• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Lấy gái về làm vợ - Thiên thần của tôi

Lại là t đây mấy thằng ml , truyện này không phải của t mà là t lấy cảm hứng từ cuộc đời hai thằng em của tao , kết hợp với truyện tao đã từng đọc trên mạng , t tính là t sẽ viết giống với phong cách của Shivan , nhưng viết mãi t vẫn không nhập được , nên thôi dùng văn của mình , công với đi copy 70% cho nó lẹ , nên ai k muốn đọc thì thôi nhé t cũng không ép , lên mạng search đọc hay hơn t , lại còn nhanh hơn , khỏi chờ , cám ơn các mày

Chap 1 : Ngoại truyện 01 - Cuộc đời Trung
Hồi nhỏ, bố mẹ tôi đều tất bật với công việc nên hầu như bữa cơm nào cũng chỉ có hai anh em tôi ăn. Ban đầu, mẹ còn chuẩn bị cơm nước rồi mới đi làm, sau rồi dần dần cũng chẳng nấu nữa mà thuê hẳn người giúp việc, thành ra bữa cơm từ hai người có thêm một người nữa, đông vui hơn nhưng chẳng bao giờ đầm ấm bằng bữa cơm bốn người của gia đình chúng tôi. Bố tôi làm nhà nước nên nề nếp rất quy củ và cực kỳ nghiêm khắc ,chỉ cần ông nghe được trong lớp có ai điểm cao hơn tôi là gần như tôi sẽ auto bị ăn đòn , bất cần lý do
Mày học hành thế hả Trung ? Mày thấy con nhà người ta học giỏi thế nào không? Bọn nó có bao giờ để bố mẹ phải nhắc không? Mày học như thế thì sau này làm được tích sự gì.
– Khi ấy tôi không biết bố tôi làm chức vụ gì nhưng các chú đến nhà chơi, ai cũng cúi đầu khép nép, có người còn lấy lòng cả mấy đứa lóc nhóc như anh em tôi. Còn nhỏ nên tôi chẳng hiểu bố cứ luôn muốn tôi là số 1 để làm gì, mãi sau này lớn lên tý nữa, biết bố tôi làm “sếp” nên cái gì cũng phải trên người khác, ngay cả chuyện dạy dỗ con cái cũng vậy. Tôi là anh cả nên lúc nào cũng phải học và học, không được thua kém một ai, không được đi chơi, không được đòi cái này cái kia.
Nhiệm vụ từ nhỏ đến lớn của tôi trong mắt bố mẹ chỉ là phải thật giỏi cho hai người nở mày nở mặt.
Đã có đôi lúc tôi mong ước rất ngu ngốc, tối ước mình không phải là anh trai mà chỉ làm em thôi. Làm em không phải gánh quá nhiều kỳ vọng của bố mẹ trên vai như anh cả, không bị ai tạo áp lực, không bị ai ép uổng có thể thoải mái đi đây đi đó, vui vẻ với người này người kia.
Nhưng mà gia đình của tôi là thế, quyền cao chức trọng nên tôi luyện con cái cũng rất nghiêm khắc khác người. Tôi là anh lớn lại là con trai duy nhất trong dòng họ , cho nên hy vọng của bố mẹ hầu như đều dồn cả vào tôi. Họ sắp xếp cho tôi mọi thứ cho dù là nhỏ nhất , ngay đến màu của đôi tất tôi đeo hàng ngày hay cả một ngay tôi được phép nói bao nhiêu từ , dồn lại , dồn lại , tôi dường như đã trở thành một cỗ máy sống , là người phải chịu tất cả các quy tắc ở trong nhà , ngay cả tới chuyện yêu đương cũng là ông bà quyết định dùm .
Nói chung, bố mẹ tôi có thói quen rất kỳ lạ, người nào cũng xã giao được nhưng chơi chung thì chỉ chơi với nhà giàu, nhà người bạn kia cũng vậy. Bố cũng làm giám đốc một sở, mẹ thi kinh doanh bất động sản như mẹ tôi, hai nhà thấy bọn tôi đẹp đôi nên cứ nhất quyết gán ghép.
Tôi thì chẳng hiểu yêu với cả đàn bà là gì, nhưng vì nghĩ mối quan hệ của bố con tôi gần chục năm nay đã chẳng tốt đẹp, thôi bây giờ dù gì bố tôi cũng đã nhiều tuổi, đồng ý cho ông vui lòng, ít ra còn hóa giải được mâu thuẫn giữa hai bố con.
Mà đúng thật, tôi đồng ý quen Vy cái, bố tôi mừng ra mặt, tối đó hai bố con uống rượu, ông cứ khoác vai tôi như hai người bạn rồi tâm sự:
– Thật ra bố chỉ muốn tốt cho con thôi. Con biết đấy, con là con của bố, dứt ruột bố đẻ ra nên bố thương con lắm chứ. Chuyện ngày trước con không đi du học, bố cũng không nói đến nữa. Giờ con cũng nhiều tuổi rồi, tìm hiểu rồi lấy vợ đi để bố mẹ có cháu bồng bế. Con bé Nhung cũng được đấy, nhìn cũng xinh xắn, ngoan ngoãn, mà gia đình nó cũng môn đăng hộ đối với mình.
Tôi cười, nâng cốc lên uống với bố rồi cũng gật đầu. Thế là từ đó xác định rằng mình sẽ yêu và cưới Nhung .
Tôi chẳng biết tôi có gì mà qua mấy lần nói chuyện, Nhung cũng có vẻ hài lòng rồi bật đèn xanh cho tôi. Thấy người ta bảo con gái thích tặng hoa, tôi cũng nhờ Lâm mua hoa rồi đem đến tặng. Thấy người ta bảo con gái thích được người yêu dẫn đi mua cái này cái kia, tôi thì chẳng có thời gian nên toàn nhờ thằng bạn thân nhất và duy nhất của tôi "Mr. Lâm" order hay đi mua dùm , rồi thì mang đến cho Nhung , coi như đấy là đồ mình mua về.
Dần dần, tôi cũng chẳng rõ chúng tôi trở thành người yêu lúc nào. Nhung rất muốn tôi có thời gian để dẫn cô ấy đi chơi nhưng công việc của tôi bận, mà kể cả không bận tôi cũng chẳng hào hứng với những trò yêu đương sến sẩm như thế, cho nên lần nào tôi cũng viện cớ mình phải tăng ca hoặc làm cái này cái kia để tránh mặt.
