• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Ý thức ảo tưởng

Ta chỉ có thể nhận thức đối tượng được qua những bức tranh mà đối tượng đó gợi lên trong trí não. Thấy con bò, ta có bức tranh về 1 con bò. Mỗi người có 1 bức tranh về con bò với những hình dáng, khía cạnh khác nhau trong tâm trí nhưng bức tranh đó có nhiều điểm tương đồng để nhận biết đó là 1 con bò chứ không là 1 con chó. Và những điểm tương đồng đó chính là thỏa thuận để ta gọi nó là con bò (vếu sữa, nhai lại, thịt ngon, kêu bòooooooooo….).

Như vậy, điều quan trọng để chúng ta nhận thức các đối tượng là bức tranh phản ánh đối tượng trong tâm trí chứ không phải là đối tượng thật sự (vì nó có quá nhiều khía cạnh mà ý thức của chúng ta không thể nhận biết được). Bức tranh đó có được nhờ do chúng ta có ý thức, nếu không có ý thức, ta không thể tái tạo được những bức tranh về đối tượng và không thể nhận biết được bất kỳ điều gì.

Các bức tranh mà ta có được không chỉ từ các đối tượng bên ngoài mà còn phải từ chính ý thức bên trong. Con người luôn nghĩ mình là sinh vật cấp cao có ý thức độc lập và tự chủ. Chúng ta luôn tự cho rằng những trải nghiệm phong phú và sinh động là từ ý thức chủ quan và hành động của chúng ta là chính từ những nhận thức riêng độc lập này. Do đó, nếu muốn, chúng ta luôn có thể giải thích được những gì mình đã làm và tại sao nhưng cái cách biện minh về những hành động khi xét lại nó lại khác với những mục đích ngay từ đầu. Việc cho rằng kiểm soát đc ý thức hoàn toàn là một ảo tưởng.

Hành động chắc chắn không đến từ việc ý thức tự truy nhập, can thiệp vào những quá trình điện hóa bên trong não bộ (nền tảng của những hành động) giống như những hệ thống controler. Thay vào đó kinh nghiệm và những suy luận mới là nguyên nhân, động lực để chúng ta đưa ra những hành động và bất kỳ nhận thức nào dựa trên những bức tranh thô về đối tượng kết hợp những phán đoán, phân tích của tâm trí đều có thể bị đánh lừa.

Chúng ta luôn có ấn tượng mạnh mẽ khi ta chọn và hành động một điều gì đó là do có ý thức và do đó chúng ta cũng buộc mọi người phải có trách nhiệm cho những hành động của họ. Tuy nhiên do ý thức không thể tự kiểm soát, có quá nhiều yếu tố ảnh hưởng đến nhận thức các đối tượng bên ngoài, sai lầm do suy luận; cho nên có nhiều vấn đề ta không thể nhận thức chính xác và do đó nhiều hành động sai lầm. Kinh nghiệm thật sự là yếu tố ảnh hưởng đến những gì chúng ta hành động? Không có câu trả lời rõ ràng cho điều này, vì cùng một hành động vốn có rất nhiều kinh nghiệm nhưng khi một vài đối tượng tác động thay đổi ta lại có những cảm xúc và hành động sai khác đi so với kinh nghiệm trước đó.

Việc con người luôn cho rằng mình có ý thức tự kiểm soát là hoàn toàn ảo tưởng. "Tôi hoàn toàn có ý chí tự do, tôi là sự đặc biệt sai khác, tôi là nguyên nhân, là hệ quả của chính những hành động của bản thân". Đó là 1 ý thức ảo tưởng và sai lầm nghiêm trọng. Sự sai lầm này dẫn đến những hành động điên cuồng, ảo tưởng và vị kỷ. Những cuốn sách self help rẻ tiền đề quá cao cái ý thức ảo tưởng này và tạo ra kinh nghiệm suy luận sai lầm nghiêm trọng. Kinh nghiệm ý thức cho phép ta phân tích, suy luận để nhận ra những bài học, có thêm kiến thức về thế dái. Nó có thể là dư thừa với nhiều hành động đơn giản kiểu như đâm cặc vào lol nhưng kinh nghiệm là thứ quan trọng khi chúng ta thảo luận, giao tiếp, và sống trong xã hội mang tên loài người. Ý thức trách nhiệm về những hành động của bản thân và kinh nghiệm về những hành động đó cho chúng ta hiểu biết, trưởng thành và động lực, sức mạnh để có những hành động tiếp diễn.

