• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Lý thuyết về tri thức

Nhân sự kiện tml @nguyenvanhai làm luận văn tốt nghiệp chùa bề đề mà tao đc mời làm phản biện, trong quá trình tml nộp bài, tao thấy kiến thức của nó ba lôm côm, cóp nhặt lung tung, toàn những tin tưởng vớ vỉn, chẳng có cơ sở ccc gì cả, tao @titoe đẹp chai và hào hoa và đàng điếm quyết định viết 1 bài lý thuyết tri thức để cho các tml có cơ sở khi nghiên cứu những thứ Lồn buồi dái, tránh sai lầm nhìn buồi tưởng lồn, nhìn lồn hóa cặc.
Đầu tiên tri thức là 1 sản phẩm của sự hoài nghi. Khi chúng ta nghi ngờ, đặt câu hỏi chúng ta ta thực sự biết về điều gì không nó dẫn chúng ta đến một khảo sát điều tra đối với sự hiểu biết về điều đó trong một hy vọng có thể có đc kiến thức đáng tin cậy. Định nghĩa kiểu này hơi khác so với định nghĩa thông thường về tri thức: " thông tin, sự hiểu biết về đối tượng ta thu được thông qua giáo dục hoặc trải nghiệm thực hành" ; chẳng sao cả, vì để định nghĩa những khái niệm căn bản như tri thức (kiến thức) là vô cùng khó khăn và đéo có cái nào là đúng tuyệt đối. Vậy hãy hiểu đơn giản kiến thức là những tin tưởng đc xác thực trong não thức của mày về đối tượng.
Kiến thức này do là những tin tưởng nên nó liệu thực sự đúng hay không? Hãy xét 1 ví dụ, tao đang cần ký 1 văn bản, mọi khi tao vẫn để 1 cái bút trong ngăn bàn và tao tin tưởng rằng nó vẫn ở đó. Như vậy tao có 1 kiến thức về việc cái bút ở trong ngăn bàn. Nhưng khi mở ngăn bàn ra có 2 khả năng: 1, cái bút ở đó và 2, cái bút đéo còn đó. Như vậy kiến thức của tao về việc cái bút ở trong ngăn bàn là hoặc đúng hoặc sai, nó đéo là sự thực. Loại kiến thức này có được từ ý thức thông thường, đéo qua thẩm định đúng sai nhưng lại rất hay đc chúng ta đem ra để giải quyết các vấn đề trong đời sống. Và rất ít tml nào đó nói tao tin tao biết, thay vào đó chúng nói tao biết chắc rằng, điều đó gây nên rất nhiều những sai lầm tai hại trong đời sống.
Để làm sáng tỏ, hãy lấy 1 thí dụ khác. Trong cơ quan mày có 100 người xảy ra 1 vụ mất trộm, tại thời điểm mất trộm 99 người đi ra ngoài ăn trưa, chỉ còn 1 người ở văn phòng. Bằng chứng thống kê cho thấy đến 99% người kia là kẻ ăn cắp, ngoài ra ko còn 1 bằng chứng buộc tội nào khác như dấu vân tay, camera, tang vật...Nhưng tụi bay không thể dùng cái thống kê 99% đó để kết tội ăn cắp cho kẻ đó trước pháp luật. Cũng 1 vụ ăn cắp khác ở cửa hàng, tuy nhiên vụ này có nhân chứng nhìn thấy 1 đối tượng ăn trộm chạy ra khỏi đó. Khi các đối tượng tình nghi bị bắt đến nhận diện, nhân chứng xác nhận đối tượng phạm tội và xong, đối tượng nhận diện bị kết án. Tuy nhiên, hãy xem xét mức độ "đáng tin" của nhân chứng đến đâu đủ để quan tòa kết án, thông thường chỉ cần đến 90% những thông tin của nhân chứng đc xác nhận là đúng quan tòa đã xác thực 1 bản án (10% sai sót có thể đến do nhân chứng nhìn quá nhanh, cảm xúc lúc đó anh ta hơi rối loạn,, các đối tượng tình nghi tương đối giống nhau, anh ta nói dối vì 1 động cơ nào đó...) .Nhưng ở đây có 1 điểm quan trọng, khi kiến thức được nói ra từ 1 người, và người này tương đối đáng tin (90%) mày sẽ có xu hướng tin tưởng luôn đó là 1 kiến thức chính xác thay cho việc tin vào bằng chứng thống kê 99% kia nhưng đéo có ai tin tưởng cùng. Những tin tưởng kiểu này gây nên rất nhiều những sai lầm trong đời sống và góp phần tạo lên cả những hệ thống dối trá khủng khiếp mà không dễ để sửa chữa (đa cấp, phát xít, ********...)
Thôi, mai viết tiếp nếu còn hứng. Tml @nguyenvanhai vào đọc gấp. Tao thấy mày toàn tin tưởng vào tml củ Lồn, ất ơ mà đéo có nghi ngờ dẫn đến nhiều kiến thức, lý giải sai lầm. Khi nào rảnh háng tao viết về tiếp các loại dữ liệu và các phương pháp thu thập dữ liệu để nó thành kiến thức, hehe..
 
