
Tao lĩnh tháng lương đầu vào đầu tháng 2. Năm ấy tết là ngày valentine.
Tao rủ, à không, đề nghị con Nhung đưa tao đi mua quần áo. Tao thú thật với nó là tao ít khi mua quần áo, nên cũng không biết là đi đâu để mà mua. Nó bảo ối xời đơn giản.
À tao nói thế chứ tao cũng biết lên quán thánh với chùa bộc mua sơ mi và jeans, cả giầy. Tao nhớ ngày đấy sơ mi hàng tàu tầm 150k/cái, mẫu mã thì khá đẹp nhưng chất lượng thì như loằn. Đồng lương gia sư và làm 1 số việc lắt nhắt khác của tao (tao có đi phụ thợ xây, chạy xe ôm này, giao đồ này, phát tờ rơi này, đi làm culi ở kfc này, etc.) thì vẫn tương đối đủ chi trả cho nhu cầu ăn mặc thường ngày. Hồi còn yêu HA thì hầu như HA bánh bao hết, sau đó ngãng ra rồi chia tay rồi tới tận bây giờ hẹn hò với Nhung. Quãng phải hơn 1 năm thì tao mới thấy áp lực "tình phí" quay trở lại, thì may sao tao có công việc ở ks này.
Jeans thì tao đơn giản mà Nhung cũng nghĩ là con trai jeans đơn giản thôi. Quan trọng là giày và sơ mi. Nàng đưa tao đến mấy chỗ nàg chỉ, chỗ thì ở tô hiến thành, chỗ thì dưới minh khai, chỗ thì tuốt tận trung tự, toàn cửa hàng nhỏ chả có mẹ gì nổi bật, nhưng tao cũng chọn dc mấy cái sơ mi ưng ý. Tất nhiên vẫn hàng quảng châu thôi, nhưng mẫu mã rất đẹp và lạ, không có cái sơ mi nào tao chọn mà tao nhìn thấy lần thứ 2 ở một cửa hàng khác. Mà nó nhã nhặn và tri thức nhé, tao không thích kiểu chim cò hay sơ mi rồng phượng các thứ giang hồ. Hồi đấy tao đã chuyển sang vuốt sáp bóng, nên mặc cái sơ mi mà nó vừa vặn với người mình - vai, bụng, hông - là soi gương thấy đẹp hẳn lên, kể cả khi là cái sơ mi trơn một màu.
- Đẹp trai quá - Nhung vừa bẻ cổ áo vào tao rồi nhìn vào gương khen.
Chợt bất thình lình, nàng rướn lại hôn "chụt" vào má tao một cái. Tao hơi đơ mất mấy giây. Có phải con gái cư xử với người mình yêu đều giống nhau vậy không? Sao tao thấy nhớ hình bóng HA đến là vậy?
Không được, ăn cây nào thì rào cây ấy thôi, cuộc đời tao khi có nhiều trải nghiệm yêu thương hơn - vd với Nhung chẳng hạn - thì kí ức về HA sẽ dần lùi xa. Tao tin là vậy.
Trả tiền, tao bất giờ là không có cái sơmi nào quá 100 nghìn. Tính ra tao mua 9 cái sơ mi hết có 8 trăm hai.
- Giờ đi mua giầy đi. Tao sẽ nâng cấp ngoại hình cho mày - nàng hào hứng.
+ Để tao chọn giầy được không?
- Ơ .. được. Thế mày có gợi ý rồi à.
Tao phóng vù ra 1 store ở đoạn gần văn miếu, quên mẹ tên rồi, nhưng là 1 trong số các thằng tao mới quen ở chỗ k/s giới thiệu. Chỗ này bán giày xịn, đủ các loại nike, das, puma, v.v... - tao cũng không rành lắm, có nike với das thì chắc ai cũng biết. Đợt này đang clear stock (nôm na là hạ giá để đẩy hàng của mùa sưu tập cũ đi), nên có đôi sale tới 90%.
- Đắt lắm đấy - Nhung khoác 1 tay vào tay tao khi bọn tao đẩy cửa vào, nói với giọng dò xét
+ Tao vừa lĩnh lương mà.
Tao cũng không phải dạng quá khó tính nên rất nhanh tao lựa dc 1 đôi nike 2 củ 2 sale còn 9 trăm. Rất ôm chân, nhảy lên nhảy xuống nó rất đầm, nói chung là đã.
