• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Re: 30 tuổi học đại học có là muộn....

Thi đh trượt lên trượt xuống xong đỗ đc cái trường 14 điểm, xong khoe học cao học ngành này khó, xong thành chuyên gia, hài hước vcl ( học cao học dễ vl, trừ cao học của bọn bác sĩ), qtrong là kiến thức đh và kỹ năng thôi chứ thạc sĩ bjo đầy =))
tao biết đầy thằng thạc sỹ lương 3-4 củ kia kìa :vozvn (22):
 
ông bác t học giỏi nhưng ngày xưa hoàn cảnh nên k đi, bác ở quê làm sửa chữa điện , năm bác dc khoảng 4x bác đi học đại học tiền tự lo , khá lâu t lên hn thi đại học qua nhà bác chơi lúc này bác đã ra trg tự nhận công trình rồi gọi ae ở quê lên làm cho , ngày đi làm tối về tranh thủ học tiếp lên cao học , hiên tại có vẻ giàu t cũng đéo hỏi Bác dạo này sao, chỉ biết có nhà hàng trang trại, đất cát đầu tư nhiều món
 
Đọc bài đó. Tao đéo biết khuyên gì.Tao sẽ kể cuộc đời tao cho chúng mày nghe.
Đéo đỗ đại học phải học trường từ xa. 1 năm tao bỏ. Về nhà chơi 1 năm, ông già xin cho học trung cấp. Tao học xong, đéo xin được việc. Lông bông vài năm làm linh tinh, rồi về quê ông già xin cho vô biên chế nhà nước. Tưởng ổn định, tao làm một năm chán, quyết định đi thi đại học. Mà đéo giám nói cho bố mẹ biết. Chọn trường thấp nhất ngành tao thích để thi. Tao đỗ. 14 điểm. Về nói con muốn đi học. Vậy là tao bỏ biên chế nhà nước đi học đại học ở cái tuổi 27.
Tháng tháng ngửa tay xin tiền ông bà. Đến 31 tuổi ra trường. Lang thang Hà Nội mấy tháng đéo xin được việc. Bí bách. Tao lại xin ông bà cho tao học sau đại học 2 năm. Vậy là hơn 30 tuổi vẫn ngửa tay xin tiền bố mẹ để học. Đời tao nhục và hèn vậy đấy. Trong mắt hàng xóm tao là thằng vô dụng. Chả làm lên tích sự gì.
33 tuổi tao học xong. Ông bà nuôi tao hơn nuôi nghiện. Hơn 10 năm tuổi trẻ tao lao đao, vô dụng và sống vật vờ bằng những đồng tiền vất vả của cha mẹ. Mà hèn quá đéo giám chết.
Ra trường. Tao xách valy vào sài gòn tìm việc. Trong túi có ít tiền đủ sống 1 tháng. Mẹ tao bảo vô đó mà về nhục lắm. Tao ngẫm nếu phải về tao thề nhẩy sông chết.
Và may mắn 1 tuần sau tao có việc. Sau gần 3 năm làm việc. Lương tao từ 10 triệu giờ lên tầm trung bình trên 50 triệu chưa kể làm ngoài. Ngẫm bằng tuổi tao là quá thấp nhưng tao chấp nhận vì đời tao suất phát muộn. Kém cỏi hơn chúng nó.
Giờ tao sống rất tốt. Có tiền chơi bời, gửi về quê. Ngẫm lại cuộc đời mà thấy mình may mắn. Mày 30 tuổi mới học thì chắc phải vất vả gấp 10 lần đứa 18 tuổi. Tao đèo biết nói gì, chỉ chúc mày có nhiều nghị lực để đừng bỏ cuộc. Trong những lúc khó khăn nhất tao chỉ nhìn về phía trước mà bước thôi mày à.
T thấy đại học ko phải là cánh cửa duy nhất để thành công, t biết nhiều thằng bạn t chúng nó ko học đh tự mày mò kinh doanh và cũng thành công trong khi có 2 thằng lớp c3 t học cực giỏi khoa tài năng bk ra trường mấy năm vẫn chật vật làm thuê
 
