• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Truyện non-sex và có yếu tố sex

Mày tập trung vào viết câu chuyện của mày đi. Chứ t nói thật m không ở thế giới đấy, thì m sẽ k thể hiểu được đâu.
Thứ t nói đến không phải để "khoe" với ai cả, mà nó là "bộ mặt".
Nói đơn giản những thứ được dùng trong nhà nó phải xứng với đẳng cấp của họ. T nói thế này cho dễ hiểu, khi mà tài sản của mày nhiều vcl, thì tất cả những cái thú chơi hay vật dụng m dùng nó chỉ như cái móng tay, nhưng nếu cái móng tay của m đéo được chăm sóc sạch sẽ thì bị soi ngay là không phải người biết chăm chút, bất cẩn. Cho nên ở cái thế giới ấy, mọi thứ nó phải là những cái tốt nhất để k ai soi ra đc gì. Ngay như nhà t cũng chỉ thuộc tầng lớp tiệm cận thượng lưu là ông già đã kiểu ngứa mắt cái gì, cái gì đéo hợp với phòng là bỏ đi thay cái mới rồi. :))
Còn cái mời khách đến nhà, thì hiểu đơn giản "Nhà là nơi an toàn nhất trong cái xứ mỗi mét vuông có cái camera chạy bằng cơm."
Cái TV trong phòng riêng của con gái thì đéo ai quan tâm hả mày. Với cả cái TV lồi hồi đó cũng chả phải quá đểu, vẫn là ước mơ của nhiều nhà chỉ có cái không phải loại xịn nhất thôi, nó không dùng thì tự nhiên ai dỗi hơi đi thay.
Mày tiệm cận thượng lưu đéo biết có phét hay không nhưng t nghĩ mày chưa được tiếp xúc nhiều đâu, doanh nghiệp với nhà nước nó đã khác hẳn nhau rồi, giới thượng lưu cũng là 1 xã hội thu nhỏ thôi không phải ai cũng giống ai được.
 
Lâu phết rồi mới lại thấy có một tay viết truyện với cái kiểu văn phong thế này. Hóng tác viết tiếp.
 
Hồi bé tao cứ nghĩ năm 12 tháng chia 4 mùa thì mỗi mùa 3 tháng. Tức là mùa đông bắt đầu từ 01/10 :)).

Lớn mới biét là dell phải. Cuối tháng 11 vẫn nóng vãi cạc. Nhà tao hồi đấy chưa có điều hòa, tối bật quạt mà vẫn bức bối vl, tại vì bí. Nhà bé, chật, mà để lắm đồ quá. May sao tao dc 1 cái gác xép của riêng tao, còn lại t1 t2 la liệt là đồ. Đến tối đi ngủ ông già dắt con Dream vào nhà xong khóa càng lại nữa. Đêm mà dậy đái phải bước chân qua bánh trước con Dream để vào toilet.

Trong khi đó thì đm nhà HA đã có 2 điều hòa 2 chiều. Tao vẫn nhớ lần đầu tiên ngồi gần cái điều hòa đấy ở nhà HA hồi hè, lúc mới bật lên nó có mùi gì như kiểu mùi bắp rang bơ ý. Giống mùi ở mấy rạp CGV bây giờ. Hồi đấy tao tự đặt tên cho mùi đấy là mùi giàu có.

Thế mà qua tuần đầu tháng 12 ông dời quay ngoắt 180 độ. Vừa lạnh vừa mưa, tao nhớ năm đấy 18 tuổi sức trâu mà chắc chắn cuộc đời 17 năm trước của tao chưa có lúc nào rét đến thế. Có những buổi sáng đạp xe qua cầu long biên mà hai tay tê dại, mu bàn tay đỏ lựng lên, chạm vào thì ngứa. Mẹ tao cho tao 1 đôi găng tay len vừa dày vừa xù xì, ấm thì có ấm nhưng xấu quá tao không đeo. Cũng sĩ diện.

Chúng mày hỏi chuyện sếch đúng không. Đây tao kể đây. Những sự kiện tao kể trong các post trước nó đan xen nhau. Cơ bản thì đến lúc này tao với HA đã yêu nhau, mặc dù tỏ tình chỉ có mỗi câu tớ thích cậu. Đéo quan trọng, quan trọng là bọn tao biết, rồi cả lớp biết. Chủ nhiệm biết cũng chỉ tủm tỉm, vì tao suất xắc vl, giải olympig thành phố của hsinh 1 trường không chuyên là cái gì đấy dã man vcl, nếu chúng mày biết rằng tao phải chọi với 1 đống Amser cả các trường chuyên như chuyên Toán tin.

