• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Có Hình Điều Gì Thúc Đẩy Hành Vi Gian Dối?

“Con người không phải là những gì họ nghĩ, mà là những gì họ che giấu.”

—André Malraux

Corrine, một quản lý tài khoản 34 tuổi, đã có mối quan hệ bí mật kéo dài một năm với sếp đã có gia đình của mình, Daniel. Cô đến buổi trị liệu với những cảm giác tội lỗi và bối rối. “Tôi biết điều này là sai,” cô nói, “nhưng tôi không thể ngừng được. Nó vừa kích thích nhưng cũng... kinh khủng.”

I. Sự Lén Lút Là Gì?


Hành vi lén lút không quá ác ý như sự hung hăng hoặc quá ích kỷ như sự kiêu căng. Nó thường hoạt động trong bóng tối—tinh tế và phức tạp nhưng cũng có chủ đích.

Tuy nhiên, hành vi này có thể gây tổn hại nghiêm trọng—không chỉ cho người bị lừa dối mà cả cho chính người lừa dối. Một nghiên cứu năm 2023 được công bố trên Communications Psychology cho thấy những người không trung thực hoặc có hành vi gian dối thường báo cáo rằng họ có ít kết nối xã hội hơn và cảm thấy cô đơn nhiều hơn so với những người trung thực.

Trong trường hợp của Corrine, vòng lặp giữa cảm giác tội lỗi và bí mật dần làm xói mòn ý thức về bản thân, đồng thời phá hỏng mối quan hệ của cô với bạn bè thân thiết vì cô giữ kín một phần lớn cuộc sống của mình. Điều này khiến cô rút lui nhiều hơn để tránh phán xét và xung đột, dẫn đến gia tăng cảm giác xấu hổ.


II. Động Lực Của Hành Vi Lén Lút


Trong công việc của tôi, tôi chứng kiến một loạt hành vi bí mật. Đôi khi, chúng khá vô hại, như một khách hàng Gen Z tạo tài khoản Instagram phụ để theo dõi người yêu mới. Những lúc khác, hành vi này có thể là tội phạm. Một khách hàng 55 tuổi gần đây phát hiện rằng anh chị em cùng cha khác mẹ đã âm thầm thao túng người cha bị sa sút trí tuệ để truất quyền thừa kế của cô trong thời kỳ cách ly COVID-19.

Một số yếu tố có thể thúc đẩy hành vi lén lút, chẳng hạn như cảm giác tội lỗi hoặc xấu hổ. Một người có thể nói dối vợ/chồng về thói quen chi tiêu không phải vì thích gian dối, mà vì sợ bị bạn đời không chấp nhận. Ở khía cạnh khác, đôi khi vấn đề là người lén lút thiếu cảm giác xấu hổ. Những người có đặc điểm tính cách thuộc Dark Triad—như tự luyến (narcissism), thủ đoạn (Machiavellianism), và thái nhân cách (psychopathy)—thường rất thành thạo trong việc gian lận và thao túng, với động lực là lợi ích cá nhân.


III. Làm Thế Nào Để Thay Đổi Hành Vi?


Corrine, may mắn thay, không phải là một người thái nhân cách. Cô có động lực để thay đổi hành vi của mình. Đây là cách chúng tôi làm việc cùng nhau:

1. Khám phá những động cơ cơ bản.

Trong liệu pháp, Corrine đặt câu hỏi cho chính mình: Tại sao tôi phải che giấu mong muốn của mình? Tôi sợ điều gì sẽ xảy ra nếu tôi trung thực? Sự tự phản ánh này giúp cô nhận ra rằng sự lén lút không phải vì mối quan hệ, mà là nỗi sợ bị từ chối và xung đột, bắt nguồn từ sự giáo dục nghiêm khắc.

Lớn lên, Corrine có một người mẹ phán xét và kiểm soát. “Nếu tôi nói lên điều mình muốn, nó luôn kết thúc bằng cãi vã hoặc mẹ bảo tôi ích kỷ,” cô nói. Qua thời gian, Corrine học cách kìm nén mong muốn, khiến sự bí mật trở thành cơ chế phòng thủ để tránh tổn thương.


