hôm qua để chờ tao về ăn,vẫn thói quen cũ, dọn mâm bát rất nhanh và gọn, thậm chí mọi người chưa kịp thay quần áo mọi thứ đã gần tươm tất, mọi thứ sẵn sang và chỉ việc cho nước lèo vào để ăn phở. Mọi người ngồi ăn cùng nhau rất vui, phải nói là rất lâu rồi tao mới có cảm giác gia đình.
 
Ăn xong, dọn dẹp tươm tất, cô đã chuẩn bị phòng cho tao và nói tao ở tạm đây khi chưa có việc làm, tao cảm ơn cô và sửa soạn đồ đạc. Thói quen đi ngủ lúc 10h và dậy lúc 3h30 không thay đổi, làm 1 vòng xung quanh nhà, qua cả 1 công viên lớn ở gần trung tâm Moscow thì về, mới 6h, cô đã dậy vào chuẩn bị đồ ăn sáng, tao thấy vậy vô giúp, cô khoát tay bảo không cần, chuẩn bị bát đĩa rồi lên gọi em dậy cho cô.

Vâng dạ rồi chuẩn bị bát đũa xong xuôi thì lên phòng em, tao được huấn luyện để trở thành đặc nhiệm nên nói thật, tai thính đến mấy cũng ko nghe được tiếng bước chân của tao, vào phòng em, mở cửa nhưng không bật đèn, em nằm ngủ xinh như 1 bông hoa, dù không trang điểm nhưng nước da trắng, mái tóc nâu, nhìn em ngủ tựa thiên thần vậy, xinh đẹp và quyến rũ, thời tiết hơi nóng nên em có đẩy chân xuống quá hông, em mặc đồ ngủ trắng, hở táo bạo lắm.
Tao ngồi xuống giường, vỗ vỗ nhẹ vào vai em, em khẽ quay người sang tao, thấy gần như hết cái cần thấy, vén tóc em lên thì bất chợt em ngồi dậy ôm tao, tao bây giờ có vẻ như đã trưởng thành, dù vẫn là đàn ông nhưng trải qua sự sống còn, tao phải giữ thái độ điềm tĩnh, 2 tay để im, ko ôm ẻm, ẻm tinh nghịch định hôn tao thì tao quay mặt đi, em hơi bất ngờ hôn chụt vào má, rồi cười hí hí, tao vẫn không nói gì, hờ hững ôm eo em, thon lắm, đỡ em dậy rồi nói xuống nhà ăn sáng đi em, tao đứng dậy bước ra ngoài, tao nghe văng vẳng ở đâu như kiểu thằng ml, ngu vl, hoá ra thằng con bên trong tao chửi tao…

Ngồi xuống ăn sáng, tao có kể qua về công việc tao được mời làm với bà cô, ngồi ăn sáng vui vẻ xong đứng dậy dọn bát thì em tranh dọn, ba và má em hết hồn, tao cười nói, cùng làm nhé, 2 đứa cười nói vui vẻ. Ăn xong vì là chủ nhật nên không ai đi làm đi học cả, ngồi uống nước chè, thề có vợ VN nên ăn uống và mọi sinh hoạt của ông chồng y hệt trai việt, nước chè hoặc café sáng, bữa sáng không ăn bacon and egg mà ăn mì tôm với nước phở hôm qua…..
Ngồi đàm đạo thì cô nhắc đến vấn đề đi làm, tao cũng kể qua về các lời mời tao nhận được, cô hỏi cháu đã chọn chưa, tao trả lời chắc nịch, cháu sẽ làm đặc vụ cho sở liên bang về phòng chống buôn người và cần sa cô ạ, cô gật gù không ý kiến nhưng ông bố có vẻ không đồng ý, nói việc đó nguy hiểm, phải đi nhiều và không có nhiều tiền, tao cười và giải thích, con muốn giải quyết đống lộn xộn của quá khứ để hướng tới tương lai tốt hơn, ông bô cười và nói quyết định của con, ta tôn trọng.

