• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Lời sám hối của 1 người đã giác ngộ về Sắc Dục

Mô Phật!
Con viết những dòng này ở 1 trang dường như không thanh tịnh. Nhưng không, con tin là những người nào đang đắm đuối đam mê; những người khốn khổ là những người dễ đồng cảm nhất. Và nếu họ giác ngộ, họ sẽ tinh tấn và buông xuống rất nhanh. Vì sao? Vì 1 Tỳ kheo như bà Liên Hoa Sắc, 1 kỹ nữ lầu xanh cuối cùng cũng buông bỏ được dục vọng. 1 sát nhân như ông Vô Não khi thấm nhuần được giáo pháp cũng buông xuống được
Biết đến Phật giáo, có đủ mọi hạng người, từ những người bình dân, tri thức, doanh nhân đến những người chưa từng trải mùi đời. Mỗi người lại mang 1 tâm trạng khác nhau; và đích đến của họ là sức khỏe, hạnh phúc, là giác ngộ, là giải thoát..
Tuy nhiên, chân lý đầu tiên " Khổ đế" là điều mà hành giả phải thực sự cảm nhận sâu sắc. Thấy đời này thật là khổ. Ở đây, con nói đến sắc dục. Phải thấy nó khổ như thật. Con mãi mãi không quên Phật dạy " Cái hạnh phúc của sắc dục như cát trên đầu móng tay". " Dục lạc thế gian như mật trước mũi dao" là điều con sẽ khắc cốt ghi tâm đến suốt đời.
Con biết đến Người, 1 vị thái tử đã trải qua đầy đủ lạc thú thế gian, và ngài nhận ra sự nhàm chán. Ngài đã dám bước 1 bước lớn ' Từ bỏ". Nhưng Ngài biết không dễ gì con người chấp nhận " Từ bỏ". Ngài đã dạy đạo đức gia đình " Không tà dâm"; chung thủy, yêu thương thật lòng 1 người... điều đó cũng đủ là quá hạnh phúc trong thế gian rồi.
Giờ đây, 1 xã hội đã đến tuyệt đỉnh của thỏa mãn ham muốn thể xác. Nam nữ có thể đến bên nhau quá dễ dàng, dần dần họ mất đi năng lực chung thủy, 1 sự kiên trì vì 1 người đến mãi mãi.
Con biết, đây là hệ quả, mặt trái của xã hội khoa học kỹ thuật phục vụ loài người. Ngày xưa, con nhớ để nghe 1 bài hát mà yêu thích quá khó. Nhà con nghèo, không có đầu đĩa; có lần con đạp xe đạp mà phải dừng lại khi nghe đúng bài con yêu thích. Nhưng cảm xúc đó đậm lắm, suốt đời không bao giờ con quên được.
Ngày nay, mọi thứ quá dễ dàng, nhưng cảm xúc thật hời hợt.
Về sắc dục, con không thiếu trải nghiệm nữa rồi. Có thể con chưa đạt đến tuyệt đỉnh như thưởng thức 1 mỹ nhân giáng trần... nhưng con nhớ lời của Ngài dạy " Ham muốn của con người không bao giờ dừng lại, nó là cái túi không đáy". Vì vậy, ít nhất con mong muốn hướng đến " Đức chung thủy" mà Ngài đã dạy. Nhưng quá khó, vì thói quen đã ăn sâu bén rễ, con quyết tâm kiên trì quét dọn lại khu vườn tâm thức.
 
Đây có phải Mỹ đâu mày. Phật giáo phát triển mạnh ở Việt Nam do nó phù hợp tín ngưỡng văn hóa. Ở Việt Nam mà phóng túng tình dục thì ko thể có bình an được. Từ vợ mày, con mày, xã hội nếu nó biết dc thì nó quăng cho mày cái nhìn khinh bỉ.
Nền luân ní, đạo đức này cần phải thay đổi nại, bắt đầu từ nhận thức của người dân. Cách đây 20 năm, quan hệ trước hôn nhân vẫn bị lên án nhưng bây giờ sống thử, có bầu trước khi kết hôn là 1 trào lưu ít ai phản đối :)
 
