Thindeplam
Già trâu
👍Tặng mày 2 chữ nông cạn thôi; biết khi sắc là như nào không? Mà thôi next cmmd; mấy nay nhìn mày vật lộn các thớt đ hiểu để làm gì. Vô vị
👍Tặng mày 2 chữ nông cạn thôi; biết khi sắc là như nào không? Mà thôi next cmmd; mấy nay nhìn mày vật lộn các thớt đ hiểu để làm gì. Vô vị
đại thừa là cái qq gì m, t là DUY NGÃ ĐỘC TÔN một mình t tự tạo ra 1 đạo riêng, mọi thứ t nói đều dựa trên t trải nghiệm và giác ngộLại một thằng lậm cái giáo lý của đám đại thừa, ngay cả vậy mày cũng đéo hiểu đúng về cái câu sắc tức thị không, không tức thị sắc nữa. Nên tốt nhất là mày nên học lại nghe chưa? Ngu lắm.
U mê, vô minh lắm, thứ phật mà tụi mày đang u mê là tà đạo chứ phật gì. Về tìm hiểu học lại nghe chưa?đại thừa là cái qq gì m, t là DUY NGÃ ĐỘC TÔN một mình t tự tạo ra 1 đạo riêng, mọi thứ t nói đều dựa trên t trải nghiệm và giác ngộ
Bonus thêm cho m: Lý thuyết m đọc m chỉ tham khảo thôi, m còn phải đặt câu hỏi nữa như vậy m mới có nâng tầm mọi thứ, và t thì ko lệ thuộc bất cứ lý thuyết gì, mọi thứ đều tự t đặt câu hỏi rồi tự tìm câu trả lời sao cho hợp lý. M chỉ đơn giản là ôm mớ lý thuyết rồi thẩm du thôi cũng giống ếch ngồi đáy giếng tự sống trong thế giới quan của bản thân
Mày có bộ sách nào Phật pháp tổng hợp hoàn chỉnh nhất khôngU mê, vô minh lắm, thứ phật mà tụi mày đang u mê là tà đạo chứ phật gì. Về tìm hiểu học lại nghe chưa?
Tối đã có Tạ Kim Anh thổi kèn , vuốt trụ thì Báu chỉ cản tay cản chân. Tốt nhất là chim cút !Sau khi xem lại hết và tổng hợp thông tin, liên kết xâu chuỗi toàn bộ các sự kiện, tham khảo hết các ý kiến, phản hồi, dư luận từ bà con xung quanh, tao đưa ra kết luận sau đây :
1 / Thầy Minh Tuệ xử lý như vậy là đúng và chuẩn mực. Thầy có thể bị chậm và phải đi xa hoặc vất vả gian nan hơn để đến Tây Trúc lấy đc Chân Kinh nhưng với Đức và Hạnh sáng ngời vô biên vốn dĩ ẩn sâu tự nhiên bên trong con người thầy, thầy vẫn có thể đạt được Chánh Quả với nhiều sự giúp đỡ khác, nhiều cái Hữu duyên tốt đẹp sẽ giúp thầy hoàn thành Sứ mệnh lớn
(Lời khuyên : Thầy Minh Tuệ chẳng cần bất cứ lời khuyên nào, với Trí Hạnh siêu phàm có được tự nhiên, thầy chắc chắn sẽ đạt tới những thành tựu kinh ngạc mà ngay cả thầy cũng không ngờ đến - sức ảnh hưởng lớn của một Vỹ nhân thậm chí đứng đầu trong thế kỷ 20)
