• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Qua năm tao bỏ nghề xe ôm

Bây giờ có bú lồn thôi mà chắc bú cũng ko lại thiên hạ. Có tí tuổi gai lưỡi nó mòn thín đi cả rồi huynh.

Thà đói chứ tôi nói ko với việc cộng tác bóc lột dân mình.
Thà bú Lồn giá rẻ chứ ko bán mình cho MU ( quỷ đỏ 😈 ) .
Quả là một chí sĩ chính khí đầy mình , giàu lòng yêu nước thương nòi , tôi đã khóc...:vozvn (3):
 
Qua nay ngồi nghiên cứu chính tả của cái nghị định 168 mà tao rầu quá.

Ở các nước phương tây thu nhập bình quân họ cao. Luật họ nghiêm dân họ ý thức đi trước dân ta cả trăm năm. Đã vậy có một số quốc gia đi kèm với phạt tiền còn thêm khoản phạt những ngày lao động công ích.
Nó vừa nghiêm vừa làm cho người vi phạm nâng cao ý thức nếu ko muốn ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng.
Còn ở xứ ta nghèo quá. Thu nhập bình quân đầu ng một tháng không đủ đóng một cái biên lai. Dân thì nói thẳng ra là gần khôn quan thì tham.
Cuối cùng thì cái thằng dân là thằng trụi lông trước.
Một nơi chuyên chính vô sản nhưng hé chân ra ngỏ là phải sờ xem cái mông mình mang mấy đồng. Thay vì ngồi nghĩ ra cách nào để tăng dân trí chấn dân khi nâng cao ý thức giao thông thì ng ta ngồi vò đầu bức tóc nghĩ ra cách dễ hơn là phạt nặng.

Đành rằng nó sẽ làm ng ta e dè hơn cẩn trọng hơn nhưng từ đó sẽ lòi là những thói khôn lõi, móc nối, và luật kín.
Càng ngẫm lại càng buồn, anh em tao đông nhưng đa phần là nghèo. Nghề xe ôm kiếm ăn theo bữa chứ gọi là khá thì cũng chả ai đi buôn bất động sản lập sàn chứng khoán bỏ chất xám chơi Coin làm gì.
Cái nghề gần 20 năm nay, chắc đã đến lúc dừng lại. Sang năm di bán vé số dạo. Được đồng nào dc mà nó yên tâm.
Mày chắc đi bán vé số dạo yên tâm không?!
Dkm tụi chó này nói hỗ trợ người bán vé số không được ép doanh số người bán vé số mà miệng thì tụi nó nói thế chứ thực tế thì người bán vé số bị ép không được trả vé số ế.
Dkm mua vé số ích nước lợi nhà cái loz má tụi nó! Toàn ăn chia với nhau chứ người bán vé số có được cái quyền lợi éo nào đây, có được bảo hiểm gì đâu!
Dkm lũ chó súc vật cộng s ản!
 
Đúng r, nhưng thử nhìn lại cái xứ sở Việt Nam này đi. Luật pháp là thứ k dành cho các quan chức, họ dễ dàng bỏ qua cho nhau và đòi phải nghiêm trị người dân. Các quan như thế thì trách chi dân đen
Các cụ bảo thượng bất chính, hạ tắc loạn đó, và đấy là lý do t bảo phải xem xét từ cái nóc nhà à @Nguoi la qua duong
T vẫn nhớ ông Trọng, t k biết sâu nhưng từ những gì ông thể hiện thì tạm tin phần nào là ông thanh liêm, nhưng r giải quyết đc vấn đề gì. Ngày ông mất, cả xã hội tung hô nhưng thử hỏi có ai sống theo kiểu thanh liêm của ông ấy k. . K thể đặt một cái thanh đè nên nóc nhà r bắt cả cái mái tranh dột nát hãy cứng cáp như cái thanh đè kìa


Còn việc tăng hình phạt, t tin là r nhiều ng sẽ lại tìm cách tăng cường cái sự quan hệ. Để mỗi khi bị phạt, thì lại alo anh ơi giúp e. Ngoài Bắc, cái thói khoe quan hệ nó đến mức độ k thể chấp nhận đc nữa r. Còn gì nữa thì t chưa nghĩ ra, bạng @Gã Họ Lê đóng góp thêm
Dòng bôi đen của anh đang nói tới nó không thể áp dụng trong bối cảnh chính trị hiện đại, và quốc gia hiện đại được đâu anh.

