• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

[Đạo đức kinh bình chú] - Lời mở đầu

Chào các đạo hữu, tại hạ mới bén duyên với Đạo lão và Đạo Đức kinh gần đây chỉ mới đọc được mấy chương thôi nhưng cũng xin mạo muội đưa ra vài lời bình chú cho từng chương của Đạo Đức Kinh, kính mong các đạo hữu góp ý và đưa ra lời bình chú của riêng mình với từng chương để cùng nhau đàm luận và hiểu sâu hơn. Tại hạ mong là có thể viết hết bình chú cho 81 chương theo từng thread trên đây để tự vấn mình và nhận được nhận xét và lời bình chú của các đạo hữu.

Trích từ Đạo Đức kinh:
"Thiên chi Đạo:
Tồn hữu dư bổ bất túc"
....
Tại hạ tự nhận học nông, hiểu cạn nên có sai sót gì mong các đạo hữu gần xa cảm thông.

Và sau đây là lời bình chú của tại hạ về chương 1 của Đạo Đức kinh:

Phiên âm:
1. Đạo khả đạo phi thường Đạo. Danh khả danh phi thường danh.

2. Vô danh thiên địa chi thủy; Hữu danh vạn vật chi mẫu.

3. Cố thường vô dục dĩ quan kỳ diệu; Thường hữu dục dĩ quan kỳ kiếu.

4. Thử lưỡng giả đồng xuất nhi dị danh. Đồng vị chi huyền. Huyền chi hựu huyền. Chúng diệu chi môn.

Bình chú:
Theo tại hạ hiểu thì những câu này nói về những thứ sau:
1. Bản thể, bản chất của Đạo : "Đạo" bao hàm tất cả và quá rộng để định nghĩa và không có từ nào để gọi tên "Đạo" . "Đạo" gọi tên được thì không còn là "Đạo" có thể bao hàm tất cả nữa.

2. Sự đối lập giữa vô danh, hữu danh; vô dục và hữu dục: Đối lập giữa vô danh và hữu danh; vô dục và hữu dục có thể hiểu như thế này thứ đã được định danh thì khả năng của nó sẽ hạn chế theo chính danh đã được định của nó vậy, chỉ có vô danh mới có thể bao quát, mới đạt đến tuyệt đối điều này cũng tương tự cho vô dục và hữu dục, đã có hữu (định) thì đã hạn chế đi và ngược lại.

3. Hai mà là một; nhị khí đồng nguyên: Sự đối lập trên tuy là đối lập nhưng lại là 2 mặt của một bản thể hoàn chỉnh như âm và dương vậy. Lúc nào cũng sẽ có 2 mặt như vậy tồn tại và bổ sung cho nhau, chuyển hóa lẫn nhau (trong âm có dương, trong dương có âm) => Đây chính là bản chất của vạn vật.

Tại hạ tài hẹn, sức mọn chỉ có thể bình chú như vậy. Nguyện nghe các đạo hữu góp ý.
 
tưởng gì chứ cuốn Đạo Đức Kinh với ta dễ ợt.
bình chú của bạn về "Đạo" sai rồi nhé !

ai cần mua sách giải ko ?
Ta có bán đây (do ta viết 100%).
Giá tự trả, hợp lý ta sẽ bán cho.

Đảm bảo sẽ giúp các bạn lên level và giác ngộ nhanh hơn !

Ai muốn bí kíp gì về vấn đề phát triển con người, Đạo Giáo, Phật Giáo gì thì vào đây: https://xamvn.nl/r/ta-co-bi-kip-chua-moi-benh-lam-giau-keo-dai-tuoi-tho-tu-tien-tu-dao.714939/
mình có thế giúp các bạn được hết .
Sách tôn giáo gì vậy bạn ?
 