2 / Anh Báu đã có một lợi thế rất lớn, phải nói là sự khởi đầu tuyệt vời và may mắn hơn cả nghìn người khác khi ngay từ đầu anh đã tụ duyên, đến được cùng đi bên cạnh thầy Minh Tuệ. Phước đức tổ tiên dòng họ anh Báu ngàn năm tích lại được cơ hội này nhưng anh Báu không duy trì nó. Bản ngã quá lớn, tự cao tự đại và luôn cho rằng mình đúng - tất nhiên anh cũng có tài năng thực lực ứng chiến rất giỏi (vì những thằng giỏi đều là những thằng kiêu) Anh Báu có nhiều ưu điểm, khả năng xử lý tình huống nhanh nhẹn, tùy cơ ứng biến, đối ngoại tốt, ý chí và động lực cầu tiến cao, nhưng anh vẫn chưa làm chủ được hết Bản ngã của chính mình, sự tự ái, sân hận sinh ra đều là do cái Ngã (cái Tôi) của ta quá cao
(Lời khuyên : anh Báu hãy vứt bỏ cái Tôi của mình đi hoặc anh phải giảm bớt lòng tự trọng xuống, đừng quá quan trọng cái sỹ diện, hãy vứt bỏ cái thanh danh thị phi đi. Nếu làm được điều này thì anh sẽ làm nên Nghiệp lớn ko chỉ riêng anh mà rạng danh cả ngàn năm dòng họ. Hãy đến quì gối xin lỗi thầy Minh Tuệ và xin đi tiếp theo thầy, Thầy Tuệ luôn mỉm cười xí xoá hết. Không chỉ dừng Ấn Độ mà cả 5 Châu lục, 4 đại dương - và Điều thần kỳ sẽ xảy ra)
3 / Chú Giáp cũng đã có một lợi thế khởi đầu rất may mắn, hội tụ đủ hữu duyên, gặp được thầy Tuệ và anh Báu. Nhưng nếu chỉ có một mình Giáp phò trợ thầy qua cả trăm nghìn kiếp nạn thì Giáp không thể làm được. Năng lực của Giáp yếu hơn nhiều anh Báu mặc dù Giáp cũng là người hoà đồng, tốt tính và ít cái Tôi. Giáp rất yêu vợ yêu con và Giáp cũng có được cái Lộc rất lớn, cái lợi nhuận lớn của trời ban cho khi Hữu duyên đến gặp được thầy Tuệ (Không phải ai cũng có được +1tr sub trong 3 tháng như Giáp). Tuy nhiên Giáp là người không có Chính kiến, dễ adua, dễ bị lôi kéo và làm theo lời người khác. Đáng ra khi có bất đồng nội bộ, Giáp phải là người trung gian, hoà giải, giảm bớt cái tôi của Báu đi nhưng Giáp đã không làm, cuối cùng còn adua dỗi bỏ, rủ nhau cùng bỏ đi, đây là một sai lầm không hề nhỏ của Giáp
(Lời khuyên : Giáp có thể quay lại xin đi tiếp cũng được mà ở lại nhà với vợ con cũng được. Tùy Giáp. Vì thực ra vai trò của Giáp không quá lớn. Giáp cũng đã thừa đủ Lộc Trời ban cho, đủ sống và hài hoà rồi. Bản thân Giáp là người hoà nhã, tốt tính, ít chính kiến thì không nên và ko hợp khi tham gia thị phi nhiều)
Tối đã có Tạ Kim Anh thổi kèn , vuốt trụ thì Báu chỉ cản tay cản chân. Tốt nhất là chim cút !
Giáp không có năng lực, chỉ một mình giáp không có báu chắc chắn sẽ loạn luônGiáp ở lại hay hơn là bỏ về
Cứ nằm vùng nhận chỉ đạo làm mật giám cho Báu
Tội đéo gì phải về, kênh đang ngon. Ở lại mà tiếp cận được đoàn để báo cáo về đơn vị.
Có khi lại xuống tóc làm loạn.Giáp không có năng lực, chỉ một mình giáp không có báu chắc chắn sẽ loạn luôn
A di đà tái sanh của Bạch liên giáoĐúng, đó là tà đạo. Phật Thích Ca ko cổ súy cho thiền định để đắc đạo, ko cổ súy mê tín, ko niệm phật để về cõi vãng sanh cực lạc. Ko hề có phật nào gọi là phật a di đà.