- Trông cũng ổn đấy. Mặc quần short hay jeans đều ok - Nhung nói.
+ Mày cũng chọn 1 đôi đi.
- Tao á, không, tao có đi giày thể thao đâu.
+ Chọn đi, tao muốn mua cho mày 1 đôi giống tao - tao cầm tay nàng rất tự nhiên - hoặc là 1 đôi là đôi với đôi của tao.
- ... dở hơi à, giày nó có đôi rồi lại còn đôi với đôi.
+ Chọn đi mà - tao kéo tay nàng ra chỗ giày nữ, giọng tao tha thiết - chọn 1 đôi nào đấy mà người ta nhìn với đôi của tao thì biết ngay là một đôi.
- ... loạn ngôn ngữ à - Nhung nhìn tao hơi khó hiểu.
Nhưng nó vẫn đi ra chỗ giày nữ khi tao đẩy. Xem xét một vài đôi, rồi nó quay lại nhìn tao với ánh mắt lém lỉnh, pha lẫn háo hức của trẻ con:
- Mua cho tao thật à?
+ Thật - tao khẳng định và cười - tao muốn giày của tao với giày của mày là một đôi. Một cặp.
Chắc là nó hiểu ý tao chứ nhỉ, phải không. Làm gì có thể không hiểu được. Nên trong khi đôi giày của tao là 900 thì giày của nó là 2 củ 6. Tao không thấy giật mình. Tao đã sẵn sàng:
+ Cu ơi gói anh 2 đôi này - tao đưa 2 đôi cho thằng bán hàng.
- ... (nhìn tao lè lưỡi cười - trông hạnh phúc như một đứa trẻ con được quà)
Chợt tao cũng tự nhiên hôn chụt vào má nó phát, làm nó cũng giật mình. Mắt nó nhìn tao ngạc nhiên kiểu "không thể tin được, sao lại có thể ngang nhiên như thế". Xung quanh mọi người cũng chú ý nhưng rồi lại thôi ngay. Chỉ còn mỗi thằng cu bán hàng.
- Anh ơi của anh 5 triệu 2 đôi, giảm giá còn 3 triệu rưỡi ạ.
Tao rủ, à không, đề nghị con Nhung đưa tao đi mua quần áo. Tao thú thật với nó là tao ít khi mua quần áo, nên cũng không biết là đi đâu để mà mua. Nó bảo ối xời đơn giản.
À tao nói thế chứ tao cũng biết lên quán thánh với chùa bộc mua sơ mi và jeans, cả giầy. Tao nhớ ngày đấy sơ mi hàng tàu tầm 150k/cái, mẫu mã thì khá đẹp nhưng chất lượng thì như loằn. Đồng lương gia sư và làm 1 số việc lắt nhắt khác của tao (tao có đi phụ thợ xây, chạy xe ôm này, giao đồ này, phát tờ rơi này, đi làm culi ở kfc này, etc.) thì vẫn tương đối đủ chi trả cho nhu cầu ăn mặc thường ngày. Hồi còn yêu HA thì hầu như HA bánh bao hết, sau đó ngãng ra rồi chia tay rồi tới tận bây giờ hẹn hò với Nhung. Quãng phải hơn 1 năm thì tao mới thấy áp lực "tình phí" quay trở lại, thì may sao tao có công việc ở ks này.
Jeans thì tao đơn giản mà Nhung cũng nghĩ là con trai jeans đơn giản thôi. Quan trọng là giày và sơ mi. Nàng đưa tao đến mấy chỗ nàg chỉ, chỗ thì ở tô hiến thành, chỗ thì dưới minh khai, chỗ thì tuốt tận trung tự, toàn cửa hàng nhỏ chả có mẹ gì nổi bật, nhưng tao cũng chọn dc mấy cái sơ mi ưng ý. Tất nhiên vẫn hàng quảng châu thôi, nhưng mẫu mã rất đẹp và lạ, không có cái sơ mi nào tao chọn mà tao nhìn thấy lần thứ 2 ở một cửa hàng khác. Mà nó nhã nhặn và tri thức nhé, tao không thích kiểu chim cò hay sơ mi rồng phượng các thứ giang hồ. Hồi đấy tao đã chuyển sang vuốt sáp bóng, nên mặc cái sơ mi mà nó vừa vặn với người mình - vai, bụng, hông - là soi gương thấy đẹp hẳn lên, kể cả khi là cái sơ mi trơn một màu.