Xin phép về phòng, tao lấy business card ra gọi cho bên đặc vụ liên bang, sau 1 hồi giới thiệu thì đầu dây bên kia muốn gặp tao ngay, sẽ đưa xe đến đón trong 30 phút, cần chuẩn bị quần áo và tư trang vì sẽ chuyển đến khu nhà mới. Tác phong quần nhân thì 10 phút là mọi thứ xong xuôi, xuống xin phép và trình bầy với cô và chú, 2 người vui vẻ chào tao, cô em không nói gì, tao bước ra ngoài chờ xe thì cô em bất ngờ ở sau nói với tao, anh thực sự muốn rời xa đây à, tao quay lại và không nói gì, em vất cho tao tờ giấy rồi chạy mất, trong tờ giấy em nói em tên Mai, tên Nga là Mika, em vẫn theo dõi tao từ ngày tao đi học vì mẹ em là 1 trong những giám sát viên, em nói quý tao, này nọ. Tao cũng hiểu tình cảm của em này nọ, tao cũng rất quý em nhưng tao lại quý kiểu em gái.
 
Tem. Chuyện của bác hay quá. Ngày nào cũng mong chờ bài viết của bác
 
Ăn xong, dọn dẹp tươm tất, cô đã chuẩn bị phòng cho tao và nói tao ở tạm đây khi chưa có việc làm, tao cảm ơn cô và sửa soạn đồ đạc. Thói quen đi ngủ lúc 10h và dậy lúc 3h30 không thay đổi, làm 1 vòng xung quanh nhà, qua cả 1 công viên lớn ở gần trung tâm Moscow thì về, mới 6h, cô đã dậy vào chuẩn bị đồ ăn sáng, tao thấy vậy vô giúp, cô khoát tay bảo không cần, chuẩn bị bát đĩa rồi lên gọi em dậy cho cô.

Vâng dạ rồi chuẩn bị bát đũa xong xuôi thì lên phòng em, tao được huấn luyện để trở thành đặc nhiệm nên nói thật, tai thính đến mấy cũng ko nghe được tiếng bước chân của tao, vào phòng em, mở cửa nhưng không bật đèn, em nằm ngủ xinh như 1 bông hoa, dù không trang điểm nhưng nước da trắng, mái tóc nâu, nhìn em ngủ tựa thiên thần vậy, xinh đẹp và quyến rũ, thời tiết hơi nóng nên em có đẩy chân xuống quá hông, em mặc đồ ngủ trắng, hở táo bạo lắm.
Tao ngồi xuống giường, vỗ vỗ nhẹ vào vai em, em khẽ quay người sang tao, thấy gần như hết cái cần thấy, vén tóc em lên thì bất chợt em ngồi dậy ôm tao, tao bây giờ có vẻ như đã trưởng thành, dù vẫn là đàn ông nhưng trải qua sự sống còn, tao phải giữ thái độ điềm tĩnh, 2 tay để im, ko ôm ẻm, ẻm tinh nghịch định hôn tao thì tao quay mặt đi, em hơi bất ngờ hôn chụt vào má, rồi cười hí hí, tao vẫn không nói gì, hờ hững ôm eo em, thon lắm, đỡ em dậy rồi nói xuống nhà ăn sáng đi em, tao đứng dậy bước ra ngoài, tao nghe văng vẳng ở đâu như kiểu thằng ml, ngu vl, hoá ra thằng con bên trong tao chửi tao…

