• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Bàn về "Sự tử tế"

Nhưng ảnh post cả phim sex nên tao liệt vào vừa đá bóng vừa la làng.
Thế quý anh vào xamvn này làm chi :vozvn (19):. Đồng ý là trong đây có một số quý anh CÓ VỢ RỒI không còn để tâm nhiều đến giao phối nữa, nhưng tôi bảo đảm hầu hết vào xamvn để xem phim giao phối + phò phạch + hóng scandal trước đã, sau đó mới bình loạn như trong thớt này. Đánh giá một ông chỉ vì nó post phim/hình giao phối lên đây có vẻ không ổn lắm quý anh à.
 
Thế quý anh vào xamvn này làm chi :vozvn (19):. Đồng ý là trong đây có một số quý anh CÓ VỢ RỒI không còn để tâm nhiều đến giao phối nữa, nhưng tôi bảo đảm hầu hết vào xamvn để xem phim giao phối + phò phạch + hóng scandal trước đã, sau đó mới bình loạn như trong thớt này. Đánh giá một ông chỉ vì nó post phim/hình giao phối lên đây có vẻ không ổn lắm quý anh à.
Vấn đề đạo đức trong xàm tao k đặt nặng, vì vào đây để được tự do, k phải theo những gì gò bó quen thuộc. Thoải mái thôi
 
Vấn đề đạo đức trong xàm tao k đặt nặng, vì vào đây để được tự do, k phải theo những gì gò bó quen thuộc. Thoải mái thôi
Đây là lý do xamvn tồn tại :vozvn (37):, chúng ta đều bộc lộ cái bản chất đớn hèn, dâm dật, triết lý vị nhân sinh hết thảy trên đây, mà không phải chỗ nào khác =)). Ngoài đời ra đường chỉnh chu lễ nghĩa vcl.
 
Đây là lý do xamvn tồn tại :vozvn (37):, chúng ta đều bộc lộ cái bản chất đớn hèn, dâm dật, triết lý vị nhân sinh hết thảy trên đây, mà không phải chỗ nào khác =)). Ngoài đời ra đường chỉnh chu lễ nghĩa vcl.
Sex có đéo gì xấu xa đâu. Do xh VN quá đạo đức thanh cao giả vờ thôi. Tao lạ gì ở ngoài đời bọn miệng thì thuần phong mỹ tục văn vở các kiểu mà sau lưng đâm người đéo gớm tay
 
Tao có nói là xếp gọn lỗi lầm người khác, chứ k phải bỏ qua. Xếp gọn vì mình đáng được nhận sự thanh thản, chứ k phải vì ngta xứng đáng được tha thứ vì lỗi lầm
Đồng ý với suy nghĩ Mình đáng nhận được sự thanh thản của bạn. Cuộc sống mà cứ sân si giữ những sự bực tức trong lòng sẽ rất khó chịu. Chị bằng cái gì bỏ qua được thì cho tâm mình được thêm phần thanh thản. Về với gia đình chỉ có nụ cười, phiền muộn để lại ngoài kia.
 
Thế quý anh vào xamvn này làm chi :vozvn (19):. Đồng ý là trong đây có một số quý anh CÓ VỢ RỒI không còn để tâm nhiều đến giao phối nữa, nhưng tôi bảo đảm hầu hết vào xamvn để xem phim giao phối + phò phạch + hóng scandal trước đã, sau đó mới bình loạn như trong thớt này. Đánh giá một ông chỉ vì nó post phim/hình giao phối lên đây có vẻ không ổn lắm quý anh à.
Ôi thật ra tôi cũng rất quý ngài tính giao, một phóng viên tập sự mẫu mực, một nhà tuyên truyền không biết mệt mỏi, một nhà sưu tầm phim đầy nghệ thuật, những bộ phim của ảnh làm tôi sống chết với con cu không biết bao lần. Thật tâm tôi mong ảnh sớm có một gia đình nhỏ và luôn kiên trì theo những gì ảnh làm trong suốt thời gian qua để lan tỏa sự tử tế đến mọi người. Và cũng mong quý ngài nhiều sức khỏe để có những sản phẩm homemade phục vụ bà con bình dân.
 
Vấn đề đạo đức trong xàm tao k đặt nặng, vì vào đây để được tự do, k phải theo những gì gò bó quen thuộc. Thoải mái thôi
Đây là lý do xamvn tồn tại :vozvn (37):, chúng ta đều bộc lộ cái bản chất đớn hèn, dâm dật, triết lý vị nhân sinh hết thảy trên đây, mà không phải chỗ nào khác =)). Ngoài đời ra đường chỉnh chu lễ nghĩa vcl.
Sex có đéo gì xấu xa đâu. Do xh VN quá đạo đức thanh cao giả vờ thôi. Tao lạ gì ở ngoài đời bọn miệng thì thuần phong mỹ tục văn vở các kiểu mà sau lưng đâm người đéo gớm tay
Ban ngày quan quát như Thần
Đêm về quan cũng tần ngần nhòm mông sờ lol
 
Xem cái này xong, tao xem thêm tập 1, "Hà nội trong mắt ai". Tml nào chưa xem, thì rất nên xem.

Tao thấy phim này không đụng gì đến giáo điều về đạo lý làm người, về thế nào là tử tế, khác với cảm nhận của tml @bulldogs. Mày không thấy ông ý nói luôn là "Nghề làm phim của chúng tôi là nghề hèn mạt, hèn vì chả dám nói những gì mình nghĩ, mạt vì những gì mình nói chả có giá trị gì". Trí thức bị chính quyền kiểm duyệt. Nói thật thì không dám (hèn), còn những cái nói ra sau khi bị kiểm duyệt thì chả có giá trị gì (mạt), chả khác gì cái tiết mục Táo Quân đêm 30 Tết.

