• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Truyện non-sex và có yếu tố sex

cái kết của t mong muốn thì sau khi lên đh thì m với HA học 2 trường khác, ít gặp nhau tình cảm phai nhạt rồi ctay, sau khi ra trường 2 năm thì m có công việc ổn định leo lên chức trưởng phòng hay gì đó HA thì sau khi ra trường theo chị ra nc ngoài sống 2 năm thì cảm thấy muốn về việt nam, rồi tình cờ 2 đứa m gặp nhau ở quán cf nào đó xong tâm sự sau khoảng thời gian xa cách thì 2 đứa cũng trải qua vài mối tình, HA thì bị mấy cái dùi cui tây giả, m thì vác buồi đjt khắp hà thành, sau khi tâm sự thì 2 đứa đang single, m thì cũng vừa nghỉ việc do muốn tìm thử thách mới, HA vừa về nc nên 2 đứa bây quuết định đi du lịch khắp vn. địt từ bắc vào nam xong 3 tháng sau đám cưới, sau đó m kiếm đc cty mới ngon vl, HA thì đc nhà gửi vào làm cho cty nhà nc, cs viên mãn, tuần đụ 7 cử

Để xem nhé. Tao đã sống chung với 3 gái trước đây, ở chung nhà ngủ chung giường, phập nhau ầm ầm. Dài nhất dc 2 năm rưỡi (thời gian sống cùng nhau ý, k phải thời gian phập 1 cữ). Nhưng tao vẫn chưa lấy ai cả.
 
Tiếp đi thằng ml đọc cuốn quá , tao cũng 8x đời giữa cũng đã trải qua giai đoạn lịch sử như mày nói ,tml kiến thức rộng quá .....
 
Tình cờ thôi, hôm nọ tao mới xem lần đầu mắt biếc. thấy kết với thằng ngạn khổ thật sự.

Nếu cho mày là tao, hoặc là thằng có khả năng thay đổi định mệnh tùy ý. Thì mày muốn kết của tao với HA như thế nào, theo mày?

Mày xem ngay truyện buồn nhất rồi. Phim còn có hậu xíu, có ý cho Hà Lan chạy theo Ngạn...

Từ hint của mày là không đi đến cuối với nhau thì tao biết trước kết quả rồi. Cũng tốt, "tình chỉ đẹp khi còn dang dở..." mà

Còn nếu mày muốn biết độc giả mong muốn gì, thì tao mong có một cú twist thật ấn tượng. Hãy cho cuộc hội ngộ thật drama và "bệnh" nhất trong sự trải nghiệm của mày (đừng bịa những thứ mày không biết, dễ lòi đuôi và mất hứng lắm)
 
Sửa lần cuối:
Mày xem ngay truyện buồn nhất rồi. Phim còn có hậu xíu, có ý cho Hà Lan chạy theo Ngạn...

Từ hint của mày là không đi đến cuối với nhau thì tao biết trước kết quả rồi. Cũng tốt, "tình chỉ đẹp khi còn dang dở..." mà

Còn nếu mày muốn biết độc giả mong muốn gì, thì tao mong có một cú twist thật ấn tượng. Hãy cho cuộc hội ngộ thật drama và "bệnh" nhất trong sự trải nghiệm của mày (đừng bịa những thứ mày không biết, dễ lòi đuôi và mất hứng lắm)
Tao không biết nữa. Tối mai tao có hẹn với HA đây. Để xem.
 
Trần đời tao ghét nhất là bài Happy new year. Mà ở VN rất nhiều người nhiều nhà bật cái bài củ cạc này bất kể ngày đêm, chỉ vì nó nhai nhải cái câu "happy new year" mà ai cũng hiểu tức là "chúc mừng năm mới". Chứ giai điệu nghe buồn vl, mà nếu đọc hiểu lời bài hát cũng thấy nó buồn sầu vl.

Tao thì cơ bản không thích những gì làm tinh thần và cảm xúc mình bị chìm xuống, đấy cũng là lí do tao khá là anti nhạc Trịnh và bolero nói chung - trừ 1 số bài mà nó nghe vui vui như kiểu Tuổi lozn thơ ngây. Không hẳn là tao ghét đến mức bỏ đi nhé, cũng có những lúc tao ngồi nghe nhạc vàng thời ngày xưa cũ, nhưng quan điểm của tao là phải tùy lúc, đó không phải là thứ nhạc bạ lúc nào cũng nghe, nghe riết rồi chẳng còn thấy có năng lực động lực tinh thần làm cái gì nữa.

Lần đầu tiên tao thấy bài happy new year này nó hay và nó vui là giao thừa 31.12 năm đấy khi tao đang hôn HA ở bờ Hồ (dân bọn tao gọi hồ hoàn kiếm là bờ hồ), hehe. Tao thấy bọn xung quanh nó canh lúc pháo hoa lụp bụp là quay sang hôn nhau nên tao bắt chước. Cảm giác ngọt ngào cực. Hết pháo hoa là còn mấy bài nhạc xuân nữa, tao nhớ mỗi bài gì mà khúc giao mùa của mỹ linh. Bọn tao hôn nhau liên tục, cảm giác như HA cũng không muốn rời môi tao, đi được mấy bước là lại đưa hai tay lên má tao ghì xuống. Tao cao hơn HA nửa cái đầu.

Cứ thế đến tận lúc nghe loáng thoáng có tiếng ng minh triết đọc điện chúc mừng trên tivi thì người ta mới đi về dần dần, khu tượng đài lí thái tổ với cảm tử vắng dần người thì lại nhiều dần tiếng pháo lẹt đẹt (pháo lậu đốt trộm) và tiếng rú ga của trẻ trâu đi ăn vỉa.

Tụi tao không về ngay - tất nhiên - tao đã chuẩn bị trước, đã xin ông bà già đi tới sáng rồi. Tao đưa em đi qua khắp các góc phố, hàng trống, hàng gai, thuốc bắc, hàng cân, lãn ông, mã mây, v.v... hồi ấy tao chưa biết tới trò bar bủng mà HA thì có vẻ là style thiện lành, cũng không hợp với chỗ ấy. Nhưng tao nhớ là đi bộ rất nhiều, dù thế HA không hề kêu mỏi. Cứ chốc chốc cô người yêu của tao lại lôi đt ra chụp ảnh 2 đứa với nhau, chắc hôm ấy dễ có phải tới cả nghìn kiểu. Đường phố thưa người dần, sương xuống đẫm - cảm tưởng như hít vào phổi là thấy cả sương vừa ẩm vừa lạnh - nhưng đôi tình nhân vẫn dính lấy nhau.

Tới tầm hơn 2h sáng thì bọn tao lại quay về khu nhà thờ và dừng chân ở 1 quán cafe bên hông nhà thờ - cái quán đấy sau này bị phốt nhiều cực, đổi chủ liên tục, nhưng khách vẫn đến ầm ầm. Ngồi trên t3 ban công của quán, tao nhìn Menu nước mà chả biết gọi gì. Vì đắt là một, với cả tao cũng đã đi cafe sang chảnh bao giờ đâu. Tao hỏi HA muốn gọi gì, em bảo muốn ăn kem. Thế là bọn tao gọi mẹ một phần kem 2 người - đéo có trong menu luôn nhưng thằng nhân viên bảo là có đấy để check. Lúc sau nó bê lên một đĩa luôn. Mùa đông ăn kem, tao thấy cũng hay ho.

Cái quán đó rất đẹp nhé, đắt thì k nói, nhưng nhiều phốt thế mà vẫn sống tốt thì tao nghĩ k phải là ngẫu nhiên. Đây là 2 trong số các bức ảnh chụp từ view quán nhìn ra nhà thờ, cái này là sau này mới chụp, chứ ngày ấy thì đt không xịn đến thế, với cả hôm đấy HA cũng chỉ chăm chăm chụp ảnh hai đứa:




Khung cảnh của quán, cách bài trí, cả nhạc nhẽo quán nó chọn - đều rất ton sur ton với nhau. Ví dụ trong cái khung cảnh ấy, view ấy, mà nghe đen vâu hay nhạc trịnh thì lại thành bãi cứt ngay. Tao nhớ đấy là lần đầu tiên tao nghe nhạc USUK cũ mà thấy thật sự mình chìm vào cái không gian ấy. Bài mà tao nghe lần đầu nghe tại lúc ấy và tao hiểu lyrics (lời nhạc) rồi nghiện luôn - cũng 1 phần vì nó là nhạc quảng cáo nên viral - là I love you baby, hay còn có tên khác là Can't take my eyes off you (không thể rời mắt khỏi em). Đoạn đầu thì bình bình, nhưng tới chorus (điệp khúc) thì rất bốc, mà đã nghe 1 lần là khó quên



Tầm 3 4 h sáng vẫn có cả khách tây cả khách việt ra vào cái quán đấy, nhưng chả biết họ có để ý không, có 2 đứa trẻ con việt nam đang tựa đầu vào nhau trên cái sofa ở góc ban công, kệ mẹ ai ra ai vào.