Nền luân ní, đạo đức này cần phải thay đổi nại, bắt đầu từ nhận thức của người dân. Cách đây 20 năm, quan hệ trước hôn nhân vẫn bị lên án nhưng bây giờ sống thử, có bầu trước khi kết hôn là 1 trào lưu ít ai phản đối :)
Cái đó thì cũng bình thường, dù gì mày cũng cưới. Còn thử ko cưới xem có thoát dc miệng lưỡi xã hội ko. Đa số phụ nữ việt nam tư tưởng gắn kết, chứ ko suy nghĩ như phụ nữ phương Tây. Còn thằng nào đạp lên đầu dư luận là đạp lên danh dự của nó, của bố mẹ, họ hàng, của con cái nó. Đó chính là khác biệt của văn hóa Việt nam
 
Đây có phải Mỹ đâu mày. Phật giáo phát triển mạnh ở Việt Nam do nó phù hợp tín ngưỡng văn hóa. Ở Việt Nam mà phóng túng tình dục thì ko thể có bình an được. Từ vợ mày, con mày, xã hội nếu nó biết dc thì nó quăng cho mày cái nhìn khinh bỉ.
Bản thân chỉ phản biện lại lời giải trong kinh 10 điều thiện của trưởng lão Thích Thông Lạc thôi. Chứ còn văn hóa và luân lý đạo đức vốn cũng là vô thường, vì rõ ràng nó thay đổi theo thời kỳ và hoàn cảnh. Thế nên nó không phù hợp với phật giáo, vốn là con đường tránh bám víu vào sự vô thường.
 
Cái đó thì cũng bình thường, dù gì mày cũng cưới. Còn thử ko cưới xem có thoát dc miệng lưỡi xã hội ko. Đa số phụ nữ việt nam tư tưởng gắn kết, chứ ko suy nghĩ như phụ nữ phương Tây. Còn thằng nào đạp lên đầu dư luận là đạp lên danh dự của nó, của bố mẹ, họ hàng, của con cái nó. Đó chính là khác biệt của văn hóa Việt nam
dm, bây giờ mấy con single mom thả bả đầy trên các mxh và bọn nứng cặc vẫn phi vào đớp nhan nhản nha tml
Hiện nay, số lượng mấy con single mom này cũng vượt trội so với 20 năm trước và ít người còn dè bỉu đám này
 
dm, bây giờ mấy con single mom thả bả đầy trên các mxh và bọn nứng cặc vẫn phi vào đớp nhan nhản nha tml
Hiện nay, số lượng mấy con single mom này cũng vượt trội so với 20 năm trước và ít người còn dè bỉu đám này
Nói thẳng với mày, single mom thì hầu như thằng buồi nào cũng nghĩ " Chơi xong rồi té". Dù nó có đẹp thế nào, thì mang tiếng 1 đời chồng cũng khó tìm được 1 thằng tử tế lấy đâu. Trừ những loại đạp lên dư luận, hoặc có lòng bao dung đặc biệt thì tao không tính.
Ông già tao đã từng nói " Mày mà lấy đứa nào có con thì đừng bào giờ về nhà này". Đủ để mày biết rồi
 
Bản thân chỉ phản biện lại lời giải trong kinh 10 điều thiện của trưởng lão Thích Thông Lạc thôi. Chứ còn văn hóa và luân lý đạo đức vốn cũng là vô thường, vì rõ ràng nó thay đổi theo thời kỳ và hoàn cảnh. Thế nên nó không phù hợp với phật giáo, vốn là con đường tránh bám víu vào sự vô thường.
Trưởng lão tuy tu từ năm 10 tuổi, nhưng do Ngài đã có đạo lực nên trí tuệ thông suốt vũ trụ, mọi việc làm; khi làm cái này thì có kết quả gì, ngài thông suốt hết

