• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Chúng mày thường uống loại trà gì ??Và các loại trà ngon

Nguồn gốc: An Khê, Tuyền Châu, Phúc Kiến
Loại sản phẩm: Hương đậm
Số giấy phép sản xuất thực phẩm: SC11435052401745
Cấp chất lượng: Hạng đặc biệt
Địa chỉ sản xuất:
Số 22, Đường Long Bảng, Thôn Bảng Trại, Trấn Long Môn, Huyện An Khê, Tuyền Châu, Phúc Kiến
Doanh nghiệp sản xuất:
Hợp tác xã Chuyên Nghiệp Trà Trung Mẫn Hoằng Thái, An Khê, Phúc Kiến

Còn cái nick name là nơi nhớ về, m đặt hàng về đc kc ak.

B đánh giá Thái bình hầu khôi ntn, có dòng trà nào bên m có hương vị tương đồng hay ko?
Trong các dòng trà xanh được uống của Trung mình ấn tượng nhất 2 dòng
1 là Long Tỉnh. Loại này khỏi nói
2 là Hầu Khôi.
Loại thứ 3 ở VN hay được nhắc nhưng cá nhân mình ko ấn tượng lắm là Bích Loa Xuân.
Nói về Thái Bình Hầu Khôi ấn tượng đầu tiên vì nó Đẹp. Đấy là loại trà xanh ép dẹt đầu tiên của TQ (Long Tỉnh là truyền thuyết đẩy lên chứ kì thực pp ép dẹt đã có từ lâu ở Tàu).
Tên Hầu Khôi dịch là Đuôi Khỉ. Trà Đuôi Khỉ ở núi Thái Bình. Loại này VN ít biết và hay nhầm nó với Long Tỉnh nhưng nó dài và lớn hơn. Đúng chuẩn như... Rau Luộc.
Loại này so với Long Tỉnh mình thấy Rẻ hơn nhiều. Hồi đầu năm mua loại (được cho là) cao cấp giá chỉ đâu đó 3000k 1kg. Nhưng nó có 2 nhược điểm lớn mà dân sành trà Việt mình chê.
1 là nó nhạt. Thậm chí ông nào hút thuốc thì khỏi thẩm vị. Mùi cũng ko quá sâu. Đúng kiểu thanh thoảng.
2 là khó bảo quản. Rất mất mùi nhanh. Chỉ để tầm hơn 1 tháng là bay mùi bay vị.
Cá nhân mình đánh giá thì nó là loại thú vị để thử. Có ấn tượng nhất định (Đẹp. Mê nó chỉ vì Đẹp) chứ để sưu tầm thì ko nên.
 
Ko biết trà Nhật so với trà Tàu như nào nhỉ? Bọn Nhật trà đạo cũng phát triển mạnh, biết là ban đầu nó học của Tàu. nhưng về sau phát triển nhiều cái khác. Ở VN toàn thấy người ta uống trà Tàu, ko thấy ai nói đến trà Nhật cả?
@Ninh99 biết ko bạn?
Trà Nhật len lỏi và có chỗ đứng nhất định ở VN đó đại hiệp. Có điều nó đi theo hướng khác.
Cá nhân mình thấy trà Nhật (và trà phong cách Nhật) ở VN tồn tại dưới 2 dạng chính.
1 là tại các hàng quán mang phong cách Nhật. Chính đội này về sau cũng ưu tiên lấy trà Nhật ...made in Việt Nam.
2 là các quán trà sữa.
Trà Nhật như matcha, genmaicha, hojicha ở Việt Nam chủ yếu dùng như 1 món trong pha chế. Và mang tiếng Nhật mà cũng là Nhật sx tại Việt Nam. Tại Nhật chính cống nó Đắt Quá.
Trong bài trước mình có chia sẻ về trà Việt xuất đi Nhật đó. Có các loại mà VN mình đủ chuẩn luôn. Ví dụ như matcha, sencha (trà xanh). Duy có Gyokuro (ngọc sương trà) do đặc điểm hình dạng cánh mà VN chưa làm được thôi nên phải nhập. Đây cũng là loại đắt nhất.
Về trà Nhật nói chung họ đúng là đỉnh cao của chất lượng. Nó có 1 vài đặc điểm thú vị.
1. Xanh hơn mức bình thường (do trước khi thu hái cây phải phơi bóng râm để sinh ra diệp lục tố nên nó rất xanh)
2. Mùi vị hơi tanh tanh, beo béo. Mình thấy cái mùi nó kì kì. Nhiều người ví nó với mùi Rong Biển.
3. Matcha thường phải xay bằng cối đá grannit để giữ màu. Còn sencha thường chế biến từ búp Ô long để tăng mùi hương.
Tóm lại là trà Nhật vẫn hiện diện nhưng phát triển theo hướng Pha Chế. Còn về Thưởng Thức thì VN mình ko hợp lắm.
 