Nhung là con nhà giàu nên bản tính kiêu căng ăn sâu vào trong xương, có nhiều lúc Nhung giận dỗi vì tôi lúc nào cũng lạnh nhạt nhưng không làm ầm lên hay cáu gắt như người khác, cô ấy chỉ im lặng chờ tôi làm lành trước. Mà tôi thì sau khi hết việc, thấy thiếu thiếu mới nhớ ra mình đang có người yêu, cuối cùng nghe lời Lâm tư vấn nên đành nhắn vài tin dỗ dành.
À mà tôi có biết dỗ gì đâu. Toàn hỏi “Em ăn cơm chưa?”, “Đang làm gì đấy?”, sau đó lại đặt ít đồ trang sức hoặc quần áo gửi đến, thế là lại hòa.
Yêu nhau được một thời gian, gia đình giục cưới nhưng chẳng hiểu sao tôi vẫn cảm thấy chưa sẵn sàng chưa muốn cưới, thể là cử lần nữa mãi. Có lần, mẹ tôi còn cố tình chuốc cho tôi say khướt rồi để Nhung đưa tôi lên phòng, thế nhưng Nhung có đụng chạm thế nào thì tôi cũng chẳng có hứng, nói thật là cũng chẳng “cứng” được, đành phải giả vờ ngủ như chết. Nhung vần vò sờ soạng một lúc mà tôi không tỉnh dậy, cuối cùng cũng phải bực mình, khó chịu nằm xuống ngủ bên cạnh tôi.
Mỗi tội, kể cả say hay tỉnh, cả một đêm tối đều không đụng. Không có hứng là không có hứng!!!
Có lần Nhung hỏi tôi :
"Anh có yêu em không Trung ? , hay là em không đủ hấp dẫn ? Sao em làm cái gì anh cũng từ chối em thế? Nếu anh không yêu em thì cứ nói một tiếng, mình chia tay.
Tôi ngước nhìn lại 1 thoáng , trước mắt tôi là một cô nàng mỹ nữ thứ thiệt Làn da Nhung trắng ngần, cơ thể thon gọn nuột nà, cặp đùi phốp pháp rất đáng yêu, mái tóc dài đen nhánh buông xõa bay bay càng làm Nhung thêm xinh tươi.
Tôi thầm nghĩ : "ài chà , xinh phết , sao mình k lên dc nhỉ , hay là mình bất lực, sau đó ngay lập tức gạt đi vì tôi mới chỉ là một thằng sinh viên 20 tuổi , cường tráng và khỏe mạnh , làm sao có thể , haizza "
Em nói linh tinh gì đấy? Mình đang yêu nhau cơ mà ? , học xong là cưới , tại sao phải chia tay ?
Chắc anh cần thời gian để suy nghĩ lại mối quan hệ của mình đúng không?
– Không cần đầu, cuối năm cưới.
– Em không muốn cưới khi anh như thế này với em. Cưới nhau phải thoải mái, kết hôn phải có tình yêu. Anh cứ suy nghĩ đi.
– Em làm sao thế? Anh đã bảo cưới rồi, với cả anh cũng chẳng có ai khác ngoài em, sao cứ phải vì những chuyện cỏn con mà nói thế làm gì?
– Em đi du học vài năm, một là để có thêm kinh nghiệm để phụ giúp anh trong công việc kinh doanh, hai là cho anh thời gian để suy nghĩ. Nếu anh thật sự muốn cưới em, mấy năm thì vẫn chờ được đúng không?
– Em đừng có giận dỗi linh tinh..
– Em nói em đi du học.
– Tùy em.
Tôi rất ghét phụ nữ giận dỗi, càng ghen tuông và tìm lý do để cãi nhau tôi lại càng ghét. Tôi nghĩ Nhung chỉ giận nên nói thế, cũng chẳng có hơi đâu mà đi xin lỗi, thế mà cuối cùng Nhung đi thật.
Tôi biết Nhung muốn tôi giữ cô ấy lại, nhưng mà tôi không thích mấy trò trẻ con như thế, ngày VNhungra sân bay, tôi cũng không muốn phải xuống nước nên chỉ nói:
– Nghĩ kỹ chưa?
– Anh có chờ em không?
Tôi không trả lời, chỉ bảo:
– Em cứ đi đi.
ai gia đình chỉ nghĩ chúng tôi giận dỗi nhau nên khuyên nhủ vài ba câu rồi thôi, tôi thì chẳng mấy đau buồn mà chỉ thấy thảnh thơi, tiếp tục vùi đầu vào côHng việc.
Nhung đi rồi áp lực của gia đình lên tôi càng ngày càng nhiều vì thế tôi chỉ biết cắm đầu vào học rồi game cho qua ngày tháng , và rồi tôi bắt đầu uống rượu .
Có một quán Karaoke cách công ty tôi vài trăm mét, mấy lần đi tiếp khách tôi toàn vào đấy, trông cũng sạch sẽ sang trọng, nếu ngồi trong phòng hát đóng cửa kín lại, một mình uống rượu chắc cũng chẳng ai biết đâu.
– Hôm đó tôi vừa vào phòng ngồi đã có mấy cô tiếp viên thay nhau vào đòi rót rượu, mình thì chỉ muốn ở một mình nên bực tức đuổi ra. Đuổi đến cô thứ bảy thì gặp em. Em chẳng như những người khác, quấn lấy tôi để đòi rót rượu, em chỉ lẳng lặng nhặt mấy chai rượu ở dưới sàn lên rồi xếp gọn gàng trên bàn. Em hỏi tôi:
– Tâm trạng anh không tốt à? Em uống với anh một ly.
Giọng em không phải gốc Hà Nội nhưng rất nhẹ nhàng dễ nghe, mà tôi thấy em có ý thức nhặt vỏ rượu như thế đâm ra cũng có thiện cảm. Một mình nốc rượu chẳng bằng có người tâm sự, thế là tôi để em ngồi cạnh, ra giá 500 nghìn một ly, em uống hết 20 ly tôi cho em về.
Em rất thông minh khi bảo với tôi: “Ở đây phải nộp tiền boa cho chủ quán nên tôi cho em bao nhiêu, em cũng không cầm được”.
Tôi hiểu ý em nên chuyển thẳng tiền vào tài khoản, em uống xong hai mươi ly còn khuyến mãi tôi thêm hai ly. Hai chúng tôi uống đến say ngất ngưởng. Lần đầu tiên trong đời tôi say đến mức nhìn khuôn miệng mấp máy nói chuyện của em, bỗng dưng lại muốn hôn.

