• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Lý thuyết về tri thức

Nhân sự kiện tml @nguyenvanhai làm luận văn tốt nghiệp chùa bề đề mà tao đc mời làm phản biện, trong quá trình tml nộp bài, tao thấy kiến thức của nó ba lôm côm, cóp nhặt lung tung, toàn những tin tưởng vớ vỉn, chẳng có cơ sở ccc gì cả, tao @titoe đẹp chai và hào hoa và đàng điếm quyết định viết 1 bài lý thuyết tri thức để cho các tml có cơ sở khi nghiên cứu những thứ Lồn buồi dái, tránh sai lầm nhìn buồi tưởng lồn, nhìn lồn hóa cặc.
Đầu tiên tri thức là 1 sản phẩm của sự hoài nghi. Khi chúng ta nghi ngờ, đặt câu hỏi chúng ta ta thực sự biết về điều gì không nó dẫn chúng ta đến một khảo sát điều tra đối với sự hiểu biết về điều đó trong một hy vọng có thể có đc kiến thức đáng tin cậy. Định nghĩa kiểu này hơi khác so với định nghĩa thông thường về tri thức: " thông tin, sự hiểu biết về đối tượng ta thu được thông qua giáo dục hoặc trải nghiệm thực hành" ; chẳng sao cả, vì để định nghĩa những khái niệm căn bản như tri thức (kiến thức) là vô cùng khó khăn và đéo có cái nào là đúng tuyệt đối. Vậy hãy hiểu đơn giản kiến thức là những tin tưởng đc xác thực trong não thức của mày về đối tượng.
Kiến thức này do là những tin tưởng nên nó liệu thực sự đúng hay không? Hãy xét 1 ví dụ, tao đang cần ký 1 văn bản, mọi khi tao vẫn để 1 cái bút trong ngăn bàn và tao tin tưởng rằng nó vẫn ở đó. Như vậy tao có 1 kiến thức về việc cái bút ở trong ngăn bàn. Nhưng khi mở ngăn bàn ra có 2 khả năng: 1, cái bút ở đó và 2, cái bút đéo còn đó. Như vậy kiến thức của tao về việc cái bút ở trong ngăn bàn là hoặc đúng hoặc sai, nó đéo là sự thực. Loại kiến thức này có được từ ý thức thông thường, đéo qua thẩm định đúng sai nhưng lại rất hay đc chúng ta đem ra để giải quyết các vấn đề trong đời sống. Và rất ít tml nào đó nói tao tin tao biết, thay vào đó chúng nói tao biết chắc rằng, điều đó gây nên rất nhiều những sai lầm tai hại trong đời sống.
Để làm sáng tỏ, hãy lấy 1 thí dụ khác. Trong cơ quan mày có 100 người xảy ra 1 vụ mất trộm, tại thời điểm mất trộm 99 người đi ra ngoài ăn trưa, chỉ còn 1 người ở văn phòng. Bằng chứng thống kê cho thấy đến 99% người kia là kẻ ăn cắp, ngoài ra ko còn 1 bằng chứng buộc tội nào khác như dấu vân tay, camera, tang vật...Nhưng tụi bay không thể dùng cái thống kê 99% đó để kết tội ăn cắp cho kẻ đó trước pháp luật. Cũng 1 vụ ăn cắp khác ở cửa hàng, tuy nhiên vụ này có nhân chứng nhìn thấy 1 đối tượng ăn trộm chạy ra khỏi đó. Khi các đối tượng tình nghi bị bắt đến nhận diện, nhân chứng xác nhận đối tượng phạm tội và xong, đối tượng nhận diện bị kết án. Tuy nhiên, hãy xem xét mức độ "đáng tin" của nhân chứng đến đâu đủ để quan tòa kết án, thông thường chỉ cần đến 90% những thông tin của nhân chứng đc xác nhận là đúng quan tòa đã xác thực 1 bản án (10% sai sót có thể đến do nhân chứng nhìn quá nhanh, cảm xúc lúc đó anh ta hơi rối loạn,, các đối tượng tình nghi tương đối giống nhau, anh ta nói dối vì 1 động cơ nào đó...) .Nhưng ở đây có 1 điểm quan trọng, khi kiến thức được nói ra từ 1 người, và người này tương đối đáng tin (90%) mày sẽ có xu hướng tin tưởng luôn đó là 1 kiến thức chính xác thay cho việc tin vào bằng chứng thống kê 99% kia nhưng đéo có ai tin tưởng cùng. Những tin tưởng kiểu này gây nên rất nhiều những sai lầm trong đời sống và góp phần tạo lên cả những hệ thống dối trá khủng khiếp mà không dễ để sửa chữa (đa cấp, phát xít, ********...)
Thôi, mai viết tiếp nếu còn hứng. Tml @nguyenvanhai vào đọc gấp. Tao thấy mày toàn tin tưởng vào tml củ Lồn, ất ơ mà đéo có nghi ngờ dẫn đến nhiều kiến thức, lý giải sai lầm. Khi nào rảnh háng tao viết về tiếp các loại dữ liệu và các phương pháp thu thập dữ liệu để nó thành kiến thức, hehe..
 