2. Thực hành giao tiếp trực tiếp.

Việc bày tỏ nhu cầu của mình một cách cởi mở ban đầu khiến Corrine lo lắng, nhưng cô bắt đầu thực hành bằng những cách nhỏ. Từ việc đặt ranh giới với bạn bè đến việc thành thật về cảm xúc, những khoảnh khắc dễ bị tổn thương này dần giảm sự phụ thuộc của cô vào sự lén lút.

Cô cũng bắt đầu chia sẻ mối quan hệ vụng trộm với những người bạn thân hơn, an toàn hơn. Dần dần, cô mở lòng với một người dì, người đã khuyên cô chấm dứt mối quan hệ này.


3. Tìm kiếm sự hỗ trợ.

Liệu pháp mang lại cho Corrine không gian an toàn để khám phá cảm xúc và hiểu rõ hơn những mô thức hành vi từ thời thơ ấu.

Corrine nhận ra rằng sự lén lút không chỉ dẫn đến cảm giác tội lỗi mà còn cả sự cô đơn. Cuối cùng, cô quyết định đối mặt với Daniel và bày tỏ tất cả cảm xúc bị kìm nén. Mối quan hệ kết thúc, nhưng cô tìm lại được bản thân.

Kết Luận​

Corrine nhận ra rằng nhu cầu của mình là hợp lệ và việc chấp nhận bản thân giúp cô bước ra ánh sáng, sống một cuộc sống chân thật hơn. Cô học được rằng sống trung thực chính là chìa khóa để có trách nhiệm và hạnh phúc.

---------------
Tài Liệu Tham khảo:

Samantha Sprigings, Cameo J. V. Brown, & Leanne ten Brinke. Deception is associated with reduced social connection. Communications Psychology. 2023.

451993512_7481578935282152_8228590249441162116_n.jpg
 
k biết thì nói k biết, m làm phức tạp vấn đề lên để trông chuyên nghiệp hơn đấy à, thúc đẩy sự phát triển chứ hành vi gian dối thì sao, hình thái mới của nó là gì
Mày biết gì về biện chứng
Nên tìm đọc về Hegel, Hiện tượng học tinh thần.

Tao đang đưa mày đến nơi mà mày mong muốn, mác với phép biện chứng duy vật, lấy cảm hứng lớn từ phép biện chứng của Hegel. Thông qua ba giai đoạn:
1. Khẳng định
2. Phủ định
3. Phủ định của phủ định
Marx đã lấy chất liệu này để dựng nên phép biện chứng duy vật làm nền tảng cho chủ nghĩa ******** đấy.
Mày còn mông lung trong đống tạp nham lắm.
 
k biết thì nói k biết, m làm phức tạp vấn đề lên để trông chuyên nghiệp hơn đấy à, thúc đẩy sự phát triển chứ hành vi gian dối thì sao, hình thái mới của nó là gì
Tao rất làm biếng, cho nên nói vui với mày 1 tí.
Khi mày còn sơ khai về sự thúc đẩy của sự phát triển hình thái, hay nói khác là sự chuyển biến từ hình thái này sang hình thái khác.

Không có sự vật hay hiện tượng nào đứng yên, mọi thứ đều biến chuyển.
 
Phủ định của phủ định
Biết Trần Đức Thảo là ai không?
Và, với Trần Đức Thảo thì cái gọi là Phủ định của Phủ định là một trong số những điều ngu xuẩn nhất đấy- ông đã mất 30 năm để chứng minh Phủ định của Phủ định bậc 3, bậc 4 rồi đó.
Và, với tôi thì Phủ định của Phủ định là cái nguyên nhân sinh ra cái tư duy nhị nguyên
 
Biết Trần Đức Thảo là ai không?
Và, với Trần Đức Thảo thì cái gọi là Phủ định của Phủ định là một trong số những điều ngu xuẩn nhất đấy- ông đã mất 30 năm để chứng minh Phủ định của Phủ định bậc 3, bậc 4 rồi đó.
Và, với tôi thì Phủ định của Phủ định là cái nguyên nhân sinh ra cái tư duy nhị nguyên
Bớt nhị nguyên đi bạn.
Phủ định tôi nói đến không giống cái bạn hiểu.
Phủ định khác với bác bỏ. Nếu bạn hiểu thì mình tiếp chuyện
 
Mày biết gì về biện chứng
Nên tìm đọc về Hegel, Hiện tượng học tinh thần.