Trưởng lão Thích Thông Lạc, trích ĐVXP. tập 3, TG.2011, tr.100-106)
Nguồn: ĐVXP. tập 3
Hỏi: Kính thưa Thầy! Trong băng Thầy phủ nhận không có Lục Thông và Tam Minh. Qua suốt giáo án chúng con ngầm hiểu Thầy có được những điều ấy. Tại sao Thầy không nhận để nó là linh hồn, là niềm tin vững chắc của giáo án? Con nhớ Phật còn bảo: Ta đã chứng được Tam Minh, lậu tận ta đã hết.
Ðáp: Thầy phủ nhận Tam Minh, Lục Thông là vì thần thông không phải là mục đích tu hành giải thoát của đạo Phật. Một người tu hành làm chủ được sự sống chết và chấm dứt luân hồi thì Tam Minh, Lục Thông họ phải đầy đủ, nhưng vì nó không phải mục đích, nếu dùng nó thì người ta đến với đạo Phật sẽ sai mục đích, mà đã sai mục đích thì không bao giờ làm chủ sanh, già, bệnh, chết được. Nếu không làm chủ sanh, già, bệnh, chết được thì Tam Minh, Lục Thông cũng chẳng bao giờ có, và nếu có thì cũng chẳng có nghĩa lý gì cả. Phật là đấng giáo chủ, Ngài tuyên bố thần thông như vậy là để đối phó với ngoại đạo. Các đệ tử của Ngài không được tuyên bố như vậy. Kinh Ðại Thừa dạy: “Còn thấy mình chứng quả A La Hán là chưa chứng quả A La Hán”. Ðó là lối lý luận lừa đảo của Ðại Thừa che đậy khi tu hành chưa đến nơi đến chốn. Còn Phật giáo Nguyên Thủy tu đến đâu chứng đến đấy, tâm có tham thì biết tâm có tham, tâm không tham thì biết tâm không tham; tâm có sân thì biết tâm có sân; tâm không sân thì biết tâm không sân; tâm có Tam Minh, Lục Thông thì biết tâm có Tam Minh, Lục Thông; tâm không có Tam Minh, Lục Thông thì biết tâm không có Tam Minh, Lục Thông. Và biết sử dụng đúng thời, không bị lợi danh làm mờ tâm trí, do đó Thầy phủ nhận không tự xưng mình có Tam Minh, Lục Thông mà chỉ biết có sự giải thoát mà thôi. Thầy không dụ dỗ người theo Thầy tu hành bằng thần thông, ai thấy con đường tu hành của Thầy là phương pháp sống đạo đức giải thoát không làm khổ mình, khổ người thì theo, còn không muốn sống đạo đức nhân bản - nhân quả thì Thầy không ép, không mời, không lôi cuốn bằng những kinh sách nói láo, bằng sự mê tín, bằng bùa chú thần thông, v.v…
Trên đường tu tập thiền định để đi đến sự cứu cánh thì phải đi ngang qua Lục Thông Tam Minh nên biết nó rõ ràng nhưng không phải vì tu để chứng nó. Nó không phải là mục đích để chúng ta chứng, mục đích tu chứng là tâm bất động.
Xay lúa có gạo và trấu, gạo chúng ta lấy, trấu chúng ta bỏ. Thần thông ví như vỏ trấu còn tâm bất động là gạo, cho nên tu tập theo Phật giáo tâm không được tham đắm thần thông, còn tham đắm thần thông là không bao giờ tâm ly dục ly ác pháp được, tâm không ly dục ly ác pháp thì không bao giờ nhập chánh định được mà không nhập được chánh định thì không bao giờ có Lục Thông, Tam Minh.
Người chưa ly dục ly ác pháp mà nhập được định đó là tà định, vì thế, họ có Ngũ Thông chứ không được Lục Thông, Tam Minh như người tâm ly dục ly ác pháp.
Người tâm chưa ly dục ly ác pháp dù họ có Ngũ Thông, có nhập định để lại nhục thân, nhưng không làm chủ sanh, già, bệnh, chết và chấm dứt luân hồi được.
