• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Kỷ niệm về tuổi thơ nghèo

gachoi1

Khổ vì lồn
Mấy thằng ở đây mà sinh năm 8x chắc đều trải qua thời kỳ kinh tế Việt Nam nghèo mạt rệp nhỉ.
Nhưng tao thì được trải nghiệm rõ ràng hơn, nghèo và hèn.
Bố tao bỏ mẹ tao từ khi tao vài tháng tuổi, mẹ tao 1 mình nuôi 2 chị em với đồng lương chỉ đủ cho tao đi nhà trẻ công. Những ngày tháng tuổi thơ nghèo hèn và tủi nhục nó khắc sâu vào ký ức của tao.
Nhà tao nghèo nhất khu, hàng xóm xung quanh đều là công chức có của ăn của để. 3 mẹ con ở trong 1 cái phòng lụp xụp, có 1 miếng cót ép ngăn làm đôi, 1 bên là nhà bếp và nuôi lợn luôn, 1 bên là giường ngủ. Vậy là tao sống trong 1 căn phòng lúc nào cũng có mùi cứt đái. Mùa hè tao hay phải đi ra ngoài vào ban ngày, vì tao không thể chịu được mùi cứt và nước đái lợn.
Hàng ngày mẹ tao sẽ xách 1 cái xô đi khắp khu tập thể để lấy nước rác, thỉnh thoảng nhà hết tiền, mẹ tao sẽ nhặt lại mấy cọng rau trong thùng nước rác để làm thức ăn. Có lẽ vì cuộc sống thiếu thốn nên hồi bé lúc nào tao cũng có cảm giác thèm ăn.
Có lần sang nhà hàng xóm, mấy đứa trẻ con nhà nó bóc củ khoai luộc ra ăn, tất nhiên là đéo cho tao. Lúc bọn nó đi ra ngoài tao liền nhặt mấy cái vỏ lên ăn, cảm giác ngon vãi Lồn. Chị tao nhìn thấy thế liền đánh tao, tất nhiên tao còn quá nhỏ để hiểu đc lý do tại sao.
Hồi tao tầm 3, 4 tuổi tao cứ thấy bọn trẻ con được ăn cái kẹo cao su quế, cảm giác thơm và ngon vl. Tất nhiên là đéo đứa nào cho tao 1 miếng cả. Tao cứ luôn thắc mắc ăn kẹo cao su có cảm giác thế nào, tại sao lại có cái kẹo nhai mãi không hết vậy. Đến 1 lần tao đang đi ngoài đường thì thấy có thằng thanh niên nhổ cái bã kẹo cao su đi, tao canh lúc không có ai nhìn thấy thì nhặt lên cho vào mồm nhai. Cái vị thơm thơm lẫn lạo xạo cát ở trong mồm. Lần đầu tiên tao được ăn kẹo cao su là như vậy đấy.
Nhà tao nghèo, và có lẽ người tao trông cũng bẩn thỉu nên trẻ con trong xóm tụi nó khinh, không đứa nào chơi với tao. Thỉnh thoảng khi đi ngang qua nhà tụi nó mà thấy bọn nó đang xem tivi, tao sẽ đứng ở đường để xem ké. Con người sinh ra bản tính thuần ác, tao nghĩ như vậy. Nên tụi trẻ con kia không cần ai bảo, tụi nó sẽ ra đóng cửa không cho tao xem ké, như để thoả mãn cái bản tính ích kỷ của chúng.
Những kỷ niệm tuổi thơ cơ cực cứ khắc sâu vào tâm trí tao, hiện tại đôi khi tao cứ nhớ về chúng. Con người tao bây giờ, theo tao đánh giá là 1 người sống nội tâm, biết đồng cảm với những người nghèo khổ và không chạy theo mấy thằng nhà giàu. Tao sống chậm rãi, và hay hoài niệm về quá khứ. Và cũng nhờ tuổi thơ nghèo khó nên mỗi khi làm gì tao đều rất tập trung và kiên trì. Vợ tao lúc nào cũng khâm phục ý chí cố gắng của tao.
Một vài kỷ niệm muốn được chia sẻ, cảm ơn tụi mày đã đọc bài.
 
