• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Live Phật Thích Ca và Phật A di đà

Nói thế này dễ hiểu nhé, cái Phật pháp của ông Phật Tổ Như Lai là Phật giáo nam tông, và Phật giáo nam tông không phải tôn giáo. Bởi ông Phật Tổ Như Lai chỉ giảng cách tu hành, cách thoát khỏi sinh, lão, bệnh, tử. Không tuyên truyền thần thánh.
Còn cái ông Tiếp Dẫn Phật tổ thuộc Phật giáo bắc tông, không liên quan đến Phật giáo nam tông.
Phật giáo nam tông và Phật giáo bắc tông đều do ông Phật Tổ Như Lai khai sáng ra.
 
Sửa lần cuối:
Theo lịch sử thì Phật Thích Ca là có thật, ông là người sáng tạo ra đạo Giải Thoát còn đc gọi là đạo phật, còn những vị Phật khác đa phần là do ảnh hưởng văn hoá và tầng lớp cai trị nên sản sinh ra những vị Phật khác, có thể nói là những vị Phật trong tưởng tượng hoặc mang hình tượng cao quý nào đó nên người ta nghĩ ra để dễ truyền đạo
 
Nói thế này dễ hiểu nhé, cái Phật pháp của ông Phật Tổ Như Lai là Phật giáo nam tông, và Phật giáo nam tông không phải tôn giáo. Bởi ông Phật Tổ Như Lai chỉ giảng cách tu hành, cách thoát khối sinh, lão, bệnh, tử. Không tuyên truyền thần thánh.
Còn cái ông Tiếp Dẫn Phật tổ thuộc Phật giáo bắc tông, không liên quan đến Phật giáo nam tông.
Tâm thần mà hay nói quá
 
Đạo giáo khi tới một quốc gia sẽ biến hóa cho phù hợp với văn hóa của quốc gia đó, và qua thời gian sẽ thay đổi phù hợp với trí tuệ và nhận thức của người dân thời điểm hiện tại. Như Nam Tông, Bắc Tông, Mật Tông, Thiền Tông, Hòa Hảo, Cao Đài v.v.... ngay cả nơi cội nguồn của Phật giáo là Ấn Độ thì Phật Giáo nguyên thủy gần như không còn. Cho nên chấp niệm về cái nào trước cái nào sau chỉ là tư tưởng của kẻ phàm phu hơn thua.
 
Nói thế này dễ hiểu nhé, cái Phật pháp của ông Phật Tổ Như Lai là Phật giáo nam tông, và Phật giáo nam tông không phải tôn giáo. Bởi ông Phật Tổ Như Lai chỉ giảng cách tu hành, cách thoát khối sinh, lão, bệnh, tử. Không tuyên truyền thần thánh.
Còn cái ông Tiếp Dẫn Phật tổ thuộc Phật giáo bắc tông, không liên quan đến Phật giáo nam tông.
Vậy sao ông kia lại gọi bên này là Tiểu thừa? Có phải ý muốn coi thường k hay ntn trong khi Phật Thích Ca giáo lý thâm sâu hơn
 
Đạo giáo khi tới một quốc gia sẽ biến hóa cho phù hợp với văn hóa của quốc gia đó, và qua thời gian sẽ thay đổi phù hợp với trí tuệ và nhận thức của người dân thời điểm hiện tại. Như Nam Tông, Bắc Tông, Mật Tông, Thiền Tông, Hòa Hảo, Cao Đài v.v.... ngay cả nơi cội nguồn của Phật giáo là Ấn Độ thì Phật Giáo nguyên thủy gần như không còn. Cho nên chấp niệm về cái nào trước cái nào sau chỉ là tư tưởng của kẻ phàm phu hơn thua.
t chỉ thắc măc Phật A Di Đà nếu truyền bá theo pháp môn tịnh độ cũng chỉ là tăng thêm số co nhang như vn là đa số. Chẳng ai hiểu bát chánh đạo, tứ diệu đế mà chỉ dựa vào tha lực. Vậy thì truyền bá vậy có giúp con người bớt khổ k
 
