• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Tết. Ký ức và những cái đã đi qua

Tao ở Hà Nội thì ngày mùng 1 Tết giờ ở Hà Nội vẫn như các ngày bình thường khác, các quán cafe vẫn mở cửa như ngày thường. Khác là mấy khu văn phòng và quán ăn quanh đó vắng lặng hơn thôi. Xong thì tao phải về quê của Bố, nói chung là cả năm chả về nên cũng chả quen biết ai cũng chả vui vẻ gì, chủ yếu để thắp hương và cho bố tao ôn lại kỷ niệm.
 
Đúng đấy. Tuổi nào khi nhìn lại cũng có cái ký ức của nó
Nhìn thì dễ
Chứ trân trọng cái mình đang có khó lắm
Chỉ khi mất đi, đi qua
Mình mới thấy tiếc
VD thấy con nyc có ghệ mới mình tâm trạng muốn quay lại lắm
Nhưng quay lại rồi chịch 1 lần thì được
Chịch nhiều lần lại chê :))
 
Hiệp phụ bà già bán hoa chưng Tết.🎆🎆🎆
R72MQDrt.jpeg-webp
 
Có lẽ tao và số it xamer có kia ức ngày tết 1992 đổ về trước. Những ngày đó tết được đốt pháo, tiếng pháo có lẽ là một kỉ niệm ko quên. Đêm giao thừa đì đùng khắp nơi.

Ngày đó nhiều ông làm những quả pháo to như bắp chân, nổ rung cả nhà. Có ông thì nghe nói nổ mìn. Tết năm nào cũng có tai nạnvề pháo, nhiều người kinh doanh pháo bị sập cả nhà, ng thì chết người thì cụt tay. Có lẽ vì điều này nên nhà nước cấm. Sau này tết tới ko có tiếng phảo giao thừa thì cảm giác tẻ nhạt và mất đi không khí.

Mấy năm nay nn lại cho nắn pháo hoa trở lại nên kí ức dần hiện về. Nhưng để đì đùng và ầm ầm như bom đạn ngày xưa thì cũng ko còn.

Ngày đó tết đến tao rất là vui, vì tết được ăn thịt, được mặc quần áo mới, được đi chơi, được nghỉ học.

Xã hội giờ có lẽ có quá nhiều trò giải trí. Xã hội quay cuồng với tiền bạc và đụ địt nên tết về lại ko còn như xưa.

Mời bọn mày vào viết tiếp những cái hồi ức kỉ niệm thời con nít khi xuân về…
Năm nay sợ đến tết ! Đói kém
 
Có lẽ tao và số it xamer có kia ức ngày tết 1992 đổ về trước. Những ngày đó tết được đốt pháo, tiếng pháo có lẽ là một kỉ niệm ko quên. Đêm giao thừa đì đùng khắp nơi.

Ngày đó nhiều ông làm những quả pháo to như bắp chân, nổ rung cả nhà. Có ông thì nghe nói nổ mìn. Tết năm nào cũng có tai nạnvề pháo, nhiều người kinh doanh pháo bị sập cả nhà, ng thì chết người thì cụt tay. Có lẽ vì điều này nên nhà nước cấm. Sau này tết tới ko có tiếng phảo giao thừa thì cảm giác tẻ nhạt và mất đi không khí.

Mấy năm nay nn lại cho nắn pháo hoa trở lại nên kí ức dần hiện về. Nhưng để đì đùng và ầm ầm như bom đạn ngày xưa thì cũng ko còn.

Ngày đó tết đến tao rất là vui, vì tết được ăn thịt, được mặc quần áo mới, được đi chơi, được nghỉ học.

Xã hội giờ có lẽ có quá nhiều trò giải trí. Xã hội quay cuồng với tiền bạc và đụ địt nên tết về lại ko còn như xưa.

Mời bọn mày vào viết tiếp những cái hồi ức kỉ niệm thời con nít khi xuân về…
Ngày đó mà dc lì xì tết 500 đồng là mang đi mua pháo chuột đốt lách tách oai như cóc.

Cái trò nhặt pháo lép về nhồi đống phân trâu trên đường làng năm nào cũng dc ăn đòn trong ba ngày tết. Hê hê
 
@longtu 8x đời giữa àh :vozvn (19):
Giữa 7x. Bạn ơi
Ngày đó mà dc lì xì tết 500 đồng là mang đi mua pháo chuột đốt lách tách oai như cóc.

Cái trò nhặt pháo lép về nhồi đống phân trâu trên đường làng năm nào cũng dc ăn đòn trong ba ngày tết. Hê hê
Nhặt pháo bỏ đống cứt trâu nổ cái ăn chửi ngập mặt lun, trỏ này xưa làm hoài
 
Pháo thì có gì hay. Bạn tao mất 1 bàn tay vì nhồi pháo. Cấm là đúng rồi
Có lẽ tao và số it xamer có kia ức ngày tết 1992 đổ về trước. Những ngày đó tết được đốt pháo, tiếng pháo có lẽ là một kỉ niệm ko quên. Đêm giao thừa đì đùng khắp nơi.

