• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Sao trẻ con bên Tây chúng nó tự tin thế nhỉ?

Con bé này mới 3 tuổi mà ra giữa đám đông yêu cầu nhạc công đánh bài nó thích rồi hát luôn tại chỗ. Cử chỉ rất tự nhiên ko ngại ngùng, thích là làm. Tao thấy trẻ con VN đến khi 18 tuổi cũng ko nhiều đứa tự tin như thế. Lại càng ít thấy đứa nào dám đứng trước đám đông nói (hùng biện) những quan điểm của chúng nó. Cái này là do giáo dục, do môi trường xã hội hay do cái gì? Tao cảm giác trẻ con VN cực kỳ thụ động và chỉ làm những gì được mách nước (hay đc người lớn mớm trước).



 
Ai cũng hỉu giáo dục họ tốt hơn mình gấp 10000 năm ánh sáng mà :too_sad: :pudency:

Xem channel này để thấy rõ cách giáo dục từ kĩ năng sống, đến đức tin gia đình cha mẹ cho con cái.

 
Con bé này mới 3 tuổi mà ra giữa đám đông yêu cầu nhạc công đánh bài nó thích rồi hát luôn tại chỗ. Cử chỉ rất tự nhiên ko ngại ngùng, thích là làm. Tao thấy trẻ con VN đến khi 18 tuổi cũng ko nhiều đứa tự tin như thế. Lại càng ít thấy đứa nào dám đứng trước đám đông nói (hùng biện) những quan điểm của chúng nó. Cái này là do giáo dục, do môi trường xã hội hay do cái gì? Tao cảm giác trẻ con VN cực kỳ thụ động và chỉ làm những gì được mách nước (hay đc người lớn mớm trước).




Có cách giáo dục: một bên tự do và một bên tuân lệnh

It's important to avoid broad generalizations about entire groups of people. However, research does suggest some cultural differences that may influence how children express confidence. Here's a breakdown of factors that can contribute to perceived differences in confidence between children in Europe and Asia:
Cultural Values:
* Individualism vs. Collectivism:
* European cultures often emphasize individualism, where self-expression, independence, and personal achievement are highly valued. This can foster a sense of self-assurance.
* Many Asian cultures emphasize collectivism, prioritizing group harmony, respect for authority, and social responsibility. This can sometimes lead to a more reserved demeanor, where humility is valued over overt displays of confidence.
* Parenting Styles:
* Parenting styles vary significantly. Some European parenting styles may encourage children to express themselves freely and take initiative.
* Some Asian parenting styles may emphasize academic achievement and adherence to social norms, which can sometimes create pressure and affect how children express their confidence.
* Educational Systems:
* Educational systems also play a role. Some European educational systems may prioritize critical thinking, creativity, and self-expression.
* Some Asian educational systems may focus more on rote learning and standardized testing, which can influence how children perceive their abilities and confidence.
* Concept of Self-Esteem:
* The concept of self-esteem itself is culturally influenced. In Western cultures, high self-esteem is often associated with confidence.
* In some Asian cultures, self-improvement and humility may be valued more than outward displays of high self-esteem.
Important Considerations:
* These are general trends, and there's significant variation within both European and Asian cultures.
* Individual personalities, family dynamics, and socioeconomic factors also play crucial roles in shaping a child's confidence.
* It is very important to avoid stereotypes. Every child is an individual, and will display confidence in their own ways.
In essence, perceived differences in confidence can stem from varying cultural values, parenting styles, and educational systems.
 
Con bé này mới 3 tuổi mà ra giữa đám đông yêu cầu nhạc công đánh bài nó thích rồi hát luôn tại chỗ. Cử chỉ rất tự nhiên ko ngại ngùng, thích là làm. Tao thấy trẻ con VN đến khi 18 tuổi cũng ko nhiều đứa tự tin như thế. Lại càng ít thấy đứa nào dám đứng trước đám đông nói (hùng biện) những quan điểm của chúng nó. Cái này là do giáo dục, do môi trường xã hội hay do cái gì? Tao cảm giác trẻ con VN cực kỳ thụ động và chỉ làm những gì được mách nước (hay đc người lớn mớm trước).