Mày phải cố để giàu hơn tụi kia chứ, không để đời con mình cũng khổ như mình được
1, 2 năm trước tao có nai mẹ tao lên khu tập thể cũ để chơi. Mấy đứa hàng xóm con nhà giàu đó mặc dù nó đéo có tài cán gì nhưng vẫn giàu hơn tao. Mỗi đứa được bố mẹ cho vài mảnh đất mặt đường.
Nói chung đây đéo phải là câu chuyện cậu bé nghèo thành đạt giống trong film.
 
Sướng khổ tại tâm. Nghe câu chuyện của mày tao cũng có chút nhớ lại tuổi thơ lúc nghèo khổ.
Nhưng nó vui mày à. đm thế nó mới hình thành mày như ngày hôm nay
Xưa mày sinh ra nghèo đói thời thế nó thế. nhưng giờ mà vẫn đói nghèo thì lỗi của mày đấy
 
''Tao sống chậm rãi, và hay hoài niệm về quá khứ. Và cũng nhờ tuổi thơ nghèo khó nên mỗi khi làm gì tao đều rất tập trung và kiên trì. Vợ tao lúc nào cũng khâm phục ý chí cố gắng của tao.''
Tao cảm nhận giờ mày khá rồi. vì lý do trên tao nghĩ thế
 
Tao 93. Tao còn nhớ ngày xưa nhà tao mới lên cái khu hiện giờ ở bọn hàng xóm khinh nhà tao như chó. Bọn trẻ con trong xóm toàn bày trò bắt nạt tao, truyện tranh đồ chơi tao toàn phải đi đọc ké với chơi ké. Ông bà già tao nói thật là chịu khó vl, ông già t cũng không ăn chơi cờ bạc hay rượu bia thuốc lá gì. Thế nên tao cũng nể ông già tao vl. Bao nhiêu năm tao sống chưa 1 lần thấy ông già đánh bà già lần nào, chửi thì có chửi, nhưng chưa đánh bao giờ, 2 vợ chồng làm bao nhiêu mua hết đất, vid thời đó theo như bà già tao kể thì đất rẻ lắm. Giờ nhà tao ko phải khoe chứ khá giả nhất cái khu t ở. Sổ đỏ ông già tao đứng tên nhiều quá còn cho tao với thằng e đứng tên. Mua được cho tao chung cư 4 tỉ ở hn, mua xe cho tao nữa. Mấy thằng hàng xóm xưa khinh tao vl giờ tao gặp t cũng kệ mẹ, vẫn hỏi han chúng nó. Nhưng nhiều thứ ngày xưa vui thật. Giờ có tiền muốn mua cũng khó
 
Sửa lần cuối:
Sướng khổ tại tâm. Nghe câu chuyện của mày tao cũng có chút nhớ lại tuổi thơ lúc nghèo khổ.
Nhưng nó vui mày à. đm thế nó mới hình thành mày như ngày hôm nay
Xưa mày sinh ra nghèo đói thời thế nó thế. nhưng giờ mà vẫn đói nghèo thì lỗi của mày đấy
Về lý thuyết thì thành công hay thất bại là do sự cố gắng của mình. Nhưng tao nói thật, xuất phát điểm nó quan trọng vkl. Những đứa nhà nó có lực, trừ khi nó phá lắm thì mới không thành công được.
 
''Tao sống chậm rãi, và hay hoài niệm về quá khứ. Và cũng nhờ tuổi thơ nghèo khó nên mỗi khi làm gì tao đều rất tập trung và kiên trì. Vợ tao lúc nào cũng khâm phục ý chí cố gắng của tao.''
Tao cảm nhận giờ mày khá rồi. vì lý do trên tao nghĩ thế
So với xã hội thì bình thường, nhưng là niềm tự hào của mẹ tao là được mày à
 