Hình như tao đưa HA về nhà tầm 6h sáng, xong hôm sau tao bị cảm lạnh nghỉ mất 2 hôm luôn. HA đòi qua thăm tao, nhưng tao can lại. Thật sự tao vẫn tự ti cực kì về gia cảnh mình. Đại tiểu thư bước vào cái gian nhà 20m2 của tao rồi thấy chỗ sinh hoạt của tao chỉ là một cái gác xép, đầu là giường cuối là bàn máy tính cạnh tủ quần áo bé tí teo, tao thật sự thấy ngại và chưa dám để cho HA bước vào nhà tao lúc ấy.
 
Tao không biết nữa. Tối mai tao có hẹn với HA đây. Để xem.
Tao cũng mong hai đứa mày đều chưa có gia đình, buổi đoàn tụ sẽ toàn đụ :)))
Còn ngược lại thì sẽ có nhiều người đau khổ đấy, suy nghĩ cho kỹ nha mậy.
 
Những tuần sau ấy thì tao với HA khá là thiếu thốn chỗ riêng tư. Vì tầm giáp tết (âm) đó bố mẹ HA ở nhà thường xuyên, HA không thể đưa tao về nhà được. Tao nhớ cảm giác tiếc nuối ở những buổi học buổi chiều ở nhà HA, học xong đành đi về. HA tặc lưỡi, mà tao cũng tiếc. Thi thoảng có chạm mặt Huyền Anh, lần nào cũng chào tao trước - chào emmmm - rồi nhìn tao cười rất lém lỉnh. Tao nghĩ Huyền Anh cũng biết là có chuyện giữa tao với HA, nhưng mà bản thân bà chị đấy cũng "hư" vcd, chắc là không nói gì với bố mẹ đâu.

Tầm đấy tao chạm mặt Huyền Anh nhiều nên phải tự định nghĩa lại từ "vip girl" phải dành cho Huyền Anh mới đúng. HA hơi "mộc mạc" quá, kiểu hiền lành và không (hoặc chưa) biết chơi bời. Huyền Anh thì mặt đẹp hơn hẳn HA, hồi đấy chưa có khái niệm "góc nghiêng" chứ tao nghĩ nếu có thì bà này phải 9/10 điểm, mặt nhìn ngang đẹp cực - dù là giống nét bố hơn mẹ. Cộng thêm việc biết chơi nữa, đại tiểu thư dùng toàn hàng hiệu, mặc những bộ quần áo mà tao đéo thấy ở ngoài (ở khu xóm lao động) của tao bao giờ.

Những buổi chiều không học ở nhà HA thì tao sẽ đưa HA đi đâu đấy, điểm đến rất thường xuyên là cái công viên thống nhất - vì nó rẻ ý, haha. Gần Tết người ta chăm chút, trồng cây trồng hoa tỉa lá tỉa cành, cái công viên rực rỡ hơn hẳn ngày thường. Thành ra dthoai của HA full ảnh của 2 đứa tao, tao nhớ ngày đấy tao với em đi ra hai bà trưng mua thẻ nhớ gần 500k. Xót vl.

Tầm đó tao nhớ là không có sex. Hnao cũng chat chit tới khuya - chả nhớ nói những chuyện gì, nhưng tao nhớ là tao cũng nói chuyện với em mãi không chán - thi thoảng có đả động tới 1 tí chuyện sex sủng, nhưng không chat x với nhau lần nào. Tao thì vẫn quay tay đều, ổ cứng ngày áy có 80gb nên tải phim về cũng phải suy nghĩ vl, mà không tải thì tiếc. Ngày ấy thiendia toàn link mediafire tải nhanh.
 
Hồi đó thì 1 trong những vấn đề cũng đau đầu nhất là tình phí. HA giàu hơn tao nhiều quá. Tao thì cứ phải gồng lên để không quá lép so với em. Học sinh c3 nghà nghèo lấy đâu ra tiền hả chúng mày. Thằng Thắng cho tao vay nhiều, nói thật nó chưa bao giờ đòi, toàn tao tự giác trả trước, nhưng tao cũng biết là không thể mặt dày vay nó quá nhiều dc.

Có làn tao còn tính hay bán mẹ xe đạp đi xong bảo với ông bà già là làm mất. Thế khốn nạn quá.

Tầm Tết là quãng thời gian đỡ áp lực hẳn, vì có tiền lì xì của bà con họ hàng mọi ng cho, nên tài chính dư dả thêm. Tao nhớ là Tết năm ấy tao không mua sắm cho tao bất kì cái gì, đến 10k mua đĩa hài tết (râu quặp hay thầy dởm gì đấy đéo nhớ) tao cũng không chi. Tại tao nghĩ đến những ngày sau tình phí với HA còn tốn hơn nhiều nhiều lắm.

1 vấn đề nữa là tao xác nhận có 1 số thằng tia HA thật. 1 số thằng cùng trường cmnl. 1 số khác thì là các mối qhe khác của HA, con của bạn bè bố mẹ, rồi còn có cả giới thiệu từ ... Huyền Anh. Nên có 1 tgian tao khá ác cảm với Huyền Anh. HA thì khá là thật thà với tao, kể hết, cho tao xem hết tin nhắn của những đứa kia, em không rep trừ khi bắt buộc phải nói những câu lịch sự cho xong chuyện. Hầu hết những lần như thế là đưa đthoai cho tao xem, rồi trong khi tao đang xem (hehe) thì ôm tao rồi thỏ thẻ: Tớ là của cậu, tớ chẳng giấu cậu điều gì cả.

Tao thì có 1 2 đứa thích, toàn là lớp bên hoặc biết tao ở chỗ học lò, nhưng toàn là các em kiểu nerdy ấy. Có lần tao còn thấy cả kẹo mút với 1 tờ giấy note trên yên xe đạp tao. Xong tao cũng tò mò đi dò xem con bé đấy là ai thì thấy nó cũng xinh. Hehe. Nhưng mà tao không làm gì hơn, biết vậy thôi. Tao cũng không kể cho HA, tao nghĩ không kể thì hơn, con gái hay suy nghĩ linh tinh lắm.

Tầm đó tao bắt đầu đi học lò trở lại, ca 6h-8h tối ở lò. HA có bám theo tao 1 vài buổi, xong rồi thôi vì e thấy học ở nhà e là đủ rồi, mà tao cũng đồng ý. Tao đi học lò chỉ để như kiểu luyện kiếm mài võ thôi, chứ kiến thức chưa cứng lắm thì học nhóm nhỏ ở nhà để giáo viên sát sao sẽ là tốt hơn.
 
Tết âm năm ấy cả nhà HA đi Malaysia chơi. Mang cả bà nội đi. HA bảo bố mẹ muốn đưa bà nội đi chơi xa khi bà còn đi được. Mà bố mẹ HA khi ấy cũng chỉ có dịp Tết để dành thời gian cho gia đình. Sau tao dc biết thêm là bố mẹ HA cũng không thích ở nhà vào dịp lễ tết như thế, vì có nhiều người cứ đến làm phiền (nhờ vả, biếu xén).

Tối hôm ấy em ra sân bay thì HA đi chơi với tao cả trưa, cả chiều. Buổi trưa HA tan học k về nhà mà đi chơi với tao luôn. Tao chẳng biết đưa em đi ăn gì, mà tao cũng không có nhiều tiền. Xong lại tặc lưỡi đưa em ra chỗ 42 LTK ấy ngồi trà đào và ăn vặt. Bất ngờ là HA thích nhé, cugnx vẫn là cái mì Omni giống ở nhà em, nhưng mà ở đây có trò mix với bò khô, đấy là làn đầu tiên HA được ăn kiểu mix linh tinh như thế và em bảo là nó ngon hơn em nghĩ. Rồi em tranh trả tiền với tao, tao cản lại, nhưng em phụng phịu suýt khóc. Tao lại đành thôi. Nói thật trong túi tao lúc ấy còn hơn 50 nghìn thôi. Cảm động vc, em luôn nghĩ cho tao.

Ăn xong thì bọn tao lại dắt tay nhau đi lượn lờ mấy phố xá quanh đó. Vào mấy chỗ nhà sách ở tràng tiền đọc linh tinh. Chui vào cái ngõ ở đinh lễ lên t2 chỗ bán sách lậu. Rồi xếp hàng mua kem ôc quế, xong ra ghế đá ở bờ hồ ngồi ăn, ngắm đường phố, ngắm ông đi qua ngắm bà đi lại. Đơn giản thế thôi, mà tao thấy em vui lắm, kiểu rất tươi tỉnh, dù là trưa không ngủ.