Nói thế này dễ hiểu nhé, cái Phật pháp của ông Phật Tổ Như Lai là Phật giáo nam tông, và Phật giáo nam tông không phải tôn giáo. Bởi ông Phật Tổ Như Lai chỉ giảng cách tu hành, cách thoát khối sinh, lão, bệnh, tử. Không tuyên truyền thần thánh.
Còn cái ông Tiếp Dẫn Phật tổ thuộc Phật giáo bắc tông, không liên quan đến Phật giáo nam tông.
Ông này nói đúng này mày.
 
Tao thấy trên mạng nó có hai luồng ý kiến. Đối với môn phái tu nguyên thủy thì theo ông Thầy Thích Thông Lạc, một bên thì theo ông Thầy Thích Giác Khang. Ông Thích Thông Lạc thì nghe bảo cuối đời ông tự diệt, biết được ngày giờ chết của mình và tự dừng hơi thở, chết một cách nhẹ nhàng. Ông Thích Giác Khang giảng rất hay nhưng nghe bảo cuối đời chết cũng khó. Trong kinh cũng có nói là nếu tu đúng thì sẽ thoát khỏi sinh tử luân hồi và sẽ biết được ngày giờ chết của mình làm chủ được lúc chết. Nên có phần nào đó ông Thích Thông Lạc với phương pháp của ông đúng.

Thêm một ý kiến khác, mày bảo cứ niệm "A Di Đà Phật" mà lại giải thoát thì cần gì học các chân lý làm gì cũng không hẳn đúng. Trong kinh bảo là nhất niệm, nếu mày đọc chú đại bi hoặc các chú quan trọng của kinh Đại Thừa. Ban đầu vì nó dịch theo tiếng Hán và Phạn ra mày đọc rất khó nên chú tâm, nhưng khi mày thuộc rồi thì mày đọc trên miệng nhưng đầu mày lại nãy sinh ý niệm khác liên tục, rất khó để mà chú tâm vào trì chú, nên thật bảo mày niệm A Di Đà Phật mà trong đầu không có tạp niệm là rất khó.
 
Tao thấy trên mạng nó có hai luồng ý kiến. Đối với môn phái tu nguyên thủy thì theo ông Thầy Thích Thông Lạc, một bên thì theo ông Thầy Thích Giác Khang. Ông Thích Thông Lạc thì nghe bảo cuối đời ông tự diệt, biết được ngày giờ chết của mình và tự dừng hơi thở, chết một cách nhẹ nhàng. Ông Thích Giác Khang giảng rất hay nhưng nghe bảo cuối đời chết cũng khó. Trong kinh cũng có nói là nếu tu đúng thì sẽ thoát khỏi sinh tử luân hồi và sẽ biết được ngày giờ chết của mình làm chủ được lúc chết. Nên có phần nào đó ông Thích Thông Lạc với phương pháp của ông đúng.

Thêm một ý kiến khác, mày bảo cứ niệm "A Di Đà Phật" mà lại giải thoát thì cần gì học các chân lý làm gì cũng không hẳn đúng. Trong kinh bảo là nhất niệm, nếu mày đọc chú đại bi hoặc các chú quan trọng của kinh Đại Thừa. Ban đầu vì nó dịch theo tiếng Hán và Phạn ra mày đọc rất khó nên chú tâm, nhưng khi mày thuộc rồi thì mày đọc trên miệng nhưng đầu mày lại nãy sinh ý niệm khác liên tục, rất khó để mà chú tâm vào trì chú, nên thật bảo mày niệm A Di Đà Phật mà trong đầu không có tạp niệm là rất khó.
Vây ông Thông Lạc tu thế nào m? Chú Đại Bi theo t tìm hiểu chỉ là các hình tướng của Quan Thế Âm mà không có ý nghĩa cứu vớt hay vượt qua khổ ải. Nếu cứ đọc thế dù hiểu hết ý nghĩa cũng k làm dc gì
 
