• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Tết. Ký ức và những cái đã đi qua

Tết được quây quần như mày nói thì còn gì bằng.
Gói bánh Chưng, đánh bài thâu đêm canh nồi bánh, bếp củi thì nhét vào 3 4 củ khoai. Bếp than thì đặt nồi ngô nếp bên canh.
Ăn khoai với ngô nóng ruột, trời lạnh, mấy anh em chui vào cùng 1 cái chăn. Chùm kín đầu đánh rắm :)) ÔI KỶ NIỆM.

Nhưng phải có đk sân vườn bếp núc chứ như chung cư bây giờ, mày nấu bánh Chưng ngoài hành lang, chắc ban quản lý nó gọi cả công an phường đến đấy. =))
Còn bố mẹ ông bà ở quê thì về mà ăn tết với ông bà bố mẹ. Chứ trên tp thì như mày nói cmn rồi.
Mày thử 1 năm về tầm 25-26 đi, đừng báo trước gì cả. Về mang vợ con đi chợ quê, mua đồ chuẩn bị tết, gói bánh chưng, đi mua đào quất. Quét dọn nhà cửa. Tất nhiên nó không được như ngày xưa lúc thiếu thốn chỉ háo hức mong chờ đến tết để được mặc quần áo mới đi khoe. Nhưng được như tao nói thì cũng là được rồi. Coi như mày vẫn còn giữ được văn hoá dân tộc
 
Còn bố mẹ ông bà ở quê thì về mà ăn tết với ông bà bố mẹ. Chứ trên tp thì như mày nói cmn rồi.
Mày thử 1 năm về tầm 25-26 đi, đừng báo trước gì cả. Về mang vợ con đi chợ quê, mua đồ chuẩn bị tết, gói bánh chưng, đi mua đào quất. Quét dọn nhà cửa. Tất nhiên nó không được như ngày xưa lúc thiếu thốn chỉ háo hức mong chờ đến tết để được mặc quần áo mới đi khoe. Nhưng được như tao nói thì cũng là được rồi. Coi như mày vẫn còn giữ được văn hoá dân tộc
Tiếc. "Ngõ nhỏ phố nhỏ, nhà tôi ở đó"
Những năm 95 96. Quanh quanh hàng xóm vẫn rủ nhau làm nồi bánh ở sân tập thể. Nhưng giờ họ cũng sống vội rồi.
150n 1 cặp. Có nhà đến gần mùng 10 vẫn còn 2 cái bánh trên ban chưa bóc.

Còn vụ về quê, tao vẫn duy trì nhưng chỉ là họ hàng. Nên về đánh 2 3 bữa rượu chúc tết say lật lưỡi, bắt tay mừng tuổi rồi lại lên.

Trẻ con giờ, nhiều khi thấy chúng nó khổ hơn mình ngày bé chứ ko phải sướng. Tết thời mình nó vui, nó rạo rực 1 cách lạ kỳ. Chứ ko nhạt như nước ốc bây giờ
 
Tiếc. "Ngõ nhỏ phố nhỏ, nhà tôi ở đó"
Những năm 95 96. Quanh quanh hàng xóm vẫn rủ nhau làm nồi bánh ở sân tập thể. Nhưng giờ họ cũng sống vội rồi.
150n 1 cặp. Có nhà đến gần mùng 10 vẫn còn 2 cái bánh trên ban chưa bóc.

Còn vụ về quê, tao vẫn duy trì nhưng chỉ là họ hàng. Nên về đánh 2 3 bữa rượu chúc tết say lật lưỡi, bắt tay mừng tuổi rồi lại lên.

Trẻ con giờ, nhiều khi thấy chúng nó khổ hơn mình ngày bé chứ ko phải sướng. Tết thời mình nó vui, nó rạo rực 1 cách lạ kỳ. Chứ ko nhạt như nước ốc bây giờ
à, thì ra mày ở phố. đất chật người đông, cuối năm là lúc thu tiền vào. ai cũng bận cả. còn cái mày đang nói đó là mày đang giữ mối quan hệ họ hàng. mày về chúc tết thì vui lúc đó thôi. mấy năm rồi tô tổng cho đốt pháo hoa cũng là có tiến bộ rồi. tao hy vọng cho đốt lại pháo nổ. giới hạn kích thước cũng được. thế là vui, là đủ trong mắt tao rồi
 
