• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Trải nghiệm cuộc sống. Tao thấy tin vào tâm linh. Chúng mày ngẫm xem đúng phết

2 đứa nhỏ được 1 tổ chức nhân đạo của Mỹ đón đi rồi. Vì nó bị bệnh hiểm nghèo là u máu
Thấy nói vẫn ở VN mà.

 
Tao làm oto và khách sạn. Đó là lý do tao tìm hiểu kỹ về xe hơi. Tao hay đi các nước nhập phụ tùng nên tao nắm rõ
Bài hay. T dạo này hay có suy nghĩ và hứng thú với việc mở gara nhưng ko biết bắt đầu ntn, m có thể hộp tao ít kinh no đc ko, coi như gieo nhân lành trong cái cõi tạm này
 
ông này cũng đen chơi với thằng đểu cáng thật lên đc cái chức đó chắc cũng bị tha hoa r nên chúng nó cũng hay đâm sau lưng
kiểu làm thầy giáo rồi chơi kiểu bạn thân nối khố qua nhà ăn chung ngủ chung với nhau, chắc cũng coi trọng đạo lý lắm ai dè bị phản bội.
 
Không biết chúng mày thế nào, nhưng tao thấy từ cuộc sống của tao . Mọi thứ như được sắp đặt vậy. Có những việc cố không được. Càng vùng vẫy càng siết chặt. Cho đến khi chúng mày chấp nhận, thì mọi thứ lại mở ra. Tao sinh ra trong 1 gia đình khá giả, nên tuổi thơ êm đẹp đéo thiếu thốn gì. Ngày tao đi học cấp 3 ông bà già đã sắm SH cho chạy. Tất nhiên đéo được đến trường. Nhưng cũng là số má ăn gái thoải mái. Hết năm lớp 11 ông bà già làm ăn phá sản. Bán sạch đéo còn gì . Hai ông bà bỏ nhau anh em đứa theo bố , đứa theo mẹ. Nhưng vì bố mẹ bị nợ nhiều và bọn chủ nợ truy sát nên bỏ đi và cũng đéo liên lạc với tao. Được vài lần gọi điện sau đó giờ mất tăm. Tao thì đéo theo ai về quê với ông nội sống. Tự nhiên đéo có xu nào. Đến điện thoại cũng đéo có. Tao nhớ gọi cho ai vẫn phải nhờ và số thì ghi ra quyển sổ. Rồi ông và chú cãi nhau vì ông ở với chú vì ông nuôi tao mà chú thì bảo đéo kham được. Chỉ kham ông thôi. Tao nghe thấy nản và tao bỏ lên HN làm đéo cần học. Lên HN thì được ông anh bạn thân bố bao nuôi cho rửa xe và cho đi học nốt cấp 3. Lên đó cà kê đánh nhau với thằng khách sửa xe nó chửi ông bạn bố. Thân đi ở đợ phải cứu chủ nên cầm dao chém thằng kia tổn hại 12% đủ để truy tố. Ông ây chạy nên tao đi tù 3 năm và 2 năm đã ra rồi. Nói chung thân làm thuê kiếm miếng ăn chấp nhận thôi. Thế nào đột nhiên 2 thằng con ruột ông ấy đi biển chết đuối cả 2 anh em. Thế là ông ấy nhận tao làm con nuôi. Đang nằm ngủ lê lết ở bãi gửi xe. Một phát lên căn biệt thự của ông ấy ở phòng của 2 ông kia . Ông ấy chán đời bỏ đi Singapore sống. Để tao làm tổng quản mọi thứ. Từ gara ôto đến quản lý cái khách sạn cho thuê. Đại khái có kế toán nhưng tao rút ra tiêu nói thẳng ông ấy mua xe oto hay làm gì ông ấy ok. Đại loại với ông ấy tiền đéo quan trọng. Ông ấy cần duy trì hoạt động khi nào tĩnh tâm ông ấy về lấy, Nhưng từ đó đến nay hầu như ông bà ấy đéo muốn về, sợ về thì gặp lại nhớ 2 thằng con trai. Tao cứ sống vậy mở thêm công ty và làm ăn riêng gần 10 năm rồi. Vì tao biết mọi thứ đéo có gì đứng tên tao hết. Dẫn gái về nhà địt mà nó nghĩ tao là đại gia. Vì nó ở nhà tao cả tuần đéo thấy ai chạm mặt ngoài tao và mấy cái camera. Giờ tao cũng mở được 1 cái gara và có vốn khá khá. Nên nếu ông ấy về tao cũng vui vẻ bàn giao hết. Đơn giản ông ấy là ân nhân cứu vớt đời tao. Một kẻ bất hạnh cùng cực. Đi xem bói thì ai cũng bảo tao gặp may. Thực tế với tao đéo còn bất hạnh nào hơn nữa. Đi tù cũng đi rồi. Giờ ngẫm lại nhớ lúc ra khỏi nhà chú với 2 bàn tay trắng đéo có 1 thứ gì . Đi bộ đói đi nhờ xe bus ra HN đến giờ mọi thứ lại ổn áp đéo phải nghĩ ngợi gì. Mới thấy có lẽ do tao chịu quá nhiều bất hạnh nên ông trời thương chăng. Đéo hiểu sao mấy hôm nay thấy rảnh suy nghĩ về cs thấy nhiều vấn đề mình không giải thích được. Đéo biết chúng mày có ai như tao không?
Chuyện m kể như kịch bản phim ý nhỉ? T thấy m là ng thú vị.
 