- Tớ đi 2 tuần đấy, cậu ở nhà có nhớ tớ không?
+ Tất nhiên là có chứ, tớ có mỗi Hồng Anh để nhớ và để yêu mà (dẻo mỏ nhỉ).
- Uh, chắc là tớ cũng sẽ nhớ cậu lắm - tựa đầu vào vai

Tới tầm 3h thì Huyền Anh gọi em giục về đóng đồ, em nấn ná với tao đc 1 lúc nữa thì 4h tao chở em về.

Con xe đạp của tao dừng ở cổng nhà HA thì chợt tao bắt gặp bố HA. Đây là lần đầu tiên, nhưng vì trước đó HA từng cho tao xem ảnh gia đình rồi nên tao nhận ra ngay ông. Tao chủ động mở mồm trước:

- Dạ cháu chào ... bác ạ (tao nghĩ ít tuổi hơn bố tao nhưng trông style quan chức thì tao đoán đoán là thích dc coi là bề trên, chào bác thì hơn. Hồi ấy tao đã nghĩ như vậy).

+ A chào con. Con đưa HA đi học về hả - ông trả lời mà giọng như reo lên mừng rỡ, đưa tay ra bắt tay tao. Tao lịch sự đưa tay xuống dưới rồi mới đưa lên bắt tay ông. Phép bắt tay lịch sự với người trên, tao học được sau 1 lần bị một thằng anh xã hội tát nổ đom đóm mắt.

# Con chào bố - HA lí nhí, hình như em cũng hơi bất ngờ vì chạm mặt bố, giọng kiểu hơi sợ sợ nữa. Tao bỗng thấy lo.

+ Hai đứa vào đây - bố HA nói rồi quay lưng tay chắp sau đít đi thẳng vào nhà. Tao quay sang nhìn HA, thấy sự lúng túng hiện lên trong mắt em.

Cái suy nghĩ của tao ngày ấy là tao phải đứng ra chịu trách nhiệm và cáng đáng cho những lúc khó khăn như này. Không thể nấp sau lưng đàn bà, mà đàn bà lại là người mình yêu được. Tao dắt xe đạp vào sân, HA đi theo. Sau này HA bảo là em ngạc nhiên vì thấy tao bạo thế, em lúc đấy còn đang chưa biết nên làm thế nào.

Mẹ HA cũng có nhà. Bà thấy tao thì tươi cười:

(-) T đấy hả cháu. Vào đây, vào đây - giọng bà đon đả. Tao thấy đỡ lo hơn, trước đấy bà đã từng có thiện cảm tốt với tao cái lúc mà tao tới chép bài cho HA khi em gãy tay năm ngoái.

Tao cởi giầy rồi bước lên ngồi vào cái ghế sofa đơn đối diện bố HA. Tao chưa biết nói gì thì mẹ HA bê ra một ít bánh kẹo - toàn hàng ngoại - rồi mang 1 bình nước ra rót vào mấy cái cốc lùn. Nước kiểu nước đỗ đen nấu, nhưng mà nó là cái hạt gì đấy tao không rõ tên, màu cánh gián và có mùi thơm thơm kiểu tinh dầu, có chút vị the cay. Bà ngồi vào cạnh ông rồi vừa rót nước vừa giới thiệu luôn:

(-) Bạn cùng lớp cái Hồng Anh, học giỏi lắm. T đấy, anh nhớ không. T ý.

Bố HA mặt lại rạng rỡ hẳn ra:

+ A, cháu là T ý hả. Ôi dồi thế mà giờ bác thấy mày lần đầu.
- Dạ vâng, thế bác biết cháu rồi ạ?
+ Ôi dời tao đi họp phụ huynh cho con này - tay chỉ vào HA - mà tao cứ ước được như bố mày. Mà chả cứ tao, các ông bà khác chắc cũng thế. Học hành thế mới là học hành chứ. Thế cháu định thi trường nào?
- Dạ, cháu cũng đang xem xét với hỏi thêm mấy anh chị đi trước. Cháu đang tính thi kinh tế.
+ Tuyệt vời đấy - ông giơ ngón tay cái lên - học đại học là phải học mấy trường như thế chứ. Thế nhà cháu ở đâu?
- Dạ nhà cháu ở bên kia cầu, sang mạn Ngọc Lâm một tí ạ?
+ Nguyễn Văn Cừ à? Gần bến xe Gia Lâm không?
- Dạ không, ở mạn đê ạ. Chỗ Ngọc Thụy đi qua đường tàu hỏa một tí.
+ À, biết rồi biết rồi. Thế bố mẹ cháu làm gì, nhà có mấy anh em?
- Dạ bố mẹ cháu làm công nhân nhà máy xe lửa đấy ạ. Cháu có một chị gái hơn cháu 8 tuổi, nhưng chị đi lấy chồng rồi.

Lúc nói ra mấy câu đấy thì giọng tao không tự tin lắm. Có thể câu nói đấy sẽ là thứ chặn đứng MQH của tao với Hồng Anh lại. Nhưng có vẻ là không, bố HA có vẻ rất nhạy cảm và tinh tường - có lẽ HA cũng thừa hưởng 1 phần cái gen ấy - như là ông đọc được suy nghĩ của tao:

+ Quá tuyệt vời. Chả gì sướng bằng thấy con ăn học thành người con ạ. Bố mẹ vất vả khổ cực đến đâu cũng được. À Huyền anh ơi - ông quay vào trong gọi to - mang cái kẹo gì mà thằng Bốp nó gửi ấy, mang ra đây, mang cho bạn em Hồng Anh.
(-) Mát cha - mẹ HA đập tay vào đùi chông.
+ Chả biết mát với nóng gì, nhưng mà cứ mềm với ít ngọt là tao thích. Răng giờ yếu lắm rồi. Đây này bác vừa đi hàn 2 cái rồi này - nhe răng ra khoe luôn với tao - nha sĩ nó cứ bảo là nhổ luôn đi rồi trồng mới mà tao chưa biết thế nào.
- Thế ạ, cháu nghĩ là nếu chưa tới mức phải nhổ thì cứ giữ là hơn.
+ Đúng rồi, cứ tự nhiên là tốt nhất. Nhưng mà nó ê lắm - ông nhăn mặt, tay chỉ chỉ vào hàm. Huyền Anh ơi, đâu rồi.

Huyền Anh loẹt quẹt lê cái dép đi trong nhà ra - tao thấy dép kiểu dép bông có họa tiết bò sữa nhé, xịn vl. Ở nhà tao thì có dép tổ ong đi đã là tốt. Có những lúc tao nhớ là dép tổ ong ở nhà mòn vl rồi, bố tao kêu sao không mua cái khác đi thì mẹ tao bảo tiền đâu mà mua. Rồi lại kể lể tiền chợ tiền học tiền điện tiền ga. Rồi hai ông bà vặc nhau vì tiền. Khổ vc.

Huyền Anh đặt cái khay kẹo lên trên bàn xong rồi đứng nép ra sau lưng mẹ, nhìn tao cười tủm tỉm. Trông bà chị tinh quái vl, lúc này tao lại thấy ánh mắt Huyền Anh với Hồng Anh rất giống nhau, kiểu mắt cười. Tao khẽ gật đầu chào lại bà ý. Mẹ Hồng Anh lấy 1 viên kẹo lên rồi chìa tới trước mặt tao:

(-) Ăn đi T. Trà xanh ý mà. Không ngọt đâu, cô ăn rồi, thích lắm.

Tao khẽ cám ơn rồi đón lấy cái kẹo từ bà ý bóc ra, bỏ luôn vào mồm. Tao nghĩ nên tỏ ra ngang tàng một tí, với cả cuộc trò chuyện nãy giờ với bố mẹ HA trong không khí cởi mở làm tao tự tin lên hẳn.

+ Ngày xưa nhé, bác nói cho mày nghe, đi học có những hôm chả có gì mà ăn, đói mờ cả mắt đi. Xong thấy người ta đi đổi lông gà lông vịt đồng nát dép đứt tóc rối các thứ. Đổi lấy kẹo. Mạch nha ý. Thơm điếc cả óc lên. Tao mới liều cắt đôi cái dép ra rồi đem đi đổi. Dép Tiền Phong ý, ngày đấy quý lắm. Đối được 1 nắm bằng nắm tay này, cho vào mồm thôi là tỉnh cả con người lại. Mà còn không dám mút sợ nó hết nhanh. Tối hôm đấy về nát đýt.

Cả nhà cười ầm lên. Tao cũng cười. Tao thấy HA đứng sát vào lưng ghế tao đang ngồi hơn, tay em đặt lên vai tao. Liều nhỉ.

+ Đấy, ngày đấy nó đói nó khổ, có ăn đã là quý, dám nào nghĩ đến bánh đến kẹo. Bây giờ hiện đại rồi thì đủ các loại, xanh xanh đỏ đỏ. Mà ăn chả thấy ngon nữa con ạ. Tao lại chỉ thích chỉ nhớ cái hương vị ngày xưa.

