• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

[Event] Cây Bút Vàng - chuyện có sếch

Chúng mày mua bánh trung thu chưa?

HA chưa nói gì nhưng tao nghĩ tao sẽ mua 1 hộp khi đến ra mắt (lần 2) với bố mẹ HA. Bánh đắt tiền thì tao k đú nổi với nhà cốp rồi, nên chắc là tao sẽ đi theo hướng tinh tế thấu hiểu. Có lẽ mua bánh đông phương nhỉ.

Chứ đm nếu bảo tao mua để ăn thì tao sẽ ăn bánh trứng chảy của tàu hoặc ăn bánh pía, ngon hơn hẳn.
bánh trung thu là cái thứ mà hồi trẻ ai cũng thích, lớn lên thì thấy nó phí tiền và dỡ tệ so với các loại khác, nói thẳng bánh pía ngon rẻ và tươi ngon hơn, bánh khác thì nhiều loại lắm, nhưng trung thu chỉ ở mức 6/10 nhưng giá của nó là x 5 lần giá trị nó mang lại. :vozvn (24):
 
thày xàm làm gì vậy mày, con tao vừa đẻ hôm qua 3,1kg và chắc tốn 30 củ viện phí rồi :D
À chúc mừng nhé. Zai hay gái đấy. HA cứ nghe thầy tụng kinh với thuyết pháp các thứ, bảo tốt cho con tao. Tao thì chả tin. Nhưng phải chịu.
 
Tao nhớ Nhung quá. ĐM.

Có lẽ nhiều thằng chúng mày trên này như tao, rất ghét bánh trung thu truyền thống đúng không? Mứt dừa mứt bí thịt mỡ lạp xưởng lá chanh. Ăn ngọt quéo lưỡi vào. Bánh dẻo thì thôi, phế phẩm hẳn. Có lẽ từ ngày bọn kinh đô mang trend bánh trung thu nhân trứng nhân trà xanh vào VN thì tao mới ăn bánh trung thu nhiều hơn, và tất nhiên là k chọn vị thập cẩm. Cứ lạp xưởng bát bảo, xá xíu, trứng muối, trà xanh mà giã. Bố mẹ tao thì lại ghét thể loại ấy, bảo thôi chúng mày ăn đi.

Trung thu của năm 2010 đấy, thời điểm mà tao đang thấy yêu Nhung nhất, em dạy tao cách ăn bánh trung thu. Đúng rồi, là dạy cách ăn.

- Này là hương vị thời đói khổ, thiếu thốn, chả có gì ăn, mút được viên đường vào mồm thấy là cực phẩm. Nên cứ nhớ mãi. Chứ có ngon lành gì đâu - tao kết luận.
+ Mày không thích bánh trung thu à?
- Nếu là nhân trứng muối hay trà xanh thì tao thích.
+ Mỗi cái có kiểu ngon riêng chứ.
- Ừ đấy, khẩu vị khác nhau thôi. Do lần đầu tiên dc ăn cái gì thì cho cái ấy là ngon. Tao chẳng thấy mê nổi gu các ông bà già, mồm thì kêu tiểu đường mà ăn cái bánh ngọt thụt lưỡi vào.
+ Nầu. Mày so sánh thế thì ... không công bằng. Nó cũng xứng đáng để đặt lên bàn cân với nhân trứng muối của mày ấy.
- Không công bằng á?
+ Vì thiếu trà. Mày đang so sánh bánh truyền thống thập cẩm với bánh trứng muối trà xanh rồi kết luận là truyền thống thua. Trong khi chính xác phải là (bánh truyền thống + trà) so với (bánh trứng muối trà xanh).

Tao hơi chưng hửng. Đúng là tao thấy ông bà già uống trà khi ăn bánh trung thu thật. Nhưng ngày ấy phần lớn trà vẫn là trà loại đóng túi giấy bóng và nó đắng nghét, trà kim anh gì đấy, tao ghét cay ghét đắng.