Khuyên 1 câu muốn hiểu thực sự đạo đức kinh phải học tiếng trung hoặc ít nhất hiểu qua về hán việt chứ ko mỗi trang nó 1 kiểu lý giải và sai nhiều
1. 道 可 道 非 常 道. 名 可 名 非 常 名 : Đạo khả đạo phi thường đạo danh khả danh phi thường danh : đạo (khả trong khả năng) là đạo (phi thuong : đặc biêt, vô cùng ) vô cùng đạo
nghĩa là đạo khả năng là đạo vô cùng vô tận chứ
ko phải kiểu dich bố láo dễ hiểu lầm của mấy lão dịch ngu giống kiểu phim despicable me (tôi ti tiện hoặc tôi đáng khinh) chứ đéo phải kẻ cắp mặt trăng
Tương tự với câu danh khả danh phi thường danh :boss:
2. 無 名 天 地 之 始; 有 名 萬 物 之 母 : Vô danh thiên địa chi thủy , hữu danh vạn vật chi mẫu
Vô danh(ko tên ) thiên địa chi thủy(thủy trong khởi đầu) , hữu danh (có tên ) vạn vật chi mẫu (mẹ)
Nghĩa là : Không tên là thiên địa bắt đầu (chỉ thiên địa ban đầu ko có tên) .
Có tên là mẹ của vạn vật (chỉ ở đây là cái tên là bắt đầu của vạn vật ,ý chỉ vì con người đặt tên nên vạn vật mới tồn tại , lấy ví dụ cho dễ hiểu các khái niệm như thời gian không gian đều do con người đặt tên nên tồn tại vì đó là cách nhận thức của con người với môi trường xung quanh chứ còn bản thân thiên địa vũ trụ ko tồn tại cách gọi đấy vì với nó thời không không có ý nghĩa 1 tỷ năm hay 2 tỷ năm cũng vậy chỉ có sinh và tử )
Nói chung giải thích dài mệt vl cứ hiểu tạm thế đã còn 2 câu dưới hàm nghĩa nó còn phức tạp hơn , muốn hiểu phải hiểu hán việt giống kiểu giờ nói khúc chiết tml có hiểu nghĩa là gì ko nên lười ko giải thích nữa :vozvn (25):
Tao thấy cứ ứng dụng vào sinh hoạt mới ok. Còn giải nghĩa thì các gia chú giải không có vài ngàn cũng có vài trăm.

Lão Tử là người đầu tiên đưa ra vũ trụ quan của chư tử Tàu, cũng là người thường dùng biện chứng pháp. Mà quả thật Lão Tử để lại tình báo quá ít, để hiểu thật đúng là không dễ :))
 
Ơ mà địt mẹ giờ mới để ý ra là nguyên huynh . Đại ái tiên tôn thì thảo nào:haha: thế đại chiến cự dương tinh túc thế nào rồi tml win chưa :byebye:
Nói thật đọc còm của mày khiến tao không biết nói cái gì, cũng không phải có khinh bỉ chi ý, ngược lại cảm thấy nội hàm tương đối cao :ah:
 
Khuyên 1 câu muốn hiểu thực sự đạo đức kinh phải học tiếng trung hoặc ít nhất hiểu qua về hán việt chứ ko mỗi trang nó 1 kiểu lý giải và sai nhiều
1. 道 可 道 非 常 道. 名 可 名 非 常 名 : Đạo khả đạo phi thường đạo danh khả danh phi thường danh : đạo (khả trong khả năng) là đạo (phi thuong : đặc biêt, vô cùng ) vô cùng đạo
nghĩa là đạo khả năng là đạo vô cùng vô tận chứ
ko phải kiểu dich bố láo dễ hiểu lầm của mấy lão dịch ngu giống kiểu phim despicable me (tôi ti tiện hoặc tôi đáng khinh) chứ đéo phải kẻ cắp mặt trăng
Tương tự với câu danh khả danh phi thường danh :boss:
2. 無 名 天 地 之 始; 有 名 萬 物 之 母 : Vô danh thiên địa chi thủy , hữu danh vạn vật chi mẫu
Vô danh(ko tên ) thiên địa chi thủy(thủy trong khởi đầu) , hữu danh (có tên ) vạn vật chi mẫu (mẹ)
Nghĩa là : Không tên là thiên địa bắt đầu (chỉ thiên địa ban đầu ko có tên) .
Có tên là mẹ của vạn vật (chỉ ở đây là cái tên là bắt đầu của vạn vật ,ý chỉ vì con người đặt tên nên vạn vật mới tồn tại , lấy ví dụ cho dễ hiểu các khái niệm như thời gian không gian đều do con người đặt tên nên tồn tại vì đó là cách nhận thức của con người với môi trường xung quanh chứ còn bản thân thiên địa vũ trụ ko tồn tại cách gọi đấy vì với nó thời không không có ý nghĩa 1 tỷ năm hay 2 tỷ năm cũng vậy chỉ có sinh và tử )
Nói chung giải thích dài mệt vl cứ hiểu tạm thế đã còn 2 câu dưới hàm nghĩa nó còn phức tạp hơn , muốn hiểu phải hiểu hán việt giống kiểu giờ nói khúc chiết tml có hiểu nghĩa là gì ko nên lười ko giải thích nữa :vozvn (25):
Giải thích kiểu ma giáo gì đây ?