Bao thế hệ rồi. Giờ nó vào trong genre mẹ rồi.
 
Ai cũng hỉu giáo dục họ tốt hơn mình gấp 10000 năm ánh sáng mà :too_sad: :pudency:

Xem channel này để thấy rõ cách giáo dục từ kĩ năng sống, đến đức tin gia đình cha mẹ cho con cái.

Đéo phải giáo dục, đó là gen, bọn tây lúc éo nào chả liều lĩnh hơn châu Á
 
Vì ở Tây không có văn hóa "lên mặt" và "lên lớp" hay "cha chú" như mình.
Đụ mẹ hồi xưa nhỏ xíu, ông già nhờ tao lấy cái tua vít tao đéo biết nó là cái gì… Xong ổng chửi tao cái gì cũng đéo biết, thay vì giải thích tao biết là cái gì. Ảo ma vkl

Tới giờ tao vẫn khẳng định rằng tư duy, kinh nghiệm của một tml chỉ đủ dùng cho một mình nó. Nên giờ khiêm tốn vkl, nói ra ngu thì bị chỉnh thôi đỡ hơn xạo Lồn đạo lý 3xu
 
Clip dàn dựng mà
Kể cả dàn dựng nhưng con bé 3 tuổi cũng đéo diễn mà làm như thật (vì 3 tuổi thì diễn thế đéo nào đc )
Tao có xem nhiều clip khác rồi, ví dụ như đám cưới ông chú, thằng cháu 7 tuổi lên trước hội hôn cầm mic nói chuyện như người lớn, kể về mối tình giữa chú và vợ chú với giọng văn tự nhiên, hài hước...
 
Cái này là sự tổng hòa cả xã hội tạo ra, đứa trẻ tự tin vì mọi người tôn trọng nó. Thái độ của người lớn-chẳng hạn như thằng chơi đàn- lúc đầu nó không nghĩ đứa bé hát được, nhưng vẫn dạo nhạc cho cô bé một cách đàng hoàng.
Gặp VN là con nít xán vào mấy cái mâm ca nhạc đường phố này thì mặc định cho nó ăn chim cút trong vòng 1 nốt nhạc.
 
Kể cả dàn dựng nhưng con bé 3 tuổi cũng đéo diễn mà làm như thật (vì 3 tuổi thì diễn thế đéo nào đc )
Tao có xem nhiều clip khác rồi, ví dụ như đám cưới ông chú, thằng cháu 7 tuổi lên trước hội hôn cầm mic nói chuyện như người lớn, kể về mối tình giữa chú và vợ chú với giọng văn tự nhiên, hài hước...
Trăm trẻ em, vạn trẻ việt cũng kiếm được thôi.
Thằnh bé châu hồi 7 tuổi còn đóng tiểu phẩm hài, trúng đề của nhật cường
 
Đụ mẹ hồi xưa nhỏ xíu, ông già nhờ tao lấy cái tua vít tao đéo biết nó là cái gì… Xong ổng chửi tao cái gì cũng đéo biết, thay vì giải thích tao biết là cái gì. Ảo ma vkl

Tới giờ tao vẫn khẳng định rằng tư duy, kinh nghiệm của một tml chỉ đủ dùng cho một mình nó. Nên giờ khiêm tốn vkl, nói ra ngu thì bị chỉnh thôi đỡ hơn xạo lồn đạo lý 3xu
Bởi vậy tao sợ mấy thằng trải đời, kinh nghiệm, trải nghiệm lắm. Nghe rất là dốt và thiếu thực tiễn. Cả đời làm công nhân, xe ôm, văn phòng thì nhắm tiếp xúc được bao nhiêu, trải nghiệm được bao nhiêu. Bởi vậy cái văn hóa giấu nghề, ma cũ - ma mới ở VN nó rất là khắm lọ. Nhiều cái lắm, càng ra đời lại càng thấy nhiều cái chướng tai, gai mắt nhưng cũng phải cho qua.