- Ngọt với đắng à?
+ Trà có phải mỗi trà đắng đâu.
- Nhưng tao thấy phần lớn các nhà toàn uống cái loại trà đắng đáy, uống như uống thuốc. Chẳng ngon lành gì.
+ Tại vì là vị giác của mày chống lại nó cực đoan quá, cũng như mày ghét ăn mướp đắng ý. Chứ ng ta ăn được sẽ thấy nó đắng rồi lại ngọt. Trà đắng cũng thế.
- Thế uống trà để cho đỡ ngọt à?
+ Gần đúng. Nó sẽ làm dịu vị ngọt gắt đi và cảm giác miệng sạch hơn, fresh hơn, để ăn miếng bánh tiếp theo vẫn cảm thấy ngon như miếng đầu tiên. Chứ ví dụ uống nước lọc thì nó sẽ không tẩy được hết vị bánh còn đọng lại sau miếng thứ nhất, dẫn tới miếng thứ hai sẽ kém ngon đi.

Tao thấy hơi hơi bị thuyết phục.

- mày biết làm bánh trung thu không?
+ có .. biết .. muốn ăn không?
- có chứ - tao cười sung sướng -tao muốn ăn bánh mày nướng cho tao.
+ được. mà chỉ bánh nướng thôi á?
- bánh dẻo ngọt lắm, dẻo dẻo dính dính, tao không thích.
+ thế để tao làm cả hai cho, mày ăn xong rồi chê một thể cũng được.
- ầy, sao lại chê. tao thích mà - tao cầm tay Nhung đung đưa, lúc đấy tao cũng đang ngồi trên cái ghế xoay
 
À chúc mừng nhé. Zai hay gái đấy. HA cứ nghe thầy tụng kinh với thuyết pháp các thứ, bảo tốt cho con tao. Tao thì chả tin. Nhưng phải chịu.
trai, thằng con 2 tuổi của tao giờ trước khi đi ngủ toàn nghe chú đại bi, mà cái hay của kinh kệ là nó đều đều rất dễ vào giấc ngủ, tao ko phải là 1 người tâm linh nhưng mà cũng phải công nhận chú đại bi vi diệu vl :vozvn (22): a di đà phật
 
Không chỉ là 1 cái mà hẳn 4 cái. 1 bánh dẻo tròn, 1 bánh nướng vuông, 1 con cá bánh dẻo, 1 con lợn bánh nướng. Bọn tao lại xí cái phòng vip trên tầng thượng vào 1 hôm không có khách, và Nhung setup luôn cho tao đủ bộ: trà, đậu, bánh nướng bánh dẻo, nhạc, đèn lồng, và đèn ông sao.

- có cả đèn ông sao luôn à?
+ không thích à?
- không, tao thấy ... cute ...
+ haha
- ở bên Tàu chắc không có đèn ông sao nhỉ?
+ ừa, tao cũng thấy nó đặc sệt việt nam. mày cầm đèn ông sao đi, tao chụp ảnh cho.

Tao tạo dáng ngồi cạnh cái bàn trà, 1 tay cầm đèn ông sao, tay kia giơ lên đầu tạo hình chữ V (Victory). Nhung bấm máy, cười haha. Rồi tao kéo Nhung vào lòng, đặt đèn ông sao vào giữa hai đứa, và selfie. Tao hôn vào má Nhung:

- xinh quá. lại khéo tay nữa.
+ ... dẻo mỏ .... để tao cắt bánh nhé.
- ok để tao quay
+ có gì mà quay, có phải cắt bánh sinh nhật đâu.
- tao cứ thích quay.

chẳng biết nhung có hiểu lòng tao lúc ấy không, ý tao là là thích ghi lại tất cả những khoảnh khắc đẹp và đáng nhớ của tình yêu hai đứa. càng về sau này, lúc nào nhớ lại tao cũng thấy hận bản thân mình, vì sao trong những ngày tháng hạnh phúc ấy tao lại cứ kìm nén không nói lời yêu.

- đây là cái gì?
+ đậu rang.
- để ăn cùng bánh trung thu à?
+ tao cũng không biết, nhưng mà ng ta hay ăn vặt cái này với uống trà.