Luật pháp là dành cho tất cả mọi người, nhưng các quan chức lại hiểu cặn kẽ các điều khoản khoan hồng của pháp luật, để có thể lãnh cái án nhẹ nhàng hơn.

xã hội nó rất phức tạp, không có một phương án nào là hoàn hảo để có thể chấn chỉnh xã hội như cái anh đang suy nghĩ trong đầu đâu anh zai.

Chúng ta thừa nhận lợi ích cá nhân là tối thượng, thì chúng ta phải chuẩn bị cho sự phương hại vào lợi ích của tập thể.

hơn hết thì chúng ta phải có bối cảnh cụ thể để xem xét và giải quyết, các mặt tồn tại trong xã hội như anh nêu "thương bất chính" , muốn làm cho thượng chính trực lại không phải là vấn đề dễ dàng bởi vì không có cái nguyên nhân cụ thể cho mọi hành vi diễn ra trong xã hội đâu anh.

Nếu có thể thì chúng ta thảo luận thêm về những vấn đề cụ thể và trường hợp cụ thể thì câu chuyện nó sẽ không rơi vào bế tắc, cố gắng khái quát hóa một chủ thể vô cùng phức tạp, đa hướng, không có tuyến tính như các vấn đề xã hội, các hiện tượng đang xảy ra, bản chất của nền chính trị hiện tại, là công việc không có tính khả thi đâu anh zai.

vậy cùng nhau thảo luận về chủ đề các phương pháp để có thể tuân thủ và tránh vi phạm luật lệ giao thông và cách làm việc với lực lượng cảnh sát giao thông là chủ đề thiết thực hơn.

nói một cách chính xác thì chúng ta phải xác định được đối tượng, xác định được bản chất, xác định được đâu là nguyên nhân cốt lõi thì mới có thể giải quyết được.

ví dụ tình trạng tham nhũng vẫn diễn ra vô cùng phức tạp và tinh vi:

thì hiện nay chúng ta đã có những quy trình đấu thầu nghiêm ngặt hơn nhằm giảm đi đi tình trạng chi tiêu hoang phí, nhưng ai thực sự làm việc trong các cơ quan hành chính công, hoặc các cơ quan nhà nước thì mới thấy rằng, bằng mọi cách chúng ta vẫn phải thu về cái lợi ích cho chính chúng ta dựa theo những gì luật định hiện hành mà thôi.

thậm chí chúng ta ngồi vào vị trí tổng bí thư, thì chúng ta vẫn phải chơi theo luật, chúng ta không được phép phá cái luật định đã nâng chúng ta lên làm tổng bí thư. Và như một lẽ tất nhiên mọi hành động của chúng ta phải nhằm một mục đích và bảo vệ sự tồn vong của đảng.
 
Sửa lần cuối:
dm nghe câu não nề vl ! dm suốt ngày cứ nói ba cái câu này, nước ngta như này nước ngta như kia, đm có thay đổi thì mới an được ! đm đi cái đường mà chả khác gì đi trong rừng
chúng ta và các quan chức không đầu tư mạnh về vấn đề triết học, và vấn đề nhìn nhận trực tiếp vào bản chất của sự việc đang diễn ra.
chúng ta vẫn còn đang loay hoay với việc xử lý tình huống đang xảy ra thì rất khó có thể tạo ra một thay đổi mang tính bản chất. Ở đây em nhân mạnh đến tính bản chất bởi vì khi xác định được bản chất (chứ không phải là cố gắng tìm nguyên nhân) thì chúng ta sẽ có cách giải quyết phù hợp nhất.

anh nói đúng: đi cái đường mà chả khác gì đi trong rừng, bởi vì chúng ta không có cái bản đồ, chúng ta không xác định hướng đi, chúng ta chỉ quen nói chung chung vào một vấn đề thôi, không đi phân tích và đánh giá những sự vụ cụ thể, rồi tìm tính liên kết và sự thay đổi của chúng để có thể thực hiện được những biện pháp phù hợp với yêu cầu phát triển và định hướng mà ta mong muốn.
 
