Cũng tại đó tao nghèo vl. Nó đi làm gặp thằng đồng nghiệp trai SG, nhiều tuổi hơn tao, đi làm lâu rồi nên nó cắm sừng tao ấy màkhi bình yên người ta thường quên những lời thề trong giông bão
Mày lên chùa đi tu cùng tao ko, đừng lấy vợCứ từ từ coi duyên nó tới thì lấy
Không. Mày tu 1 mình đi. Tao vẫn còn thèm ăn thịt và đ..ịt...Mày lên chùa đi tu cùng tao ko, đừng lấy vợ![]()
Nhớ bỏ phong bì mừng cưới chứ màyNhớ đến đám cưới nó, ăn mặc thật đẹp nhé
Cảm ơn bạn nhé! à tao tàu ngầm trên này lâu rồi hóng chuyện của anh em ở đây nhưng mới lập nick.Mày là thằng đàn ông đáng nể, thứ nhất vì mày sẵn sàng làm mọi thứ vì người mình yêu mà ko nề hà gian khổ, thứ hai là khi bị phản bội mày đã dứt khoát ngay lập tức chứ ko bi lụy nuối tiếc.
Còn cảm xúc lẫn lộn của hiện tại là sự phản ứng bình thường, có khi là hoài niệm cho những phần kỷ niệm đẹp đẽ, tiếc thương cho chính bản thân mình của thời gian trước, nhưng tuyệt đối tao nghĩ mày ko có tiếc nuối, hãy hiểu rõ cảm xúc của mình. Con chó con mèo hay một đồ vật cũ dùng lâu bỏ đi còn thấy tiếc, huống chi là cả một quảng thời đời trai trẻ hết mình.
Ngẩng cao đầu và hướng tới tương lai tươi đẹp bạng xứng đáng có được nhé, thân mến!
P/s: Hy vọng bạng ko phải nick clone của tml @Concusokute![]()
Chào anh em! Tâm sự xíu...
Nó là tình đầu của tao. Yêu nhau từ hồi cấp 3, cũng bên nhau được gần 8 năm.
Học xong ra trường, khổ vl. Nó thất nghiệp nên tao đón nó về ở cùng. Tao đi làm lương được mỗi 4tr. Hai đứa sống đéo được nên tao bỏ việc đi ra cảng bốc vác. Vất vả vl nhưng vẫn cố. Có khi đang đêm, ngta gọi cũng dậy phi xe đi. Bù lại tháng cũng được hơn chục củ. Rồi bữa nào không đi bốc vác thì đi bưng bê tiệc cưới hoặc phát tờ rơi,...
Nói chung, cứ có việc là tao đi làm. Để 2 đứa đủ sống và gom tiền cho nó đi học mấy khóa tiếng anh. Rồi nó cũng có việc làm nên tao cũng nghĩ đi bốc vác. Tao cũng đi làm nhưng lương thì thấp tẹt. Hai đứa động viên nhau cố gắng.
Đã từng, luôn nghĩ rằng nó là sẽ là vợ mình. Nhưng không! Đi làm được ít bữa, thì tao phát hiện nó đang đong đưa với thằng đồng nghiệp. Bất ngờ chưa??? Tao chia tay luôn!
DM đời! Trong cái cảnh nghèo khổ mà lại còn bị phản bội thì cái sự chua chát và cay đắng nó sẽ nhân lên gấp bội. Ban ngày, đi làm vẫn tỏ ra bình thường nhưng tối về nằm co ro 1 mình trên cái mảnh chiếu rách trong cái phòng trọ tồi tàn. Chỉ thấy đắng cay với tủi hờn! Đéo phải khóc lóc gì mà cổ thì cứ nghẹn lại rồi nước mắt nó cứ chảy ướt cả cái gối. Vl thế chứ.
Cuộc đời tao không bao giờ coi thường ai. Nhưng sau chia tay, tao thấy khinh bỉ nó vô cùng!
Đến giờ cũng chia tay được 5 năm rồi. Cứ nghĩ mình sẽ đéo quan tâm đến chuyện nó sẽ sống hay chết ra sao. Thế mà giờ biết nó sắp lấy chồng thì từ sáng tới giờ cảm xúc cứ lẫn lộn thế đéo nào ấy!
Anh em, có thằng nào như tao không?
M địt miễn phí mấy năm. Thôi cứ coi như xong.Chào anh em! Tâm sự xíu...
Nó là tình đầu của tao. Yêu nhau từ hồi cấp 3, cũng bên nhau được gần 8 năm.
