• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Thế nào là KHÔNG trong Thiền Tông?

" Thế nào là Không; chấp trước không tồn tại là ‘KHÔNG’ thật sự, chứ không phải không có vật chất; nhưng Thiền tông đã Pháp mạt rồi, không gì để truyền. Loạn Pháp mạt thế có những học giả ôm cứng cái lý Không, điên điên khùng khùng, cứ như đã ngộ được cái gốc của triết lý, bản thân tổ Đạt Ma nói rằng chỉ có Pháp sáu đời, sau là không gì để truyền. Sao vẫn không ngộ ra; nếu như nói: đều không cả, vô Pháp, vô Phật, vô hình tượng, vô ngã, vô tồn tại, thì Đạt Ma là vật gì? Vô Pháp, thì cái lý Không của Thiền tông là vật gì? Nếu vô Phật vô hình tượng, thì Thích Ca Mâu Ni là ai? Chư vị vô danh, vô hình, vô ngã, vô tồn, toàn là không cả, thì ăn cơm uống nước để làm gì? Mặc quần áo làm gì? Móc mắt ra thì sao? Chư vị sao còn chấp trước vào thất tình lục dục của người thường. Như Lai giảng Không thực ra là ý rằng không có nhân tâm, vô lậu là chân lý tuyệt đối của cái không. Vũ trụ vốn bằng vật chất mà tồn tại, mà thành, mà trụ; sao có thể ‘Không’ được. Không do Như Lai truyền thì Pháp sống rất ngắn, Lý cũng tuyệt mất không tồn tại; Pháp của La Hán không phải Phật Pháp! Hãy ngộ! Hãy ngộ! "
 
Không là có mà có là không đúng sai từ miệng người mà ra......mọi pháp nó như cái cái lá cây vậy mầm non rồi thành lá thành lá rồi lại vàng sau đó tàn đi. Lá này rụng lá khác sẽ lên nhưng bản chất vẫn chỉ là một cái cây
 
" Thế nào là Không; chấp trước không tồn tại là ‘KHÔNG’ thật sự, chứ không phải không có vật chất; nhưng Thiền tông đã Pháp mạt rồi, không gì để truyền. Loạn Pháp mạt thế có những học giả ôm cứng cái lý Không, điên điên khùng khùng, cứ như đã ngộ được cái gốc của triết lý, bản thân tổ Đạt Ma nói rằng chỉ có Pháp sáu đời, sau là không gì để truyền. Sao vẫn không ngộ ra; nếu như nói: đều không cả, vô Pháp, vô Phật, vô hình tượng, vô ngã, vô tồn tại, thì Đạt Ma là vật gì? Vô Pháp, thì cái lý Không của Thiền tông là vật gì? Nếu vô Phật vô hình tượng, thì Thích Ca Mâu Ni là ai? Chư vị vô danh, vô hình, vô ngã, vô tồn, toàn là không cả, thì ăn cơm uống nước để làm gì? Mặc quần áo làm gì? Móc mắt ra thì sao? Chư vị sao còn chấp trước vào thất tình lục dục của người thường. Như Lai giảng Không thực ra là ý rằng không có nhân tâm, vô lậu là chân lý tuyệt đối của cái không. Vũ trụ vốn bằng vật chất mà tồn tại, mà thành, mà trụ; sao có thể ‘Không’ được. Không do Như Lai truyền thì Pháp sống rất ngắn, Lý cũng tuyệt mất không tồn tại; Pháp của La Hán không phải Phật Pháp! Hãy ngộ! Hãy ngộ! "
sai ngay từ tiêu đề
Vạn pháp Phật đều có tính không
 
sai ngay từ tiêu đề
Vạn pháp Phật đều có tính không
Kinh Phật dạy như vậy à? Hay đó là Luật là Luận của những đời sau này ? Bản thân thời Phật Thích Ca ngày xưa lúc truyền đạo, thì ngày đó không có giấy bút, nên không có cách nào lưu lại Kinh từ những lời giảng của Phật Thích Ca. Nên nhớ, những thứ sau này chưa bao giờ là Kinh Phật đúng nghĩa cả !
 