Thần thông không phải cốt tủy và niềm tin của đạo Phật. Vì Thầy tu hành có thần thông nhưng Thầy xem nó là một trò ảo thuật để dễ lừa đảo người khác.
Xưa, ông thân của Thầy là một tu sĩ Mật Tông, ông lên núi Bà Ðen và sang núi Cậu tu luyện thần thông rất linh diệu và mầu nhiệm, ông đã truyền lại cho Thầy tất cả mật chú, nhưng Thầy không phải là kẻ lừa đảo và ác độc, nên Thầy quyết tâm đi tìm đường tu tập giải thoát ra khỏi mọi sự đau khổ của kiếp làm người. Chung quanh chùa nơi Thầy đang ở lúc bấy giờ toàn là một hàng rào tre, đến mùa măng mọc người chung quanh xóm nghèo khổ lén vào cắt trộm măng, ông thân Thầy dùng bùa chú yểm, khiến cho người vào đến ranh giới chùa là bất động đứng như trời trồng, ông thân của Thầy chỉ còn ra bắt và khuyên không nên trộm cắp, nếu còn trộm cắp măng thì ông thân Thầy sẽ đưa đến làng xã, khiến cho người ta quá sợ.
Bùa chú của ngoại đạo mà còn mầu nhiệm như vậy huống là tâm ly dục ly ác pháp, thanh tịnh hoàn toàn thì sự mầu nhiệm của tâm không thể lường được, vì thế người tu sĩ Phật giáo đi tu không cầu mong Lục Thông Tam Minh mà vẫn có đầy đủ Lục Thông Tam Minh, không tu luyện Lục Thông Tam Minh mà vẫn có Lục Thông Tam Minh đầy đủ.
Người đi tu theo Phật giáo mà còn có tâm cầu Lục Thông Tam Minh thì đã tu sai đường. Hãy xa lìa và đoạn trừ tâm đó mà chỉ cố gắng tu tập sống một đời sống ly dục ly ác pháp, thì nơi đó là Niết Bàn, là hạnh phúc, là sự giải thoát của một kiếp làm người, là đạo đức không làm khổ mình, khổ người. Thế là đủ lắm rồi, có còn mong muốn những điều gì hơn. Phải không con?
Cho nên, Thầy biết đủ thứ thần thông, nhưng Thầy không chấp nhận thần thông và thế giới siêu hình, luôn luôn lúc nào Thầy cũng muốn đem lại cho con người một nền đạo đức nhân bản - nhân quả sống không làm khổ mình, khổ người, đó là một sự lợi ích thiết thực, còn thần thông chỉ là một trò lừa đảo, làm khổ người. Chẳng hạn như ông thân của Thầy, nếu ông thân của Thầy vắng mặt, không có ở chùa thì các con nghĩ sao? Khi người trộm cắp măng này bị bùa chú bắt cứng mình thì họ sẽ khổ biết dường nào!
Trên cuộc đời này, con có thấy những người tu hành có thần thông, đem lại hạnh phúc gì cho con người chưa? Hay chỉ là những người có thần thông luôn luôn làm việc bất chánh, làm khổ đau người “tiền mất tật mang”.
Nếu Thầy không giải thích cho các con rõ, mà nhận mình có thần thông là Thầy đã phỉ báng Phật giáo, là Thầy đã hại Phật giáo. Vì Phật giáo không phải là những tôn giáo tu tập để có thần thông, dùng thần thông cám dỗ người theo đạo mình, mà Phật giáo là tôn giáo tu tập làm ích lợi cho mình, cho người.
Thầy không lấy thần thông cám dỗ các con theo Phật giáo, mà chỉ lấy đạo đức dạy các con đối xử với nhau, để không làm khổ mình, khổ người, đó là các con thoát khổ. Các con nên hiểu, có thần thông là không có đạo đức, có đạo đức là không thực hiện thần thông. Ai muốn tu theo Thầy để cầu sống một đời sống không làm khổ mình, khổ người, để tâm hồn được thanh thản an lạc và vô sự thì theo, bằng cầu thần thông thì đi tìm nơi khác mà tu, chứ ở đây Thầy chẳng có thần thông để dạy.
 