Câu chuyện dần thân mật và cởi mở hơn. Bố mẹ HA đòi tao ở lại ăn cơm, nhưng tao biết là tao phải từ chối.

Khi tao dắt xe ra cửa để đi về thì HA éo dám đi theo, chỉ đứng nép ở cửa nhìn theo. Bố HA là người tiễn tao ra cửa. Ông khoác vai tao và nói những câu mà tao thật sự là không dám mơ được nghe thấy khi tao bước vào nhà ban nãy:

+ Đàn ông quý ở chí tiến thủ con ạ. Mà phải bền chí. Bác đây này, ngày xưa tao cũng là thằng đánh dậm thôi, tất nhiên là cũng gặp may gặp dịp được tạo điều kiện cho đi học, nhưng quan trọng vẫn phải là ý chí nội lực từ phía mình. Người ta tạo điều kiện cho bộ đội xuất quân đi học dễ lắm, mà chả mấy ai xin đi. Ngừng học một vài năm rồi sinh ra ngại động vào sách vở, rồi là thích ổn định, thích đi làm đi ăn có tiền ngay. Rồi đời chả ra sao cả.. Đàn ông mà cứ an phận là vứt.

- Dạ, bác trước học trường nào ạ?

+ Bách khoa đây. Tự động hóa hẳn hoi nhá. Đói lồi cả mắt, nhưng mà lúc nào tao cũng tâm niêm là phải cố mà học còn thoát khổ. Có thể chị em con Huyền Anh mới có ngày ra Hà Nội chứ. Không thì á, chắc giờ vẫn ở quê, nghịch cứt bò.

Tao phì cười. Cái cách nói chuyện của ông này rất dân dã. Chợt nghĩ ông già tao cũng trạc tuổi ông này, mà ông già tao cũng học tự động hóa bách khoa. Có điều ông già tao cũng vẫn chỉ là anh kĩ thuật viên ở xưởng - mà tao nhớ là ông già tao có bằng tốt nghiệp BK là bằng "đỏ" - theo như cách gọi trong những lần ăn uống bia bọt với bạn học ngày xưa.

Tao chào ông bố HA rồi lên xe về, tao lên xe rồi ông vẫn còn đặt tay lên lưng tao nói thêm vai câu nữa, đại ý con bảo ban em nó (Hồng Anh) học hành giúp bác với nhé, khi nào rảnh qua nhà chơi với bác với em. Sự đối đãi ấy của một người mà sau này tao thường xuyên thấy trên tivi trong nhiệm kì của anh 7 niễng (có đồn đại là bố HA là cùng cánh với anh 7), tao nghĩ không phải đó là kiểu cư xử xã giao mà ông dễ dàng trao cho bất kì ai ngay lần đầu gặp mặt.
 
Tết âm năm ấy cả nhà HA đi Malaysia chơi. Mang cả bà nội đi. HA bảo bố mẹ muốn đưa bà nội đi chơi xa khi bà còn đi được. Mà bố mẹ HA khi ấy cũng chỉ có dịp Tết để dành thời gian cho gia đình. Sau tao dc biết thêm là bố mẹ HA cũng không thích ở nhà vào dịp lễ tết như thế, vì có nhiều người cứ đến làm phiền (nhờ vả, biếu xén).

Tối hôm ấy em ra sân bay thì HA đi chơi với tao cả trưa, cả chiều. Buổi trưa HA tan học k về nhà mà đi chơi với tao luôn. Tao chẳng biết đưa em đi ăn gì, mà tao cũng không có nhiều tiền. Xong lại tặc lưỡi đưa em ra chỗ 42 LTK ấy ngồi trà đào và ăn vặt. Bất ngờ là HA thích nhé, cugnx vẫn là cái mì Omni giống ở nhà em, nhưng mà ở đây có trò mix với bò khô, đấy là làn đầu tiên HA được ăn kiểu mix linh tinh như thế và em bảo là nó ngon hơn em nghĩ. Rồi em tranh trả tiền với tao, tao cản lại, nhưng em phụng phịu suýt khóc. Tao lại đành thôi. Nói thật trong túi tao lúc ấy còn hơn 50 nghìn thôi. Cảm động vc, em luôn nghĩ cho tao.

Ăn xong thì bọn tao lại dắt tay nhau đi lượn lờ mấy phố xá quanh đó. Vào mấy chỗ nhà sách ở tràng tiền đọc linh tinh. Chui vào cái ngõ ở đinh lễ lên t2 chỗ bán sách lậu. Rồi xếp hàng mua kem ôc quế, xong ra ghế đá ở bờ hồ ngồi ăn, ngắm đường phố, ngắm ông đi qua ngắm bà đi lại. Đơn giản thế thôi, mà tao thấy em vui lắm, kiểu rất tươi tỉnh, dù là trưa không ngủ.

- Tớ đi 2 tuần đấy, cậu ở nhà có nhớ tớ không?
+ Tất nhiên là có chứ, tớ có mỗi Hồng Anh để nhớ và để yêu mà (dẻo mỏ nhỉ).
- Uh, chắc là tớ cũng sẽ nhớ cậu lắm - tựa đầu vào vai

Tới tầm 3h thì Huyền Anh gọi em giục về đóng đồ, em nấn ná với tao đc 1 lúc nữa thì 4h tao chở em về.

Con xe đạp của tao dừng ở cổng nhà HA thì chợt tao bắt gặp bố HA. Đây là lần đầu tiên, nhưng vì trước đó HA từng cho tao xem ảnh gia đình rồi nên tao nhận ra ngay ông. Tao chủ động mở mồm trước:

- Dạ cháu chào ... bác ạ (tao nghĩ ít tuổi hơn bố tao nhưng trông style quan chức thì tao đoán đoán là thích dc coi là bề trên, chào bác thì hơn. Hồi ấy tao đã nghĩ như vậy).

+ A chào con. Con đưa HA đi học về hả - ông trả lời mà giọng như reo lên mừng rỡ, đưa tay ra bắt tay tao. Tao lịch sự đưa tay xuống dưới rồi mới đưa lên bắt tay ông. Phép bắt tay lịch sự với người trên, tao học được sau 1 lần bị một thằng anh xã hội tát nổ đom đóm mắt.

# Con chào bố - HA lí nhí, hình như em cũng hơi bất ngờ vì chạm mặt bố, giọng kiểu hơi sợ sợ nữa. Tao bỗng thấy lo.

+ Hai đứa vào đây - bố HA nói rồi quay lưng tay chắp sau đít đi thẳng vào nhà. Tao quay sang nhìn HA, thấy sự lúng túng hiện lên trong mắt em.

Cái suy nghĩ của tao ngày ấy là tao phải đứng ra chịu trách nhiệm và cáng đáng cho những lúc khó khăn như này. Không thể nấp sau lưng đàn bà, mà đàn bà lại là người mình yêu được. Tao dắt xe đạp vào sân, HA đi theo. Sau này HA bảo là em ngạc nhiên vì thấy tao bạo thế, em lúc đấy còn đang chưa biết nên làm thế nào.

Mẹ HA cũng có nhà. Bà thấy tao thì tươi cười:

(-) T đấy hả cháu. Vào đây, vào đây - giọng bà đon đả. Tao thấy đỡ lo hơn, trước đấy bà đã từng có thiện cảm tốt với tao cái lúc mà tao tới chép bài cho HA khi em gãy tay năm ngoái.

Tao cởi giầy rồi bước lên ngồi vào cái ghế sofa đơn đối diện bố HA. Tao chưa biết nói gì thì mẹ HA bê ra một ít bánh kẹo - toàn hàng ngoại - rồi mang 1 bình nước ra rót vào mấy cái cốc lùn. Nước kiểu nước đỗ đen nấu, nhưng mà nó là cái hạt gì đấy tao không rõ tên, màu cánh gián và có mùi thơm thơm kiểu tinh dầu, có chút vị the cay. Bà ngồi vào cạnh ông rồi vừa rót nước vừa giới thiệu luôn:

(-) Bạn cùng lớp cái Hồng Anh, học giỏi lắm. T đấy, anh nhớ không. T ý.

