• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

[Event] Cây Bút Vàng - chuyện có sếch

Tao về ks và nằm chừng 30 phút cho bốc bớt hơi rượu thì thấy đt rung b rừ b rừ:

- Em ở ....
+ Ok, anh sẽ qua ngay, anh ở ...

Rồi tao vào đánh răng rửa mặt và thay polo. Chính ra polo rất dễ mặc, miễn là chúng mày không béo bụng và không lùn, thì cứ combo quần kaki hoặc quần âu giày tây + polo bẻ cổ + vuốt tí keo, thêm cái đồng hồ nữa là auto ổn. Tao ít khi ở sài gòn quá lâu nên cũng k rành ăn chơi ở đây. Điện nhờ 1 cu em set up cho 1 cái bàn rooftop, thực đéo hẳn là rooftop nhưng nó là 1 cái pub có tường kính với view nhìn ra sông Sài gòn, ở gần bitexco. Tao chỉ nhớ dc thế. Mà cũng k đắt, hôm sau hỏi cu em bill hết bao nhiêu thì có hơn 1tr, discount còn 8 lít.

Taxi gần tới, tao bảo xế đi chậm để tao gọi Nhung. Cả hai bọn tao vẫn giữ sdt từ ngày ấy:

- Anh tới rồi à?
+ Ừ đợi em ở dưới ... biển taxi xyzt

Nhung lách người vào như một con mèo, ngồi vào ghế cạnh tao, sập cửa lại. Tài xế lăn bánh. Tao thấy Nhung ngồi ngả đầu vào cái đệm sau đầu, chừng như hơi ... mệt mỏi:

- Em thấy mệt à? - tao nghiêng đầu nhìn Nhung và hỏi
+ Tại anh đấy ... em có uống được nhiều đâu
- Thực ra anh đã say từ trước đấy rồi - tao gối đầu vào tay, và cũng tựa vào đệm

Có những lúc tao cứ nói những câu vô nghĩa thế đấy, nghe có vẻ dark deep nhưng kì thực tao cũng đéo hiẻu mình nói cl gì cả. Taxi tới nơi, bọn tao đi vào thang máy. Thang máy chẳng có ai ngoài 2 đứa tao. Im lặng. Tao có nên cầm vào tay Nhung không?

- Em có hay vào saigon không?
+ (lắc lắc) không, chỉ khi nào đi công tác thôi

Cái ánh mắt nhìn tao lúc ấy - và cử chỉ lắc lắc đầu, làm tao nghĩ đến một đứa trẻ con khi nó đang cố nói dối nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh. Kiểu như: hôm qua lại không lại lười làm bài tập về nhà phải không? - (lắc lắc) không phải, vì hôm qua bị ốm nên mới không làm bài tập ạ.

Tao đã thoáng chú ý thấy Nhung tô lại son - vì màu son khác lúc nãy. Nhưng ngay khi ấy thì tao chưa nghĩ ra ngay, vì đầu óc còn lụ mụ.

Tụi tao bước vào bàn đặt và gọi đồ:

- Em có muốn uống ...
+ Không .. em say rồi ..
- Vậy anh gọi nc ép cho em nhé.
+ gật gật
- cho anh một ép bưởi, và 1 soda chanh muối
+ 2 soda chanh muối đi, em cũng muốn uống soda

Lúc này là lúc khó để phá băng thôi. Người cũ .. trong lòng có những lớp bảo vệ mình khỏi những kí ức đau buồn của ngày xưa, không dễ để mà vượt qua. Tao ngồi chồm hẳn tới, hai tay đan vào nhau giữa đùi, và nhìn Nhung. Nhung nhìn tao, cắn móng tay. Tao buộc phải đưa ra lời mở đầu câu chuyện:

- Dần dần rồi anh cũng nhận ra là anh không nên .. không cần phải cư xử như thế.
+ uh hmm..
- không cần phải cắt đứt liên lạc với em .. một cách triệt để như thế.
+ ...
- anh vẫn muốn biết về em, về cuộc sống của em .. kể cả là sau đấy.
+ ...
- bây giờ em thế nào rồi? em vẫn ở hanoi chứ? có còn sống cùng bố mẹ không?
(-) nước của anh chị đây ạ
- cám ơn.
+ em vẫn ở cùng bố mẹ .. ở đấy thôi. thế còn anh?
- cũng thế ... mà thực ra là không ... thi thoảng anh mới về nhà .. anh hay phải di chuyển luôn.
 
- xong ông ý bảo là nếu mà giả tiền là đánh bỏ mẹ luôn .......
+ thế á, há há há há

Ôi nụ cười ấy, nụ cười hở lợi, nhưng mà vì răng đẹp mặt đẹp cái gì cũng đẹp ấy, nên tao chả bao giờ thấy nụ cười đấy không đẹp. Tao cũng phì cười theo. Rồi tao hạ giọng:

- chuyện cũng qua rồi ... nhưng anh vẫn muốn biết ... được không?
+ (ngươc mắt lên nhìn tao, đưa ống hút vào miệng mút mút, mắt vẫn ngước nhìn, dè dặt)
- vì sao em lại biết là anh sẽ lảng vảng ở nhà lão ý để mà chờ?
+ anh đoán xem ..
- anh không đoán được. vẫn là thắc mắc trong đầu suốt chừng ấy thời gian.
+ không phải chỉ có mình em đâu. có những người khác nữa, bạn bè của em, của ông hoàng (anh nhung). mỗi người chờ ở một nơi, để báo cho em lúc nào nhìn thấy anh.

(đoạn này chúng mày đã hiểu vì sao chưa, tức là trừ khi tao trốn ở 1 nơi nào đấy Nhung chưa từng biết, chứ cơ bản là éo thoát dc)

- khổ thân lão hiếu, anh lại cứ tưởng em đến tận nhà ông ý để đợi anh. Anh tra khảo thì ông ý thề sống thề chết là không biết gì. mặt ngáo như chó.
+ em mà đã đến đấy ý á, thì có đứa bị xiên là cái chắc.

Tao hơi chấn động, nhưng biết ngay chỉ là vì tgian trôi thôi. Ngày yêu tao Nhung vẫn như thế, điên lên là đòi xiên hết, chém hết.