Mày nói ngu như chó. Thế t hỏi mày đợt covid cả chục nghìn doanh nghiệp vn phá sản. Thế cũng là do nghiệp từ đời trước à. Đm cái thằng chưa ra đời làm ăn như m nghĩ được đến thế là cùng. Chắc m vẫn đi làm thuê thôi chứ gì
cái mày đang nói là vĩ mô, xét theo vĩ mô thì rất nhiều yếu tố trong đó có nghiệp của con người. Còn ở đây thằng thớt chỉ nói ba mẹ nó, trước khi chửi ai ngu thì nên coi lại mình. Mày tin vào covid như vậy thì chắc đã tiêm đủ 3 mũi rồi nhỉ, gáng tiêm thêm mũi 4 nhé, chúc may mắn.
 
Vấn đề không phải là gái, mà mày sẽ khó có cơ hội hòa nhập là một người bình thường con mày sau này cũng không vui vẻ gì với lý lịch tù tội của mày. Nói chung tao khá mặc cảm nên giờ suốt ngày địt gái trả thù đời. Cần đéo gì phải lấy nhỉ ke ke
Địt gái thì k vấn đề j. Nhưng nếu để trả thù thì sẽ ko tốt chút nào. Dù m có bao nhiêu tiền nhưng trong tâm ko có thanh thản thì cũng vất
 
Đéo phải chán mà là đời còn đéo gì để chơi đâu. Mày vào hoàn cảnh tao thì mày sẽ thấy. Đéo chơi gái thì biết làm kẹc gì nữa đây =))=))=))
T nghĩ là tri thức và mong muốn cống hiến cái j đó để giúp đỡ ng khác.
 
