• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Tao đã sai lầm khi quyết định lấy vợ.

Đụ mẹ. Cách nói chuyện mày là kiểu con nít vl ra. T việc đéo gì ko phấn đấu đc. Nhưng cơ bản ổng bả cứ suốt ngày đem ch này ra nói. T thấy cheap thôi. Giá trị con người đâu chỉ mỗi ở cái nhà, cái xe. Vã lại tao việc đéo gì phải chịu nhục, chịu khổ để chứng minh. Nhảm lồn.

Đéo thích thì nói đéo thích việc gì phải để trong bụng rồi cam chịu.
Ủng hộ m nói thẳng như thế. Đéo tôn trọng nhau thì cút. Cứ nói nhịn nhục là người có tầm có thấy thăng lz nào nhịn nhục thành công đâu. Có giá trị có tự trọng đàng hoàng
 
Okay. Để tao kể một chút về tình trạng của tao nhé. Tao ở miền Nam, dân Sài Gòn sống nhỏ giờ ở đây. Nhà mặt tiền, nên cái nghiệp ông bà già xưa giờ là làm ăn kinh doanh, buôn bán. Nói chung nhà thì lớn, nhưng lại hơi cũ 1 chút, do chi phí sửa chữa tốn kém, nên gia đình cũng chỉ cố gắng làm gói gém trong ngân sách của mình.

Gia đình vợ tao ko phải gốc Sài Gòn, ông già thì dân Miền Trung (Bình Định) bà già vợ thì người Nam. 2 Bác vào SG cũng từ tay trắng, bao năm bương chải thì giờ cũng có chút cơ ngơi tạm ổn. Như có 1 căn nhà & 1 mẫu đất ở Long An mới mua hồi trước dịch. Tính ra, ông già vợ cũng giỏi vì suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện đi làm, chăm sóc cho gia đình. Còn bà má vợ thì chỉ ở nhà nội trợ thôi.

Ban đầu quen, tao thấy cũng bình thường chẵng sao. Thế nhưng sau khi lấy vợ xong, tao thấy ổng bả có vẻ lên mặt với tao vì nghĩ gia đình họ đang hơn gia đình tao về điểm gì đấy. Xong một lần nhậu, ổng bả nói thẳng với tao như thế này : "Thôi bây giờ, con với vợ ráng mà tích cóp mua nhà mới đi. Chứ nhà ba mẹ không ổn đâu." Hoặc nếu có ở đó thì ráng mà để dành tiền, để mua lại nguyên căn đó luôn, sang sẽ tiền cho ae bạn dì, coi như mua đứt căn đấy. Hy vọng là ở con thôi. Chứ ba mẹ con thì làm lụm bạc cắt mà, sao mà nghĩ tới chuyện đó được." Nghe xong câu đó, tao khá buồn, nhưng vẫn phải giấu đi cảm xúc của mình. Tao ko buồn vì nghĩ mình nghèo hơn, tao buồn vì bản thân mình đã chọn sai gia đình, với cái suy nghĩ khá là nông cạn.

Tao nghĩ về ba mẹ mình. Thật sự là nếu nói về độ giàu thì ổng bả chưa giàu hơn ai đâu. Nhưng tao vẫn rất thương ba mẹ tao. Vì có bao nhiêu là lo hết cho con cái thôi. Thậm chí, tao còn nể ba tao ở chỗ là ổng từng là dân chơi một thời, lúc xưa làm ăn kinh doanh lớn, có cửa tiệm đàng hoàng giờ thì chỉ cho thuê kiếm tiền mỗi tháng thôi. Nghe người khác nói về cha mẹ mình như vậy, tao thật sự ko cam tâm.
vãi có nhà mặt tiền sg mà con nhà quê nó còn chê à đúng là gái giờ chán nhỉ đéo bao nhiêu là đủ
 
vãi có nhà mặt tiền sg mà con nhà quê nó còn chê à đúng là gái giờ chán nhỉ đéo bao nhiêu là đủ
Giờ người ta đòi hỏi kinh lắm mày ơi ko phải có tài sản lớn mà nể đâu mà còn phải chi xài thoáng tay nữa nó mới nể
 
Cái số nó vạy tao phải chịu rồi phụ nữ trong mắt tao để ngó thôi chứ tiếp xúc toàn cay nghiệt móc mỉa tao buồn dữ lắm
m có vẻ còn tội hơn t nhỉ t cũng trải qua 1 đời vợ rồi
 
T chưa vợ nhưng giờ đang bị giục cưới ghê quá. Mà giờ lấy vợ con nào cũng đòi phải có sẵn nhà sẵn xe. Kiểu bọn này giờ chỉ muốn cưới nhau về tiền làm được nhiêu để ăn tiêu hết đéo muốn phấn đấu lo toan gì cả
 
Nhà tao ở SG. 3 căn mặt tiền liên tiếp.
Xưa ông bà già làm ăn kinh doanh. Sau này gặp sự cố nhập hàng nhiều, đẩy ra không kịp nên dẹp tiệm. Vã lại sau này thị trường thay đổi, miếng ăn cũng bớt dần.

