• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

PHẬT VÀ TÔI LÀ NGANG HÀNG

tôi có 1 suy nghĩ này, các ông nghiên cứu về phật pháp,thiên chúa hay pháp luân công, hay cả vô thần thử cho ý kiến xem sao nhé, cái này chỉ là cảm nhận cá nhân thôi…
thực sự có 1 cái thứ gì đó gọi là đấng sáng tạo, và 1 vòng quay xoay vần khổng lồ và khó hiểu đang đc vận hành và chi phối vận mệnh của toàn thể vũ trụ cũng như các sinh vật trong vũ trụ. ví dụ đơn giản, con người có nghiệp số, có nhân quả. đến con chó con mèo cũng có con số sướng số khổ. cái đó có thể giải thích bằng nhân quả tiền kiếp. nhưng sự tồn vong của các hành tinh thì thật sự khó giải thích. có hành tinh có sự sống, có hành tinh ko, có hành tinh ko bị huỷ diệt bởi va chạm thiên thạch, có hành tinh lại bị…
cảm giác cá nhân của tôi thì bản chất từ phật hay chúa đều cũng có vận mệnh của riêng mình. cũng đều nằm trong vòng quay định mệnh của tạo hoá, nhưng bằng 1 hình thức nào đó các ngài ý tìm ra đc cách lách luật, để thoát khỏi số mệnh đc định sẵn của mình. hoặc cũng có thể chính cái sự tìm ra kẽ hở đó cũng vẫn là 1 phần của sự sắp đặt. ngay cả thớt này, những người cmt trong thớt này, cũng đã là 1 sự sắp xếp. các ông nghĩ mà xem, đất nước mình bao con người theo đạo, bao con người vô thần. nhưng tại sao chúng ta lại cùng nhau giao thoa ý tưởng tại thớt này. bt tôi là thằng tự ti, tôi ít dám viết gì lắm, vì tôi tự cho rằng bản thân mình viết lách kém cỏi, tư duy nông cạn. nên tôi thường chỉ đọc, nhưng ko hiểu sao thấy bài này tôi lại rất nhiệt tình năng nổ đọc và viết. chính bản thân tôi cũng thấy lạ, vì nhiều cái các ông viết tôi đọc ko hiểu thật
Những câu hỏi của m thuộc dạng khó t chỉ nói lên vài suy nghĩ cá nhân.
Nói về sự khởi nguyên của thế giới hay là vũ trụ: đừng dại dột dính vào vấn đề này m sẽ loạn não mà ko có câu trả lời thuyết phục đâu. Ví như truy tận cùng xem vật chất cấu thành từ cái gì nhỏ nhất m sẽ chỉ thấy là ok rất nhỏ nhưng lại có thể phân thành hạt nhỏ hơn đến vô hạn, hay trước bigbang vũ trụ là gì m cho dù có dc câu trả lời xong sẽ lại hỏi trước đó nữa là gì. Nên tránh sự vô hạn.
Vận mệnh vũ trụ: trong phạm vi nhỏ là thế giới loài người này thì Phật pháp có đề cập đến nghiệp nghĩa là nhân quả. Đừng nghĩ đơn giản kiểu 1 sinh ra 1. Hãy nghĩ vd hôm nay có ng té gãy tay thì nó là kết quả của cả tỷ nguyên nhân từ quá khứ rải rác mà gom lại thành, rồi cái sự té gãy tay đó lại là 1 trong hàng tỷ nguyên nhân để vào năm sau có 1 đứa bé sinh ra đời kháu khỉnh( 1 cô gái bị 1 chàng trai đụng xe té gãy tay)
M đang thấy kỳ diệu: một chữ Duyên. Ở trên t nói nhân quả nó kết hợp với duyên nữa, duyên mạnh hoặc yếu nó sanh ra cũng loại quả đó ngưng bự hoặc nhỏ.