Không biết chúng mày thế nào, nhưng tao thấy từ cuộc sống của tao . Mọi thứ như được sắp đặt vậy. Có những việc cố không được. Càng vùng vẫy càng siết chặt. Cho đến khi chúng mày chấp nhận, thì mọi thứ lại mở ra. Tao sinh ra trong 1 gia đình khá giả, nên tuổi thơ êm đẹp đéo thiếu thốn gì. Ngày tao đi học cấp 3 ông bà già đã sắm SH cho chạy. Tất nhiên đéo được đến trường. Nhưng cũng là số má ăn gái thoải mái. Hết năm lớp 11 ông bà già làm ăn phá sản. Bán sạch đéo còn gì . Hai ông bà bỏ nhau anh em đứa theo bố , đứa theo mẹ. Nhưng vì bố mẹ bị nợ nhiều và bọn chủ nợ truy sát nên bỏ đi và cũng đéo liên lạc với tao. Được vài lần gọi điện sau đó giờ mất tăm. Tao thì đéo theo ai về quê với ông nội sống. Tự nhiên đéo có xu nào. Đến điện thoại cũng đéo có. Tao nhớ gọi cho ai vẫn phải nhờ và số thì ghi ra quyển sổ. Rồi ông và chú cãi nhau vì ông ở với chú vì ông nuôi tao mà chú thì bảo đéo kham được. Chỉ kham ông thôi. Tao nghe thấy nản và tao bỏ lên HN làm đéo cần học. Lên HN thì được ông anh bạn thân bố bao nuôi cho rửa xe và cho đi học nốt cấp 3. Lên đó cà kê đánh nhau với thằng khách sửa xe nó chửi ông bạn bố. Thân đi ở đợ phải cứu chủ nên cầm dao chém thằng kia tổn hại 12% đủ để truy tố. Ông ây chạy nên tao đi tù 3 năm và 2 năm đã ra rồi. Nói chung thân làm thuê kiếm miếng ăn chấp nhận thôi. Thế nào đột nhiên 2 thằng con ruột ông ấy đi biển chết đuối cả 2 anh em. Thế là ông ấy nhận tao làm con nuôi. Đang nằm ngủ lê lết ở bãi gửi xe. Một phát lên căn biệt thự của ông ấy ở phòng của 2 ông kia . Ông ấy chán đời bỏ đi Singapore sống. Để tao làm tổng quản mọi thứ. Từ gara ôto đến quản lý cái khách sạn cho thuê. Đại khái có kế toán nhưng tao rút ra tiêu nói thẳng ông ấy mua xe oto hay làm gì ông ấy ok. Đại loại với ông ấy tiền đéo quan trọng. Ông ấy cần duy trì hoạt động khi nào tĩnh tâm ông ấy về lấy, Nhưng từ đó đến nay hầu như ông bà ấy đéo muốn về, sợ về thì gặp lại nhớ 2 thằng con trai. Tao cứ sống vậy mở thêm công ty và làm ăn riêng gần 10 năm rồi. Vì tao biết mọi thứ đéo có gì đứng tên tao hết. Dẫn gái về nhà địt mà nó nghĩ tao là đại gia. Vì nó ở nhà tao cả tuần đéo thấy ai chạm mặt ngoài tao và mấy cái camera. Giờ tao cũng mở được 1 cái gara và có vốn khá khá. Nên nếu ông ấy về tao cũng vui vẻ bàn giao hết. Đơn giản ông ấy là ân nhân cứu vớt đời tao. Một kẻ bất hạnh cùng cực. Đi xem bói thì ai cũng bảo tao gặp may. Thực tế với tao đéo còn bất hạnh nào hơn nữa. Đi tù cũng đi rồi. Giờ ngẫm lại nhớ lúc ra khỏi nhà chú với 2 bàn tay trắng đéo có 1 thứ gì . Đi bộ đói đi nhờ xe bus ra HN đến giờ mọi thứ lại ổn áp đéo phải nghĩ ngợi gì. Mới thấy có lẽ do tao chịu quá nhiều bất hạnh nên ông trời thương chăng. Đéo hiểu sao mấy hôm nay thấy rảnh suy nghĩ về cs thấy nhiều vấn đề mình không giải thích được. Đéo biết chúng mày có ai như tao không?
Tâm linh là có, đó là nhân quả, là duyên là nghiệp. Nhưng cái này liên quan gì tâm linh đâu mày. Phần là do mày cũng bản lĩnh thì mới có ngày nay. Tất cả do mình mà ra cả thôi. Làm gì có gì ngẫu nhiên mà sướng đc.
 
mày ơi, tao hỏi cái này. Vợ chồng ông đi tù kia có mâu thuẫn gì ko, có chiều vợ thương con gì ko, chứ t trông mặt thấy ông này hiền lành mà sao con vợ quái thai lại đi lăng loàn với thằng khác vậy nhỉ??? Cuộc sống vợ chồng nó như nào
Ông này mất bố mẹ nên hiểu giá trị của gia đình. Ông ấy biết là vợ ngoại tình nhưng vẫn muốn níu kéo hạnh phúc sẵn sàng chấp nhận cho vợ nạo thai với thằng bồ để về đoàn tụ gia đình. Nhưng bản chất thằng mặt Lồn kia quá mất dậy và ngang nhiên nó cho rằng nó có tiền có quyền nó có thể áp đặt cho thằng thầy giáo nghèo đéo có thân thích lại là trai xứ khác đến. Ông này vừa đi học vừa đi làm còn nuôi thêm con vợ này. Nói chung nó cực kỳ tốt. Ngày nó đâm chết thằng kia cả trường học giáo viên và học sinh viết đơn xin giảm án cho nó. Nên nó mới lĩnh án 8 năm. Đi tù 5 năm người ta đã cho về rồi. Nhưng nghiệt ngã con nó bị bệnh hiểm nghèo. Đéo trường học nào nhận thằng thầy giáo giết người nên nó buộc phải đi buôn Mai thúy. Nói chung đi tù thì anh em trong tù giúp nhau hay lắm. Các mối làm ăn cũ giới thiệu cho nhau. Nhất là mấy anh chung thân buôn Mai thúy muốn truyền lại cho ai đó để lấy hoa hồng nuôi vợ con.
 
