• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Sinh viên ở trọ

Chúng mày có công nhận cái thời sinh viên ở nhà trọ là khó quên nhất không? Rất nhiều kỷ niệm mà sau này nếu có cơ hội làm lại thì rất nhiều thằng sẽ làm khác đi. Nói vậy để thấy những ngu ngơ, dại khờ, vụng dại trong lồng ngực những thằng thanh niên mới lớn.

Nói đôi chút về tao để tụi mày dễ hình dung. Tao 7x đời gần cuối (đéo còn trẻ, nhưng cũng chưa hẳn đã già). Hiện tại thì có thể nói là thuộc tầng lớp trung lưu. Nhà cửa, xe cộ, đất đai, vị trí xã hội cũng là mơ ước của nhiều người. Là do tay trắng làm nên, chứ các cụ chẳng để lại cái gì. Trừ việc tao được rèn dũa từ nhỏ về chuyện học hành. Lúc nào cũng nằm trong top đầu. Vào đội tuyển, giật đủ mọi giải này nọ rồi. Tao không hẳn là đầu to mắt cận; nhưng cũng chẳng phải giang hồ hè phố. Cuộc đời tao xác định mỗi thứ biết một tý, nhưng không quá giỏi cái gì cả.

Gái gú thì cũng đủ thể loại rồi. Nhưng tao không thể nào quên về những năm tháng sinh viên ở trọ. Vậy nên tao sẽ viết về thời đó. Tao viết mang tính kể lể, dài dòng để gợi cảm xúc từ từ. Thằng nào muốn xóc lọ thì vui lòng next giúp tao nhé. Tao cũng không rảnh lắm. Nên tốc độ ra bài không nhanh đâu (đéo phải câu view này nọ cho mệt, hết cmn tuổi đó rồi). Chúng mày cứ giục. Nhưng nhiều quá là tao đéo viết nữa đâu (tính tao ngang thế đấy, thằng nào đéo ưa thì next)

Mở bài thế đủ rồi. Thôi bây giờ vào việc chính nhé
 
Chúng mày có công nhận cái thời sinh viên ở nhà trọ là khó quên nhất không? Rất nhiều kỷ niệm mà sau này nếu có cơ hội làm lại thì rất nhiều thằng sẽ làm khác đi. Nói vậy để thấy những ngu ngơ, dại khờ, vụng dại trong lồng ngực những thằng thanh niên mới lớn.

Nói đôi chút về tao để tụi mày dễ hình dung. Tao 7x đời gần cuối (đéo còn trẻ, nhưng cũng chưa hẳn đã già). Hiện tại thì có thể nói là thuộc tầng lớp trung lưu. Nhà cửa, xe cộ, đất đai, vị trí xã hội cũng là mơ ước của nhiều người. Là do tay trắng làm nên, chứ các cụ chẳng để lại cái gì. Trừ việc tao được rèn dũa từ nhỏ về chuyện học hành. Lúc nào cũng nằm trong top đầu. Vào đội tuyển, giật đủ mọi giải này nọ rồi. Tao không hẳn là đầu to mắt cận; nhưng cũng chẳng phải giang hồ hè phố. Cuộc đời tao xác định mỗi thứ biết một tý, nhưng không quá giỏi cái gì cả.

Gái gú thì cũng đủ thể loại rồi. Nhưng tao không thể nào quên về những năm tháng sinh viên ở trọ. Vậy nên tao sẽ viết về thời đó. Tao viết mang tính kể lể, dài dòng để gợi cảm xúc từ từ. Thằng nào muốn xóc lọ thì vui lòng next giúp tao nhé. Tao cũng không rảnh lắm. Nên tốc độ ra bài không nhanh đâu (đéo phải câu view này nọ cho mệt, hết cmn tuổi đó rồi). Chúng mày cứ giục. Nhưng nhiều quá là tao đéo viết nữa đâu (tính tao ngang thế đấy, thằng nào đéo ưa thì next)

Mở bài thế đủ rồi. Thôi bây giờ vào việc chính nhé
Kính bác 1 ly. Tiếp thôi
 
Thời sinh viên đúng là rất nhiều kỷ niệm khó quên, theo ta mãi sau này.
Mong anh đều tay và chúc anh sức khỏe.
 