Khoảng thời gian tao học đại học là ông bả bắt đầu kinh doanh món khác, về hàng đồ ăn đồ uống. Nói chung cũng không giàu có gì mấy, nhưng đủ nuôi tao học hết đại học. Sau dịch Covid, tình hình kinh doanh ảm đạm quá, ổng bả cũng mệt nên để lại 1 căn cho thuê, rút sang một góc nhà để buôn bán nhỏ.

Thế nên về cơ bản, nhà tao làm đéo gì mà nghèo. Vớ vẩn.
 
Nhà tao ở SG. 3 căn mặt tiền liên tiếp.
Xưa ông bà già làm ăn kinh doanh. Sau này gặp sự cố nhập hàng nhiều, đẩy ra không kịp nên dẹp tiệm. Vã lại sau này thị trường thay đổi, miếng ăn cũng bớt dần.

Khoảng thời gian tao học đại học là ông bả bắt đầu kinh doanh món khác, về hàng đồ ăn đồ uống. Nói chung cũng không giàu có gì mấy, nhưng đủ nuôi tao học hết đại học. Sau dịch Covid, tình hình kinh doanh ảm đạm quá, ổng bả cũng mệt nên để lại 1 căn cho thuê, rút sang một góc nhà để buôn bán nhỏ.

Thế nên về cơ bản, nhà tao làm đéo gì mà nghèo. Vớ vẩn.
Giờ có nhà ở HN hay SG là ổn rồi. Tháng đéo cần làm gì cũng đỡ cả đống chi phí. Nhà m lại còn có nhà cho thuê nói thẳng ra là vừa là tài sản vừa là lương của ông bà già. Nói chung là có thể đéo giàu để tiêu hoang nhưng có tài sản tích trữ
 
Giờ có nhà ở HN hay SG là ổn rồi. Tháng đéo cần làm gì cũng đỡ cả đống chi phí. Nhà m lại còn có nhà cho thuê nói thẳng ra là vừa là tài sản vừa là lương của ông bà già. Nói chung là có thể đéo giàu để tiêu hoang nhưng có tài sản tích trữ

Nhà tao trước 1975, bà cố đất đai nhóc. Sau này mấy bác CS vào, vì đường lối nên phải cắn răng mà nhìn tài sản mình ra đi thôi. Được gọi bằng cái tên khá là dễ thương "Đất quân đội". Nhưng thôi, cái nào mất rồi thì bỏ. Coi như món quà nhỏ tặng nhà nước vậy.

Nên từ nhỏ tao đã nuôi chí trở thành một doanh nhân, kiếm tiền nhiều và phục hồi lại năng lượng đã mất thời bà cố tao. Nói nghe hơi ảo, nhưng đó là sự thật.

Vã cái gì thuộc về tao, nó sẽ mãi là của tao. Dù tao có làm ma, tao vẫn ám cho tới cùng. :))).

Nói chung, sau 1975 mọi thứ được reset hết. Giàu nghèo như nhau thôi.
 
Nhà tao ở SG. 3 căn mặt tiền liên tiếp.
Xưa ông bà già làm ăn kinh doanh. Sau này gặp sự cố nhập hàng nhiều, đẩy ra không kịp nên dẹp tiệm. Vã lại sau này thị trường thay đổi, miếng ăn cũng bớt dần.

Khoảng thời gian tao học đại học là ông bả bắt đầu kinh doanh món khác, về hàng đồ ăn đồ uống. Nói chung cũng không giàu có gì mấy, nhưng đủ nuôi tao học hết đại học. Sau dịch Covid, tình hình kinh doanh ảm đạm quá, ổng bả cũng mệt nên để lại 1 căn cho thuê, rút sang một góc nhà để buôn bán nhỏ.

Thế nên về cơ bản, nhà tao làm đéo gì mà nghèo. Vớ vẩn.
dm có 3 căn nhà sg mà vẫn bị chê m nên xem lại m đi dm simp đéo gì cái l mà simp dữ
 
thế 3 cái nhà mà còn mua nhà con cặc à, xong lại còn chê bố mẹ làm ít tiền? Lên đây xạo lồn hả mày
Má. nói chuyện với mày tao mệt quá. Ừ, 3 căn mặt tiền nhà tao đấy.
Nhưng ý là bên vợ thấy ba mẹ tao chỉ buôn bán nhỏ, còn lại thu nhập chính là từ việc cho thuê. Thế là ổng bả bảo là tao cần phải phấn đấu cố gắng để mua nhà riêng. Xem chuyện ba mẹ t buôn bán nhỏ hiện tại là kiếm tiền bạc cắt.

Chuyện sẽ đéo có gì nếu bên đó nói chuyện này sau lưng tao. Cái mắc cười là tao đang ngồi trước mặt, thế là nghe đủ. Nên tao thấy bên vợ nông cạn thôi. Kiểu tư duy nghèo, cứ coi trọng vật chất ý.

Mà tao có phải dạng phá phách gì đâu. Ăn học đại học đàng quàng, ra trường làm cty nước ngoài. Tao đang làm cho một công ty Mỹ có head ở Thái. Vẫn đéo hiểu sao obz vợ cứ phải sống dùm tao, suy nghĩ dùm tao. Sở dĩ, cuộc sống tao đã và đang stress rồi. Qua chơi mà còn bị bơm thêm thế này, tao thấy đéo đáng.
 
Top