Theo tao, để hiểu hơn về "Chuyện tử tế", thì phải xem "Hà Nội trong mắt ai". 2 phim này, điều muốn nói chỉ tóm gọn trong một câu: "Thượng bất chính, hạ tắc loạn". Trong "Chuyện tử tế", tất nhiên không thể chửi thằng vào mặt "nguyên nhân" là đội ngũ lãnh đạo, chính quyền, chế độ, mà thay vào đó chỉ bàn về "hậu quả" tại sao xã hội ta lại có nhiều nghich lý và thiếu sự tử tế. Tao thích nhất chi tiết ông ý lấy lời của Karl Max để chửi, và biết bọn kiểm duyệt sẽ không làm gì được, vì đấy là lời của Karl Max cơ mà, mẹ bố chúng mày :)

Còn "Hà Nội trong mắt ai", cũng vẫn là "Thượng bất chính, hạ tắc loạn",nhưng thay vì chửi thẳng, phim mượn lịch sử của Thăng Long, bàn về các vị anh hùng dân tộc luôn vì nước vì dân, để so sánh với các vị anh "hùng dân tộc hiện tại" của nước nhà, các vị này có vì nước vì dân?
  • Chu Văn An: dâng sớ giệt gian thần trừ hại cho dân, vua không duyệt, tự cáo quan về quê.
  • Tô Hiến Thành: tiến cử nguời tài để thay thế mình, chứ không tiến cử người thân/trung thành với mình
  • Nguyễn Trãi: trước khi bị chết oan cũng xin vua hãy vì nước vì dân sau này
  • Ông Hồ: khi tôi chết, không làm mai táng linh đình cho tôi để tiết kiệm tiền cho dân
  • ....(chúng mày rất nên xem)
Phải nói về bối cảnh: "Hà Nọi trong mắt ai" sản xuất năm 1982, bị cấm chiếu, Trần Văn Thuỷ bị lý lịch, nằm nhà chờ thụ án. May mắn thay được ông Phạm Văn Đồng xem, ông Đồng rất tâm đắc. 25/9/1987 văn phòng Trung Ương ra văn bản khôi phục phim "Hà Nội trong mắt ai" cho ông Nguyễn Văn Linh xem. Ong Linh xem xong bảo có thế này mà cũng cấm ah, hay là tôi ngu dốt không hiểu?? Sau đó ong Linh động viên ông Trần Văn Thuỷ "nên" làm thêm tập 2. Có được sự che chở của tổng bí thư, "Chuyện tử tế" được làm, và hệ quả là án "Hà Nội trong mắt ai" bị huỷ bỏ.

@bulldogs nói "Thứ nghệ thuật bóng gió, ám chỉ là thứ trẻ con, ấu trĩ, hạ đẳng.", nghe như một lời thốt lên một cách bất lực...vì nói mãi cũng chả giải quyết được gì. Nhưng mày đã thấy ong nào vừa có tài vừa dũng cảm như ông này chưa? Nhiều người cũng đấu tranh, nhưng chưa tạo được ảnh hưởng gì đáng kể thì cũng đã mọt gông rồi, chả để lại được gì có giá trị như 2 phim này. Ông ý đã nói khéo nói giảm nói tránh như thế mà vẫn bị chúng nó kiểm duỵet kết án. Tao thấy chúng mày ngồi chê bai thì giỏi. Chê cái dân tộc An Nam bẩn bựa không ra gì, đổ lỗi do văn hoá Á đông đạo Nho này nọ. Chê cái dân tộc đông lào sức ì to như cái hồ, trong khi bản thân chúng mày chả có thằng nào dám hy sinh tư lợi làm được cái gì có ích cho cộng đồng cả, chỉ ôm mông được té sang nước khác cho ấm thân. Hèn không làm được thì đừng chê bai. "Hà Nội trong mắt ai" nhắc nhở chúng ta nen nhìn vào quá khứ để thấy ai là người có lỗi trong hiên tại.
 
Xem cái này xong, tao xem thêm tập 1, "Hà nội trong mắt ai". Tml nào chưa xem, thì rất nên xem.

Tao thấy phim này không đụng gì đến giáo điều về đạo lý làm người, về thế nào là tử tế, khác với cảm nhận của tml @bulldogs. Mày không thấy ông ý nói luôn là "Nghề làm phim của chúng tôi là nghề hèn mạt, hèn vì chả dám nói những gì mình nghĩ, mạt vì những gì mình nói chả có giá trị gì". Trí thức bị chính quyền kiểm duyệt. Nói thật thì không dám (hèn), còn những cái nói ra sau khi bị kiểm duyệt thì chả có giá trị gì (mạt), chả khác gì cái tiết mục Táo Quân đêm 30 Tết.

