Lần trước viết ít, lần này viết dài hơn nhé 
Theo quan điểm của xã hội thì tình thân là rất quan trọng, tình mẫu tử, vợ chồng, bạn bè, ...cho tới mọi mối quan hệ trong xã hội đều cần coi trọng.
Nhưng theo quan điểm của Phật giáo thì càng thân tình càng nhiều đau khổ theo sau.
Trong Kinh Tương ưng thuộc bộ kinh nguyên thủy Nikaya đức Phật có thuyết rằng:
"Sầu than và đau khổ
Tranh cãi có trên đời
Do thân ái mà có
Không thân ái thì không"
Ý ở đây rằng, có thân ái thì sẽ có đau khổ và tranh cãi. Ví như ta đẻ ra đứa con, ta yêu quý nó, nhưng tới một ngày nó đau ốm, hoặc tai nạn mà lìa đời, thì sau cái hạnh phúc có con cái là cái đau khổ khi nó có mệnh hệ gì. Ngay cả những mối quan hệ ít gần gũi hơn như bạn bè, thân quyến, họ hàng nội mạc.. nếu họ có mất mát tài sản, mất mát người thân, hay bệnh hoạn không phương cứu chữa thì ta cũng buồn và khổ lây một phần nỗi khổ của họ. Rồi khi những mối quan hệ ấy không còn tốt đẹp, thì dẫn tới tranh cãi, rồi chém giết bất kể là máu mủ ruột già hay là anh em xã hội. Cái này thì sảy ra suốt.
Từ đó đức Phật nêu cao cái "Dũng" của bậc hành giả dám từ bỏ mọi thứ thuộc hồng trần để đi tu hành cực khổ. Đó là từ bỏ gia đình, sống không gia đình, từ bỏ vật chất, sống không vật chất, từ bỏ người hầu, từ bỏ mọi mối quan hệ thân thích, sống ko có quan hệ, không ràng buộc bất cứ một ai. Bậc hành giả từ bỏ nơi nhộn nhịp nhiều thú vui, bậc ấy ưa thích nơi hoang vắng như rừng hoang, nghĩa địa, nhà hoang, chu tâm tu hành và hành thiền để tâm được định mà không dính tới hồng trần.
Nghe thì thấy vô lý, nhưng ví như thời hiện đại bây giờ, để tu hành, mà vị ấy cầm smartphone mỗi ngày face time với người thân, vẫn phải để ý, quan tâm tới sự việc gia đình, họ hàng, dòng tộc, vẫn phải cập nhật tình hình thế sự mỗi ngày thì đầu óc luôn phải vướng mắc vào việc thế gian nhỏ nhặt, khi ấy tâm sao mà định được. Tâm không định thì không thể hành thiền, không thể hành thiền thì trí tuệ không sanh khởi. Cho nên những bậc chân tu thường là những người độc cư, sống đời sống viễn ly, ẩn mình nơi rừng hoang tu tập.
Cho nên giờ mà mấy cái vị sư hay livestream tiktok, giảng giải tâm lý tuổi hồng, giảng giải những vấn đề cuộc sống, đạo đức sinh hoạt tầm thường, rồi có đội ngũ quay video để up lên mạng xã hội thì 99,9% là những vị vẫn tiếp xúc với đời sống phàm phu hằng ngày, hằng giờ. Cho nên dù có cạo tóc khoác áo tu thì vẫn chỉ là kẻ phàm phu, không chứng được quả vị tối thiểu trong 4 quả vị bậc thánh nhân.

Theo quan điểm của xã hội thì tình thân là rất quan trọng, tình mẫu tử, vợ chồng, bạn bè, ...cho tới mọi mối quan hệ trong xã hội đều cần coi trọng.
Nhưng theo quan điểm của Phật giáo thì càng thân tình càng nhiều đau khổ theo sau.
Trong Kinh Tương ưng thuộc bộ kinh nguyên thủy Nikaya đức Phật có thuyết rằng:
"Sầu than và đau khổ
Tranh cãi có trên đời
Do thân ái mà có
Không thân ái thì không"
Ý ở đây rằng, có thân ái thì sẽ có đau khổ và tranh cãi. Ví như ta đẻ ra đứa con, ta yêu quý nó, nhưng tới một ngày nó đau ốm, hoặc tai nạn mà lìa đời, thì sau cái hạnh phúc có con cái là cái đau khổ khi nó có mệnh hệ gì. Ngay cả những mối quan hệ ít gần gũi hơn như bạn bè, thân quyến, họ hàng nội mạc.. nếu họ có mất mát tài sản, mất mát người thân, hay bệnh hoạn không phương cứu chữa thì ta cũng buồn và khổ lây một phần nỗi khổ của họ. Rồi khi những mối quan hệ ấy không còn tốt đẹp, thì dẫn tới tranh cãi, rồi chém giết bất kể là máu mủ ruột già hay là anh em xã hội. Cái này thì sảy ra suốt.
Từ đó đức Phật nêu cao cái "Dũng" của bậc hành giả dám từ bỏ mọi thứ thuộc hồng trần để đi tu hành cực khổ. Đó là từ bỏ gia đình, sống không gia đình, từ bỏ vật chất, sống không vật chất, từ bỏ người hầu, từ bỏ mọi mối quan hệ thân thích, sống ko có quan hệ, không ràng buộc bất cứ một ai. Bậc hành giả từ bỏ nơi nhộn nhịp nhiều thú vui, bậc ấy ưa thích nơi hoang vắng như rừng hoang, nghĩa địa, nhà hoang, chu tâm tu hành và hành thiền để tâm được định mà không dính tới hồng trần.
Nghe thì thấy vô lý, nhưng ví như thời hiện đại bây giờ, để tu hành, mà vị ấy cầm smartphone mỗi ngày face time với người thân, vẫn phải để ý, quan tâm tới sự việc gia đình, họ hàng, dòng tộc, vẫn phải cập nhật tình hình thế sự mỗi ngày thì đầu óc luôn phải vướng mắc vào việc thế gian nhỏ nhặt, khi ấy tâm sao mà định được. Tâm không định thì không thể hành thiền, không thể hành thiền thì trí tuệ không sanh khởi. Cho nên những bậc chân tu thường là những người độc cư, sống đời sống viễn ly, ẩn mình nơi rừng hoang tu tập.
Cho nên giờ mà mấy cái vị sư hay livestream tiktok, giảng giải tâm lý tuổi hồng, giảng giải những vấn đề cuộc sống, đạo đức sinh hoạt tầm thường, rồi có đội ngũ quay video để up lên mạng xã hội thì 99,9% là những vị vẫn tiếp xúc với đời sống phàm phu hằng ngày, hằng giờ. Cho nên dù có cạo tóc khoác áo tu thì vẫn chỉ là kẻ phàm phu, không chứng được quả vị tối thiểu trong 4 quả vị bậc thánh nhân.