Nhung thở phì ra một hơi tức giận, tao thấy cánh mũi em phập phồng nộ khí. Rồi em lại hít sâu:

+ nếu lão ấy không đi ton hót với anh ngày hôm đấy, thì đã chẳng có chuyện gì xảy ra cả.

Trời đất, cô giấu tôi đi xem mắt với người khác mà cứ làm như mình là nạn nhân vậy. Lại còn đòi xin tiết thằng đưa tin. Cứ như là đấy chỉ là sa ngã 1 lần duy nhất trong đời và không có lần hai.

Nhưng tất nhiên tao không nói ra như thế. Tao ôn tồn tự đóng vai nạn nhân:

- anh cũng ... không phải với em. ngày đấy anh trẻ con và bốc đồng. nếu anh quan tâm tới em, tới cảm xúc và suy nghĩ của em hơn ... thì có lẽ em đã không đi tìm hiểu người khác như thế.

Khi mà tao đang nghĩ là tao đang rất chân thành và cầu thị rồi thì Nhung đứng phắt dậy nhìn tao bằng ánh mắt nổ lửa, giọng the thé lên:

+ Anh nói cái gì cơ? Anh bảo ai đi tìm hiểu người khác cơ?

Các bàn bên lập tức hiếu kì đổ đồn ánh nhìn về phía bàn tao. Tao phải vội đứng lên theo, đưa tay như muôn chạm vào Nhung để bảo em bình tình vã ngồi xuống, nhưng tay tao chỉ gần chạm vào Nhung và thấy Nhung đang ngồi xuống rồi thì tao thu tay về:

- Anh xin lỗi ... anh lỡ lời ... lúc đấy em không có ý định như vậy. Nhưng dù gì thì vẫn là lỗi của anh ... lẽ ra anh cần phải biết trân trọng, và biết quan tâm đến em nhiều hơn khi đấy.

Nhung không nói gì, nhưng bặm môi lại. Nước mắt chảy tràn ra trên mặt.

- thời điểm đấy cuộc sống, định hướng công việc, suy nghĩ của anh. đều có nhiều xáo trộn. anh vẫn luôn muốn quan tâm tới em .. nhưng anh cứ mải vật lộn với những rắc rối của mình .... rồi anh cư xử ích kỉ với em ...

Tao thuận mồm nói thế thôi cho liền mạch câu, chứ tao không hề nghĩ là tao ích kỉ gì cả. Tao chỉ thấy suy nghĩ của tao ngày đấy ngu độn khi đặt Nhung lên bàn cân so sánh về năng lực công việc với các đồng nghiệp của tao. Nhung vẫn bặm môi, gần như là híp một mắt lại rít lên:

+ anh cực kì ích kỉ ....
- (đứng hình) ... anh xin lỗi
+ có bao giờ anh nghĩ là anh sẽ tâm sự .. để chia sẻ với em .. những khó khăn, hay là những suy nghĩ làm anh mệt mỏi lúc ấy.

Chính xác. Tao giữ một bức tường ngăn cách với Nhung, tao không chia sẻ những khó khăn hay kì vọng định hướng về công việc sự nghiệp với Nhung. Ngày ấy tao nghĩ em không hiểu được và không thể hiểu được. Tao đã đánh giá quá thấp em về mạt đầu óc. Điểm này thì em nói hoàn toàn chính xác.

+ thực ra lúc ấy anh coi em là gì?
- anh ... - tao lúng túng
+ em cứ nghĩ mãi ... tại sao em lại thấy anh không muốn tâm sự với em những khó khăn của anh ... tại sao em lại thấy khó khăn thế .. để mà mở lời hỏi anh.
- ...
+ em là con gái mà, tại sao cứ luôn là em chạy đi tìm anh để nói lời yêu lời thương, chạy đi tìm anh để xin lỗi vì những thứ mà em không hề sai
- (xót xa)
+ tại sao chỉ có em sợ mất anh, mà anh chẳng bao giờ thấy là anh cần phải giữ em lại.

Tao nắm tay Nhung vào trong đôi bàn tay tao, rồi đưa lên miệng. Đúng. Đúng hoàn toàn.



It's beginning to look a lot like Christmas
Everywhere you go
There's a tree in the Grand Hotel, one in the park as well
It's the sturdy kind that doesn't mind the snow

It's beginning to look a lot like Christmas
Soon the bells will start
And the thing that'll make 'em ring is the carol that you sing
Right within your heart


Tháng 1 nên không khí giáng sinh vẫn còn ngập tràn quanh không gian. Đâu đâu cũng có cây thông, có tuần lộc, có ông già noel, và có nhạc noel. Nhưng không khí noel trong SG với tao thật là ... dị. Trong kí ức của tao, Noel là mùa lạnh, là mùa của áo ấm, áo len cổ lọ, áo hoody, jeans và sneaker mới, là mùa của những đôi tình nhân khoác tay nhau đi trên vỉa hè, chân liêu xiêu như ngã vào nhau, run rẩy vì rét. Chứ noel trong SG nó vẫn nóng vãi ò. Chỉ có gió lạnh của điều hòa là kéo lại cho tao một chút cảm giác quen thuộc.
 
Tao đưa Nhung về lúc hơn 1h sáng. Về thẳng ks của tao, tao không hỏi ý kiến Nhung, mà cũng không thấy cần phải hỏi. Suốt dọc đương đi Nhung im lặng, kể cả lúc đã bước theo tao vào thang máy, em vẫn im lặng.

- Phòng của anh không được đẹp lắm đâu, đi công tác anh dễ tính lắm, chỉ cần có chỗ ngủ.
+ Anh dụ dỗ em ngủ cùng à - Nhung hỏi, miệng hơi bè ra kiểu như định nhại nhại giọng trêu tao.
- Không ... không ngủ ... anh thích thời gian được ở cạnh em ... trò chuyện với em. Thời gian ấy mà để ngủ thì phí qua - tao nói rồi cho chìa khóa vào mở cửa phòng.
+ Thế thì em ngủ trước nhé, em mệt rồi - Nhung bước luôn vào phòng tao rồi ngã ra giường, tay cầm gối kê xuống đầu - êmmmm quá

Tao tháo giầy tháo tất rồi vào nhà tắm rửa chân. Tầm đấy tao bắt đầu phát hiện ra tao bị thối chân nặng, đi tất 1 buổi mà đéo rửa chân là hsau có mùi chuột chết ngay được. Tao lấy xà phòng của ksan phát cho, bôi đều khắp bàn chân mình rồi mới rửa lại với nước. Rồi tao lại tắm, gội đầu. Đánh răng, rửa mặt, cạo râu. Tao cố ý cho Nhung chờ thật lâu.