Theo tao, để hiểu hơn về "Chuyện tử tế", thì phải xem "Hà Nội trong mắt ai". 2 phim này, điều muốn nói chỉ tóm gọn trong một câu: "Thượng bất chính, hạ tắc loạn". Trong "Chuyện tử tế", tất nhiên không thể chửi thằng vào mặt "nguyên nhân" là đội ngũ lãnh đạo, chính quyền, chế độ, mà thay vào đó chỉ bàn về "hậu quả" tại sao xã hội ta lại có nhiều nghich lý và thiếu sự tử tế. Tao thích nhất chi tiết ông ý lấy lời của Karl Max để chửi, và biết bọn kiểm duyệt sẽ không làm gì được, vì đấy là lời của Karl Max cơ mà, mẹ bố chúng mày :)

Còn "Hà Nội trong mắt ai", cũng vẫn là "Thượng bất chính, hạ tắc loạn",nhưng thay vì chửi thẳng, phim mượn lịch sử của Thăng Long, bàn về các vị anh hùng dân tộc luôn vì nước vì dân, để so sánh với các vị anh "hùng dân tộc hiện tại" của nước nhà, các vị này có vì nước vì dân?
  • Chu Văn An: dâng sớ giệt gian thần trừ hại cho dân, vua không duyệt, tự cáo quan về quê.
  • Tô Hiến Thành: tiến cử nguời tài để thay thế mình, chứ không tiến cử người thân/trung thành với mình
  • Nguyễn Trãi: trước khi bị chết oan cũng xin vua hãy vì nước vì dân sau này
  • Ông Hồ: khi tôi chết, không làm mai táng linh đình cho tôi để tiết kiệm tiền cho dân
  • ....(chúng mày rất nên xem)
Phải nói về bối cảnh: "Hà Nọi trong mắt ai" sản xuất năm 1982, bị cấm chiếu, Trần Văn Thuỷ bị lý lịch, nằm nhà chờ thụ án. May mắn thay được ông Phạm Văn Đồng xem, ông Đồng rất tâm đắc. 25/9/1987 văn phòng Trung Ương ra văn bản khôi phục phim "Hà Nội trong mắt ai" cho ông Nguyễn Văn Linh xem. Ong Linh xem xong bảo có thế này mà cũng cấm ah, hay là tôi ngu dốt không hiểu?? Sau đó ong Linh động viên ông Trần Văn Thuỷ "nên" làm thêm tập 2. Có được sự che chở của tổng bí thư, "Chuyện tử tế" được làm, và hệ quả là án "Hà Nội trong mắt ai" bị huỷ bỏ.

@bulldogs nói "Thứ nghệ thuật bóng gió, ám chỉ là thứ trẻ con, ấu trĩ, hạ đẳng.", nghe như một lời thốt lên một cách bất lực...vì nói mãi cũng chả giải quyết được gì. Nhưng mày đã thấy ong nào vừa có tài vừa dũng cảm như ông này chưa? Nhiều người cũng đấu tranh, nhưng chưa tạo được ảnh hưởng gì đáng kể thì cũng đã mọt gông rồi, chả để lại được gì có giá trị như 2 phim này. Ông ý đã nói khéo nói giảm nói tránh như thế mà vẫn bị chúng nó kiểm duỵet kết án. Tao thấy chúng mày ngồi chê bai thì giỏi. Chê cái dân tộc An Nam bẩn bựa không ra gì, đổ lỗi do văn hoá Á đông đạo Nho này nọ. Chê cái dân tộc đông lào sức ì to như cái hồ, trong khi bản thân chúng mày chả có thằng nào dám hy sinh tư lợi làm được cái gì có ích cho cộng đồng cả, chỉ ôm mông được té sang nước khác cho ấm thân. Hèn không làm được thì đừng chê bai. "Hà Nội trong mắt ai" nhắc nhở chúng ta nen nhìn vào quá khứ để thấy ai là người có lỗi trong hiên tại.
Của m hết. T nhường
 
Xem cái này xong, tao xem thêm tập 1, "Hà nội trong mắt ai". Tml nào chưa xem, thì rất nên xem.

Tao thấy phim này không đụng gì đến giáo điều về đạo lý làm người, về thế nào là tử tế, khác với cảm nhận của tml @bulldogs. Mày không thấy ông ý nói luôn là "Nghề làm phim của chúng tôi là nghề hèn mạt, hèn vì chả dám nói những gì mình nghĩ, mạt vì những gì mình nói chả có giá trị gì". Trí thức bị chính quyền kiểm duyệt. Nói thật thì không dám (hèn), còn những cái nói ra sau khi bị kiểm duyệt thì chả có giá trị gì (mạt), chả khác gì cái tiết mục Táo Quân đêm 30 Tết.

Theo tao, để hiểu hơn về "Chuyện tử tế", thì phải xem "Hà Nội trong mắt ai". 2 phim này, điều muốn nói chỉ tóm gọn trong một câu: "Thượng bất chính, hạ tắc loạn". Trong "Chuyện tử tế", tất nhiên không thể chửi thằng vào mặt "nguyên nhân" là đội ngũ lãnh đạo, chính quyền, chế độ, mà thay vào đó chỉ bàn về "hậu quả" tại sao xã hội ta lại có nhiều nghich lý và thiếu sự tử tế. Tao thích nhất chi tiết ông ý lấy lời của Karl Max để chửi, và biết bọn kiểm duyệt sẽ không làm gì được, vì đấy là lời của Karl Max cơ mà, mẹ bố chúng mày :)