Xàm. A di đà là phật biểu tượng đám tịnh độ dựng lên, đéo có thật.A di đà tái sanh của Bạch liên giáo
Vậy m chưa biết Bạch liên giáo, minh giáo thời nhà tống, nguyên là thờ a di đà rồi, đám tịnh độ sau mới đem vềXàm. A di đà là phật biểu tượng đám tịnh độ dựng lên, đéo có thật.
Wow, kiến thức mới nè, tao chỉ biết đó là phật ko có thật.Vậy m chưa biết Bạch liên giáo, minh giáo thời nhà tống, nguyên là thờ a di đà rồi, đám tịnh độ sau mới đem về
bình luận t tâm đắc nhất từ lúc chơi xàm. Trùng với suy nghĩ của t luôn tml. Mạn phép cho t hỏi ở ngoài m bao nhiêu tuổi, đang làm nghề gì được ko?mày phải hiểu là Hòa giải dân tộc không phải cứ muốn là được, dùng sức mạnh quyền lực chính trị để cưỡng ép Hòa giải thù hận dân tộc thì sẽ không bao giờ đạt tới điều đó. Nó phải cần thời gian và phải hội tụ đủ cả Nhân Duyên giống như cách nói trong Phật pháp. Ông Minh Tuệ xuất hiện đã làm thay đổi lớn lịch sử này. Khi chúng mày bàn luận về Minh Tuệ, hiểu hơn được những ý nghĩa của sự tu tập, Chúng mày sẽ bớt tham sân si, Bớt chửi nhau đi, bớt lừa đảo, Bớt thủ dâm, bớt giết người, bớt chán nản, bữa ăn cắp Bớt suy nghĩ tiêu cực.. Số lượng người xem ông Minh Tuệ cực lớn, với mỗi giây phút như vậy thì hiệu quả đạt được là cực cao, khi con người sống thiện hơn thì bản chất tự nhiên Nhân chi sơ tính bản thiện sẽ hiện ra và sự hòa giải gắn kết đến từ đó, một cách tự nhiên nhất
T đọc thấy ghi bắt đầu từ cuối Bắc tống phát triển vào Nam tống thu hút được tầng lớp nghèo khổ tin vào miền cực lạc do A di đà phật cứu rỗi. Sau đó mới nổ ra mấy cuộc khởi nghĩa do tự xưng Di đà tái thế, Minh vương tái thế ở nhà Nguyên. Chu nguyên chương cũng là tín đồ Minh giáo. Sau khi lên ngôi thì cấm Bạch liên giáo, Minh giáo phát triển.Wow, kiến thức mới nè, tao chỉ biết đó là phật ko có thật.
Bậy nửaVậy m chưa biết Bạch liên giáo, minh giáo thời nhà tống, nguyên là thờ a di đà rồi, đám tịnh độ sau mới đem về
Thầy giảng còn ko ăn ai, sách tay ngang viết ăn thua gì. Quan trọng hiện tiền chứng tánh không chứ mày đọc thì chỉ là tỷ độ chứng thôi.
Cảm ơn mày. Bài viết quá hay.Nhân duyên là một quy luật, tùy duyên là một cách sống. Minh Tuệ nhất quán điều này, tiếc rằng nhiều người không hiểu ông.
Trong nhận thức của một nhà tu hành, vạn sự trên đời đều có nhân duyên, không có gì tự dưng sinh ra hay tự dưng mất đi, vì thế họ chấp nhận chúng một cách vô điều kiện trong tâm thái bình đẳng và xả bỏ, kể cả tính mạng. Cũng vì thế, họ không cầu sự thuận lợi hay an toàn, tất cả với họ đều "tốt đẹp".