Tao 93. Tao còn nhớ ngày xưa nhà tao mới lên cái khu hiện giờ ở bọn hàng xóm khinh nhà tao như chó. Bọn trẻ con trong xóm toàn bày trò bắt nạt tao, truyện tranh đồ chơi tao toàn phải đi đọc ké với chơi ké. Ông bà già tao nói thật là chịu khó vl, ông già t cũng không ăn chơi cờ bạc hay rượu bia thuốc lá gì. Thế nên tao cũng nể ông già tao vl. Bao nhiêu năm tao sống chưa 1 lần thấy ông già đánh bà già lần nào, chửi thì có chửi, nhưng chưa đánh bao giờ, 2 vợ chồng làm bao nhiêu mua hết đất, vid thời đó theo như bà già tao kể thì đất rẻ lắm. Giờ nhà tao ko phải khoe chứ khá giả nhất cái khu t ở. Sổ đỏ ông già tao đứng tên nhiều quá còn cho tao với thằng e đứng tên. Mua được cho tao chung cư 4 tỉ ở hn, mua xe cho tao nữa. Mấy thằng hàng xóm xưa khinh tao vl giờ tao gặp t cũng kệ mẹ, vẫn hỏi han chúng nó. Nhưng nhiều thứ ngày xưa vui thật. Giờ có tiền muốn mua cũng khó
Ở bài viết tạo có nói đấy, nhân chi sơ, bản tính ác.
Cái đứa trẻ con ko cần ai dạy nhưng tụi nó tự biết coi thường khinh rẻ những đứa nghèo hơn.
 
Tao thì may mắn hơn đc ăn học đàng hoàng từ bé.đc quan tâm chỉ bảo lễ nghĩa kính trên trọng dưới.nhg cuộc sống nó vốn chả thề ngờ đx.cái đích đến cuối cùng cũng chỉ là nhìn thấy con mình nó tự nuôi bản thân nó.và cố gắng trải nghiệm cuộc sống này thật nhiều cùng vợ con càng tốt.
 
Nhìn những người lao động kiếm tiền từ hai bàn tay chân chính như người anh em mà nể phục và kính trọng. Còn lũ tư bản bẩn kiếm tiền bằng sới bạc cổ phiếu đẩy giá nhà đất xa tầm tay người lao động, làm đồng tiền mất giá đánh vào từng bữa ăn hộp sữa vỉ thuốc của người lao động. Lũ quan chức tham ô nhũng nhiễu miệng thì xoen xoét đạo đức.

Thật không biết gọi chúng là gì. Ký sinh trùng à?
 
Tao chỉ tiếc giai đoạn lớp 5 đến 7 đéo có tiền mua truyện tranh thôi chứ nhìn chung tao sống sướng hơn mấy đứa cùng lứa.
 
T 93, mùa đông không có áo ấm để mặc. Vậy mà nhóm đi học mùa đông mặc áo cời cời đến trường, kỉ niệm tuổi thơ với mấy đứa bạn. Kỉ niệm học trò đẹp nhất chắc là những năm cấp 2, nghèo mà vui.
 
Tao thì nhà ko khá giả gì nếu so với phố nhưng trong làng thì nhà tao giàu nhất
Mà giàu ở quê toàn bị lợi dụng cay đéo chịu được
Sau nhà tao cũng lên tp ở
Cuộc đời tao ai cũng bảo ngon mà sau ông bà già tao và con chị phá hết. Đến giờ đi làm tay trắng từ con số không đúng nghĩa tự bươn chải
 
T thì may mắn nhà mặt tiền q1, đi học cũng trường ngon nên bạn bè cũng gọi là khá giả ngang ngửa. Đến giờ vẫn chơi với nhau dù đứa nước này nước kia. Tuổi thơ đám con t thì t thấy cũng không khác t lắm. Ba mẹ t xưa nuôi dạy t sao thì giờ t nuôi đám con cũng vậy.
 
Nhìn những người lao động kiếm tiền từ hai bàn tay chân chính như người anh em mà nể phục và kính trọng. Còn lũ tư bản bẩn kiếm tiền bằng sới bạc cổ phiếu đẩy giá nhà đất xa tầm tay người lao động, làm đồng tiền mất giá đánh vào từng bữa ăn hộp sữa vỉ thuốc của người lao động. Lũ quan chức tham ô nhũng nhiễu miệng thì xoen xoét đạo đức.

Thật không biết gọi chúng là gì. Ký sinh trùng à?
Lao động chân chính làm cả đời ko bằng hội cò đất buôn được vài miếng. Tao đợt này cũng đang hơi mất niềm tin rồi đây.
 