.
T thấy đại học ko phải là cánh cửa duy nhất để thành công, t biết nhiều thằng bạn t chúng nó ko học đh tự mày mò kinh doanh và cũng thành công trong khi có 2 thằng lớp c3 t học cực giỏi khoa tài năng bk ra trường mấy năm vẫn chật vật làm thuê
Xem bạn mày giỏi cái gì và cái đó có ra tiền không? Thì mới kiếm tiền được
Nhiều thằng học bằng giỏi trường ngon mà đi làm ngu bỏ mẹ ra đấy toàn hỏi ngáo ngơ, xong lại cãi ngang cho mình là nhất
Đại học Bôn Ba mới là khó mấy cái trường dùng giáo trình viết ra đéo có tuổi
 
Tao năm nay 29 cũng đang ăn bám gia đình, chờ có biến phất cờ khởi nghĩa với hy vọng lưu danh sử sách.
Mày định lật đổ chính quyền à tml? Tao báo.
À thôi đéo cần báo, chắc cũng đéo ăn thua đâu.
 
KKk, 29 cũng còn chút vốn sau bao năm đi làm chứ ông anh ?? Sau tết dự định gì chưa ??
Vốn thì tao có rồi, nhưng khởi nghĩa quan trọng nhất à con người, mà mày biết đấy, tính tao đao nghi, nên chưa kiếm được người cùng làm việc lớn đây.
Tao làm về khuôn mẫu, các sản phẩm về nhựa, đồ chơi. Ra tết tao làm con buôn theo ngành dọc của tao thôi. Còn mày có chí hướng thế nào?
 
Mày định lật đổ chính quyền à tml? Tao báo.
À thôi đéo cần báo, chắc cũng đéo ăn thua đâu.
Thời buổi loạn lạc này lo bản thân mày còn chưa ăn thua nữa là, thằng nào cũng thủ thế đợi biến thôi, triều đình cũng vậy.
 
Thằng thớt sống ảo ít thôi. Nếu mày không bán hàng đa cấp, buôn thuốc phiện hay ngồi container sang Anh thì nói cụ thể xem mày làm nghề gì anh em ở đây phân tích xem nào. Mấy cái thớt của mày lòng vòng nên ko ai biết là nghề gì.
 
Vốn thì tao có rồi, nhưng khởi nghĩa quan trọng nhất à con người, mà mày biết đấy, tính tao đao nghi, nên chưa kiếm được người cùng làm việc lớn đây.
Tao làm về khuôn mẫu, các sản phẩm về nhựa, đồ chơi. Ra tết tao làm con buôn theo ngành dọc của tao thôi. Còn mày có chí hướng thế nào?
1. Anh nên tìm người hợp tác theo chỉ tiêu sau
A. Anh nghe lời bạn anh 100%
B. Bạn anh nghe theo Anh 100%
2. Tự làm 1 mình Anh ạ.
Em đang học Merchandise ( Quản lý đơn hàng may ) Mà chắc qua Tết mới làm CV được. Tiếng Anh, tiếng U gê quá @@.
 
Đọc bài đó. Tao đéo biết khuyên gì.Tao sẽ kể cuộc đời tao cho chúng mày nghe.
Đéo đỗ đại học phải học trường từ xa. 1 năm tao bỏ. Về nhà chơi 1 năm, ông già xin cho học trung cấp. Tao học xong, đéo xin được việc. Lông bông vài năm làm linh tinh, rồi về quê ông già xin cho vô biên chế nhà nước. Tưởng ổn định, tao làm một năm chán, quyết định đi thi đại học. Mà đéo giám nói cho bố mẹ biết. Chọn trường thấp nhất ngành tao thích để thi. Tao đỗ. 14 điểm. Về nói con muốn đi học. Vậy là tao bỏ biên chế nhà nước đi học đại học ở cái tuổi 27.
Tháng tháng ngửa tay xin tiền ông bà. Đến 31 tuổi ra trường. Lang thang Hà Nội mấy tháng đéo xin được việc. Bí bách. Tao lại xin ông bà cho tao học sau đại học 2 năm. Vậy là hơn 30 tuổi vẫn ngửa tay xin tiền bố mẹ để học. Đời tao nhục và hèn vậy đấy. Trong mắt hàng xóm tao là thằng vô dụng. Chả làm lên tích sự gì.
33 tuổi tao học xong. Ông bà nuôi tao hơn nuôi nghiện. Hơn 10 năm tuổi trẻ tao lao đao, vô dụng và sống vật vờ bằng những đồng tiền vất vả của cha mẹ. Mà hèn quá đéo giám chết.
Ra trường. Tao xách valy vào sài gòn tìm việc. Trong túi có ít tiền đủ sống 1 tháng. Mẹ tao bảo vô đó mà về nhục lắm. Tao ngẫm nếu phải về tao thề nhẩy sông chết.
Và may mắn 1 tuần sau tao có việc. Sau gần 3 năm làm việc. Lương tao từ 10 triệu giờ lên tầm trung bình trên 50 triệu chưa kể làm ngoài. Ngẫm bằng tuổi tao là quá thấp nhưng tao chấp nhận vì đời tao suất phát muộn. Kém cỏi hơn chúng nó.
Giờ tao sống rất tốt. Có tiền chơi bời, gửi về quê. Ngẫm lại cuộc đời mà thấy mình may mắn. Mày 30 tuổi mới học thì chắc phải vất vả gấp 10 lần đứa 18 tuổi. Tao đèo biết nói gì, chỉ chúc mày có nhiều nghị lực để đừng bỏ cuộc. Trong những lúc khó khăn nhất tao chỉ nhìn về phía trước mà bước thôi mày à.
Quan trọng mày học với tâm thế khác. Tự biết học tự biết phải cố còn t học khi 18 lúc ra trường cũng đéo khác gì không học.
 