Điều này giải thích cho việc Minh Tuệ hoàn toàn thả lỏng trong mọi tình huống, từ việc bị đám đông đeo bám đến việc bị "úp sọt" ở Huế hay hành trình đi Ấn Độ. Việc Đoàn Văn Báu tự tìm đến cũng là nhân duyên, ông vui vẻ chấp nhận Báu, rồi Báu rời đi cũng là nhân duyên, ông bình thản gật đầu. Cũng bởi tư duy và ứng xử này, việc duy ý chí trong sắp đặt, chỉ đạo, can thiệp của Báu về chuyến hành trình là trái với lý nhân duyên và ngược với tinh thần tùy duyên của người tu. Tức là nó đụng đến cốt lõi của tư tưởng và ứng xử trên đường cầu đạo của họ. Một người đã có bản lĩnh như Minh Tuệ thì không sao, nhưng với Báu (và hầu hết facebook, youtube, xammer..) thì phiền não, một thứ phiền não tự chuốc lấy vì tham vọng dùng ý chí để “thu xếp” quy luật.
Bất biến, tùy duyên; tùy duyên nhưng bất biến. Nắng mưa, sương tuyết, ốm đau, sống chết..., cứ tùy theo cảnh duyên mà sống, không cưỡng cầu. Nhìn bề ngoài, tùy duyên giống với tùy tiện, nhưng sâu xa hơn nó thể hiện một tự do tinh thần tuyệt đối: không khởi tâm trước hoàn cảnh. Đây là điều ông Báu không hiểu, vì thế ông thường trách Minh Tuệ là trả lời nước đôi, không rõ ràng. Minh Tuệ nói, anh Báu ở lại cũng tốt đẹp mà đi cũng tốt đẹp! Báu không hiểu được. Ở lại cũng tốt đẹp vì duyên còn, đi cũng tốt đẹp vì duyên hết, và quan trọng là ở hay đi cũng không ảnh hưởng gì đến tâm ông. Minh Tuệ không dùng ý chí để đưa ra quyết định, “hợp thời” thì làm, thế thôi. Nó giải thích cho việc Minh Tuệ không ngăn cản cũng không mời gọi, ai muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, ai phỏng vấn cứ phỏng vấn, hỏi thì nói, không thì thôi. Điều ấy có nghĩa là nếu bây giờ vì lý do nào đó mà phải quay về, ông cũng bình thản như lúc khởi hành. Người ta khổ vì chống lại nhân duyên chứ không phải bởi bản thân hoàn cảnh.
Không bàn về sự hay dở của triết lý này, nhưng phải hiểu rằng đó là tư duy và lối sống của người tu hành. Vì cái họ cầu không phải là sự thuận lợi của hoàn cảnh (nhân duyên), mà là làm chủ được tâm mình: không xao động trước cuộc đời. Phải hình dung rằng họ hướng đến rèn luyện một cái tâm phẳng lặng như gương, phản chiếu mọi biến động của đời nhưng không bị hoen ố. Đến Ấn Độ không phải là mục đích, làm chủ cái tâm mới là tông chỉ.
Nay, nhiều người cũng hay nói “tùy duyên” nhưng kỳ thực nó giống với tùy tiện nhiều hơn, thậm chí chỉ dùng nó như là một sự ngụy tín nhằm trốn chạy, che đậy và thoái thác trách nhiệm với mình và tha nhân. Cốt tủy của tùy duyên là tự do: dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào anh vẫn là anh, bình thản, an nhiên, tự tại, không từ bỏ mục tiêu. Sống theo cảnh duyên nhưng tâm bất biến: trong sáng, không vướng lụy phiền. Đó chính là giải thoát...
Thì t nói bắt đầu phát triển từ thời Bắc tống đó. Còn tịnh độ tông thì có trước rồi truyền qua Nhật từ thời đường mà.Bậy nửa
Tịnh độ tông vào đời Tấn ở Trung Quốc đã có rồi
Minh giáo và bạch liên giáo thờ Phật Di Lặc
Tụi nó dựa vào thuyết di lặc hạ phàm thì sẽ thành phật mới thay thế Thích Ca.
Còn hình tượng di lặc bụng phệ là lấy từ bố đại hòa thượng thời ngũ đại thập quốc khoảng đầu thế kỷ thứ 10