Học xong ra trường, khổ vl. Nó thất nghiệp nên tao đón nó về ở cùng. Tao đi làm lương được mỗi 4tr. Hai đứa sống đéo được nên tao bỏ việc đi ra cảng bốc vác. Vất vả vl nhưng vẫn cố. Có khi đang đêm, ngta gọi cũng dậy phi xe đi. Bù lại tháng cũng được hơn chục củ. Rồi bữa nào không đi bốc vác thì đi bưng bê tiệc cưới hoặc phát tờ rơi,...
Nói chung, cứ có việc là tao đi làm. Để 2 đứa đủ sống và gom tiền cho nó đi học mấy khóa tiếng anh. Rồi nó cũng có việc làm nên tao cũng nghĩ đi bốc vác. Tao cũng đi làm nhưng lương thì thấp tẹt. Hai đứa động viên nhau cố gắng.
Đã từng, luôn nghĩ rằng nó là sẽ là vợ mình. Nhưng không! Đi làm được ít bữa, thì tao phát hiện nó đang đong đưa với thằng đồng nghiệp. Bất ngờ chưa??? Tao chia tay luôn!
DM đời! Trong cái cảnh nghèo khổ mà lại còn bị phản bội thì cái sự chua chát và cay đắng nó sẽ nhân lên gấp bội. Ban ngày, đi làm vẫn tỏ ra bình thường nhưng tối về nằm co ro 1 mình trên cái mảnh chiếu rách trong cái phòng trọ tồi tàn. Chỉ thấy đắng cay với tủi hờn! Đéo phải khóc lóc gì mà cổ thì cứ nghẹn lại rồi nước mắt nó cứ chảy ướt cả cái gối. Vl thế chứ.
Cuộc đời tao không bao giờ coi thường ai. Nhưng sau chia tay, tao thấy khinh bỉ nó vô cùng!
Đến giờ cũng chia tay được 5 năm rồi. Cứ nghĩ mình sẽ đéo quan tâm đến chuyện nó sẽ sống hay chết ra sao. Thế mà giờ biết nó sắp lấy chồng thì từ sáng tới giờ cảm xúc cứ lẫn lộn thế đéo nào ấy!
Anh em, có thằng nào như tao không?
Tao cũng từng giống hoàn cảnh mày, nhưng thôi nghĩ thoáng lên, đc đọt vk thằng khác là đc rồiChào anh em! Tâm sự xíu...
Nó là tình đầu của tao. Yêu nhau từ hồi cấp 3, cũng bên nhau được gần 8 năm.
Học xong ra trường, khổ vl. Nó thất nghiệp nên tao đón nó về ở cùng. Tao đi làm lương được mỗi 4tr. Hai đứa sống đéo được nên tao bỏ việc đi ra cảng bốc vác. Vất vả vl nhưng vẫn cố. Có khi đang đêm, ngta gọi cũng dậy phi xe đi. Bù lại tháng cũng được hơn chục củ. Rồi bữa nào không đi bốc vác thì đi bưng bê tiệc cưới hoặc phát tờ rơi,...
Nói chung, cứ có việc là tao đi làm. Để 2 đứa đủ sống và gom tiền cho nó đi học mấy khóa tiếng anh. Rồi nó cũng có việc làm nên tao cũng nghĩ đi bốc vác. Tao cũng đi làm nhưng lương thì thấp tẹt. Hai đứa động viên nhau cố gắng.
Đã từng, luôn nghĩ rằng nó là sẽ là vợ mình. Nhưng không! Đi làm được ít bữa, thì tao phát hiện nó đang đong đưa với thằng đồng nghiệp. Bất ngờ chưa??? Tao chia tay luôn!
DM đời! Trong cái cảnh nghèo khổ mà lại còn bị phản bội thì cái sự chua chát và cay đắng nó sẽ nhân lên gấp bội. Ban ngày, đi làm vẫn tỏ ra bình thường nhưng tối về nằm co ro 1 mình trên cái mảnh chiếu rách trong cái phòng trọ tồi tàn. Chỉ thấy đắng cay với tủi hờn! Đéo phải khóc lóc gì mà cổ thì cứ nghẹn lại rồi nước mắt nó cứ chảy ướt cả cái gối. Vl thế chứ.
Cuộc đời tao không bao giờ coi thường ai. Nhưng sau chia tay, tao thấy khinh bỉ nó vô cùng!
Đến giờ cũng chia tay được 5 năm rồi. Cứ nghĩ mình sẽ đéo quan tâm đến chuyện nó sẽ sống hay chết ra sao. Thế mà giờ biết nó sắp lấy chồng thì từ sáng tới giờ cảm xúc cứ lẫn lộn thế đéo nào ấy!