Không cùng ngành đại đức ơi, nói về tán gái thì tao xứng làm đệ nó. Tao chỉ vào comment cách lý luận dẫn chứng chút xíu thôi.
Đại đức cho sư phụ nó ra đảo à
Tao cũng ủng hộ việc mày làm sư phụ thằng kia.
Mày nhận đi.
Có điều tao thấy việc thằng trụ trì giao phó hình như nhầm người. Thằng nghiên cứu sinh với thằng titoe mà cho phản biện nhau thì làm gì có ai hiểu được những gì chúng nó nói :(
 
cho thầy dung dị kìa hòa nhã , dễ thương thêm thằng gaodam phụ giảng là chuẩn rồi làm cái bài luận chất chất vào cho nở mày nở mặt chùa bề đề .
 
Tao cũng ủng hộ việc mày làm sư phụ thằng kia.
Mày nhận đi.
Có điều tao thấy việc thằng trụ trì giao phó hình như nhầm người. Thằng nghiên cứu sinh với thằng titoe mà cho phản biện nhau thì làm gì có ai hiểu được những gì chúng nó nói :(
Thằng nghiên cứu sinh viết về thường thức, thằng phản biện thì về nghiên cứu logic. Hai thằng không đi chung đường :))
 
Đọc sách có nhiều mục đích lắm: giải trí, thư giãn, làm việc, nâng cao ní nuận cách mạng, tò mò, khám phá, nâng cao hiểu biết....Nên coi mục đích của tụi bay là gì mà lựa sách chứ đừng đọc mọi loại có chữ
 
Đấy, chúng mày sinh hoạt tại chùa Bề Đề mà có hiểu được quy luật "vô thường" đâu, thằng kia vừa bổ nhiệm làm Bật Mã Ôn, kiêm nhiệm thêm giáo viên hướng dẫn Nghiên cứu sinh, lại thuộc diện cán bộ quy hoạch đề bạt làm Thượng thư bộ hình, đường công danh hoạn lộ vô cùng rộng mở mà đùng một phát du tiên giá hạc không một lời trăn trối
Thăng tiến nhanh quá nên nó ngợp
 
Đọc sách có nhiều mục đích lắm: giải trí, thư giãn, làm việc, nâng cao ní nuận cách mạng, tò mò, khám phá, nâng cao hiểu biết....Nên coi mục đích của tụi bay là gì mà lựa sách chứ đừng đọc mọi loại có chữ
Mày đang đá xoáy tao đấy à tml?
Thôi lại mang cái thời xưa ra kể lể tự hào cho chúng mày nghe chơi vậy. Giờ tao đéo có cái gì tự hào nên phải kể chuyện ngày xưa. Đừng chửi tao, tội nghiệp :(

Nói thật là cái thời tao, văn hóa phẩm nó nghèo nàn vkl ra, kể cả văn hóa phẩm đồi trụy còn đéo có mà đọc. Tuổi thơ chăn trâu cắt cỏ rảnh háng nên vớ được cái đéo gì là đọc cái ấy. Đọc cho thuộc chứ đéo phải là chỉ đọc cho xong rồi vứt xó đâu mày ạ. Tao có ấn tượng nhất là cái quyển ca dao tục ngữ việt nam, dầy như bìa đậu, trong giá sách của bà giáo hàng xóm. Cả tập 1 tập 2, ngày bé tao thuộc ko sót 1 chữ. Giờ nghĩ lại tao nể tao quá :(
Lại nhắc tủ sách nhà bà giáo hàng xóm. Đông tây kim cổ nhiều loại lắm: sách giáo viên, truyện cổ tích vn, cổ tích nước ngoài, tiểu thuyết, cả sách bói toán xem chỉ tay nốt ruồi tao chơi hết. Bả sợ tao luôn.