Vd về t: thuở nhỏ sống sát chùa, lớn lên thì chung vách nhà thờ thiên chúa. T có vô chùa và nhà thờ chơi có đọc qua kinh và nghe giảng ( kiểu tò mò trẻ con) và kết quả là cực kỳ căm ghét tôn giáo xem nó là sự ngu si mê tín kéo lùi xh. Dĩ nhiên tầm nhận thức của vị thành niên.
Mãi sau này t bớt ghét nhưng cũng ko ưa gì tôn giáo. Và kỳ lạ thay hiện h t đang hành Phật pháp và ngồi gõ ngững dòng này, tâm thì ko còn ghét tôn giáo cũng ko sùng bái đơn giản là ko quan tâm.
 
Những câu hỏi của m thuộc dạng khó t chỉ nói lên vài suy nghĩ cá nhân.
Nói về sự khởi nguyên của thế giới hay là vũ trụ: đừng dại dột dính vào vấn đề này m sẽ loạn não mà ko có câu trả lời thuyết phục đâu. Ví như truy tận cùng xem vật chất cấu thành từ cái gì nhỏ nhất m sẽ chỉ thấy là ok rất nhỏ nhưng lại có thể phân thành hạt nhỏ hơn đến vô hạn, hay trước bigbang vũ trụ là gì m cho dù có dc câu trả lời xong sẽ lại hỏi trước đó nữa là gì. Nên tránh sự vô hạn.
Vận mệnh vũ trụ: trong phạm vi nhỏ là thế giới loài người này thì Phật pháp có đề cập đến nghiệp nghĩa là nhân quả. Đừng nghĩ đơn giản kiểu 1 sinh ra 1. Hãy nghĩ vd hôm nay có ng té gãy tay thì nó là kết quả của cả tỷ nguyên nhân từ quá khứ rải rác mà gom lại thành, rồi cái sự té gãy tay đó lại là 1 trong hàng tỷ nguyên nhân để vào năm sau có 1 đứa bé sinh ra đời kháu khỉnh( 1 cô gái bị 1 chàng trai đụng xe té gãy tay)
M đang thấy kỳ diệu: một chữ Duyên. Ở trên t nói nhân quả nó kết hợp với duyên nữa, duyên mạnh hoặc yếu nó sanh ra cũng loại quả đó ngưng bự hoặc nhỏ.

Vd về t: thuở nhỏ sống sát chùa, lớn lên thì chung vách nhà thờ thiên chúa. T có vô chùa và nhà thờ chơi có đọc qua kinh và nghe giảng ( kiểu tò mò trẻ con) và kết quả là cực kỳ căm ghét tôn giáo xem nó là sự ngu si mê tín kéo lùi xh. Dĩ nhiên tầm nhận thức của vị thành niên.
Mãi sau này t bớt ghét nhưng cũng ko ưa gì tôn giáo. Và kỳ lạ thay hiện h t đang hành Phật pháp và ngồi gõ ngững dòng này, tâm thì ko còn ghét tôn giáo cũng ko sùng bái đơn giản là ko quan tâm.
Cho tao hỏi nếu 1 người tự vẫn thì sau đó có chịu sự trừng phạt nào k
 
Đại Thừa Bát Nhã Phật có dạy Tam Tâm Bất Khả Đắc Quá khứ đã qua, Hiện Tại qua trong sát na, Vị lai thì chưa đến!
Đối với Bát Nhã thì tất cả đều bất khả đắc Thân, Tâm, Pháp, Thân vốn vô thường chẳng hằng còn cũng ....
Bồ đề chẳng phải cây
Gương sáng chẳng phải đài
Xưa nay không một vật
Chỗ nào nhuốm trần ai!
Sự thật là như bài kệ của tổ Huệ Năng, cũng như kinh Kim Cang và Bát Nhã. Nhưng sự thật đó phàm phu chúng ta chưa chứng được. Thấy bồ đề vẫn là cây, gương vẫn là đài, vẫn có ta, có người, có dính có mắc. Nên những thiền ngôn trên đúng lý nhưng không đúng cơ, ko hợp với căn cơ trình độ của chúng ta. Chỉ bậc thượng căn mới phù hợp.
 