"Chúng ta cũng đôi lúc biết nghĩ về những mặt trái xót xa của đời sống nhưng đó chỉ là một thứ tư tưởng mang tính công đoạn. Ở Tây phương, chúng tôi vẫn thường nhắc đến cái gọi là "Lý luận của tuổi trung niên".

Những ông bà nào ở vào độ tuổi bốn mươi, năm mươi thường có thói quen đưa ra những nhận xét về cuộc đời thông qua chính kinh nghiệm đời mình bằng một thái độ chủ quan gần giống như cái khái niệm trong câu thành ngữ của người Trung Hoa là "Tứ Thập Bất Hoạt". Người ta tin rằng mình đã có được một cái nhìn tổng quan chín chắn về cuộc sống để rồi dừng lại ở đó với cái yên tâm rất đỗi nông cạn của mình. Đó là đối với những mảnh đời êm đềm không có biến động. Rồi đến một ngày nào đó, đối đầu với những thử thách khốc liệt của kiếp người, người ta mới bắt đầu biết đặt ra những câu hỏi nghiêm túc về đời sống."
 
Con bé này mới 3 tuổi mà ra giữa đám đông yêu cầu nhạc công đánh bài nó thích rồi hát luôn tại chỗ. Cử chỉ rất tự nhiên ko ngại ngùng, thích là làm. Tao thấy trẻ con VN đến khi 18 tuổi cũng ko nhiều đứa tự tin như thế. Lại càng ít thấy đứa nào dám đứng trước đám đông nói (hùng biện) những quan điểm của chúng nó. Cái này là do giáo dục, do môi trường xã hội hay do cái gì? Tao cảm giác trẻ con VN cực kỳ thụ động và chỉ làm những gì được mách nước (hay đc người lớn mớm trước).




Do giáo dục cũng như văn hoá thôi, bọn phương Tây luôn hướng đến tự do, giáo dục khai phóng, không ép buộc bọn trẻ, khuyến khích đưa ra quan điểm và phản biện. Còn xứ Lừa thì từ nhỏ đã được tiêm nhiễm cái quan điểm "nhỏ phải nghe lớn" lớn luôn luôn đúng, giáo dục cũng là rập khuôn lý thuyết chứ ko thực hành nhiều, giáo viên chỉ dạy, đọc, học sinh chép, ko có hoặc rất ít phản biện giữa học sinh và giáo viên cho nên sinh ra một thế hệ ko biết phản biện, ko có quan điểm cá nhân. Mà nó như vậy thì cũng đúng ý Cảng rồi, xưa nay biểu tình toàn từ thành phần học sinh sinh viên, dạy cho bọn nó những kỹ năng đó thì sụp chú đệ có ngày. Chỉ cần nghe những gì được nói cho nghe, làm những gì được bảo phải làm, còn lại mọi chuyện để Cảng và Nhà Nghỉ lo
 
Bởi vậy tao sợ mấy thằng trải đời, kinh nghiệm, trải nghiệm lắm. Nghe rất là dốt và thiếu thực tiễn. Cả đời làm công nhân, xe ôm, văn phòng thì nhắm tiếp xúc được bao nhiêu, trải nghiệm được bao nhiêu. Bởi vậy cái văn hóa giấu nghề, ma cũ - ma mới ở VN nó rất là khắm lọ. Nhiều cái lắm, càng ra đời lại càng thấy nhiều cái chướng tai, gai mắt nhưng cũng phải cho qua.

"Chúng ta cũng đôi lúc biết nghĩ về những mặt trái xót xa của đời sống nhưng đó chỉ là một thứ tư tưởng mang tính công đoạn. Ở Tây phương, chúng tôi vẫn thường nhắc đến cái gọi là "Lý luận của tuổi trung niên".