Ngồi xuống ăn sáng, tao có kể qua về công việc tao được mời làm với bà cô, ngồi ăn sáng vui vẻ xong đứng dậy dọn bát thì em tranh dọn, ba và má em hết hồn, tao cười nói, cùng làm nhé, 2 đứa cười nói vui vẻ. Ăn xong vì là chủ nhật nên không ai đi làm đi học cả, ngồi uống nước chè, thề có vợ VN nên ăn uống và mọi sinh hoạt của ông chồng y hệt trai việt, nước chè hoặc café sáng, bữa sáng không ăn bacon and egg mà ăn mì tôm với nước phở hôm qua…..
Ngồi đàm đạo thì cô nhắc đến vấn đề đi làm, tao cũng kể qua về các lời mời tao nhận được, cô hỏi cháu đã chọn chưa, tao trả lời chắc nịch, cháu sẽ làm đặc vụ cho sở liên bang về phòng chống buôn người và cần sa cô ạ, cô gật gù không ý kiến nhưng ông bố có vẻ không đồng ý, nói việc đó nguy hiểm, phải đi nhiều và không có nhiều tiền, tao cười và giải thích, con muốn giải quyết đống lộn xộn của quá khứ để hướng tới tương lai tốt hơn, ông bô cười và nói quyết định của con, ta tôn trọng.

Xin phép về phòng, tao lấy business card ra gọi cho bên đặc vụ liên bang, sau 1 hồi giới thiệu thì đầu dây bên kia muốn gặp tao ngay, sẽ đưa xe đến đón trong 30 phút, cần chuẩn bị quần áo và tư trang vì sẽ chuyển đến khu nhà mới. Tác phong quần nhân thì 10 phút là mọi thứ xong xuôi, xuống xin phép và trình bầy với cô và chú, 2 người vui vẻ chào tao, cô em không nói gì, tao bước ra ngoài chờ xe thì cô em bất ngờ ở sau nói với tao, anh thực sự muốn rời xa đây à, tao quay lại và không nói gì, em vất cho tao tờ giấy rồi chạy mất, trong tờ giấy em nói em tên Mai, tên Nga là Mika, em vẫn theo dõi tao từ ngày tao đi học vì mẹ em là 1 trong những giám sát viên, em nói quý tao, này nọ. Tao cũng hiểu tình cảm của em này nọ, tao cũng rất quý em nhưng tao lại quý kiểu em gái.
Mày hành động chuẩn đấy..!! Cuộc đời sau này chắc k thể nào tường tận như bây giờ nhưng chắc sẽ có nhiều điều thú vị à gây tò mò cho ng đọc đấy . Đợi chap sau nữa
 