Mấy thằng ở đây mà sinh năm 8x chắc đều trải qua thời kỳ kinh tế Việt Nam nghèo mạt rệp nhỉ.
Nhưng tao thì được trải nghiệm rõ ràng hơn, nghèo và hèn.
Bố tao bỏ mẹ tao từ khi tao vài tháng tuổi, mẹ tao 1 mình nuôi 2 chị em với đồng lương chỉ đủ cho tao đi nhà trẻ công. Những ngày tháng tuổi thơ nghèo hèn và tủi nhục nó khắc sâu vào ký ức của tao.
Nhà tao nghèo nhất khu, hàng xóm xung quanh đều là công chức có của ăn của để. 3 mẹ con ở trong 1 cái phòng lụp xụp, có 1 miếng cót ép ngăn làm đôi, 1 bên là nhà bếp và nuôi lợn luôn, 1 bên là giường ngủ. Vậy là tao sống trong 1 căn phòng lúc nào cũng có mùi cứt đái. Mùa hè tao hay phải đi ra ngoài vào ban ngày, vì tao không thể chịu được mùi cứt và nước đái lợn.
Hàng ngày mẹ tao sẽ xách 1 cái xô đi khắp khu tập thể để lấy nước rác, thỉnh thoảng nhà hết tiền, mẹ tao sẽ nhặt lại mấy cọng rau trong thùng nước rác để làm thức ăn. Có lẽ vì cuộc sống thiếu thốn nên hồi bé lúc nào tao cũng có cảm giác thèm ăn.
Có lần sang nhà hàng xóm, mấy đứa trẻ con nhà nó bóc củ khoai luộc ra ăn, tất nhiên là đéo cho tao. Lúc bọn nó đi ra ngoài tao liền nhặt mấy cái vỏ lên ăn, cảm giác ngon vãi lồn. Chị tao nhìn thấy thế liền đánh tao, tất nhiên tao còn quá nhỏ để hiểu đc lý do tại sao.
Hồi tao tầm 3, 4 tuổi tao cứ thấy bọn trẻ con được ăn cái kẹo cao su quế, cảm giác thơm và ngon vl. Tất nhiên là đéo đứa nào cho tao 1 miếng cả. Tao cứ luôn thắc mắc ăn kẹo cao su có cảm giác thế nào, tại sao lại có cái kẹo nhai mãi không hết vậy. Đến 1 lần tao đang đi ngoài đường thì thấy có thằng thanh niên nhổ cái bã kẹo cao su đi, tao canh lúc không có ai nhìn thấy thì nhặt lên cho vào mồm nhai. Cái vị thơm thơm lẫn lạo xạo cát ở trong mồm. Lần đầu tiên tao được ăn kẹo cao su là như vậy đấy.
Nhà tao nghèo, và có lẽ người tao trông cũng bẩn thỉu nên trẻ con trong xóm tụi nó khinh, không đứa nào chơi với tao. Thỉnh thoảng khi đi ngang qua nhà tụi nó mà thấy bọn nó đang xem tivi, tao sẽ đứng ở đường để xem ké. Con người sinh ra bản tính thuần ác, tao nghĩ như vậy. Nên tụi trẻ con kia không cần ai bảo, tụi nó sẽ ra đóng cửa không cho tao xem ké, như để thoả mãn cái bản tính ích kỷ của chúng.
Những kỷ niệm tuổi thơ cơ cực cứ khắc sâu vào tâm trí tao, hiện tại đôi khi tao cứ nhớ về chúng. Con người tao bây giờ, theo tao đánh giá là 1 người sống nội tâm, biết đồng cảm với những người nghèo khổ và không chạy theo mấy thằng nhà giàu. Tao sống chậm rãi, và hay hoài niệm về quá khứ. Và cũng nhờ tuổi thơ nghèo khó nên mỗi khi làm gì tao đều rất tập trung và kiên trì. Vợ tao lúc nào cũng khâm phục ý chí cố gắng của tao.
Một vài kỷ niệm muốn được chia sẻ, cảm ơn tụi mày đã đọc bài.
Tao già rồi, nghe mày kể tao hiểu, vì tao đã trải qua nhưng khác với may là trước đó nhà tao giào. Thời mới giải phóng ở Saigon o có xăng mà đổ vô xe chạy. Tao chạy chiếc PC loai xe như babeta có bàn đạp như xe đạp, xe đủ xăngđi một bận thôi vô tới nhàba tao ỗng ở với vợ bé , lúc về xuống dưới nhà phải hút xăng trong xe cúp Dd của ổng mới có xăng chạy về
 

Có thể bạn quan tâm

Top