Bố HA mặt lại rạng rỡ hẳn ra:

+ A, cháu là T ý hả. Ôi dồi thế mà giờ bác thấy mày lần đầu.
- Dạ vâng, thế bác biết cháu rồi ạ?
+ Ôi dời tao đi họp phụ huynh cho con này - tay chỉ vào HA - mà tao cứ ước được như bố mày. Mà chả cứ tao, các ông bà khác chắc cũng thế. Học hành thế mới là học hành chứ. Thế cháu định thi trường nào?
- Dạ, cháu cũng đang xem xét với hỏi thêm mấy anh chị đi trước. Cháu đang tính thi kinh tế.
+ Tuyệt vời đấy - ông giơ ngón tay cái lên - học đại học là phải học mấy trường như thế chứ. Thế nhà cháu ở đâu?
- Dạ nhà cháu ở bên kia cầu, sang mạn Ngọc Lâm một tí ạ?
+ Nguyễn Văn Cừ à? Gần bến xe Gia Lâm không?
- Dạ không, ở mạn đê ạ. Chỗ Ngọc Thụy đi qua đường tàu hỏa một tí.
+ À, biết rồi biết rồi. Thế bố mẹ cháu làm gì, nhà có mấy anh em?
- Dạ bố mẹ cháu làm công nhân nhà máy xe lửa đấy ạ. Cháu có một chị gái hơn cháu 8 tuổi, nhưng chị đi lấy chồng rồi.

Lúc nói ra mấy câu đấy thì giọng tao không tự tin lắm. Có thể câu nói đấy sẽ là thứ chặn đứng MQH của tao với Hồng Anh lại. Nhưng có vẻ là không, bố HA có vẻ rất nhạy cảm và tinh tường - có lẽ HA cũng thừa hưởng 1 phần cái gen ấy - như là ông đọc được suy nghĩ của tao:

+ Quá tuyệt vời. Chả gì sướng bằng thấy con ăn học thành người con ạ. Bố mẹ vất vả khổ cực đến đâu cũng được. À Huyền anh ơi - ông quay vào trong gọi to - mang cái kẹo gì mà thằng Bốp nó gửi ấy, mang ra đây, mang cho bạn em Hồng Anh.
(-) Mát cha - mẹ HA đập tay vào đùi chông.
+ Chả biết mát với nóng gì, nhưng mà cứ mềm với ít ngọt là tao thích. Răng giờ yếu lắm rồi. Đây này bác vừa đi hàn 2 cái rồi này - nhe răng ra khoe luôn với tao - nha sĩ nó cứ bảo là nhổ luôn đi rồi trồng mới mà tao chưa biết thế nào.
- Thế ạ, cháu nghĩ là nếu chưa tới mức phải nhổ thì cứ giữ là hơn.
+ Đúng rồi, cứ tự nhiên là tốt nhất. Nhưng mà nó ê lắm - ông nhăn mặt, tay chỉ chỉ vào hàm. Huyền Anh ơi, đâu rồi.

Huyền Anh loẹt quẹt lê cái dép đi trong nhà ra - tao thấy dép kiểu dép bông có họa tiết bò sữa nhé, xịn vl. Ở nhà tao thì có dép tổ ong đi đã là tốt. Có những lúc tao nhớ là dép tổ ong ở nhà mòn vl rồi, bố tao kêu sao không mua cái khác đi thì mẹ tao bảo tiền đâu mà mua. Rồi lại kể lể tiền chợ tiền học tiền điện tiền ga. Rồi hai ông bà vặc nhau vì tiền. Khổ vc.

Huyền Anh đặt cái khay kẹo lên trên bàn xong rồi đứng nép ra sau lưng mẹ, nhìn tao cười tủm tỉm. Trông bà chị tinh quái vl, lúc này tao lại thấy ánh mắt Huyền Anh với Hồng Anh rất giống nhau, kiểu mắt cười. Tao khẽ gật đầu chào lại bà ý. Mẹ Hồng Anh lấy 1 viên kẹo lên rồi chìa tới trước mặt tao:

(-) Ăn đi T. Trà xanh ý mà. Không ngọt đâu, cô ăn rồi, thích lắm.

Tao khẽ cám ơn rồi đón lấy cái kẹo từ bà ý bóc ra, bỏ luôn vào mồm. Tao nghĩ nên tỏ ra ngang tàng một tí, với cả cuộc trò chuyện nãy giờ với bố mẹ HA trong không khí cởi mở làm tao tự tin lên hẳn.

+ Ngày xưa nhé, bác nói cho mày nghe, đi học có những hôm chả có gì mà ăn, đói mờ cả mắt đi. Xong thấy người ta đi đổi lông gà lông vịt đồng nát dép đứt tóc rối các thứ. Đổi lấy kẹo. Mạch nha ý. Thơm điếc cả óc lên. Tao mới liều cắt đôi cái dép ra rồi đem đi đổi. Dép Tiền Phong ý, ngày đấy quý lắm. Đối được 1 nắm bằng nắm tay này, cho vào mồm thôi là tỉnh cả con người lại. Mà còn không dám mút sợ nó hết nhanh. Tối hôm đấy về nát đýt.

Cả nhà cười ầm lên. Tao cũng cười. Tao thấy HA đứng sát vào lưng ghế tao đang ngồi hơn, tay em đặt lên vai tao. Liều nhỉ.

+ Đấy, ngày đấy nó đói nó khổ, có ăn đã là quý, dám nào nghĩ đến bánh đến kẹo. Bây giờ hiện đại rồi thì đủ các loại, xanh xanh đỏ đỏ. Mà ăn chả thấy ngon nữa con ạ. Tao lại chỉ thích chỉ nhớ cái hương vị ngày xưa.

Câu chuyện dần thân mật và cởi mở hơn. Bố mẹ HA đòi tao ở lại ăn cơm, nhưng tao biết là tao phải từ chối.

Khi tao dắt xe ra cửa để đi về thì HA éo dám đi theo, chỉ đứng nép ở cửa nhìn theo. Bố HA là người tiễn tao ra cửa. Ông khoác vai tao và nói những câu mà tao thật sự là không dám mơ được nghe thấy khi tao bước vào nhà ban nãy:

+ Đàn ông quý ở chí tiến thủ con ạ. Mà phải bền chí. Bác đây này, ngày xưa tao cũng là thằng đánh dậm thôi, tất nhiên là cũng gặp may gặp dịp được tạo điều kiện cho đi học, nhưng quan trọng vẫn phải là ý chí nội lực từ phía mình. Người ta tạo điều kiện cho bộ đội xuất quân đi học dễ lắm, mà chả mấy ai xin đi. Ngừng học một vài năm rồi sinh ra ngại động vào sách vở, rồi là thích ổn định, thích đi làm đi ăn có tiền ngay. Rồi đời chả ra sao cả.. Đàn ông mà cứ an phận là vứt.

- Dạ, bác trước học trường nào ạ?

+ Bách khoa đây. Tự động hóa hẳn hoi nhá. Đói lồi cả mắt, nhưng mà lúc nào tao cũng tâm niêm là phải cố mà học còn thoát khổ. Có thể chị em con Huyền Anh mới có ngày ra Hà Nội chứ. Không thì á, chắc giờ vẫn ở quê, nghịch cứt bò.

Tao phì cười. Cái cách nói chuyện của ông này rất dân dã. Chợt nghĩ ông già tao cũng trạc tuổi ông này, mà ông già tao cũng học tự động hóa bách khoa. Có điều ông già tao cũng vẫn chỉ là anh kĩ thuật viên ở xưởng - mà tao nhớ là ông già tao có bằng tốt nghiệp BK là bằng "đỏ" - theo như cách gọi trong những lần ăn uống bia bọt với bạn học ngày xưa.

Tao chào ông bố HA rồi lên xe về, tao lên xe rồi ông vẫn còn đặt tay lên lưng tao nói thêm vai câu nữa, đại ý con bảo ban em nó (Hồng Anh) học hành giúp bác với nhé, khi nào rảnh qua nhà chơi với bác với em. Sự đối đãi ấy của một người mà sau này tao thường xuyên thấy trên tivi trong nhiệm kì của anh 7 niễng (có đồn đại là bố HA là cùng cánh với anh 7), tao nghĩ không phải đó là kiểu cư xử xã giao mà ông dễ dàng trao cho bất kì ai ngay lần đầu gặp mặt.
Bố HA hưu chưa chứ t thấy tụi nó đồn nhà 7 vịt quay cb bị bế lên phường
 
Tết năm đấy cơ bản với tao là không có gì đáng nhớ. Nằm nhà luyện đề như mọi ngày + ngủ + hạn chế tiêu tiền tối đa. Tao chạy lên t2 đắp chăn ngủ để trốn nếu thấy khách mang trẻ con đến nhà. Khách đến nhà không mang trẻ con thì tao chạy xuống pha chè pha cafe mời khách xong cứ đứng đấy đến khi nào lòi lì xì ra thì thôi. HA thi thoảng mới nhắn dc qua yahoo, bảo internet bên này không phải đâu cũng có, mà em di chuyển suốt. Gửi cho tao 1 đống ảnh em đi chơi các nơi, nào đồng hoa, nào nhà hàng trên thuyền, nào di tích. Xịn vl.