Còn "Hà Nội trong mắt ai", cũng vẫn là "Thượng bất chính, hạ tắc loạn",nhưng thay vì chửi thẳng, phim mượn lịch sử của Thăng Long, bàn về các vị anh hùng dân tộc luôn vì nước vì dân, để so sánh với các vị anh "hùng dân tộc hiện tại" của nước nhà, các vị này có vì nước vì dân?
  • Chu Văn An: dâng sớ giệt gian thần trừ hại cho dân, vua không duyệt, tự cáo quan về quê.
  • Tô Hiến Thành: tiến cử nguời tài để thay thế mình, chứ không tiến cử người thân/trung thành với mình
  • Nguyễn Trãi: trước khi bị chết oan cũng xin vua hãy vì nước vì dân sau này
  • Ông Hồ: khi tôi chết, không làm mai táng linh đình cho tôi để tiết kiệm tiền cho dân
  • ....(chúng mày rất nên xem)
Phải nói về bối cảnh: "Hà Nọi trong mắt ai" sản xuất năm 1982, bị cấm chiếu, Trần Văn Thuỷ bị lý lịch, nằm nhà chờ thụ án. May mắn thay được ông Phạm Văn Đồng xem, ông Đồng rất tâm đắc. 25/9/1987 văn phòng Trung Ương ra văn bản khôi phục phim "Hà Nội trong mắt ai" cho ông Nguyễn Văn Linh xem. Ong Linh xem xong bảo có thế này mà cũng cấm ah, hay là tôi ngu dốt không hiểu?? Sau đó ong Linh động viên ông Trần Văn Thuỷ "nên" làm thêm tập 2. Có được sự che chở của tổng bí thư, "Chuyện tử tế" được làm, và hệ quả là án "Hà Nội trong mắt ai" bị huỷ bỏ.

@bulldogs nói "Thứ nghệ thuật bóng gió, ám chỉ là thứ trẻ con, ấu trĩ, hạ đẳng.", nghe như một lời thốt lên một cách bất lực...vì nói mãi cũng chả giải quyết được gì. Nhưng mày đã thấy ong nào vừa có tài vừa dũng cảm như ông này chưa? Nhiều người cũng đấu tranh, nhưng chưa tạo được ảnh hưởng gì đáng kể thì cũng đã mọt gông rồi, chả để lại được gì có giá trị như 2 phim này. Ông ý đã nói khéo nói giảm nói tránh như thế mà vẫn bị chúng nó kiểm duỵet kết án. Tao thấy chúng mày ngồi chê bai thì giỏi. Chê cái dân tộc An Nam bẩn bựa không ra gì, đổ lỗi do văn hoá Á đông đạo Nho này nọ. Chê cái dân tộc đông lào sức ì to như cái hồ, trong khi bản thân chúng mày chả có thằng nào dám hy sinh tư lợi làm được cái gì có ích cho cộng đồng cả, chỉ ôm mông được té sang nước khác cho ấm thân. Hèn không làm được thì đừng chê bai. "Hà Nội trong mắt ai" nhắc nhở chúng ta nen nhìn vào quá khứ để thấy ai là người có lỗi trong hiên tại.
Tao cũng không muốn tranh luận thêm nữa, nhưng mày triệu hồi tao 2 phát vào và có vẻ khá để tâm đến những nhận định của tao. Tao thì không muốn nói dài thêm nữa, vì quan điểm tao cũng trình bày cả ra rồi. Tao sẽ nhắc lại một lần nữa, chính trong comment của mày cũng nói, cái ông nhà làm phim đó được xem hay không được xem đều là do quyết định của một vài cá nhân nào đó, vài "minh chủ", "minh quân" đèn giời soi xét. Nghe giống mấy ông trí thức thời bây giờ, động tí là "dâng sớ" cầu cứu ngài Chủ tịch nước, "bác" Tổng bí thơ...

Nhưng bên cạnh đó, thời bây giờ cũng có những người đã chọn luôn vị thế của kẻ bên lề, chẳng thèm quan tâm tới kiểm duyệt và tự kiểm duyệt. Ví dụ nhóm Mở Miệng (tự xuất bản thơ), Phạm Đoan Trang (xuất bản sách kiến thức bình dân chính trị), vân vân. Tao đánh giá cao những hành động đó hơn.

Ngoài lề một chút. Về sự đói nghèo, thiết nghĩ không cần lắm mấy trò ỉ ôi than thở, thương xót lọ chai. Thứ chúng ta cần là những bài toán phát triển kinh tế, không phải thứ văn nghệ xin ăn. Trích 2 quan điểm tao nhớ được thế này:

1. Ý kiến của một ông phê bình văn học, tên Nguyễn Hưng Quốc, đại ý: Tôi không đánh giá cao việc ông HCM mỗi tuần nhịn một bữa ăn để góp gạo cứu đói. Nếu ông ấy mỗi tuần nhịn một bữa, may lắm chỉ nuôi nổi một con chó; còn nếu ông có những quyết sách kinh tế hợp lý, thì hàng triệu người sẽ không bị đói.

2. Thư gửi mẹ Teresa của guru Osho: Thư của OSHO gửi Teresa - rất đáng đọc

Nói chung là, để lấy nước mắt của quần chúng thì cần đám văn nghệ sĩ. Nhưng để quần chúng no bụng thì cần bánh mì và sữa.
 
Tao cũng không muốn tranh luận thêm nữa, nhưng mày triệu hồi tao 2 phát vào và có vẻ khá để tâm đến những nhận định của tao. Tao thì không muốn nói dài thêm nữa, vì quan điểm tao cũng trình bày cả ra rồi. Tao sẽ nhắc lại một lần nữa, chính trong comment của mày cũng nói, cái ông nhà làm phim đó được xem hay không được xem đều là do quyết định của một vài cá nhân nào đó, vài "minh chủ", "minh quân" đèn giời soi xét. Nghe giống mấy ông trí thức thời bây giờ, động tí là "dâng sớ" cầu cứu ngài Chủ tịch nước, "bác" Tổng bí thơ...