Ko biết trà Nhật so với trà Tàu như nào nhỉ? Bọn Nhật trà đạo cũng phát triển mạnh, biết là ban đầu nó học của Tàu. nhưng về sau phát triển nhiều cái khác. Ở VN toàn thấy người ta uống trà Tàu, ko thấy ai nói đến trà Nhật cả?
@Ninh99 biết ko bạn?
À nhân tiện nói thêm về trà Nhật ko thể bỏ qua gốm Nhật.
Gốm sứ tôi ko chuyên sâu nhưng có 1 lần đi pha trà gặp 1 chị du học Thạc sĩ Hàn Xẻng chị ấy trình diễn phong cách pha trà đạo Hàn mới thấy nó... giống Nhật.
Sau đó hỏi thì hóa ra anh Nhật chuyên ăn Cướp. Về matcha là học của Tàu (tôi nhớ ko lầm là thời Tống) còn gốm Nhật như loại gốm Hagi (ko biết phát âm chuẩn ko) là đi đánh chiểm Triều Tiên sau đó bắt nghệ nhân của họ.
 
Làm ly Long Tỉnh Tây Hồ trước tiết Thanh Minh. 80$ 100g không phải loại trên núi Sư Tử, loại trên núi Sư Tử gần 150$ một lạng, không có hàng mua.
Phóng viên mua ở đâu mà đắt thế?
80 USD hơn 2 củ VN 100g. Vị chi hơn 20 trẹo 1kg mà vẫn có lá già và bị nát kìa.
 
Không biết loại gì luôn, loại này có tiền cũng chưa chắc mua được.
Giá tầm 1,4 triệu USD/ 1kg - 1.400 USD cho 1 gram trà, tính ra hơn 10.000 USD cho mỗi ấm trà. Nhưng mỗi năm bọn Tàu chỉ thu hoạch đc khoảng 5 lạng vì chỉ còn có 6 cây trà trên toàn quốc. Mấy cây này thành báu vật quốc gia rồi. Ngày xưa, Nixon sang thăm TQ, Mao Trạch Đông có tặng 2 lạng Đại Hồng Bào. Lúc đầu ko vui, tưởng Mao khinh mình, sau mới biết đc giá trị của trà thì mừng ra mặt. Hồi đó còn đc Mao mời rượu Mao Đài nữa, cu cậu cũng thích lắm
Anh Lú sang đấy được Tập béo pha 1 ấm mời, cũng coi như đc thưởng thức mỹ vị nhân gian

 
Giá tầm 1,4 triệu USD/ 1kg - 1.400 USD cho 1 gram trà, tính ra hơn 10.000 USD cho mỗi ấm trà. Nhưng mỗi năm bọn Tàu chỉ thu hoạch đc khoảng 5 lạng vì chỉ còn có 6 cây trà trên toàn quốc. Mấy cây này thành báu vật quốc gia rồi. Ngày xưa, Nixon sang thăm TQ, Mao Trạch Đông có tặng 2 lạng Đại Hồng Bào. Lúc đầu ko vui, tưởng Mao khinh mình, sau mới biết đc giá trị của trà thì mừng ra mặt. Hồi đó còn đc Mao mời rượu Mao Đài nữa, cu cậu cũng thích lắm
Anh Lú sang đấy được Tập béo pha 1 ấm mời, cũng coi như đc thưởng thức mỹ vị nhân gian

Tính ra Trọng là người may mắn.
 