Rồi Nhung rót trà ra chén lớn. Tao ghét trà nhưng tao cũng biết cái chén lớn này là chén tống, rót vào đó đợi trà nguội bớt rồi mới đổ nc trà vào các chén con để uống. Tao đưa một viên đậu lên cắn - cái này không phải là đậu việt nam, chả biết tên là gì. Mặn mặn ngọt ngọt, ban đầu cắn thì rắn, nhưng nhai lại thấy hơi bở. Cũng hay ho:

- Có khi nào thay cái này bằng bánh đậu xanh không nhỉ? - tao hỏi
+ Ơ ... ng ta vẫn ăn bánh đậu xanh với uống trà, cùng kiểu kiểu như ăn bánh trung thu uống trà.
- Ý tao là có khi nào ng ta ăn bánh đậu xanh vào trung thu không?
+ Chịu - Nhung phì cười - tao chưa thấy ai hỏi câu như thế bao giờ, haha
- Nhưng câu hỏi của tao logic đúng không - tao vặn lại.
+ Ừ, logic. Nhưng mà nó kì quặc kiểu gì. Tao chả thấy ai ăn bánh đậu xanh vào trung thu.

Rồi Nhung a lên một tiếng bảo quên mất, sau đấy lật đật chạy đi tìm bật lửa châm vào đèn lồng và tắt đèn phòng đi. Một mùi thơm thơm dễ chịu của nến của giấy diêm tỏa ra, ánh lửa đèn lồng dịu nhẹ hắt vào bàn trà ra hướng ban công, trông thật bình yên và thư thái. Nhung lấy đthoai cắm jack vào loa và bật nhạc. Nhạc trung không lời.

- nhạc này người ta nghe vào trung thu à?
+ ơ, không biết nữa. Nhưng tao thấy cũng hợp với không khí trung thu ấy.

Có vẻ là như vậy, mặc dù tao nhận ra 1 trong số các bài hòa tấu đó là bài tình nhi nữ trong phim tây du ký. Nhung nhón tay lấy một miếng bánh cắt và đưa vào miệng tao:

+ xin mời.

Tao há miệng ra đòn chờ một vị ngọt quắt lưỡi lại. Nhưng không, lần này nó vừa phải, khô, và thơm mùi vừng. Nói là ngon xuất sắc thì không hẳn, nhưng chắc chắn là dễ ăn hơn hẳn loại bánh truyền thống nhân thập cẩm mà bố mẹ hay mua mỗi dịp trung thu.

+ thế nào - Nhung nhìn tao chăm chăm, mặt tươi như hoa, chờ đón một câu trả lời là một câu khen ngợi.
- mmm tao thấy ngon.
+ uống trà đi - Nhung rót nước vào chén con rồi đưa cho tao - à, ngửi trà đã

Tao đưa mắt nhìn Nhung định hỏi thì Nhung tiếp luôn:

+ đưa chén lên mũi ngửi hương trà đã, rồi sau đấy nhấp một ngụm nhỏ thôi, để cho nước trà lan khắp miệng đã rồi hãy nuốt xuống.

Tao làm theo, công nhận là hương trà cuộn lên mũi rất thơm và ngửi vào thấy thư thái. Nhưng phải đến khi nhấp ngụm trà đầu tiên và đưa nó đi khắp khoang miệng như Nhung bảo - thì tao mới thấy khác biệt. Hương trà biến đổi thành một lớp hương khác, ngọt hơn và đằm hơn. Và dư vị bánh còn đọng lại trong miệng tao cũng biến đổi theo, vị ngọt đọng tan lẫn vào vị trà thanh ấm áp, tạo thành một bản nhạc mềm mại trôi xuống cổ tao. Trước đây tao chưa từng biết là trà kết hợp với bánh ngọt lại ngon đến như thế.

+ ăn nữa không - Nhung lại nhón tay đưa một miếng bánh cắt nữa vào miệng tao.

Lần này thì vị bánh mới lại cuộn vào dư vị trà trong miệng để tạo thành một bản phối khác, những nơi lưỡi nơi họng đang bị xâm chiếm bởi vị trà chát đến se lại thì giờ được tưới đẫm bởi vị ngọt của lần bánh mới, dễ chịu và khoan khoái. Tao định nhấp thêm trà nhưng trà còn ít quá, vì cái chén uống trà cũng bé, chẳng hiểu Nhung kiếm ở đâu ra:

- cho tao thêm trà nào - tao chìa cốc ra.
+ ngửi đi đã
- ngửi chén không á?
+ uh, ban nãy là ngửi hương trà nóng, giờ là hương trà nguội

Tao dí cái chén lên mũi và chợt thấy điều kì diệu. Hương trà đã lại biến đổi lần nữa, giờ thì nó thành lớp hương nồng béo ... giống như mùi socola vậy. Ảo ma canada.