Nhưng bên cạnh đó, thời bây giờ cũng có những người đã chọn luôn vị thế của kẻ bên lề, chẳng thèm quan tâm tới kiểm duyệt và tự kiểm duyệt. Ví dụ nhóm Mở Miệng (tự xuất bản thơ), Phạm Đoan Trang (xuất bản sách kiến thức bình dân chính trị), vân vân. Tao đánh giá cao những hành động đó hơn.

Ngoài lề một chút. Về sự đói nghèo, thiết nghĩ không cần lắm mấy trò ỉ ôi than thở, thương xót lọ chai. Thứ chúng ta cần là những bài toán phát triển kinh tế, không phải thứ văn nghệ xin ăn. Trích 2 quan điểm tao nhớ được thế này:

1. Ý kiến của một ông phê bình văn học, tên Nguyễn Hưng Quốc, đại ý: Tôi không đánh giá cao việc ông HCM mỗi tuần nhịn một bữa ăn để góp gạo cứu đói. Nếu ông ấy mỗi tuần nhịn một bữa, may lắm chỉ nuôi nổi một con chó; còn nếu ông có những quyết sách kinh tế hợp lý, thì hàng triệu người sẽ không bị đói.

2. Thư gửi mẹ Teresa của guru Osho: Thư của OSHO gửi Teresa - rất đáng đọc

Nói chung là, để lấy nước mắt của quần chúng thì cần đám văn nghệ sĩ. Nhưng để quần chúng no bụng thì cần bánh mì và sữa.
Tiếp đê m
 
Tao cũng không muốn tranh luận thêm nữa, nhưng mày triệu hồi tao 2 phát vào và có vẻ khá để tâm đến những nhận định của tao. Tao thì không muốn nói dài thêm nữa, vì quan điểm tao cũng trình bày cả ra rồi. Tao sẽ nhắc lại một lần nữa, chính trong comment của mày cũng nói, cái ông nhà làm phim đó được xem hay không được xem đều là do quyết định của một vài cá nhân nào đó, vài "minh chủ", "minh quân" đèn giời soi xét. Nghe giống mấy ông trí thức thời bây giờ, động tí là "dâng sớ" cầu cứu ngài Chủ tịch nước, "bác" Tổng bí thơ...

Nhưng bên cạnh đó, thời bây giờ cũng có những người đã chọn luôn vị thế của kẻ bên lề, chẳng thèm quan tâm tới kiểm duyệt và tự kiểm duyệt. Ví dụ nhóm Mở Miệng (tự xuất bản thơ), Phạm Đoan Trang (xuất bản sách kiến thức bình dân chính trị), vân vân. Tao đánh giá cao những hành động đó hơn.

Ngoài lề một chút. Về sự đói nghèo, thiết nghĩ không cần lắm mấy trò ỉ ôi than thở, thương xót lọ chai. Thứ chúng ta cần là những bài toán phát triển kinh tế, không phải thứ văn nghệ xin ăn. Trích 2 quan điểm tao nhớ được thế này:

1. Ý kiến của một ông phê bình văn học, tên Nguyễn Hưng Quốc, đại ý: Tôi không đánh giá cao việc ông HCM mỗi tuần nhịn một bữa ăn để góp gạo cứu đói. Nếu ông ấy mỗi tuần nhịn một bữa, may lắm chỉ nuôi nổi một con chó; còn nếu ông có những quyết sách kinh tế hợp lý, thì hàng triệu người sẽ không bị đói.

2. Thư gửi mẹ Teresa của guru Osho: Thư của OSHO gửi Teresa - rất đáng đọc

Nói chung là, để lấy nước mắt của quần chúng thì cần đám văn nghệ sĩ. Nhưng để quần chúng no bụng thì cần bánh mì và sữa.
Mọi thứ đều có sự tương đối.
Về câu chuyện ông cụ. Không có ông cụ thì biết lúc nào có độc lập. Chỉ là ông ấy tham lam quyền lực, hơn nữa ông ấy chọn sai con đường, trong giai đoạn còn phụ thuộc vào Tàu, Nga Xô có tự làm được gì đâu, phải nghe theo người ta.
Còn sâu hơn về bản tính người VN. Mày nhìn vào miền Nam - những người theo Mỹ đó - ông Diệm còn độc tài k thua gì các hoàng đế An Nam. Bày trò tiêu diệt đối thủ, ép dân bầu cho mình, rồi tự xây dựng hình tượng lãnh tụ của mình... Ông Thiệu đỡ hơn tý, nhưng về cơ nên tao đánh giá k khác nhiều bang Búa Liềm.
Vậy thì nó đến từ đâu. Từ cái bản chất của dân Đông Lào, được hình thành bởi văn minh lúa nước và văn hóa Tam giáo (Phật, Lão, Khổng) - những cái tôn thờ lãnh tụ, nhẫn nhịn, bằng lòng, k dám nói... - có phải giờ mới có đâu. Để thay đổi cần thời gian, cái này k phải muốn là có ngay
Tao luôn cố để nhìn theo hướng tích cực hơn, còn mày có vẻ mày nhìn đều hơi tối màu thì phải
 