Vậy sao ông kia lại gọi bên này là Tiểu thừa? Có phải ý muốn coi thường k hay ntn trong khi Phật Thích Ca giáo lý thâm sâu hơn
Tiểu thừa chú trọng vào cá nhân mà tu tập để dẫn đến sự tự giác ngộ & tự giải thoát.
Đại thừa triết lý rộng lớn hơn với phương châm "cứu nhân độ thế"
Riêng cái triết lý đại thừa nó hay vì nó là sự cải cách của tiểu thừa. Nhưng vì nó mang tính cộng đồng quá lớn khiến sinh biến tướng theo thời gian. Ví dụ như làm từ thiện, cúng dường,...
 
Tao thấy trên mạng nó có hai luồng ý kiến. Đối với môn phái tu nguyên thủy thì theo ông Thầy Thích Thông Lạc, một bên thì theo ông Thầy Thích Giác Khang. Ông Thích Thông Lạc thì nghe bảo cuối đời ông tự diệt, biết được ngày giờ chết của mình và tự dừng hơi thở, chết một cách nhẹ nhàng. Ông Thích Giác Khang giảng rất hay nhưng nghe bảo cuối đời chết cũng khó. Trong kinh cũng có nói là nếu tu đúng thì sẽ thoát khỏi sinh tử luân hồi và sẽ biết được ngày giờ chết của mình làm chủ được lúc chết. Nên có phần nào đó ông Thích Thông Lạc với phương pháp của ông đúng.

Thêm một ý kiến khác, mày bảo cứ niệm "A Di Đà Phật" mà lại giải thoát thì cần gì học các chân lý làm gì cũng không hẳn đúng. Trong kinh bảo là nhất niệm, nếu mày đọc chú đại bi hoặc các chú quan trọng của kinh Đại Thừa. Ban đầu vì nó dịch theo tiếng Hán và Phạn ra mày đọc rất khó nên chú tâm, nhưng khi mày thuộc rồi thì mày đọc trên miệng nhưng đầu mày lại nãy sinh ý niệm khác liên tục, rất khó để mà chú tâm vào trì chú, nên thật bảo mày niệm A Di Đà Phật mà trong đầu không có tạp niệm là rất khó.
Mày có biết mục kiền liên chết như thế nào ko ?
 
. Nếu pháp môn tịnh độ đơn giản vậy chỉ cần niệm pháp danh vậy thì học các chân lý làm gì
Mấy ý kia m có thể tự nghiên cứu trên gg hoặc từ từ m sẽ liễu ngộ được tri kiến của riêng m.

T chỉ nói về pháp môn niệm phật. Hoàn toàn không đơn giản như m nghĩ.
Chỉ một câu adidas phật, À nhầm: "a di Đà phật". Niệm bất kể ngày đêm, một lòng hướng phật.
lúc vô thường cận tử nghiệp đến tâm không bị dẫn đi mà vẫn niệm được một câu a di đà phật. Niệm đến nhất tâm. Niệm đến vô niệm thì sẽ được vãn sanh cực lạc, cứu cánh niết bàn.

Thử bây giờ có ai đánh m một cái thôi m đã đòi đụ má người ta rồi chứ đừng nói đến việc bị nó đánh đến chết mà vẫn một lòng nhất tâm "A Di Đà Phật"

Còn m hỏi học chân lý làm gì?
Các chân lý pháp phật ở khắp mọi nơi.
Ngài trí giả đại sư giảng Chỉ một chữ "Diệu" thôi đã mất 3 tháng.
Huống hồ 4 chữ "adidas phật" phàm phu học cả đời này chưa chắc liễu ngộ thấu đạt
 
Theo lịch sử thì Phật Thích Ca là có thật, ông là người sáng tạo ra đạo Giải Thoát còn đc gọi là đạo phật, còn những vị Phật khác đa phần là do ảnh hưởng văn hoá và tầng lớp cai trị nên sản sinh ra những vị Phật khác, có thể nói là những vị Phật trong tưởng tượng hoặc mang hình tượng cao quý nào đó nên người ta nghĩ ra để dễ truyền đạo
Phật cũng có bản auth và bản rep luôn hả mày
 
1. Đức Phật Thích Ca có nhắc đến Phật A Di Đà không? Pháp môn Tịnh Độ có phải do Đại Thừa thêm thắt không ?