Kinh Phật dạy như vậy à? Hay đó là Luật là Luận của những đời sau này ? Bản thân thời Phật Thích Ca ngày xưa lúc truyền đạo, thì ngày đó không có giấy bút, nên không có cách nào lưu lại Kinh từ những lời giảng của Phật Thích Ca. Nên nhớ, những thứ sau này chưa bao giờ là Kinh Phật đúng nghĩa cả !
đúng vậy.
Chắc chắn không thể tránh khỏi tam sao thất bản.
Nhưng cốt lõi của thì chắc chắn không biến đổi vì quá ngắn gọn nên không thể xảy ra sai sót.
Đó là "niết bàn là nơi không có khổ đau, không có hạnh phúc".
Khác với tất cả tôn giáo khác đều hướng đến hạnh phúc (thiên đàng).
Tôi đi theo đạo Phật là nhờ lúc hành thiền dưỡng sinh nhận ra mọi thứ đều có hai mặt. Mọi thứ đều là đồng xu. Bạn không thể chỉ muốn có một mặt mà bỏ qua mặt kia. Vì sao tồn tại thứ bạn ghét, những thứ làm bạn khó chịu? Vì có sự tồn tại của thứ bạn thích. Đơn giản vậy thôi.
 
Kinh Phật dạy như vậy à? Hay đó là Luật là Luận của những đời sau này ? Bản thân thời Phật Thích Ca ngày xưa lúc truyền đạo, thì ngày đó không có giấy bút, nên không có cách nào lưu lại Kinh từ những lời giảng của Phật Thích Ca. Nên nhớ, những thứ sau này chưa bao giờ là Kinh Phật đúng nghĩa cả !
Kinh sách Phật nhiều không?
Nhiều vkl ra. Vậy nên tin cái nào?
Thật ra nhiều vkl ra nhưng chỉ xoay quanh và giảng giải, ví dụ thêm cho một chân lý ngắn ngọn là Tứ diệu đế.
vậy bài kinh đó phù hợp với tứ thánh đế là được.
 
Kinh sách Phật nhiều không?
Nhiều vkl ra. Vậy nên tin cái nào?
Thật ra nhiều vkl ra nhưng chỉ xoay quanh và giảng giải, ví dụ thêm cho một chân lý ngắn ngọn là Tứ diệu đế.
vậy bài kinh đó phù hợp với tứ thánh đế là được.
Sai rồi ! Cái nhiều vãi lúa ra đó không phải là Kinh Phật !
 
đúng vậy.
Chắc chắn không thể tránh khỏi tam sao thất bản.
Nhưng cốt lõi của thì chắc chắn không biến đổi vì quá ngắn gọn nên không thể xảy ra sai sót.
Đó là "niết bàn là nơi không có khổ đau, không có hạnh phúc".
Khác với tất cả tôn giáo khác đều hướng đến hạnh phúc (thiên đàng).
Tôi đi theo đạo Phật là nhờ lúc hành thiền dưỡng sinh nhận ra mọi thứ đều có hai mặt. Mọi thứ đều là đồng xu. Bạn không thể chỉ muốn có một mặt mà bỏ qua mặt kia. Vì sao tồn tại thứ bạn ghét, những thứ làm bạn khó chịu? Vì có sự tồn tại của thứ bạn thích. Đơn giản vậy thôi.
Đã là Kinh thì không thể sửa đổi, dù chỉ là một chữ .
 
Người thấu chữ Không trong Phật giáo nó không phải là không thật không? Mà gọi là Trung Đạo liễu nghĩa. Ví như câu sắc tức thị không, không tức thị sắc. Không ở đây không phải là không có sắc, Vì ta lập tướng sắc nên mới thấy sắc, nếu ta chẳng lập tướng thì sắc nó vốn chẳng khác không. Ví dụ! Nếu ông đi trên đường chẳng để tâm 2 bên đường có gì? Vậy dù hoa bên đường có nở màu gì vốn ông cũng chẳng biết vậy sắc có khác không? Tuy có sắc nhưng vốn ông vô tâm với cảnh thì đối bàn thân ông nó chẳng có!
Người hiểu chữ không bên Phật giáo là gì là chẳng để tâm theo cảnh tuy thấy nó biết nó nhưng chẳng chạy theo nó, thì đó là tuy có mà không tuy không mà có lìa 2 thứ có không là trung đạo!
 