Đớp hết kho sách của bà hàng xóm thì đến kệ sách của ông bạn bố tao là bộ đội: lý luận chính trị, sinh hoạt đảng viên, cả quyển sách thuốc nam của bọn bộ đội trị hắc lào ghẻ lở phong hàn đau đầu đau bụng trĩ nội trĩ ngoại tao cũng thuộc hết. Xong đến đống báo nhân dân của ông bác làm chủ tịch xã. Ngoài ra tao gần như thuộc hết tất cả đám sách giáo khoa của chính lớp tao đang học, thỉnh thoảng mượn thêm cả của bọn lớp trên những môn có thể hiểu được như các môn xã hội, lịch sử, sinh học tao nhai tuốt.
Cũng vì thế mà hồi bé tao giỏi vl, là tấm gương sáng của cả cái làng tao ở, cả cái trường tao học.

Đéo biết may hay là ko may. Hết lớp 9 bố tao bán trâu. Thế là thay vì đọc sách thì chuyển sang điện tử, bi-a, đánh nhau, tán gái, xem phim xếch. Có đọc cái gì có chữ thì cũng là Kim Dung, Cổ Long, văn hóa phẩm đồi trụy. Rồi dần dần hình thành tính cách đầu đường xó chợ lưu manh vặt như tao bây giờ.
@Dung Dị Tiểu Ca vào đây xem tao có giống mày ko?

Ai da, nghĩ lại thật là đau lòng :(
 
Tui đọc bài chú 3 lần tui mới dám cmt. Lầu đầu là sáng thức dậy trong toilet, tui tưởng lúc đó máu dồn xuống để tống chất độc ra cơ thể nên não chưa tỉnh đọc không hiểu. Lần 2 đọc ở VP lúc chuẩn bị vào giờ làm việc, cũng k hiểu, tui nghĩ chắc lại mình gấp làm việc. Giờ thức ngủ trưa tui đọc lại nữa.

Kiến thức chú thì k ai phủ nhận được, còn văn chú thì tui xin phép cười vào mặt chú. Đông không giống Đông, Tây chẳng như Tây. Đọc khó hiểu chết mẹ. Tui tóm tắt câu chuyện chú 1 câu: "Kiến thức thì không thể mà xác định chính xác được".

Cái này tui đã có nói qua rồi, để tui tìm lại rồi trích dẫn ra.
"Huynh đệ trước khi đọc sách nên làm rõ tư tưởng đang đọc sách loại gì.
+ Nếu là sách tư tưởng, truyện hoặc sáng tác thì không cần quan tâm tác giả cũng được. Loại này đọc để tự mình suy ngẫm rút ra tư tưởng của riêng mình hoặc đơn giản là để thưởng thức.
+ Nếu là sách về kiến thức thì phải tìm hiểu rõ trước tác giả là ai, mức độ tin cậy của nguồn thông tin. Huynh đệ nói đoạn trên là bọn tự nhận là khoa học gia nói, như vậy sao mà xác thực được, nó chứng minh lời nói của nó bằng cách nào hay chỉ nói suông. Mà việc xác thực kiến thức cực kỳ khó khăn đôi khi chỉ thành những tranh cãi không hồi kết.
Theo ngu ý, huynh đệ nên nghỉ đọc đi nếu nó làm ảnh hưởng đến mình vậy. Huynh đệ đọc nó với mục đích gì, nếu là để nghiên cứu thì tạm ổn nhưng đọc để biết và lấy kiến thức thì nên đọc các kiến thức thường thức phổ biến hơn. Vì có đọc cũng không nhớ được bao nhiêu, đọc nhiều quá còn bị ngáo sách nhé.
Từ "ngáo sách" không có ý châm biếm mà là tình trạng nói gì cũng từ sách, hấp thụ quá nhiều sách thành ra không còn gì nói là của mình. Cuối cùng tư tưởng bản thân bị kiến thức trong sách chi phối, nghe bằng sách, nhìn bằng sách, nói cũng bằng sách. Thảm họa thảm họa.