À nhưng bố mẹ HA, bố mẹ tao, bà mến nhà HA, sẽ là những đối tượng k dc phép biết.

Tính tới cái ngày mưa mà HA kéo tao lên phòng để sấy tóc thì bọn tao chat x với nhau dc 2 lần. Với tao thì tao cảm thấy tình yêu này thật đẹp, mặc dù trò kia cũng thích, nhưng lúc mới yêu thì tao cứ có cảm giác nên giữ cảm xúc này tinh khôi. HA có lẽ cũng thế. Chủ yếu mọi ngày sau khi đi học về bọn tao sẽ chat chit cả tối, cùng làm bài tập 1 lúc - hồi đấy tao đc cho 1 cái account trên trang hocmai, tao hay vào đấy luyện đề, rồi lại nói chuyện đến khuya. Cảm giác như chẳng bao giờ hết chuyện. Cái hôm mưa mà tao đè HA ra ở nhà em đấy là lần đầu tiên sau khi tỏ tình mà tao lại nổi hứng tình dục với em, nhưng chưa kịp làm gì thì đấy, bà mến, rồi đt nhỡ của mẹ tao.

Lúc đấy tao có cảm giác muốn nâng niu HA thực sự, có thể làm tât cả cho em, trong khi không muốn đòi hỏi gì ở em cả. Có thể nói tao đem toàn bộ tâm huyết sở học của 1 thằng hs giỏi olympig ra để truyền đạt lại cho HA.

Đó là 1 ngày như mọi ngày, 1 ca học ở nhà HA. Trời đã rét ngăn ngắt, và mưa lộp độp - tức là không to, nhưng nước mưa đấy nó rơi vào người giọt nào thì giật mình đánh thót giọt đấy, đéo khác gì viên đạn. Tan học lúc 4h40 và cô giáo thì sống chết đi về ngay, à tao biết tại 6h cô có ca tối, chả có gì tạo động lực nhiều bằng tiền. Bọn tao thì vẫn ở lại vì mưa quá, mà rét. Hồi đấy bọn tao toàn mặc áo mưa giấy mỏng dính. Con Lệ nhà nó cũng ở khu đấy - tức là gần nhà HA, và nó biết 1 hàng ngô nướng có sdt alo là có ngô.

Hợp lí nhỉ. Bọn tao gom tiền lại, đại tiểu thư HA đóng góp 20k - dĩ nhiên là cho cả đôi tao. Tao không thể mặt dày để ny bao, tao góp 5k. Vẫn thấy hơi ngại nhưng kệ mẹ, có ai ngại đâu là mình tự ngại đấy thôi. Bọn tao alo bằng đt bàn của nhà HA gọi ngô cả nước ngô và đợi mòn đít gần 30 phút mới có hàng. Trong lúc đấy thì bọn tao ngồi ở cái phòng học đấy và tán dóc, điện thoại của HA vứt cho 1 đứa nào đấy mượn chơi đ tử, 1 số đứa thì nghịch cái laptop của HA (hờ, đúng là con gái). HA thì ngồi ôm tao, kêu ấm quá, thích quá. Tao cũng ngạc nhiên nhận ra là bọn bạn tao không trêu chọc gì khi thấy như thế, lúc nhìn thấy HA ngồi ôm tao từ đằng sau ở trên sofa thì chúng nó cũng chỉ nháy nháy mắt rồi cười. Bọn này là một đám thiện lành, khác hẳn đám thằng Tuấn hay thằng Vú.

Tao thì ấn tượng cái áo hoody của HA. Tao nhớ nó là áo trơn, không có họa tiết gì, và có độc 1 màu xanh dạ. Nhưng với tao thế là đẹp vl, hồi đấy tao còn đéo biết cái áo đấy gọi là hoody, cho tao tiền chắc tao cũng k biết mua cái áo đấy ở đâu. Tao nghĩ là tụi nhà giàu có những cái chỉ có chúng nó biết mua, cho bọn nghèo như mình tiền cũng đéo mua đc như vậy.