Về khía cạnh văn hóa xã hội, khi những kinh nghiệm được chuẩn mực, đồng thuận để chia sẻ thì việc thảo luận về các đối tượng, trao đổi vấn đề giữa các cá nhân sẽ được rõ ràng, minh bạch, thống nhất dễ dàng hơn. Quá đề cao cá nhân, tôn vinh cái ý thức ảo tưởng kết cục chỉ dẫn đến những cuộc tranh cãi không ngừng và ít có kết quả nào hữu dụng ngoài tự sướng sóc lọ: "tầm của đối phương quá kém để hiểu mình". Sự đồng thuận không cần thiết chính xác, hấp dẫn hoặc hữu ích nhưng nó phải tạo ra được bức tranh về đối tượng trong nhận thức, điều này tạo lên sự gắn kết xã hội và những cơ sở chung cho các quy tắc hành động cũng như quy tắc đạo đức xã hội. Nó giúp ta về cơ bản hiểu tại sao mọi người lại hành động như vậy và có thể dự đoán hành vi của họ. Con người chỉ có thể là động vật xã hội khi chúng ta có thể hiểu, đồng thuận và trao đổi với nhau. Bằng cách phản ánh, chia sẻ những kinh nghiệm của bản thân với nhau mà chúng ta có thể tạo ra được sự đồng thuận nhận thức chung. Cho đến nay, phương pháp khoa học và logic vẫn là cách tiên tiến, hiệu quả nhất để chúng ta tạo ra sự chính xác của đồng thuận.

Vì vậy, gắng nói chuyện khoa học và logic nha tụi xamlol. Ý thức về cá nhân, sự chất chơi, sự hiểu biết, cái dáng vẻ ngon lành, tiền nhiều… chỉ là ảo tưởng, là cái frame riêng của ý thức cá nhân, thật khó đế xác định, nhận thức và cách đồng thuận dễ nhất là bằng bạo lực.
 
Sửa lần cuối:
Vậy thực chất thì những phản ứng sinh hoá của bộ não con người có khác gì máy móc không? Tương lai có thể tạo ra trí tuệ nhân tạo giống bộ não con người?

Tao rất thích thuyết về một "Ý chí tự nhiên" (Schopenhauer) đóng vai trò là xung lực bản năng dẫn dắt ý thức của mọi sinh vật.
 
Vậy thực chất thì những phản ứng sinh hoá của bộ não con người có khác gì máy móc không? Tương lai có thể tạo ra trí tuệ nhân tạo giống bộ não con người?

Tao rất thích thuyết về một "Ý chí tự nhiên" (Schopenhauer) đóng vai trò là xung lực bản năng dẫn dắt ý thức của mọi sinh vật.
Cái ý chí tự nhiên đó thực chất là 1 huyền học. Ở mức độ nào đó, tất cả mọi sự tồn tại đều cần có 1 phản ánh, giải thích hợp lẽ trong não thức nhưng nếu điều tra theo các phương pháp khoa học logic thì ta sẽ bắt gặp các tiên đề cơ sở đéo thể giải thích nổi. Việc các thuyết gán cho 1 yếu tố thần học, huyền học nhằm giải thích thế dái dễ hiểu hơn là 1 nhu cầu cần thiết về tâm lý nhưng ko thỏa đáng về mặt logic
 
Nếu nói con người không có tự do trong tư duy vậy có thể suy ra mọi sự kiện trong đời con người chỉ là các tác nhận mang tính chất bất kỳ không?
 
Bằng chứng khoa học nào mà m nói như vậy.
Trong y học ý thức từ chất xám, vô thức từ chất trắng....... Con người ko có ý thức, tư duy bậc cao thì ko phát triển tột bậc như hiện nay rồi.
 
  • Vodka
Reactions: Ftm
Ta chỉ có thể nhận thức đối tượng được qua những bức tranh mà đối tượng đó gợi lên trong trí não. Thấy con bò, ta có bức tranh về 1 con bò. Mỗi người có 1 bức tranh về con bò với những hình dáng, khía cạnh khác nhau trong tâm trí nhưng bức tranh đó có nhiều điểm tương đồng để nhận biết đó là 1 con bò chứ không là 1 con chó. Và những điểm tương đồng đó chính là thỏa thuận để ta gọi nó là con bò (vếu sữa, nhai lại, thịt ngon, kêu bòooooooooo….).