Thiện tai thiện tai !!"

Phần mà chú nói về tri thức chính là sách về kiến thức.
Chú đúng là máy viết văn nó khác với người mà.
Tui vodka vì đây là lần đầu tui thấy chú lập topic truyền kiến thức cho mọi người. Hoan nghênh chú, mà chú viết kiểu này thì khó nhai quá.
Tao để ý thấy Dị gặp ông Lừa là chửi mẹ suốt.
 
Mày đang đá xoáy tao đấy à tml?
Thôi lại mang cái thời xưa ra kể lể tự hào cho chúng mày nghe chơi vậy. Giờ tao đéo có cái gì tự hào nên phải kể chuyện ngày xưa. Đừng chửi tao, tội nghiệp :(

Nói thật là cái thời tao, văn hóa phẩm nó nghèo nàn vkl ra, kể cả văn hóa phẩm đồi trụy còn đéo có mà đọc. Tuổi thơ chăn trâu cắt cỏ rảnh háng nên vớ được cái đéo gì là đọc cái ấy. Đọc cho thuộc chứ đéo phải là chỉ đọc cho xong rồi vứt xó đâu mày ạ. Tao có ấn tượng nhất là cái quyển ca dao tục ngữ việt nam, dầy như bìa đậu, trong giá sách của bà giáo hàng xóm. Cả tập 1 tập 2, ngày bé tao thuộc ko sót 1 chữ. Giờ nghĩ lại tao nể tao quá :(
Lại nhắc tủ sách nhà bà giáo hàng xóm. Đông tây kim cổ nhiều loại lắm: sách giáo viên, truyện cổ tích vn, cổ tích nước ngoài, tiểu thuyết, cả sách bói toán xem chỉ tay nốt ruồi tao chơi hết. Bả sợ tao luôn.

Đớp hết kho sách của bà hàng xóm thì đến kệ sách của ông bạn bố tao là bộ đội: lý luận chính trị, sinh hoạt đảng viên, cả quyển sách thuốc nam của bọn bộ đội trị hắc lào ghẻ lở phong hàn đau đầu đau bụng trĩ nội trĩ ngoại tao cũng thuộc hết. Xong đến đống báo nhân dân của ông bác làm chủ tịch xã. Ngoài ra tao gần như thuộc hết tất cả đám sách giáo khoa của chính lớp tao đang học, thỉnh thoảng mượn thêm cả của bọn lớp trên những môn có thể hiểu được như các môn xã hội, lịch sử, sinh học tao nhai tuốt.
Cũng vì thế mà hồi bé tao giỏi vl, là tấm gương sáng của cả cái làng tao ở, cả cái trường tao học.

Đéo biết may hay là ko may. Hết lớp 9 bố tao bán trâu. Thế là thay vì đọc sách thì chuyển sang điện tử, bi-a, đánh nhau, tán gái, xem phim xếch. Có đọc cái gì có chữ thì cũng là Kim Dung, Cổ Long, văn hóa phẩm đồi trụy. Rồi dần dần hình thành tính cách đầu đường xó chợ lưu manh vặt như tao bây giờ.
@Dung Dị Tiểu Ca vào đây xem tao có giống mày ko?

Ai da, nghĩ lại thật là đau lòng :(
Ngủ đi mày, đã làm việc nặng nhọc mà còn thức cho khuya. Bây giờ mày đọc sách lại còn được
 
Mày đang đá xoáy tao đấy à tml?
Thôi lại mang cái thời xưa ra kể lể tự hào cho chúng mày nghe chơi vậy. Giờ tao đéo có cái gì tự hào nên phải kể chuyện ngày xưa. Đừng chửi tao, tội nghiệp :(