Anh em, có thằng nào như tao không?
cũng may là mày chưa lấy nó.con đàn bà nhanh quên tình nghĩa thế nó không xứng đáng với mày người anh em ak.giả sử mày có lấy được nó đi chăng nữa thì nó cũng sẽ bỏ mày mà ra đi trong nghèo khó thôi.việc bây giờ của mày là chỉn chu lại đầu óc lo lập nghiệp đi.thay vì cứ ngồi đấy mà nghĩ ngợi thì sẻ có ngày lại nhảy cầu mất thôi. một khi mày có sự nghiệp rồi thì muốn tiên còn được chứ tính gì con đĩ mày dùng rồi đấy nữaChào anh em! Tâm sự xíu...
Nó là tình đầu của tao. Yêu nhau từ hồi cấp 3, cũng bên nhau được gần 8 năm.
Học xong ra trường, khổ vl. Nó thất nghiệp nên tao đón nó về ở cùng. Tao đi làm lương được mỗi 4tr. Hai đứa sống đéo được nên tao bỏ việc đi ra cảng bốc vác. Vất vả vl nhưng vẫn cố. Có khi đang đêm, ngta gọi cũng dậy phi xe đi. Bù lại tháng cũng được hơn chục củ. Rồi bữa nào không đi bốc vác thì đi bưng bê tiệc cưới hoặc phát tờ rơi,...
Nói chung, cứ có việc là tao đi làm. Để 2 đứa đủ sống và gom tiền cho nó đi học mấy khóa tiếng anh. Rồi nó cũng có việc làm nên tao cũng nghĩ đi bốc vác. Tao cũng đi làm nhưng lương thì thấp tẹt. Hai đứa động viên nhau cố gắng.
Đã từng, luôn nghĩ rằng nó là sẽ là vợ mình. Nhưng không! Đi làm được ít bữa, thì tao phát hiện nó đang đong đưa với thằng đồng nghiệp. Bất ngờ chưa??? Tao chia tay luôn!
DM đời! Trong cái cảnh nghèo khổ mà lại còn bị phản bội thì cái sự chua chát và cay đắng nó sẽ nhân lên gấp bội. Ban ngày, đi làm vẫn tỏ ra bình thường nhưng tối về nằm co ro 1 mình trên cái mảnh chiếu rách trong cái phòng trọ tồi tàn. Chỉ thấy đắng cay với tủi hờn! Đéo phải khóc lóc gì mà cổ thì cứ nghẹn lại rồi nước mắt nó cứ chảy ướt cả cái gối. Vl thế chứ.
Cuộc đời tao không bao giờ coi thường ai. Nhưng sau chia tay, tao thấy khinh bỉ nó vô cùng!
Đến giờ cũng chia tay được 5 năm rồi. Cứ nghĩ mình sẽ đéo quan tâm đến chuyện nó sẽ sống hay chết ra sao. Thế mà giờ biết nó sắp lấy chồng thì từ sáng tới giờ cảm xúc cứ lẫn lộn thế đéo nào ấy!
Anh em, có thằng nào như tao không?
đ/c bí thơ tổng vẫn dồi dào sức khoẻ chứ, còm mên chuẩn phết, hay ứng cử 5 năm nữa đi, năm 96 tuyên bố 2020 đông lào là nước công nghiệp hiện đại rồi, ơn giời!Cái kinh nghiệm của tao là bản thân mình là trên hết, hy sinh vì người khác thì d bao giờ người ta coi đó là ơn huệ để nhớ đâu mà quy đó là trách nhiệm m phải làm, kể cả người thân nhé chứ đừng nói là người yêu.
Cho nên m kệ cmn đi, suy nghĩ để trong đầu làm gì, bản chất đàn bà nó là giống sống cảm tính. M có tin thì cũng phải để 1 vài phần cho mình lùi chứ không tin 100% dc
Mạnh mẽ lên . Mày đàn ông đấyChào anh em! Tâm sự xíu...
Nó là tình đầu của tao. Yêu nhau từ hồi cấp 3, cũng bên nhau được gần 8 năm.
Học xong ra trường, khổ vl. Nó thất nghiệp nên tao đón nó về ở cùng. Tao đi làm lương được mỗi 4tr. Hai đứa sống đéo được nên tao bỏ việc đi ra cảng bốc vác. Vất vả vl nhưng vẫn cố. Có khi đang đêm, ngta gọi cũng dậy phi xe đi. Bù lại tháng cũng được hơn chục củ. Rồi bữa nào không đi bốc vác thì đi bưng bê tiệc cưới hoặc phát tờ rơi,...