Đạo khả đạo, phi thường đạo

Câu này Đạo phải hiểu 3 nghĩa. Đạo : khái niệm mà chúng ta hiểu là vũ trụ, đạo : là ngôn ngữ, cách giải thích và đạo là bản thân vũ trụ.

Nghĩa là gì ? Vũ trụ (đạo) có thể giải thích, nói ra được (đạo) nhưng cái mà chúng ta nói lại không phải là vũ trụ (phi thường đạo)

Muốn hiểu câu này thấu triệt phải hiểu 3 khái niệm Thế giới Quan, Triết học duy tâm và Thế giới.

Thế giới là cái có trước, cái đầu tiên cũng là Đạo, nhưng chúng ta bằng vào Tâm của mình, cảm nhận thế giới đó, đó là Thế giới quan là Đạo của chúng ta là thế giới mà ta nắm bắt được thông qua bản thân, chúng ta dùng ngôn ngữ diễn tả lại nó là Đạo, nhưng cái Đạo của ta vì lọc qua Tâm ta mà nó cách Đạo thật mười vạn tám ngàn dặm.

Đó chính là "Đạo khả đạo, phi thường Đạo"

Mắt thường thấy hoa cỏ ánh sáng, màu sắc rực rỡ, đó là thế giới quan của ta, là Đạo trong mắt ta, nhưng sóng âm, nguyên tử, năng lượng ... lại là thứ ta không thấy, nhưng chúng tồn tại, ta diễn tả được hoa cỏ, được gỗ đá, là cả thế giới với ta, nhưng so với cả thế giới thì cái mà ta nói lại chẳng phải là thế giới ( đầy đủ ).

Phải dựa vào câu 1 mới giải thích được câu 2
Danh khả danh, phi thường danh.

Danh là thứ ta gọi nó, danh là tên mà ta đặt cho nó khi đầu tiên thấy nó nhưng lại "phi thường danh" vì thứ ta gọi nó không phải là nó mà chỉ là nhận thức của ta về nó lọc qua Tâm ta.

Nghĩa là khi ta thấy 1 sự vật, 1 hiện tượng, 1 thứ gì đó lần đầu tiên, ta sẽ đặt tên cho nó dựa vào cảm nhận của ta về nó, từ đó về sau, ta sẽ lấy thứ mà ta đặt cho nó để diễn tả nó, nhưng thứ đó ( tên ) lại không phải là nó mà chỉ là thứ ta đặt cho nó, chỉ là cảm nhận của bản thân ta, chứ ko phải là nó.

Đó là bản chất câu Danh khả danh, phi thường danh.


Đạo đức kinh là một chuỗi liên hệ chặt chẽ với nhau, ko hiểu được câu đầu tiên mà cứ xem cả quyển thì cũng chỉ là thầy bói xem voi, mất nhiều hơn được.
 
Câu sau : Vô danh thiên địa chi thủy, hữu danh vạn vật chi mẫu.

Vũ trụ này cái gì cũng vậy, sinh ra không có tên, khởi đầu không ai biết đến, do đó nói "Vô danh" là "thiên địa" chi "thủy".

Nhưng khi chúng ta bắt đầu nhìn thấy nó, tìm hiểu nó, cảm nhận nó chúng ta sẽ đặt cho nó 1 cái tên. Đặt tên sẽ là bước đầu tiên để ta nhận thức nó. Đó chính là nghĩa câu "Hữu danh vạn vật chi mẫu" từ "mẫu" ở đây ko nên hiểu theo nghĩa là đẻ ra, mà nên hiểu theo nghĩa là nhận ra, ngộ ra, có ý nghĩa với ta.
 