+ thơm không?
- hay nhỉ ... mỗi lúc nó lại ra một mùii khác nhau.
+ nó là các lớp hương trà khác nhau, tùy nhiệt độ nóng hay lạnh mà lớp hương nào bốc lên mạnh hơn ấy. nên mỗi lúc sẽ ngửi thấy một mùi khác nhau.

Tao đưa chén trà lên nhấp, mùi hương trà nóng như khi nãy lại bốc lên. Thật kì diệu.

Nhung xắt một miếng bánh dẻo rồi đưa vào miệng tao. Tao hơi chần chừ:

- ngọt không?

Nhung không trả lời, mà cứ ấn miếng bánh dẻo đấy vào mồm tao, miệng nhoẻn cười gật đầu như khích lệ. Tao há miệng ra đón lấy. Dẻo, chỉ hơi ngọt một chút, và rất thơm mùi gì đấy quen quen.

+ thơm quá - tao vừa nhai vừa nói - mùi gì ý nhỉ
- mùi dầu bưởi
+ ahh đúng rồi. sao bình thường ăn bánh dẻo ở nhà tao không nhận ra nhỉ?
- vì nó ngọt quá đấy, át hết mùi bưởi. có nhận ra có gì trong nhân bánh không?
+ là cùi bưởi đúng không?
- (gật gật) oh, giống như làm cùi bưởi nấu chè bưởi ấy. tao thích cho vào bánh dẻo.
+ ngon lắm. tao cũng thích. mày khéo tay thật đấy.
- hì (smile)

Rồi tao kéo tay Nhung xích lại ngồi vào lòng tao. Tao hôn em, rồi tì cằm vào vai em:

+ mày chỉ làm bánh trung thu cho tao thôi đúng không?
- tao làm có 4 cái thôi (ý là bảo tao làm 4 cái và 4 cái đang ở đây trước mặt mày hết rồi, làm gì còn cho ai nữa đâu)
+ thích quá. happy trung thu.

Tao cứ ngồi ôm Nhung như thế một lúc, bọn tao nghe nhạc và ngắm nhìn ngọn lửa đèn lồng lung lay, bóng lửa nhảy nhót hắt ra chậu thược dược ngoài ban công. Tình yêu là những phút giây lặng yên cạnh nhau như thế - hoàn toàn thoải mái, hoàn toàn không vướng bận âu lo.

 
trai, thằng con 2 tuổi của tao giờ trước khi đi ngủ toàn nghe chú đại bi, mà cái hay của kinh kệ là nó đều đều rất dễ vào giấc ngủ, tao ko phải là 1 người tâm linh nhưng mà cũng phải công nhận chú đại bi vi diệu vl :vozvn (22): a di đà phật
Ngon rồi, nhà hai chim, sau tha hồ đi chọc ngoáy hotgirl khắp thiên hạ, hehe.
 
Ngon rồi, nhà hai chim, sau tha hồ đi chọc ngoáy hotgirl khắp thiên hạ, hehe.
khóc tiếng máng đây này, con trai giờ ở vn này như là rẻ rách, =]] gái giờ nhu cầu vật chất cao, chỉ những thằng có điều kiện abc xyz,,,, mới đụt được hot girl , cơ mà nếu nó giống ba nó thì nó cũng có cơ hội :vozvn (22): ôi mà ai biết được đâu, chọc phải hot girl như nhung có khi như xích chim lun nhé :vozvn (18): ko đi thả rong dc
 


Báo với em ngày cuối thu buồn
Chờ anh bao lâu trông mong mỏi mòn
Mà chẳng thấy anh


- Tao hơi lưỡng lự, vì sinh nhật mà tặng chậu hoa thì hơi kì quặc, nhỉ.
+ ... mmm ...
- Nhưng ông ấy cứ bảo cháu thích thì cứ lấy đi, mang về tặng bạn gái.
+ Bạn gái à - Nhung ngước mắt lên nhìn tao hỏi, mắt trong veo như mắt mèo
- Uh ... tặng Nhung - tao lúng túng
+ Tặng Nhung cũng được - em đưa mắt xuống nhìn cốc nước đang xoay xoay giữa lòng hai bàn tay.