Dòng bôi đen của anh đang nói tới nó không thể áp dụng trong bối cảnh chính trị hiện đại, và quốc gia hiện đại được đâu anh.

Luật pháp là dành cho tất cả mọi người, nhưng các quan chức lại hiểu cặn kẽ các điều khoản khoan hồng của pháp luật, để có thể lãnh cái án nhẹ nhàng hơn.

xã hội nó rất phức tạp, không có một phương án nào là hoàn hảo để có thể chấn chỉnh xã hội như cái anh đang suy nghĩ trong đầu đâu anh zai.

Chúng ta thừa nhận lợi ích cá nhân là tối thượng, thì chúng ta phải chuẩn bị cho sự phương hại vào lợi ích của tập thể.

hơn hết thì chúng ta phải có bối cảnh cụ thể để xem xét và giải quyết, các mặt tồn tại trong xã hội như anh nêu "thương bất chính" , muốn làm cho thượng chính trực lại không phải là vấn đề dễ dàng bởi vì không có cái nguyên nhân cụ thể cho mọi hành vi diễn ra trong xã hội đâu anh.

Nếu có thể thì chúng ta thảo luận thêm về những vấn đề cụ thể và trường hợp cụ thể thì câu chuyện nó sẽ không rơi vào bế tắc, cố gắng khái quát hóa một chủ thể vô cùng phức tạp, đa hướng, không có tuyến tính như các vấn đề xã hội, các hiện tượng đang xảy ra, bản chất của nền chính trị hiện tại, là công việc không có tính khả thi đâu anh zai.

vậy cùng nhau thảo luận về chủ đề các phương pháp để có thể tuân thủ và tránh vi phạm luật lệ giao thông và cách làm việc với lực lượng cảnh sát giao thông là chủ đề thiết thực hơn.

nói một cách chính xác thì chúng ta phải xác định được đối tượng, xác định được bản chất, xác định được đâu là nguyên nhân cốt lõi thì mới có thể giải quyết được.

ví dụ tình trạng tham nhũng vẫn diễn ra vô cùng phức tạp và tinh vi:

thì hiện nay chúng ta đã có những quy trình đấu thầu nghiêm ngặt hơn nhằm giảm đi đi tình trạng chi tiêu hoang phí, nhưng ai thực sự làm việc trong các cơ quan hành chính công, hoặc các cơ quan nhà nước thì mới thấy rằng, bằng mọi cách chúng ta vẫn phải thu về cái lợi ích cho chính chúng ta dựa theo những gì luật định hiện hành mà thôi.

thậm chí chúng ta ngồi vào vị trí tổng bí thư, thì chúng ta vẫn phải chơi theo luật, chúng ta không được phép phá cái luật định đã nâng chúng ta lên làm tổng bí thư. Và như một lẽ tất nhiên mọi hành động của chúng ta phải nhằm một mục đích và bảo vệ sự tồn vong của đảng.
Trân trọng ý kiến, tuy nhiên nói thế này k khác gì đánh bùn sang ao.
Người có quyền lực nhất để thay đổi thì phải chơi theo luật
Người dân đen muốn thay đổi thì bị khoá mõm từ trứng nước
Mọi thứ đều phải có điểm bắt đầu nếu k thì mãi mãi như vậy. Xin hỏi có cách nào k ạ?
 
chúng ta và các quan chức không đầu tư mạnh về vấn đề triết học, và vấn đề nhìn nhận trực tiếp vào bản chất của sự việc đang diễn ra.
chúng ta vẫn còn đang loay hoay với việc xử lý tình huống đang xảy ra thì rất khó có thể tạo ra một thay đổi mang tính bản chất. Ở đây em nhân mạnh đến tính bản chất bởi vì khi xác định được bản chất (chứ không phải là cố gắng tìm nguyên nhân) thì chúng ta sẽ có cách giải quyết phù hợp nhất.

anh nói đúng: đi cái đường mà chả khác gì đi trong rừng, bởi vì chúng ta không có cái bản đồ, chúng ta không xác định hướng đi, chúng ta chỉ quen nói chung chung vào một vấn đề thôi, không đi phân tích và đánh giá những sự vụ cụ thể, rồi tìm tính liên kết và sự thay đổi của chúng để có thể thực hiện được những biện pháp phù hợp với yêu cầu phát triển và định hướng mà ta mong muốn.
Dòng bôi đen của anh đang nói tới nó không thể áp dụng trong bối cảnh chính trị hiện đại, và quốc gia hiện đại được đâu anh.