Ngô tới, nóng, và nước ngô cũng nóng. Bọn tao ăn, chuyền tay nhau cốc nước ngô đựng trong cái cốc nhựa tái chế trong suốt mỏng dính, vừa thổi vừa hít hà. Bà Mến ngó vào hỏi HA là cháu ăn linh tinh à, lát bác nấu cơm đấy. Thì HA mới giật bắn mình rụt tay lại không ôm tao nữa, rồi bảo là cháu cũng không đói lắm, bác nấu cho bà ăn đi, tối mẹ cháu không về đâu. Không biết là bà Mến có nhìn rõ không, chắc là không, phòng lố nhố đầy người.

Mưa lộp độp rồi lại ào ào, rồi lại ngớt, lại ào ào, rồi lại tí tách. Nó không ngơi hẳn. Bọn tao cũng sốt ruột, đắn đo, rồi từng đứa một từng đứa một cũng cắn răng mặc áo mưa rồi nhảy lên xe đạp để về. Mưa như này đến khuya mới tạnh. Tao cũng định nhổm dậy mấy lần thì HA ghìm tao lại phụng phịu:

- Ở đây với tớ. Mưa.

Tao đéo sợ mưa nhưng sợ làm ny mình buồn. Nên cứ thế mấy lần định nhổm lên lại bị níu lại. Mà chẳng làm gì nhé, có ngồi ôm tao thế thôi, cũng chẳng nói chuyện gì. Tao cũng không chắc HA có đang ngủ không nữa. Nhưng tao thấy hạnh phúc, cũng không cần gì hơn. Nếu như chưa muộn, và trời không mưa.

6h45 rồi, và tốp 3 đứa cuối cùng cũng đã hạ quyết tâm cùng nhau mặc áo mưa để đi về. Bên ngoài vẫn tí tách, nghĩa là mưa vẫn rất mau, nhưng trời đã như thế suốt từ chiều. Chúng nó trước khi đi còn quay lại giễu bọn tao một phát: Hai bạn ở lại ôm nhau nhé, bọn mình về.

Tất nhiên tao đéo thể ở lại được, tao cũng đành phải đứng lên. HA lần này thì không níu nữa, cũng đứng lên và đi cùng cả đám xuống T1. Ờ lúc này tao nghĩ ra là HA phải khóa cổng, chủ nhà mà.

Có tiếng lách cách bát đũa trong buồng, hình như bà Mến đang cho bà cụ ăn. Bà Mến vọng ra:

- Các cháu về à? Mưa đi cẩn thận nhé.
+ Vâng ạ. Cháu chào bác. Cháu chào bác ạ. Cháu về bác ạ. Cháu chào bác.

Bọn tao ra lấy xe và trùm áo mưa. Sấm lại nổ 1 quả giữa không trung và mưa lại ào ào. Tao cũng hơi lưỡng lự. 1 trong 3 đứa kia tặc lưỡi:

- Thôi về đi, chờ đến bao giờ. mưa cả ngày.

Thế là chúng nó hạ quyết tâm phi ra đường giữa trời giông gió ấy. Tao cũng định thế thì HA lại níu tay:

- Chờ tí đi, sấm sét đi ngoài đường nguy hiểm lắm.

Tao lại mềm lòng, ngồi luôn xuống bậu cửa, vẫn mặc nguyên áo mưa. HA ngồi xuống cạnh tao, tay chống cằm, rồi ngồi sán vào tao, xong ngả đầu vào vai tao như con mèo. Thế này thì tao về làm sao được.

Cơn mưa mùa đông vẫn nặng hạt thêm.
 
Hồi bé tao cứ nghĩ năm 12 tháng chia 4 mùa thì mỗi mùa 3 tháng. Tức là mùa đông bắt đầu từ 01/10 :)).

Lớn mới biét là dell phải. Cuối tháng 11 vẫn nóng vãi cạc. Nhà tao hồi đấy chưa có điều hòa, tối bật quạt mà vẫn bức bối vl, tại vì bí. Nhà bé, chật, mà để lắm đồ quá. May sao tao dc 1 cái gác xép của riêng tao, còn lại t1 t2 la liệt là đồ. Đến tối đi ngủ ông già dắt con Dream vào nhà xong khóa càng lại nữa. Đêm mà dậy đái phải bước chân qua bánh trước con Dream để vào toilet.

Trong khi đó thì đm nhà HA đã có 2 điều hòa 2 chiều. Tao vẫn nhớ lần đầu tiên ngồi gần cái điều hòa đấy ở nhà HA hồi hè, lúc mới bật lên nó có mùi gì như kiểu mùi bắp rang bơ ý. Giống mùi ở mấy rạp CGV bây giờ. Hồi đấy tao tự đặt tên cho mùi đấy là mùi giàu có.