Xin lỗi chứ kiểu tml mới là bóp méo ma giáo đó. Nói chung ai biết tiếng trung quốc thì sẽ hiểu t nói đúng hay sai còn kiểu của tml là kiểu dịch thêm nếm theo ý mình của đám dịch giả vịt rồi chả khác mẹ gì vd t nói trên là despicable me lại dịch láo là kẻ đánh cắp mặt trăng.
Trong ngôn ngữ học kị nhất là điểm này vì 1 thằng ngu làm cả dân tộc ngu theo , vì đôi khi cái tên tác giả đặt nó chứa tinh thần linh hồn của thứ tác giả muốn truyền tải . Nói chung tin ko tùy m , kiểu m chả khác mẹ gì đám nhật cả , t biết cả 3 tiếng Anh trung nhật nên có thể nói trong 3 ngôn ngữ thằng nhật là thằng bóp méo tiếng anh nhiều nhất điển hình của việc 1 thằng ngu làm cả toan dân ngu . Cơ mà nó số 2 số 3 thì có tư cách xàm lồn , còn vịt đéo có thứ hạng cũng đòi bóp méo như nó thì chỉ 1 câu óc chó ngu thì chết :doubt:
Tml mày dịch mới là vớ vẩn

Tiếng Trung Quốc cái cc. Vương Bật chú, thế Vương Bật nó sang Việt Nam từ bao giờ mà phải làm dịch giả ? Mày lại còn hiểu hơn cả 1 thằng TQ thì quá giỏi.
 
Đạo đức kinh tôi đọc 3 bài chú của Vương Bật, Tô Triệt và "Giải Lão" của Hàn Phi Tử ngoài ra còn đối chiếu chéo với Hoài Nam Tử nên ae cứ tin tôi, thằng nào bảo dịch nọ dịch kia, biết tiếng nọ tiếng kia toàn là thầy bói xem voi hết.
 
Giới thiệu với anh em muốn tìm hiểu một vài bộ chú giải về Đạo đức kinh

Amazon product ASIN 7550626804
Vương Bật " Đạo đức kinh chú "

Tô Triệt "Lão tử giải"




Hàn Phi Tử "Giải lão"

Anh em nghiên cứu phải đọc chéo, nghiên cứu cả những bản chú, giải và luận của tiền nhân mới tránh sa vào ma đạo như thằng ở trên.
 
Đạo đức kinh tôi đọc 3 bài chú của Vương Bật, Tô Triệt và "Giải Lão" của Hàn Phi Tử ngoài ra còn đối chiếu chéo với Hoài Nam Tử nên ae cứ tin tôi, thằng nào bảo dịch nọ dịch kia, biết tiếng nọ tiếng kia toàn là thầy bói xem voi hết.
Bạn có thể giải thích câu 4 lạng bạt ngàn cân được không ?
 
Đạo hữu xin zalo kb để trao đổi. 0399308303.
Đạo lão lấy âm dương đồ án làm biểu tượng, ý nghĩa cân bằng, ko thể ko có 1 trong 2, nên có tốt có xấu, có được có mất, có đúng có sai. Người tu đạo là người đứng giữa 2 bản chất đó...
 
1 thằng ngu 1 chữ ngoại ngữ bẻ đôi ko biết gõ google lấy nguôn khựa vào lòe thiên hạ lol :vozvn (19): . Chỉ nói riêng trang hàn phi tử của mày 韩非子》中《解老》、《喻老》二篇为道家经典 nó nói rõ giải lão( giải trong giải thích lão tử) và dụ lão (hiểu rõ lão tử ) là 2 thiên (phần)đạo đức kinh điển mà thằng ngu ko hiểu google dịch ra mỗi giải lão:vozvn (53):
.Vô học ko phỉa cái tội , cái tội là vô học ngu hơn con lợn còn thích chơi trội thể hiện mình thì bố mày khinh loại rẻ rách như m:amazed:
2 phần đó của Hàn Phi Tử nó sát nhau, nói 1 phải hiểu 2, mà hơn nữa tao cũng chỉ dùng để đối chiếu chéo thôi thằng ngu.
Còn 2 phần của Vương Bật và Tô Triệt trên mới là giải và chú từng câu từng chữ.