Sửa lần cuối:
Những câu hỏi của m thuộc dạng khó t chỉ nói lên vài suy nghĩ cá nhân.
Nói về sự khởi nguyên của thế giới hay là vũ trụ: đừng dại dột dính vào vấn đề này m sẽ loạn não mà ko có câu trả lời thuyết phục đâu. Ví như truy tận cùng xem vật chất cấu thành từ cái gì nhỏ nhất m sẽ chỉ thấy là ok rất nhỏ nhưng lại có thể phân thành hạt nhỏ hơn đến vô hạn, hay trước bigbang vũ trụ là gì m cho dù có dc câu trả lời xong sẽ lại hỏi trước đó nữa là gì. Nên tránh sự vô hạn.
Vận mệnh vũ trụ: trong phạm vi nhỏ là thế giới loài người này thì Phật pháp có đề cập đến nghiệp nghĩa là nhân quả. Đừng nghĩ đơn giản kiểu 1 sinh ra 1. Hãy nghĩ vd hôm nay có ng té gãy tay thì nó là kết quả của cả tỷ nguyên nhân từ quá khứ rải rác mà gom lại thành, rồi cái sự té gãy tay đó lại là 1 trong hàng tỷ nguyên nhân để vào năm sau có 1 đứa bé sinh ra đời kháu khỉnh( 1 cô gái bị 1 chàng trai đụng xe té gãy tay)
M đang thấy kỳ diệu: một chữ Duyên. Ở trên t nói nhân quả nó kết hợp với duyên nữa, duyên mạnh hoặc yếu nó sanh ra cũng loại quả đó ngưng bự hoặc nhỏ.

Vd về t: thuở nhỏ sống sát chùa, lớn lên thì chung vách nhà thờ thiên chúa. T có vô chùa và nhà thờ chơi có đọc qua kinh và nghe giảng ( kiểu tò mò trẻ con) và kết quả là cực kỳ căm ghét tôn giáo xem nó là sự ngu si mê tín kéo lùi xh. Dĩ nhiên tầm nhận thức của vị thành niên.
Mãi sau này t bớt ghét nhưng cũng ko ưa gì tôn giáo. Và kỳ lạ thay hiện h t đang hành Phật pháp và ngồi gõ ngững dòng này, tâm thì ko còn ghét tôn giáo cũng ko sùng bái đơn giản là ko quan tâm.
chuẩn đấy, kiểu nhiều cái nó là chữ duyên. dù ko muốn tin những cũng phải công nhận là đúng. tôi tin cái ngoại cảnh tác động tâm mình lắm. cùng với ny ngày trc có những câu nói khiến mình phát bực, nhưng vẫn câu nói đó ở 1 trạng thái khác nó lại khiến mình thấy bt. phật pháp nhiệm màu mà, dù chưa có nhiều cơ hội tìm hiểu và tu tập. nhưng cũng lờ mờ cảm nhận đc sự tốt đẹp trong đó. cảm ơn ông đã khai sáng
 
Cho tao hỏi nếu 1 người tự vẫn thì sau đó có chịu sự trừng phạt nào k
ko ai rảnh đi trừng phạt m hết. tự sát nghĩa là m đang có bế tắc mà ko biết cách giải quết nào ngoài tự kết liễu cái thân xác này. chấp niệm về cái điều khiến m tự sát còn đó trong thức, nó dẫn dắt m tồn tại ở dạng nào đó để tiếp tục 'cuộc chơi' với một hình thức nào đó nhưng tuyệt đối sẽ rất khổ đau vd hoá thành con chuột bạch ngày ngày dc ngta mổ xẻ nghiên cứu muốn chết ko dc chỉ chết sau chuỗi ngày thí nghiệm đau đớn
 
Bồ đề chẳng phải cây
Gương sáng chẳng phải đài
Xưa nay không một vật
Chỗ nào nhuốm trần ai!
Sự thật là như bài kệ của tổ Huệ Năng, cũng như kinh Kim Cang và Bát Nhã. Nhưng sự thật đó phàm phu chúng ta chưa chứng được. Thấy bồ đề vẫn là cây, gương vẫn là đài, vẫn có ta, có người, có dính có mắc. Nên những thiền ngôn trên đúng lý nhưng không đúng cơ, hợp với căn cơ trình độ của chúng ta. Chỉ bậc thượng căn mới phù hợp.
thực ra ko phân thượng hay hạ căn chỉ có phù hợp nhiều phù hợp ít và không phù hợp, có lẽ dạng pháp môn này rút ngắn tgian chứng ngộ nhưng cũng ko phân thượng hạ vì tgian đã trôi qua thì 1năm hay 1000 năm là như nhau
 