Phật A Di Đà là một vị Phật quan trọng trong truyền thống Phật giáo Đại Thừa, đặc biệt trong Tịnh Độ Tông. Tuy nhiên, trong kinh điển Pali nguyên thủy của Phật giáo Nguyên Thủy (Theravāda), không có đề cập đến Phật A Di Đà. Kinh điển Pali chủ yếu ghi lại lời dạy của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, vị Phật lịch sử duy nhất được công nhận trong truyền thống này.

Theo các nghiên cứu, Phật A Di Đà lần đầu tiên được nhắc đến trong Kinh Vô Lượng Thọ, một kinh thuộc hệ thống kinh điển Đại Thừa. Các bằng chứng khảo cổ chỉ tìm thấy kinh này và các ghi chép về Phật A Di Đà vào khoảng thế kỷ 1 trước Công nguyên, dẫn đến tranh cãi về nguồn gốc của niềm tin này.

Do đó, có thể nói rằng Phật A Di Đà là một khái niệm xuất hiện sau này trong Phật giáo Đại Thừa, và không được đề cập trong kinh điển Pali nguyên thủy của Phật giáo Nguyên Thủy. Đức Phật Thích Ca Mâu Ni là vị Phật lịch sử duy nhất được ghi nhận trong truyền thống Nguyên Thủy.

Trong kinh điển Phật giáo Đại thừa, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã giới thiệu về Đức Phật A Di Đà và cõi Tây Phương Cực Lạc. Cụ thể, trong kinh A Di Đà, Đức Phật Thích Ca đã mô tả về cõi nước của Phật A Di Đà và khuyến khích chúng sinh niệm danh hiệu Ngài để được vãng sinh về cõi Cực Lạc.

2. Nếu pháp môn Tịnh Độ đơn giản chỉ cần niệm danh hiệu Phật, thì học các chân lý làm gì?

Pháp môn Tịnh Độ nhấn mạnh việc niệm danh hiệu Phật A Di Đà với lòng tin sâu sắc, nguyện vãng sinh và thực hành đúng đắn để đạt được sự giải thoát. Tuy nhiên, việc học và hiểu các giáo lý Phật giáo giúp người tu hành có nền tảng vững chắc, tăng trưởng trí tuệ và định lực, hỗ trợ cho việc niệm Phật đạt hiệu quả cao hơn. Do đó, việc học các chân lý và thực hành niệm Phật không mâu thuẫn mà bổ trợ lẫn nhau trên con đường tu tập.

Ngoài ra, việc niệm A Di Đà cũng khá tương tự với việc niệm Chúa Jesus :

Niệm Phật A Di Đà:
Trong Phật giáo Tịnh Độ, việc niệm danh hiệu Phật A Di Đà nhằm mục đích được vãng sinh về cõi Tây Phương Cực Lạc sau khi qua đời. Phật A Di Đà được xem là biểu tượng của ánh sáng và trí tuệ vô lượng, và việc niệm danh hiệu Ngài giúp người tu hành thanh tịnh tâm hồn và hướng tới sự giải thoát.

Niệm Chúa Jesus: Trong Kitô giáo, việc cầu nguyện và niệm danh Chúa Jesus nhằm mục đích thiết lập mối quan hệ cá nhân với Ngài, tìm kiếm sự tha thứ và hướng dẫn trong cuộc sống. Chúa Jesus được xem là Đấng Cứu Thế, và niềm tin vào Ngài mang lại sự cứu rỗi và cuộc sống vĩnh cửu cho tín đồ.
 