Chứ không phải như ở thế gian không thật không? Chẳng có gì? Nhưng đối với mắt ông chẳng thấy có nhưng vốn nó có vậy! Sao nói là không? Chữ không ở thế gian theo vật chất theo tướng để thấy! Ông có giám chắc rằng trong hư không chẳng có gì không? Nếu tính đếm từ các loài côn trùng vi khuẩn bụi bặm nhiều vô số sao gọi là không có gì? Đối với đạo Phật không vốn nó là như thế theo tâm âm mà có hay không. Ông đem tâm mình lập tướng để thấy gọi là có, lập tướng không chẳng thấy gì gọi là không, đạo Phật vô tâm với cảnh chẳng lập tướng có không thì mới gọi không? Không ở đạo Phật lìa 2 tướng phân biệt và tướng có không, hỡ có tướng thì không phải là không.
 
Chứ không phải như ở thế gian không thật không? Chẳng có gì? Nhưng đối với mắt ông chẳng thấy có nhưng vốn nó có vậy! Sao nói là không? Chữ không ở thế gian theo vật chất theo tướng để thấy! Ông có giám chắc rằng trong hư không chẳng có gì không? Nếu tính đếm từ các loài côn trùng vi khuẩn bụi bặm nhiều vô số sao gọi là không có gì? Đối với đạo Phật không vốn nó là như thế theo tâm âm mà có hay không. Ông đem tâm mình lập tướng để thấy gọi là có, lập tướng không chẳng thấy gì gọi là không, đạo Phật vô tâm với cảnh chẳng lập tướng có không thì mới gọi không? Không ở đạo Phật lìa 2 tướng phân biệt và tướng có không, hỡ có tướng thì không phải là không.
Đại đạo chí giản chí dị, Kinh đọc lên là hiểu ngay, không ít thì nhiều. Tầng thứ nào hiểu theo tầng thứ ấy, chứ không phải nham nhở như những điều mày học vẹt rồi viết ra vậy đâu. Đọc xong đéo hiểu mày nói cái mẹ gì !!!
 
Đại đạo chí giản chí dị, Kinh đọc lên là hiểu ngay, không ít thì nhiều. Tầng thứ nào hiểu theo tầng thứ ấy, chứ không phải nham nhở như những điều mày học vẹt rồi viết ra vậy đâu. Đọc xong đéo hiểu mày nói cái mẹ gì !!!
U mê lại truyền u mê một truyền 2 chẳng hiểu có đâu hiểu lời tao nói! Vì tao thấu rõ chữ không chữ không phải vẹt, chữ không của thanh tịnh tâm ý. Vô ý vô tâm vô tác đó là không. Nên tao có thể hiểu chữ không? Mày đi tìm tầng nào thì làm gì biết chữ không nó ra sao? Đã mang tư tưởng có tầng thì làm gì thấy cái không của thực đạo? Có đạo hay không có đạo có pháp hay không có pháp nó vượt ngoài bản thân mày chăng? Nếu không vượt ngoài thì mày sẽ hiểu chữ không còn nó vượt ngoài thì mày chả bao giờ hiểu được?
 
Đại đạo chí giản chí dị, Kinh đọc lên là hiểu ngay, không ít thì nhiều. Tầng thứ nào hiểu theo tầng thứ ấy, chứ không phải nham nhở như những điều mày học vẹt rồi viết ra vậy đâu. Đọc xong đéo hiểu mày nói cái mẹ gì !!!
Mày thấy bao lâu nay mày đi theo Lý Hồng Chí được gì? Loay hoay ở nơi tầng thứ đã được gì 2 chữ văn tự tầng lớp? Mày có thấy tầng mày đang ở đâu không? Hay là mày đang ảo tưởng mày đang có tầng thực chất chả có gì ngoài 2 chữ vô nghĩa? Muốn nhanh đến mà không quán xét thì chả bao giờ đến được có đâu nói từ hiểu chữ không? Mày đi tìm tầng thứ ngầm ấy có dc tầng thứ chăng? Hay tự lập ra cho mình cho là có? Ai công nhận điều ấy? mày công nhận nó chăng? Nếu tự cho là có thì không khác gì người mù dẫn người mù
? Không khác gì kẻ sai chỉ người sai? Không khác gì kẻ tự cho mình là đúng chẳng thấy mình sai? Khi tỉnh rồi tự ắc hiểu chữ không?
 