Chú nên phân biệt bài văn khó hiểu và nội dung văn khó hiểu. Cái tui nói là bài văn khó hiểu vì sai cả kết cấu lập luận, còn cái chú nói là nội dung khó hiểu, khó hiểu do phải đủ trình để hiểu.

Chú nên phân biệt rõ chứ đừng lập lờ rồi nghĩ mình viết khó hiểu là do thằng đọc ngu. Tui vẫn hiểu cái bài chú nói nhưng khó hiểu do cách trình bày k mạch lạch và k có bố cục cũng như kết luận.
Đoạn đầu viết chỉ để chửi tml @nguyenvanhai thôi, viết nhanh, ko đọc lại nên nó lộn xộn. Chủ yếu là ở mấy cái ví dụ. Sau có sửa lại khi thằng còn lắm gian truân thắc mắc nhưng chỉ sửa ở còm, kệ mẹ ở bài viết, hehe. Đợi khi nào rặn đc nốt mấy cái kia rồi tổng hợp thành bài mạch lạc. Đây vẫn là viết chơi chơi cho ae bành loạn, tập dần để chỉn chu viết đường lối kach mệnh :)
 
Đã
Mà chú làm đéo gì onl liên tục vậy, tui có việc phải đi làm lúc onl lúc nghỉ chú onl 20/24 đúng như lão huynh vừa ra đi nói mẹ rồi.
Đã bảo mấy tháng nay tao toàn đi chuyển giao, giám sát chạy nghiệm thu nên nhàn vkl. Tầm 1 tháng nữa khi phải thiết kế, sản xuất mới bận.
 
Mày đang đá xoáy tao đấy à tml?
Thôi lại mang cái thời xưa ra kể lể tự hào cho chúng mày nghe chơi vậy. Giờ tao đéo có cái gì tự hào nên phải kể chuyện ngày xưa. Đừng chửi tao, tội nghiệp :(

Nói thật là cái thời tao, văn hóa phẩm nó nghèo nàn vkl ra, kể cả văn hóa phẩm đồi trụy còn đéo có mà đọc. Tuổi thơ chăn trâu cắt cỏ rảnh háng nên vớ được cái đéo gì là đọc cái ấy. Đọc cho thuộc chứ đéo phải là chỉ đọc cho xong rồi vứt xó đâu mày ạ. Tao có ấn tượng nhất là cái quyển ca dao tục ngữ việt nam, dầy như bìa đậu, trong giá sách của bà giáo hàng xóm. Cả tập 1 tập 2, ngày bé tao thuộc ko sót 1 chữ. Giờ nghĩ lại tao nể tao quá :(
Lại nhắc tủ sách nhà bà giáo hàng xóm. Đông tây kim cổ nhiều loại lắm: sách giáo viên, truyện cổ tích vn, cổ tích nước ngoài, tiểu thuyết, cả sách bói toán xem chỉ tay nốt ruồi tao chơi hết. Bả sợ tao luôn.