Pháp của Phật: đến để mà thấy, có tính hướng thượng và không thay đổi theo thời gian.
Ý đầu nghĩa là thực hành và nghiệm chứng ko phải lý thuyết suông tin mù quáng.
Ý hai là hành nó sẽ dẫn dắt đi lên, là tiến bộ chứ ko lúc lên lúc xuống nếu hành đúng pháp. Như rạng sáng vài tia sáng chân trời báo hiệu mặt trời sắp mọc và nó sẽ mọc chứ ko lặn ngược lại thành đêm tối dc.
Ý cuối là nó dùng được thời xưa, thời nay và cả tương lai. Tuy nhiên Phật pháp là pháp hữu vi không nằm ngoài sinh diệt, nó sẽ bị hoại diệt. Đạo hữu nào giải thích ý này dùm mình xem?
Pháp hữu vi = pháp đối đãi (có nhân, có duyên sinh ra) do có nhân, duyên sinh nên cũng có nhân duyên diệt. Tôi xin vd thế này:
- Do có người mắc bệnh nên lương y chế ra thuốc trị bệnh cho người ấy. Khi bệnh chưa khỏi thì người ấy không thể bỏ thuốc, phải uống thường xuyên. Khi đã khỏi thì không cần uống nữa, có thể bỏ thuốc. Thuốc do nhân có bệnh, do duyên có lương y chế mà sinh. Cho nên thuốc ấy là pháp hữu vi.
Trong vd này: người bệnh là chúng sinh si mê trong luân hồi, lương y là Phật, Phật pháp là thuốc. Khi chưa ra được luân hồi thì cần Phật pháp, khi đã thành Phật, chứng Niết Bàn thì mình có thể chẳng cần nữa. Lúc ấy Phật pháp cũng có thể buông. Phật pháp chỉ là pháp phương tiện do để đối trị si mê mà chế ra, nếu chúng sinh chẳng si mê thì cũng chẳng cần có Phật pháp.
- Giáo pháp của mỗi vị Phật rồi cũng đến lúc hoại diệt. Nếu ko cho nữ nhân xuất gia thì Pháp vận của Phật Thích Ca kéo dài được 1 vạn năm, có nghĩa là còn 7500 năm nữa mới biết mất khỏi địa cầu. Nhưng vì cho nữ nhân xuất gia nên sẽ rút ngắn lại. Điều đó khẳng định Phật pháp cũng là hữu vi pháp, có sinh có diệt, chỉ có điều đặc biệt là nhân nơi Phật pháp mà chúng sinh chứng được pháp vô vi. Vd như ngón tay không phải là trăng nhưng nhân nhìn theo hướng ngón tay chỉ mà ta thấy được trăng.
- Phật pháp diệt phải hiểu như thế nào? Không phải do Phật pháp không đúng nữa, không hợp thời nữa như bọn tà đạo tuyên truyền. Mà diệt bởi không còn người hiểu đúng như thật, không còn người trì giới như thật, không còn người thực hành chân thật, không còn người chứng được thánh đạo và thánh quả, không còn người giảng dạy đúng lý đúng pháp, kinh sách tượng Phật bị tiêu hủy không còn. Do những nhân duyên như trên nên Phật pháp diệt.
- Do những nhân duyên sau Phật pháp trường tồn: có nhiều người chân thật giữ giới, có nhiều người chân thật thực hành như pháp, có nhiều người chứng được thánh đạo và thánh đạo quả, pháp được giảng dạy đúng và đủ cả văn lẫn nghĩa được lưu truyền phổ biến rộng rãi, tăng đoàn hòa hợp, cư sĩ tôn trọng học hỏi và hộ trì pháp bảo, tăng bảo.
 
