Bởi vậy tao sợ mấy thằng trải đời, kinh nghiệm, trải nghiệm lắm. Nghe rất là dốt và thiếu thực tiễn. Cả đời làm công nhân, xe ôm, văn phòng thì nhắm tiếp xúc được bao nhiêu, trải nghiệm được bao nhiêu. Bởi vậy cái văn hóa giấu nghề, ma cũ - ma mới ở VN nó rất là khắm lọ. Nhiều cái lắm, càng ra đời lại càng thấy nhiều cái chướng tai, gai mắt nhưng cũng phải cho qua.
"Chúng ta cũng đôi lúc biết nghĩ về những mặt trái xót xa của đời sống nhưng đó chỉ là một thứ tư tưởng mang tính công đoạn. Ở Tây phương, chúng tôi vẫn thường nhắc đến cái gọi là "Lý luận của tuổi trung niên".
Những ông bà nào ở vào độ tuổi bốn mươi, năm mươi thường có thói quen đưa ra những nhận xét về cuộc đời thông qua chính kinh nghiệm đời mình bằng một thái độ chủ quan gần giống như cái khái niệm trong câu thành ngữ của người Trung Hoa là "Tứ Thập Bất Hoạt". Người ta tin rằng mình đã có được một cái nhìn tổng quan chín chắn về cuộc sống để rồi dừng lại ở đó với cái yên tâm rất đỗi nông cạn của mình. Đó là đối với những mảnh đời êm đềm không có biến động. Rồi đến một ngày nào đó, đối đầu với những thử thách khốc liệt của kiếp người, người ta mới bắt đầu biết đặt ra những câu hỏi nghiêm túc về đời sống."