Ánh mắt Nhung thoáng buồn và thất vọng.

Chi tiết ấy chắc chắn tao đã để ý thấy, tao đã nhận ra, nhưng thằng T đần độn của tuổi 20 lại không đánh giá được đúng mức độ sự việc.

- Thế ... tặng Nhung nhé. Nhung có thích không?
+ Thích chứ. Nhung cũng muốn có một chậu ngọc để chăm sóc. Chờ đợi.
- Chờ đợi gì cơ?
+ ... đoán xem - Nhung nghiêng đầu nhìn tao hỏi lại
- một lúc thôi. không lâu đâu. một tiếng.

Từ ngày nào anh mới quen em
Vẫn cây ngọc lan
Toả bóng mát và vẫn hương thơm nơi ta đã hẹn
Một nhành lan anh hái cho em
Để mãi là một chút hương ngày cuối thu


Tao hiểu mà, tao không ngu đến thế. Tao biết ý Nhung là gì khi em nói từ "chờ đợi". Đối mặt với sự thật là tao chắc chắn hiểu - và tao chắc chắn cố tình tảng lờ nó đi, bẻ lái sang thành chuyện chờ đợi tao đi lấy chậu hoa về. Không phải thế. Tao biết ý Nhung không phải là như thế.

Cho đến tận bây giờ, tao vẫn không thể hiểu nổi vì sao cái thằng tao của những ngày yêu ấy lại trốn tránh một việc đơn giản mà đáng lẽ vốn dĩ tao đã phải làm. Nói lời yêu.

- em đã chờ đợi được anh tỏ tình đấy. em mong lắm, mong được nghe anh nói anh yêu em. nhưng em chỉ nhận được một chậu ngọc lan. hết.
+ anh xin lỗi ... nhiều - giọng tao run run.
- tại sao lại như thế chứ? tại sao đến tận lúc không còn ở bên cạnh nhau nữa rồi anh mới thấy cần phải xin lỗi em.
+ anh tệ hại lắm. Anh khốn nạn. Anh chó chết. Anh không dám thừa nhận thẳng thắn cảm xúc trong lòng mình.
- vì sao? vì em không xứng đáng à? hay chỉ có mỗi Hồng Anh là mãi mãi.
+ không. em đừng nhắc đến chuyện đã qua .. nữa. Anh sai rồi. Anh yêu em. Anh yêu em.
- (mím môi, nước mắt lăn tròn)
+ anh yêu em. yêu ngay từ những ngày đầu tiên. những phút đầu tiên. Anh dành hầu hết thời gian cho em, anh trốn học để được ở cùng em. Anh trả 500 nghìn cho 1 thằng nào đấy không quen để nó xóa bài post mà em với một đám đang chửi nhau. Anh trả tiền để lão Hiếu chịu ra mặt can thiệp vụ rắc rối ăn cắp tiền. Anh chửi nhau với thằng quản lí ở khách sạn khi nó không chấp nhận lịch xoay ca làm của anh. Rồi nó tìm chém anh, em biết mà. Tất cả. Là anh muốn bảo vệ em, anh muốn được ở bên cạnh em, anh cố gắng để được ở bên cạnh em. Anh yêu em .. chắc chắn ... anh không bao giờ nghi ngờ tình cảm của chính mình dành cho em.
- (khóc)
+ Cho anh được yêu thương em một lần nữa. Chấp nhận anh ... nhé. Anh đã bỏ lỡ một lần rồi - đến đoạn này tao cũng khóc - nếu bây giờ anh lại bỏ lỡ lời yêu thương với em thêm một lần, thì anh sẽ dằn vặt cho đến lúc chết.
- (mím môi, tát tao liên tục, đấm vào vai tao)
+ anh yêu em - tao áp bàn tay Nhung vào má - em đừng để anh phải dằn vặt .. phải tiếc nuối đến hết cuộc đời
- (huhuhuhuhu - khóc òa lên)

Sẽ mãi mãi thương anh là thế
Và sẽ mãi mãi hương ngọc lan còn
Còn trong giấc mơ
Sẽ mãi mãi yêu anh là thế
Và sẽ mãi mãi vì trái tim em đã trao gửi anh
Tình nồng như thoáng hương ngọc lan hmm huh