Những ông bà nào ở vào độ tuổi bốn mươi, năm mươi thường có thói quen đưa ra những nhận xét về cuộc đời thông qua chính kinh nghiệm đời mình bằng một thái độ chủ quan gần giống như cái khái niệm trong câu thành ngữ của người Trung Hoa là "Tứ Thập Bất Hoạt". Người ta tin rằng mình đã có được một cái nhìn tổng quan chín chắn về cuộc sống để rồi dừng lại ở đó với cái yên tâm rất đỗi nông cạn của mình. Đó là đối với những mảnh đời êm đềm không có biến động. Rồi đến một ngày nào đó, đối đầu với những thử thách khốc liệt của kiếp người, người ta mới bắt đầu biết đặt ra những câu hỏi nghiêm túc về đời sống."
Tao rất thích mày vì ngoài khả năng tấu hài, mày hay đưa ra những góc nhìn khá sâu sắc
Đéo hiểu sao mày lại bị ban acc
 
Sửa lần cuối:
bên tao con nít 6 tuổi kéo cặp táp từ nhà ra trạm bus, từ trạm bus tới trường đi học và ngược lại.
cái quan trọng nhất ở đây đó là môi trường an toàn, phụ huynh sẵn sàng cho con tự lập từ nhỏ mà ko phải lo lắng, đắn đo gì.
ở VN thì khác hoàn toàn...
chỉ có gia đình ko có điều kiện, hay nói thẳng là nghèo, đông con mới can đảm thả con ra đời sớm.
 
Hiện tượng bạn mô tả – một đứa trẻ 3 tuổi tự tin đứng giữa đám đông, yêu cầu nhạc công chơi bài nó thích rồi hát luôn – thực sự rất đáng chú ý. Sự tự nhiên, không ngại ngùng và chủ động như vậy không phải là điều thường thấy, không chỉ ở trẻ em Việt Nam mà còn ở nhiều nơi khác trên thế giới. Để trả lời câu hỏi của bạn về nguyên nhân, ta cần nhìn vào một vài yếu tố chính: giáo dục, môi trường xã hội, bản tính cá nhân, và cách nuôi dạy từ gia đình.

1. Giáo dục và môi trường xã hội

Ở Việt Nam, hệ thống giáo dục và văn hóa xã hội thường nhấn mạnh sự tuân thủ, tôn trọng người lớn và tính tập thể hơn là khuyến khích sự tự do cá nhân hay tư duy độc lập từ nhỏ. Trẻ em thường được dạy để "nghe lời", làm theo hướng dẫn, và ít được tạo điều kiện để thể hiện ý kiến cá nhân một cách công khai. Điều này khác với một số nền văn hóa phương Tây, nơi trẻ em từ nhỏ đã được khuyến khích phát biểu, đặt câu hỏi, và thể hiện bản thân – đôi khi ngay cả trong lớp học hay trước đám đông.

Việc ít thấy trẻ em Việt Nam tự tin đứng trước đám đông để nói hoặc hùng biện có thể xuất phát từ việc môi trường không thường xuyên tạo ra những "sân khấu" cho chúng thực hành. Ví dụ, ở trường học, hoạt động thảo luận nhóm hay thuyết trình đôi khi chỉ được chú trọng khi lớn hơn (nếu có), chứ không phải từ độ tuổi mẫu giáo. Ngược lại, nếu đứa trẻ 3 tuổi kia lớn lên trong một môi trường thường xuyên tổ chức các hoạt động biểu diễn, giao tiếp công khai, hoặc được tiếp xúc với những tình huống tương tự, nó sẽ tự nhiên phát triển sự tự tin đó.

