Mấy hôm nay cái thời tiết Sài Gòn đúng kiểu sáng nắng chiều mưa giữa trưa âm u xám xịt như tính cách của con vợ ở nhà nghĩ mà chán cảnh. Được ngày sếp tổng đi công tác, anh em trong công ty cứ nhốn nháo cả lên , không vì bận bịu công việc hay chạy deadline gì đâu, chả qua là vắng chủ nhà gà mọc đuôi heo thôi, các bà các cô vác trái cây ra xúm lại ăn xong nói xấu chồng, các ông thì bài bạc hú hét nhau game gủng tụ tập, Thật là một ngày bình yên đến lạ.
Đang dở trận game, lão trưởng phòng từ ngoài đi vào vỗ vai bảo: m đi với anh, nay lão chủ bảo có hải sản ngon lắm, hehe. Nghe là hiểu ý lão nói gì rồi, anh em được cái thân nhau nên cái gì cũng biết cả, cơ mà đang dở trận game, bỏ đi giang hồ coi ra gì. Quay ra bảo lão, thôi anh đi trước, em đang dở trận, tí em ra sau, nhớ kêu mấy đứa nữa đi chung, có gì chịu tội chung đỡ buồn hahaha. Lão lườm cái rồi đi ra cửa mất hút nhanh như cách lão vừa xuất hiện. Lão này nghe tới “Hải sản” là nhanh lắm.
Xong trận game, thua nhục như con cá lục, thằng nào bảo game chỉ là giải trí là khi thắng thôi chứ thua thì nó cay cú vkl. Shut down cái máy xong độ cay cú vẫn còn, đồng đội như LOL, mịa chứ. Lướt xuống lầu qua em lễ tân chân dài, thấy đang lúi húi tìm hồ sơ tiện tay vỗ mông 1 cái chào hàng:
- mẩy phết
Thế là bị ẻm quay ra chửi mất dạy này nọ, cơ mà chửi yêu thôi, cái giọng miền tây ngọt xớt đáng yêu vãi chày. Phi xe ra tới quán, lão trưởng phòng đã yên vị với mấy thằng đệ đang ngồi hóng hàng trên lầu. thấy mình tới lão phất tay ra hiệu. vừa ngồi xuống lão ghé tai: Nãy thằng chủ quán bảo nay có hàng mới cập bến, tí m xem thế nào lựa cho anh con hải sản ngon ngon nhá. Biết ý lão rồi nên cũng vâng vâng dạ dạ, thú thật cái món này cũng chả ham gì lắm đâu, đi theo mấy ông này không thể không biết được.
Trong cái phòng kính phản quang, máy lạnh thổi phà phà và các món ăn thơm nức, lão chủ quán bước vào giới thiệu với khách quen: quán em nay có tí hải sản gọi là mới về, còn tươi lắm nên mang ra phục vụ ạ. cái cách nói chuyện hết sức lễ phép của gã kèm theo cái cười làm lão trưởng phòng cười ha hả bảo được, có gì cứ mang ra anh xem thế nào còn ủng hộ.
Lão đi ra, lát sau quay lại mở cửa dẫn theo 4 5 em chân dài. T để ý, cuối hàng 1 em rất quen. Mãi vẫn chưa nhận ra, vào hết trong phòng đóng cửa lại, các em bẽn lẽn nhìn khách. Tay gắp con tôm tí thì rơi, t ngạc nhiên nhận ra em….. người quen!
Đang dở trận game, lão trưởng phòng từ ngoài đi vào vỗ vai bảo: m đi với anh, nay lão chủ bảo có hải sản ngon lắm, hehe. Nghe là hiểu ý lão nói gì rồi, anh em được cái thân nhau nên cái gì cũng biết cả, cơ mà đang dở trận game, bỏ đi giang hồ coi ra gì. Quay ra bảo lão, thôi anh đi trước, em đang dở trận, tí em ra sau, nhớ kêu mấy đứa nữa đi chung, có gì chịu tội chung đỡ buồn hahaha. Lão lườm cái rồi đi ra cửa mất hút nhanh như cách lão vừa xuất hiện. Lão này nghe tới “Hải sản” là nhanh lắm.
Xong trận game, thua nhục như con cá lục, thằng nào bảo game chỉ là giải trí là khi thắng thôi chứ thua thì nó cay cú vkl. Shut down cái máy xong độ cay cú vẫn còn, đồng đội như LOL, mịa chứ. Lướt xuống lầu qua em lễ tân chân dài, thấy đang lúi húi tìm hồ sơ tiện tay vỗ mông 1 cái chào hàng:
- mẩy phết
Thế là bị ẻm quay ra chửi mất dạy này nọ, cơ mà chửi yêu thôi, cái giọng miền tây ngọt xớt đáng yêu vãi chày. Phi xe ra tới quán, lão trưởng phòng đã yên vị với mấy thằng đệ đang ngồi hóng hàng trên lầu. thấy mình tới lão phất tay ra hiệu. vừa ngồi xuống lão ghé tai: Nãy thằng chủ quán bảo nay có hàng mới cập bến, tí m xem thế nào lựa cho anh con hải sản ngon ngon nhá. Biết ý lão rồi nên cũng vâng vâng dạ dạ, thú thật cái món này cũng chả ham gì lắm đâu, đi theo mấy ông này không thể không biết được.
Trong cái phòng kính phản quang, máy lạnh thổi phà phà và các món ăn thơm nức, lão chủ quán bước vào giới thiệu với khách quen: quán em nay có tí hải sản gọi là mới về, còn tươi lắm nên mang ra phục vụ ạ. cái cách nói chuyện hết sức lễ phép của gã kèm theo cái cười làm lão trưởng phòng cười ha hả bảo được, có gì cứ mang ra anh xem thế nào còn ủng hộ.
Lão đi ra, lát sau quay lại mở cửa dẫn theo 4 5 em chân dài. T để ý, cuối hàng 1 em rất quen. Mãi vẫn chưa nhận ra, vào hết trong phòng đóng cửa lại, các em bẽn lẽn nhìn khách. Tay gắp con tôm tí thì rơi, t ngạc nhiên nhận ra em….. người quen!