Đm tao học mấy bằng đại học toàn bỏ dở giữa chừng
Cuối cùng học đc cái = kế toán nhưng đéo làm cái gì liên quan đến kế toán cả :)))
Nói chung vứt gần 20 năm đèn sách đi
Chỉ biết đọc + - x : :)))
Hết
Giờ răng rồi mày ??
 
Học chưa bao h là muộn nhé tml, cảm thấy tài chính ổn định hoặc muốn học thì cứ học .
 
1. Anh nên tìm người hợp tác theo chỉ tiêu sau
A. Anh nghe lời bạn anh 100%
B. Bạn anh nghe theo Anh 100%
2. Tự làm 1 mình Anh ạ.
Em đang học Merchandise ( Quản lý đơn hàng may ) Mà chắc qua Tết mới làm CV được. Tiếng Anh, tiếng U gê quá @@.
- Theo mày thì phương án nào (1A, 1B, 2) tốt nhất và vì sao?
- Mày muốn vào làm công ty nước ngoài hay sao mà cần English vậy?
P/S: Kỹ năng trình bày của mày khá tốt.
 
- Theo mày thì phương án nào (1A, 1B, 2) tốt nhất và vì sao?
- Mày muốn vào làm công ty nước ngoài hay sao mà cần English vậy?
P/S: Kỹ năng trình bày của mày khá tốt.
Mày thử đi, hỏi nó làm gì, nó mà biết thì nó làm rồi.
 
Đọc bài đó. Tao đéo biết khuyên gì.Tao sẽ kể cuộc đời tao cho chúng mày nghe.
Đéo đỗ đại học phải học trường từ xa. 1 năm tao bỏ. Về nhà chơi 1 năm, ông già xin cho học trung cấp. Tao học xong, đéo xin được việc. Lông bông vài năm làm linh tinh, rồi về quê ông già xin cho vô biên chế nhà nước. Tưởng ổn định, tao làm một năm chán, quyết định đi thi đại học. Mà đéo giám nói cho bố mẹ biết. Chọn trường thấp nhất ngành tao thích để thi. Tao đỗ. 14 điểm. Về nói con muốn đi học. Vậy là tao bỏ biên chế nhà nước đi học đại học ở cái tuổi 27.
Tháng tháng ngửa tay xin tiền ông bà. Đến 31 tuổi ra trường. Lang thang Hà Nội mấy tháng đéo xin được việc. Bí bách. Tao lại xin ông bà cho tao học sau đại học 2 năm. Vậy là hơn 30 tuổi vẫn ngửa tay xin tiền bố mẹ để học. Đời tao nhục và hèn vậy đấy. Trong mắt hàng xóm tao là thằng vô dụng. Chả làm lên tích sự gì.
33 tuổi tao học xong. Ông bà nuôi tao hơn nuôi nghiện. Hơn 10 năm tuổi trẻ tao lao đao, vô dụng và sống vật vờ bằng những đồng tiền vất vả của cha mẹ. Mà hèn quá đéo giám chết.
Ra trường. Tao xách valy vào sài gòn tìm việc. Trong túi có ít tiền đủ sống 1 tháng. Mẹ tao bảo vô đó mà về nhục lắm. Tao ngẫm nếu phải về tao thề nhẩy sông chết.
Và may mắn 1 tuần sau tao có việc. Sau gần 3 năm làm việc. Lương tao từ 10 triệu giờ lên tầm trung bình trên 50 triệu chưa kể làm ngoài. Ngẫm bằng tuổi tao là quá thấp nhưng tao chấp nhận vì đời tao suất phát muộn. Kém cỏi hơn chúng nó.
Giờ tao sống rất tốt. Có tiền chơi bời, gửi về quê. Ngẫm lại cuộc đời mà thấy mình may mắn. Mày 30 tuổi mới học thì chắc phải vất vả gấp 10 lần đứa 18 tuổi. Tao đèo biết nói gì, chỉ chúc mày có nhiều nghị lực để đừng bỏ cuộc. Trong những lúc khó khăn nhất tao chỉ nhìn về phía trước mà bước thôi mày à.
Nhưng như mày muộn quá. Tầm này mọi thứ phải ok cả rồi chứ mức lương ý cày bao giờ cho có nhà, xe, vk, con
 