Ngẫm lại thấy 5 năm ăn học sinh viên ngoài game ra đéo biết cc gì, vừa ngu kiến thức chuyên ngành, vừa ngu kiến thức giao tiếp, vừa phí hoài tuổi sung sức nhất để làm tình :sweat:
 
Ngẫm lại thấy 5 năm ăn học sinh viên ngoài game ra đéo biết cc gì, vừa ngu kiến thức chuyên ngành, vừa ngu kiến thức giao tiếp, vừa phí hoài tuổi sung sức nhất để làm tình :sweat:
tao vào đại học những năm 2k
thời đó bắt đầu có máy tính
internet bắt đầu có quay số
điện thoại bàn là chủ yếu
hồi đó toàn thuê đĩa về xem, xem xong đéo biết làm sao để có gái chịch, đi cave thì sợ và ko có kinh nghiệm, nên việc nghiện đồ lót nó phát sinh từ hồi sinh viên qua việc lang thang kí túc xá nữ lấy trộm, về phòng phim sẽ cùng mọi người xong ra nhà vệ sinh thủ dâm
.
đến khi ra trường thì laptop bắt đầu nhiều, internet ADSL, di động thì nhiều dần.
giờ thì đeo còn sức mà làm tình
gái thì đầy và dễ tìm thông qua ứng dụng smartphone
.... nhưng chả có cảm xúc gì
Nghe thằng này kể em Quỳnh chủ động làm quen, nói chuyện, cho thằng này sờ mó,... cảm thấy như trẻ lại
 
Sửa lần cuối:
Ngày xưa t học năm 3, sinh hoạt CLB xong về muộn quá, có bé năm nhất ko về dk ktx. Chả biết đi đâu, đành phải bảo về phòng anh ngủ, cho ngủ tầng dưới, mấy thằng t ngủ gác xép. Đêm đến xem bóng xong mỏi lưng quá báo cho a ngả lưng nhờ, nằm tí xin ôm xong hôn cuối cùng sờ mó và cuối cùng là lần đầu của t :((
H thành vợ t rồi :d
K phải lần đầu của nó à =)))
 
tao vào đại học những năm 2k
thời đó bắt đầu có máy tính
internet bắt đầu có quay số
điện thoại bàn là chủ yếu
hồi đó toàn thuê đĩa về xem, xem xong đéo biết làm sao để có gái chịch, đi cave thì sợ và ko có kinh nghiệm, nên việc nghiện đồ lót nó phát sinh từ hồi sinh viên qua việc lang thang kí túc xá nữ lấy trộm, về phòng phim sẽ cùng mọi người xong ra nhà vệ sinh thủ dâm
.
đến khi ra trường thì laptop bắt đầu nhiều, internet ADSL, di động thì nhiều dần.
giờ thì đeo còn sức mà làm tình
gái thì đầy và dễ tìm thông qua ứng dụng smartphone
....
Giờ mày còn nghiện vải che lìn đàn bà k? :vozvn (15):
 
Nói thật là trong này có tml nào sắp là sv thì nên lựa ở cùng đứa nào cùng phân cấp vs mình, gặp đứa hiểu thì đéo sao, đứa đc ăn sung sướng quen thì lối sống khác vl, đéo ở được.
 

Giờ mày còn nghiện vải che lìn đàn bà k?


Vẫn thích

6 năm Bk, tao đã cai hàng chục lần mà ko được
Sau này ko cai nữa nhưng tao quyết tâm ko lấy trộm, nên bộ sưu tập giảm bớt nhiều.

ngày đó, lớp tao phong trào học ác;
Lớp 11 tao đã đi ném bài cho bọn thi tốt nghiệp lớp 12 rồi, oách phết.

chuyên nguyễn huệ đứng đầu tỉnh Hà Tây, sau đó đến Lê Quý đôn, sau đó đến các huyện khác.
Tao dân hà tây cũ.

chuyên nguyễn huệ nó nằm ở trong ngõ nhỏ gần sát bờ sông.Từ ngày hà tây về hà nội thì chuyên nguyễn huệ cungz ko còn nổi lắm