Sửa lần cuối:
CHÚNG SINH LÀ BÌNH ĐẲNG , VẬY THÌ TÔI VÀ PHẬT LÀ NGANG HÀNG VỚI NHAU . VẬY THÌ LỜI CỦA PHẬT CHƯA CHẮC ĐÃ ĐÚNG VÀ LỜI CỦA TÔI CHƯA CHẮC ĐÃ SAI .
Trong kinh 10 niềm tin có câu thứ 10 "Chớ vội tin điều gì, chỉ vì điều ấy được các nhà truyền giáo hay đạo sư của mình tuyên thuyết" vậy đúng sai là từ đâu ? Câu thứ 3 trong bài "
Đừng tin tưởng bất cứ một điều gì chỉ vin vào uy tín của các thầy dạy các người.
Nhưng chỉ tin tưởng cái gì mà chính các người đã từng trải, kinh nghiệm và nhận là đúng, có lợi cho mình và người khác. Chỉ có cái đó mới là đích tốihậu thăng hoa cho con người và cuộc đời. Các người hãy lấy đó làm chỉ chuẩn”.". Trích dựa theo hàm ý của bạn còn đoc nguyên bài thì vô mà tham khảo nhé
 
ko ai rảnh đi trừng phạt m hết. tự sát nghĩa là m đang có bế tắc mà ko biết cách giải quết nào ngoài tự kết liễu cái thân xác này. chấp niệm về cái điều khiến m tự sát còn đó trong thức, nó dẫn dắt m tồn tại ở dạng nào đó để tiếp tục 'cuộc chơi' với một hình thức nào đó nhưng tuyệt đối sẽ rất khổ đau vd hoá thành con chuột bạch ngày ngày dc ngta mổ xẻ nghiên cứu muốn chết ko dc chỉ chết sau chuỗi ngày thí nghiệm đau đớn
Ghê vậy.vậy mấy người chết do chơi ma tuý quá liều sốc thuốc thì sao
 
Trong kinh 10 niềm tin có câu thứ 10 "Chớ vội tin điều gì, chỉ vì điều ấy được các nhà truyền giáo hay đạo sư của mình tuyên thuyết" vậy đúng sai là từ đâu ? Câu thứ 3 trong bài "
Đừng tin tưởng bất cứ một điều gì chỉ vin vào uy tín của các thầy dạy các người.
Nhưng chỉ tin tưởng cái gì mà chính các người đã từng trải, kinh nghiệm và nhận là đúng, có lợi cho mình và người khác. Chỉ có cái đó mới là đích tốihậu thăng hoa cho con người và cuộc đời. Các người hãy lấy đó làm chỉ chuẩn”.". Trích dựa theo hàm ý của bạn còn đoc nguyên bài thì vô mà tham khảo nhé
Đó là kinh Kalama.
Đức Phật dạy cho tộc kalama nước kosala vì họ bạch Phật rằng có nhiều đạo sĩ đi qua đây, người nào cũng cho rằng pháp của họ đúng và nói ngk sai. Người dân không biết phân biệt thế nào và đức Phật đã giảng cho họ.
Những nguyên tắc trọng yếu để phân định đúng sai là:
- khi nào biết rõ các pháp này là bất thiện, là đáng chê, người có trí quở trách, nếu được chấp nhận và thực hiện sẽ đem đến khổ đau cho mình và người thì hãy từ bỏ.
- khi nào biết rõ các pháp này là thiện, là đáng khen, người có trí ca ngợi, nếu được chấp nhận và thực hiện sẽ đem lại lợi lạc và hạnh phúc cho mình và người thì hãy đạt đến và an trú.
- những hành động của thân, khẩu, ý xuất phát từ nhân tham dục, nóng giận, ngu si, sợ hãi, ngạo mạn, v.v... sẽ dẫn tới khổ đau, cần buông bỏ.
 