Nói thật là cái thời tao, văn hóa phẩm nó nghèo nàn vkl ra, kể cả văn hóa phẩm đồi trụy còn đéo có mà đọc. Tuổi thơ chăn trâu cắt cỏ rảnh háng nên vớ được cái đéo gì là đọc cái ấy. Đọc cho thuộc chứ đéo phải là chỉ đọc cho xong rồi vứt xó đâu mày ạ. Tao có ấn tượng nhất là cái quyển ca dao tục ngữ việt nam, dầy như bìa đậu, trong giá sách của bà giáo hàng xóm. Cả tập 1 tập 2, ngày bé tao thuộc ko sót 1 chữ. Giờ nghĩ lại tao nể tao quá :(
Lại nhắc tủ sách nhà bà giáo hàng xóm. Đông tây kim cổ nhiều loại lắm: sách giáo viên, truyện cổ tích vn, cổ tích nước ngoài, tiểu thuyết, cả sách bói toán xem chỉ tay nốt ruồi tao chơi hết. Bả sợ tao luôn.

Đớp hết kho sách của bà hàng xóm thì đến kệ sách của ông bạn bố tao là bộ đội: lý luận chính trị, sinh hoạt đảng viên, cả quyển sách thuốc nam của bọn bộ đội trị hắc lào ghẻ lở phong hàn đau đầu đau bụng trĩ nội trĩ ngoại tao cũng thuộc hết. Xong đến đống báo nhân dân của ông bác làm chủ tịch xã. Ngoài ra tao gần như thuộc hết tất cả đám sách giáo khoa của chính lớp tao đang học, thỉnh thoảng mượn thêm cả của bọn lớp trên những môn có thể hiểu được như các môn xã hội, lịch sử, sinh học tao nhai tuốt.
Cũng vì thế mà hồi bé tao giỏi vl, là tấm gương sáng của cả cái làng tao ở, cả cái trường tao học.

Đéo biết may hay là ko may. Hết lớp 9 bố tao bán trâu. Thế là thay vì đọc sách thì chuyển sang điện tử, bi-a, đánh nhau, tán gái, xem phim xếch. Có đọc cái gì có chữ thì cũng là Kim Dung, Cổ Long, văn hóa phẩm đồi trụy. Rồi dần dần hình thành tính cách đầu đường xó chợ lưu manh vặt như tao bây giờ.
@Dung Dị Tiểu Ca vào đây xem tao có giống mày ko?

Ai da, nghĩ lại thật là đau lòng :(
Trong phim " cuộc đời của pi " tao nhớ có câu nói khá hay là " mọi sự chuyển biến trong đời , giúp người đó đi xa hơn về sau " .M đéo cần phải tự ti cái hiện tại làm gì mà phải nghĩ về quá khứ hết . Đọc là tốt , không tốt này thì tốt kia , thích thì đọc đơn giản vậy thôi .Thằng đọc nhiều thì diễn tả câu cú lời nói hay hơn , nhưng thằng trải nghiệm nhiều sẽ cảm nhận sự việc sâu hơn . Bửa đọc bên bài nào có thằng nói phim về nhà đi con có câu " không phải con pga đó cao mà tại m quỳ gối nên thấy nó cao " chỉnh lại tặng mày một tí " Không phải thằng đó cao , mà tại m cúi người xuống nhìn nó thôi " .Đứng thẳng lưng lên thì m cũng không thua ai hết .Tự tin lên , một thằng từng đọc nhiều và trải qua mặt trái của cuộc đời tao nghĩ m không cần cúi người .
 
Sửa lần cuối:
Mày đang đá xoáy tao đấy à tml?
Thôi lại mang cái thời xưa ra kể lể tự hào cho chúng mày nghe chơi vậy. Giờ tao đéo có cái gì tự hào nên phải kể chuyện ngày xưa. Đừng chửi tao, tội nghiệp :(

Nói thật là cái thời tao, văn hóa phẩm nó nghèo nàn vkl ra, kể cả văn hóa phẩm đồi trụy còn đéo có mà đọc. Tuổi thơ chăn trâu cắt cỏ rảnh háng nên vớ được cái đéo gì là đọc cái ấy. Đọc cho thuộc chứ đéo phải là chỉ đọc cho xong rồi vứt xó đâu mày ạ. Tao có ấn tượng nhất là cái quyển ca dao tục ngữ việt nam, dầy như bìa đậu, trong giá sách của bà giáo hàng xóm. Cả tập 1 tập 2, ngày bé tao thuộc ko sót 1 chữ. Giờ nghĩ lại tao nể tao quá :(
Lại nhắc tủ sách nhà bà giáo hàng xóm. Đông tây kim cổ nhiều loại lắm: sách giáo viên, truyện cổ tích vn, cổ tích nước ngoài, tiểu thuyết, cả sách bói toán xem chỉ tay nốt ruồi tao chơi hết. Bả sợ tao luôn.