.................................................................................
ivxnJa8h1d4ECfGC_DBqlQ_r.jpg

Chap 2 : Lấy gái về làm vợ - Thiên thần của tôi - XAMVN
Chap3 : Lấy gái về làm vợ - Thiên thần của tôi - XAMVN
Chap4 : Lấy gái về làm vợ - Thiên thần của tôi - XAMVN
Chap 5 : Lấy gái về làm vợ - Thiên thần của tôi - XAMVN
Chap 6 : Ngoại truyện nhân vật nữ : Lấy gái về làm vợ - Thiên thần của tôi - XAMVN
Từ chap 7 link ở trang 6
 
Sửa lần cuối:
lại là t đây , mấy thằng em nghi ngờ nên t viết tiếp để dằn mặt mấy thằng em cho nó sợ , bực vlon , gờ gờ

Chap 2 :

Lần thứ hai tôi đến uống rượu, em nói muốn bán trinh cho tôi. Tôi có cảm giác hình như mình bị lừa rồi, mới có cảm tình một tý mà đã đòi lên giường, gái rót bia quán Karaoke này mà còn trinh? Tôi có bị ngu mới tin.
Tôi đã từ chối em bởi vì tôi không thích đàn bà, mà đàn bà như em tôi lại càng không có hứng thú. Thế rồi hôm tôi đến bệnh viện thăm một người bạn, đụng em ở ngoài hành lang, thấy em khóc lóc níu lấy vạt áo blouse của bác sĩ van xin:
– Cháu sắp gom đủ tiền rồi, bác đừng cho mẹ cháu về, bác cứu mẹ cháu với.
– Tôi đã bảo cô rồi, tình trạng này không để lâu được, phải phẫu thuật càng sớm càng tốt. Không để lâu được nữa đâu.
– Vâng ạ, cháu biết rồi ạ. Cháu sắp lo đủ tiền rồi, bác cho cháu thêm vài ngày nữa.
– Bệnh này không tiếc tiền được, nói gì thì nói, tính mạng con người mới là quan trọng. Cứ lần lữa mãi rồi hối không kịp.
Lúc ấy tôi mới biết, hóa ra em muốn bán trinh là để cứu mẹ. Nhưng mà còn trinh thì tôi không tin, bán thân còn dễ tin một tý.
Lần thứ ba tôi đến, em kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện về em, tôi thấy mỗi người một hoàn cảnh khác nhau, ví dụ như tôi giàu nhưng cô đơn, còn em có gia đình nhưng cuộc sống lại quá vất vả.
Tôi hiểu giá trị của hai tiếng “gia đình, vì không được mẹ chăm sóc từ nhỏ nên tôi hiểu em khát khao cứu mẹ mình như thế nào. Cuối cùng, tôi đồng ý mua trinh em, dù gì một trăm triệu đối với tôi chỉ là số tiền nhỏ, quan trọng hơn là tôi gần ba mươi tuổi rồi vẫn chưa nếm qua mùi đàn bà.
Mà ở bên em, tôi lại có cảm giác mới buồn cười.
Lần đầu tiên chúng tôi quan hệ, tôi chẳng có tý kinh nghiệm gì nến hành xử rất thô lỗ, cứ nghĩ như thế mới chứng tỏ được mình là đàn ông, nhưng cuối cùng tôi đã nhầm, nhầm hoàn toàn.
Hóa ra em còn trinh thật, máu có thể làm giả được chứ sự chặt khít của cơ thể lẫn sự đau đớn hiện rõ trên khuôn mặt em thì không giả vờ được. Khi rút ra tôi thấy có máu, thật sự cảm giác của tôi không hề thỏa mãn mà chỉ thấy nặng trĩu trong lòng.
Thật là em bán trinh cứu mẹ à? Đời con gái ai chẳng muốn trao lần đầu cho người mình yêu, sao em lại ngốc thế, em chỉ có một lần thôi, vì cứu mẹ mà đời con gái mình cũng không cần, phải cắn răng đem bán cho một người xa lạ như tôi?
Cuối cùng, như bị ma xui quỷ khiến, tôi hỏi em “Muốn làm tình nhân không?”, tôi sẽ cho em tiền chữa bệnh cho mẹ, chỉ cần em ngoan ngoãn phục vụ tôi, chỉ riêng tôi thôi. Tôi là đứa có bản tính chiếm hữu cực kỳ cao, thế nên trinh tiết em đã bán cho tôi rồi, tôi không muốn thằng khác đụng vào em nữa.
Em chẳng còn cách nào khác nên đành đồng ý, những lần sau, chỉ cần gặp em là tôi cũng “cứng”, nhìn thấy em cười, thấy em nấu cơm, thấy em nằm dưới giường rên rỉ tên tôi, tôi có cảm giác rất thỏa mãn, rất hài lòng. Nếu như đối với Nhung mà tôi cũng có cảm giác như em thì tốt biết mấy.....................................................................................................................................................................................................................................................................................
– Nằm sấp xuống. Rên to lên!
Liên tiếp sau đó là những tiếng vả vào da thịt chan chát, những lần thúc như vũ bão từ phía sau dội đến khiến tôi đau đớn đến mức chỉ biết cắn chặt răng chịu đựng.
Người đàn ông đang đè lên người tôi quát:
– Con điếm này, tao cho mày tiền chỉ để mày như khúc gỗ trên giường thôi à? Uốn éo đi, kêu to lên tao xem nào.