Thế mà qua tuần đầu tháng 12 ông dời quay ngoắt 180 độ. Vừa lạnh vừa mưa, tao nhớ năm đấy 18 tuổi sức trâu mà chắc chắn cuộc đời 17 năm trước của tao chưa có lúc nào rét đến thế. Có những buổi sáng đạp xe qua cầu long biên mà hai tay tê dại, mu bàn tay đỏ lựng lên, chạm vào thì ngứa. Mẹ tao cho tao 1 đôi găng tay len vừa dày vừa xù xì, ấm thì có ấm nhưng xấu quá tao không đeo. Cũng sĩ diện.

Chúng mày hỏi chuyện sếch đúng không. Đây tao kể đây. Những sự kiện tao kể trong các post trước nó đan xen nhau. Cơ bản thì đến lúc này tao với HA đã yêu nhau, mặc dù tỏ tình chỉ có mỗi câu tớ thích cậu. Đéo quan trọng, quan trọng là bọn tao biết, rồi cả lớp biết. Chủ nhiệm biết cũng chỉ tủm tỉm, vì tao suất xắc vl, giải olympig thành phố của hsinh 1 trường không chuyên là cái gì đấy dã man vcl, nếu chúng mày biết rằng tao phải chọi với 1 đống Amser cả các trường chuyên như chuyên Toán tin.

À nhưng bố mẹ HA, bố mẹ tao, bà mến nhà HA, sẽ là những đối tượng k dc phép biết.

Tính tới cái ngày mưa mà HA kéo tao lên phòng để sấy tóc thì bọn tao chat x với nhau dc 2 lần. Với tao thì tao cảm thấy tình yêu này thật đẹp, mặc dù trò kia cũng thích, nhưng lúc mới yêu thì tao cứ có cảm giác nên giữ cảm xúc này tinh khôi. HA có lẽ cũng thế. Chủ yếu mọi ngày sau khi đi học về bọn tao sẽ chat chit cả tối, cùng làm bài tập 1 lúc - hồi đấy tao đc cho 1 cái account trên trang hocmai, tao hay vào đấy luyện đề, rồi lại nói chuyện đến khuya. Cảm giác như chẳng bao giờ hết chuyện. Cái hôm mưa mà tao đè HA ra ở nhà em đấy là lần đầu tiên sau khi tỏ tình mà tao lại nổi hứng tình dục với em, nhưng chưa kịp làm gì thì đấy, bà mến, rồi đt nhỡ của mẹ tao.

Lúc đấy tao có cảm giác muốn nâng niu HA thực sự, có thể làm tât cả cho em, trong khi không muốn đòi hỏi gì ở em cả. Có thể nói tao đem toàn bộ tâm huyết sở học của 1 thằng hs giỏi olympig ra để truyền đạt lại cho HA.

Đó là 1 ngày như mọi ngày, 1 ca học ở nhà HA. Trời đã rét ngăn ngắt, và mưa lộp độp - tức là không to, nhưng nước mưa đấy nó rơi vào người giọt nào thì giật mình đánh thót giọt đấy, đéo khác gì viên đạn. Tan học lúc 4h40 và cô giáo thì sống chết đi về ngay, à tao biết tại 6h cô có ca tối, chả có gì tạo động lực nhiều bằng tiền. Bọn tao thì vẫn ở lại vì mưa quá, mà rét. Hồi đấy bọn tao toàn mặc áo mưa giấy mỏng dính. Con Lệ nhà nó cũng ở khu đấy - tức là gần nhà HA, và nó biết 1 hàng ngô nướng có sdt alo là có ngô.

Hợp lí nhỉ. Bọn tao gom tiền lại, đại tiểu thư HA đóng góp 20k - dĩ nhiên là cho cả đôi tao. Tao không thể mặt dày để ny bao, tao góp 5k. Vẫn thấy hơi ngại nhưng kệ mẹ, có ai ngại đâu là mình tự ngại đấy thôi. Bọn tao alo bằng đt bàn của nhà HA gọi ngô cả nước ngô và đợi mòn đít gần 30 phút mới có hàng. Trong lúc đấy thì bọn tao ngồi ở cái phòng học đấy và tán dóc, điện thoại của HA vứt cho 1 đứa nào đấy mượn chơi đ tử, 1 số đứa thì nghịch cái laptop của HA (hờ, đúng là con gái). HA thì ngồi ôm tao, kêu ấm quá, thích quá. Tao cũng ngạc nhiên nhận ra là bọn bạn tao không trêu chọc gì khi thấy như thế, lúc nhìn thấy HA ngồi ôm tao từ đằng sau ở trên sofa thì chúng nó cũng chỉ nháy nháy mắt rồi cười. Bọn này là một đám thiện lành, khác hẳn đám thằng Tuấn hay thằng Vú.