Đớp hết kho sách của bà hàng xóm thì đến kệ sách của ông bạn bố tao là bộ đội: lý luận chính trị, sinh hoạt đảng viên, cả quyển sách thuốc nam của bọn bộ đội trị hắc lào ghẻ lở phong hàn đau đầu đau bụng trĩ nội trĩ ngoại tao cũng thuộc hết. Xong đến đống báo nhân dân của ông bác làm chủ tịch xã. Ngoài ra tao gần như thuộc hết tất cả đám sách giáo khoa của chính lớp tao đang học, thỉnh thoảng mượn thêm cả của bọn lớp trên những môn có thể hiểu được như các môn xã hội, lịch sử, sinh học tao nhai tuốt.
Cũng vì thế mà hồi bé tao giỏi vl, là tấm gương sáng của cả cái làng tao ở, cả cái trường tao học.

Đéo biết may hay là ko may. Hết lớp 9 bố tao bán trâu. Thế là thay vì đọc sách thì chuyển sang điện tử, bi-a, đánh nhau, tán gái, xem phim xếch. Có đọc cái gì có chữ thì cũng là Kim Dung, Cổ Long, văn hóa phẩm đồi trụy. Rồi dần dần hình thành tính cách đầu đường xó chợ lưu manh vặt như tao bây giờ.
@Dung Dị Tiểu Ca vào đây xem tao có giống mày ko?

Ai da, nghĩ lại thật là đau lòng :(
Thì ra huynh có căn cơ ghê gớm vậy. Đệ k giống huynh lắm, đệ khi nhỏ đọc báo, đọc truyện là nhiều, đệ k nhớ rõ lớp mấy nhưng từ nhỏ đệ đã đọc truyện chữ. Bộ đầu tiên là "Phong kiếm xuân thu".

Sau này lên cấp 3 đệ mới đọc sách, nhưng đệ may mắn là k bị ngộ độc, đọc vài chương là cái nào không hợp là đào thải chứ k cố.
 
Tri thức cục phân đối với tao là mấy cái triết lý ngôn lù của mấy con hay share trên mạng đó , thấy mắc mệt luôn. Bữa cua con rau nó hẹn gặp mà tao từ chối hoài nó nt" nếu anh muốn anh sẽ làm , nếu a không muốn a tìm lý do " . Dis mẹ m bố đi công tác nếu muốn địt thì cũng đợi bố về chứ đòi địt liền thì làm sao được . Bọn gái hãm lou tụi bây thấy không ? Ngôn lù đó , cục phân vl .
 
Thì ra huynh có căn cơ ghê gớm vậy. Đệ k giống huynh lắm, đệ khi nhỏ đọc báo, đọc truyện là nhiều, đệ k nhớ rõ lớp mấy nhưng từ nhỏ đệ đã đọc truyện chữ. Bộ đầu tiên là "Phong kiếm xuân thu".

Sau này lên cấp 3 đệ mới đọc sách, nhưng đệ may mắn là k bị ngộ độc, đọc vài chương là cái nào không hợp là đào thải chứ k cố.
Nhiều khi đọc sớm chưa hẳn tốt , mỗi giai đoạn khác đọc sẽ cảm nhận khác . Nếu xưa không trốn nợ mà đọc đạo đức kinh , đang nghiên cứu bóng banh mà thằng nào đưa đọc " người vươn lên cao nước chảy xuống thấp " thì chắc nằm kèo dưới không chứ biết gì đâu .
Nên nhiều khi nói 50 tuổi đọc dịch vẫn không trễ , tại lúc đó có trải nghiệm nhất định về cuộc sống rồi .Sớm muôn tùy duyên nữa .
 