Mọi thứ đều có sự tương đối.
Về câu chuyện ông cụ. Không có ông cụ thì biết lúc nào có độc lập. Chỉ là ông ấy tham lam quyền lực, hơn nữa ông ấy chọn sai con đường, trong giai đoạn còn phụ thuộc vào Tàu, Nga Xô có tự làm được gì đâu, phải nghe theo người ta.
Còn sâu hơn về bản tính người VN. Mày nhìn vào miền Nam - những người theo Mỹ đó - ông Diệm còn độc tài k thua gì các hoàng đế An Nam. Bày trò tiêu diệt đối thủ, ép dân bầu cho mình, rồi tự xây dựng hình tượng lãnh tụ của mình... Ông Thiệu đỡ hơn tý, nhưng về cơ nên tao đánh giá k khác nhiều bang Búa Liềm.
Vậy thì nó đến từ đâu. Từ cái bản chất của dân Đông Lào, được hình thành bởi văn minh lúa nước và văn hóa Tam giáo (Phật, Lão, Khổng) - những cái tôn thờ lãnh tụ, nhẫn nhịn, bằng lòng, k dám nói... - có phải giờ mới có đâu. Để thay đổi cần thời gian, cái này k phải muốn là có ngay
Tao luôn cố để nhìn theo hướng tích cực hơn, còn mày có vẻ mày nhìn đều hơi tối màu thì phải
Thứ nhất, tao không tập trung vào việc ông cụ ra sao, ai đó thế nào; tao nêu quan điểm về tầng lớp nghệ sĩ, vai trò và những "trăn trở" cũ kĩ của họ (bám sát chủ đề mày nêu). Thứ hai, tao không đả kích hay đòi hỏi bất cứ điều gì ở nhà cầm quyền phải thế lọ thế chai, thứ mà giới nghệ sĩ luôn bóng gió (quan điểm của tao là dân nào chính quyền đó). Thứ ba, tao không nghĩ mình nhìn mọi thứ theo màu tối, đơn giản là tao muốn nhìn thẳng vào vấn đề để có hướng giải quyết, thay vì đi "dâng sớ" và mong chờ "minh chủ" xuất hiện, hay đi đổ lỗi cho hoàn cảnh.

Tao không hiểu sao chúng mày lại đọc và hiểu những comment của tao theo hướng đổ lỗi cho chính quyền hay chủ nghĩa này nọ nhỉ?
 
Thứ nhất, tao không tập trung vào việc ông cụ ra sao, ai đó thế nào; tao nêu quan điểm về tầng lớp nghệ sĩ, vai trò và những "trăn trở" cũ kĩ của họ (bám sát chủ đề mày nêu). Thứ hai, tao không đả kích hay đòi hỏi bất cứ điều gì ở nhà cầm quyền phải thế lọ thế chai, thứ mà giới nghệ sĩ luôn bóng gió (quan điểm của tao là dân nào chính quyền đó). Thứ ba, tao không nghĩ mình nhìn mọi thứ theo màu tối, đơn giản là tao muốn nhìn thẳng vào vấn đề để có hướng giải quyết, thay vì đi "dâng sớ" và mong chờ "minh chủ" xuất hiện, hay đi đổ lỗi cho hoàn cảnh.

Tao không hiểu sao chúng mày lại đọc và hiểu những comment của tao theo hướng đổ lỗi cho chính quyền hay chủ nghĩa này nọ nhỉ?
Ok mày. Tao nghĩ là câu chuyện này tạm dừng ở đây được rồi.
 
........
Tôi mệt mỏi chìm vào trong những giấc ngủ dài
Thế giới đại đồng vẫn lung linh trong từng cơn mơ của thằng thất thểu
Người người mỉm cười chào nhau: Ờ chào đồ đểu!
Giấu sau lưng con dao vương vết máu đồng bào

Tôi mơ rằng mình sẽ đi tìm hình của những vì sao
Bằng đôi bàn tay hơn mấy mươi năm chỉ biết cầm liềm cầm búa
Giây phút nào được sống trong nhung lụa
Như chúng ta đã vô vọng đi tìm?.
 
Tao cũng không muốn tranh luận thêm nữa, nhưng mày triệu hồi tao 2 phát vào và có vẻ khá để tâm đến những nhận định của tao. Tao thì không muốn nói dài thêm nữa, vì quan điểm tao cũng trình bày cả ra rồi. Tao sẽ nhắc lại một lần nữa, chính trong comment của mày cũng nói, cái ông nhà làm phim đó được xem hay không được xem đều là do quyết định của một vài cá nhân nào đó, vài "minh chủ", "minh quân" đèn giời soi xét. Nghe giống mấy ông trí thức thời bây giờ, động tí là "dâng sớ" cầu cứu ngài Chủ tịch nước, "bác" Tổng bí thơ...

Nhưng bên cạnh đó, thời bây giờ cũng có những người đã chọn luôn vị thế của kẻ bên lề, chẳng thèm quan tâm tới kiểm duyệt và tự kiểm duyệt. Ví dụ nhóm Mở Miệng (tự xuất bản thơ), Phạm Đoan Trang (xuất bản sách kiến thức bình dân chính trị), vân vân. Tao đánh giá cao những hành động đó hơn.

Ngoài lề một chút. Về sự đói nghèo, thiết nghĩ không cần lắm mấy trò ỉ ôi than thở, thương xót lọ chai. Thứ chúng ta cần là những bài toán phát triển kinh tế, không phải thứ văn nghệ xin ăn. Trích 2 quan điểm tao nhớ được thế này:

1. Ý kiến của một ông phê bình văn học, tên Nguyễn Hưng Quốc, đại ý: Tôi không đánh giá cao việc ông HCM mỗi tuần nhịn một bữa ăn để góp gạo cứu đói. Nếu ông ấy mỗi tuần nhịn một bữa, may lắm chỉ nuôi nổi một con chó; còn nếu ông có những quyết sách kinh tế hợp lý, thì hàng triệu người sẽ không bị đói.