Xe đến, tao bước lên xe, 1 anh tây trắng đeo kính dâm bước ra và bên trong xe là 1 quý cô người Nga tóc vàng da trắng đang nhai kẹo cao su thổi bùm bụp. Xe về trụ sợ ở 1 trong những toà nhà lớn nhất Moscow, lên trụ sở thì gặp lại anh Khánh (thầy dậy võ Kavicino) tao trên đó, an hem tay bắt mặt mừng, Khánh dẫn tao lên gặp sếp, có lẽ do được giới thiệu + với việc học đặc vụ ở trường XXX nên tao được tiếp nhận rất nhanh, qua vài thủ tục tao đã được nhận, chờ trao sung và phù hiệu, sếp gọi 2 đặc vụ vào và đưa tao về nhà và phổ biến luôn công việc.Lên xe giới thiệu qua loa thì biết là 1 mật vụ của liên bang bị bắn chết.
XE dừng ở 1 khu chung cư nhỏ, 2 đặc vụ dẫn tao lên phòng và giới thiệu qua về công việc, quý cô người Nga vẫn nhai kẹo thổi bùm bụp đưa tao chiếc điện thoại, nhìn như vertu, bên trong đã cài đặt mã hoá hết tất cả mọi thứ rồi, bọn nó hỏi tên tao, tao nói tao tên là Dark, đúng như cuộc đời tao, tao còn được cấp 1 con xe peugeot, xe của nga.
Cuộc đời làm đặc vụ không giống trong phim, phải ngồi văn phòng và phân tích vụ án, thỉnh thoảng có tham gia vào giải phóng con tin nhưng đa phần là giải quyết trong hoà bình, có vài lúc phải sử dụng sung nhưng không quá nghiêm trọng, tao chỉ phải bắn vào tay của 1 thằng đang cầm sung chống trả cảnh sát và chân 1 thằng đang chạy trốn thôi.
1 năm trong nghề, thực sự chưa nếm trải nhiều, cuộc sống vẫn thế, 10h tối đi ngủ, 4 giờ dậy chạy, 5h sáng công việc đến 3h chiều, thỉnh thoảng có qua lại nhà cô chú chơi, thăm em Mika nhưng mà tâm trí lúc này chưa sẵn sàng để yêu. Tao cũng đã qua nhà những người đã từng cưu mang tao, đầu tiên là những người vô gia cư đã cho tao ngủ nhờ, tao đặt mua bánh mỳ hàng tháng và rất nhiều thịt nguội cho người vô gia cư ở đây, tuy không phải là số tiền quá lớn nhưng mọi người nhìn tao như 1 anh hùng, 1 người truyền cảm hứng, tuy cậu bé vô gia cư nằm cạnh tao không còn đó nhưng 1 số ít vẫn nhận ra tao. Hôm sau tao đi gặp 2 ông lính xô viết, ngạc nhiên khi thấy tao thay đổi, bắn tiếng nga xoèn xoẹt, giải thích và dơ thẻ ngành nói chuyện với Inkanovic thì xin số của ông Motilotic (ông dí súng vào đầu tao) hẹn nhau rồi ăn 1 bữa cơm với nhau.
2 ông già vui vẻ nói chuyện với tao khi nghe tao tốt nghiệp trường XXX, trường này có lẽ rất nổi tiếng với mấy người già, chứ còn trẻ trẻ thì không biết, à mà chắc bọn trẻ nghĩ trường XXX này chỉ đào tạo cử nhân về IT, quân đội thôi, chứ bên trong thì đâu có biết. 2 ông già này chắc biết gia cảnh của tao mà vào được trường XXX thì chắc chỉ có học đặc vụ. Lan man 1 lúc thì tao vẫn còn thắc mắc vụ vì sao ngh tới lão Bình, 2 ông lại thay đổi thái độ và bắt tao vậy.