Như vậy, điều quan trọng để chúng ta nhận thức các đối tượng là bức tranh phản ánh đối tượng trong tâm trí chứ không phải là đối tượng thật sự (vì nó có quá nhiều khía cạnh mà ý thức của chúng ta không thể nhận biết được). Bức tranh đó có được nhờ do chúng ta có ý thức, nếu không có ý thức, ta không thể tái tạo được những bức tranh về đối tượng và không thể nhận biết được bất kỳ điều gì.

Các bức tranh mà ta có được không chỉ từ các đối tượng bên ngoài mà còn phải từ chính ý thức bên trong. Con người luôn nghĩ mình là sinh vật cấp cao có ý thức độc lập và tự chủ. Chúng ta luôn tự cho rằng những trải nghiệm phong phú và sinh động là từ ý thức chủ quan và hành động của chúng ta là chính từ những nhận thức riêng độc lập này. Do đó, nếu muốn, chúng ta luôn có thể giải thích được những gì mình đã làm và tại sao nhưng cái cách biện minh về những hành động khi xét lại nó lại khác với những mục đích ngay từ đầu. Việc cho rằng kiểm soát đc ý thức hoàn toàn là một ảo tưởng.

Hành động chắc chắn không đến từ việc ý thức tự truy nhập, can thiệp vào những quá trình điện hóa bên trong não bộ (nền tảng của những hành động) giống như những hệ thống controler. Thay vào đó kinh nghiệm và những suy luận mới là nguyên nhân, động lực để chúng ta đưa ra những hành động và bất kỳ nhận thức nào dựa trên những bức tranh thô về đối tượng kết hợp những phán đoán, phân tích của tâm trí đều có thể bị đánh lừa.

Chúng ta luôn có ấn tượng mạnh mẽ khi ta chọn và hành động một điều gì đó là do có ý thức và do đó chúng ta cũng buộc mọi người phải có trách nhiệm cho những hành động của họ. Tuy nhiên do ý thức không thể tự kiểm soát, có quá nhiều yếu tố ảnh hưởng đến nhận thức các đối tượng bên ngoài, sai lầm do suy luận; cho nên có nhiều vấn đề ta không thể nhận thức chính xác và do đó nhiều hành động sai lầm. Kinh nghiệm thật sự là yếu tố ảnh hưởng đến những gì chúng ta hành động? Không có câu trả lời rõ ràng cho điều này, vì cùng một hành động vốn có rất nhiều kinh nghiệm nhưng khi một vài đối tượng tác động thay đổi ta lại có những cảm xúc và hành động sai khác đi so với kinh nghiệm trước đó.

Việc con người luôn cho rằng mình có ý thức tự kiểm soát là hoàn toàn ảo tưởng. "Tôi hoàn toàn có ý chí tự do, tôi là sự đặc biệt sai khác, tôi là nguyên nhân, là hệ quả của chính những hành động của bản thân". Đó là 1 ý thức ảo tưởng và sai lầm nghiêm trọng. Sự sai lầm này dẫn đến những hành động điên cuồng, ảo tưởng và vị kỷ. Những cuốn sách self help rẻ tiền đề quá cao cái ý thức ảo tưởng này và tạo ra kinh nghiệm suy luận sai lầm nghiêm trọng. Kinh nghiệm ý thức cho phép ta phân tích, suy luận để nhận ra những bài học, có thêm kiến thức về thế dái. Nó có thể là dư thừa với nhiều hành động đơn giản kiểu như đâm cặc vào lol nhưng kinh nghiệm là thứ quan trọng khi chúng ta thảo luận, giao tiếp, và sống trong xã hội mang tên loài người. Ý thức trách nhiệm về những hành động của bản thân và kinh nghiệm về những hành động đó cho chúng ta hiểu biết, trưởng thành và động lực, sức mạnh để có những hành động tiếp diễn.