Tao đang đưa mày đến nơi mà mày mong muốn, mác với phép biện chứng duy vật, lấy cảm hứng lớn từ phép biện chứng của Hegel. Thông qua ba giai đoạn:
1. Khẳng định
2. Phủ định
3. Phủ định của phủ định
Marx đã lấy chất liệu này để dựng nên phép biện chứng duy vật làm nền tảng cho chủ nghĩa ******** đấy.
Mày còn mông lung trong đống tạp nham lắm.
rồi m biết nêu ví dụ hay áp dụng thực tiễn đi, k làm cái phép t nghe cái
 
rồi m biết nêu ví dụ hay áp dụng thực tiễn đi, k làm cái phép t nghe cái
Thực tiễn là cái đang diễn ra, và nếu tao mang cái đang diễn ra lên câu chữ thì nó mất tính thực tiễn.
Nhà biện chứng nhìn nhận cái diễn ra, không can thiệp, tìm cách nâng cao cấp độ nhận thức từ xác tín cảm tính lên tri giác.
 
Bớt nhị nguyên đi bạn.
Phủ định tôi nói đến không giống cái bạn hiểu.
Phủ định khác với bác bỏ. Nếu bạn hiểu thì mình tiếp chuyện
Thưa với anh!
Mặc dù anh luôn luôn tìm cách đưa Công an ra để hù dọa, để làm cho những người khác hiểu mình là người trung dung (che giấu).
Nhưng với tôi thì anh chỉ là một người nghiện chữ. Thậm chí là anh còn không hiểu được về CNCS mà anh đang làm thuê. Tôi đã từng chứng minh rằng anh là phản động.
 
Thực tiễn là cái đang diễn ra, và nếu tao mang cái đang diễn ra lên câu chữ thì nó mất tính thực tiễn.
Nhà biện chứng nhìn nhận cái diễn ra, không can thiệp, tìm cách nâng cao cấp độ nhận thức từ xác tín cảm tính lên tri giác.
m lý luận củ khoai à, tại sao mang lên câu chữ lại mất tính thực tiễn, ví dụ con chim đang ăn m tả nó thì nó k ăn à
nâng cao cấp độ sẽ sinh hành động mang tính cấp cao hơn thì có thay đổi chưa, rõ ràng m muốn thay đổi thúc đẩy cơ mà Tri giác chỉ là bước khởi đầu trong quá trình nhận thức biện chứng. Đỉnh cao của nhận thức là hành động nhằm thay đổi thực tiễn.
Nói ví dụ đi rồi t bẻ rồi chịu thua
 
Thưa với anh!
Mặc dù anh luôn luôn tìm cách đưa Công an ra để hù dọa, để làm cho những người khác hiểu mình là người trung dung.
Nhưng với tôi thì anh chỉ là một người nghiện chữ. Thậm chí là anh còn không hiểu được về CNCS mà anh đang làm thuê. Tôi đã từng chứng minh rằng anh là phản động.
Chẳng có sự liên quan nào giữa chủ nghĩa +s và tôi
Khoa học vẫn là khoa học,

Cái anh đang ngâm mình vào trong các ý niệm nhị nguyên đều là thứ mơ hồ, mà anh tự đắc cho là mình vượt thoát. Sự tự mãn này không khác gì mấy những kẻ theo chủ nghĩa mộng mơ, về tìm kiếm 1 thứ vượt khỏi ngôn từ, một điều gì đó xuất thần.