Nhiều khi đọc sớm chưa hẳn tốt , mỗi giai đoạn khác đọc sẽ cảm nhận khác . Nếu xưa không trốn nợ mà đọc đạo đức kinh , đang nghiên cứu bóng banh mà thằng nào đưa đọc " người vươn lên cao nước chảy xuống thấp " thì chắc nằm kèo dưới không chứ biết gì đâu .
Nên nhiều khi nói 50 tuổi đọc dịch vẫn không trễ , tại lúc đó có trải nghiệm nhất định về cuộc sống rồi .
Thì đệ có nói đệ đọc chỉ vì thích đọc chữ mà, truyện tranh truyện chữ thôi, cấp 3 đệ mới đọc sách.
Hiện tại đệ đọc ít lắm, rất ít.
 
Đối với bản thân thì cũng không đến nỗi "trí thức cục phân" vì nó quá mạt sát, nhưng không thích những người luôn luôn mở miệng là nước ngoài nó hay thế này thế kia trong khi ít hiểu biết về dân tộc nước đó. Điển hình dạo này hay có phong trào Nhật Bản, Do Thái, Phần Lan ......... đành rằng là họ hay nhưng mà muốn học theo 100% không để ý đến văn hóa địa phương là sai lầm. Đó là chưa kể những mặt tối của nước đó mà chỉ dân định cư lâu năm mới hiểu được.
Có một người quen tốt nghiệp tiến sĩ ở Nhật bảo: "Đi (học) đâu thì đi, đừng đi Nhật ........"
 
AE với 1 logic quá cao dễ tẩu hỏa nhập ma, đi vào lý thuyết mà thiếu thực hành. Hồi em còn học đại học, còn nhớ có 2 ông thầy dạy marketing. Một ông có bằng tiến sĩ; lý thuyết cao siêu nhưng tiết của ông này sinh viên nghỉ hết, điểm danh đủ rồi out. Còn 1 ông là doanh nhân, chủ dự án hoa viên nghĩa trang và 1 số dự án bất động sản khác; ông này dạy kiến thức bằng kinh nghiệm của ông ấy; giờ ông ấy giảng đông khủng khiếp. Chú @titoe xem thường thức chính là xu thế của xã hội
 
AE với 1 logic quá cao dễ tẩu hỏa nhập ma, đi vào lý thuyết mà thiếu thực hành. Hồi em còn học đại học, còn nhớ có 2 ông thầy dạy marketing. Một ông có bằng tiến sĩ; lý thuyết cao siêu nhưng tiết của ông này sinh viên nghỉ hết, điểm danh đủ rồi out. Còn 1 ông là doanh nhân, chủ dự án hoa viên nghĩa trang và 1 số dự án bất động sản khác; ông này dạy kiến thức bằng kinh nghiệm của ông ấy; giờ ông ấy giảng đông khủng khiếp. Chú @titoe xem thường thức chính là xu thế của xã hội
2 cái này nó bổ trợ và giúp nhau nâng tầm lên, thiếu cái nào cũng k ổn. Chúng nó k bài trừ nhau huynh ak.
Thử ông có bằng tiến sĩ mà còn làm chủ đầu tư xem, 2 ông kia sẽ xách dép nhưng lúc đó thì ổng không còn thời gian mà đi giảng.
 
AE với 1 logic quá cao dễ tẩu hỏa nhập ma, đi vào lý thuyết mà thiếu thực hành. Hồi em còn học đại học, còn nhớ có 2 ông thầy dạy marketing. Một ông có bằng tiến sĩ; lý thuyết cao siêu nhưng tiết của ông này sinh viên nghỉ hết, điểm danh đủ rồi out. Còn 1 ông là doanh nhân, chủ dự án hoa viên nghĩa trang và 1 số dự án bất động sản khác; ông này dạy kiến thức bằng kinh nghiệm của ông ấy; giờ ông ấy giảng đông khủng khiếp. Chú @titoe xem thường thức chính là xu thế của xã hội
Thì đúng mà kiến thức chú ấy đa số là kiến thức chết , nghe thì cao siêu hoa mỹ nhưng chỉ lòe thiên hạ thôi . Thằng nào yếu bóng vía thì sẽ bị lòe bởi mác , ăng lê ....... Hiện sinh , duy vật , duy tâm nhưng áp dụng chả để làm gì . Đa mà không tinh , tinh mà chưa sâu , sâu mà chưa hành , hành mà không khéo .
 
