vụ điện đóm, t cho nó thử sức với nĩa sắt + vợt muỗi để nó biết điện nguy hiểm thế nào từ khi 2 đứa nhà t gần 2t, kết quả là đúng 1 lần 1, ko có lần 2, thấy ổ điện là té ko nói nhiều :v
PS: t thì chủ trương cho con t trải nghiệm --> kinh nghiệm --> kiến thức, cứ cho nó làm theo ý nó, cãi lời mình, miễn sao khống chế, kiểm soát được hậu quả, như kiểu đi xe đạp có thằng nào đi được mà ko vấp té. Đồ chơi mà chơi bậy, ko nghe t hướng dẫn là gãy, sứt mẻ là t cho vào thùng rác luôn, ko mua cái khác ---> biết quý trọng đồ được mua cho. Chạy xe đạp cứ theo ý mình, ko nhìn trước sau cứ phóng ra đường, t mua cho bộ giáp bọc tay chân, nón bh đầy đủ xong t kiếm chỗ đường cụt vắng xe, t cho chạy thoả thích, tha hồ biểu diễn và kết quả là té trầy tay chân, xe méo giỏ nhưng tự mà đứng dậy, tự mà nắn lại giỏ xe ---> bỏ luôn cái thói phóng xe trong nhà ra, chạy theo hướng dẫn của t (t thường chở vk con bằng xe đạp, thằng con đạp xe đi theo chung). Nói chung nhiều ví dụ tương tự như vậy, quan điểm t là miễn sao m kiểm soát hậu quả được, còn đâu cho con m làm tẹt đi, miễn là phải theo trình tự: cung cấp thông tin dưới dạng lời nói, hình ảnh (nếu làm điều A thì sẽ bị/được điều B), nó tự trải nghiệm trong phạm vi mình kiểm soát, nó tự phải khắc phục / hoặc mình hướng dẫn nó khắc phục hậu quả việc nó làm, cuối cùng là cho nó thấy việc nó làm hoàn toàn có thể phòng ngừa ngay từ đầu cũng như khắc phục hậu quả thì sẽ ko bao giờ có lại được như xưa.