Mày đọc có hiểu ko vậy mà nói tao Google dịch ?

Vương Bật và Tô Triệt là ai mày còn đéo hiểu thế mới mở mồm nói câu "còn mấy thằng mày bịa ra thì có chúa với mày biết đó là ai"

Chả ai nghiên cứu Đạo Đức Kinh mà vòng qua 2 ông này, còn Hàn Phi Tử có nghiên cứu Đạo đức kinh, nhưng chú và giải của Hàn Phi Tử rất khó hiểu, dù vậy do Hàn Phi Tử là tác gia chịu nhiều ảnh hưởng của Đạo đức kinh và sống gần với thời của Lão Tử nhất nên mới dùng 2 thiên Giải Lão và Dụ Lão để nghiên cứu chéo.

Đm lại còn phải tiếng Anh để thể hiện cơ à ? Tao sợ quá 🤣🤣🤣🤣. Ok am phai thanh kiu có được không :))
 
Sửa lần cuối:
Chào các đạo hữu, tại hạ mới bén duyên với Đạo lão và Đạo Đức kinh gần đây chỉ mới đọc được mấy chương thôi nhưng cũng xin mạo muội đưa ra vài lời bình chú cho từng chương của Đạo Đức Kinh, kính mong các đạo hữu góp ý và đưa ra lời bình chú của riêng mình với từng chương để cùng nhau đàm luận và hiểu sâu hơn. Tại hạ mong là có thể viết hết bình chú cho 81 chương theo từng thread trên đây để tự vấn mình và nhận được nhận xét và lời bình chú của các đạo hữu.

Trích từ Đạo Đức kinh:
"Thiên chi Đạo:
Tồn hữu dư bổ bất túc"
....
Tại hạ tự nhận học nông, hiểu cạn nên có sai sót gì mong các đạo hữu gần xa cảm thông.

Và sau đây là lời bình chú của tại hạ về chương 1 của Đạo Đức kinh:

Phiên âm:
1. Đạo khả đạo phi thường Đạo. Danh khả danh phi thường danh.

2. Vô danh thiên địa chi thủy; Hữu danh vạn vật chi mẫu.

3. Cố thường vô dục dĩ quan kỳ diệu; Thường hữu dục dĩ quan kỳ kiếu.

4. Thử lưỡng giả đồng xuất nhi dị danh. Đồng vị chi huyền. Huyền chi hựu huyền. Chúng diệu chi môn.

Bình chú:
Theo tại hạ hiểu thì những câu này nói về những thứ sau:
1. Bản thể, bản chất của Đạo : "Đạo" bao hàm tất cả và quá rộng để định nghĩa và không có từ nào để gọi tên "Đạo" . "Đạo" gọi tên được thì không còn là "Đạo" có thể bao hàm tất cả nữa.

2. Sự đối lập giữa vô danh, hữu danh; vô dục và hữu dục: Đối lập giữa vô danh và hữu danh; vô dục và hữu dục có thể hiểu như thế này thứ đã được định danh thì khả năng của nó sẽ hạn chế theo chính danh đã được định của nó vậy, chỉ có vô danh mới có thể bao quát, mới đạt đến tuyệt đối điều này cũng tương tự cho vô dục và hữu dục, đã có hữu (định) thì đã hạn chế đi và ngược lại.

3. Hai mà là một; nhị khí đồng nguyên: Sự đối lập trên tuy là đối lập nhưng lại là 2 mặt của một bản thể hoàn chỉnh như âm và dương vậy. Lúc nào cũng sẽ có 2 mặt như vậy tồn tại và bổ sung cho nhau, chuyển hóa lẫn nhau (trong âm có dương, trong dương có âm) => Đây chính là bản chất của vạn vật.

Tại hạ tài hẹn, sức mọn chỉ có thể bình chú như vậy. Nguyện nghe các đạo hữu góp ý.
Sách về tôn giáo thích nhất đạo lão. Nói đơn giản dễ hiểu, cái gì ngoài tầm hiểu biết là ko bận tâm!
 