Thì đúng mà kiến thức chú ấy đa số là kiến thức chết , nghe thì cao siêu hoa mỹ nhưng chỉ lòe thiên hạ thôi . Thằng nào yếu bóng vía thì sẽ bị lòe bởi mác , ăng lê ....... Hiện sinh , duy vật , duy tâm nhưng áp dụng chả để làm gì . Đa mà không tinh , tinh mà chưa sâu , sâu mà chưa hành , hành mà không khéo .
Nói thật đọc @titoe có lập luận lòng vòng; kiến giải chữ nghĩa. Có thể đầu óc t ko khôn như anh em. Nhưng nếu mà nó đưa ra 1 kiến thức dễ hiểu hơn. Đưa ví dụ dễ hiểu, đưa bằng kinh nnghiệm của nó càng dễ cảm nhận thì nội dung nó chuyền tải sẽ ok hơn
 
Thì đệ có nói đệ đọc chỉ vì thích đọc chữ mà, truyện tranh truyện chữ thôi, cấp 3 đệ mới đọc sách.
Hiện tại đệ đọc ít lắm, rất ít.
Vô cùng khó để chuyền tải được hết kinh nghiệm và câu chuyện của mình 1 cách vừa bác học, vừa đời sống chạm vào tim độc giả.
 
Các nhà triết thường nói khó hiểu, có thể do họ hiểu chưa tới nên k diễn giải được hoặc họ cố tình làm vậy để nâng cao vị thế của mình. Đại loại như ng như tao bọn phàm phu sao hiểu được.

Nhưng các người vĩ đại họ đều nói dễ hiểu, không những vậy những cái vd của họ còn dễ hiểu hơn. Điển hình là Thích ca, Trang Tử, Khổng Tử,... cái hiểu của họ quá rõ ràng nên họ trình bày cũng đơn giản mà đúng trọng tâm.

Nói khó hiểu có thể do ng nghe hoặc do ng nói, đệ nghĩ ở trường hợp chú titoe là do ng nói chứ k hẳn do người nghe.
 
2 cái này nó bổ trợ và giúp nhau nâng tầm lên, thiếu cái nào cũng k ổn. Chúng nó k bài trừ nhau huynh ak.
Thử ông có bằng tiến sĩ mà còn làm chủ đầu tư xem, 2 ông kia sẽ xách dép nhưng lúc đó thì ổng không còn thời gian mà đi giảng.
Huynh xem mấy nghệ sĩ ấy, để họ tự nhiên họ Growth rất nhanh và giữ được chất; nhưng khi có giám khảo uốn nắn, gò vào khuôn khổ thì họ nhạt ngay trong mắt người xem. Khi cần bằng dc 2 yếu tố này sẽ thành nghệ sĩ có thương hiệu
 
Nói thật đọc @titoe có lập luận lòng vòng; kiến giải chữ nghĩa. Có thể đầu óc t ko khôn như anh em. Nhưng nếu mà nó đưa ra 1 kiến thức dễ hiểu hơn. Đưa ví dụ dễ hiểu, đưa bằng kinh nnghiệm của nó càng dễ cảm nhận thì nội dung nó chuyền tải sẽ ok hơn
Chuyện kể ngày xưa có 1 giáo sư đi thuyết trình , hôm đó bác ấy bị bệnh không thể nói được nên anh tài xế xung phong lên nói . Đi chung với giáo sư hơn chục năm , những bài diễn thuyết của bác ấy anh ta cũng thuộc như cháo nên không làm khó được nhưng tiếc là phần đặt câu hỏi anh ta lại trả lời vòng vo và trả lời theo bản thân nên kết quả không đi được đến đâu . Anh ta học thuộc được giáo án , các bài thuyết trình không sai 1 câu , nhưng không học được trải nghiệm , kiến thức tích lũy để tạo ra bài thuyết trình đó nên chỉ có thể hiểu ngọn chứ không hiểu gốc . Đương nhiên chú titoe hơn hẳn anh tài xế vì chú ấy tri thức , cấp tiến nhưng là bác giáo sư thì chưa được .Nhiều thằng chưa từng cờ bạc cứ bảo có mẹ gì đâu mà nghiện nhưng thằng trốn nợ như tao mới hiểu , bây giờ nghe thì chỉ mĩm cười tự nói " uhm có mẹ gì đâu mà nghiện , thật cái tình "
 