2. Văn hóa và áp lực xã hội

Văn hóa Việt Nam có xu hướng coi trọng sự khiêm tốn và tránh "nổi bật" quá mức, đặc biệt ở trẻ em. Điều này có thể khiến nhiều đứa trẻ cảm thấy ngại ngùng hoặc sợ bị đánh giá khi làm gì đó khác thường trước đám đông. Trong khi đó, nếu đứa trẻ 3 tuổi bạn nhắc đến đến từ một nền văn hóa khác (hoặc gia đình có tư duy cởi mở hơn), nó có thể không bị gò bó bởi những áp lực vô hình này. Thích là làm, không suy nghĩ quá nhiều về việc "người khác sẽ nghĩ gì" – đó là một đặc điểm thường thấy ở trẻ em chưa bị xã hội hóa quá sâu, nhưng cũng phụ thuộc vào cách chúng được nuôi dưỡng.

3. Bản tính cá nhân và vai trò gia đình

Không thể phủ nhận rằng mỗi đứa trẻ có một bản tính riêng. Có những đứa trẻ tự nhiên hoạt bát, tự tin, thích thể hiện từ nhỏ, trong khi những đứa khác lại rụt rè hơn. Nhưng bản tính này chỉ phát huy tối đa khi được gia đình và môi trường hỗ trợ. Nếu bố mẹ của cô bé 3 tuổi kia khuyến khích con tự do thể hiện, tạo cơ hội cho con hát hò, nói chuyện trước người lạ mà không phán xét hay kìm hãm, thì sự tự tin đó sẽ được nuôi dưỡng mạnh mẽ. Ngược lại, ở nhiều gia đình Việt Nam, trẻ em thường bị "bảo bọc" hoặc sửa sai liên tục ("đừng làm thế, xấu hổ lắm", "người ta cười cho đấy"), dẫn đến tâm lý e dè, thụ động.

4. So sánh với trẻ em Việt Nam
Bạn nói đúng khi nhận xét rằng trẻ em Việt Nam thường thụ động và hay làm theo những gì được "mớm trước". Điều này có thể bắt nguồn từ cách nuôi dạy truyền thống: người lớn quyết định thay cho trẻ, ít hỏi ý kiến trẻ, và trẻ không được khuyến khích tự khám phá hay chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình. Đến 18 tuổi, nhiều bạn trẻ vẫn thiếu tự tin khi nói trước đám đông hay trình bày quan điểm, một phần vì thiếu kỹ năng (do không được luyện tập từ nhỏ) và một phần vì sợ sai, sợ bị phán xét – điều mà văn hóa Việt Nam đôi khi vô tình củng cố.

Kết luận

Cái này không chỉ do giáo dục hay môi trường xã hội mà là sự kết hợp của cả hai, cùng với cách nuôi dạy trong gia đình và bản tính riêng của từng đứa trẻ. Cô bé 3 tuổi kia có thể là một ngoại lệ đặc biệt nhờ được sống trong môi trường khuyến khích sự tự do và tự tin từ rất sớm. Trong khi đó, trẻ em Việt Nam nói chung thường ít có cơ hội phát triển những kỹ năng này vì hệ thống giáo dục và xã hội chưa thực sự ưu tiên cá tính cá nhân hay khả năng tự thể hiện. Nếu muốn thay đổi, có lẽ cần bắt đầu từ việc thay đổi cách tiếp cận trong gia đình và trường học: để trẻ tự do thử nghiệm, sai lầm, và học cách đứng lên nói điều chúng tin tưởng.

😳
 
Tao rất thích mày vì ngoài kahr năng tấu hài mày hay đưa ra những góc nhìn khá sâu sắc
Đéo hiểu sao mày lại bị ban acc
Do tao tư tưởng lệch lạc, suy đồi đạo đức, hành vi và suy nghĩ sai lệch với đường lối của toàn thể xamvn nói chung và BQT xamvn nói nói riêng. Vì vậy BQT cho tao cơ hội sửa sai, nên tao vào tù tự vấn, kiểm điểm bản thân của mình cho đến khi nào thông suốt thì được thả ra.
 

Có thể bạn quan tâm

Top