Đớp hết kho sách của bà hàng xóm thì đến kệ sách của ông bạn bố tao là bộ đội: lý luận chính trị, sinh hoạt đảng viên, cả quyển sách thuốc nam của bọn bộ đội trị hắc lào ghẻ lở phong hàn đau đầu đau bụng trĩ nội trĩ ngoại tao cũng thuộc hết. Xong đến đống báo nhân dân của ông bác làm chủ tịch xã. Ngoài ra tao gần như thuộc hết tất cả đám sách giáo khoa của chính lớp tao đang học, thỉnh thoảng mượn thêm cả của bọn lớp trên những môn có thể hiểu được như các môn xã hội, lịch sử, sinh học tao nhai tuốt.
Cũng vì thế mà hồi bé tao giỏi vl, là tấm gương sáng của cả cái làng tao ở, cả cái trường tao học.

Đéo biết may hay là ko may. Hết lớp 9 bố tao bán trâu. Thế là thay vì đọc sách thì chuyển sang điện tử, bi-a, đánh nhau, tán gái, xem phim xếch. Có đọc cái gì có chữ thì cũng là Kim Dung, Cổ Long, văn hóa phẩm đồi trụy. Rồi dần dần hình thành tính cách đầu đường xó chợ lưu manh vặt như tao bây giờ.
@Dung Dị Tiểu Ca vào đây xem tao có giống mày ko?

Ai da, nghĩ lại thật là đau lòng :(
Đây gọi là trẻ ko chơi, mới nhú đã đổ đốn :)). Hồi bé tao chỉ mê mấy cái truyện tranh manga, truyện cổ tích, thần thoại, mê game 4 nút chứ không ham học như mày. Sau này tình cờ lên mạng coi tụi nó chửi nhau rồi mới đi mò các loại sách để đọc. Đọc nhiều thành ham, rồi kiếm hội, kiếm nhóm để chơi
 
Nói đến chuyện đọc sách tìm hiểu này thì tao mắc cười vl nhớ lại chuyện của mình .Tao biết nghiêm túc đọc sách là khi trốn nợ tụi bây tin không ? giờ nghĩ lại vẫn còn hài , lần đó tao trốn vô chùa tình cờ đọc được cuốn đạo đức kinh của cụ nguyễn duy cần thì tao ấn tượng và bắt đầu tìm hiểu . Trốn nợ vô chùa cho bình yên mà tao giác ngộ đạo mới hài ,sau đó tao từ từ chán cờ bạc luôn . Chuyển dần qua bộ môn đá phò đéo biết là phúc hay họa của tao nữa .
 
Bửa đọc bên bài nào có thằng nói phim bao giờ con về có câu " không phải con pga đó cao mà tại m quỳ gối nên thấy nó cao " chỉnh lại tặng mày một tí " Không phải thằng đó cao , mà tại m cúi người xuống nhìn nó thôi " .
Phim “về nhà đi con”?
 
Đệ ngủ sớm quá nên giờ mới tl.
Đệ nghĩ xét về đọc sách đệ xin xét 3 người:
- Đệ là "si" sách đệ đọc từ nhỏ, nhưng k học thuộc, chỉ là thích đọc mà k biết tại sao phải đọc. Có lẽ do trời ban tính đệ vậy.
- Lão huynh @Còn Lắm Gian Truân là "tham" sách. Tham vì đọc mà thuộc còn ngấu nghiến thuộc.
- Chú @titoe là "sân" sách do đấu đá tranh cãi nên đọc sách để phục vụ cho việc này. Giờ đệ đã hiểu sao văn chú ấy khó nhai. K có thời gian thẩm thấu, kiến thức k liền mạch, ít đọc sách truyện nên văn k trôi. Đệ nghĩ chú ấy chuyển sang đọc truyện chữ chỉ cần 1 năm sẽ viết trôi rất nhiều.
 