Chuyện kể ngày xưa có 1 giáo sư đi thuyết trình , hôm đó bác ấy bị bệnh không thể nói được nên anh tài xế xung phong lên nói . Đi chung với giáo sư hơn chục năm , những bài diễn thuyết của bác ấy anh ta cũng thuộc như cháo nên không làm khó được nhưng tiếc là phần đặt câu hỏi anh ta lại trả lời vòng vo và trả lời theo bản thân nên kết quả không đi được đến đâu . Anh ta học thuộc được giáo án , các bài thuyết trình không sai 1 câu , nhưng không học được trải nghiệm , kiến thức tích lũy để tạo ra bài thuyết trình đó nên chỉ có thể hiểu ngọc chứ không hiểu gốc . Nhiều thằng chưa từng cờ bạc cứ bảo có mẹ gì đâu mà nghiện nhưng thằng trốn nợ như tao mới hiểu , bây giờ nghe thì chỉ mĩm cười tự nói " uhm có mẹ gì đâu mà nghiện , thật cái tình "
Vụ cờ bạc đệ hình như có nói, k chơi đã quý, đã chơi đã bỏ còn quý hơn.
Vì hiện tại, thằng đã chơi thì đã cắt nghiện rồi, còn thằng k chơi chỉ là chưa nghiện thôi.

Theo quan điểm đệ, thằng chưa chơi nguy cơ cao lắm, đúng lúc đúng thời điểm mà nghiện thì đôi khi hơn cả thằng nghiện vì chưa có kinh nghiệm.
 
Nói thật đọc @titoe có lập luận lòng vòng; kiến giải chữ nghĩa. Có thể đầu óc t ko khôn như anh em. Nhưng nếu mà nó đưa ra 1 kiến thức dễ hiểu hơn. Đưa ví dụ dễ hiểu, đưa bằng kinh nnghiệm của nó càng dễ cảm nhận thì nội dung nó chuyền tải sẽ ok hơn
Khổ thân mày. Tao thấy thằng trụ trì mưu cao vl. Cho thằng @titoe nó phản biện mày đúng là trò hề. Cả mày cả nó 2 thằng lúc tỉnh lúc mê, sau cái luận văn này dắt nhau đi vòng vòng rồi xuống địa ngục lúc nào cũng đéo biết ấy chứ ở đấy mà tốt nghiệp. Hay mày lên chùa xin lại khẩu quyết, hoặc xin lại đề tài, đổi người hướng dẫn, đổi người phản biện xem thế nào. Nếu cần chạy chọt cúng dường 1 tý thì cũng nên cố. Tốt nghiệp nhanh còn đi làm việc khác :haha:
 
Huynh xem mấy nghệ sĩ ấy, để họ tự nhiên họ Growth rất nhanh và giữ được chất; nhưng khi có giám khảo uốn nắn, gò vào khuôn khổ thì họ nhạt ngay trong mắt người xem. Khi cần bằng dc 2 yếu tố này sẽ thành nghệ sĩ có thương hiệu
Hay huynh bỏ luận văn đi. Làm thằng quét lá pha trà ở chùa với đệ cho vui. Ham hố chi mấy cái bằng.
Cử nhân thạc sĩ tiến sĩ
Rồi lão lại ra thêm bằng giác ngộ thì có mà chết.
Ở với đệ làm xong ăn ngủ, ai giác ngộ mặc ai chắc gì đã bằng ta. Tương lai thì ai biết được
 