Các anh đang đi lùi đấy.
 
Thưa với anh!
Mặc dù anh luôn luôn tìm cách đưa Công an ra để hù dọa, để làm cho những người khác hiểu mình là người trung dung (che giấu).
Nhưng với tôi thì anh chỉ là một người nghiện chữ. Thậm chí là anh còn không hiểu được về CNCS mà anh đang làm thuê. Tôi đã từng chứng minh rằng anh là phản động.
m là thầy dạy môn gì thế
 
Mày biết gì về biện chứng
Nên tìm đọc về Hegel, Hiện tượng học tinh thần.

Tao đang đưa mày đến nơi mà mày mong muốn, mác với phép biện chứng duy vật, lấy cảm hứng lớn từ phép biện chứng của Hegel. Thông qua ba giai đoạn:
1. Khẳng định
2. Phủ định
3. Phủ định của phủ định
Marx đã lấy chất liệu này để dựng nên phép biện chứng duy vật làm nền tảng cho chủ nghĩa ******** đấy.
Mày còn mông lung trong đống tạp nham lắm.
Tao rất làm biếng, cho nên nói vui với mày 1 tí.
Khi mày còn sơ khai về sự thúc đẩy của sự phát triển hình thái, hay nói khác là sự chuyển biến từ hình thái này sang hình thái khác.

Không có sự vật hay hiện tượng nào đứng yên, mọi thứ đều biến chuyển.
Căng thẳng quá 🆘🆘🆘
 
Chẳng có sự liên quan nào giữa chủ nghĩa +s và tôi
Khoa học vẫn là khoa học,

Cái anh đang ngâm mình vào trong các ý niệm nhị nguyên đều là thứ mơ hồ, mà anh tự đắc cho là mình vượt thoát. Sự tự mãn này không khác gì mấy những kẻ theo chủ nghĩa mộng mơ, về tìm kiếm 1 thứ vượt khỏi ngôn từ, một điều gì đó xuất thần.

Các anh đang đi lùi đấy.
m để ý cứ cuối câu m lại đẩy người khác xuống nhỉ, lý luận làm gì để thế
 
m lý luận củ khoai à, tại sao mang lên câu chữ lại mất tính thực tiễn, ví dụ con chim đang ăn m tả nó thì nó k ăn à
nâng cao cấp độ sẽ sinh hành động mang tính cấp cao hơn thì có thay đổi chưa, rõ ràng m muốn thay đổi thúc đẩy cơ mà Tri giác chỉ là bước khởi đầu trong quá trình nhận thức biện chứng. Đỉnh cao của nhận thức là hành động nhằm thay đổi thực tiễn.
Nói ví dụ đi rồi t bẻ rồi chịu thua
Con chim, nó được diễn tả thì nó khác con chim mày đang nhìn thấy.
Ở đây tao gọi nó là tính riêng của con chim mày nhận thấy bằng các giác quan.

Khi bản thân mày gõ con chim, thì con chim này là một từ có tính phổ biến, bởi vì có nhiều con chim, và bởi tính phổ biến nên tao mới hiểu con chim là con chim.

Một sự thực diễn ra được nắm bắt bằng xác tính cảm tính ban đầu được nắm lấy bằng tính riêng, nhưng khi được khắc họa bằng ngôn từ thì phải sử dụng tính phổ biến.
 
m lý luận củ khoai à, tại sao mang lên câu chữ lại mất tính thực tiễn, ví dụ con chim đang ăn m tả nó thì nó k ăn à
nâng cao cấp độ sẽ sinh hành động mang tính cấp cao hơn thì có thay đổi chưa, rõ ràng m muốn thay đổi thúc đẩy cơ mà Tri giác chỉ là bước khởi đầu trong quá trình nhận thức biện chứng. Đỉnh cao của nhận thức là hành động nhằm thay đổi thực tiễn.
Nói ví dụ đi rồi t bẻ rồi chịu thua
Bởi vì tính phổ biến đã chiếm giữ cái miêu tả nên nó mất đi tính thực tại.
 