Lúc tao đi ra thì đã thấy đèn tắt ... và Nhung ngáy nhẹ nhẹ. Giả vờ đấy chúng mày ạ. Mà có mệt thật tao cũng không tha. Tao khẽ vuốt tóc và vuốt má. Nhung cựa quậy - nào nào nào - giọng ra chiều ngái ngủ. Ngủ cc ý, tao đè ra hôn tới tấp luôn. Rất nhanh, tao thấy Nhung đã lại thò lưỡi em vào trong miệng tao khua khoắng như những ngày trước. Tao biết mà, xác định đi, hnay nát bím, ngày mai đi tập tễnh luôn.

Bàn tay tao thọc vào quần Nhung, rồi bung khuy quần ra cho rộng. Vuốt qua vuốt lại dọc cái khe kỳ diệu đấy, từ mu đển đít. Nhung oằn èo. Tao mò tay xuống dưới lớp quần lót luôn. Nhẵn nhụi, và ướt sũng. Soaked. Nhung nhìn tao với vẻ hơi ngại ngùng lúc bàn tay tao chợt dừng lại vì cảm giác nhẵn nhụi - em cắn môi dưới chờ đợi:

- Em dọn cỏ à?
+ hứ
- Dọn cho anh ả?
+ có cái cc ý.

Cũng được. Tao thọc nốt tay phải vào quần từ phía sau lưng. Rồi lách và móc 1 ngón tay phải vào lỗ đít. Tay trái tao gẩy le và gẩy qua gẩy lại hai bờ môi. Lập tức em cứng người lại, rên rỉ. Bàn tay em bóp chặt lấy chú voi con của tao, rồi lần lần vào trong quần sịp.

Nếu không phải là tình cũ ngày xưa thì tao có thể nói với chúng mày đây là trường hợp dizz nhau ngay trong ngày đầu làm quen.
 
Tao đưa Nhung về lúc hơn 1h sáng. Về thẳng ks của tao, tao không hỏi ý kiến Nhung, mà cũng không thấy cần phải hỏi. Suốt dọc đương đi Nhung im lặng, kể cả lúc đã bước theo tao vào thang máy, em vẫn im lặng.

- Phòng của anh không được đẹp lắm đâu, đi công tác anh dễ tính lắm, chỉ cần có chỗ ngủ.
+ Anh dụ dỗ em ngủ cùng à - Nhung hỏi, miệng hơi bè ra kiểu như định nhại nhại giọng trêu tao.
- Không ... không ngủ ... anh thích thời gian được ở cạnh em ... trò chuyện với em. Thời gian ấy mà để ngủ thì phí qua - tao nói rồi cho chìa khóa vào mở cửa phòng.
+ Thế thì em ngủ trước nhé, em mệt rồi - Nhung bước luôn vào phòng tao rồi ngã ra giường, tay cầm gối kê xuống đầu - êmmmm quá

Tao tháo giầy tháo tất rồi vào nhà tắm rửa chân. Tầm đấy tao bắt đầu phát hiện ra tao bị thối chân nặng, đi tất 1 buổi mà đéo rửa chân là hsau có mùi chuột chết ngay được. Tao lấy xà phòng của ksan phát cho, bôi đều khắp bàn chân mình rồi mới rửa lại với nước. Rồi tao lại tắm, gội đầu. Đánh răng, rửa mặt, cạo râu. Tao cố ý cho Nhung chờ thật lâu.

Lúc tao đi ra thì đã thấy đèn tắt ... và Nhung ngáy nhẹ nhẹ. Giả vờ đấy chúng mày ạ. Mà có mệt thật tao cũng không tha. Tao khẽ vuốt tóc và vuốt má. Nhung cựa quậy - nào nào nào - giọng ra chiều ngái ngủ. Ngủ cc ý, tao đè ra hôn tới tấp luôn. Rất nhanh, tao thấy Nhung đã lại thò lưỡi em vào trong miệng tao khua khoắng như những ngày trước. Tao biết mà, xác định đi, hnay nát bím, ngày mai đi tập tễnh luôn.

Bàn tay tao thọc vào quần Nhung, rồi bung khuy quần ra cho rộng. Vuốt qua vuốt lại dọc cái khe kỳ diệu đấy, từ mu đển đít. Nhung oằn èo. Tao mò tay xuống dưới lớp quần lót luôn. Nhẵn nhụi, và ướt sũng. Soaked. Nhung nhìn tao với vẻ hơi ngại ngùng lúc bàn tay tao chợt dừng lại vì cảm giác nhẵn nhụi - em cắn môi dưới chờ đợi:

- Em dọn cỏ à?
+ hứ
- Dọn cho anh ả?
+ có cái cc ý.

Cũng được. Tao thọc nốt tay phải vào quần từ phía sau lưng. Rồi lách và móc 1 ngón tay phải vào lỗ đít. Tay trái tao gẩy le và gẩy qua gẩy lại hai bờ môi. Lập tức em cứng người lại, rên rỉ. Bàn tay em bóp chặt lấy chú voi con của tao, rồi lần lần vào trong quần sịp.

Nếu không phải là tình cũ ngày xưa thì tao có thể nói với chúng mày đây là trường hợp dizz nhau ngay trong ngày đầu làm quen.
đi công tác , xin lỗi xong húp người yêu cũ :vozvn (13):
 
Các cụ dạy rồi: ông bà hục hặc, con cặc làm hòa.

Shot đầu còn vừa yêu vừa hận. Đến phát thứ hai thì hóa thú. Nhung đòi cưỡi lên trên tao và xay lúa.