Mày nên chọn một phương pháp phù hợp với bản thân?
TU là SỬA, ĐẠO là ĐƯỜNG.

Ngày xưa có nhiều người không rành thật sự về tiếng Hán và Phạn nên dịch kinh sách nhiều khi không có chuẩn, ví dụ câu "Án ma ni bát mê hồng", tao tin ae xam ít nhất nghe qua câu này một lần.

Nhưng tao tin là cũng không nhiều người hiểu được ý nghĩa sâu xa của nó. Câu đúng phải là "Um mani pabme hum" trong đó từ Um và Hum nếu đọc nó phải rung lên, từ UM nó có trong khi mày xoay tiếng chuông Tây Tạng ấy, là từ AUM, nó có tác dụng đưa con người nhanh vào thiền và sự tập trung cao độ.

Bên pháp môn này tập trung vào trí tuệ, và hành thiền. Bên này quan niệm, nếu ăn chay mà giải thoát được thì sao con bò nó ăn chay mà nó không siêu thoát, nếu như tâm không động thì sao cỏ cây lại không siêu thoát? Nên từ đó đọc kinh để có trí tuệ từ đó giải bớt các chấp chướng ham muốn. Cái tu hạnh đầu đà là cũng vậy, kiểu như cứ bám vào nhà cửa, rồi nấu ăn nấu uống, rồi lo trang phục suốt ngày thì lấy thời gian đâu mà tu, nên là thôi đi xin ăn cho nhanh, nhưng khi xin ăn cũng chỉ xin bát nhỏ vừa ăn thôi, trang phục thì chỉ có 3 bộ, không có tham hơn, để tâm trí vào mà tu.

Nếu chọn theo pháp môn nguyên thủy, thì nên đọc qua bộ kinh tạng, bao gồm ba phần và hành thiền. Mày có thể tìm các bản PDF của Lê Kim Kha dịch theo ngôn ngữ hiện đại rất dễ đọc. Mày cũng nên đọc qua cuốn sách của thiền sư Ajahn Chah của Thái Lan, bản dịch đầy đủ tại Việt Nam chắc là thằng cha Thiên Lương dịch, Lê Kim Kha cũng có một bản dịch nhưng là không đầy đủ bằng.

Nếu theo pháp môn tịnh độ (tức là các giáo pháp thuộc đại thừa) đầu tiên mày phải lạy sám hối, bên pháp môn đó kiểu như bảo là con người có nhiều oán nghiệp từ nhiều kiếp, rồi oan gia trái chủ nó theo mày nó hành, nó chờ mày đến khi yếu bệnh nó đòi nợ, nên là đầu tiên nên lạy sám hối cho hết nghiệp, cứ mỗi ngày lạy 108 cái (cỡ 30 phút) rồi sau đó đọc trì chú, tùy theo pháp môn nào trì chú pháp môn đó và nhớ là đọc cho NHẤT NIỆM tức là khi mày đọc tâm mày đừng có xao nhãng, có người thì đọc theo chú DƯỢC SƯ, có người đọc chú đại bi.

Còn hồi hướng cho người đã khuất, cái này thuộc về phạm trù hiếu thảo, khi mà người mất, người ta hay kiểm tra xem là người thân mất thì phần nào là còn ấm sau cùng, nếu là ấm ở đầu thì siêu thoát cõi tiên hoặc cõi cao, nếu ở bụng thì đầu thai cõi người, còn từ phần bụng trở xuống là cõi dữ như súc sanh ngạ quỹ.... Nên con cháu như vậy sẽ đau lòng, vì vậy mới có cách. Theo pháp môn tịnh độ thì ông Phật A Di Đà ông chỉ tiếp dẫn từ cõi người đi đến cõi của ông, nên nếu mà đã bị đọa địa ngục rồi thì ông ko có tiếp dẫn được, nên là con cháu trong 49 ngày thường là chí thành tụng niệm kinh Địa Tạng Vương Bồ Tát để mong người thân siêu thoát. Còn tụng đến bao giờ? Tao hỏi như này, nếu bị đọa vào cõi súc xanh đi, nếu chúng ta tụng mà người thân chúng ta được siêu thoát, ví dụ thay vì họ phải làm súc xanh trong 20 năm thì kiểu vừa sinh ra đời đã chết non, như mấy con heo quay con ấy, có phải họ sang một kiếp mới hay không? Chúng ta cứ tụng niệm đến khi nào bản thân trong tâm chúng ta được an lạc là được. Còn người thân có người họ sẽ báo có người họ không báo.