Tao ở nhà học mai cũng chán, máy thì cùi có mỗi háp lai 1.1 là cài được chơi đc. Tao tự mò mẫm đến gần hết cái game háp lai (háp lai ấy, không phải là counter strike mà bắn cs_italy đâu), tất nhiên là có cheat. Hình như hồi đấy bọn quán net chỗ nhà tao gọi counter strike là háp lai, còn háp lai nó gọi là háp lai ma. Tối khi bố mẹ tao đi ngủ thì tao xem sếch đến khuya, mẹ kiếp xếch nhật nó làm đủ trò nứng thật. Ngày đấy bắt xếch nhật nó còn thạt, kiểu diễn viên đóng rất cảm xúc, nước nôi ra thật chứ không giả tạo dùng đầy gel như sau này. Dù thế tao vẫn thấy trò squirt ảo ma vcl. Tao nhớ là tầm đấy bắt đầu manh nha những thể loại sêch bệnh bệnh (fetish) của nhật, dân VN thì phần lớn cũng chỉ được tiếp xuc qua thiendia thôi (hình như ngày ấy là lauxanh thì phải), nhưng nếu đúng loại fetish mà mình thích thì mẹ nó hứng thật. Chơi với chó (chó thật) này, anal, quay trộm toilet, rồi thể loại thu ngân bên trên tính tiền cho khách bên dưới bị ủn này, rồi thể loại nữ sinh đi khám bím gặp thằng bác sĩ mấy dạy nó sờ soạng cho đến mức không chống cự nổi mà lên đỉnh (orgasm) trong ngại ngùng này. Công nhận bọn Nhật đi trước thời đại vl.

Xếch VN ngày đấy có mấy clip mờ mờ, tao thấy xấu vl nên gần như tao k xem.

Tết năm đấy tao nhớ là tầm ngay đầu tháng 2. Valentine là ngay sau tết. Lúc ấy Hồng Anh vẫn chưa về, nhưng có nhắn yahoo là tớ nhớ cậu lắm, tớ mua quà valentine cho tình yêu của tớ rồi đấy, đợi tớ nhé.

Trong lúc HA chưa về đấy thì có buổi học sau tết đầu tiên ở nhà thằng Tuấn và xảy ra việc của tao với con Thùy, hehe. Tao khốn nạn nhỉ
 
Tao nối luôn vào đây đoạn chuyện xảy ra ở nhà thắng Tuấn mà tao đã kể trước đó - cho thằng nào chưa đọc. Tao có chỉnh sửa lại một chút cho nó phù hợp hơn với luồng chuyện tao đang kể ở thread này:

Cái nhóm học ở nhà HA là toán-lý-hóa. Giáo viên thì có cả giáo viên dạy trên lớp của bọn tao và giáo viên tụi tao mời từ bên ngoài về. Về sau đến tầm tháng 3 tháng 4 thì giáo viên trên lớp tụi tao chỉ còn học mỗi toán. GV lý hóa tụi tao thẳng thắn là không có nhu cầu học nữa - vì thấy không còn phù hợp. Tầm đấy sắp hết lớp 12 rồi sợ mẹ gì đì đọt nữa.

Ở một lớp học nhóm song song khác cùng thời điểm thì là nhóm ở nhà thằng Tuấn - cũng là 1 thằng trong lớp của tao với HA nhưng bọn tao k quá thân với nhóm này. Nhóm này thì phần lớn là con nhà rich kid nhưng theo tao biết là rich kid kiểu dân kinh doanh thôi, bố mẹ chúng nó k thuộc vào giới học thức hay giới chính trị gia như nhà HA. Cơ bản thì vì vậy nên chúng nó khá chơi và học khá dốt - tao nói thẳng là dốt. Ở nhà chúng nó là học 100% giáo viên trong trường, cũng không rõ là vì sợ bị đì đọt nên thế hay thực sự chúng nó thấy gv trong trường dạy hiệu quả thật. Tao thì thấy trình độ gv trong trường với gv dạy ngoài lò cách nhau rất xa, trừ 1 số ít. Và gv tiếng anh thì tao lại thấy rơi vào số ít này - ít nhất là theo cảm nhận của tao. Nên thế mới có chuyện tao xin ké sang nhóm nhà thằng Tuấn học tiếng anh. Bên nhóm đấy chúng nó học đủ cmn cả toán lí hóa văn anh của giáo viên trong trường.

À mặc dù không quá thân nhưng cơ bản bọn tao vẫn là bạn cùng lớp nhé, vẫn trêu đùa cợt nhả với nhau bình thường. Thời học sinh mà. Tao xin học ké thì bọn nó ok ngay, mà tiền tao đóng như bọn nó. Sau mới biết là bên đấy cứ 1 cháu vào nhóm thêm là + xxx tiền cho thầy/cô giáo dạy, không như bên nhóm nhà HA là fix ngần đó tiền cho 1 ca dạy, càng đông cháu thì share ra càng rẻ.

Thằng Tuấn yêu con Hương cũng là 1 con trong lớp tao. Hoặc ít nhát là mọi người nghĩ là chúng nó yêu nhau. Con Hương thì tao nghĩ là con xinh nhất lớp tao ngày đấy rồi. Và thằng Tuấn cũng k ít lần bô bô trong lớp về chuyện nó ịt con Hương ntn. Bọn con trai xung quanh nghe nó xàm lozn mà thấy vừa ghen tị vừa thích. Thằng Tuấn cũng là một thằng mồm mép, có mấy đoạn nó tả bím con Hương với đoạn nó đút chim vào, tao nghe lỏm thôi mà cũng thấy nóng cả người.
 
Nhóm nhà HA có toán-lý-hóa thôi. HA thi thêm khối D nữa, nên em đi học văn thầy hưởng ở lò. tao có bám theo 1 vài lần, mà tao k thích học văn, với tao thấy style lão cứ mái mái tdn ý. Tao k thích mấy đứa xăng pha nhớt. Cả cũng k có nhiều tiền mà đi học những buổi k cần thiết như vậy.

Tiếng Anh thì HA có chỗ học chỗ ng quen, hình như 3tr/tháng. Tao cũng ban đầu muốn đi cùng em mà sau khi nghe báo giá thì tao quay xe gấp. Hix. 3tr. Giết người.
 
À đoạn vl đầu tiên là học ở nhà thằng Tuấn nhưng riêng tiếng Anh thì thằng tuấn đéo học. Nó bảo nó không thi khối D.

Câu chuyện chỉ là nhà nó giàu, rộng, và bố mẹ nó được các cô nhờ vả trong việc tạo điều kiện này - các cô đi dạy ở nhà thằng Tuấn thì tiền vẫn thu đủ mà không mất tiền thuê phòng, hehe.

Dạy bọn tao là 1 bà cô già là giáo viên tiếng anh của 1 trường c3 khác trong nội thành, mắt xanh mỏ đỏ như con vẹt. Mở mồm ra là anh chị phải thế này thế kia. Ra vẻ rất giáo điều, nhưng tao thấy mụ hiện rõ là loại cưa sừng làm nghé.

Mụ có non Nokia N72 hay N73 gì đấy màu hồng xịn vl. Thi thoảng chu mỏ lên chụp cái (hình như hồi đấy chưa gọi là selfie). Mà mụ 4x rồi, mặt trát cả tạ phấn để che nếp nhăn. Tao thấy ghê ghê mỗi khi như thế. Sau thời facebook thịnh thì facebook mụ cũng toàn mấy ảnh cute hột me như thế, học sinh vào bão like với bình luận.

Ngày đấy phần lớn bọn tao dùng Nokia cục gạch, và hay đọ nhau xem thằng nào chơi snake (rắn săn mồi) cao điểm hơn.

Hôm đó là hôm đầu tiên sau Tết, là buổi học thứ hai của tao ở cái lớp tiếng anh đấy. Thằng Tuấn đéo có nhà, nhưng bọn tao cứ đến và vào phòng bật đèn bật quạt như bthuong. Bố mẹ thằng Tuấn bảo nó ngủ lại ở nhà anh họ nó từ tối qua, Tết mà. Ông bà ấy còn lịch sự lì xì mỗi bọn tao 50k (đm 50k ngày đấy to vl nhé, nhắc cho chúng mày nhớ bánh mì thổ nhĩ kì hay gọi là donner kebab ngày ấy có mỗi 10k/cái), bảo cho tờ màu đỏ để lấy vía năm mới. Rồi hỏi han bọn tao qua loa về tình hình học hành, dặn năm nay thi ĐH rồi cố gắng lên. Lịch sự, ân cần, chu đáo, đúng là nhà giàu nó khác bọt thật. Sau đó hai ông bà xin phép đi chúc Tết và dặn bọn tao là cứ tự nhiên dùng phòng, trong tủ lạnh có nước ngọt và một số đồ ăn vặt, bọn tao cứ thoải mái (sau tao mới biết là bình thường bọn học ở nhà thằng Tuấn cũng thoải mái vl, hehe, nhóm tao ở nhà Hồng Anh cũng thế, đói là tự giác mở tủ lạnh nhà em lấy đồ ăn).