Ông lão Inkanovic liền nói, hồi xưa ông lão có làm bảo vệ cho biên giới giữa Nga và Trung quốc, trong 1 hôm trời mưa khá lớn và tuyết rơi khá dầy, 2 chiếc xe tải đi qua chở đầy nhung và lụa, kiểm tra bên trong không có gì đáng ngờ, nhưng ông lão Inkanovic vẫn lán lại 1 chút để kiểm tra thêm, bất chợt 1 tấm vải nhung cuốn lớn rung rung và ngã xuống, ông lên kiểm tra bên trong, mở ra thì có người trong đó, ngay lập tức thì người ở xe tải bên trước nhảy xuống, bắn súng vào ông, tuy ta thoát chết trong gang tấc nhưng bạn của ông canh gác cùng bị thiệt mạng.
Đau đớn và hận thù, ông lão nghỉ việc và quyết truy tìm được thủ phạm. Mất khá nhiều thời gian để tìm ra đường dây buôn lậu này, tìm ra được chủ mưu là lão Bình, quyết truy tìm bằng được nhưng có vẻ như là trứng trọi đá. Ông lão vẫn quyết tâm truy tìm lão Bình, tao có nói là hồi xưa tao bị bắt làm ở trong khu nhà hoang toàn tuyết trắng, ông lão lắc đầu, khu đó thuộc biên giới giáp ranh Ukraine, Georgia, Armenia, AZebaijan nên rất khó tìm, muốn truy bắt phải có lệnh của cả 3 nước trên mới được vào biên giới của họ. Nghe xong tao thấy lão Bình chắc chắn là 1 tay trùm tầm cỡ thế giới. Sau khi ăn uống và uống vodka với nhau thì tao xin địa chỉ nhà 2 vợ chồng già cứu tao lúc tao trồn thoát. Có được địa chỉ tao và ông Molitolic đi về gặp ân nhân cứu sống tao, họ già hơn đôi chút, ông già không nhớ tao nhưng bà vợ nhớ, hôm tao gặp tao có xin bà ăn lại bữa cơm đầu tiên mà tao ăn, ngủ trên chiếc giường mà tao đã từng nằm, những hoài niệm cũ vẫn còn ở nơi đây.
Cuộc sống có lẽ đã lại nhạt nhẽo cho đến khi đặc vụ gọi khẩn cho tao vào 1 buổi sáng, tao lên xe thì 2 đặc vụ đưa tao tập hồ sơ, sếp muốn tao nhận vụ này, nhìn vào hồ sơ thì đã phát hiện ra người chủ mưu bắn chết đặc vụ, nhìn vào hồ sơ thì nhận ra đó là Bình, con nuôi bác Dũng, thằng trực tiếp bắn chết đặc vụ dù nó thêm vết sẹo ở mặt tao vẫn nhận ra đó là thằng Việt Nam trốn cùng tao vào rừng hôm chạy chốt.
Lên xe rồi phóng đến trụ sở gặp sếp, có vẻ như sếp cũng đã hiểu rõ quá trình sang bên này như tao, việc tao nhận làm ở đây vì tao muốn quét sạch quá khứ, dẹp bỏ tình nghĩa cá nhân, dù là họ hàng tao vẫn quyết triệt phá cho bằng được. Trên đường phóng xe mà lòng nặng trĩu, tất nhiên nếu phải xuống tay với người thân thì tao sẽ ra sao, nếu như tao phải bắt ông Dũng, ông Thành ở VIệt nam, làm sao tao đối diện với em Vy, người mà trong gần 5 năm qua tao không gạt bỏ được ra khỏi trái tim, có những lúc say nắng như cô em lai Nga Việt hay là cô em thuần Nga luôn luôn quan tâm thời tao còn đi học, luôn luôn theo dõi tao, quan tâm chăm sóc tao.
 