dm, bây giờ mấy con single mom thả bả đầy trên các mxh và bọn nứng cặc vẫn phi vào đớp nhan nhản nha tml
Hiện nay, số lượng mấy con single mom này cũng vượt trội so với 20 năm trước và ít người còn dè bỉu đám này
Mày biết ko, văn hóa gốc Việt Nam bất khuất lắm. " thà chết chứ ko chịu làm nô lệ " chẳng hạn. Ví dụ " thà đéo có vợ còn hơn là vơ bừa " " thà đéo có con còn hơn con lấy đứa abc...". Văn hóa ngấm vào máu của người dân rồi ko dễ thay đổi đâu
 
Trưởng lão tuy tu từ năm 10 tuổi, nhưng do Ngài đã có đạo lực nên trí tuệ thông suốt vũ trụ, mọi việc làm; khi làm cái này thì có kết quả gì, ngài thông suốt hết

Trưởng lão Thích Thông Lạc, trích ĐVXP. tập 3, TG.2011, tr.100-106)
Nguồn: ĐVXP. tập 3
Hỏi: Kính thưa Thầy! Trong băng Thầy phủ nhận không có Lục Thông và Tam Minh. Qua suốt giáo án chúng con ngầm hiểu Thầy có được những điều ấy. Tại sao Thầy không nhận để nó là linh hồn, là niềm tin vững chắc của giáo án? Con nhớ Phật còn bảo: Ta đã chứng được Tam Minh, lậu tận ta đã hết.
Ðáp: Thầy phủ nhận Tam Minh, Lục Thông là vì thần thông không phải là mục đích tu hành giải thoát của đạo Phật. Một người tu hành làm chủ được sự sống chết và chấm dứt luân hồi thì Tam Minh, Lục Thông họ phải đầy đủ, nhưng vì nó không phải mục đích, nếu dùng nó thì người ta đến với đạo Phật sẽ sai mục đích, mà đã sai mục đích thì không bao giờ làm chủ sanh, già, bệnh, chết được. Nếu không làm chủ sanh, già, bệnh, chết được thì Tam Minh, Lục Thông cũng chẳng bao giờ có, và nếu có thì cũng chẳng có nghĩa lý gì cả. Phật là đấng giáo chủ, Ngài tuyên bố thần thông như vậy là để đối phó với ngoại đạo. Các đệ tử của Ngài không được tuyên bố như vậy. Kinh Ðại Thừa dạy: “Còn thấy mình chứng quả A La Hán là chưa chứng quả A La Hán”. Ðó là lối lý luận lừa đảo của Ðại Thừa che đậy khi tu hành chưa đến nơi đến chốn. Còn Phật giáo Nguyên Thủy tu đến đâu chứng đến đấy, tâm có tham thì biết tâm có tham, tâm không tham thì biết tâm không tham; tâm có sân thì biết tâm có sân; tâm không sân thì biết tâm không sân; tâm có Tam Minh, Lục Thông thì biết tâm có Tam Minh, Lục Thông; tâm không có Tam Minh, Lục Thông thì biết tâm không có Tam Minh, Lục Thông. Và biết sử dụng đúng thời, không bị lợi danh làm mờ tâm trí, do đó Thầy phủ nhận không tự xưng mình có Tam Minh, Lục Thông mà chỉ biết có sự giải thoát mà thôi. Thầy không dụ dỗ người theo Thầy tu hành bằng thần thông, ai thấy con đường tu hành của Thầy là phương pháp sống đạo đức giải thoát không làm khổ mình, khổ người thì theo, còn không muốn sống đạo đức nhân bản - nhân quả thì Thầy không ép, không mời, không lôi cuốn bằng những kinh sách nói láo, bằng sự mê tín, bằng bùa chú thần thông, v.v…
Trên đường tu tập thiền định để đi đến sự cứu cánh thì phải đi ngang qua Lục Thông Tam Minh nên biết nó rõ ràng nhưng không phải vì tu để chứng nó. Nó không phải là mục đích để chúng ta chứng, mục đích tu chứng là tâm bất động.
Xay lúa có gạo và trấu, gạo chúng ta lấy, trấu chúng ta bỏ. Thần thông ví như vỏ trấu còn tâm bất động là gạo, cho nên tu tập theo Phật giáo tâm không được tham đắm thần thông, còn tham đắm thần thông là không bao giờ tâm ly dục ly ác pháp được, tâm không ly dục ly ác pháp thì không bao giờ nhập chánh định được mà không nhập được chánh định thì không bao giờ có Lục Thông, Tam Minh.