Tôi gồng mình, miệng mấp máy gọi tên anh ta trong khi phần dưới chỉ tồn tại duy nhất một cảm giác đau rát chứ không có một chút hưng phấn gì cả. Đây là lần thứ n tôi làm tình, cũng là lần thứ n tôi bị bạo hành bằng những dụng cụ kinh khủng mà anh ta mua về.
Trung lấy dây xích cổ tôi, một tay anh ta giật ngược đầu tôi về phía sau rồi cứ thế hùng hục ra ra vào vào, tôi gào lên:
– Trung................... , hiếp em , mạnh lên nữa đi !!!!!!!!
– Đúng rồi. Làm thế đi. Con đĩ. Gọi tên tao to lên.
Anh ta điên cuồng không biết bao nhiêu lâu, đến khi tôi kiệt sức sắp ngất đi thì sự tra tấn thể xác dã man đó cuối cùng mới ngừng lại.
Trung thở hồng hộc, nằm xuống ôm lấy tôi vào lòng rồi dịu dàng lên tiếng:
– Mệt không?
Cũng như bao lần khác, để có tiền và lấy lòng của anh ta, tôi lại vẫn phải cười:
– Mệt, nhưng mà thích anh ạ.
Trung cười, tay còn lại đặt trên ngực tôi rồi vặn vẹo như một thói quen đã khó bỏ:
– Thích là được rồi, hôm sau thử kiểu khác.
– Vâng. Dạo này anh bận à, có mệt lắm không anh?
– Mệt bình thường, nhưng tý nữa phải đến công ty có việc. Em cứ ngủ đi, tối anh chuyển tiền vào tài khoản, thích mua gì thì mua.
Nghe đến chữ “tiền”, tự nhiên lồng ngực tôi như có một tảng đá vô hình đè nặng, trong lòng vừa cảm thấy vui, vừa cảm thấy buồn, có một chút gì đó mất mát nữa. Kiểu như mình bán thân để kiếm tiền, nhưng khi được nhận những đồng tiền ấy, mình lại cảm thấy ghê tởm chính bản thân mình.
Tôi cười:
– Vâng. Thế anh nghỉ một tý đi, em massa cho anh dễ ngủ nhé.
– Ừ.
Tôi để người trần truồng thế rồi ngồi dậy massa, những ngón tay bây giờ đã không còn thô ráp vì phải làm quá nhiều việc mà trở nên mềm mại, lướt trên tấm lưng trần của Trung, bấm vào những điểm mà tôi đã quen trên cơ thể anh ta, từ từ khiến anh ta dễ chịu rồi đi vào giấc ngủ.
Tôi cặp với Trung gần hai năm rồi, từ ngày tôi còn làm tiếp viên trong một quán Karaoke nổi tiếng trong thành phố.
Còn nhớ khi đó tôi mới chỉ hai mươi hai tuổi, mạt vận cùng đường nên mới phải làm cái nghề mua vui cho thiên hạ, ngày ngày rót bia, bấm bài, hát cho khách nghe, thỉnh thoảng còn ăn những trận đòn ghen tuông từ những bà vợ của khách.
Lúc đó để hạn chế tối đa việc bản thân sa ngã trong con đường đầy rẫy nhơ nhớp này, tôi tự đặt ra nguyên tắc chỉ tiếp bia tiếp chuyện chứ không “đi khách”, không bán rẻ thân xác để kiếm tiền. Tôi vẫn nghĩ sau này mình còn phải lấy chồng, sinh con đẻ cái như những người phụ nữ khác nên quyết tâm giữ gìn trinh tiết. Thế nhưng đời có ai ngờ, nhiều khi có phải cứ muốn thế mà được đâu?
Làm cái công việc này không thể quá khí khái, cũng không thể quá cứng rắn được. Thử nghĩ mà xem, nếu mẹ bệnh sống chết nằm đó, em trai tuổi ăn tuổi lớn không có tiền đi học, thậm chí dạ dày mình đang trống rỗng, đói khát, liệu còn nói về nhân phẩm cái gì? Giữ gìn trinh tiết cái gì?
Năm đó tôi nằm ôm bụng đói trong căn phòng trọ nhỏ tý chật hẹp, nồng nặc mùi ẩm mốc. Vừa bị ăn một trận đòn vì vợ của khách bắt được lão già hói đầu ấy và tôi đang uống bia trong phòng hát, bà ta tưởng tôi cặp kè với chồng mình nên đánh cho tôi thừa sống thiếu chết, tôi đau quá, với cả chẳng còn sức lực nào ra ngoài mua cơm nữa nên đành nằm bẹp trong phòng uống nước lọc cho qua ngày.
Tôi nằm nghỉ ngơi một lúc sau đó ra tiếp khách tiếp tục thì Trung đến
Ông Long (quản lý của tôi) thấy Trung thì lập tức thay đổi thái độ, tươi cười bắt chuyện:
– Anh Trung đến đấy ạ? Mời anh vào phòng, hôm nay phòng VIP nhất trên tầng 2 là của anh đấy ạ.
Trung không thèm nhìn ông Long mà quay sang tôi, bảo:
– Đi.
– Vâng.
Thế là quản lý chưa kịp kiểm tra, tôi đã lẽo đẽo theo Trung lên phòng VIP. Mới ngồi xuống ghế anh đã châm thuốc hút, tôi thì ngồi bên cạnh rót rượu.
Vì vẫn còn ngượng vì lần trước anh từ chối nên lần này tôi không nói chuyện nhiều, chỉ lặng lẽ uống cùng Trung. Uống đến chén thứ bảy thì anh nói:
– Mẹ em bị bệnh gì?
– Bị động kinh anh ạ, lúc chụp CT thì kết luận u não.
– Định bán thân để kiếm tiền phẫu thuật cho mẹ à?