Giải thích kiểu ma giáo gì đây ?



Đạo khả đạo, phi thường đạo

Câu này Đạo phải hiểu 3 nghĩa. Đạo : khái niệm mà chúng ta hiểu là vũ trụ, đạo : là ngôn ngữ, cách giải thích và đạo là bản thân vũ trụ.

Nghĩa là gì ? Vũ trụ (đạo) có thể giải thích, nói ra được (đạo) nhưng cái mà chúng ta nói lại không phải là vũ trụ (phi thường đạo)

Muốn hiểu câu này thấu triệt phải hiểu 3 khái niệm Thế giới Quan, Triết học duy tâm và Thế giới.

Thế giới là cái có trước, cái đầu tiên cũng là Đạo, nhưng chúng ta bằng vào Tâm của mình, cảm nhận thế giới đó, đó là Thế giới quan là Đạo của chúng ta là thế giới mà ta nắm bắt được thông qua bản thân, chúng ta dùng ngôn ngữ diễn tả lại nó là Đạo, nhưng cái Đạo của ta vì lọc qua Tâm ta mà nó cách Đạo thật mười vạn tám ngàn dặm.

Đó chính là "Đạo khả đạo, phi thường Đạo"

Mắt thường thấy hoa cỏ ánh sáng, màu sắc rực rỡ, đó là thế giới quan của ta, là Đạo trong mắt ta, nhưng sóng âm, nguyên tử, năng lượng ... lại là thứ ta không thấy, nhưng chúng tồn tại, ta diễn tả được hoa cỏ, được gỗ đá, là cả thế giới với ta, nhưng so với cả thế giới thì cái mà ta nói lại chẳng phải là thế giới ( đầy đủ ).

Phải dựa vào câu 1 mới giải thích được câu 2
Danh khả danh, phi thường danh.

Danh là thứ ta gọi nó, danh là tên mà ta đặt cho nó khi đầu tiên thấy nó nhưng lại "phi thường danh" vì thứ ta gọi nó không phải là nó mà chỉ là nhận thức của ta về nó lọc qua Tâm ta.

Nghĩa là khi ta thấy 1 sự vật, 1 hiện tượng, 1 thứ gì đó lần đầu tiên, ta sẽ đặt tên cho nó dựa vào cảm nhận của ta về nó, từ đó về sau, ta sẽ lấy thứ mà ta đặt cho nó để diễn tả nó, nhưng thứ đó ( tên ) lại không phải là nó mà chỉ là thứ ta đặt cho nó, chỉ là cảm nhận của bản thân ta, chứ ko phải là nó.

Đó là bản chất câu Danh khả danh, phi thường danh.


Đạo đức kinh là một chuỗi liên hệ chặt chẽ với nhau, ko hiểu được câu đầu tiên mà cứ xem cả quyển thì cũng chỉ là thầy bói xem voi, mất nhiều hơn được.
Đa tạ đạo hữu đã giúp tại hạ mở mang.
 
Hình như bên đạo giáo ít pháp môn tu tập hơn phật giáo thì phải, đạo giáo đề cao cái lẽ tự nhiên làm như không làm
Cuối cùng là đời cứ thế mà sống, cuộc sống này là một vòng tròn, người ăn thịt người chết thì về với đất làm phân nuôi cỏ cây, cỏ cây nuôi heo gà trâu bò :vozvn (19):
 