Ông này mất bố mẹ nên hiểu giá trị của gia đình. Ông ấy biết là vợ ngoại tình nhưng vẫn muốn níu kéo hạnh phúc sẵn sàng chấp nhận cho vợ nạo thai với thằng bồ để về đoàn tụ gia đình. Nhưng bản chất thằng mặt lồn kia quá mất dậy và ngang nhiên nó cho rằng nó có tiền có quyền nó có thể áp đặt cho thằng thầy giáo nghèo đéo có thân thích lại là trai xứ khác đến. Ông này vừa đi học vừa đi làm còn nuôi thêm con vợ này. Nói chung nó cực kỳ tốt. Ngày nó đâm chết thằng kia cả trường học giáo viên và học sinh viết đơn xin giảm án cho nó. Nên nó mới lĩnh án 8 năm. Đi tù 5 năm người ta đã cho về rồi. Nhưng nghiệt ngã con nó bị bệnh hiểm nghèo. Đéo trường học nào nhận thằng thầy giáo giết người nên nó buộc phải đi buôn Mai thúy. Nói chung đi tù thì anh em trong tù giúp nhau hay lắm. Các mối làm ăn cũ giới thiệu cho nhau. Nhất là mấy anh chung thân buôn Mai thúy muốn truyền lại cho ai đó để lấy hoa hồng nuôi vợ con.
Thật ra thì con vợ nó cũng đến gặp con vợ thằng thư để xin chăm thằng thư rồi, và nó cũng đưa đơn ly dị cho Dũng rồi. Nếu ty hết và con vợ nó can đảm làm những việc trên, thì loại này đéo nên níu kéo làm gì, bởi có về thì hồn một nơi xác một nơi thôi. Đáng lẽ thằng Dũng nên cho con vợ ra đi theo thằng kia, và xd cuộc đời để nuôi con vì nó quá hiểu cs ko gđ, con cái bơ vơ. Nhưng chắc nó cay quá và ko thể nghĩ đc gì hơn nên xiên thằng thư. Và đời nó đã bi kịch rồi, nên bi kịch cứ nối tiếp bi kịch. Ko hiểu chục năm nữa nó ra tù, già thì chưa tới, cs sẽ ntn và còn bi kịch gì xảy ra với nó tiếp theo ko
 
Ông này mất bố mẹ nên hiểu giá trị của gia đình. Ông ấy biết là vợ ngoại tình nhưng vẫn muốn níu kéo hạnh phúc sẵn sàng chấp nhận cho vợ nạo thai với thằng bồ để về đoàn tụ gia đình. Nhưng bản chất thằng mặt lồn kia quá mất dậy và ngang nhiên nó cho rằng nó có tiền có quyền nó có thể áp đặt cho thằng thầy giáo nghèo đéo có thân thích lại là trai xứ khác đến. Ông này vừa đi học vừa đi làm còn nuôi thêm con vợ này. Nói chung nó cực kỳ tốt. Ngày nó đâm chết thằng kia cả trường học giáo viên và học sinh viết đơn xin giảm án cho nó. Nên nó mới lĩnh án 8 năm. Đi tù 5 năm người ta đã cho về rồi. Nhưng nghiệt ngã con nó bị bệnh hiểm nghèo. Đéo trường học nào nhận thằng thầy giáo giết người nên nó buộc phải đi buôn Mai thúy. Nói chung đi tù thì anh em trong tù giúp nhau hay lắm. Các mối làm ăn cũ giới thiệu cho nhau. Nhất là mấy anh chung thân buôn Mai thúy muốn truyền lại cho ai đó để lấy hoa hồng nuôi vợ con.
Bạn ông số khổ như chó. :surrender:
 
Như kiểu nghiện nhìn thấy nghiện, cave nhìn thấy cave vậy á :)) Chết cười
 
Tao từng làm việc ở nhà tù, chỉ là đéo phải ở VN, tiếp xúc tổng cộng cỡ 30 phạm nhân và nghi phạm. Khi chưa bị tuyên án thì gọi là nghi phạm.