2. Thư gửi mẹ Teresa của guru Osho: Thư của OSHO gửi Teresa - rất đáng đọc

Nói chung là, để lấy nước mắt của quần chúng thì cần đám văn nghệ sĩ. Nhưng để quần chúng no bụng thì cần bánh mì và sữa.

Những chuyện râu ria ngoài lề của mày nói tao thấy chả sai. Cùng là một con voi, mỗi thằng nhìn từ một hướng, đều đúng và đều có giá trị riêng của nó. Bàn về phim nên tao chỉ nói về phim này. Tao vẫn không thấy phim này có gì gọi là than thở thương xót cả. Riêng "Chuyện tử tế" thì tiêu đề rõ ràng là "tại sao nghèo", và phim giải thích là do "lỗi hệ thống".

Nghèo không phải do mày dốt. Nghèo là do "hệ thống" không cho mày phát triển được.
 
m như con dã tràng đào hang trên cát
m ngô nghê tưởng làm người tử tế mà tốt mà dễ á?

nom ra xh thực tế gần 800 tờ báo chỉ dám viết những gì Tuyên huấn tuyên ráo định hướng
luận cứ của lê lin : vật chất quyết định ý thức
chính lê lin đã làm cho dân annam ko mở miệng, hay nói cách khác chính mác lê lông là tội đồ

hãy hân hoan tin rằng hết thế kỷ nài quê ta sẽ xây dựng thành công cnxh
dcm. đó ko hề đùa hay là 1 đề tài rễu cợt châm biếm mà là 1 định hướng
chính cái gọi định hướng nài làm cnxh trở thành ko tưởng và nó là 1 con vai rớt gây bệnh làm cả xh nói dối:
- dám nói dối khi lãnh đạo nhận định đúng.
- dám nói dối khi nhiều người vẫn nghe.
- dám nói dối để hoàn thành nhiệm vụ.

1 khi là 2 khi xh & bml da vàng dăng vẩu mõm nhọn hết nói dối lúc đó làng ta sẽ lên đồng. .....
Suy thoái tư tưởng vãi Lồn.
Tự diễn biến, tự chuyển hoá là đây chứ đâu. :))
 
m như con dã tràng đào hang trên cát
m ngô nghê tưởng làm người tử tế mà tốt mà dễ á?

nom ra xh thực tế gần 800 tờ báo chỉ dám viết những gì Tuyên huấn tuyên ráo định hướng
luận cứ của lê lin : vật chất quyết định ý thức
chính lê lin đã làm cho dân annam ko mở miệng, hay nói cách khác chính mác lê lông là tội đồ

hãy hân hoan tin rằng hết thế kỷ nài quê ta sẽ xây dựng thành công cnxh
dcm. đó ko hề đùa hay là 1 đề tài rễu cợt châm biếm mà là 1 định hướng
chính cái gọi định hướng nài làm cnxh trở thành ko tưởng và nó là 1 con vai rớt gây bệnh làm cả xh nói dối:
- dám nói dối khi lãnh đạo nhận định đúng.
- dám nói dối khi nhiều người vẫn nghe.
- dám nói dối để hoàn thành nhiệm vụ.

1 khi là 2 khi xh & bml da vàng dăng vẩu mõm nhọn hết nói dối lúc đó làng ta sẽ lên đồng. .....
Thi thoảng tao ra vườn hoa chỗ gần cột cờ để tâm sự với Lê đấy.
Nghe ổng tâm sự, ổng cũng buồn, dưới ấy thì bị Sa Hoàng bỏ tù, vì làm cho đế quốc Nga vĩ đại giờ không bằng mấy thằng tây âu, mà trước kia sợ ổng nga một phép. Ổng cũng nhận ra sai, mà chấp nhận ngồi tù, nghe nói Sa Hoàng cũng sắp ân xá, vì ổng nhận ra cái sai
Trên này thì bọn đông âu láo lếu chửi ổng, kéo đầu ổng xuống, đến dân Nga giờ cũng chẳng coi ổng ra gì.
May lại được đứng giữa thủ đô hn, nhưng ông cũng đoán sớm muộn ổng cũng bị kéo thôi
 
Chúng mày nghe câu chuyện người dũng sĩ giết rồng chưa? Chuyện tao đọc lâu rồi, giờ đéo gúc ra được nên thôi tao kể lại. Giọng văn lủng củng chúng mày bỏ quá cho.

Chuyện con rồng (lộn)

Có một ngôi làng nọ có con rồng rất hung ác. Nó ăn thịt biết bao nhiêu dân làng, rồi lại còn bay đi khắp nơi tha kho báu về hang nó canh giữ. Đã có rất nhiều vị anh hùng xung phong đến tận hang giết con rồng đem lại yên ổn cho dân làng nhưng cả trăm năm rồi chưa có ai đi mà trở về được.