Đệ ngủ sớm quá nên giờ mới tl.
Đệ nghĩ xét về đọc sách đệ xin xét 3 người:
- Đệ là "si" sách đệ đọc từ nhỏ, nhưng k học thuộc, chỉ là thích đọc mà k biết tại sao phải đọc. Có lẽ do trời ban tính đệ vậy.
- Lão huynh @Còn Lắm Gian Truân là "tham" sách. Tham vì đọc mà thuộc còn ngấu nghiến thuộc.
- Chú @titoe là "sân" sách do đấu đá tranh cãi nên đọc sách để phục vụ cho việc này. Giờ đệ đã hiểu sao văn chú ấy khó nhai. K có thời gian thẩm thấu, kiến thức k liền mạch, ít đọc sách truyện nên văn k trôi. Đệ nghĩ chú ấy chuyển sang đọc truyện chữ chỉ cần 1 năm sẽ viết trôi rất nhiều.
Những thứ tao viết thứ 1 nó ko phải là văn học. Thứ 2, nguyên bản trong sách còn khó nhai, và trừu tượng hơn nữa. Tao đã gắng rút gọn, tóm tắt nhất có thể theo cách hiểu bản thân. Những sách tao đọc thường đc viết theo những cấu trúc logic nên để hiểu nó phải nắm vững khái niệm cơ bản. Trong khi 1 khái niệm cơ bản như tri thức trình bày ở trên đã vô cùng rắc rối và phức tạp :))
Trước đó tao đã ví dụ, với tụi bay hòn đá đơn giản chỉ là hòn đá, nó ko làm nảy sinh nhiều ưu tư nhưng với những người hoài nghi thì 1 hòn đá cũng làm nảy sinh rất nhiều câu hỏi, tranh cãi, hehe, và ko có sự hài lòng thỏa mãn khi trả lời các câu hỏi :). Cho nên, tụi bay thường hướng đến sự hòa nhã, dễ chịu thì đọc mấy cái loại hoài, xung đột, mâu thuẫn, đập phá nó rất khó nuốt :(
 
Tao ít coi phim truyền hình, đặc biệt phim vn thì ko coi. Ngay từ hồi nhỏ tao đã thấy ở phim vn dở tệ, đơn giản, giả dối và khiên cưỡng.
Tao cũng không xem. Thấy người nhà tao xem hơi nhiều. Mà mày sống ở VN, không xem lấy gì nói chuyện?
 
Những thứ tao viết thứ 1 nó ko phải là văn học. Thứ 2, nguyên bản trong sách còn khó nhai, và trừu tượng hơn nữa. Tao đã gắng rút gọn, tóm tắt nhất có thể theo cách hiểu bản thân. Những sách tao đọc thường đc viết theo những cấu trúc logic nên để hiểu nó phải nắm vững khái niệm cơ bản. Trong khi 1 khái niệm cơ bản như tri thức trình bày ở trên đã vô cùng rắc rối và phức tạp :))
Trước đó tao đã ví dụ, với tụi bay hòn đá đơn giản chỉ là hòn đá, nó ko làm nảy sinh nhiều ưu tư nhưng với những người hoài nghi thì 1 hòn đá cũng làm nảy sinh rất nhiều câu hỏi, tranh cãi, hehe, và ko có sự hài lòng thỏa mãn khi trả lời các câu hỏi :). Cho nên, tụi bay thường hướng đến sự hòa nhã, dễ chịu thì đọc mấy cái loại hoài, xung đột, mâu thuẫn, đập phá nó rất khó nuốt :(
Mày có bao giờ hoài nghi do người khác đã tìm được câu trả lời rồi, tức là vượt lên trên cái giai đoạn của mày nên họ có sự hòa nhã, dễ chịu ko?
 