Nói chung, cứ có việc là tao đi làm. Để 2 đứa đủ sống và gom tiền cho nó đi học mấy khóa tiếng anh. Rồi nó cũng có việc làm nên tao cũng nghĩ đi bốc vác. Tao cũng đi làm nhưng lương thì thấp tẹt. Hai đứa động viên nhau cố gắng.
Đã từng, luôn nghĩ rằng nó là sẽ là vợ mình. Nhưng không! Đi làm được ít bữa, thì tao phát hiện nó đang đong đưa với thằng đồng nghiệp. Bất ngờ chưa??? Tao chia tay luôn!
DM đời! Trong cái cảnh nghèo khổ mà lại còn bị phản bội thì cái sự chua chát và cay đắng nó sẽ nhân lên gấp bội. Ban ngày, đi làm vẫn tỏ ra bình thường nhưng tối về nằm co ro 1 mình trên cái mảnh chiếu rách trong cái phòng trọ tồi tàn. Chỉ thấy đắng cay với tủi hờn! Đéo phải khóc lóc gì mà cổ thì cứ nghẹn lại rồi nước mắt nó cứ chảy ướt cả cái gối. Vl thế chứ.
Cuộc đời tao không bao giờ coi thường ai. Nhưng sau chia tay, tao thấy khinh bỉ nó vô cùng!
Đến giờ cũng chia tay được 5 năm rồi. Cứ nghĩ mình sẽ đéo quan tâm đến chuyện nó sẽ sống hay chết ra sao. Thế mà giờ biết nó sắp lấy chồng thì từ sáng tới giờ cảm xúc cứ lẫn lộn thế đéo nào ấy!
Anh em, có thằng nào như tao không?
thế sao h còn sốcĐau khổ đéo đâu. Đoạn nằm đau khổ là lúc mới chia tay. Mày hiểu sai ý tao viết rồi tml ạ
Ờ chuẩn. Lúc mới bị nó phản bội, tao thấy đó là điều rất tồi tệ. Nhưng giờ tao lại thấy đó ilà điều tốt. Sau chia tay, nó như 1 bước ngoặt, 1 sự khích lệ cho tao vậy. Tao không giỏi giang gì so vs người khác nhưng tao rất biết cố gắng. Vậy nên giờ tao cũng khá hơn nhiều rồi. Chưa giàu nhưng chắc chắn là không nghèo.cũng may là mày chưa lấy nó.con đàn bà nhanh quên tình nghĩa thế nó không xứng đáng với mày người anh em ak.giả sử mày có lấy được nó đi chăng nữa thì nó cũng sẽ bỏ mày mà ra đi trong nghèo khó thôi.việc bây giờ của mày là chỉn chu lại đầu óc lo lập nghiệp đi.thay vì cứ ngồi đấy mà nghĩ ngợi thì sẻ có ngày lại nhảy cầu mất thôi. một khi mày có sự nghiệp rồi thì muốn tiên còn được chứ tính gì con đĩ mày dùng rồi đấy nữa
mày mặt dày vãi. Chỉ biết húp không con ngtaThời trẻ tao củng quen tùm lum em nhưng đèo tăng cho em nào cái gì cả , kể cái bông hay cái gì đó cũng ko , chỉ tặng mỗi cái con cặc của tao là chính các em cứ a thích gì e chiều thì tao cương lên cho bú lấy bú để . Chỉ giờ già quen gái trẻ thì phải giúp đỡ các em chút kinh tế .
Sao gọi húp ko thời trẻ trâu tao bất cần con nào iu tao tao iu lại tao rủ đi chịch dc thì đi ko tao lại cho phắn , mãi tận bây giờ nhiều con tao gặp lại còn trách móc tao sao hồi đó a ko nói iu em , tao mới kêu hồi đó e nói thích anh mà đéo cho a chịch thì thôi a kiếm con khác rảnh loz đâu haha tới giờ tao vợ 2 con thì lại cho tao ịch , đúng đờimày mặt dày vãi. Chỉ biết húp không con ngta
mày đọc mà vội vàng vl nên ko hiểu chuyện tao viết. "manh chiếu rách và phòng trọ" là lúc mới bị nó cắm sừng ông thần ơi. Giờ tao đéo còn nghèo nữa nhé. Còn chuyện tao đạt dc những gì thì tao không khoe khoang ra ở đây.Ở đời đéo biết đc.nhưng chia tay 5 năm mà mày ko làm đc gì để nó hối hận mà vui vẻ hạnh phúc lấy ck,mày chấp nhận đi vì nó đúng.hp ko phải quẩn quanh manh chiếu rách phòng trọ đâu.
Làm gì có đàn ông lào luôi phò dư vậy được bạn, đi bốc vác để nuôi phò?