Xin lỗi chứ kiểu tml mới là bóp méo ma giáo đó. Nói chung ai biết tiếng trung quốc thì sẽ hiểu t nói đúng hay sai còn kiểu của tml là kiểu dịch thêm nếm theo ý mình của đám dịch giả vịt rồi chả khác mẹ gì vd t nói trên là despicable me lại dịch láo là kẻ đánh cắp mặt trăng.
Trong ngôn ngữ học kị nhất là điểm này vì 1 thằng ngu làm cả dân tộc ngu theo , vì đôi khi cái tên tác giả đặt nó chứa tinh thần linh hồn của thứ tác giả muốn truyền tải . Nói chung tin ko tùy m , kiểu m chả khác mẹ gì đám nhật cả , t biết cả 3 tiếng Anh trung nhật nên có thể nói trong 3 ngôn ngữ thằng nhật là thằng bóp méo tiếng anh nhiều nhất điển hình của việc 1 thằng ngu làm cả toan dân ngu . Cơ mà nó số 2 số 3 thì có tư cách xàm lồn , còn vịt đéo có thứ hạng cũng đòi bóp méo như nó thì chỉ 1 câu óc chó ngu thì chết :doubt:
Cám ơn đạo hữu đã nhiệt tình góp ý. Tại hạ xin mạo muội có vài ý như sau: Đạo Đức Kinh của Lão tử có dịch nhiều cách và có nhiều người bình chú nhưng Lão tử đã mất không có ai để đối chứng chính vì vậy khó thể truy nguyên ý nghĩa thật sự của Lão tử khi viết Đạo Đức Kinh... Tại hạ học nông, hiểu cạn chỉ biết là trăm sông đổ về một biển, dù hướng đi khác nhau, cách hiểu không giống nhưng đến một điểm nào đó sẽ giao nhau... Mong đạo hữu tiếp tục góp ý để mọi người hiểu nhiều hơn.
 
Đạo hữu xin zalo kb để trao đổi. 0399308303.
Đạo lão lấy âm dương đồ án làm biểu tượng, ý nghĩa cân bằng, ko thể ko có 1 trong 2, nên có tốt có xấu, có được có mất, có đúng có sai. Người tu đạo là người đứng giữa 2 bản chất đó...
Cám ơn đạo hữu đã có lòng nhưng tại hạ trên đây là tại hạ, ngoài đời lại không phải tại hạ, 1 mà là 2, 2 cũng là 1 nên có duyên biết nhau trên đây thì có gì đạo hữu cứ mật thư cho tại hạ nếu cần. Hữu duyên ắt gặp!
 
Giới thiệu với anh em muốn tìm hiểu một vài bộ chú giải về Đạo đức kinh

Amazon product ASIN 7550626804
Vương Bật " Đạo đức kinh chú "

Tô Triệt "Lão tử giải"




Hàn Phi Tử "Giải lão"

Anh em nghiên cứu phải đọc chéo, nghiên cứu cả những bản chú, giải và luận của tiền nhân mới tránh sa vào ma đạo như thằng ở trên.
Sách này phải hiểu tiếng Trung mới đọc được sao đạo hữu ?
 
Sách này phải hiểu tiếng Trung mới đọc được sao đạo hữu ?
:sad: nếu muốn nghiên cứu thì bắt buộc phải học thôi, nghiên cứu kinh Phật thì phải học Pali hoặc Sanskrit, ít nhất là 1 trong 2, nghiên cứu chuyên sâu thì phải cả 2.
Nghiên cứu đạo Lão thì tiếng Trung Quốc đơn giản hơn nhiều rồi. Các phần mềm Vietphrase cũng khá hữu ích do tiếng Việt dùng nhiều từ Hán, dùng khoảng năm thì hiểu đại đa số, muốn kỹ hơn thì có bản từ điển của Bách Độ khá chuẩn, chỉ có Hán văn cổ thì cực khó hiểu do hành văn trúc trắc, nhưng cái này bọn Trung Quốc nó có dịch lại bạch thoại hết rồi.
 
:sad: nếu muốn nghiên cứu thì bắt buộc phải học thôi, nghiên cứu kinh Phật thì phải học Pali hoặc Sanskrit, ít nhất là 1 trong 2, nghiên cứu chuyên sâu thì phải cả 2.
Nghiên cứu đạo Lão thì tiếng Trung Quốc đơn giản hơn nhiều rồi. Các phần mềm Vietphrase cũng khá hữu ích do tiếng Việt dùng nhiều từ Hán, dùng khoảng năm thì hiểu đại đa số, muốn kỹ hơn thì có bản từ điển của Bách Độ khá chuẩn, chỉ có Hán văn cổ thì cực khó hiểu do hành văn trúc trắc, nhưng cái này bọn Trung Quốc nó có dịch lại bạch thoại hết rồi.
Cái khó của cổ văn là một từ có thể đa giải, thứ 2 là chấm phẩy tương đối loạn. Thư tịch xa xưa thường sau bị hậu nhân chú giải, chỗ nào k hiểu rõ thì tự ngắt câu :))

Mà cổ nhân thường viết văn trữ tình, theo tâm trạng đương thời, nhiều khi tràn ngập mâu thuẫn. Như tao đọc Tích Thiên Tủy, nó viết quá huyền, lại vì tiết kiệm độ dài và dễ ghi nhớ nên tiến hành áp vận ngắn gọn.
 