Lời tỏ tình của tao được chấp nhận, và tao và Nhung lại một lần nữa ở bên nhau. Tiếc là rồi cũng vẫn không thể cùng nắm tay nhau đi trọn đời. Nhưng dù sao tao có thể nói là tao đã kịp nói lời yêu, để tao không phải tiếc nuối cho đến chết. Có lẽ Nhung cũng chỉ còn giữ những kỉ niệm đẹp về tao, về một thời yêu đương nồng cháy và điên rồ. Chậu ngọc lan của tao vẫn ở đấy, treo trên ban công căn phòng mà em đã sống thời con gái, thời mà em yêu tao bằng tất cả những gì em có.
 
Tao đang thấy buồn lắm. Thấy nhớ Nhung phát điên lên được.

Tao ước gì tao nhắm mắt lại rồi mở ra là lại thấy tao của những năm ấy, đi con wave đến đón Nhung. Lại thấy Nhung của tuổi 20, xinh như những ngày yêu đầu, trèo lên ôm eo tao, rồi tao sẽ đưa em lên cầu long biên hóng gió, lên hồ tây ngắm mặt trời lặn, trèo lên cầu long biên ngắm phố đêm, và cùng nhau trà trộn vào những lớp học của cả hai đứa. Lại thấy cô gái năm ấy tất tả đi tìm tao để nói lời xin lỗi, lặng im ngắm nhìn tao giận dỗi với hai hàng nước mắt lã chã rơi trong quán ăn.

Địt mẹ chúng mày ơi, tình yêu ấy tao đánh rơi mất rồi. Sẽ mãi đéo bao giờ có thể tìm lại được nữa.

Giờ Nhung của tuổi 34 đã là mẹ của hai đứa trẻ con. Tao của tuổi 34 cũng sắp làm bố. Thế là hết. Nhung không bao giờ có thể trở lại là Nhung của ngày ấy được nữa. Và tao cũng vậy. Địt mẹ sự khốn nạn của thời gian.
 


Cho đến một ngày
Anh học được cách yêu em
Thì em đã lạc mất giữa mênh mông
Anh nhận ra trong từng giọt nước mắt có những người
Lạc mất nhau sẽ không còn gặp lại

Sau này của chúng ta
Biết sẽ đi về đâu
Một lần buông tay
Là xa cách cả một đời
Sau này chẳng thiếu gì
Chỉ là mình chấp nhận mỗi ngày thiếu nhau
Từng ký ức
Anh gửi vào mây bay

Sau này của chúng ta
Sẽ bước tiếp con đường xa
Vui buồn rồi sẽ qua
Ai cũng hạnh phúc cho riêng mình
Dù đường đời rẽ đôi
Anh mong giông bão sẽ dừng lại với em
Cuộc đời sau
Anh vẫn mong gặp lại em
 
Đm, tao không nghĩ là việc cứ viết lại về kỉ niệm cũ như này lại làm tao buồn đến thế. Những chuyện cũ về Nhung cứ liên tục ùa về. Tao vừa vào fb Nhung stalk.

Tao thấy buồn bực và chán nản kinh khủng khi nghĩ đến sự thật là tao nhớ tao nuối tiếc ngày xưa ấy, và sự thật nữa là cả tao cả Nhung bây giờ đã là những con người khác, sẽ đéo bao giờ có thể trở lại là phiên bản của tuổi 20 để mà lại yêu nhau.

Giống như một cái gì đáy mình thương mình nhớ, mà nó đã vĩnh viễn rời xa mình. ĐM buồn phát khóc được ý.
 
Đm, tao không nghĩ là việc cứ viết lại về kỉ niệm cũ như này lại làm tao buồn đến thế. Những chuyện cũ về Nhung cứ liên tục ùa về. Tao vừa vào fb Nhung stalk.

Tao thấy buồn bực và chán nản kinh khủng khi nghĩ đến sự thật là tao nhớ tao nuối tiếc ngày xưa ấy, và sự thật nữa là cả tao cả Nhung bây giờ đã là những con người khác, sẽ đéo bao giờ có thể trở lại là phiên bản của tuổi 20 để mà lại yêu nhau.