Khi là nghi phạm thì bị hạn chế di chuyển (chỉ ở trong phòng tạm giam) và bị gọi lên lấy cung nhiều.

Còn phạm nhân thì sống cuộc sống có lao động, có di chuyển, có thể dục và một chút giao tiếp với bạn tù.

Đi tù coi như kết thúc chuỗi ngày bị doạ nạt ở bên ngoài. Và học cách sống mới để tồn tại.

Với tao thì đi tù đã là sám hối, mất tự do để trả giá cho sai lầm rồi, nên tao không kì thị người đã thi hành án. Nhưng quan hệ với họ như thế nào, thì là vừa tốt (giúp đỡ) vừa đề phòng (lòng người).

Từ cái nhìn đó, tao thấy cô gái từ chối mày là chín chắn nếu cổ suy nghĩ sâu xa. Nhưng vẫn có khả năng cổ bị gia đình phản đối. Mày đã làm hết sức để chứng tỏ mày bị ép vào thế phải phòng vệ chính đáng, dẫn tới đi tù chưa?.

Trường hợp mày, có tiền án vẫn xin được visa đi nước ngoài hả?. Vì hồ sơ khai có mục tiền án tiền sự. Nếu tick vào ô đó thì tao nghĩ khó được duyệt.

Với câu chuyện anh Dũng, dm báo VN số liệu như củ cặc. Đọc chỉ hiểu cái sườn chứ đéo khớp số liệu.

Anh Dũng nhận án năm 2008, con thứ 2 lúc đó 7 tháng tuổi. Án 7 (hay 8 năm) thì 3 niên sau anh được về.
Đêm đó anh về gặp Ninh rồi lên Hà Nội, ở đây 2 năm công việc thuận lợi thì lên quản lý, lấy vợ mới đẻ 2 con (link báo cuối cùng). Sau đó thì bị bắt vì mai thuý. Ông Bắc kể cho nhà báo nghe.
Sự thật thì anh Dũng có thể lấy được vợ mới và có 2 con không tml?. Hay là câu view lấy tiền từ thiện?.

Thằng thớt nói 2 con anh cùng ung thư, nhưng tao đọc thấy có vẻ chỉ thằng em. Thằng anh tên Linh bình thường và sống với ông bà ngoại.

Câu chuyện ông Bắc kể không biết sự thật mấy phần.

Qua câu chuyện của mày về giúp người đã thi hành án hoà nhập cộng đồng ở VN kém quá. Chẳng khác gì đẩy họ quay lại lối cũ. Kể cả mấy trại phục hồi nhân phẩm.

Ở đây thằng nào cũng thương anh Dũng, nhưng tao thấy anh phạm lỗi lần 2 là đéo tha thứ được. Tao hỏi trước là đi chăn bò thuê, bốc vác, phụ hồ có kì thị người đã thi hành án không?. Nếu những việc bán sức mà cũng không được làm thì quá tội nghiệp. Đéo có tiền thì đéo thể sống được.

Dù anh Dũng cần tiền chữa bệnh cho con, thì anh phải tỉnh táo giữa việc chưa có tiền nhưng được ở bên con, với có tiền nhanh mà lại tù.

Lũ chúng mày chửi tao là thử đéo có tiền xem có khác anh Dũng không, thì cũng được. Nhưng rõ ràng làm hay không làm, là lựa chọn. Thằng thớt chém thằng khách láo, trong khi 20 thằng thợ khác không nhúc nhích, là lựa chọn.

Về tâm linh thì tao tin, vì tao đã gặp. Qua câu chuyện của mày, tao học được bài học chữ hiếu, chữ thuận trong gia đình.

Cám ơn mày.
 
Câu chuyên của m t đọc k thiếu 1 comment nào trong bài.t rất khâm phục những thằng đàn ông như m nhiều trải nghiệm cuộc sống.
 
Nếu k phải sóc lọ ra bài thì chuyện của mày truyền cảm hứng vl
 
Chị Ngân vợ anh Thư bình tĩnh và bản lĩnh vãi.

Chồng cặp bồ rồi chồng bị đâm chết mà không thấy chị phản ứng gì. Chỉ là “tôi biết rồi”. Đéo phải người thường chị ạ.