Người chưa ly dục ly ác pháp mà nhập được định đó là tà định, vì thế, họ có Ngũ Thông chứ không được Lục Thông, Tam Minh như người tâm ly dục ly ác pháp.
Người tâm chưa ly dục ly ác pháp dù họ có Ngũ Thông, có nhập định để lại nhục thân, nhưng không làm chủ sanh, già, bệnh, chết và chấm dứt luân hồi được.
Thần thông không phải cốt tủy và niềm tin của đạo Phật. Vì Thầy tu hành có thần thông nhưng Thầy xem nó là một trò ảo thuật để dễ lừa đảo người khác.
Xưa, ông thân của Thầy là một tu sĩ Mật Tông, ông lên núi Bà Ðen và sang núi Cậu tu luyện thần thông rất linh diệu và mầu nhiệm, ông đã truyền lại cho Thầy tất cả mật chú, nhưng Thầy không phải là kẻ lừa đảo và ác độc, nên Thầy quyết tâm đi tìm đường tu tập giải thoát ra khỏi mọi sự đau khổ của kiếp làm người. Chung quanh chùa nơi Thầy đang ở lúc bấy giờ toàn là một hàng rào tre, đến mùa măng mọc người chung quanh xóm nghèo khổ lén vào cắt trộm măng, ông thân Thầy dùng bùa chú yểm, khiến cho người vào đến ranh giới chùa là bất động đứng như trời trồng, ông thân của Thầy chỉ còn ra bắt và khuyên không nên trộm cắp, nếu còn trộm cắp măng thì ông thân Thầy sẽ đưa đến làng xã, khiến cho người ta quá sợ.
Bùa chú của ngoại đạo mà còn mầu nhiệm như vậy huống là tâm ly dục ly ác pháp, thanh tịnh hoàn toàn thì sự mầu nhiệm của tâm không thể lường được, vì thế người tu sĩ Phật giáo đi tu không cầu mong Lục Thông Tam Minh mà vẫn có đầy đủ Lục Thông Tam Minh, không tu luyện Lục Thông Tam Minh mà vẫn có Lục Thông Tam Minh đầy đủ.
Người đi tu theo Phật giáo mà còn có tâm cầu Lục Thông Tam Minh thì đã tu sai đường. Hãy xa lìa và đoạn trừ tâm đó mà chỉ cố gắng tu tập sống một đời sống ly dục ly ác pháp, thì nơi đó là Niết Bàn, là hạnh phúc, là sự giải thoát của một kiếp làm người, là đạo đức không làm khổ mình, khổ người. Thế là đủ lắm rồi, có còn mong muốn những điều gì hơn. Phải không con?
Cho nên, Thầy biết đủ thứ thần thông, nhưng Thầy không chấp nhận thần thông và thế giới siêu hình, luôn luôn lúc nào Thầy cũng muốn đem lại cho con người một nền đạo đức nhân bản - nhân quả sống không làm khổ mình, khổ người, đó là một sự lợi ích thiết thực, còn thần thông chỉ là một trò lừa đảo, làm khổ người. Chẳng hạn như ông thân của Thầy, nếu ông thân của Thầy vắng mặt, không có ở chùa thì các con nghĩ sao? Khi người trộm cắp măng này bị bùa chú bắt cứng mình thì họ sẽ khổ biết dường nào!
Trên cuộc đời này, con có thấy những người tu hành có thần thông, đem lại hạnh phúc gì cho con người chưa? Hay chỉ là những người có thần thông luôn luôn làm việc bất chánh, làm khổ đau người “tiền mất tật mang”.
Nếu Thầy không giải thích cho các con rõ, mà nhận mình có thần thông là Thầy đã phỉ báng Phật giáo, là Thầy đã hại Phật giáo. Vì Phật giáo không phải là những tôn giáo tu tập để có thần thông, dùng thần thông cám dỗ người theo đạo mình, mà Phật giáo là tôn giáo tu tập làm ích lợi cho mình, cho người.
Thầy không lấy thần thông cám dỗ các con theo Phật giáo, mà chỉ lấy đạo đức dạy các con đối xử với nhau, để không làm khổ mình, khổ người, đó là các con thoát khổ. Các con nên hiểu, có thần thông là không có đạo đức, có đạo đức là không thực hiện thần thông. Ai muốn tu theo Thầy để cầu sống một đời sống không làm khổ mình, khổ người, để tâm hồn được thanh thản an lạc và vô sự thì theo, bằng cầu thần thông thì đi tìm nơi khác mà tu, chứ ở đây Thầy chẳng có thần thông để dạy.
dm, lại trích dẫn nhảm
 