Tưởng 30 mới địt lần đầu mới là muộn chứ học hành thì lúc đó nào cũng tốt và chưa đủ.
 
Đọc bài đó. Tao đéo biết khuyên gì.Tao sẽ kể cuộc đời tao cho chúng mày nghe.
Đéo đỗ đại học phải học trường từ xa. 1 năm tao bỏ. Về nhà chơi 1 năm, ông già xin cho học trung cấp. Tao học xong, đéo xin được việc. Lông bông vài năm làm linh tinh, rồi về quê ông già xin cho vô biên chế nhà nước. Tưởng ổn định, tao làm một năm chán, quyết định đi thi đại học. Mà đéo giám nói cho bố mẹ biết. Chọn trường thấp nhất ngành tao thích để thi. Tao đỗ. 14 điểm. Về nói con muốn đi học. Vậy là tao bỏ biên chế nhà nước đi học đại học ở cái tuổi 27.
Tháng tháng ngửa tay xin tiền ông bà. Đến 31 tuổi ra trường. Lang thang Hà Nội mấy tháng đéo xin được việc. Bí bách. Tao lại xin ông bà cho tao học sau đại học 2 năm. Vậy là hơn 30 tuổi vẫn ngửa tay xin tiền bố mẹ để học. Đời tao nhục và hèn vậy đấy. Trong mắt hàng xóm tao là thằng vô dụng. Chả làm lên tích sự gì.
33 tuổi tao học xong. Ông bà nuôi tao hơn nuôi nghiện. Hơn 10 năm tuổi trẻ tao lao đao, vô dụng và sống vật vờ bằng những đồng tiền vất vả của cha mẹ. Mà hèn quá đéo giám chết.
Ra trường. Tao xách valy vào sài gòn tìm việc. Trong túi có ít tiền đủ sống 1 tháng. Mẹ tao bảo vô đó mà về nhục lắm. Tao ngẫm nếu phải về tao thề nhẩy sông chết.
Và may mắn 1 tuần sau tao có việc. Sau gần 3 năm làm việc. Lương tao từ 10 triệu giờ lên tầm trung bình trên 50 triệu chưa kể làm ngoài. Ngẫm bằng tuổi tao là quá thấp nhưng tao chấp nhận vì đời tao suất phát muộn. Kém cỏi hơn chúng nó.
Giờ tao sống rất tốt. Có tiền chơi bời, gửi về quê. Ngẫm lại cuộc đời mà thấy mình may mắn. Mày 30 tuổi mới học thì chắc phải vất vả gấp 10 lần đứa 18 tuổi. Tao đèo biết nói gì, chỉ chúc mày có nhiều nghị lực để đừng bỏ cuộc. Trong những lúc khó khăn nhất tao chỉ nhìn về phía trước mà bước thôi mày à.
dm , t học muộn có 3 năm mà thấy chán vl rồi đây, m nghị lực thế
 
Mày thử đi, hỏi nó làm gì, nó mà biết thì nó làm rồi.
Tao nghĩ mỗi thằng đều có thế mạnh riêng, có thằng giỏi hiến kế, có thằng giỏi trị nước, mày cũng có thế mạnh của mày mà.
 
Tao nghĩ mỗi thằng đều có thế mạnh riêng, có thằng giỏi hiến kế, có thằng giỏi trị nước, mày cũng có thế mạnh của mày mà.
Tao thấy nó nói thế là rõ quá rồi, đéo rõ hơn được đâu. Thật.
 

Có thể bạn quan tâm

Top