Tết đầu năm 2000, sướng nhất là được nghỉ học, uống nước ngọt thoả thích (coca fanta sprite đóng chai thuỷ tinh, ko có lon), ăn nho khô, mứt dừa, kẹo lạc bọc đường trắng tròn. Được ăn nem, giò, thịt đông
Đêm 30 giao thừa xong đi hái (bẻ) lộc, bẻ cây hoa sữa dình đầy nhựa hôm sau áo quần đen xì không tẩy được
M1 m2 đi chúc tết nội ngoại nhận lì xì
M3 vẫn còn có tết thầy đi chúc tết thầy cô, giờ làm quái gì còn “m3 tết thầy”
M4 m5 m6 chúc tết hàng xóm láng giềng qua nhà nhau loạn xạ. Đàn bà tám chuyện, đàn ông đánh bài bạc, trẻ con thì tụ tập rủ nhau chơi game nút bấm hoặc đốt pháo diêm
 
Tao vẫn nhớ ngày xưa háo hức đến Tết để được nghỉ học, bố mẹ tao gói bánh chưng tầm khoảng 26-27 chờ gói hết để được đư ra một ít gạo, đậu, thịt thì được cái bánh rùa nhỏ.
Rồi canh nồi bánh chưng bên bếp củi sáng hôm sau nồi bánh chín được ăn cánh bánh nhỏ kia.
 
Có lẽ tao và số it xamer có kia ức ngày tết 1992 đổ về trước. Những ngày đó tết được đốt pháo, tiếng pháo có lẽ là một kỉ niệm ko quên. Đêm giao thừa đì đùng khắp nơi.

Ngày đó nhiều ông làm những quả pháo to như bắp chân, nổ rung cả nhà. Có ông thì nghe nói nổ mìn. Tết năm nào cũng có tai nạnvề pháo, nhiều người kinh doanh pháo bị sập cả nhà, ng thì chết người thì cụt tay. Có lẽ vì điều này nên nhà nước cấm. Sau này tết tới ko có tiếng phảo giao thừa thì cảm giác tẻ nhạt và mất đi không khí.

Mấy năm nay nn lại cho nắn pháo hoa trở lại nên kí ức dần hiện về. Nhưng để đì đùng và ầm ầm như bom đạn ngày xưa thì cũng ko còn.

Ngày đó tết đến tao rất là vui, vì tết được ăn thịt, được mặc quần áo mới, được đi chơi, được nghỉ học.

Xã hội giờ có lẽ có quá nhiều trò giải trí. Xã hội quay cuồng với tiền bạc và đụ địt nên tết về lại ko còn như xưa.

Mời bọn mày vào viết tiếp những cái hồi ức kỉ niệm thời con nít khi xuân về…
Vãi Lồn mày già thế 🤣
 
Ko có th nào hồi nhỏ đốt pháo ném vào conan như tao à :vozvn (21):
mày tuổi gì. vừa cấm pháo, ông già tao ngồi họp trong ub xã. tao đốt quả cối bằng cồ tay ngoài cổng ub luôn. đù má, đốt xong trốn vào cánh đồng ngô. công an xã tim tao cả tiếng nhưng đeó bắt được tao. đm tối về vẫn bị xì đểu, đéo biết đứa nào mách ông bô, tao bị trận roi nhớ đời
 
mày tuổi gì. vừa cấm pháo, ông già tao ngồi họp trong ub xã. tao đốt quả cối bằng cồ tay ngoài cổng ub luôn. đù má, đốt xong trốn vào cánh đồng ngô. công an xã tim tao cả tiếng nhưng đeó bắt được tao. đm tối về vẫn bị xì đểu, đéo biết đứa nào mách ông bô, tao bị trận roi nhớ đời

tao về quê chơi đốt pháo ném vào thằng conan, đm nó lùa cho phải trốn dưới ruộng rau muống cả tiếng đéo dám lên. Hồi đấy lại còn cảm giác mình như đặc công rừng sác trong truyện mới oách chứ.
 
Hồi đấy đéo thích con nào mới đau, nhìn đi nhìn lại, đến giờ vẫn còn thấy cnó xấu.
Ngày trước trông gái xóm nó xấu xấu, bửn bửn chê không thèm tán. Bẫng đi thời gian đi học, các em nó lớn nhìn thèm nhỏ dãi :vozvn (7):
 
Ngày trước trông gái xóm nó xấu xấu, bửn bửn chê không thèm tán. Bẫng đi thời gian đi học, các em nó lớn nhìn thèm nhỏ dãi :vozvn (7):

Chỉ nhớ hồi lớp mầm có thích con nhỏ nào hay mặc váy hoa, mắt to, mũi cao mà thẳng lắm. Lớn lên mới biết thì ra từ nhỏ đã có gene me tây trong người :vozvn (19):
 
Sửa lần cuối:
Top