Mày biết ko, văn hóa gốc Việt Nam bất khuất lắm. " thà chết chứ ko chịu làm nô lệ " chẳng hạn. Ví dụ " thà đéo có vợ còn hơn là vơ bừa " " thà đéo có con còn hơn con lấy đứa abc...". Văn hóa ngấm vào máu của người dân rồi ko dễ thay đổi đâu
Bất ccc, sao bây giờ đầy 1 lũ me tây, me nhật, me hàn, me tàu ra đấy... Văn hóa xã hội nó luôn luôn thay đổi theo từng thời kỳ
 
Bất ccc, sao bây giờ đầy 1 lũ me tây, me nhật, me hàn, me tàu ra đấy... Văn hóa xã hội nó luôn luôn thay đổi theo từng thời kỳ
Khổ, toàn những con loser, mày cứ nhìn những con loser dần bị nhiễm nó đấy
 
Bất ccc, sao bây giờ đầy 1 lũ me tây, me nhật, me hàn, me tàu ra đấy... Văn hóa xã hội nó luôn luôn thay đổi theo từng thời kỳ
T xem qua video thằng Tây đó. Có 1 con tao biết, chồng bỏ. Nó làm tiếp viên quán Karaok ở cầu diễn. Nên suy ra đéo có gái ngoan, thằng này cũng ăn lại rau sâu thôi
 
Lão huynh @nguyenvanhai đệ nói cái này huynh đừng giận đệ.

Đồ nghề sửa đồng hồ rất rẻ, ai cũng có thể mua. Nhưng kiếm được tiền từ đồ nghề thì lại khác.
Đó chính là nghề sửa đồng hồ, cái nghề là cái kỹ năng, là của mình và không thể bị mất cắp hay nhìn thấy.
Bộ đồ nghề chỉ có giá trị khi được người có nghề sử dụng. Nhưng đồ nghề lại không phải là nghề mà nó chỉ giúp ích cho nghề.

Giống phật pháp huynh đang theo vậy, huynh phải tập trung vào bản thân. Tự ngộ của bản thân mới quan trọng, mới chính là nghề của huynh, còn kinh điển giáo lý thì như đồ nghề, nó chỉ giúp huynh trong quá trình ngộ đạo. Ta nên khéo phân biệt cái này.

Sao huynh k tập trung phát triển nghề của mình mà cứ bày đồ nghề ra làm gì cho chật chỗ vậy huynh ?
 
Lão huynh @nguyenvanhai đệ nói cái này huynh đừng giận đệ.

Đồ nghề sửa đồng hồ rất rẻ, ai cũng có thể mua. Nhưng kiếm được tiền từ đồ nghề thì lại khác.
Đó chính là nghề sửa đồng hồ, cái nghề là cái kỹ năng, là của mình và không thể bị mất cắp hay nhìn thấy.
Bộ đồ nghề chỉ có giá trị khi được người có nghề sử dụng. Nhưng đồ nghề lại không phải là nghề mà nó chỉ giúp ích cho nghề.

Giống phật pháp huynh đang theo vậy, huynh phải tập trung vào bản thân. Tự ngộ của bản thân mới quan trọng, mới chính là nghề của huynh, còn kinh điển giáo lý thì như đồ nghề, nó chỉ giúp huynh trong quá trình ngộ đạo. Ta nên khéo phân biệt cái này.

Sao huynh k tập trung phát triển nghề của mình mà cứ bày đồ nghề ra làm gì cho chật chỗ vậy huynh ?
Chắc chắn rồi đệ. Viết ra này là nói những gì trong lòng, sau rồi tự mình sẽ đi và thực hành.
 
Chắc chắn rồi đệ. Viết ra này là nói những gì trong lòng, sau rồi tự mình sẽ đi và thực hành.
Huynh nên cẩn thận, 80% thứ huynh viết không có trong lòng huynh.
Đừng đi vào bước xe đổ của chú titoe, sách nói chứ k phải người nói, nhưng chú ấy còn nói theo mình, theo trí nhớ.
Còn huynh là copy & paste. Và đó là lý do đệ nói huynh còn xa lắm.
 
Huynh nên cẩn thận, 80% thứ huynh viết không có trong lòng huynh.
Đừng đi vào bước xe đổ của chú titoe, sách nói chứ k phải người nói, nhưng chú ấy còn nói theo mình, theo trí nhớ.
Còn huynh là copy & paste. Và đó là lý do đệ nói huynh còn xa lắm.
Theo như tiếu ngạo giang hồ của cụ kim thì trình độ kiếm thuật ngộ đạo của chú ấy ở mức nhạc bất quần không biến đổi nhiều , từ từ sẽ đến múc tử vy nhuyễn kiếm hoa chiêu hoa mỹ ,rồi trọng kiếm thô sơ không còn hoa chiêu hoa mỹ nữa tính thực tế cao rồi đến thảo mộc trúc thanh cũng có thể làm kiếm từ từ đến cảnh giới vô kiếm trong lòng không còn vướng bấn tùy tâm mà xử . Như thập mục ngưu đồ chỉ còn vô minh không còn trích dẫn không còn hoa chiêu . Mừng thay mừng thay
 