- Hôn em đjjj - Nhung thè lưỡi ra liếm đầu mũi tao, rồi liếm má, liếm tai, liếm mép tao. Phần dưới vẫn hoạt động không ngừng.
+ uhh ... shhh . uhhhhh. sshshh
- đẹp trai quá - Nhung cắn vào môi tao, mông vẫn giã ầm ầm
+ uhhhhh .... sh ....
- anh không khen em đẹp nữa à ?
+ .... có .... uhh ... có
- huh? (phạch phạch phạch phạch - Nhung gần như đang ngồi xổm, rồi đứng dậy để giã quả mông vĩ đại xuống tao bên dưới)
+ (tám bảy năm sáu tám tám sáu tư)
- yêu em không?
+ sshshhhhh (chín ba hai bảy chín bốn ba sáu)
- im lặng à .... shhh ..... grừ grừ

Tao nghe rõ ràng tiếng Nhung thở thành tiếng gầm gừ như chuẩn bị ra đòn két liễu tao, và tăng tốc dập lên x2. Chín sáu năm tư chín bảy sáu ba. Ui địtttttt.

Nhung cắn vào đầu ti tao và làm tao xịt luôn. Cảm giác như người mình bị nhấc bổng dậy cùng với làn tinh khí phụt ra. Tao thấy Nhung đang nhìn tao cười đắc ý, tóc rủ xõa xuống mặt tao, vẫn là khuôn mặt đẹp mê hồn mà tao yêu, nhưng giờ trông đầy vẻ dâm tà. Thế này là cưỡng chế thi hành án chứ gì nữa.
 
Các cụ dạy rồi: ông bà hục hặc, con cặc làm hòa.

Shot đầu còn vừa yêu vừa hận. Đến phát thứ hai thì hóa thú. Nhung đòi cưỡi lên trên tao và xay lúa.

- Hôn em đjjj - Nhung thè lưỡi ra liếm đầu mũi tao, rồi liếm má, liếm tai, liếm mép tao. Phần dưới vẫn hoạt động không ngừng.
+ uhh ... shhh . uhhhhh. sshshh
- đẹp trai quá - Nhung cắn vào môi tao, mông vẫn giã ầm ầm
+ uhhhhh .... sh ....
- anh không khen em đẹp nữa à ?
+ .... có .... uhh ... có
- huh? (phạch phạch phạch phạch - Nhung gần như đang ngồi xổm, rồi đứng dậy để giã quả mông vĩ đại xuống tao bên dưới)
+ (tám bảy năm sáu tám tám sáu tư)
- yêu em không?
+ sshshhhhh (chín ba hai bảy chín bốn ba sáu)
- im lặng à .... shhh ..... grừ grừ

Tao nghe rõ ràng tiếng Nhung thở thành tiếng gầm gừ như chuẩn bị ra đòn két liễu tao, và tăng tốc dập lên x2. Chín sáu năm tư chín bảy sáu ba. Ui địtttttt.

Nhung cắn vào đầu ti tao và làm tao xịt luôn. Cảm giác như người mình bị nhấc bổng dậy cùng với làn tinh khí phụt ra. Tao thấy Nhung đang nhìn tao cười đắc ý, tóc rủ xõa xuống mặt tao, vẫn là khuôn mặt đẹp mê hồn mà tao yêu, nhưng giờ trông đầy vẻ dâm tà. Thế này là cưỡng chế thi hành án chứ gì nữa.
M chưa bao giờ nói yêu Nhung à :vozvn (19)::vozvn (19):
 
Tao vât Nhung xuống giường trong khi vẫn dính vào nhau. Rồi từ từ tao dập thêm mấy phát nữa, rút ra nhẹ nhàng chậm rãi nhưng đóng vào thật bạo lực. Pạch. Pạch. Pạch. Tiếng thịt va vào thịt. Cảm giác chim tao vẫn đang bơm thêm ADN vào trong Nhung với mỗi cú dập ấy. Cảm giác rõ ràng có thứ chất lỏng đang chảy qua miệng sáo. Tao cúi xuống hôn em thật chậm, cổ, tai, ngực, vai, má, môi, rốn, nách. Gần như tao liếm thật chậm lên người em. Cái này tao bắt chước kĩ thuật của mấy em mát xa mà tao đã được trải nghiệm. Nhung lim dim mắt, người run run lên:

- Òa ... òa ... ù òa .... thích quá
+ (liếm liếm liếm)
- shhh shh - ui ui buồn

Người Nhung co rúm lại khi tao thè lưỡi gẩy vào hạt le. Hehe, cái này tao biết. Giông như con trai sau khi xuất xong, con gái sau khi lên đỉnh xong cũng bị như thế. Chạm nhẹ vào là giật bắn mình. Nhung cuộn tròn lại như con tôm, lấy tay che bím phòng thủ. Thôi tao tha. Vì thực sự tao cũng mệt vl rồi. Tao nằm úp thìa với em, bụng tao sát vào lưng Nhung, đặt sẵn chim tao vào khe bím, để tí nó cứng lại là tao sẽ tấn công tiếp. Tao vòng tay qua ôm Nhung:

- em vẫn thích chứ
+ uhh ... có
- anh cũng thế.

Rồi tao ôm em và vuốt ve. Chợt bàn tay tao sờ tới cổ tay em, lạt ngửa lại. Hình xăm TN vẫn còn đó. Tao miết nhẹ ngón tay cái lên hình xăm ấy, thủ thỉ:

- có bao giờ ... em nghĩ là em sẽ xóa nó đi không?
+ không - Nhung đáp chắc nịch - nó là kí ức hằn sâu của cuộc đời em, không bao giờ em muốn quên hay muốn chôn vùi nó cả. Chẳng ai có quyền bắt em xóa nó.

Tao dũi mũi vào gáy Nhung rồi hít. Mùi da thịt của người con gái tao yêu, tưởng đã xa mà lại gần. Tao hiểu, Nhung nói thế nghĩa là em đã từng có người khác sau khi chia tay tao, và Nhung đã xửng cồ lên khi thằng đó thắc mắc về hình xăm này. Thế thì tao là thằng may mắn, hay là không?

- mấy năm vừa rồi ... em có ai không?
+ có chứ - Nhung đáp thản nhiên.
- thế ... còn bây giờ
+ có khi là sắp có.