.............................................................

ZxySj.md.jpg
 
Sửa lần cuối:
Nó bảo nó nghe truyện này r. Nó bảo thằng này bạo dâm vl =))
Còn giống là bt , t đã nói là tần 5 chap đầu t sẽ lấy 70 % truyện đã có sẵn cho lẹ vì phông bạt là chính cho m , sau 5 chap thì là nội dung ngược lại 70% của m 30 % phông bạt
 
Còn giống là bt , t đã nói là tần 5 chap đầu t sẽ lấy 70 % truyện đã có sẵn cho lẹ vì phông bạt là chính cho m , sau 5 chap thì là nội dung ngược lại 70% của m 30 % phông bạt
Vcl truyện hoàng tử trump và lọ lem Linh =))
 
Vcl truyện hoàng tử trump và lọ lem Linh =))
Giàu , nhưng từ bỏ tất cả vì đam mê là mày , còn nàng , vừa = tuổi mày , quyết định bỏ mày tim lại bản thân nhưng r chợt nhớ ra yêu cái con cờ u bê loz chạy r nên quay lại làm gái để giúp a ấy , và r tự tử vì cảm thấy k đáng vs tình eo , chấm chấm , cuối cùng cả 2 hạnh phích bên nhao
 
Mà cũng giống như m vs nó còn gì nữa trung @Donaldtrump224 , mồm thì bảo k địt m nữa mà cứ 2 hôm lại vác loz cho a trung nhà ta chịch theo lịch , kk
 
Mà cũng giống như m vs nó còn gì nữa trung @Donaldtrump224 , mồm thì bảo k địt m nữa mà cứ 2 hôm lại vác loz cho a trung nhà ta chịch theo lịch , kk
Nó kêu truyện này nó đọc rồi. Nó cho đệ biết cái kết là con ny cũ thằng này quay về và nói cho mẹ con nv kara kia là nó cặp bồ và mẹ nó tức chết rồi người nhà k cho nó về viếng mẹ nó. Đm nó vừa đọc cho đệ nghe vừa cười nó bảo truyện này e nghe thuộc mẹ luôn r :))
 