Giống như một cái gì đáy mình thương mình nhớ, mà nó đã vĩnh viễn rời xa mình. ĐM buồn phát khóc được ý.
con người là giống loài hoài niệm quá khứ... đó là lý do đồ cổ lun giá cao. tin tao đi, ha là lựa chọn may mắn nhất mà tml mày may mắn có đc, ko phải vì gia cảnh mà là tính cách của e nó.

cái quan trọng là nếu sau này mày có lén phén thì cao tay lắm là ha sẽ li dị mày thôi, nhưng vs nhung thì mày sẽ lên bàn thờ thật lun .

cuộc sống mà, con người ta lun hối hận vì những thứ mình ko làm.... để rồi nếu cho mày quay thời gian lại , đôi khi mày làm điều đó mày sẽ hối hận hơn nữa vì đã quay lại quá khứ.

tao đoán chừng rồi mày sẽ ko gửi đc thân đâu, sẽ lại ăn ngoài tiếp... dù chỉ là fwb, ... nó là 1 kiểu nghiện bản năng khó bỏ...vs nguy hiểm.... sẽ mất rất nhiều, hối hận rất nhiều....
 
Cả quay lại vs N và HA đều chung 1 bối cảnh nhỉ..
T thì nghĩ lần t2 N đi ra mắt kia, vừa vô tình, vừa cố ý để cho m ghen tuông, cho ty của m bùng lên, để níu giữ nó lại..
Chuyện con Thùy sau cái lần đánh bài thì có gì ko? Còn con Mai thì sao nhỉ, hay t bỏ xót chi tiết con Mai, dnay trí nhớ tệ quá.
 
Mai là đứa quen ở sự kiện mà Nhung ko tham gia,Mai nó kết thằng T,cứ hay nhắn tin,rồi nói chuyện ríu rít.Nhung nó đọc đc tin nhắn nên mò đến sự kiện để dằn mặt e Mai.rồi sau đó phải tuyệt giao đấy
Ủa, vậy là t k đọc đc phần đó. Noti nhiều khi nhảy lung tung vl..
Hóng phần ngoại chuyện.. có thùy, có mai có quỳnh.. :)))))
 
ha đã biết 2 đứa nó yêu nhau mà vẫn quay lại là chấp nhận quá khứ mẹ rồi, vs cả đang yêu thì đàn ông hay đàn bà điều mù mẹ lý trí ai nói cũng đéo vào lổ nhỉ nữa =]] :D còn nhung thì tml T thoát chết mấy lần rồi, đúng là hồng càng đẹp gai càng nhọn. :vozvn (18):
Biết là một chuyện, trực tiếp xem những clip ghi lại quá trình đục đẽo bệnh hoạn của tml T nó khác nhé m =))
 
Ê mày xem How I met your mother chưa? T thấy m giống hệt nhân vật chính Ted trong việc mắc kẹt với mối tình sâu đậm quá khứ.
Trong phim thì nhân vật chính là Ted đã yêu Robin kiểu tính cách cũng mạnh mẽ, nhưng chia tay. Robin sau đấy lấy người khác, còn Ted cưới và sống hạnh phúc với Tracy. Nhưng cái kết là sau khi Tracy mất, Ted vẫn luôn nhớ về mối tình sâu đậm với Robin và cuối cùng vẫn yêu và ở bên Robin lúc cuối đời.
T thấy tam giác tình yêu giống m, HA với N vl, m có tình yêu sâu đậm với N và k thể quên nhau, nhưng thực sự người hợp làm vợ lại là HA.
 
Ê mày xem How I met your mother chưa? T thấy m giống hệt nhân vật chính Ted trong việc mắc kẹt với mối tình sâu đậm quá khứ.
Trong phim thì nhân vật chính là Ted đã yêu Robin kiểu tính cách cũng mạnh mẽ, nhưng chia tay. Robin sau đấy lấy người khác, còn Ted cưới và sống hạnh phúc với Tracy. Nhưng cái kết là sau khi Tracy mất, Ted vẫn luôn nhớ về mối tình sâu đậm với Robin và cuối cùng vẫn yêu và ở bên Robin lúc cuối đời.
T thấy tam giác tình yêu giống m, HA với N vl, m có tình yêu sâu đậm với N và k thể quên nhau, nhưng thực sự người hợp làm vợ lại là HA.
khác ở chổ Ha là khởi đầu :vozvn (22): cũng sâu đậm vcl, chỉ là tml tuổi trẻ ngu muội đã buông tay HA :shame: Nhung thì cũngđẹp nhưng sống trên lưỡi dao thì nguy hiểm bỏ mẹ :vozvn (20):
 
Chúng mày mua bánh trung thu chưa?