Bên pháp môn tịnh độ thì mấy ông thi thoảng hay nói là giờ lúc lâm mệnh ốm nặng, lúc đấy thần thức mình đâu còn tỉnh táo gì nữa đâu mà sao thiền được để giải thoát, chẳng phải lúc đó nhờ tha lực kéo đi là được hay sao? Nhưng nếu bình thường ko có niềm tin, không tụng niệm, không giữ giới, ai dám mang mày về nhà?

Này là tao chia sẻ trên quan điểm cá nhân tao biết. AE đọc hay thì like không hay thì bỏ qua đừng ném đá tao nhé. Tao đội ơn các mày.
 
Mày nên chọn một phương pháp phù hợp với bản thân?
TU là SỬA, ĐẠO là ĐƯỜNG.

Ngày xưa có nhiều người không rành thật sự về tiếng Hán và Phạn nên dịch kinh sách nhiều khi không có chuẩn, ví dụ câu "Án ma ni bát mê hồng", tao tin ae xam ít nhất nghe qua câu này một lần.

Nhưng tao tin là cũng không nhiều người hiểu được ý nghĩa sâu xa của nó. Câu đúng phải là "Um mani pabme hum" trong đó từ Um và Hum nếu đọc nó phải rung lên, từ UM nó có trong khi mày xoay tiếng chuông Tây Tạng ấy, là từ AUM, nó có tác dụng đưa con người nhanh vào thiền và sự tập trung cao độ.

Bên pháp môn này tập trung vào trí tuệ, và hành thiền. Bên này quan niệm, nếu ăn chay mà giải thoát được thì sao con bò nó ăn chay mà nó không siêu thoát, nếu như tâm không động thì sao cỏ cây lại không siêu thoát? Nên từ đó đọc kinh để có trí tuệ từ đó giải bớt các chấp chướng ham muốn. Cái tu hạnh đầu đà là cũng vậy, kiểu như cứ bám vào nhà cửa, rồi nấu ăn nấu uống, rồi lo trang phục suốt ngày thì lấy thời gian đâu mà tu, nên là thôi đi xin ăn cho nhanh, nhưng khi xin ăn cũng chỉ xin bát nhỏ vừa ăn thôi, trang phục thì chỉ có 3 bộ, không có tham hơn, để tâm trí vào mà tu.

Nếu chọn theo pháp môn nguyên thủy, thì nên đọc qua bộ kinh tạng, bao gồm ba phần và hành thiền. Mày có thể tìm các bản PDF của Lê Kim Kha dịch theo ngôn ngữ hiện đại rất dễ đọc. Mày cũng nên đọc qua cuốn sách của thiền sư Ajahn Chah của Thái Lan, bản dịch đầy đủ tại Việt Nam chắc là thằng cha Thiên Lương dịch, Lê Kim Kha cũng có một bản dịch nhưng là không đầy đủ bằng.

Nếu theo pháp môn tịnh độ (tức là các giáo pháp thuộc đại thừa) đầu tiên mày phải lạy sám hối, bên pháp môn đó kiểu như bảo là con người có nhiều oán nghiệp từ nhiều kiếp, rồi oan gia trái chủ nó theo mày nó hành, nó chờ mày đến khi yếu bệnh nó đòi nợ, nên là đầu tiên nên lạy sám hối cho hết nghiệp, cứ mỗi ngày lạy 108 cái (cỡ 30 phút) rồi sau đó đọc trì chú, tùy theo pháp môn nào trì chú pháp môn đó và nhớ là đọc cho NHẤT NIỆM tức là khi mày đọc tâm mày đừng có xao nhãng, có người thì đọc theo chú DƯỢC SƯ, có người đọc chú đại bi.