50562050056_0ec98f0814_c.jpg
 
Sửa lần cuối:
tao 8x, thời đại học nhớ mãi chuyện ông anh khóa trên ở cùng dãy trọ quen đc 1 em gái trên xe bus, dẫn về xóm ăn uống ngày qua ngày, đến lúc được chén thì ông ko dám chơi, ra nhờ mấy anh em thằng nào chơi hộ cho ông xem, mà anh em đùn đẩy nhau hài vcl.
Bình thường thì chém ghê lắm, tối rảnh còn hay ra phạm văn đồng trêu mấy chị cave, thế mà lúc nó dâng tận mõm thì ko thằng nào dám. Đợt đó tao năm nhất, mấy ông kia năm 2 năm 3 tức là khoảng 18-20 tuổi, thời ấy khoảng 2007,2008.
 
tao 8x, thời đại học nhớ mãi chuyện ông anh khóa trên ở cùng dãy trọ quen đc 1 em gái trên xe bus, dẫn về xóm ăn uống ngày qua ngày, đến lúc được chén thì ông ko dám chơi, ra nhờ mấy anh em thằng nào chơi hộ cho ông xem, mà anh em đùn đẩy nhau hài vcl.
Bình thường thì chém ghê lắm, tối rảnh còn hay ra phạm văn đồng trêu mấy chị cave, thế mà lúc nó dâng tận mõm thì ko thằng nào dám. Đợt đó tao năm nhất, mấy ông kia năm 2 năm 3 tức là khoảng 18-20 tuổi, thời ấy khoảng 2007,2008.
Tao cũng ạ anh em nhà mày, lại còn kiểu chơi hộ nữa, thế khác đéo gì pháo dàn
 
CHAP 1: NỤ HÔN ĐẦU ĐỜI

Nói là sinh viên ở trọ, nhưng tao bắt đầu ở nội tru từ hồi cấp 3. Tao học trường chuyên Nguyễn Huệ ở Hà Đông. Thời đó trường nằm ở Hà Trì, bây giờ thì chuyển đi chỗ khác rồi. Chắc ở đây sẽ có nhiều thằng học trường đó, và có thể biết tao cũng nên. Nhưng ở cái trang này, tốt nhất đéo biết gì về nhau thì hơn. Nên chúng mày đừng hỏi tao học khoá nào, lớp nào nhé. Hehe.

Hồi đó mới bắt đầu có chuyện cô giáo Thảo. Tao nghe bọn bạn nó đồn thế, và cũng láng máng hiểu rằng đó là chuyện sex thôi, chứ cũng chẳng có nhu cầu tìm đọc. Thời đó cũng bắt đầu khởi phát phong trào trượt Patin trong giới trẻ. Mỗi lần thuê giày trượt, tao nhớ là 10k (bằng 3-4 bữa cơm bụi). Một lần vô cái nhà gần trường thuê giày, tao thấy chủ quán đang mở một bộ phim. Lướt qua màn hình khoảng 2s thì thấy 1 đôi nam nữ đang làm những hành động mà thời đó tao không hiểu là đang làm gì, chỉ biết khá lạ lùng. Mãi sau này nhớ lại mới biết đó là chúng nó đang fuck nhau. Kể thế để chúng mày thấy độ ngoan, độ tơ của tao thế nào. Keke