Luật pháp là dành cho tất cả mọi người, nhưng các quan chức lại hiểu cặn kẽ các điều khoản khoan hồng của pháp luật, để có thể lãnh cái án nhẹ nhàng hơn.

xã hội nó rất phức tạp, không có một phương án nào là hoàn hảo để có thể chấn chỉnh xã hội như cái anh đang suy nghĩ trong đầu đâu anh zai.

Chúng ta thừa nhận lợi ích cá nhân là tối thượng, thì chúng ta phải chuẩn bị cho sự phương hại vào lợi ích của tập thể.

hơn hết thì chúng ta phải có bối cảnh cụ thể để xem xét và giải quyết, các mặt tồn tại trong xã hội như anh nêu "thương bất chính" , muốn làm cho thượng chính trực lại không phải là vấn đề dễ dàng bởi vì không có cái nguyên nhân cụ thể cho mọi hành vi diễn ra trong xã hội đâu anh.

Nếu có thể thì chúng ta thảo luận thêm về những vấn đề cụ thể và trường hợp cụ thể thì câu chuyện nó sẽ không rơi vào bế tắc, cố gắng khái quát hóa một chủ thể vô cùng phức tạp, đa hướng, không có tuyến tính như các vấn đề xã hội, các hiện tượng đang xảy ra, bản chất của nền chính trị hiện tại, là công việc không có tính khả thi đâu anh zai.

vậy cùng nhau thảo luận về chủ đề các phương pháp để có thể tuân thủ và tránh vi phạm luật lệ giao thông và cách làm việc với lực lượng cảnh sát giao thông là chủ đề thiết thực hơn.

nói một cách chính xác thì chúng ta phải xác định được đối tượng, xác định được bản chất, xác định được đâu là nguyên nhân cốt lõi thì mới có thể giải quyết được.

ví dụ tình trạng tham nhũng vẫn diễn ra vô cùng phức tạp và tinh vi:

thì hiện nay chúng ta đã có những quy trình đấu thầu nghiêm ngặt hơn nhằm giảm đi đi tình trạng chi tiêu hoang phí, nhưng ai thực sự làm việc trong các cơ quan hành chính công, hoặc các cơ quan nhà nước thì mới thấy rằng, bằng mọi cách chúng ta vẫn phải thu về cái lợi ích cho chính chúng ta dựa theo những gì luật định hiện hành mà thôi.

thậm chí chúng ta ngồi vào vị trí tổng bí thư, thì chúng ta vẫn phải chơi theo luật, chúng ta không được phép phá cái luật định đã nâng chúng ta lên làm tổng bí thư. Và như một lẽ tất nhiên mọi hành động của chúng ta phải nhằm một mục đích và bảo vệ sự tồn vong của đảng.
Tớ thấy hai cồng này cậu nói đúng về bản chất tính cách xam ta và rộng ra là của dân ta.
Thấy vấn đề thấy bất cập nêu bức xúc nhưng ko đi đến cùng tìm giải pháp. Mọi thứ đc đặt trọng tâm ở phần phân tích cái đúng cái sai mà phần quan trọng nhất là giải pháp thường ko ai theo đến cùng.
Có lẽ cũng bởi tìm ra nó đòi hỏi thời gian ciong sức nên xuề xòa xem đó là chuyện thường ngày.
Tỉ dụ như tớ, nay có ý bán vé số nhưng biết đâu mai có mối khách ngon góa chồng lại ôm xe chạy năm mười năm nữa cũng nên.
 