Còn hồi hướng cho người đã khuất, cái này thuộc về phạm trù hiếu thảo, khi mà người mất, người ta hay kiểm tra xem là người thân mất thì phần nào là còn ấm sau cùng, nếu là ấm ở đầu thì siêu thoát cõi tiên hoặc cõi cao, nếu ở bụng thì đầu thai cõi người, còn từ phần bụng trở xuống là cõi dữ như súc sanh ngạ quỹ.... Nên con cháu như vậy sẽ đau lòng, vì vậy mới có cách. Theo pháp môn tịnh độ thì ông Phật A Di Đà ông chỉ tiếp dẫn từ cõi người đi đến cõi của ông, nên nếu mà đã bị đọa địa ngục rồi thì ông ko có tiếp dẫn được, nên là con cháu trong 49 ngày thường là chí thành tụng niệm kinh Địa Tạng Vương Bồ Tát để mong người thân siêu thoát. Còn tụng đến bao giờ? Tao hỏi như này, nếu bị đọa vào cõi súc xanh đi, nếu chúng ta tụng mà người thân chúng ta được siêu thoát, ví dụ thay vì họ phải làm súc xanh trong 20 năm thì kiểu vừa sinh ra đời đã chết non, như mấy con heo quay con ấy, có phải họ sang một kiếp mới hay không? Chúng ta cứ tụng niệm đến khi nào bản thân trong tâm chúng ta được an lạc là được. Còn người thân có người họ sẽ báo có người họ không báo.

Bên pháp môn tịnh độ thì mấy ông thi thoảng hay nói là giờ lúc lâm mệnh ốm nặng, lúc đấy thần thức mình đâu còn tỉnh táo gì nữa đâu mà sao thiền được để giải thoát, chẳng phải lúc đó nhờ tha lực kéo đi là được hay sao? Nhưng nếu bình thường ko có niềm tin, không tụng niệm, không giữ giới, ai dám mang mày về nhà?

Này là tao chia sẻ trên quan điểm cá nhân tao biết. AE đọc hay thì like không hay thì bỏ qua đừng ném đá tao nhé. Tao đội ơn các mày.
Rất có tâm, tao chỉ sẻ thêm 1 trang để đọc nikaya :

 
Mày nên chọn một phương pháp phù hợp với bản thân?
TU là SỬA, ĐẠO là ĐƯỜNG.

Ngày xưa có nhiều người không rành thật sự về tiếng Hán và Phạn nên dịch kinh sách nhiều khi không có chuẩn, ví dụ câu "Án ma ni bát mê hồng", tao tin ae xam ít nhất nghe qua câu này một lần.

Nhưng tao tin là cũng không nhiều người hiểu được ý nghĩa sâu xa của nó. Câu đúng phải là "Um mani pabme hum" trong đó từ Um và Hum nếu đọc nó phải rung lên, từ UM nó có trong khi mày xoay tiếng chuông Tây Tạng ấy, là từ AUM, nó có tác dụng đưa con người nhanh vào thiền và sự tập trung cao độ.

Bên pháp môn này tập trung vào trí tuệ, và hành thiền. Bên này quan niệm, nếu ăn chay mà giải thoát được thì sao con bò nó ăn chay mà nó không siêu thoát, nếu như tâm không động thì sao cỏ cây lại không siêu thoát? Nên từ đó đọc kinh để có trí tuệ từ đó giải bớt các chấp chướng ham muốn. Cái tu hạnh đầu đà là cũng vậy, kiểu như cứ bám vào nhà cửa, rồi nấu ăn nấu uống, rồi lo trang phục suốt ngày thì lấy thời gian đâu mà tu, nên là thôi đi xin ăn cho nhanh, nhưng khi xin ăn cũng chỉ xin bát nhỏ vừa ăn thôi, trang phục thì chỉ có 3 bộ, không có tham hơn, để tâm trí vào mà tu.