Học sinh nội trú nghèo, thằng nào cũng có bịch mỳ tôm vụn treo đầu giường. Đó là những miếng mỳ tôm bị sứt vụn, không đủ tiêu chuẩn đóng gói nên loại ra, bán cho HSSV với giá 7k/ bịch 22 miếng, đủ cho 22 bữa ăn. Mấy thằng chúng mày giờ chắc đéo tưởng tượng ra cái đó đâu nhỉ? Giờ nó tuyệt cmn chủng rồi thì phải. Nói thế chứ ăn mỳ tôm hoài sao chịu nổi. Tụi con gái thì thi thoảng nấu ăn. Còn bọn con trai thì hay ra chợ Hà Đông (cũ, thời chưa bị cháy), vô tiệm cơm cô Tốt làm suất cơm cho ấm bụng. Thường thì khoảng 1,5 - 2k là ổn rồi. Nhưng tao thì lúc nào cũng phải 2.5 - 3k mới thấy no. Nhà tao không khá giả, có thể nói là dưới trung bình, nhưng chuyện ăn uống lúc nào cũng phải đàng hoàng. Tụi tao ăn cơm cô Tốt suốt mấy năm trời, cô thuộc tên, lớp, quê quán từng thằng. Đứa nào cũng có tên trong cái sổ nợ của cô hết. Cuối tháng về nhà xin tiền bố mẹ, xong đem lên trả cô là hết nợ. Duy chỉ có tao là khác, tao không bao giờ nợ. Mặt mũi sáng sủa, ăn mặc sạch sẽ gọn gàng hơn chúng bạn. Vậy nên có vẻ cô Tốt cũng quý và tôn trọng tao hơn những thằng khác. À, riêng cái này sau này mới phát huy tác dụng trong việc cưa gái. Từ từ tao sẽ kể chúng mày nghe.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, kỳ thi tốt nghiệp lớp 12 đã xong. Tụi tao có chừng 1 tháng để ôn thi Đại học. Thời đó vẫn là trường nào ra đề trường đó. Có 3 đợt thi, đồng nghĩa mỗi thằng được thi 3 trường tối đa. Mà thi tốt nghiệp xong thì nội trú cũng đóng cửa. Mấy thằng tao phải thuê nhà bên ngoài để ôn thi. Tao ở cùng mấy thằng nữa. Tụi nó vẫn cày bừa như trâu. Một phần là dân chuyên sẵn thói quen chăm học, một phần thời đó thi mấy trường hàng đầu như BK, NT, KT, HVKTQS, AN... khó dã man con ngan, nên đéo cày đéo được. Hết giờ cày thì lại đều đặn ngày 2 bữa ra quán cô Tốt nạp năng lượng. Lúc này tao tăng khẩu phần ăn lên tới 4k/ bữa để có năng lượng thức đêm học bài. Và tao vẫn không bao giờ có tên trong sổ nợ của cô Tốt cả.

Một bữa trưa nọ, đang ăn thì bỗng nhiên có tiếng con gái bên cạnh:
- Bạn có phải học chuyên ABC không? (Tao ẩn cái môn chuyên của tao nhé)
Tao ngước lên thấy bàn bên có 2 đứa con gái đang nhìn mình. Trước giờ tao đéo mấy khi để ý con gái ngoài đường nên cũng chẳng biết 2 đứa này ngồi đó từ khi nào.
- Uh. Sao bạn biết?
- Tớ còn biết bạn đạt giải abc môn ABC nữa cơ.
- Ơ ơ (tao bị đứng hình)
- Cô Tốt kể về bạn cho bọn mình đấy. Tớ thi trường này, có môn ABC mà thấy khó quá. Nhờ bạn hướng dẫn tớ được không?
- À, ừ. Cũng được thôi. Mà khi nào nhỉ?
- Hẹn bạn 3h chiều nay ở cổng công viên nhé.

Hồi đó Hà Đông chỉ là một thị xã nhỏ xíu. Có cái công viên ven bờ sông mới xây cũng lèo tèo vài ba cái cây với ghế đá. Chẳng có bảo vệ gì hết, ai thích ra vô thì ra vô thôi. Và tụi học sinh thì kháo nhau rằng ra công viên học bài dễ vào lắm. Chắc cũng mát mẻ, chứ ko như ở phòng trọ nóng như lò bát quái. Nhiều đứa ra công viên học lắm. Tao nghe vậy thôi, chứ chưa có đặt chân vào đó bao giờ cả. Chắc đó là lý do mà bạn gái kia rủ tao vào công viên để học (Chứ ko phải như mấy tml chúng mày đang nghĩ đâu)

Đúng hẹn, tao ra cổng công viên thì bạn gái đã ở đó trước rồi. Chúng tao đi vào, tìm một cái ghế đá sát bờ sông, cách xa lối đi bộ chút để yên tĩnh học bài. Mất khoảng gần 1h đầu tiên hỏi thăm về nhau. Bạn ấy tên Quỳnh (tất nhiên tên đã được đổi), học chuyên xã hội ở trường Lê Quý Đôn bên cạnh. Tụi tao hỏi thăm về việc thi cử, học hành, quê quán này nọ rất là trong sáng nhé. Dần dần cả hai nói chuyện cũng cởi mở hơn, không còn ngại ngần nữa. Bắt đầu có chọc ghẹo và nhéo sườn của nhau. Đấy là tao toàn bị nhéo thôi vì hay chọc ghẹo Quỳnh.