Nó kêu truyện này nó đọc rồi. Nó cho đệ biết cái kết là con ny cũ thằng này quay về và nói cho mẹ con nv kara kia là nó cặp bồ và mẹ nó tức chết rồi người nhà k cho nó về viếng mẹ nó. Đm nó vừa đọc cho đệ nghe vừa cười nó bảo truyện này e nghe thuộc mẹ luôn r :))
Haha , m có con chưa mà truyện có con , cứ yên tâm là chỉ có 1-5 giống là tối đa , còn lại sẽ khác , t đang định cho mày toi đây này
 
có lẽ t sẽ tự viết về cuộc tình này và đến bh t vẫn chưa quên đc
Chờ m , mối tình 9 năm , yêu nhau chính thức 8 năm , chia tay 3 năm r bố đã quên đc lòn đâu
 
Lại là t đây mấy thằng ml . thôi thì t tua nhanh mấy đoạn , cắt ngắn phông bạt cho đệ t chứ nó nói phông bạt quá dài , nên t sẽ lược bớ đoạn chịch dạo của 2 đứa còn zin nhé các mày , thăn kiu Chap 3 : Tôi đặt ly rượu xuống bàn, cười cười: – Vâng, bài này nghe quen quen đúng không anh? Thật ra làm cái nghề này thì mỗi người mỗi hoàn cảnh, hầu như chẳng ai muốn phải bán thân để kiếm tiền cả, đường cùng mới phải dùng cơ thể mua vui cho người ta thôi. – Công nhận bài này quen. Hầu như cô nào làm gái cũng toàn đổ lỗi cho hoàn cảnh. – Vâng. Dòng đời xô đẩy mà. Trước thỉnh thoảng tôi cũng có nghe mấy chị trong quán gạ khách đi tăng 2, cũng nói kiểu đấy. Có chị nhà chẳng phải nuôi bố mẹ hay em ún gì, lên thành phố đàn đúm ăn chơi rồi cần có tiền nên ban ngày đi làm gái, ban đêm đến Bar cắn thuốc nhảy nhót, thế mà lúc ngồi rót rượu cho mấy ông khách toàn kể: “Nhà em nghèo lắm, mẹ em bệnh nặng, em cùng đường mạt lộ nên mới phải làm cái nghề này, chứ ai muốn thế đâu hả anh?” Giờ nghe Trung nói thế, tôi cũng cảm thấy bản thân mình cũng chẳng khác mấy chị kia là mấy, toàn đổ thừa cho hoàn cảnh thôi. Nhưng mà thôi, biết đâu đó là cái bài để moi tiền đàn ông nhanh nhất, thế nên sau khi có ít rượu, tôi cũng hăng say kể: – Anh đã bao giờ rơi vào hoàn cảnh một đồng không có, nhưng ở nhà mẹ bệnh, em thơ nheo nhóc chưa? – Chưa. – Em mười tám tuổi đã lên Hà Nội rồi, lúc đầu làm gì anh biết không? Em đi rửa bát thuê cho nhà hàng ở bên Hoàng Hoa Thám ấy, một buổi được năm mươi nghìn. – … – Sau đến khi em trai em lớn, vào học cấp hai cần đóng tiền này tiền kia, thế là em tranh thủ đi phát thêm tờ rơi, rồi đêm còn xin đi quét rác, đến khi bệnh động kinh của mẹ em mỗi ngày một nặng, tiền thuốc thang một tháng đã ngốn cả triệu rồi. – … – Anh bảo, lúc đó không có tiền mua cơm ăn, chỉ uống mỗi nước lọc cầm hơi qua ngày thì biết làm sao được? Không vào trong này làm thì làm gì có tiền gửi về quê, làm gì có tiền để ăn cơm, uống nước với hít không khí mãi làm sao mà sống được. Em phải sống để nuôi mẹ, nuôi em chứ. Tôi uống thêm rượu, lắc đầu: – Đấy, dòng đời cứ xô đẩy như thế thì ai cũng đi làm gái hết anh nhỉ? Trung im lặng không nói gì, lúc sa anh uống thêm mấy chén nữa rồi bảo tôi: – Bao nhiêu? – Cái gì bao nhiêu ạ? Tự nhiên anh hỏi thế nên tôi vẫn còn ngây ngô, chẳng hiểu “bao nhiêu” là bao nhiêu gì. Trung nghe xong thì nhếch môi cười nhạt: – Em bán trinh bao nhiêu? Nghe anh nói xong, tôi đần người ra hồi lâu, không nghĩ là anh lại đồng ý mua trinh của tôi. Đây là lựa chọn của tôi, hơn nữa người tôi sắp bán thân lại là người như Trung, tại sao tôi vẫn có một chút gì đó không cam lòng thế này. Tôi rót ra một cốc rượu đầy, tu một hơi hết sạch để lấy thêm