Thà bú lồn giá rẻ chứ ko bán mình cho MU ( quỷ đỏ 😈 ) .
Quả là một chí sĩ chính khí đầy mình , giàu lòng yêu nước thương nòi , tôi đã khóc...:vozvn (3):
Nói bon mồm thôi chứ những ngày cuối năm ai ném cho cục tiền kêu tôi quỳ tôi cũng quỳ.
 
Qua nay ngồi nghiên cứu chính tả của cái nghị định 168 mà tao rầu quá.

Ở các nước phương tây thu nhập bình quân họ cao. Luật họ nghiêm dân họ ý thức đi trước dân ta cả trăm năm. Đã vậy có một số quốc gia đi kèm với phạt tiền còn thêm khoản phạt những ngày lao động công ích.
Nó vừa nghiêm vừa làm cho người vi phạm nâng cao ý thức nếu ko muốn ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng.
Còn ở xứ ta nghèo quá. Thu nhập bình quân đầu ng một tháng không đủ đóng một cái biên lai. Dân thì nói thẳng ra là gần khôn quan thì tham.
Cuối cùng thì cái thằng dân là thằng trụi lông trước.
Một nơi chuyên chính vô sản nhưng hé chân ra ngỏ là phải sờ xem cái mông mình mang mấy đồng. Thay vì ngồi nghĩ ra cách nào để tăng dân trí chấn dân khi nâng cao ý thức giao thông thì ng ta ngồi vò đầu bức tóc nghĩ ra cách dễ hơn là phạt nặng.

Đành rằng nó sẽ làm ng ta e dè hơn cẩn trọng hơn nhưng từ đó sẽ lòi là những thói khôn lõi, móc nối, và luật kín.
Càng ngẫm lại càng buồn, anh em tao đông nhưng đa phần là nghèo. Nghề xe ôm kiếm ăn theo bữa chứ gọi là khá thì cũng chả ai đi buôn bất động sản lập sàn chứng khoán bỏ chất xám chơi Coin làm gì.
Cái nghề gần 20 năm nay, chắc đã đến lúc dừng lại. Sang năm di bán vé số dạo. Được đồng nào dc mà nó yên tâm.
vừa chạy xe ôm, vừa bán vé số ...
 
chúng ta và các quan chức không đầu tư mạnh về vấn đề triết học, và vấn đề nhìn nhận trực tiếp vào bản chất của sự việc đang diễn ra.
chúng ta vẫn còn đang loay hoay với việc xử lý tình huống đang xảy ra thì rất khó có thể tạo ra một thay đổi mang tính bản chất. Ở đây em nhân mạnh đến tính bản chất bởi vì khi xác định được bản chất (chứ không phải là cố gắng tìm nguyên nhân) thì chúng ta sẽ có cách giải quyết phù hợp nhất.

anh nói đúng: đi cái đường mà chả khác gì đi trong rừng, bởi vì chúng ta không có cái bản đồ, chúng ta không xác định hướng đi, chúng ta chỉ quen nói chung chung vào một vấn đề thôi, không đi phân tích và đánh giá những sự vụ cụ thể, rồi tìm tính liên kết và sự thay đổi của chúng để có thể thực hiện được những biện pháp phù hợp với yêu cầu phát triển và định hướng mà ta mong muốn.
cái vấn đề này nó xảy ra trên mọi phương diện ở VN, làm cái gì cũng theo cảm quan, thiếu tính hệ thống vô cùng. Bởi vì không có hệ thống nên mấy tml thấy ở vn nhiều cò vc, ngành nghề gì cũng có cò," làm nhanh ", có thể đi làm căn cước công dân để trải nghiệm.
Riêng mấy cái dịch vụ công ở Đài Loan, ví dụ nay tao đi làm căn cước, tao sẽ đến cơ quan sở di dân, đến thì sẽ có cái quầy giống kiểu quầy tiếp tân, ở đó sẽ có người hỏi là mày đến đây làm cc gì ? mày sẽ bảo mày làm cái này cái kia, nó sẽ phát cho mày 1 cái phiếu và dặn mày hoặc cung cấp 1 số giấy tờ cần thiết để làm, xong mày đợi đến số thì đến ô cửa chỉ định làm là xong.
Còn về giao thông thì mấy quả tự động hoá ở vn kém, gần như cái gì cũng thủ công, 1 trong lý do đó là không làm chủ được công nghệ lõi nên chỉ làm gia công, minh chứng là mô hình gia công mọi ngành nghề từ nông đến công nghiệp. Mà rất hay tự ái, hay thấy con voi vẽ sao cho nó giống là được còn cái cách mà con voi nó hoạt động tốt hay không thì chưa có tiêu chuẩn kiểm định, cách duy nhất đó là nhờ vào kinh nghiệm, thằng nào làm lâu thì lên lão làng, vậy nên thất thoát trong quá trình vận hành sử dụng, sản xuất rất lớn. Ví dụ như nông sản thì thổ nhưỡng có, kinh nghiệm có, nhưng cơ sở sản xuất, thiết bị thì không đầu tư, toàn dùng sao tạm tạm càng rẻ càng tốt, sản xuất ra sản phẩm có chất lượng vừa đủ và coi đó là đỉnh, nhưng không biết mình thất thoát nhiều.
 