Tụi bay ko quen nên thấy nó khó hiểu thôi. Tao cũng ít khi viết những bài kiểu như tiểu luận để đánh đấm. Hiện tại mới chỉ viết ở dạng trích dẫn là chủ đạo khi đi cãi lộn, vẫn còn phải luyện tập thêm nữa, nhưng mà ko có xiền, ko có thời gian nghiên cứu, ko có gái cổ vũ. Như anh marx đó, có bạn tài trợ có vk ủng hộ đẻ con chăm sóc, có kho tài liệu khổng lồ là thư viện đế cuốc Anh nên mới viết đc đống đồ sộ đó. Đến ngày nay vẫn còn biết bao trí thức nghiên cứu, ní nuận, ứng dụng marxism.
Tụi bay cần phải biết, xã hội càng hiện đại thì phân hóa chuyên môn ngày càng cao, có những người chỉ thuần túy lý thuyết như anh sờ tanh, ngô bảo châu...và những người thuần túy thí nghiệm thực hành, triển khai. Và để họ hợp tác thì đòi hỏi đầu tư bài bản, kinh phí rất lớn.
Hiện tại ở vn thì éo có bọn nào đc như vậy cả, giàu như vượng vẫn còn đang đi mua công nghệ, to như anh nhà nước vẫn đi sao chép ko lên thân mô hình của thiên triều tq. Thứ nữa, muốn kiểm nghiệm những kết quả của lý thuyết thuần túy thì cần rất nhiều thời gian nha các tml, ko phải 1,2 mà hàng chục, hàng trăm, hàng mấy trăm năm. Những kết quả tiên liệu có thể sai nhưng người ta sẽ ko ngừng cải biên, sửa đổi cho phù hạp với thực tế. Tự do bình đẳng bác ái, thật dễ viết và nói ra nhưng xung quanh 3 cái từ đó có cả trăm học thuyết, nhiều mô hình nhà nước giương cao 3 từ đó lên và vẫn đi kiến tạo để đc giá trị của nó.
Đừng ảo vọng dễ nuốt, ăn nhanh như . Hệ quả của mấy thứ ăn nhanh nó thế nào thì nhìn tụi thanh niên vn hiện nay thì rõ, như lũ ngáo, chạy theo tiền, vật chất, cảm xúc khoái lạc, những giá trị hời hợt, tầm phào, độc hại...
Hãy cứ xác cmnđ khi đã dấn thân sẽ có xung xướng, ko có thoải mái, ko có tự do, ko có tự tại... Vì cuộc đời là khó nhọc, vượt qua những khó nhọc đó mới thấy đc thái lai, ấy là khi nấm mộ xanh đang đợi ta :)).
 
Tụi bay ko quen nên thấy nó khó hiểu thôi. Tao cũng ít khi viết những bài kiểu như tiểu luận để đánh đấm. Hiện tại mới chỉ viết ở dạng trích dẫn là chủ đạo khi đi cãi lộn, vẫn còn phải luyện tập thêm nữa, nhưng mà ko có xiền, ko có thời gian nghiên cứu, ko có gái cổ vũ. Như anh marx đó, có bạn tài trợ có vk ủng hộ đẻ con chăm sóc, có kho tài liệu khổng lồ là thư viện đế cuốc Anh nên mới viết đc đống đồ sộ đó. Đến ngày nay vẫn còn biết bao trí thức nghiên cứu, ní nuận, ứng dụng marxism.
Tụi bay cần phải biết, xã hội càng hiện đại thì phân hóa chuyên môn ngày càng cao, có những người chỉ thuần túy lý thuyết như anh sờ tanh, ngô bảo châu...và những người thuần túy thí nghiệm thực hành, triển khai. Và để họ hợp tác thì đòi hỏi đầu tư bài bản, kinh phí rất lớn.
Hiện tại ở vn thì éo có bọn nào đc như vậy cả, giàu như vượng vẫn còn đang đi mua công nghệ, to như anh nhà nước vẫn đi sao chép ko lên thân mô hình của thiên triều tq. Thứ nữa, muốn kiểm nghiệm những kết quả của lý thuyết thuần túy thì cần rất nhiều thời gian nha các tml, ko phải 1,2 mà hàng chục, hàng trăm, hàng mấy trăm năm. Những kết quả tiên liệu có thể sai nhưng người ta sẽ ko ngừng cải biên, sửa đổi cho phù hạp với thực tế. Tự do bình đẳng bác ái, thật dễ viết và nói ra nhưng xung quanh 3 cái từ đó có cả trăm học thuyết, nhiều mô hình nhà nước giương cao 3 từ đó lên và vẫn đi kiến tạo để đc giá trị của nó.
Đừng ảo vọng dễ nuốt, ăn nhanh như . Hệ quả của mấy thứ ăn nhanh nó thế nào thì nhìn tụi thanh niên vn hiện nay thì rõ, như lũ ngáo, chạy theo tiền, vật chất, cảm xúc khoái lạc, những giá trị hời hợt, tầm phào, độc hại...
Hãy cứ xác cmnđ khi đã dấn thân sẽ có xung xướng, ko có thoải mái, ko có tự do, ko có tự tại... Vì cuộc đời là khó nhọc, vượt qua những khó nhọc đó mới thấy đc thái lai, ấy là khi nấm mộ xanh đang đợi ta :)).
Tính ra thằng mác có con vợ ngon và thằng bạn tốt m nhở hahahaha
 