CHÚNG SINH LÀ BÌNH ĐẲNG , VẬY THÌ TÔI VÀ PHẬT LÀ NGANG HÀNG VỚI NHAU . VẬY THÌ LỜI CỦA PHẬT CHƯA CHẮC ĐÃ ĐÚNG VÀ LỜI CỦA TÔI CHƯA CHẮC ĐÃ SAI .
Phật đã từng nói " Ta là Phật đã thành , chúng sinh là Phật chưa thành " . Mày hiểu được vậy chắc mày thuộc loại Phật sắp thành .
Ps: mày thích chuối xanh hay chuối vàng ? Nhang thường hay nhang trầm ? Để sau này mày có đắc đạo tao còn biết ngõ .
 
Thực ra những câu hỏi ông ấy im lặng vì chính ông ấy cũng ko biết câu trả lời , chúng ta phải hiểu phật cũng là 1 con người giống chúng ta , ông biết nhiều hiểu rộng nhưng có những kiến thức ông cũng không biết vì kiến thức là bao la mà con người thì kiến thức có hạn
Phật chỉ thuyết pháp trong trường hợp người nghe có thể hiểu, được lợi ích, đúng lúc, đúng chỗ, đúng thời. Ngài không thuyết pháp phi thời, không thuyết khi người nghe không thể hiểu, ko được ích lợi.
Vd:
Có 2 ng cùng hỏi về một chủ đề, nhưng có ng Phật trả lời, có ng ngài im lặng.
-Người thứ nhất có thể hiểu nên ngài giảng.
- Người thứ hai ngài quán xét căn cơ kẻ ấy ko thể hiểu và nghe xong sẽ giễu cợt, do nhân đó sẽ bị khổ đau chướng ngại, do vậy ngài im lặng.
- Trong 10 danh hiệu của Phật, có 2 danh hiệu là: Chính Biến Tri, Thế gian giải, nghĩa là biết chính xác và đúng như thật tất cả các pháp hay nói cách khác là biết đúng như thật mọi sự vật sự việc, rõ ràng chân tướng của vũ trụ nhân sinh; hiểu rõ ngọn nguồn mọi sự trong thế gian.
 
Sửa lần cuối:
Chán lắm.
Các thanh niên cứ ra rả niết bàn, nhưng thật sự chưa ai thấy.
Chỉ là sự thanh tẩy trong linh hồn, sự rũ bỏ dục vọng cho con người được thoải mái vui vẻ mà sống. Nhưng các thanh niên cứ mê mụi gọi là niết bàn.
Đoạn dứt lậu hoặc = trừ bỏ hết các nhân duyên khiến thức đi tái sinh = chứng niết bàn. Phân ra 2 trường hợp:
1. Tuổi thọ vẫn còn = chứng Hữu dư niết bàn, tâm đã giải thoát nhưng thân chưa giải thoát vẫn chịu thọ nghiệp đã tạo. Có khổ lạc của thân còn tâm tịch tĩnh.
2. Hết tuổi thọ, không tái sinh nữa = nhập Vô dư niết bàn. Thân Tâm đều giải thoát và không còn thân sau nữa, các nghiệp thiện ác đã tạo không còn tác dụng. Giống quitgame vậy!
 
Sửa lần cuối:
phật dạy: cứu 1 mạng người còn hơn xây 7 tháp chùa
phật nói: ta phải đi phổ độ chúng sinh, bất kể kẻ ấy là người nghèo người sang, kẻ thiện kẻ ác
phật làm: đéo thấy
qua cái dịch này chắc cái chùa của phật lún 7000 mét :vozvn (49):
 
Chắc gì phật đã hơn người ở cái trí tuệ , phước báu , hay giải thoát . Lấy gì để chứng minh . chỉ lấy mấy quyển sách ra nói thì ko thuyết phục . Đạo phật hay ko có nghĩa là phật cũng hay . chúng ta chỉ có thể dùng từ có thể cho những thứ ko chắc chắn .
Tồn tại cả mấy nghìn năm, đệ tử cả tỷ người nên câu này của mày vô nghĩa. Mà tml thớt đặt title như kak, Phật chính là bản thân chúng sinh, không là một cá thể riêng biệt. Ngài Tất Đạt Đa cũng là 1 vị phật trong tỷ tỷ vị Phật, gọi đúng là vị Giáo chủ cõi ta bà.
 