Được một lúc thì bà giáo đến chúc Tết, dạy qua loa, nói chuyện phiếm, nghe điện thoại, và bảo nay cô có việc cho cả lớp về sớm. Từ lúc bà ý phóng con Spacy vào cổng đến lúc chim cút là khoảng 30 phút. VL cô giáo.

Bọn tao bị mắc kẹt ở đấy vì giờ về thì cửa nả thế nào? Cả lũ thống nhất là đợi 1 tiếng nữa - vì ca học thường là 1h30 phút, nay mới có 30 phút đã tan, chắc bố mẹ thằng Tuấn cũng sẽ về trước khi lớp tan học theo lịch bình thường.

Đợi thì làm gì hả chúng mày? Ngày đấy đéo có smartphone đâu, Nokia có GPRS là xịn rồi. Bọn tao ngồi ngáp ruồi 1 lúc và nói chuyện phiếm thì tự dưng nhìn thấy bộ cá ngựa ở dưới cái tủ tivi. Hồi đấy tivi vẫn là màn lồi và thường các nhà sẽ làm cái tủ trên để tivi dưới tủ chứa các thứ như băng đĩa hay ly cốc gì đó.

Chúng tao bày cá ngựa ra chơi, lúc này tao mới nghĩ ra là chúng tao tức là tao và 6 con vịt khác gồm cả con Hương.

Hay mình đi về nhỉ - tao nghĩ. Tại bình thường tao cũng đéo thân mấy con này lắm.

Tao đang nghĩ dở thì con Thùy xẵng giọng: Ê T đi lấy đồ uống cho các chị đê.

Láo như ranh đm. Tao trêu nó luôn:

- Chị cc. Nhà thằng Tuấn tao biết gì mà lấy.
+ Đm ga lăng tí đê, đàn ông đàn ang đéo gì lười. Kiếm cái gì uống được ý.

Tao đành đứng dậy đi về phia bếp. Con Nhung nói với theo:

- Ê lấy đá nhé, nóng vl.

Công nhận Tết nhất kiểu gì mà mới ra Tết chưa rằm mà trời nắng chang chang. Hoa hoét nở tung toét cmn hết. Tiếng là đi học nhưng là học nhóm thêm, nên nay trời nóng tao mặc áo phông trơn và quần short. 4/6 con vịt kia cũng như thế, áo phông quần short.

Tao mở tủ lạnh lấy đá, mẹ thằng Tuấn chu đáo vc, đã lấy full khay đá để sẵn đáy và châm nước vào lượt mới, tao chỉ việc xúc đá trong cái khay đấy ra một cái cốc inox to - loại cốc giữ nhiệt, để trên kệ ly cốc ở gần tủ bát đũa. Đồ uống thì tao tìm thấy 1 chai coca lít rưỡi đã uống dở, nhưng vẫn còn rất nhiều. Trên đường đi ra thì tao tiện tay vơ thêm chai chivas đang uống dở trên bàn ăn nữa, cũng đéo hiểu sao tao nghĩ thế.

Tao ngồi xuống cạnh bọn con gái đang tung xúc xắc và hỏi:

- Chúng mày uống gì?

Không đứa nào nhìn tao, chúng nó vẫn chăm chú vào bàn cá ngựa. Con Nhung nói mà đầu không ngoảnh lại:

- Gì cũn được có đá là được.

Tao với tay lấy mấy cái cốc thủy tinh trên kệ để cốc ở dưới chân bàn uống nước, đổ đá vào, xong lấy chai chivas giả vở như chuẩn bị rót:

- Thế uống rượu nhé.

Cả lũ quay lại nhìn tao mắt tròn mắt dẹt:

- Điên à?

Tao cười, nửa đùa nửa thật:

- Điên đéo gì, tết nhất có tí cồn mới vui.

Con Hương thắc mắc:

- Mày lấy đâu ra đấy? Lỡ chai này đắt tiền lắm thì sao?

Tao chột dạ, đm đúng là mình chưa nghĩ đến vấn đề này. Thì con Hương lại chép miệng:

- Mà chắc chả sao đâu, chai vơi uống dở rồi. Kệ đi, bố mẹ nó (ý chỉ bố mẹ thằng Tuấn) không để ý đâu.

Tao thấy nhẹ cả người, nhưng ngay lập tức câu hỏi lại bật ra mồm tao:

- Thế ... ai uống rượu?

Bọn con gái tần ngần, và con Thùy léo nhéo phá vỡ sự im lặng:

- Làm tí cồn mới vui, sợ đell gì.

Nói rồi nó cầm chai chivas trên tay tao đổ đầy ra một cái cốc lùn (kiểu cốc uống cafe) xong dõng dạc:

- Ngựa đứa nào về bét thì bắt nó uống.

Điệu bộ của nó làm tao bật cười. Mấy đứa con gái kia phản ứng luôn:

- Đm uống hết cốc này để chết à?
- Mày bị dở người à?
- ...

Đoạn hội thoại xôn xao đó tao không nhớ chi tiết, nhưng cuối cùng thì cả bọn thống nhất là mix chai chivas đấy với chai coca lít rưỡi kia để "Tết ai cũng có cồn, mà không ai say cả". Con Hoàng Anh thì tìm được 2 lon soda nữa đổ chung vào, tất nhiên cái chai coca có lít rưỡi không chứa nổi ngần ấy nước nên bọn nó lấy cái bình thủy tinh đựng nước uống trên bàn rồi đổ mẹ nước lọc đi để chứa thêm. Tổng kết lại thì bọn tao có 1 chai 1 lít rưỡi và 1 cái bình thủy tinh gần đầy chứa thứ chất lỏng đó.
 
Vòng cá ngựa đầu tiên kết thúc và về bét là con Diễm. Nó phải uống khoảng 1/3 cốc lùn cái thứ dung dịch đó. Nó chỉ nhăn mặt một chút khi uống, thậm chí uống xong nó còn khen là "khá ngon". Con Thùy bảo ngon thì uống nữa đi :)).

Vòng cá ngựa thứ hai đang diễn ra thì có chuông đthoai của con Hương. Là mẹ thằng Tuấn gọi cho con Hương (vì sao lại là con Hương nhỉ) thông báo là cô chú đi chúc Tết ở tận dưới Nhổn cơ, chắc là về muộn, các cháu tan học xong đi về thì cứ bấm cửa lại là được, khóa nhà cô là khóa bấm, loại khóa mà mở thì cần chìa nhưng khi khóa thì chỉ cần lấy tay bấm tạch cho cái khóa vào chốt là được, không cần chìa. Con Hương sau khi thông báo cho bố mẹ thằng Tuấn là thằng Tuấn vẫn chưa về thì nó "vâng ạ, cháu chào cô" một tiếng rất thảo mai và cúp máy. Không nhắc gì đến chuyện bà giáo tiếng Anh hôm nay ăn bớt giờ dạy.

Con Hương quay sang thông báo nhanh cho cả nhóm và nó phải chống nạnh để hỏi to - vì cả đám đang chúi đầu vào bàn cá ngựa và đéo ai care khi con Hương thông báo:

- Thế đm chúng mày có đi về không?

Cơ bản nhóm này bọn nó láo nháo, hư và học dốt hơn, đéo ngoan như nhóm Hồng Anh của tao. Nên bọn nói xưng hô nhau như thế là bình thường. Tao thì lại thấy con gái chửi bậy thì rất là dâm :))

+ Về đéo gì đang chơi - một con nào đó trong đám nói vọng lại.

Thật sự đéo hiểu là cá ngựa có gì hay mà cuốn thế - nhưng chính tao trong lúc đấy cũng bị thu hút vào cái bàn cá ngựa và chỉ quay lại nhìn con Hương lúc nó chống nạnh và hỏi to.

- Thế tao cũng ở lại chơi - con Hương said. Nói xong nó gọi đt cho bố mẹ nó xin phép học xong ở lại chơi.
 
Sau 15 phút thì vòng cá ngựa thứ hai kết thúc. Về bét là con Hà. Nó cũng nuốt hết 1/3 cốc đồ uống mà không gặp trở ngại gì.