Tao không dám nghĩ là Nhung muốn quay lại với tao ngay chỉ sau hai lần bị dizzz (haha), nhưng điều duy nhất tao có thể làm lúc ấy là im lặng, và tiếp tục vuốt ve em. Chợt Nhung xoay người lại đối mặt với tao, rồi vòng tay qua ôm cổ tao, vùi đầu vào ngực:

+ nhưng từ đấy đến giờ chưa có thằng chó nào sờ đc vào người em đâu.
- ... (vuốt tóc và vuốt ve)
+ anh không tin à? thử kiểm tra xem người em có hình xăm nào nữa không?
- không ... anh tin chứ

Chợt tao bị chấn động, đau đến trào nước mắt. Nhung cắn vào ti tao, nhưng không phải kiểu cắn yêu hay kích thích đâu. Ngoặm vào và dùng răng nghiến. Tao đau đến trào nước mắt, tay tao cổ tao gồng cứng lại chống cự. Nhưng nhất định tao không kêu.

+ chó chết thật. tại sao anh lại dám lờ em đi luôn như thế chứ?
- anh xin lỗi. anh cư xử như thằng khốn nạn. cho anh xin lỗi.
+ đáng lẽ thấy em như thế, anh phải chạy theo giữ em chứ. buông tay luôn.
- anh xin lỗi mà. anh là thằng chó chết. ngu độn. không biết quý trọng những gì mình đang có.

Nhung ngẩng lên nhìn tao, ánh mắt đã lại thành căm hờn và ầng ậc nước:

- nếu tao chết ngay lúc đấy thì mày có hối hận không?
+ không ... không bao giờ anh dám nghĩ như thế cả ... thực sự anh thấy anh cũng bị tổn thương ... nhưng anh ngu quá ... anh không biết là em còn tổn thương nhiều hơn thế.
- tao đã định xiên mày chết luôn rồi đấy. rồi tao cũng chết cùng. như thế là bình yên.

Sống sượng vcl luôn, mồ hôi tao toát ra đầy khe đít, chim đéo ngóc lên nổi, dù đang ngay kề bím. Đm, tao biết Nhung đéo nói đùa. Cái kiểu điên lên mà chọc tiết ngay rồi chạy thì thời gian ra tay chỉ vài giây vài phút, đầu đéo kịp nghĩ kĩ, nên có thể là bồng bột. Chứ đây là cái kiểu yêu đương thành hận thù, rồi nung nấu ý định trả thù, và đã định làm cho bằng được. Thậm chí ngay cả bây giờ nếu tao nói câu gì đấy làm Nhung điên lên thì có khi có án mạng ngay được. Biết đâu trong clutch kia lại chẳng có đồ tự vệ.

+ nếu lúc đấy em làm thế thật ... có khi lại là tốt - tao giả vờ bình thản, lại ôm đầu Nhung ngả vào ngực tao - vì anh sẽ biết được là em vẫn còn yêu anh .. nhiều như thế. Anh đã cứ tưởng ... em chẳng còn đủ tình cảm để muốn tiếp tục với anh nữa.
- vì em quá mệt mỏi, quá buồn, quá thất vọng. tại sao chỉ có mình em cứ phải chạy theo anh. Hàng bao nhiêu đứa con gái ngoài kia - em nói thật nhé, chẳng bằng một góc móng chân của em - mà chúng nó vẫn được yêu, được chiều, được quan tâm, được giận dỗi người yêu. Anh có thấy anh đối xử với em rất bất công không?
+ ... uh, anh chó chết thật. Hèn nữa. Nếu anh đòi gặp em lúc đấy, để được nghe em nói như bây giờ. Thì ,.... có chết .... anh cũng không cư xử như thế.

Câu "có chết" văng ra khỏi mồm làm tao thấy sợ. Nếu Nhung mà biét chuyện thời điểm đấy tao đã bắt đầu tấn công Q bằng những động thái hết sức rõ ràng mà đám bạn trong clb và các hội nhóm kiểm toán của tao đều thấy rõ - nếu như không mù - thì đm hệ quả hết sức tai hại.

Ôi, lại là Q. 3 hôm rồi tao không nhắn cho em một tin nào.
 
M chưa bao giờ nói yêu Nhung à :vozvn (19)::vozvn (19):
Chưa bao giờ có một lời tỏ tình chính thức hay nghiêm túc cả. Còn tất nhiên vẫn có những lúc gthieu nhau là ny, hoặc nói bông đùa, kiểu người yêu T xinh quá, v.v..
 
khác đấy. cảm nhận rõ ngày yêu tao là ngây thơ hơn thật và cảm xúc max level. còn cỡ 2014 là khác hẳn, bình thản và trải đời hơn. cái hình xăm trên tay vẫn còn, tao thắc mắc thì bảo là vết hằn của cuộc đời em, chả ai có quyền bắt xóa.

vụ lần 1 là bị lừa thật, bố mẹ bảo đi chơi chung ăn uống linh tinh thôi chứ cũng k nói là đi xem mắt. có cả mấy đứa cháu của Nhung cùng đi hôm đấy nữa. bảo là những lời em nói với anh hôm đấy hoàn toàn là thật, không thì em đã không khóc hết nc mắt rồi đi lang thang tìm anh như thế.

lần t2 thì vãn là bị lừa, nhưng cơ bản lần đấy biết là lại bị lừa đi xem mắt rồi nhưng vẫn đi. thành thật với tao là lúc đấy cũng đã thấy rạn nứt, và đúng là thấy hụt hơi, không còn quá muốn quyến luyến níu giữ cái mqh này.

sau ctay chừng 1 tháng thì lại bùng lên cơn điên và định thịt tao. tao hoàn toàn k biết gì chuyện này, cho đến khi đc kể lại.
T nhớ cái lúc t lên cơn ghen, t bắt trả lời gặp như thế nào, gặp ở đâu, địt bao nhiêu cái.. mỗi 1 câu hỏi là 1 loạt những cú thúc thật mạnh, lút cán, cảm giác như muốn tách đôi người nó ra.. M nên tra khảo những lúc ấy, cảm giác k tệ lắm :)))
Cái đoạn N bảo toàn chạy theo m, mà m k giữ nó sao giống bài hát chuyện tình cây, gió và lá thế. Hình như cũng hot giai đoạn đó :)))
Trinh phục em Q khó k? Tình huống nào đột phá?
 
đi công tác , xin lỗi xong húp người yêu cũ :vozvn (13):
Đã là cái gì. Những chuyện sau đấy nó còn vl hơn nữa, miễn chúng mày đừng chửi tao khốn nạn chó má là dc. Nhưng tao nghĩ đến đoạn này rồi chắc ít thằng còn nghĩ HA là tình đầu sâu sắc của tao đúng không? Tình đầu thì đúng, nhưng bảo là vết xăm vào cuộc đời đến chết đéo thể nào quên được thì đấy là Nhung.
 