phật dạy: cứu 1 mạng người còn hơn xây 7 tháp chùa
phật nói: ta phải đi phổ độ chúng sinh, bất kể kẻ ấy là người nghèo người sang, kẻ thiện kẻ ác
phật làm: đéo thấy
qua cái dịch này chắc cái chùa của phật lún 7000 mét :vozvn (49):
1. Nghiệp của ai người đó lãnh, giàu nghèo sang hèn do tự mình. Ko ai can thiệp được vào nhân quả của ai. Phật cũng không can thiệp vào nhân quả của quý vị. Nếu Phật can thiệp vào thì Phật tạo nghiệp luân hồi, Phật thành chúng sinh si mê, điều đó là không có.
2. Phật phổ độ chúng sinh bằng cách nào? Phật chỉ cho chúng sinh biết cái gì là khổ, do đâu khổ, cái gì là chân hạnh phúc, làm sao thoát khổ và đạt được chân hạnh phúc. Chỉ đường là Phật, còn muốn đến đích phải do chúng sinh tự đi. Vd:
- Thày cô dạy cho bạn kiến thức nhưng không thi hộ bạn. Kết quả học tập là do nỗ lực của bạn, đỗ hay rớt do bạn chứ không thể trách thày cô từ bi ở đâu khi cứ ra rả giảng bài mà lúc bạn thi ko hiện thân ra làm hộ.
- Sự từ bi của ngài ở chỗ mặc dù không bắt buộc nhưng ngài vẫn lưu lại thế giới này, với thân xương thịt chịu nóng lạnh, bệnh khổ, từ bỏ cung vàng điện ngọc, đi khắp nơi để giảng dạy giáo pháp cao siêu dù nó rất khó tin, khó hiểu, mà chúng sinh thì kiêu ngạo, ngang bướng, phỉ báng chống đối nhưng ngài vẫn kiên trì nhẫn nại. Ngài đã làm những việc đó cần mẫn cho tới khi trút hơi thở cuối cùng. Làm một thày giáo mẫu mực, làm công tác giáo dục tự nguyện không công trọn đời. Đó là sự từ bi phổ độ của Phật.
 
Sửa lần cuối:
giờ ở xàm còn có phật online đi xl nữa à :vozvn (49): còn phật real ko thấy mặt đâu mấy trăm năm rồi :vozvn (49):
 
Đệ tử làm sai, dưới danh nghĩa của mình mà anh nói k trách nhiệm.
Con cái sai cha mẹ cũng phải chịu trách nhiệm k nuôi dạy tử tế.
Nhân viên sai, sếp vẫn bị liên đới.
Như anh nói là dạng thiếu trách nhiệm vl rồi.
“Nhân quả không thể đổi thay, tự gieo nhân thì tự nhận quả, người khác không thể nhận thay”
..Cán bộ, lính tráng làm sai gây nghiệp ắt có quả báo, tự chịu.
Đây là 1 trong 4 điều Phật công nhận potay.
 
Đúng ra t ko nói về vấn đề này vì ko giúp ích gì cho việc hành pháp của t. Nhưng t sẽ nói.

Toàn tập kinh là những cuộc đối thoại của Phật và rất nhiều đối tượng có tỳ kheo, có bình dân, có quý tộc, có ngoại đạo,... mỗi bài là một pháp môn tu giải thoát phù hợp với mỗi dạng người có thiên tính và gúc mắc riêng. Có nhiều bài kinh gần như lặp lại về nội dung khác mỗi hoàn cảnh và tên người hoặc nhóm người. Tức là có những nội dung kinh rất nhất quán dù nằm rải rác từ trường bộ sang trung bộ rồi tương ưng.

Trong đó có mô tả về Phật im lặng khi một người hỏi cho đến khi người đó ra về, hoặc Phật nhiều lần nhắc nhở ko nên hỏi những câu hỏi như vầy như vầy sẽ ko giúp ích mà còn gây điên loạn. Phải công nhận Phật rất thực tế và giúp họ trách xa sự điên cuồng hướng ngta đến giải thoát thiết thực.