Con Thùy lấy tay gõ vào cái bình thủy tinh cho kêu "coong coong" xong tặc lưỡi:

- Nhiều nhỉ. Thế này bao giờ mới uống hết để về?
+ Bao giờ hết thì hết - con Hà bật lại. Giọng nói rõ ra vẻ là tao uống rồi thì chúng mày cũng phải uống.
- Mẹ một ván hết xừ nửa tiếng thì đến tối. Xong ông bà ý về (ý chỉ bố mẹ thằng Tuấn) tháy nhà cửa như bãi chiến trường, thêm 1 đám con gái say rượu.
+ Mày đã uống đéo đâu mà say - con Hà lại bật tiếp.
- Hay đm chơi trò khác đi, cho nhanh.
+ Chơi cái gì?
- Kiểu gì chả có đồ chơi khác. Con Hương đi kiếm xem có tú lơ khơ hay cái gì không - con Thùy ra lệnh.
+ Có luôn - con Hương lôi luôn bộ bài 52 quân ở dưới tủ tivi ra. Có vẻ như nó đã khá thông thuộc đồ đạc trong nhà này cái gì để đâu.
- Thằng này mày có chơi không? - con Hà quay sang hỏi tao?
+ Ơ có, tại cá ngựa có 4 đứa chơi 1 lúc nên tao phải ngồi nhìn thôi chứ.
- Thế mày chia bài đi - con Hà ra lệnh?
+ Chơi gì, chia bao nhiêu người?
- Tiến lên nhé, tất cả chúng mày biết chơi tiến lên đúng không?
+ Đm sao lại tiến lên mà không phải tá lả hay tấn hay gì đấy - con Nhung thắc mắc.
- Tại tao chỉ biết chơi mỗi tiến lên - con Hà trả lời xong tự lăn ra cười như phá mả.
+ Chia mấy đây - tao hỏi chúng nó.
- Chia 4 đi, chứ nhiều hơn bài bé quá.

Thế là tao chia bài thành 4 phần và bọn tao bắt đầu lượt đầu tiên, mà đứa nào về bét sẽ phải uống thứ nước pha chế kia.

==

P/S: Câu chuyện này lúc đấy nó diễn ra thì tao thấy rất bình thường, và vì tao cũng tham gia vào trong các đoạn hội thoại với chúng nó (lấy nước, chia bài, v.v..) nên bản thân tao cũng tự cảm nhận thấy rất bình thường chứ không thấy gì bất thường cả. Nhưng sau này khi nghĩ lại thì rõ ràng là chúng nó có thể đơn giản chỉ cần đổ mẹ chỗ nước đấy đi rồi rửa bình nước và đi về? Tại sao lại cố ngồi lại mà uống cho hết để rồi say cả lũ?

Có thể là ham chơi một tí, muốn vui một tí, (học sinh mà, lại là ngày tết nữa, đi học xong về luôn thì chỉ có về nhà), gato nhau một tí (tao uống rồi mày cũng phải uống), mỗi thứ một tí đấy, thêm một tí tình cờ hoặc may mắn của bối cảnh nữa (bà giáo cắt tiết, bố mẹ Tuấn đi vắng, v.v..), cuộc đời có nhiều thứ bất ngờ bắt đầu chỉ bằng những thứ "một tí" rất bình thường như thế.
 
Đánh bài thì nhanh hơn là cá ngựa, nên khoảng chừng hơn nửa tiếng sau thì bọn tao đã hết cái bình thủy tinh và bắt đầu tấn công sang cái chai coca lít rưỡi. Mặt mấy đứa con gái đỏ bừng, ăn nói đã bắt đầu thêm phần bỗ bã.

Thêm nửa tiếng nữa trôi qua thì cái chai lít rưỡi vơi đi đc 1/3, và một số đứa có dấu hiệu lờ đờ. Mỗi lượt chơi 4, và 3 đứa ngồi ngoài lượt chơi thì gà gật, dựa vào vai nhau, hay như con Diễm thì gục mặt luôn vào cái sofa.

Lượt kết thúc và con Hoàng Anh là đứa bét. Nó tần ngần, mặt đần đực ra lúc cái cốc được rót. Con Thùy có vẻ là đứa tỉnh nhất, nó chống tay vào hông:

- Nàooo, nhanh lên.

Con Hoàng Anh nhắm mắt nhăn mặt cố ực hết cái cốc. Bộ mặt nó lúc uống xong là bộ mặt của một đứa trẻ con sắp ỉa ra quần - tao vẫn nhớ cái luồng suy nghĩ chạy xẹt qua đầu tao lúc ấy, khi thấy bộ mặt con Hoàng Anh lúc nó bỏ cái cốc xuống.

Thực tế chứng minh tao đúng, chỉ 2 phút sau con Hoàng Anh phun ồng ộc ra như thác. Con Thùy với con Hương kêu óe lên né ra. Con Diễm dính nặng nhất, tại nó đang gục mặt vào sofa nên lưng nó dính bết cmn hết. Nó ngẩng dậy, nhìn lại ngơ ngác, rồi nhăn mặt, rồi lại ngơ ngác.

Vẫn là con Hương, đéo phải chủ nhà nhưng đóng vai chủ nhà, đưa con Hoàng Anh và con Diễm vào nhà tắm để rửa ráy. Tao nhớ là lâu, phải gần 20 phút. Lúc nó đi ra thì nó kéo dc con Diễm ra, và con Diễm lao thẳng đến cái ghế sofa nằm thượt ra đấy, quay lưng lại với bọn tao. Hình như vào nhà tắm nó cũng nôn thốc nôn tháo.

Con Hoàng Anh thì vl hơn, nó vẫn đang nôn tiếp, và nó đéo chịu ra khỏi nhà tắm. Con Hương lấy áo khoác choàng cho con Hoàng Anh rồi mới đi ra (chúng nó chơi quần short đùi, áo phông và jacket mỏng nhé chúng mày - thời tiết kiêu tiết xuân mà nóng vl nên ăn mặc kiểu kết hợp như thế).

Ngoài chỗ đánh bài vậy là còn tao, con Thùy, con Hà, con Nhung + thêm con Hương.

Con Nhung mở lời trước:

- Hay thôi nhỉ, tao cũng mệt rồi.

Con Thùy khịa:

+ Mày sợ à (đm quả văn khịa này lúc nào cũng hiệu quả).

Con Nhung tớn mỏ lên:

- Sợ cái loznnn. Đéo biết ai sợ ai.

Con Thùy hất hàm:

+ Thế chơi tiếp. T mày chia bài đi.

Tao vẫn tỉnh:

- Ơ đm lượt tao chơi cơ mà, mày chia bài đi thì có.

Con Thùy không nói gì, quơ thật nhanh đám bài và chia một cách tức tối, lúc nó quăng bài ra chỗ con Nhung nó ném rất mạnh. Về sau thì tao xác thực nghi vấn của tao là đúng - 2 con này không ưa nhau và đã ghen ghét nhau ngấm ngầm từ rất lâu rồi.

Lượt này đứa bét là con Hương. Con Thùy lại lanh chanh rót rượu. Mặt con Hương khiếp đảm khi thấy cái cốc được đưa lên mặt nó:

- Thôi hay không uống được không? Tao sợ say lắm.

Con Thùy nanh nọc:

+ Đéo, bọn tao uống mày cũng phải uống.

- Nhưng tao uống cũng nhiều rồi, tao thấy bụng tao cũng khó chịu, tao sợ tao sắp nôn như hai con kia.

Đúng lúc đáy thì tiếng con Hoàng Anh vọng ra, nó lại "huệ, huệ" tiếp trong nhà tắm.

Con Thùy hơi chững lại một tí vì mấy tiếng "huệ huệ" đấy, chừng như nó cũng nghĩ là bắt nhau uống thêm bây giờ thì ác vc, mà chính nó cũng không chắc còn uống nổi nữa không nếu bị thua ván sau. Với cả con Thùy thì không ghét con Hương, nó ghét con Nhung thôi.

Có lẽ máu chị đại sẵn trong người, thêm rượu và máu ăn thua, nên con Thùy chốt một câu mà tao lúc đấy cũng đéo tin vào tai mình:

- Đm đéo uống thì đứa nào thua cởi đồ ra. Đéo lói nhiều.
 
Tao muốn có cái ảnh để các mày hình dung ra cuộc sống ngày ấy, thằng nào 8x 9x sẽ thấy hoài niệm, còn 0x đổ về sau sẽ biết thêm về những thế hệ trước.

Phần lớn mấy em đú đú hồi đấy sẽ như thế . Đặc biệt là con Thùy, con Hương và con Nhung, style na ná nhau kiểu này: tóc mái búp bê và quả kính cận gọng to vcl cute hạt me. 3 con trong ảnh thì tao biết nhưng cũng đéo phân biệt nổi vì na ná nhau:



Hồng Anh ngày đấy của tao kiểu thế này, ngoan và chăm học, đéo bao giờ tao thấy em trang điểm:




Con Hoàng Anh với con Diễm thì là nhan sắc đéo có gì nổi bật - thực ra không xấu vì nhà chúng nó cũng dạng giàu và chăm chút ăn mặc, nhưng tao không có chút chú ý hay hứng thú gì với 2 con đấy.

Con Hà thì là dạng chân cao dài, người cũng thon gọn nhưng mặt xấu như mặt khỉ. Kiểu Phi Thanh Vân. Chúng mày tự google để tưởng tượng ra. Con Hà cao hơn tao nửa cái đầu.

Tất nhiên như chúng mày thấy thì Hồng Anh nét không được bằng con Hương hay mấy con teen đú kia.
 
Top