T cũng đồng ý với ý kiến đạo hữu , nói chung đạo đức kinh vốn cũng khá khó hiểu ngay cả với dân trung gốc rồi chứ đừng nói là chúng ta. Dù sao ngôn ngữ trung nói riêng và á châu nói chung đều có cả nghìn năm phát triển nên đều có 1 điểm chung là 1 từ có thể đa nghĩa. Tuy nhiên theo thiển ý của t nếu đạo hữu chỉ muốn hiểu cái vỏ bên ngoài thì đọc chú giải của dịch giả cũng tạm được nhưng muốn hiểu sâu bên trong thì nên ít nhất tìm hiểu về hán việt hoặc tiếng trung càng tốt vì đến cùng học bất kỳ cái gì thì cũng nên biết ngôn ngữ gốc mới hiểu dc cái hay và sâu xa của nó và tránh bị những bản dịch sai lầm diễn giải sai theo ý người dịch :sad:
Cuối cùng mỗi bông hoa đều là duy nhất , chúc đạo hữu sớm ngày tìm thấy tâm chi bỉ ngạn :confident:
Cám ơn đạo hữu. Tại hạ sẽ sớm học để truy cầu "Đạo"
 
Sa vào câu chữ là xàm Lồn. Đạo giáo xuất phát sau Nho => khuyên con người làm chủ bản thể => con người phải luôn vận động => hiểu về tự nhiên rồi lợi dụng nó thay vì ngồi xàm lồn lý thuyết của đám nho gia.
"Đạo khả đạo bất khả phi thường đạo" là ví von thôi như m có thấy quả núi, sông, hồ, đất nhưng mày không đi vào thấy tận mắt bên trong nó có gì. Tất cả lý thuyết Đạo gia là tìm hiểu thế giới xung quanh con người, tác động lên con người => hiểu nó để tránh cái hại, lợi dụng nó nữa. Đọc rồi ngáo => xàm Lồn câu chữ thì khác cặc gì bọn Nho giáo. Nếu giống Nho thì Lão tử theo Nho chứ viết Đạo làm mẹ gì?
 
Cái khó của cổ văn là một từ có thể đa giải, thứ 2 là chấm phẩy tương đối loạn. Thư tịch xa xưa thường sau bị hậu nhân chú giải, chỗ nào k hiểu rõ thì tự ngắt câu :))

Mà cổ nhân thường viết văn trữ tình, theo tâm trạng đương thời, nhiều khi tràn ngập mâu thuẫn. Như tao đọc Tích Thiên Tủy, nó viết quá huyền, lại vì tiết kiệm độ dài và dễ ghi nhớ nên tiến hành áp vận ngắn gọn.
Đạo hữu cho tại hạ hỏi, đạo hữu có tu đạo pháp không ?
 
Sa vào câu chữ là xàm lồn. Đạo giáo xuất phát sau Nho => khuyên con người làm chủ bản thể => con người phải luôn vận động => hiểu về tự nhiên rồi lợi dụng nó thay vì ngồi xàm lồn lý thuyết nho gia.
Cái này cần tham thảo. Vì thằng lợi dụng tự nhiên giỏi nhất là Mặc đại thánh nhân - Mặc Địch, Lỗ Ban tổ nghề của mấy anh xây dựng kiến trúc cũng phải cam bái hạ phong. Mặc gia đệ tử mới là bọn thực tiễn lực mạnh nhất, so với Mặc gia thì Đạo hay Nho đều xàm Lồn lý thuyết cả.

Tao thì tương đối thích thái độ sống của Đạo gia, không ngôn sinh tử, tỷ như chết thế nào về đâu, sẽ không trả lời - thậm chí sẵn sàng không biết, không sợ hãi vì sự không biết của mình mà đối mặt với cái không biết. :))
 
Top