Nếu chọn theo pháp môn nguyên thủy, thì nên đọc qua bộ kinh tạng, bao gồm ba phần và hành thiền. Mày có thể tìm các bản PDF của Lê Kim Kha dịch theo ngôn ngữ hiện đại rất dễ đọc. Mày cũng nên đọc qua cuốn sách của thiền sư Ajahn Chah của Thái Lan, bản dịch đầy đủ tại Việt Nam chắc là thằng cha Thiên Lương dịch, Lê Kim Kha cũng có một bản dịch nhưng là không đầy đủ bằng.

Nếu theo pháp môn tịnh độ (tức là các giáo pháp thuộc đại thừa) đầu tiên mày phải lạy sám hối, bên pháp môn đó kiểu như bảo là con người có nhiều oán nghiệp từ nhiều kiếp, rồi oan gia trái chủ nó theo mày nó hành, nó chờ mày đến khi yếu bệnh nó đòi nợ, nên là đầu tiên nên lạy sám hối cho hết nghiệp, cứ mỗi ngày lạy 108 cái (cỡ 30 phút) rồi sau đó đọc trì chú, tùy theo pháp môn nào trì chú pháp môn đó và nhớ là đọc cho NHẤT NIỆM tức là khi mày đọc tâm mày đừng có xao nhãng, có người thì đọc theo chú DƯỢC SƯ, có người đọc chú đại bi.

Còn hồi hướng cho người đã khuất, cái này thuộc về phạm trù hiếu thảo, khi mà người mất, người ta hay kiểm tra xem là người thân mất thì phần nào là còn ấm sau cùng, nếu là ấm ở đầu thì siêu thoát cõi tiên hoặc cõi cao, nếu ở bụng thì đầu thai cõi người, còn từ phần bụng trở xuống là cõi dữ như súc sanh ngạ quỹ.... Nên con cháu như vậy sẽ đau lòng, vì vậy mới có cách. Theo pháp môn tịnh độ thì ông Phật A Di Đà ông chỉ tiếp dẫn từ cõi người đi đến cõi của ông, nên nếu mà đã bị đọa địa ngục rồi thì ông ko có tiếp dẫn được, nên là con cháu trong 49 ngày thường là chí thành tụng niệm kinh Địa Tạng Vương Bồ Tát để mong người thân siêu thoát. Còn tụng đến bao giờ? Tao hỏi như này, nếu bị đọa vào cõi súc xanh đi, nếu chúng ta tụng mà người thân chúng ta được siêu thoát, ví dụ thay vì họ phải làm súc xanh trong 20 năm thì kiểu vừa sinh ra đời đã chết non, như mấy con heo quay con ấy, có phải họ sang một kiếp mới hay không? Chúng ta cứ tụng niệm đến khi nào bản thân trong tâm chúng ta được an lạc là được. Còn người thân có người họ sẽ báo có người họ không báo.

Bên pháp môn tịnh độ thì mấy ông thi thoảng hay nói là giờ lúc lâm mệnh ốm nặng, lúc đấy thần thức mình đâu còn tỉnh táo gì nữa đâu mà sao thiền được để giải thoát, chẳng phải lúc đó nhờ tha lực kéo đi là được hay sao? Nhưng nếu bình thường ko có niềm tin, không tụng niệm, không giữ giới, ai dám mang mày về nhà?

Này là tao chia sẻ trên quan điểm cá nhân tao biết. AE đọc hay thì like không hay thì bỏ qua đừng ném đá tao nhé. Tao đội ơn các mày.
nghe hay đấy. Nhưng niệm đến nhất tâm chỉ danh hiệu ngài mà k hiểu rõ con đường thoát khổ trong khi khổ cứ vây lấy thì làm sao
 

Có thể bạn quan tâm

Top