cái vấn đề này nó xảy ra trên mọi phương diện ở VN, làm cái gì cũng theo cảm quan, thiếu tính hệ thống vô cùng. Bởi vì không có hệ thống nên mấy tml thấy ở vn nhiều cò vc, ngành nghề gì cũng có cò," làm nhanh ", có thể đi làm căn cước công dân để trải nghiệm.
Riêng mấy cái dịch vụ công ở Đài Loan, ví dụ nay tao đi làm căn cước, tao sẽ đến cơ quan sở di dân, đến thì sẽ có cái quầy giống kiểu quầy tiếp tân, ở đó sẽ có người hỏi là mày đến đây làm cc gì ? mày sẽ bảo mày làm cái này cái kia, nó sẽ phát cho mày 1 cái phiếu và dặn mày hoặc cung cấp 1 số giấy tờ cần thiết để làm, xong mày đợi đến số thì đến ô cửa chỉ định làm là xong.
Còn về giao thông thì mấy quả tự động hoá ở vn kém, gần như cái gì cũng thủ công, 1 trong lý do đó là không làm chủ được công nghệ lõi nên chỉ làm gia công, minh chứng là mô hình gia công mọi ngành nghề từ nông đến công nghiệp. Mà rất hay tự ái, hay thấy con voi vẽ sao cho nó giống là được còn cái cách mà con voi nó hoạt động tốt hay không thì chưa có tiêu chuẩn kiểm định, cách duy nhất đó là nhờ vào kinh nghiệm, thằng nào làm lâu thì lên lão làng, vậy nên thất thoát trong quá trình vận hành sử dụng, sản xuất rất lớn. Ví dụ như nông sản thì thổ nhưỡng có, kinh nghiệm có, nhưng cơ sở sản xuất, thiết bị thì không đầu tư, toàn dùng sao tạm tạm càng rẻ càng tốt, sản xuất ra sản phẩm có chất lượng vừa đủ và coi đó là đỉnh, nhưng không biết mình thất thoát nhiều.
làm cái gì cũng phải có lời

lời thì mới làm, tự động hóa mà không tạo ra lợi nhuận thì tự động hóa làm gì

nên nhớ các chủ doanh nghiệp là doanh nhân, chứ không phải nhà từ thiện phát triển công nghiệp cho quốc gia.
 
Sáng nay tao ngủ trương dái đến 7h. Quét cái phòng trọ xong lại tụt ra làm ly cà phê dão.
Đánh dấu ngày đầu tiên treo chìa móc khoá xe đắp mềnh.
Làm vài khói thuốc suy tư thời cục nữa nhở? :sweet_kiss:
GWqtrcCC.jpg
 
Ở trong nhiều trường hợp sản xuất, sử dụng nhân công sẽ giảm chi phí hơn. 😅😅😅
chỉ nghĩ đến việc giảm sao cho triệt để mà k để ý hiệu suất giảm ảnh hưởng hệ thống quản lý, quản con người là cái khó nhất.
 

Có thể bạn quan tâm

Top