T nhớ cái lúc t lên cơn ghen, t bắt trả lời gặp như thế nào, gặp ở đâu, địt bao nhiêu cái.. mỗi 1 câu hỏi là 1 loạt những cú thúc thật mạnh, lút cán, cảm giác như muốn tách đôi người nó ra.. M nên tra khảo những lúc ấy, cảm giác k tệ lắm :)))
Cái đoạn N bảo toàn chạy theo m, mà m k giữ nó sao giống bài hát chuyện tình cây, gió và lá thế. Hình như cũng hot giai đoạn đó :)))
Trinh phục em Q khó k? Tình huống nào đột phá?
Đoạn này thì đến giờ tao cũng chỉ hơi láng máng đoán đc thôi. Có vẻ như tại cái thời điểm đấy, nhắn cho tao những tin nhắn không đầu không đuôi hời hợt, thể hiện k muốn níu giữ nữa, thì là hụt hơi và chán nản thật. Nhưng chỉ toàn xin lỗi tao thôi, không có dòng nào trách móc tao hay có nhắc 1 câu 1 chữ nào đến chia tay cả. Sau đấy chừng 1 tháng thấy trống vắng thì mới bắt đầu bùng lên lửa hận, thấy tao cư xử như cứt, rồi thấy mình là nạn nhân yêu phải thằng không ra gì. Rồi nghĩ lung tung, mình đang buồn đang cô đơn đang đau khổ ntn mà nó cứ im như là không, hay nó đang hạnh phúc ở đâu đấy. Đàn bà hay có trò suy diễn như thế.
 
T nhớ cái lúc t lên cơn ghen, t bắt trả lời gặp như thế nào, gặp ở đâu, địt bao nhiêu cái.. mỗi 1 câu hỏi là 1 loạt những cú thúc thật mạnh, lút cán, cảm giác như muốn tách đôi người nó ra.. M nên tra khảo những lúc ấy, cảm giác k tệ lắm :)))
Cái đoạn N bảo toàn chạy theo m, mà m k giữ nó sao giống bài hát chuyện tình cây, gió và lá thế. Hình như cũng hot giai đoạn đó :)))
Trinh phục em Q khó k? Tình huống nào đột phá?
Vl hận nhau rồi đừng địt nhau nữa, tao thấy thế thú tính lắm. Tao chịu không làm nổi. Còn yêu còn địt. Không yêu thì cũng có thể địt đc, nhưng đã thù hận nhau rồi thì chịu. Tao không thể làm dc như thế.
 
Vl hận nhau rồi đừng địt nhau nữa, tao thấy thế thú tính lắm. Tao chịu không làm nổi. Còn yêu còn địt. Không yêu thì cũng có thể địt đc, nhưng đã thù hận nhau rồi thì chịu. Tao không thể làm dc như thế.
Đó là cơn ghen, chưa phải là thù hận, nếu k giải toả đc nó mới thành thù hận, như m vs con n.. sau đó t cũng chọn tha thứ nhg r cũng đéo đi đến đâu
 
Về sau tao có gặp hoàng (anh trai Nhung) trong 1 lần ăn uống, và Hoàng confirm vụ Nhung định đập tao là thật. Bố Nhung thì làm ăn bt thôi, gọi là có 1 tí quen biết giang hồ, nhưng mõm là chính, chả bao giờ đâm chém. Nhưng các chú các bác của Nhung (nhà nội) và Hoàng thì khác hẳn, nếu cần là xuống tay thật. Trong đám đấy có 1 thằng tên là Côn, cháu họ, gọi Nhung là cô và Hoàng là chú. Thằng ml này trông sợ cực, tao nhìn nó mà tao nghĩ đến đoàn diên khánh, kiểu nó cười mà có mỗi cái mồm động đậy, mắt mũi trán các thứ đứng im như mặt ng chết.

Nhung bảo thằng Côn đấy với mấy đứa nữa đi rình xem tao làm gì - may sao thời điểm ấy tao cũng chỉ hay sang chỗ thằng Việt với chạy bộ thôi, ra sông hò hét, chứ không có hẹn hò với ai cả. Thế mà Nhung vẫn không tha, bảo thằng Côn tìm cách chặn đường úp sọt tao. Nguyên văn: "đập chết luôn càng tốt". Thằng Côn thì là thằng dám chém người thật, tiền án tiền sự cũng đủ đầy, nhưng tương đối biết nghĩ. Nó kể với Hoàng xin ý kiến, bảo hay là cháu chém nó một phát thôi. Chỉ 1 phát thôi, vào chân vào tay gì đấy, dằn mặt cho nó sợ thôi. Chứ không chém chết hẳn. Hoàng gạt đi bảo việc của mày đéo phải là đi giải quyết mâu thuẫn cá nhân, kệ con Nhung.

Hôm đấy thằng Côn cũng có mặt luôn và nó cũng gọi tao là chú. Chắc trông mặt tao tái mẹ đi nên nó cạch li với tao động viên, rồi bảo là cô cháu yêu chú nên mới hận chú, chú ạ. Đm xong nó nâng li lên uống trước mà tao tưởng tao đái mẹ ra quần.

Tên thằng Côn cũng đéo phải tên phổ biến nên tao về check chéo với các anh em, xong lân la đến can phường thịnh quang thì dc confirmed là thằng này dính nhiều tiền sự rồi, toàn án cố ý gây thương tích với gây rối trật tự công cộng, nhưng toàn dưới tuổi vị thành niên nên đi trại thôi. Mấy năm sau hêt tuổi 16 thì có vẻ nó im ắng hơn, hoặc có thể là nhà Hoàng sắp xếp cho nó làm những việc kin hơn. Nhưng kết luận lại là thằng ml này bảo nó đâm là nó đâm thật, bảo nó chém là nó chém thật, đéo như anh hiếu nghiện nhà tao đâu.

Tao về kể lại với anh hiếu thì anh hiếu cũng xanh đít nhái, đm. Nhưng vẫn mồm to: có cái máu lozn mà dám chém anh, địt cụ nhà con lặc lô. Anh chả bổ toác sọ con cụ nhà ló ra ý. Tao nhăn mặt bảo thôi anh nặng lời thế, dù gì cũng ny em.