Ngày đó nhiều ông làm những quả pháo to như bắp chân, nổ rung cả nhà. Có ông thì nghe nói nổ mìn. Tết năm nào cũng có tai nạnvề pháo, nhiều người kinh doanh pháo bị sập cả nhà, ng thì chết người thì cụt tay. Có lẽ vì điều này nên nhà nước cấm. Sau này tết tới ko có tiếng phảo giao thừa thì cảm giác tẻ nhạt và mất đi không khí.

Mấy năm nay nn lại cho nắn pháo hoa trở lại nên kí ức dần hiện về. Nhưng để đì đùng và ầm ầm như bom đạn ngày xưa thì cũng ko còn.

Ngày đó tết đến tao rất là vui, vì tết được ăn thịt, được mặc quần áo mới, được đi chơi, được nghỉ học.

Xã hội giờ có lẽ có quá nhiều trò giải trí. Xã hội quay cuồng với tiền bạc và đụ địt nên tết về lại ko còn như xưa.

Mời bọn mày vào viết tiếp những cái hồi ức kỉ niệm thời con nít khi xuân về…
 
Pháo thì có gì hay. Bạn tao mất 1 bàn tay vì nhồi pháo. Cấm là đúng rồi
Có lẽ tao và số it xamer có kia ức ngày tết 1992 đổ về trước. Những ngày đó tết được đốt pháo, tiếng pháo có lẽ là một kỉ niệm ko quên. Đêm giao thừa đì đùng khắp nơi.

Ngày đó nhiều ông làm những quả pháo to như bắp chân, nổ rung cả nhà. Có ông thì nghe nói nổ mìn. Tết năm nào cũng có tai nạnvề pháo, nhiều người kinh doanh pháo bị sập cả nhà, ng thì chết người thì cụt tay. Có lẽ vì điều này nên nhà nước cấm. Sau này tết tới ko có tiếng phảo giao thừa thì cảm giác tẻ nhạt và mất đi không khí.

Mấy năm nay nn lại cho nắn pháo hoa trở lại nên kí ức dần hiện về. Nhưng để đì đùng và ầm ầm như bom đạn ngày xưa thì cũng ko còn.

Ngày đó tết đến tao rất là vui, vì tết được ăn thịt, được mặc quần áo mới, được đi chơi, được nghỉ học.

Xã hội giờ có lẽ có quá nhiều trò giải trí. Xã hội quay cuồng với tiền bạc và đụ địt nên tết về lại ko còn như xưa.

Mời bọn mày vào viết tiếp những cái hồi ức kỉ niệm thời con nít khi xuân về…
 
Có lẽ tao và số it xamer có kia ức ngày tết 1992 đổ về trước. Những ngày đó tết được đốt pháo, tiếng pháo có lẽ là một kỉ niệm ko quên. Đêm giao thừa đì đùng khắp nơi.

Ngày đó nhiều ông làm những quả pháo to như bắp chân, nổ rung cả nhà. Có ông thì nghe nói nổ mìn. Tết năm nào cũng có tai nạnvề pháo, nhiều người kinh doanh pháo bị sập cả nhà, ng thì chết người thì cụt tay. Có lẽ vì điều này nên nhà nước cấm. Sau này tết tới ko có tiếng phảo giao thừa thì cảm giác tẻ nhạt và mất đi không khí.

Mấy năm nay nn lại cho nắn pháo hoa trở lại nên kí ức dần hiện về. Nhưng để đì đùng và ầm ầm như bom đạn ngày xưa thì cũng ko còn.

Ngày đó tết đến tao rất là vui, vì tết được ăn thịt, được mặc quần áo mới, được đi chơi, được nghỉ học.

Xã hội giờ có lẽ có quá nhiều trò giải trí. Xã hội quay cuồng với tiền bạc và đụ địt nên tết về lại ko còn như xưa.

Mời bọn mày vào viết tiếp những cái hồi ức kỉ niệm thời con nít khi xuân về…
Cô cũng nhớ những cái tết xưa
Thời mới có trò chơi điện tử dạng bấm nút
Cô với mấy thằng b đi bộ lên thị trấn chơi, đi bộ gần 4km chỉ để tiết kiệm tiền gửi xem đạp
Đánh điện tử xong thì ra chợ ăn bánh đa thịt bò ngon vl ngon
Lúc đi về thì bẻ trộm ngô nếp
Cô tham bẻ nhiều mà vác nặng cứ đi 1 đoạn phải nghỉ
Sau mỏi tay quá bẻ mẹ mấy cành cây nướng ngô ngay giữa đồng ăn ngon hết xảy
Nhớ lại lúc ấy mà vui, vô lo, vô nghĩ
Nhân si sơ tính bản thiện, hồi bé thật vô tư lự
 
Ngoài việc chơi pháo tai nạn nhiều thì còn 1 nguyên nhân là thuốc nổ công nghiệp dễ làm, an toàn nhưng đéo dễ kích nổ. Thuốc pháo độ chế lại tý lại thành kíp nổ.
:vozvn (19):
 
Vẫn nhớ tết năm 94 vẫn còn bé tý. Sáng mùng 1, ông chú cầm quả pháo trứng mồm cười toe toét đi ra đầu ngõ chỗ nhà t. Mẹ t bế t ở đầu hồi nhà nhìn theo. Rồi đùng một phát,...
 
Top