Người thấu chữ Không trong Phật giáo nó không phải là không thật không? Mà gọi là Trung Đạo liễu nghĩa. Ví như câu sắc tức thị không, không tức thị sắc. Không ở đây không phải là không có sắc, Vì ta lập tướng sắc nên mới thấy sắc, nếu ta chẳng lập tướng thì sắc nó vốn chẳng khác không. Ví dụ! Nếu ông đi trên đường chẳng để tâm 2 bên đường có gì? Vậy dù hoa bên đường có nở màu gì vốn ông cũng chẳng biết vậy sắc có khác không? Tuy có sắc nhưng vốn ông vô tâm với cảnh thì đối bàn thân ông nó chẳng có!
Người hiểu chữ không bên Phật giáo là gì là chẳng để tâm theo cảnh tuy thấy nó biết nó nhưng chẳng chạy theo nó, thì đó là tuy có mà không tuy không mà có lìa 2 thứ có không là trung đạo!
Giải thích tuy chưa rõ ràng nhưng chuẩn, đủ nghĩa. like
 
Mày thấy bao lâu nay mày đi theo Lý Hồng Chí được gì? Loay hoay ở nơi tầng thứ đã được gì 2 chữ văn tự tầng lớp? Mày có thấy tầng mày đang ở đâu không? Hay là mày đang ảo tưởng mày đang có tầng thực chất chả có gì ngoài 2 chữ vô nghĩa? Muốn nhanh đến mà không quán xét thì chả bao giờ đến được có đâu nói từ hiểu chữ không? Mày đi tìm tầng thứ ngầm ấy có dc tầng thứ chăng? Hay tự lập ra cho mình cho là có? Ai công nhận điều ấy? mày công nhận nó chăng? Nếu tự cho là có thì không khác gì người mù dẫn người mù
? Không khác gì kẻ sai chỉ người sai? Không khác gì kẻ tự cho mình là đúng chẳng thấy mình sai? Khi tỉnh rồi tự ắc hiểu chữ không?
Cái Không của Thiền Tông đến đời lục tổ Huệ Năng là chẳng còn gì để truyền nữa rồi. Đén các đời sau, chỉ còn ra được đống hổ lốn như mày đang ra rả vậy thôi. Tỉnh ngộ đi mày. Mày cứ mãi chấp mê bất ngộ như vậy thì đời này kiếp này mày chỉ được vậy thôi !
 
Tạm ví là hư không thôi, chứ ngôn ngũ không diễn tả chính xác được
 
Người thấu chữ Không trong Phật giáo nó không phải là không thật không? Mà gọi là Trung Đạo liễu nghĩa. Ví như câu sắc tức thị không, không tức thị sắc. Không ở đây không phải là không có sắc, Vì ta lập tướng sắc nên mới thấy sắc, nếu ta chẳng lập tướng thì sắc nó vốn chẳng khác không. Ví dụ! Nếu ông đi trên đường chẳng để tâm 2 bên đường có gì? Vậy dù hoa bên đường có nở màu gì vốn ông cũng chẳng biết vậy sắc có khác không? Tuy có sắc nhưng vốn ông vô tâm với cảnh thì đối bàn thân ông nó chẳng có!
Người hiểu chữ không bên Phật giáo là gì là chẳng để tâm theo cảnh tuy thấy nó biết nó nhưng chẳng chạy theo nó, thì đó là tuy có mà không tuy không mà có lìa 2 thứ có không là trung đạo!
Hay cho câu tuy có sắc nhưng vốn ông vô tâm với cảnh thì đối với bản thân ông nó chẳng có. Cao minh, thật sự cao minh ! Khi nào đại thí chủ đạt đến cảnh giới ngồi ung dung ăn 3 bát cứt mà cứ ngỡ mình đang ăn 3 con tôm hùm thì nhớ quay clip lại cho tao và anh em ở đây thưởng lãm. Khi đó thì tao sẽ công nhận là đại thí chủ mày đã hoàn toàn ngộ ra chữ Không chả kém gì lục đại tổ sư của Thiền tông phái. Thiền tông tưởng như truyền đến lục tổ là hết, ai dè có thể kéo đến thất tổ, há chẳng may mắn lắm sao !!!!
 

Có thể bạn quan tâm

Top