Quay về chuyện phụ đạo thì Quỳnh bị hổng kiến thức khá lớn ở môn ABC của tao, hay nói thẳng ra là ko thể thi vào những trường Top có môn đấy. Nhưng kệ, trong khoảng 2h đồng hồ tao vẫn say sưa giảng cho Quỳnh. Quỳnh gật gù, há hốc mồm nghe tao giảng. Một phần tao có năng khiếu sư phạm, một phần tao đã kèm môn ABC cho một đồng chí lớp 12 thi Đại học từ khi tao mới học lớp ... 10. Nên giảng cho Quỳnh thì tao dư khả năng.

Tới gần 7h tối, chuẩn bị về thì bỗng nhiên trời đổ mưa rất lớn. Xung quanh thì chẳng có nhà cửa để trú, chỉ có chỗ tao và Quỳnh đang ngồi có tán cây bàng thôi. Sách vở thì cất tạm vào cặp, cũng ướt mất quá nửa. Hai đứa xác định đằng nào cũng ướt rồi nên thôi kệ, ngồi tại chỗ, chờ ngớt mưa thì về.

Lại chọc ghẹo nhau, lại nhéo sườn nhau đau điếng. Mà tao thì có nhéo lại hay làm gì được đâu.
- Quỳnh ngồi cẩn thận nhé, kẻo tùng bê cái ghế lên đấy.
- Á à, chê tôi béo đúng không? Cái đồ đói ăn, cho chết nèe.

Cứ thế cho đến khi chán rồi, trời vẫn mưa nặng hạt không có dấu hiệu ngớt. Đang ngồi nhìn những ánh đèn xa xa thì bỗng nhiên Quỳnh xoay người lại và đặt lên môi tao một nụ hôn. Tao hoàn toàn bị động vì trước giờ có biết hôn là gì đâu. Tụi tao hôn nhau rất lâu. Rất say đắm. Đôi môi của Quỳnh rất biết cách khiến tao ngất ngây. Lúc thì ngấu nghiến, lúc thì chậm rãi hôn môi dưới rồi môi trên. Tao thì chỉ biết đáp ứng lại Quỳnh thôi, chứ ko biết gì để phản công cả.

Quỳnh dùng cả cơ thể của mình, gần như đè tao tựa hẳn vào ghế đá. Giữa cơn mưa lạnh mà tao cảm nhận được hơi nóng từ cơ thể Quỳnh đang phả vào mặt tao. Da Quỳnh trắng, vú Quỳnh to và tròn ngay trước mặt tao. Trời mưa làm cho chiếc áo sơ mi Quỳnh mặc như dính chặt vào người. Theo bản năng tao cởi khuy áo của Quỳnh ra. Loay hoay mãi tao cũng ko tài nào cởi được cái áo lót của nàng. Quỳnh mỉm cười với tay ra sau. Một cái pặc, chiếc áo lót rơi xuống. Lần đầu tiên trong đời tao thấy cặp vú của đàn bà. Cặp vú trắng muốt, tròn và to. Hai núm vú hồng hồng, bên thò bên thụt. Thằng nhỏ ở dưới đòi biểu tình, chào cờ dựng hết cả lên. Tao đâu có mặc quần lót, chỉ có cái quần đùi rộng thùng thình và cái quần dài bên ngoài thôi.

Xung quanh không một bóng người, chỉ có tiếng mưa rả rích. Tao vục mặt vào cặp vú ấy, tha hồ mà bú mà mút. Bú bên này thì tay xoa bóp bên kia. Quỳnh sung sướng rên rỉ trong tay tao. Còn tao thì người nóng bừng, một cảm giác hoan lạc chưa từng trải qua. Tụi tao cứ thế hết hôn môi, rồi lại hôn vú, rồi lại ôm nhau lắc lư theo những câu chuyện thầm thì bên tai nhau.