Hay chị đã thành tinh thành sói mượn tay anh Dũng kết thúc đau buồn của mình?.

Link cuối viết chị đã tái hôn. Chính ra, chị mới là trùm cuối. Không làm gì cả mà an yên nhất.
 
Tao từng làm việc ở nhà tù, chỉ là đéo phải ở VN, tiếp xúc tổng cộng cỡ 30 phạm nhân và nghi phạm. Khi chưa bị tuyên án thì gọi là nghi phạm.

Khi là nghi phạm thì bị hạn chế di chuyển (chỉ ở trong phòng tạm giam) và bị gọi lên lấy cung nhiều.

Còn phạm nhân thì sống cuộc sống có lao động, có di chuyển, có thể dục và một chút giao tiếp với bạn tù.

Đi tù coi như kết thúc chuỗi ngày bị doạ nạt ở bên ngoài. Và học cách sống mới để tồn tại.

Với tao thì đi tù đã là sám hối, mất tự do để trả giá cho sai lầm rồi, nên tao không kì thị người đã thi hành án. Nhưng quan hệ với họ như thế nào, thì là vừa tốt (giúp đỡ) vừa đề phòng (lòng người).

Từ cái nhìn đó, tao thấy cô gái từ chối mày là chín chắn nếu cổ suy nghĩ sâu xa. Nhưng vẫn có khả năng cổ bị gia đình phản đối. Mày đã làm hết sức để chứng tỏ mày bị ép vào thế phải phòng vệ chính đáng, dẫn tới đi tù chưa?.

Trường hợp mày, có tiền án vẫn xin được visa đi nước ngoài hả?. Vì hồ sơ khai có mục tiền án tiền sự. Nếu tick vào ô đó thì tao nghĩ khó được duyệt.

Với câu chuyện anh Dũng, dm báo VN số liệu như củ cặc. Đọc chỉ hiểu cái sườn chứ đéo khớp số liệu.

Anh Dũng nhận án năm 2008, con thứ 2 lúc đó 7 tháng tuổi. Án 7 (hay 8 năm) thì 3 niên sau anh được về.
Đêm đó anh về gặp Ninh rồi lên Hà Nội, ở đây 2 năm công việc thuận lợi thì lên quản lý, lấy vợ mới đẻ 2 con (link báo cuối cùng). Sau đó thì bị bắt vì mai thuý. Ông Bắc kể cho nhà báo nghe.
Sự thật thì anh Dũng có thể lấy được vợ mới và có 2 con không tml?. Hay là câu view lấy tiền từ thiện?.

Thằng thớt nói 2 con anh cùng ung thư, nhưng tao đọc thấy có vẻ chỉ thằng em. Thằng anh tên Linh bình thường và sống với ông bà ngoại.

Câu chuyện ông Bắc kể không biết sự thật mấy phần.

Qua câu chuyện của mày về giúp người đã thi hành án hoà nhập cộng đồng ở VN kém quá. Chẳng khác gì đẩy họ quay lại lối cũ. Kể cả mấy trại phục hồi nhân phẩm.

Ở đây thằng nào cũng thương anh Dũng, nhưng tao thấy anh phạm lỗi lần 2 là đéo tha thứ được. Tao hỏi trước là đi chăn bò thuê, bốc vác, phụ hồ có kì thị người đã thi hành án không?. Nếu những việc bán sức mà cũng không được làm thì quá tội nghiệp. Đéo có tiền thì đéo thể sống được.

Dù anh Dũng cần tiền chữa bệnh cho con, thì anh phải tỉnh táo giữa việc chưa có tiền nhưng được ở bên con, với có tiền nhanh mà lại tù.

Lũ chúng mày chửi tao là thử đéo có tiền xem có khác anh Dũng không, thì cũng được. Nhưng rõ ràng làm hay không làm, là lựa chọn. Thằng thớt chém thằng khách láo, trong khi 20 thằng thợ khác không nhúc nhích, là lựa chọn.

Về tâm linh thì tao tin, vì tao đã gặp. Qua câu chuyện của mày, tao học được bài học chữ hiếu, chữ thuận trong gia đình.

Cám ơn mày.
chia sẻ về tâm linh cho tao mở mang nhận thức chút xíu đi mày
 

Có thể bạn quan tâm

Top