Đến văn phòng, vào phòng sếp, sau những câu chào và hỏi thăm qua loa, sếp quyết định đưa tao tập hồ sơ về đường dây buôn bán cần sa trái phép từ Việt Nam qua Nga, đại loại là xuất thô rồi lấy nhập thành phẩm về. Nhìn qua tập hồ sơ được 10 phút thì sếp nói qua phòng họp. Vô phòng họp này kín và cách âm, nóng và sặc mùi rượu và thuốc. Bên trong có 6 người ngồi sẵn, có 2 đặc vụ đón tao nữa, phổ biến kế hoạch tác chiến, khá quy mô vì tội phạm lần này là đa quốc gia.

Nghe được 30 phút, phân chia công việc rõ ràng, tao sẽ trở về quê hương, phối hợp với cảnh sát khu vực điều tra đường dây sản xuất và giao thêm 1 công việc rất quan trọng, đó là kết nối với đặc vụ Việt Nam, tạo 1 đường dây kết nối đa quốc gia. Sau đó tao ra về, chuẩn bị đồ đạc tư trang sẵn sàng cho chuyến bay về Việt Nam.
Chuyến bay sẽ được cất cánh vào 2 ngày sau nên tao có thời gian chuẩn bị sẵn sàng cũng như thăm gia đình bà cô người VIệt. Vẫn không khí ấm cúng như gia đình, tất nhiên nó là tin tuyệt mật, confidential nên tao không đả động công việc gì cả, chỉ trả lời qua qua những câu hỏi chung chung của ông bố và bà mẹ, còn ẻm gái lai thì thỉnh thoảng liếc tao. Xong xuôi cơm nước, tao xin phép đi ra ngoài có việc, ba mẹ em chắc đang bận coi phim gì đó nên không nói gì, chỉ có ẻm gái lai đưa tao ra cổng, em ngượng ngùng đi cạnh tao, tao ra xe, em nhìn tao, tao biết ý mở cửa x echo em vào, sau đó tao mở cửa vào ngồi, em nhìn tao, tao cũng nhìn em và nói “ em có chuyện gì muốn nói với anh à”, cô em không nói gì, hôn tao 1 cái thật sâu, tao giật mình nhưng vẫn để yên, cái cảm giác này lâu lắm mới có, thực sự là lâu lắm rồi, cái hôn giống hệt trên nhà vệ sinh ở nhà em VY.
Được 1 hồi, em chủ động nói những câu khá tình cảm với tao, đại loại là em thích anh, em muốn tìm hiểu thêm về tao, em thích tao từ lúc tao rat ay nghĩa hiệp giúp ba ẻm, cách tao quan tâm dọn dẹp bát đũa, sau đó còn cách gọi ẻm dậy,ẻm thấy ấm áp bên tao. Nói 1 hồi em dừng lại bẽn lẽn, tao cũng trả lời với em là tao cũng quý em, tao coi em như em gái tao vậy, em còn trẻ, hãy kiếm tìm 1 hạnh phúc thực sự, đừng để ý tới tao….
EM nghe vậy liền tái mặt, sắp khóc, em mở cửa chạy thật nhanh vô nhà. Tao thở dài, có lẽ tao không thể đáp lại tình cảm của em 1 cách thuần khiết nhất, phóng xe đi, tao đến phòng quân sự của tổ chức, lựa chọn những thứ cần thiết cho chuyến đi ở VIệt Nam, tất cả tư trang được sắp xếp cẩn thận, sau đó sẽ được chuyển bằng chuyên cơ chuyên dụng sang Việt Nam, còn tao sẽ về Việt Nam bằng máy bay dân dụng.
Xong xuôi, tao về phòng tao và chuẩn bị công đoạn cuối cùng, passport Nga và passport Việt Nam. Sau đó mở laptop liên lạc với chim ưng, 1 trong những đặc công giỏi nhất ở VIệt Nam sẽ đón tao về Việt Nam đồng thời sắp xếp chỗ ở cho tao trong thời gian công tác. 10h tối, tao nhắm mắt đi ngủ như thường lệ, giấc mơ cũ lại hiện về, lần này tao cầm súng bắn sau lưng 1 ai đó, tự nhiên cô em mặc áo đầm đỏ ra đỡ đạn hộ, 2 phát đạn oan nghiệt vào người em, tao chạy lại thì đó là VY, giật mình tỉnh dậy, tuy là không còn đổ mổ hôi hột như trước nhưng tao vẫn thấy khá lạnh, nhìn đồng hồ thì thấy là 2.30 am.
Đứng phát dậy vệ sinh cá nhân sau đó tao bật laptop lên để nhận tin nhắn và tín hiệu của chim ưng, kế hoạch sẵn sàng, 4h sáng, tao chạy 1 lúc đến gần 5h, sau đó quay về nhà, tắm rửa sạch sẽ, thay suit đen, tút tát lại mọi thứ, trông tao không giống như 1 sát thủ, 1 đặc vụ, mà trông tao giống 1 doanh nhân thành đạt trở về nước vậy. 7 giờ sáng, xe đến rước, tao đi xuống và đưa ra sân bay, thủ tục không quá rườm ra, mọi thứ qua rất nhanh vì tao được đưa đi cửa sau ra thẳng sân bay, không phải check gì cả, ngồi lên máy bay, tao rà soát lại hành lý cẩn thận và rồi chuyến bay về Việt Nam cất cánh.
Trên máy bay, nếu ai hỏi tao có nhớ ba mẹ không, tao sẽ nói là nhớ, rất nhớ, nhưng lần về VN này không phải là thăm họ, tao ở 1 tâm thế khác. Việc về VIệt Nam không được gặp ba mẹ là 1 điều đáng tiếc vì tao đã kỹ vào hiệp định là từ bỏ gia đình, thân phận để thay đổi bản thân, có thể gặp được Vy. bù đắp cho em, nhưng vấp vào việc phải xử lý ba em, đầu óc tao thật không biết xử lý như nào, nhưng nghĩ về những gì tao đã phải trải qua, tao rùng mình tỉnh lại và quyết tâm xử lý vụ án này thật tốt.
 
Top