HA chưa nói gì nhưng tao nghĩ tao sẽ mua 1 hộp khi đến ra mắt (lần 2) với bố mẹ HA. Bánh đắt tiền thì tao k đú nổi với nhà cốp rồi, nên chắc là tao sẽ đi theo hướng tinh tế thấu hiểu. Có lẽ mua bánh đông phương nhỉ.

Chứ đm nếu bảo tao mua để ăn thì tao sẽ ăn bánh trứng chảy của tàu hoặc ăn bánh pía, ngon hơn hẳn.
Hà Nội có nhãn bánh Madam Hương hay Phương, còn Hải Phòng thì bánh Đông Phương đúng bài.
 
trai, thằng con 2 tuổi của tao giờ trước khi đi ngủ toàn nghe chú đại bi, mà cái hay của kinh kệ là nó đều đều rất dễ vào giấc ngủ, tao ko phải là 1 người tâm linh nhưng mà cũng phải công nhận chú đại bi vi diệu vl :vozvn (22): a di đà phật
Thế lo mà cày cuốc lấy hai mảnh đất và hai nick xàm (đẳng cấp cao) đi m :look_down:
 
Thế lo mà cày cuốc lấy hai mảnh đất và hai nick xàm (đẳng cấp cao) đi m :look_down:
2 mảnh đất lo ko nổi đại ca, 1 mảnh 6 tỷ ở quận ven như bình tân đó, 2 mảnh 12 tỷ, thôi, đời mình lo mảnh của mình đã khoai vcl rồi :vozvn (8): đời chúng nó thì chúng nó tự lực vậy :vozvn (13):
 
thớt nay qua thái vs ha rồi hay sao, 0 có thuốc chữa nghiện rồi. chắc đang nằm xoay bụng bầu éo viết dc.... :shame:
 
Sớm muộn gì tml T cũng sẽ cắm sừng HA thôi, đéo gì vợ bầu lại toàn tơ tưởng đến Lồn Nhung :ah:
 
lạy trời cho tml thớt chỉ là nghĩ lể.... nó cắt thuốc rồi ae :cold::ah: mày nhất định phải long thể an khang còn viết truyện nhá, hay dm bị HA bắt gian tại gường rồi :vozvn (53):
 
Tao vẫn còn sống.

Update nay đến nhà HA, xách hộp bánh hai tay ngồi im che chim, thú nhận mình là thủ phạm bắn vào trong. Đoạn ăn uống thì vui vẻ nồng nhiệt. Nhưng đến đoạn trà nước thì bố HA nhìn tao nghiêm nghị vl, nchung xoắn. Cơ bản trình bày dự định tương lai, cháu sẽ cố gắng để cho 2 mẹ con HA k thiệt thòi. Bảo là nếu HA muốn thì cháu sẽ tìm cách relocate sang bển, nhưng ông già HA gạt đi, bảo HA sẽ về đây sống gần gia đình cho có chị có em - đoạn này là quyết luôn éo cho HA đc ý kiến. Thằng em út tên là Việt Anh (mẹ HA bầu thằng út năm bọn tao thi ĐH 2008) thì năm nay 16 tuổi này, giống bố vc. Chồng Huyền Anh là business man không phải là dân chính khách, nhưng tao nghe thấy có mùi làm ăn mafia đỏ. Huyền Anh sản xuất ra dc 2 đứa mini (ctrai) giống chồng y hệt, giống cả nét xấu lẫn nét đẹp. Tao có nói là về phần cháu chắc chắn sẽ cố gắng lo cho mẹ con HA, nhưng bố mẹ cháu sẽ vẫn phải sang có lời với gia đình mình. Ông già HA gật đầu. Đoạn cuối lúc tao đi về đợi grab ở cửa thì ông già HA ra vỗ vai tâm tình, bảo tuổi này vẫn còn trẻ con ạ, nhưng mà phải có bước hoạch định tương lai dần dần đi, đến đầu 4 là cơ bản xong bản lề cuộc đời rồi.
 
Top