P/S: Côn là tên giả nhé, tao đã lái đi rồi, chúng mày đỡ phải dò thông tin
 
Tml nào pro IT hack clip trong ổ/google drive của tml T gửi cho HA thì vui nhỉ :vozvn (18): Với ngày đó Nhung biết nó chăn Q chắc lên báo rồi =))
 
Sáng hsau thì tao nghỉ làm vì mệt vl. Mất sức + đêm nằm ôm ấp tâm sự tận 4h sáng. Nhung cũng nghỉ làm, nằm ôm tao, vuốt ve. Tao đã thấy hạnh phúc vl, bên cạnh chút tội lỗi với Q. Thôi kệ, chuyén này về tao sẽ nói lời ctay Q.

- đẹp trai quá - Nhung vuốt tay lên má tao
+ uh ... giờ là của Nhung - tao cầm vào cái tay Nhung đang sờ lên mặt tao
- vẫn là của Nhung nhé - tay Nhung biến thành bóp vào má tao, giọng đanh lên hẳn.
+ ô ô kê.
Mặt Nhung giãn ra, rồi choàng cả hai tay qua cổ tao ôm. Cảm giác em đang rất happy. Thực sự thì tao cũng thấy happy. Cảm giác một cái gì đó tưởng chừng đã mất đi mãi, và mình đã đau khổ vật vã biết nhường nào vì sự mất mát đó. Thì nay nó lại quay về.

+ em nghe nhạc được không?
- được ... duyệt

Nhung với tay lấy con S4 của em (flagship thời điểm ấy) bật playlist trộn ngẫu nhiên của zing. Hồi đấy hình như mọi ng toàn nghe nhạc việt trên zing với nhaccuatui. Yeah, it's văn mai hương:

Nếu như ngày anh bước đến
Vì anh đã yêu thương em
Hãy nói với em chân tình
Trái tim đừng làm em bối rối
Biết đâu khi ngày mai thức dậy
Yêu thương kia mong manh tựa cơn gió
Bay qua
(Ơ mất điện à)


- Nay em có đi làm không?
+ không. em sẽ nghỉ luôn
- oh ... ờ
+ là nghỉ việc luôn ấy ..
- (ngạc nhiên) vì sao?
+ mà anh cũng nên nghỉ việc luôn đi
- vì sao?
+ dự án của anh kiểu gì cũng tạch
- vì sao (tao 7 phần ngạc nhiên 3 phần thú vị, vì ít ai dám kết luận năng lực của tao sau chỉ vài lần nói chuyện)
+ vì chủ đầu tư họ sẽ ghim nhà thầu vì tội giật bồ

Tao mất 3s thì mới hơi hơi hiểu ra. Tao vội hỏi - mà tao thấy chính tao cũng giật mình khi nghe câu hỏi phát ra từ mồm tao:

- em là bồ nó à?

Vù một cái, Nhung giơ tay tát bốp vào mặt tao. Không hẳn đau lắm, nhưng khá là mạnh tay và làm tao tức vcl. Nhưng tao cố ghìm lại ngay:

+ ăn nói phải suy nghĩ. làm gì có bồ bịch nào. nó đang tán em thôi. mà em không thích.
- thằng Nhật đấy ý hả
+ oh, sao anh biết
- thì trong đám đấy xét độ tuổi chỉ có nó là phù hợp ... chứ mấy ông kia già hết rồi.
+ không đâu, càng già càng thích đèo bòng nhé ..
- thế nó làm gì em rồi?
+ làm gì à? rủ đi chơi, đi xem phim, mua quà tặng, hỏi thăm, quan tâm, chăm sóc, không để ng ta buồn

Nhung cố tình kéo dài giọng ra để nhại trêu tao. Tao tủm tỉm cười:

- để anh bù đắp hết, được chưa?
+ ừhhhh, hị hị - Nhung cười mà mắt em như reo lên.

Tao xúc động thực sự, rõ ràng tình cảm của Nhung dành cho tao là rất nhiều, và nó không hề giản đơn như tình yêu của tuổi mới lớn. Đã hơn năm rưỡi, nhưng Nhung vẫn nồng nhiệt như thế, cảm xúc luôn dạt dào và tuôn trào khi ở với tao, dù là yêu hay là giận. Tao trêu em:

- Thằng kia tên là gì ý nhỉ? ô chi à? hay là ki mô chi?
+ Yuichi.
- Để mai rình ở cổng úp sọt đá chết cụ nó đi.
+ Anh bị hâm à - Nhung đấm tao rồi cười phá lên - nó làm gì đâu?
- Xí xớn ... người yêu anh (tao vẫn hơi ngập ngừng khi nói những từ này) làm anh ngứa đèn.
+ Ối dờiii - Nhung nguýt tao - nhưng em chưa đồng ý, còn chưa nhận lời đi chơi với nó đâu nhé. Em mà cũng như thế thì anh phải ối tiền án tiền sự rồi.

Rồi Nhung bắt đầu nhắc lại chuyện con Mai. Chuyện con Thùy. Bảo là Nhung biết tao vẫn stalk fb HA lúc yêu Nhung ngày trước. May quá không nhắc đến Q. Tao đang tính hỏi làm sao mà em biết anh stalk fb HA, nhưng rồi lại thôi, hỏi câu đấy nguy hiểm vl.
 
Tao nhắn tin báo sick leave để không phải đến vp - thực ra lấy lệ thôi vì tao không based ở Saigon, đến hay k đến vp cũng k ai quản. Rồi nằm ôm Nhung, hai đứa cuộn tròn vào trong chăn để tránh cái rét buốt của điều hòa. Nhung bảo em cũng thích thế, thích cảm giác đi công tác được thả người xuống cái giường êm có ga trắng tinh, bật điều hòa nhiệt độ thấp rồi cuộn vào chăn. Tao bảo ừ, anh cũng thích, rồi một tay bóp vú một tay bóp bím Nhung. Nhung dạng chân ra kẹp luôn tay tao vào, bảo anh mà làm em hứng là anh phải dizz em đấy nhế. Thế là tao lại rút tay về.