Lú đãi trà Shan Tuyết hảo hạng, tuy ko bằng trà Tàu nhưng cũng là hàng cao cấp nhất VN rồi
Đúng Việt Nam ít vật phẩm siêu cấp, những nước có văn hoá lâu đời, văn minh sớm, khoa học kĩ thuật phát triển rờ đâu cũng ra hàng độc, khách quí tới nhà nghĩ nát óc không ra quà tặng đúng thật là hơi quê.
 
Tính ra Trọng là người may mắn.
Toàn cấp nguyên thủ sang TQ mới được mời trà. Mà ko phải nguyên thủ nào cũng đc đâu
Phận chư hầu mà được mời 1 ấm thì cũng coi như có giá trị trong mắt Tập béo

 
Sửa lần cuối:
Toàn cấp nguyên thủ sang TQ mới được mời trà. Mà ko phải nguyên thủ nào cũng đc đâu
Phận chư hầu mà được mời 1 ấm thì cũng coi như có giá trị trong mắt Tập béo

Mấy ông tướng này hưởng hết Mỹ vị nhân gian, có quyền còn hơn có tiền. Nixon được 2 lạng mà còn chê, đúng lòng tham không đáy.
 
Mấy ông tướng này hưởng hết Mỹ vị nhân gian, có quyền còn hơn có tiền. Nixon được 2 lạng mà còn chê, đúng lòng tham không đáy.
Tại lúc đầu, Nixon không biết giá trị của loại trà đó. Chu Ân Lai ghé tai nói: cả nước tôi 1 năm mới thu hoạch đc tầm 4-5 lạng mà biếu ông 2 lạng, coi như cho ông 1 nửa giang sơn rồi. Về sau Nixon thích lắm.
Rồi còn đc Mao mời uống rượu Mao Đài nữa, Nixon cũng khen rượu ngon
 
Tại lúc đầu, Nixon không biết giá trị của loại trà đó. Chu Ân Lai ghé tai nói: cả nước tôi 1 năm mới thu hoạch đc tầm 4-5 lạng mà biếu ông 2 lạng, coi như cho ông 1 nửa giang sơn rồi. Về sau Nixon thích lắm.
Rồi còn đc Mao mời uống rượu Mao Đài nữa, Nixon cũng khen rượu ngon
Nixon lên tầm đấy thì bất cứ quà nào biếu thì cũng tự hiểu là không tầm thường, sắc mặt khó coi chắc gài lấy thêm mà Chu Ân Lai còn đâu nữa mà cho, phải lôi thêm quốc tửu ra.
 
Nixon lên tầm đấy thì bất cứ quà nào biếu thì cũng tự hiểu là không tầm thường, sắc mặt khó coi chắc gài lấy thêm mà Chu Ân Lai còn đâu nữa mà cho, phải lôi thêm quốc tửu ra.
À ko, trà riêng còn tửu riêng thuộc phần nhậu nhẹt, ăn uống rồi. Đợt này Mỹ Trung bắt đầu nối lại quan hệ ngoại giao nên phe Tàu chuẩn bị tiếp đón rất hậu.
 
À ko, trà riêng còn tửu riêng thuộc phần nhậu nhẹt, ăn uống rồi. Đợt này Mỹ Trung bắt đầu nối lại quan hệ ngoại giao nên phe Tàu chuẩn bị tiếp đón rất hậu.
Tin chuẩn không, tin này mà chuẩn là tiền không đấy.
 
Top