Cuối cùng một ngày kia, có một vị tráng sĩ từ phương Đông thần diệu không quản vạn dặm xa đặt chân đến ngôi làng. Vị tráng sĩ này đã trải qua trăm ngàn khổ ải nên thân thể phi phàm, võ công tóm lại là vl hơn xa những thằng trước đấy xung phong đi diệt rồng. Anh trèo đường núi hiểm trở hết 1 ngày đêm thì đến được hang rồng. Một điều kì lạ là quanh hang rồng để lại rất nhiều giáp và kiếm của những người đi trước nhưng tuyệt nhiên lại không có chút dấu vết thi hài hay xương cốt của họ để lại. "Chắc rồng nó ăn mẹ hết thịt và xương," tráng sĩ chỉ nghĩ vẩn vơ rồi tập trung đầu óc để còn vào chiến với con rồng.

Lúc chiến sĩ vào thì con rồng vừa thức giấc, 2 phe đánh nhau 3 ngày 3 đêm, cuối cùng tráng sĩ nhân lúc con rồng sơ hở phóng kiếm vào tim khiến con rồng gục ngay tại chỗ.

"Ha ha ha! Đmm, cuối cùng tao thắng mày thua. Dân làng từ nay sẽ ấm no không bao giờ phải khổ sở vì cái giống loài hung ác mày nữa!"

Lạ thay con rồng lúc chết đi thì xác nó tan biến, chỉ còn để lại vô số châu báu trong bụng nó và một viên ngọc tím nho nhỏ. Tráng sĩ đến cầm viên ngọc tím thì nó hiện lên một dòng chữ "ai dám nuốt viên ngọc này sẽ có quyền lực vô cùng và muôn đời giàu sang".

Đến lúc này tráng sĩ hận ra vì sao trong hang rồng không để lại chút dấu tích thân thể của những người đi trước giết rồng. Anh tráng sĩ cầm viên ngọc đắn đo suy nghĩ, càng cầm thì thấy viên ngọc càng long lanh đẹp đẽ đến lạ thường...
....
...
...3 ngày sau đấy dân làng lại chứng kiến một con rồng rất to và hung ác bay đến đến giết người và cướp của. Truyền thuyết làng kể lại rằng ngày ấy có một vị tráng sĩ dũng mãnh từ phương Đông lòng dạ hào sảng quyết tâm giết rồng giải cứu dân làng, nhưng rồi tráng sĩ đó cũng bỏ mạng trước con rồng hung ác như bao người đi trước.
 
Sửa lần cuối:
Thi thoảng tao ra vườn hoa chỗ gần cột cờ để tâm sự với Lê đấy.
Nghe ổng tâm sự, ổng cũng buồn, dưới ấy thì bị Sa Hoàng bỏ tù, vì làm cho đế quốc Nga vĩ đại giờ không bằng mấy thằng tây âu, mà trước kia sợ ổng nga một phép. Ổng cũng nhận ra sai, mà chấp nhận ngồi tù, nghe nói Sa Hoàng cũng sắp ân xá, vì ổng nhận ra cái sai
Trên này thì bọn đông âu láo lếu chửi ổng, kéo đầu ổng xuống, đến dân Nga giờ cũng chẳng coi ổng ra gì.
May lại được đứng giữa thủ đô hn, nhưng ông cũng đoán sớm muộn ổng cũng bị kéo thôi
kiến thức hạn hẹp, ếch ngồi đáy giếng kể chuyện vừa dở vừa xàm cặc.
 
1000 năm qua dãy đất hình con giun toàn bạo loạn chém giết. Trai đâm chém gái làm điếm. Sống trên thuyền lênh đênh hoặc quây cả đám vào trong lũy tre rồi tự thẩm du, tổ chức mê tín, thi hành phong tục bệnh hoạn với nhau. Giờ được thế này cũng khá rồi. Xuất phát điểm toàn tàu dạt trốn nã, quân đản cá (Tanka) phúc kiến vô lại với thổ dân nam đảo. Cả đời không đâm chém nhau thì cũng chạy nạn, lo miếng ăn đéo xong nên kiến thức truyền dạy cho con cái cháu chắt như Lồn, nguồn cội mù mờ, văn hóa thì tây không ra tây tàu không ra tàu, thành ra nó chỉ đến thế.

Ráng mà giữ hòa bình. May ra chục năm sống ấm no đéo giết nhau thì chính quyền cộng hòa còn tích lũy được kiến thức, tài sản, công nghiệp hóa được tí rồi đến lúc đẻ ra được vài thằng thông minh sẽ kéo cả dân tộc lên. Còn bây giờ bất mãn cũng ok thôi nhưng lấy nó làm năng lượng mà tu thân. Chứ ngồi chửi đời, nói bóng nói gió, mong bạo loạn lật đổ thì tộc đản cá lại ăn Lồn thêm 1000 năm nữa, bọn ml.
 
cả đời ông còn chưa cầm quyển tư tưởng lenin hay tư bản luận của marx lên đọc nên sẽ đéo bao giờ hiểu vì sao một cái mồm và cái tay của lenin có thể truyền lửa cho cả lãnh thổ nga rộng lớn đứng lên lật đổ sa hoàng. Và ông cũng đéo hiểu vì sao sa hoàng bị CS lật đổ mà bọn hoàng gia tây âu đéo thèm cứu lulz.

Chê hiện tại thối nát, bất công, giả dối thế này thế nọ. Nhưng đéo hiểu rằng chỉ cách đây 100 năm đời cụ kị mình còn phải loanh quanh lũy tre làng bên đít trâu, cả đời sống trong tăm tối ngu dốt. Cuộc sống chật vật đéo biết vụ mùa sau có ăn không. Phải vâng lời mấy thằng vua, thằng quan phong kiến vô dụng như thánh thần :))
 
Sửa lần cuối:
Top