Nhưng chẳng ngủ nổi, mặc dù mệt vc và hai đứa đều ngáp như nghiện. Nhung bảo hay dậy đi cf đi, nằm mãi hết ngày. Tao bảo Nhung hay là em về ks đi, pack đồ rồi kéo vali sang đây ở với anh. Nhung nhìn tao, đứng im 2s. Rồi lấy ngón tay cái gõ vào thái dương, nói cụt mỗi một tiếng: hay.

K/s của Nhung thực ra cũng ngay gần khu của tao, nên chỉ 20 phút sau tao thấy em quay lại. Đã kịp thay quần áo và có thêm một chút son. Sao xinh thế nhỉ. Tao cứ thấy lạ lạ, xinh kiểu rạng rỡ hẳn lên ấy. Nhớ là lúc đấy tao thấy mặt Nhung bừng sáng lên như có nắng chiếu vào:

- Òa, sao em ... đẹp thế?
+ Nịnh em à?
- Không thật, anh thấy mặt em sáng hẳn lên ý?
+ Làm gì có đâu, dậm mỗi tí son.
- Thế à? - tao tần ngần.
+ Là do trời nắng đấy ạ. Nắng, nắng, nắng - Nhung kéo rèm cửa sổ của phòng tao mở ra để cho nắng ùa vào - thấy chưa.

Tao cười bẽn lẽn. Nhưng mà tao thấy xinh hẳn lên thật, đếch phải tao nịnh bợ gì.

Trời nắng đẹp. Tao dắt tay Nhung đi băng qua mấy phố, cafe sài gòn thì nhiều nhưng toàn cf bệt, nãy giờ tao chưa thấy quán nào ưng ý. Tao muốn một quán cf đẹp chút, hnay tao sẽ chụp ảnh cùng người yêu tao. Nhung bước sau tao, tay vẫn nắm tay tao, miệng khẽ hát linh tinh mấy bài nhạc chế lời:

Làn tóc rối, bờ môi sưng.
Hàng mi thâm. Mắt đen thật buồn
Ngày qua ngày lại ăn mì.
Cần nhiều lắm chút hương thơm thịt bò
Nói thế thôi không còn tiền


Tao quay lại nhìn em phì cười. Nhung cũng phá lên cười ha hả. Đáng yêu quá. Suýt chút nữa tao đã đánh mất tình yêu này.
 
Thực sự tao k thuộc map SG, nhưng tao nhớ mang máng là cái quán cf đấy nó gần 1 cây xăng và gần phúc long. Không phải phúc long ở chỗ vòng xoay. Thời đấy uống phúc long thì chỉ có vào SG, hà nội chưa có. Quán vắng và đang bật nhạc hà anh tuấn - ôi, sao kỉ niệm tình yêu của tao với Nhung gắn nhiều với tuấn đớ đến là vậy, có những bài của tuấn đớ tao nghe lần đầu và thích luôn cũng là trong bối cảnh đang đi với Nhung, như lần mua sơ mi. Lần này cũng vậy:

Ánh nắng mai chiếu qua những khung cửa
Ngày mới
Lên
Sóng sánh ly espresso
Năm ba người đang ngồi xem báo
Bài ca sáng nay cũng nghe khác hơn
Ngỡ
như
Ai đang nhìn anh mỉm cười

Ngồi đợi em café một sớm
Nụ cười ai cũng tươi đẹp hơn
Và ngoài kia dường như ngày cũng
Thênh thang đón chào
Theo từng bước chân người

Ngồi đợi em café một sớm
Dòng người qua dường như chậm hơn
Một ngày lên bình yên rực rỡ
Tôi yêu ciao, ciao




Bọn tao chụp cùng nhau không biết bao là ảnh, chụp bánh, chụp cafe, chụp hai đứa ăn bánh và uống cafe, tao chụp Nhung, Nhng chụp tao, hai đứa chụp selfie, nhờ nhân viên chụp cho. Đến mức đt Nhung sập nguồn thì lấy tiếp con Galaxy S3 của tao ra chụp tiếp. Tới lúc đt của tao cũng không chịu nổi nữa thì mới thôi. Bánh quy thả vào cafe giờ đã nhũn nát hẳn.

Tao gọi bánh khác, và trong lúc đang gặm bánh thì tao thấy Nhung mở laptop lên viết email. Tiêu đề: Anuncio de renuncia. Tao không biết tiếng TBN, nhưng tao học tiếng Pháp khá bài bản, và kinh nghiệm va chạm với các ngữ hệ roman khác như tiếng Ý cho tao biết cái tiêu đề email mà Nhung đang soạn nó chính là thư thông báo thôi việc.

- Em làm luôn à - tao hỏi
+ Ừ, chả có gì phải lăn tăn

Cái giọng thản nhiên đấy của Nhung lại làm tao hơi .. sợ. Nó thể hiện kiểu người dám nghĩ là dám làm luôn, chả ngại ngùng gì. Tự dưng tao thấy lần trước tao rời xa Nhung trong yên bình .. có lẽ là may mắn của tao chứ chẳng đùa.
 
Tml nào pro IT hack clip trong ổ/google drive của tml T gửi cho HA thì vui nhỉ :vozvn (18): Với ngày đó Nhung biết nó chăn Q chắc lên báo rồi =))
ha đã biết 2 đứa nó yêu nhau mà vẫn quay lại là chấp nhận quá khứ mẹ rồi, vs cả đang yêu thì đàn ông hay đàn bà điều mù mẹ lý trí ai nói cũng đéo vào lổ nhỉ nữa =]] :D còn nhung thì tml T thoát chết mấy lần rồi, đúng là hồng càng đẹp gai càng nhọn. :vozvn (18):
 
Chúng mày mua bánh trung thu chưa?

HA chưa nói gì nhưng tao nghĩ tao sẽ mua 1 hộp khi đến ra mắt (lần 2) với bố mẹ HA. Bánh đắt tiền thì tao k đú nổi với nhà cốp rồi, nên chắc là tao sẽ đi theo hướng tinh tế thấu hiểu. Có lẽ mua bánh đông phương nhỉ.

Chứ đm nếu bảo tao mua để ăn thì tao sẽ ăn bánh trứng chảy của tàu hoặc ăn bánh pía, ngon hơn hẳn.
 
Bánh đông phương hải phòng ngon đấy , đặt hàng sớm kẻo nó bị hết hàng , hàng đông phương năm đéo nào cũng bị cháy thì phải
 
Top