Theo như tiếu ngạo giang hồ của cụ kim thì trình độ kiếm thuật ngộ đạo của chú ấy ở mức nhạc bất quần không biến đổi nhiều , từ từ sẽ đến múc tử vy nhuyễn kiếm hoa chiêu hoa mỹ ,rồi trọng kiếm thô sơ không còn hoa chiêu hoa mỹ nữa tính thực tế cao rồi đến thảo mộc trúc thanh cũng có thể làm kiếm từ từ đến cảnh giới vô kiếm trong lòng không còn vướng bấn tùy tâm mà xử . Như thập mục ngưu đồ chỉ còn vô minh không còn trích dẫn không còn hoa chiêu . Mừng thay mừng thay
Huynh dạo này lượm được bí kíp hay ăn được linh đơn kỳ quả ak.
Hay là tác dụng của việc nghỉ đá phò vậy. Ngưỡng mộ huynh quá. :vozvn (7)::vozvn (7)::vozvn (7):
 
Huynh dạo này lượm được bí kíp hay ăn được linh đơn kỳ quả ak.
Hay là tác dụng của việc nghỉ đá phò vậy. Ngưỡng mộ huynh quá. :vozvn (7)::vozvn (7)::vozvn (7):
Huynh mấy tháng trước bị thằng bên box phim sex gạt card 50k mà nó đến giờ chưa cập nhật phim mới đâm ra ngộ đạo hix
 
Huynh nên cẩn thận, 80% thứ huynh viết không có trong lòng huynh.
Đừng đi vào bước xe đổ của chú titoe, sách nói chứ k phải người nói, nhưng chú ấy còn nói theo mình, theo trí nhớ.
Còn huynh là copy & paste. Và đó là lý do đệ nói huynh còn xa lắm.
Những gì huynh viết và trích dẫn là những chất chứa trong lòng
Có những cái làm được, có những cái không làm được
 
Nếu Không tà dâm"; chung thủy, yêu thương thật lòng 1 người.
Thì sau này có thể giải thoát, giác ngộ,chấm dứt luân hồi sinh tử được không? Phải làm như thế nào, mày có biết không?
 
Nếu Không tà dâm"; chung thủy, yêu thương thật lòng 1 người.
Thì sau này có thể giải thoát, giác ngộ,chấm dứt luân hồi sinh tử được không? Phải làm như thế nào, mày có biết không?
Mày biết mấu chốt của tu hành là gì không? Là loại bỏ càng nhiều dục vọng càng tốt. Khi mày chung thuỷ rõ ràng mày rất tập trung và loại kha khá dục vọng. Bỏ hết dục vọng là chấm dứt luân hồi
 
Mày biết mấu chốt của tu hành là gì không? Là loại bỏ càng nhiều dục vọng càng tốt. Khi mày chung thuỷ rõ ràng mày rất tập trung và loại kha khá dục vọng. Bỏ hết dục vọng là chấm dứt luân hồi
Sư huynh. Đã tu hành giác ngộ sao lại còn mong cái chấm dứt luân hồi. Nếu giác ngộ thì k còn dục vọng, nếu còn dục vọng nghĩa là vẫn còn mong chấm dứt luân hồi, giải thoát.
Sư huynh nên cẩn thận, ngay cả cảm giác muốn tu tập cũng là dục vọng.
 
Mày biết mấu chốt của tu hành là gì không? Là loại bỏ càng nhiều dục vọng càng tốt. Khi mày chung thuỷ rõ ràng mày rất tập trung và loại kha khá dục vọng. Bỏ hết dục vọng là chấm dứt luân hồi

Theo mày loại bỏ hết dục vọng có giúp con người ta giàu có hơn mức bình thường được không ?
 
Theo mày loại bỏ hết dục vọng có giúp con người ta giàu có hơn mức bình thường được không ?
Mày xem Hồ Chí Minh thì rõ. Giữ lại 1 dục vọng có ý nghĩa
 
Top