Tụi bay ko quen nên thấy nó khó hiểu thôi. Tao cũng ít khi viết những bài kiểu như tiểu luận để đánh đấm. Hiện tại mới chỉ viết ở dạng trích dẫn là chủ đạo khi đi cãi lộn, vẫn còn phải luyện tập thêm nữa, nhưng mà ko có xiền, ko có thời gian nghiên cứu, ko có gái cổ vũ. Như anh marx đó, có bạn tài trợ có vk ủng hộ đẻ con chăm sóc, có kho tài liệu khổng lồ là thư viện đế cuốc Anh nên mới viết đc đống đồ sộ đó. Đến ngày nay vẫn còn biết bao trí thức nghiên cứu, ní nuận, ứng dụng marxism.
Tụi bay cần phải biết, xã hội càng hiện đại thì phân hóa chuyên môn ngày càng cao, có những người chỉ thuần túy lý thuyết như anh sờ tanh, ngô bảo châu...và những người thuần túy thí nghiệm thực hành, triển khai. Và để họ hợp tác thì đòi hỏi đầu tư bài bản, kinh phí rất lớn.
Hiện tại ở vn thì éo có bọn nào đc như vậy cả, giàu như vượng vẫn còn đang đi mua công nghệ, to như anh nhà nước vẫn đi sao chép ko lên thân mô hình của thiên triều tq. Thứ nữa, muốn kiểm nghiệm những kết quả của lý thuyết thuần túy thì cần rất nhiều thời gian nha các tml, ko phải 1,2 mà hàng chục, hàng trăm, hàng mấy trăm năm. Những kết quả tiên liệu có thể sai nhưng người ta sẽ ko ngừng cải biên, sửa đổi cho phù hạp với thực tế. Tự do bình đẳng bác ái, thật dễ viết và nói ra nhưng xung quanh 3 cái từ đó có cả trăm học thuyết, nhiều mô hình nhà nước giương cao 3 từ đó lên và vẫn đi kiến tạo để đc giá trị của nó.
Đừng ảo vọng dễ nuốt, ăn nhanh như . Hệ quả của mấy thứ ăn nhanh nó thế nào thì nhìn tụi thanh niên vn hiện nay thì rõ, như lũ ngáo, chạy theo tiền, vật chất, cảm xúc khoái lạc, những giá trị hời hợt, tầm phào, độc hại...
Hãy cứ xác cmnđ khi đã dấn thân sẽ có xung xướng, ko có thoải mái, ko có tự do, ko có tự tại... Vì cuộc đời là khó nhọc, vượt qua những khó nhọc đó mới thấy đc thái lai, ấy là khi nấm mộ xanh đang đợi ta :)).
Trung Quốc giàu thế còn phải đi ăn cắp công nghệ chứ nói gì anh Vượng? Không biết lý do nào đã khiến TQ muốn đi nhanh đến như vậy.
 
Top