Về khía cạnh văn hóa xã hội, khi những kinh nghiệm được chuẩn mực, đồng thuận để chia sẻ thì việc thảo luận về các đối tượng, trao đổi vấn đề giữa các cá nhân sẽ được rõ ràng, minh bạch, thống nhất dễ dàng hơn. Quá đề cao cá nhân, tôn vinh cái ý thức ảo tưởng kết cục chỉ dẫn đến những cuộc tranh cãi không ngừng và ít có kết quả nào hữu dụng ngoài tự sướng sóc lọ: "tầm của đối phương quá kém để hiểu mình". Sự đồng thuận không cần thiết chính xác, hấp dẫn hoặc hữu ích nhưng nó phải tạo ra được bức tranh về đối tượng trong nhận thức, điều này tạo lên sự gắn kết xã hội và những cơ sở chung cho các quy tắc hành động cũng như quy tắc đạo đức xã hội. Nó giúp ta về cơ bản hiểu tại sao mọi người lại hành động như vậy và có thể dự đoán hành vi của họ. Con người chỉ có thể là động vật xã hội khi chúng ta có thể hiểu, đồng thuận và trao đổi với nhau. Bằng cách phản ánh, chia sẻ những kinh nghiệm của bản thân với nhau mà chúng ta có thể tạo ra được sự đồng thuận nhận thức chung. Cho đến nay, phương pháp khoa học và logic vẫn là cách tiên tiến, hiệu quả nhất để chúng ta tạo ra sự chính xác của đồng thuận.

Vì vậy, gắng nói chuyện khoa học và logic nha tụi xamlol. Ý thức về cá nhân, sự chất chơi, sự hiểu biết, cái dáng vẻ ngon lành, tiền nhiều… chỉ là ảo tưởng, là cái frame riêng của ý thức cá nhân, thật khó đế xác định, nhận thức và cách đồng thuận dễ nhất là bằng bạo lực.
Cái này hình như Harari cũng đề cập trong 21 bài học của thế kỷ 21. Sự ảo tưởng về tự do ý chí cũng như khả năng thao túng đầu óc con người bằng các công cụ như mạng xã hội thật sự đang hiện hữu chứ ko còn là 1 bộ phim hay tiểu thuyết giả tưởng.
 
Bằng chứng khoa học nào mà m nói như vậy.
Trong y học ý thức từ chất xám, vô thức từ chất trắng....... Con người ko có ý thức, tư duy bậc cao thì ko phát triển tột bậc như hiện nay rồi.
Thật ra cái này tao viết vội nên kệ mẹ tụi bay, đéo chú thích và giải nghĩa đàng hoàng hehe. Ý thức tao sài trong bài này là 3 từ conscious, conscience và consciousness. Khi mày nhận biết về đối tượng thế dái nó là conscious, khi mày đã có nhận thức về các quy tắc, luật lệ, hành động thì đó là cái conscience ;)). Consciousness nó lại như 1 dòng chảy, trải nghiệm, suy tư liên tục bên trong bộ não của mày để cho mày liên tục nhận biết, phán đoán về thế dái, nó có liên hệ mật thiết với conscious nhưng nó đéo là conscious. Có thể hiểu như conscious là khung lát cắt của consciousness tại một thời điểm nào đó. Và thứ tao muốn nói là tụi bay có cái consciousness illusion nhưng lại luôn tưởng nó là cái conscious và gắng quy chuẩn thành cái conscience.
 
Cái này hình như Harari cũng đề cập trong 21 bài học của thế kỷ 21. Sự ảo tưởng về tự do ý chí cũng như khả năng thao túng đầu óc con người bằng các công cụ như mạng xã hội thật sự đang hiện hữu chứ ko còn là 1 bộ phim hay tiểu thuyết giả tưởng.
Thao túng đó là từ phenomenal consciousness, khi mày thu nhận ý thức từ các giác quan, học tập, môi trường văn hóa....Nhưng còn có 1 cái rất khó bị thao túng là acess consciousness, đó là khả năng suy luận, phán đoán, xử lý chính bên trong não thức, kiểu kiểu như rất khó để đoán bên trong đầu mày nghĩ gì, logic của mày là gì... Tụi nó chỉ gắng bơm cho mày các khái niệm, tiên đề cơ sở và 1 vài quy tắc, suy luận phán đoán đc thôi chứ ko thể kiểm soát đc sự sáng tạo ở bên trong
 
Nếu nói con người không có tự do trong tư duy vậy có thể suy ra mọi sự kiện trong đời con người chỉ là các tác nhận mang tính chất bất kỳ không?
Cái quy chiếu đó lại là 1 phép siêu hình rồi, nó như mấy phương pháp thần học nhằm giúp mọi sự thế gian dễ hiểu nhưng dĩ nhiên là đéo đúng
 
Top