Con chim, nó được diễn tả thì nó khác con chim mày đang nhìn thấy.
Ở đây tao gọi nó là tính riêng của con chim mày nhận thấy bằng các giác quan.

Khi bản thân mày gõ con chim, thì con chim này là một từ có tính phổ biến, bởi vì có nhiều con chim, và bởi tính phổ biến nên tao mới hiểu con chim là con chim.

Một sự thực diễn ra được nắm bắt bằng xác tính cảm tính ban đầu được nắm lấy bằng tính riêng, nhưng khi được khắc họa bằng ngôn từ thì phải sử dụng tính phổ biến.
ý là nếu ở 1 thế giới gọi cái ghế là cái bàn thì bàn hay ghế chỉ là cái tên thôi đúng k, nhưng m có biết con chim t nói k, cả 2 thế giới đều biết nó là cái có 4 chân như cái ghế mặc dù khác tên gọi thì có thay đổi gì được nó k. Ngôn ngữ có thay đổi sự vật được chứ hay m nghĩ thế giới chỉ tồn tại khi ta quan sát lúc k quan sát thấy thì nó k tồn tại
 
m để ý cứ cuối câu m lại đẩy người khác xuống nhỉ, lý luận làm gì để thế
Thì bản chất của nó là: ngụy biện bằng phương pháp công kích cá nhân mà.
Mấy loại kia là đào mồ, cuốc mả tổ tiên người ta (online), còn dạng này là có chữ nghĩa hơn một tí, ở dạng khác thôi.
 
Thì bản chất của nó là: ngụy biện bằng phương pháp công kích cá nhân mà.
Mấy loại kia là đào mồ, cuốc mả tổ tiên người ta (online), còn dạng này là có chữ nghĩa hơn một tí, ở dạng khác thôi.
t nghĩ là m là nó phiên bản khác
 
ý là nếu ở 1 thế giới gọi cái ghế là cái bàn thì bàn hay ghế chỉ là cái tên thôi đúng k, nhưng m có biết con chim t nói k, cả 2 thế giới đều biết nó là cái có 4 chân như cái ghế mặc dù khác tên gọi thì có thay đổi gì được nó k. Ngôn ngữ có thay đổi sự vật được chứ hay m nghĩ thế giới chỉ tồn tại khi ta quan sát lúc k quan sát thấy thì nó k tồn tại
Mày không hiểu cái tao đang nói tới.

Hãy tập trung vào tính riêng
Và tính phổ biến.

Tính riêng ở đây là ngay lúc mày nắm bắt cái bàn, con chim bằng giác quan, và mày muốn tao biết có cái bàn ở góc phòng, hay con chim đang đậu trên mái nhà.

Nhưng khi mày nói tao biết có con chim đang đậu trên mái nhà, hoặc cái bàn ở góc phòng thì mày chợt nhận ra rằng, mày phải đã bỏ quên cái tính riêng mà sử dụng cái tính phổ biến của ngôn từ để cho tao hiểu. Và bởi vì tính phổ biến mới làm tao hiểu thì mày đánh mấy cái tính riêng, cái tính tức thời.
 
Mày không hiểu cái tao đang nói tới.

Hãy tập trung vào tính riêng
Và tính phổ biến.

Tính riêng ở đây là ngay lúc mày nắm bắt cái bàn, con chim bằng giác quan, và mày muốn tao biết có cái bàn ở góc phòng, hay con chim đang đậu trên mái nhà.

Nhưng khi mày nói tao biết có con chim đang đậu trên mái nhà, hoặc cái bàn ở góc phòng thì mày chợt nhận ra rằng, mày phải đã bỏ quên cái tính riêng mà sử dụng cái tính phổ biến của ngôn từ để cho tao hiểu. Và bởi vì tính phổ biến mới làm tao hiểu thì mày đánh mấy cái tính riêng, cái tính tức thời.
m ngu thì có, nói k hiểu à
 
Top