Tao thì ấn tượng cái áo hoody của HA. Tao nhớ nó là áo trơn, không có họa tiết gì, và có độc 1 màu xanh dạ. Nhưng với tao thế là đẹp vl, hồi đấy tao còn đéo biết cái áo đấy gọi là hoody, cho tao tiền chắc tao cũng k biết mua cái áo đấy ở đâu. Tao nghĩ là tụi nhà giàu có những cái chỉ có chúng nó biết mua, cho bọn nghèo như mình tiền cũng đéo mua đc như vậy.

Ngô tới, nóng, và nước ngô cũng nóng. Bọn tao ăn, chuyền tay nhau cốc nước ngô đựng trong cái cốc nhựa tái chế trong suốt mỏng dính, vừa thổi vừa hít hà. Bà Mến ngó vào hỏi HA là cháu ăn linh tinh à, lát bác nấu cơm đấy. Thì HA mới giật bắn mình rụt tay lại không ôm tao nữa, rồi bảo là cháu cũng không đói lắm, bác nấu cho bà ăn đi, tối mẹ cháu không về đâu. Không biết là bà Mến có nhìn rõ không, chắc là không, phòng lố nhố đầy người.

Mưa lộp độp rồi lại ào ào, rồi lại ngớt, lại ào ào, rồi lại tí tách. Nó không ngơi hẳn. Bọn tao cũng sốt ruột, đắn đo, rồi từng đứa một từng đứa một cũng cắn răng mặc áo mưa rồi nhảy lên xe đạp để về. Mưa như này đến khuya mới tạnh. Tao cũng định nhổm dậy mấy lần thì HA ghìm tao lại phụng phịu:

- Ở đây với tớ. Mưa.

Tao đéo sợ mưa nhưng sợ làm ny mình buồn. Nên cứ thế mấy lần định nhổm lên lại bị níu lại. Mà chẳng làm gì nhé, có ngồi ôm tao thế thôi, cũng chẳng nói chuyện gì. Tao cũng không chắc HA có đang ngủ không nữa. Nhưng tao thấy hạnh phúc, cũng không cần gì hơn. Nếu như chưa muộn, và trời không mưa.

6h45 rồi, và tốp 3 đứa cuối cùng cũng đã hạ quyết tâm cùng nhau mặc áo mưa để đi về. Bên ngoài vẫn tí tách, nghĩa là mưa vẫn rất mau, nhưng trời đã như thế suốt từ chiều. Chúng nó trước khi đi còn quay lại giễu bọn tao một phát: Hai bạn ở lại ôm nhau nhé, bọn mình về.

Tất nhiên tao đéo thể ở lại được, tao cũng đành phải đứng lên. HA lần này thì không níu nữa, cũng đứng lên và đi cùng cả đám xuống T1. Ờ lúc này tao nghĩ ra là HA phải khóa cổng, chủ nhà mà.

Có tiếng lách cách bát đũa trong buồng, hình như bà Mến đang cho bà cụ ăn. Bà Mến vọng ra:

- Các cháu về à? Mưa đi cẩn thận nhé.
+ Vâng ạ. Cháu chào bác. Cháu chào bác ạ. Cháu về bác ạ. Cháu chào bác.

Bọn tao ra lấy xe và trùm áo mưa. Sấm lại nổ 1 quả giữa không trung và mưa lại ào ào. Tao cũng hơi lưỡng lự. 1 trong 3 đứa kia tặc lưỡi:

- Thôi về đi, chờ đến bao giờ. mưa cả ngày.

Thế là chúng nó hạ quyết tâm phi ra đường giữa trời giông gió ấy. Tao cũng định thế thì HA lại níu tay:

- Chờ tí đi, sấm sét đi ngoài đường nguy hiểm lắm.

Tao lại mềm lòng, ngồi luôn xuống bậu cửa, vẫn mặc nguyên áo mưa. HA ngồi xuống cạnh tao, tay chống cằm, rồi ngồi sán vào tao, xong ngả đầu vào vai tao như con mèo. Thế này thì tao về làm sao được.