Những nội dung mà ổng khuyên tránh xa đó là những câu hỏi về sự vô hạn, bám lấy thì với "sức" phàm phu sẽ ko có câu trả lời và điên loạn giống như ngày nay nhiều người bám vào sự vô hạn như trước bigbang là gì, thứ gì tạo ra chúa rồi thứ gì tạo ra thứ đó, hay đa vũ trụ dính liền bên ngoài là gì. Nội dung nữa tránh xa là bám quá khứ và tương lai với các câu hỏi kiếp trước kiếp sau, niết bàn, Như lai sau khi chết tồn tại dạng gì,... những câu hỏi tò mò thuần tuý ko có ích. Phật khuyên sống với hiện tại.

Vậy đó, rất nhiều bài kinh thống nhất về các vấn đề trên vậy mà cũng lòi ra một bài kinh ổng ngồi kể chi li về các kiếp quá khứ Phật. Nghe có hợp lý ko hả ông? Chứ vấn đề t ko phải muốn nói là con người xưa kia cao lớn thọ lâu này nọ trong câu chuyện kể đó. Phật rất nhiều lần khuyên bỏ qua quá khứ và tương lai để an trú trong hiện tại mà họ còn nhét chuyện xưa rồi cả Phật Di Lặc của tương lai vô nữa..

Còn về kinh, như đã nói đó là nhiều pháp môn cho nhiều dạng ng. Mình thấy cái nào phù hợp thì lựa cái đó triển khai. Những pháp còn lại để tham khảo thôi, hoặc dành cho nhà nghiên cứu và giảng sư.
Các kinh nói về các kiếp quá khứ của
Phật phần lớp tập trung trong Túc sinh truyện (truyện tiền kiếp), tập hợp các bài kinh đó có ý nghĩa rất quan trọng.
- Pháp ngài dạy cho phần lớn các đệ tử là Thanh văn thừa, là con đường ngắn nhất để thoát sinh tử, vd: tứ diệu đế, bát chính đạo, tứ niệm xứ, v.v... nhưng bản thân ngài lại tu tập theo Bồ tát đạo, một con đường rất gian nan và lâu dài mới đến đích, không phải chúng sinh nào cũng có tâm nguyện mạnh mẽ và vô thượng để đi con đường này.
- Túc sinh truyện là kể lại một phần quá trình tu hành bồ tát đạo của Ngài. Nhờ túc sinh truyện mà những chúng sinh muốn tu bồ tát đạo biết cần phải tu tập thế nào để viên mãn Phật quả. 10 ba la mật (theo Nam tông) và 6 ba la mật (theo Bắc tông) chính là được tổng kết ra từ túc sinh truyện và được minh họa về cách thực hành giữa đời sống phàm tục một cách sinh động từ túc sinh truyện.
- Các pháp mà túc sinh truyện xoay quoanh là: bố thí, trì giới, nhẫn nhục, thiền định, trí tuệ, phát nguyện bồ đề, tâm từ bi, v.v... là nội dung tu hành chính của bồ tát. Túc sinh truyện thường không giảng cụ thể về thiền định, thiền quán, hay lý thuyết v.v... nên có cảm giác giống truyện hơn kinh.
- Trong túc sinh truyện, có thể thấy bồ tát có thời sinh trong súc sinh đạo, có thời làm người với đủ loại nghề, có thời làm thần, làm chư thiên, tiên nhân, v.v... nhưng ở kiếp nào với bất kỳ thân phận nào cũng thực hành ba la mật. Đó là sự diễn giải sinh động của bồ tát nhập thế, sống giữa đời thường tu tập thay vì độc cư thiền định trong rừng núi như các vị thanh văn la hán.
- Nói chung, với Phật giáo tiểu thừa hay nam tông thì túc sinh truyện không mấy quan trọng giống mấy câu truyện ngụ ngôn hay cổ tích nhưng với bắc tông hay đại thừa thì rất quan trọng. Các bài kinh về tiền kiếp tạo cảm hứng rất lớn đối với các hành giả đại thừa.
 
Sửa lần cuối:
Top