Mày có bao giờ hoài nghi do người khác đã tìm được câu trả lời rồi, tức là vượt lên trên cái giai đoạn của mày nên họ có sự hòa nhã, dễ chịu ko?
Có, giai đoạn đó họ đã quá mệt để tiếp tục hoài nghi, họ tạm dừng và hài lòng với kết quả hiện tại. Lúc nào ko đi cãi nhau tao cũng hòa nhã, hài hước vkl ra ấy chứ. Lúc đó viết trơn tuồn tuột xối xả như nước chảy mây bay chym tung cá lộn
 
Tao ít coi phim truyền hình, đặc biệt phim vn thì ko coi. Ngay từ hồi nhỏ tao đã thấy ở phim vn dở tệ, đơn giản, giả dối và khiên cưỡng.
Chú bị thành kiến nặng, chú cho mọi con quạ đều đen nên con nào cũng xấu mà k thèm nhòm nó 1 cái.
Về phim ảnh, giải trí truyền hình, từ nhỏ tui coi, phim Bắc hay cực kỳ. Phim Nam k bằng vào thời đó.
Diễn viên tốt, kịch bản tốt và logic, nhân văn nhé. Seri phim cảnh sát hình sự của ta k thua bất cứ thằng nào trên thế giới. Các phim mà dựa tiểu thuyết thì khỏi bàn, nhân văn và thực tế. Chưa kể chương trình gặp nhau cuối tuần là thứ bổ sung tuyệt vời cho ngôn ngữ của tui hiện tại.
Gần đây là hỏi xoáy đáp xoay cực chất lượng. Phim Nam dạo gần đây cải thiện về chất lượng nhưng nói chung so với các phim ấn độ, philippin ta chỉ thua diễn viên đẹp còn kịch bản thì giết nó thuyết phục.

Hùi nhỏ tui thích coi nhất là thế giới động vật, tuyệt vời. Bây giờ tui có điểm yếu chỉ là không biết phân biệt cây thôi, vd nhìn k biết cây xoài cây khế hay cây gì thôi.
 
Có, giai đoạn đó họ đã quá mệt để tiếp tục hoài nghi, họ tạm dừng và hài lòng với kết quả hiện tại. Lúc nào ko đi cãi nhau tao cũng hòa nhã, hài hước vkl ra ấy chứ. Lúc đó viết trơn tuồn tuột xối xả như nước chảy mây bay chym tung cá lộn
Éo tin được, khi nào mày diễn đạt những cái kiến thức uyên thâm như thớt này mà bác nông dân cũng hiểu được thì mới khẳng định level thực sự đỉnh. Còn như bây h thì t vẫn hoài nghi mày quá :vozvn (7):
 
Sửa lần cuối:
Chú bị thành kiến nặng, chú cho mọi con quạ đều đen nên con nào cũng xấu mà k thèm nhòm nó 1 cái.
Về phim ảnh, giải trí truyền hình, từ nhỏ tui coi, phim Bắc hay cực kỳ. Phim Nam k bằng vào thời đó.
Diễn viên tốt, kịch bản tốt và logic, nhân văn nhé. Seri phim cảnh sát hình sự của ta k thua bất cứ thằng nào trên thế giới. Các phim mà dựa tiểu thuyết thì khỏi bàn, nhân văn và thực tế. Chưa kể chương trình gặp nhau cuối tuần là thứ bổ sung tuyệt vời cho ngôn ngữ của tui hiện tại.
Gần đây là hỏi xoáy đáp xoay cực chất lượng. Phim Nam dạo gần đây cải thiện về chất lượng nhưng nói chung so với các phim ấn độ, philippin ta chỉ thua diễn viên đẹp còn kịch bản thì giết nó thuyết phục.

Hùi nhỏ tui thích coi nhất là thế giới động vật, tuyệt vời. Bây giờ tui có điểm yếu chỉ là không biết phân biệt cây thôi, vd nhìn k biết cây xoài cây khế hay cây gì thôi.
H tao chỉ coi mấy phim nội dung đơn giản, ít diễn viên nhưng đậm tính nhân văn như phim nhật, mẽo, séc thôi =))
Các chương trình khoa học, công nghệ, khám phá thế dái hồi nhỏ toàn coi trên vtv2, hehe. Cái đài thvn đc mỗi kênh đó là bổ ích nhưng h cũng biến chất, phim truyện tùm lum gòi :)
 
Top