Cơn mưa mùa đông vẫn nặng hạt thêm.
Vào luôn đoạn địt đi mày
 
Ngồi 1 lúc thì HA run lập cập vì nó rét vl. Tao thì lại không, tại mặc áo mưa nên nó bí, nó nóng ấy.

- Cậu vào nhà đi, tớ về 1 lát là đến nhà. Về tớ online xong nhắn cho cậu.
+ Không, mưa lắm.
- Nhưng muộn lắm rồi, bố mẹ tớ đang chờ ấy. Chắc còn chưa ăn cơm.
+ Hay bảo bố mẹ là mưa quá con về muộn được không?
- ...
+ Ở đây đi, tớ nấu mì hàn quốc cho cậu ăn.
(hix, ngày ấy HA của tao biết nấu mỗi 2 món là mì tôm và trứng rán)

Tao bặm môi bặm lưỡi rồi nghĩ nghĩ 1 lúc, không ăn 1 bữa cơm buổi tối cũng chả phải gì ghê gớm. Mưa thế này, đi ngoài đường nguy hiểm thật sự (đm cơ bản là tao cũng thích ở lại với cô ny ý, nhưng cứ phải tự nói dối thế cho đỡ tội lỗi). Chỉ vì tao chưa khi nào đột ngột không ăn tối ở nhà như thế này, có mấy lần trước xin đi sang nhà anh chị em họ hay liên hoan với lớp cũng phải xin trước cả tuần ý.

- Mẹ à, mưa quá nên con ở nhà thằng Thắng ăn luôn. Tí tạnh mưa con về.
+ Thế à? Thế ăn gì? Mà mày có mang áo mưa không đấy.
- Có, nhưng mà áo mỏng như này đi đường nó tốc ướt hết. Tí tạnh con về.
+ Ừ thế cũng được, ăn gì đi không nhịn quá bữa tụt đường huyết chết cha mày.
- Vâng con biết rồi.

Tắt máy. Tao không nghĩ là tao nói dối trơn thế. Quay sang thấy HA đang nhìn tao rất lén lút, nhưng trong mắt ánh lên vẻ tinh nghịch sung sướng.

- Ở đây nhá (thẽ thọt).
+ Thì tớ còn biết đi đâu nữa, mưa như thế này.
- Đii.

HA kéo tay tao đi vào, tao tự nhiên thấy em bước lên trước 1 quãng rồi ngó cổ vào phía mé trái bếp - phòng bà Mến và phòng bà nội ở ngay cạnh đấy sau 1 lần cửa nữa. Vẫn đang có tiếng lạch cạch. HA ngó nghiêng rồi quay lại kéo tay tao và ủn lên cầu thang.

- đi lên đi, nhanh (giọng thì thào).

Đầu tao nảy số ngay, tao vội rảo chân đi lên khuất chỗ chiếu nghỉ cầu thang. Nhưng mà cái xe đạp tao vẫn để ở sân mà nhỉ, giấu thế nào được bà Mến. Thì đã thấy em ny tao nảy số còn nhanh hơn tao, em ra đóng cửa đánh rầm một cái rồi vặn chốt tra chìa khóa xoành xoạch. Rồi kéo cửa sắt. Rồi đóng cửa gỗ. Tổng 3 lần cửa. Bà Mến nói vọng ra:

- Làm gì mà mạnh tay thế cháu?
+ Cháu đóng cửa cho khỏi gió, lạnh quá - HA trả lời lanh lảnh.

Rồi nhón đầu ngón chân, em phi tót lên chỗ chiếu nghỉ cầu thang mà tao đang đứng. Tao lúc đấy vẫn mặc áo mưa, đm. Em phì cười, cởi áo mưa của tao ra, rồi lại kiễng chân lên "chụt" phát vào má tao. Rồi dắt tay tao đi qua hành lang tầng 2 và đi lên tầng 3. Phòng của em.

(cầu thang nhà HA kiểu hơi lạ như vậy, t1 lên t2 nó ở 1 đầu nhà, xong phải đi qua hành lang mới đến chỗ cầu thang t2 lên t3 và t4.
 
À trong lúc chờ HA đóng cửa tao đã kịp nhắn tin cho tml Thắng với ndung nay tao trốn nhà đi chơi, nếu bà già tao có điện sang nhà nó hỏi thì hãy trả lời để bảo vệ tao. TML nhắn lại với giọng cợt nhả: Ok luôn, nhớ dùng bcs. Tổ sư bố con chó thính thật.