Tuyệt đối không đụng chạm gì đến vùng cấm địa của nhau cả. Có lẽ là vì thời đó chúng tao chẳng biết phải làm gì thôi. Chứ như tuổi trẻ lúc này thì xác cmn định luôn rồi.

Chúng tao ngồi lâu lắm, chắc phải tầm gần 11h đêm gì đó. Quên mẹ mất là cả hai đứa chưa ăn tối. Cũng đến lúc phải về. Trao nhau nụ hôn tạm biệt, Quỳnh tháo chiếc vòng mã não đang đeo trên tay ra tặng tao. Suốt quãng đường về, chúng tao ngân nga bài hát đang thịnh hành hồi đó: “Một sớm yên lành, người con gái ngồi thêu bên thềm. Lung linh đôi vòng tay cầu hôn...” Cảm xúc dâng trào như thể chúng tao đã trao cho nhau kỷ vật cuộc đời, hẹn ngày về với nhau. Cảm xúc thật lâng lâng khó tả.

Đêm đó tao trằn trọc mãi không ngủ được. Vẫn bay bay trên chín tầng mây không thể hạ cánh được. Sau này có địt nhiều đứa, nhưng không gì so sánh được nụ hôn đầu tiên ấy. Tới tầm 3h sáng, tao thiếp đi, tay vẫn nắm chặt chiếc vòng mã não của Quỳnh.
....
To be continue

Cuốn đấy, khéo mày là bạn tao rồi!
 
Tiếp nhé.

Sau chuyến đi chơi đêm và hôn gái đầu đời ấy, cảm giác mấy ngày sau vẫn còn lâng lâng chúng mày ạ. Không giống như bây giờ, lâng lâng chỉ được mấy phút. Đó không phải là yêu, nhưng lúc nào trong đầu cũng vảng vất những hình ảnh, mùi hương và cảm giác ấy. Học hành thì cũng chẳng vào đầu được chữ nào. Cũng may tao học cũng khá, chứ bình thường khéo tạch ĐH, giờ có khi đang làm cửu vạn, chứ không có cửa ngồi sáng tác thế này.

Không có điện thoại, internet nên chẳng biết hẹn hò thế nào cả. Một hôm ăn cơm cô Tốt thì cô ấy nhắn là Quỳnh nó hẹn cháu chiều nay ở cổng trường. Thằng nhỏ mừng húm, tới nơi đúng hẹn mà không thấy nàng đâu. Gần 30ph trôi qua thì mới thấy cái dáng ngực tấn công mông phòng thủ xuất hiện.
- Bạn đi đâu mà mấy ngày không thấy?
- Tớ cũng đợi bạn mà không gặp.
- Tớ đợi dài cả cổ rồi. Đền bù thiệt hại đi.
- Uhm... vào chợ Hà Đông ăn chè nhé
- Ok

Quỳnh nắm tay tao, hai đứa dung dăng dung dẻ đi vào chợ. Quỳnh vô tư lắm; nhưng tao thì sợ bọn bạn hay người quen nhìn thấy thì chết. Bà già tao cấm cửa không yêu đương gì hết, tập trung học hành thi cử. May sao tầm trưa nắng nên chợ cũng vắng. Mỗi đứa xử xong 2 cốc chè. Tính tiền đâu đó khoảng 4-6k gì đó, tao không nhớ.

Loanh quanh thì chẳng biết đi đâu. Giờ mà ra công viên học nữa thì ngại lắm. Quỳnh bảo: “Thôi về nhà tớ học đi”.

Nhà trọ của Quỳnh nằm gần bờ sông, hồi đó đường xấu lắm, chỉ đất đá thôi, không trải nhựa. Nhưng hai đứa đi bôk thì không sao. Đó là một căn nhà cũ, với khoảng sân phía trước khá rộng, còn phòng ở thì lùi thụt vào trong. Khá là mát mẻ. Bạn Quỳnh lại đi vắng, nên chỉ có tao và Quỳnh ở nhà.