- Đẹp trai quá - Nhung vừa bẻ cổ áo vào tao rồi nhìn vào gương khen.
Chợt bất thình lình, nàng rướn lại hôn "chụt" vào má tao một cái. Tao hơi đơ mất mấy giây. Có phải con gái cư xử với người mình yêu đều giống nhau vậy không? Sao tao thấy nhớ hình bóng HA đến là vậy?
Không được, ăn cây nào thì rào cây ấy thôi, cuộc đời tao khi có nhiều trải nghiệm yêu thương hơn - vd với Nhung chẳng hạn - thì kí ức về HA sẽ dần lùi xa. Tao tin là vậy.
Trả tiền, tao bất giờ là không có cái sơmi nào quá 100 nghìn. Tính ra tao mua 9 cái sơ mi hết có 8 trăm hai.
- Giờ đi mua giầy đi. Tao sẽ nâng cấp ngoại hình cho mày - nàng hào hứng.
+ Để tao chọn giầy được không?
- Ơ .. được. Thế mày có gợi ý rồi à.
Tao phóng vù ra 1 store ở đoạn gần văn miếu, quên mẹ tên rồi, nhưng là 1 trong số các thằng tao mới quen ở chỗ k/s giới thiệu. Chỗ này bán giày xịn, đủ các loại nike, das, puma, v.v... - tao cũng không rành lắm, có nike với das thì chắc ai cũng biết. Đợt này đang clear stock (nôm na là hạ giá để đẩy hàng của mùa sưu tập cũ đi), nên có đôi sale tới 90%.
- Đắt lắm đấy - Nhung khoác 1 tay vào tay tao khi bọn tao đẩy cửa vào, nói với giọng dò xét
+ Tao vừa lĩnh lương mà.
Tao cũng không phải dạng quá khó tính nên rất nhanh tao lựa dc 1 đôi nike 2 củ 2 sale còn 9 trăm. Rất ôm chân, nhảy lên nhảy xuống nó rất đầm, nói chung là đã.
- Trông cũng ổn đấy. Mặc quần short hay jeans đều ok - Nhung nói.
+ Mày cũng chọn 1 đôi đi.
- Tao á, không, tao có đi giày thể thao đâu.
+ Chọn đi, tao muốn mua cho mày 1 đôi giống tao - tao cầm tay nàng rất tự nhiên - hoặc là 1 đôi là đôi với đôi của tao.
- ... dở hơi à, giày nó có đôi rồi lại còn đôi với đôi.
+ Chọn đi mà - tao kéo tay nàng ra chỗ giày nữ, giọng tao tha thiết - chọn 1 đôi nào đấy mà người ta nhìn với đôi của tao thì biết ngay là một đôi.
- ... loạn ngôn ngữ à - Nhung nhìn tao hơi khó hiểu.
Nhưng nó vẫn đi ra chỗ giày nữ khi tao đẩy. Xem xét một vài đôi, rồi nó quay lại nhìn tao với ánh mắt lém lỉnh, pha lẫn háo hức của trẻ con:
- Mua cho tao thật à?
+ Thật - tao khẳng định và cười - tao muốn giày của tao với giày của mày là một đôi. Một cặp.
Chắc là nó hiểu ý tao chứ nhỉ, phải không. Làm gì có thể không hiểu được. Nên trong khi đôi giày của tao là 900 thì giày của nó là 2 củ 6. Tao không thấy giật mình. Tao đã sẵn sàng:
+ Cu ơi gói anh 2 đôi này - tao đưa 2 đôi cho thằng bán hàng.
- ... (nhìn tao lè lưỡi cười - trông hạnh phúc như một đứa trẻ con được quà)
Chợt tao cũng tự nhiên hôn chụt vào má nó phát, làm nó cũng giật mình. Mắt nó nhìn tao ngạc nhiên kiểu "không thể tin được, sao lại có thể ngang nhiên như thế". Xung quanh mọi người cũng chú ý nhưng rồi lại thôi ngay. Chỉ còn mỗi thằng cu bán hàng.
- Anh ơi của anh 5 triệu 2 đôi, giảm giá còn 3 triệu rưỡi ạ.