HA dắt tao lên phòng, trên này có điều hòa ấm sực lên. Cảm giác nóng khô của điều hòa này tao không quen. Nhưng cũng dễ chịu. HA đóng cửa phòng lại, lập tức tiếng gió rít gào rú ngoài kia biến mất.

Tự nhiên tao thấy tay chân thừa thãi vl, ngồi trên giường của HA xong đéo biết nói gì đéo biết làm gì. Hay thật.



HA lấy trong tủ lạnh ra (tủ mini để trong phòng) một thanh socola bóc dở, cắn 1 miếng rồi đưa cho tao. Tao ngạc nhiên, nhưng chưa kịp hỏi "ai tặng cậu socola thế" thì HA hì hì luôn: Của chị Huyền Anh đấy. Có anh nào đấy tán chị ý tặng socola. Ngon cực.

Cái kiểu vừa "hì hì" vừa trả lời của HA làm tao luôn cảm thấy như một cái quạt thổi vù đi những nghi ngờ hay bực tức mới chớm nhen nhúm lên trong đầu. Tự dưng tao lại thấy vui vẻ. Tao bẻ 1 miêng socola cho vào mồm nhai. Tao nhai scl chúng mày ạ. Thật là cua mề:

- Thế à. Thế chị ấy có thích anh đấy không?
+ Không.
- ... ơ thế vẫn nhận socola á?
+ Ừ. Tớ cũng chẳng hiểu nữa. Mà socola này ngon.

(socola đắng và chua vl, đéo thơm mùi sữa gì cả. Mãi sau tao mới biết dark cacoa nó thế, socola nhiều sữa là loại rẻ tiền)

Tao cố làm ra vẻ ngang tàng, không nhìn HA mà nói:

- Hmm nếu bạn gái tớ không thích tớ mà vẫn nhận scl tớ tặng thì tớ sẽ ... buồn lắm (đéo biết nghĩ ra từ gì).

HA tự nhiên ngồi sán lại cạnh tao:

+ Bạn gái nào cơ?

Lúc đấy tao không nghĩ mà hành động theo bản năng, vòng tay qua sau lưng em rồi dí sát mặt tao vào mặt em:

- Bạn gái này.

Em mỉm cười - mặt em khi cười rất đẹp - rồi nhắm mắt lại. Tao thả vào một nụ hôn. Rồi nụ hôn ấy biến thành tiết mục mút môi. Tao lách lưỡi tao vào môi em, rồi thò luôn lưỡi vào trong miệng em. Em đón lấy, xoắn lấy lưỡi tao và mút luôn không chút ngần ngại. Đầu óc tao bùng nổ, khắp người thấy nóng điên lên ở từng điểm bé tí như đầu kim châm, rồi mồ hôi túa ra ở những cái đầu kim châm ấy. Bàn tay phải của tao đang vòng qua lưng em trườn men theo hông xuống dưới bầu ngực em, tao vật em ngã ra giường. Tao tháo kính ra, rồi đè em ra hôn.

Tao cong lưng nhổm đít lên để em không phát hiện ra tao đang cửng. Nhưng phá sản. HA vòng tay qua lưng tao ghì xuống, tao không tự chủ được nằm đè lên người em, khẩu anaconda của tao tì vào chỗ bụng mềm của em. Em chợt khựng lại, mắt mở to ra nhìn tao, rồi lại mỉm cười, rồi lại ghì đầu tao xuống. Miếng socola bọn tao còn đang ăn dở được chuyền qua chuyền lại từ cái lưỡi này đến cái lưỡi kia. Nước bọt trào ra mép hai đứa, trông chắc chẳng khác gì màn oral sex của hai cái miệng.

- Khó thở quá - HA đẩy đầu tao sang một bên vai em, nhưng vẫn ôm chặt lấy lưng tao, thở phì phò.

Ừ tao cũng mới biết là mút lưỡi nhau như này thì không thở được bình thường.

+ Thích nhỉ - tao thì thầm vào tai HA.
- Em yêu anh chết - HA thì thào vào tai tao.

Tự dưng lại chuyển sang xưng hô anh, em - nhưng tao thích thế. Tao cũng không hiểu "em yêu anh chết" là gì, nhưng ấy trong suốt cuộc tình của bọn tao, HA rất nhiều lần nhắc lại câu nói ấy.