Hai đứa giở sách ra, làm bộ được 2ph, rồi nhìn nhau cười. Tâm trí đâu mà học hành tầm này. Đứng dậy, ôm và lại hôn nhau. Đá lưỡi tít mù. Tao đánh liều xoa cặp mông của Quỳnh. Nó thật căng, tròn như muốn bật tung trong cái quần bò chật chội. Quỳnh nhắm mắt, phê lắm. Tao cũng nhắm mắt, vừa hôn vừa xoa mông, gí sát người vào cặp vú ngồn ngộn của nàng. Hai đứa đều phê, cộng với mỏi chân do đứng lâu, nên ngã kềnh xuống cái giường.

Quỳnh nằm dưới, tao nằm trên Tuy quần áo vẫn đầy đủ, nhưng cảm giác da thịt đã gần nhau lắm rồi. Thằng nhỏ không có quần lót dựng đứng, chọc vào đùi non của Quỳnh. Chắc Quỳnh cũng tưởng tượng ra cái chim của tao nó cứng và bự cỡ nào. Nàng thở gấp lắm rồi, mắt nhắm nghiền như mê đi.

Tao ngồi dậy, phen này quyết tâm chơi lớn hơn hôm công viên. Tao vén áo nàng lên, cởi cái thắt lưng của nàng, định bụng khám phá vòng cấm địa của con gái. Người Quỳnh mềm nhũn ra, mặc kệ tao muốn làm gì thì làm. Quần chật, đùi và mông căng, cộng với lần đầu thiếu kinh nghiệm, nên tao loay hoay mãi không được.

Tới khi kéo được cái quần ngang mông, mới thấy vùng tối màu lấp ló sau cái quần lót thì bỗng nghe tiếng kẹt cửa. Quỳnh choàng dậy kéo quần. “Bạn tớ về”. Xong hai đứa vớ tạm quyển sách giả vờ như đang học

Bạn Quỳnh vào nhà, nhìn hai đứa mặt vẫn còn bừng bừng. “Bạn đang đọc nhầm sách của tớ rồi kìa”. Tao ngượng chín mặt, ngồi 5ph sau kiếm cớ ra về.

Sau hôm đó tao và Quỳnh không còn gặp nhau nữa. Kỳ thi tới kéo tất cả cuồng quay. Thi xong bao nhiêu kế hoạch cuồng quay, tao cũng quên béng mất Quỳnh.

Sau này khi vào ĐH rồi, nhà tao có chuyện buồn. Sau khi lo xong công chuyện, một buổi chiều đang nằm thiu thiu ngủ thì người nhà gọi có bạn tìm.

Tao choàng dậy, ko hiểu ai tới. Chưa kịp nghĩ xong thì Quỳnh đã đứng trước mặt: “Sao nhà có chuyện mà không báo tớ”. “Uh, cũng nghĩ là sẽ báo mà không biết bằng cách nào”, tao chữa cháy. “Mà sao Quỳnh biết nhà tớ?”. Quỳnh nhìn sâu vào mắt tao: “Quan tâm thì sẽ biết thôi”. Nói đến đây, thấy mắt Quỳnh rưng rưng: “Bạn tệ lắm”.

Hai đứa cứ ngồi, không nói với nhau câu nào. 15ph sau Quỳnh cáo từ ra về. Đó cũng là lần cuối tao nhìn thấy Quỳnh. Sau này cũng không thể liên lạc được vì khác trường, không có bạn chung.

Nhưng những kỷ niệm và cảm xúc đầu đời mà Quỳnh mang lại cho tao thì tao không thể nào quên. Cái mông ấy, cặp vú ấy và mái tóc đuôi sam thì không lẫn vào đâu được
 
Hồi đó trẻ con
Thích thôi chứ cũng chẳng biết phải lãng mạn như nào
Quan tâm ra sao
Hỏi han thế nào
Cứ kệ cho mọi thứ trôi đi
.
Bây giờ thời gian trở lại, kiểu đéo gì cũng tìm cách lôi đi đâu đo uỵch
.
.
.
Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, kỷ niệm ngày xưa thì khó quên. Còn ngày nay thì ko khái niệm về việc hôm qua chịch con nào :(
 
Đằng sau một người con trai trưởng thành là một mối tình dang dở.
Chẹp
.
Đọc truyện thì tiếc em Q nhưng nghĩ lại thì mình cũng từ chối tình cảm của mấy em
 
Sửa lần cuối:
Top