can đảm, vị rượu cay xé họng chảy từ từ xuống dạ dày, làm bỏng rát cơ thể tôi. Cuối cùng, tôi hít sâu một hơi rồi nói: – Em không biết giá thế này có đắt quá hay không, nhưng em cần một trăm triệu. Nói xong, tôi lại cảm thấy hơi ngượng mồm nên bổ sung thêm: – Nếu anh thấy nhiều, em có thể … lấy ít hơn cũng được. Trung dập điếu thuốc rồi nghiêng đầu nhìn tôi, anh nhìn rất lâu rồi bật cười: – Đi. Cho đến lúc chúng tôi đặt chân đến một khách sạn cũng kha khá lớn trên đường Liễu Giai, đầu óc tôi vẫn lâng lâng như ở trên mây, chẳng biết là do say rượu hay do mãi vẫn không thể tin được Trung lại đồng ý mua trinh của tôi nhanh như thế. Tú Anh ( cô bạn cùng làm với tôi) bảo anh đi xe Mẹc 4 tỉ (Mercedes), tôi thì cả đời đã bao giờ biết xe xịn là gì đâu, ngồi trên xe để Trung chở đi thì cứ chở thôi, ngoài cái tên và giá xe ra thì tôi cũng chẳng biết gì về anh nữa. Bây giờ vào khách sạn với nhau rồi mới nhận ra là kỹ năng nghề nghiệp của mình kém thật đấy, chưa biết được tý thông tin gì của khách đã đành, giờ đến cả dụng cụ quan trọng nhất là bao cao su tôi còn chẳng chuẩn bị sẵn nữa, không biết khách sạn này có không. Trung lấy một phòng trên tầng bốn, có giường đôi. Lúc bước vào phòng, tâm trạng tôi vẫn còn rất rối rắm hỗn loạn nên cũng chẳng biết làm gì, cứ ngồi ngây ra trên giường, đắn đo xem giờ mình nên chủ động cởi quần áo trước hay là cởi đồ cho Huy trước. Nửa phút sau, Trung bảo tôi: – Tắm trước đi. – Vâng. Thế là cuối cùng, tôi cởi quần áo trước, nhưng là cởi một mình trong phòng tắm. Khách sạn này là khách sạn bốn sao, có cả sữa tắm để để sẵn cho khách. Tôi biết người ta là đại gia nên chắc hẳn yêu cầu mình phải sạch sẽ thơm tho, thế nên tắm rất kỹ, ủ sữa tắm thơm lừng rồi mới quấn tạm một chiếc khăn tắm đi ra. Trung chỉ nhìn tôi vài giây rồi cũng vào trong phòng tắm, anh tắm rất nhanh, mười phút đã xong, lúc ra ngoài cũng chỉ quấn một chiếc khăn tắm . Trong lúc Trung tắm, tôi đã nhắn tin hỏi Tú Anh xem lần đầu tiên mình nên làm gì.
Nó hướng dẫn tôi kỹ càng, còn dặn tôi nếu đau quá thì dùng thuốc bôi trơn, hoặc nếu không có thuốc bôi trơn thì cứ thả lỏng người ra, nghĩ đến tiền nhiều vào để có thêm động lực. Tôi thấy Trung ra thì cố nở một nụ cười ngọt ngào: – Anh lại đây em lau đầu cho. Mới uống rượu xong mà gội đầu dễ bị cảm lắm. Trung không nói gì nhưng vẫn tiến lại, ngồi xuống giường cạnh tôi để tôi sấy khô tóc. Được mấy phút, tóc anh đã bắt đầu khô, tôi mới cất máy sấy đi rồi bắt đầu sờ soạng ngực anh, học theo Tú Anh dạy, thổi vào tai Huy mấy câu đàn ông thích nghe nhất: – Anh mệt chưa? Nằm xuống đi, để em massa cho anh. Tôi nói xong, tay đã vuốt ve hết khuôn ngực trần của Trung rồi bắt đầu lần mò xuống dưới, cởi chiếc khăn tắm quấn quanh hông của anh ra. Dưới sự kích thích của tay tôi, chỉ ít phút sau cuối cùng vật kia cũng cứng lên, Trung liếc mắt bảo tôi: – Đeo bao vào. – Vâng. Trong tủ ở đầu giường có bao cao su, đủ chủng loại, tôi chọn đại một cái hương chuối, bóc ra rồi lúng túng đeo vào cho Trung. Tôi không có kinh nghiệm nên đeo mãi không được, cuối cùng anh giật lấy bao cao su trong tay tôi rồi tự đeo, sau đó ấn tôi xuống giường......................................................................................................................................

