Có lẽ tao và số it xamer có kia ức ngày tết 1992 đổ về trước. Những ngày đó tết được đốt pháo, tiếng pháo có lẽ là một kỉ niệm ko quên. Đêm giao thừa đì đùng khắp nơi.
Ngày đó nhiều ông làm những quả pháo to như bắp chân, nổ rung cả nhà. Có ông thì nghe nói nổ mìn. Tết năm nào cũng có tai nạnvề pháo, nhiều người kinh doanh pháo bị sập cả nhà, ng thì chết người thì cụt tay. Có lẽ vì điều này nên nhà nước cấm. Sau này tết tới ko có tiếng phảo giao thừa thì cảm giác tẻ nhạt và mất đi không khí.
Mấy năm nay nn lại cho nắn pháo hoa trở lại nên kí ức dần hiện về. Nhưng để đì đùng và ầm ầm như bom đạn ngày xưa thì cũng ko còn.
Ngày đó tết đến tao rất là vui, vì tết được ăn thịt, được mặc quần áo mới, được đi chơi, được nghỉ học.
Xã hội giờ có lẽ có quá nhiều trò giải trí. Xã hội quay cuồng với tiền bạc và đụ địt nên tết về lại ko còn như xưa.
Mời bọn mày vào viết tiếp những cái hồi ức kỉ niệm thời con nít khi xuân về…