5.jpg5.jpg
 
T viết luôn chap 4 cho các mày vì thực ra t viết r nhưng mà nó cứ báo chap 3 dài quá làm tao phải ra thêm cái này , làm dài thêm quá trình của t , bực vclin , để nói MT cho up dài mới dc
Chap 4 :
Thì ra nàng còn trinh thật , 2 đứa còn trinh bán lấy nhau , tôi ấn nàng xuống giường , khẽ đè nàng ra lật tung tấm khăn tắm , tôi thở gấp , khẽ thì thầm vào tai nàng "Cho anh nhé ..............."
Một cơ thể trắng nõn mịn màng đã lộ ra trước mắt anh, nàng có cái bụng phẳng lì thon thả và có hai bầu vú căng tròn cùng với hai núm vú đỏ hồng tươi nguyên ........... Thú tính tôi nổi lên , tôi vận dụng hết những gì mình biết qua những lần lén đọc truyện xxx với thằng Lâm Tay trái đặt sau gáy em để ghì sát em vào tôi còn tay phải đã luồn xuống mông xoa mạnh qua quần xilip của em. Không vội vàng tôi cứ xoa như vậy một lúc rồi mới từ từ luồn vào trong. Em kiễng chân lên để tăng thêm độ cao và cũng để cho tay tôi dễ hoạt động hơn. Tay tôi đã luồn vào trong, xoa nhẹ qua lớp quần mỏng rồi từ từ đưa xuống háng, em không có phản ứng gì mà chỉ hôn tôi mạnh hơn và hơi thở gấp gáp hơn , quần của em đã ướt sũng ( Cô nàng này cũng dâm thật :v ........................ ). Tôi luồn tay qua lớp vải quần, em trân người định đẩy tôi ra nhưng đã muộn. Tay tôi đã chạm được vào Lồn em, một thứ nước nhơn nhớt, âm ấm chảy đầy tay tôi. Em khẽ ư một tiếng trong cổ họng rồi mút lưỡi tôi mạnh hơn. Cứ thế tôi lấy ngón tay móc móc vào sâu thêm một chút, càng làm như vậy thì nước càng chảy ra nhiều hơn…..........................
Tôi nhắc lại : "Cho anh nhé " và rồi tôi thô bạo dâm thật mạnh
.................................................................................................................................................................................................................................................................
Một cơn đau xé lòng đem tôi trở lại với thực tại , kéo tôi ra khỏi những cảm xúc thật kì lạ vừa mới xuất hiện , nước mắt tràn ra ,
Đây là lần đầu tiên của tôi, lần đầu tiên của một đứa con gái chỉ mới hai mươi tuổi, làm gái tiếp khách trong quán Karaoke nhưng chưa từng ngủ với đàn ông bao giờ. Tôi đau đến mức mặt mày tái xanh tái mét.
Lúc tấm màng mỏng manh tôi giữ gìn suốt bao nhiêu năm, chịu đựng bao tủi nhục để mong sao khi đi lấy chồng, chồng có cái để tôn trọng mình rách toang, máu chảy xuống đùi, cũng là lúc nước mắt tôi rơi xuống.
Tôi nhớ những lần đi rửa bát thuê bị chủ quán hắt cả tô canh vào mặt, nhớ lúc đi xin việc làm suýt bị chủ nhà hiếp, nhớ những khi đi quét rác nửa đêm bị bọn thanh niên trêu chọc, nhớ cả những lần ở trong phòng hát, khách cố tình nhét tiền rồi tranh thủ sờ soạng ngực tôi, gạ gẫm tôi đi tăng hai… Tôi đã chịu được tất cả, nhưng giờ thì hết rồi… Cuối cùng tôi cũng bán trinh cho người ta rồi, bước chân vào con đường làm gái rồi. Đặt chân vào con đường nhơ nhớp này, biết ngày nào mới thoát nổi ra để làm lại cuộc đời??? Trung nhìn thấy tôi khóc nhưng không nói gì, chỉ chú ý đến mỗi việc hoạt động phần thân dưới. Anh hùng hục ra vào, bụng thúc vào bụng tôi phát ra những tiếng kêu da thịt đặc trưng của tình dục, máu hay nước mắt của tôi cũng không quan tâm… bởi vì tôi là gái, tôi là đứa bán trinh, tâm trạng hay cảm xúc của tôi thì liên quan gì đến sự hưng phấn của anh? Chỉ cần tôi là dụng cụ để anh thỏa mãn là được.
.....................................................................................................................................................................................................................................
Trong tôi như xuất hiện một cảm xúc mới , tôi khẽ xót thương cho cô gái ấy , cuộc sống chắc là cơ cực lắm . Thế nhưng rồi tôi tỉnh lại ngay . Có gì để xót thương một con đĩ cơ chứ , cô ta bán và mày mua , chỉ thế thôi .
..................................................................................................................................................................................................................................................
Chúng tôi im lặng làm tình, trong phòng chỉ có tiếng thở dốc và tiếng da thịt va chạm. Một lúc lâu sau, cuối cùng Trung cũng mới chịu giải phóng, anh ấn mạnh hông mấy cái quyết liệt rồi nhấn một cú thật sâu, cuối cùng dừng hẳn.
Trung lạnh lùng rút ra, cầm bao cao su ném vào thùng rác rồi nằm xuống. Tôi thấy vẻ mặt anh thế, sợ anh không hài lòng nên nói:
– Em xin lỗi anh ạ. Em chưa có kinh nghiệm nên…
Không đợi tôi nói hết câu, Huy đã ngắt lời:
-Còn trinh thật à?
– Vâng.
Tôi nghĩ chắc Trung cũng từng ngủ với không ít đàn bà thế nên mới hỏi vậy. Màng trinh có thể vá được, nhưng lúc quan hệ, rộng hay thít chặt là đàn ông biết ngay, lúc nãy Trung đâm vào, cũng chật vật lắm mới cho hết vào được, tôi chưa ngủ với đàn ông bao giờ, chặt chẽ là đúng rồi.
Trung cầm điện thoại, chuyển vào tài khoản tôi một trăm triệu. Xong xuôi, anh nói:
– Anh chuyển cho em một trăm triệu, đây là tiền mua trinh tối nay trả em.
...............................................................................................................................................................................................................

53405286_2113830082205731_2045358302182768640_n.webp
P/s: Hình mặn kéo chap nhạt nhé các mày
 
Top