- Anh cũng yêu em - tao lại thì thào vào tai HA, rồi tao hôn luôn vào tai em. Rồi tao hôn vào phía sau tai, cổ và gáy. HA ưỡn người lên bảo "buồn quá", nhưng tao biết là không phải là buồn (nhột). Từng phân cảnh trong phim Takako hiện ra trong đầu tao. Tao hôn môi, hôn mắt, mũi, rồi lại hôn sau tai, cổ, gáy. HA kêu buồn được vài bận rồi nằm im cho tao làm gì thì làm, mắt nhắm, nhưng người vẫn dúm lại khi tao hôn vào gáy vào cổ.

Tao chầm chậm trườn xuống thấp hơn, bàn tay tao lần vào dưới lớp áo hoody thùng thình và luồn vào trong. Vẫn còn một lớp áo mỏng nữa bên trong - chưa tới áo con - nhưng hơi ấm phía dưới lớp áo làm tao hưng phấn. Bàn tay tao đã tới nơi, nó đang đỡ ở phía dưới ngực HA. Tao thấy em nhìn tao, ánh mắt nửa tò mò nửa rụt rè. Nhưng không ngăn cản.

Oi dm cứ nhìn anh thế sao anh làm ăn dc gì. Tao lại chồm lên hôn em, em lại nhắm mắt lại. Đúng thế. Lần này tao vừa hôn em vừa xoa ngực. Bàn tay tao chạy qua chạy lại hai bầu ngực, không dám bóp mạnh, sợ làm em đau. Vẫn còn một lần áo nữa, rồi mới tới áo ngực. Câu chuyện muôn thuở của mùa đông.
 
Có những thứ nó bản năng vl mà mình hành động trước cả suy nghĩ.

Sau một lúc vần vò bộ ngực em qua hai lần áo, tao lại tụt xuống và hôn vào rốn em.

- Buồn quá.
+ thích á?
- Buồnnn.

Tao le lưỡi liếm vào rốn em. Em oằn người lại:

- Nào, kì quặc quá.

Tao không trả lời, lại quét một đường lưỡi nữa qua rốn em. HA nằm thở hắt ra, mắt nhìn lên trần nhà, miệng tủm tỉm cười. Tự dưng một tia điện xoẹt qua não tao và trong 1 giây rưỡi tao thấy hai tay mình nắm lấy mép quần ngoài của em và giật mạnh xuống. HA vội nhổm người dậy lấy tay che:

- Ối.

Nhưng không kịp. Quần ngoài kiểu quần chun ý, tao kéo một phát tụt luôn xuống đùi. Trước mặt tao là hai bàn tay HA đang đan chéo nhau và giữ chặt vào cái quần lót có họa tiết cute (sao, kem ốc quế, cà rốt, thỏ, ô, mắt kính). Tao thấy hơi thở mình run run.

- Không đượccc, hư quá - giọng có chút lo lắng xen lẫn gắt gỏng.
+ Đẹ.. đẹp quá, cho tớ xem nốt đi.
- Khônggggg.
+ Cậu cho tớ xem rồi mà.
- Không được, bây giờ không được.

Lúc đấy tao đã mất lí trí. Mặt tao gần sát với thân dưới của em rồi, và tao ngửi thấy hơi ấm từ đó. Một mùi trộn lẫn giữa mùi mồ hôi, mùi quần áo ẩm, mùi thơm của con gái (đéo biết tả ntn) và một mùi mà sau này tao biết là mùi bím. Không phải mùi mắm cá clg đâu nhé chúng mày. Mùi bím bảo thơm thì k phải, nhưng nó rất kích thích ấy. Tất cả những mùi ấy hòa chung với hơi ấm của người em phả ra, làm máu bơm thẳng lên đầu (buồi) của tao, căng đau.

Tao vục mõm vào, nhưng HA lấy một tay che, một tay đẩy mặt tao ra.

- Không mààààààààààà - giọng như van nài.

À bây giờ thì tao lại hơi hồi tỉnh lí trí. Tao lại trườn lên, ôm chặt lấy em:

- Saoooo? Cậu giận tớ à?
+ không (chu mỏ ra vẻ cute)
- Thế vì sao? Lần trước mình ... với nhau rồi mà.
+ đang đến tháng ý.

Mặt em hiện lên rõ vẻ ngại ngùng khi nói câu ấy. Ngay lập tức văn vẻ nảy số lên đầu tao:

- Thì saooo (kéo dài giọng). HA của tớ là của tớ, có gì mà phải ngại với tớ nào.
+ Xẩu hổ íííííííííííííííí (kéo dài giọng)

Tao lại hôn em, em lại nhắm mắt đón nụ hôn của tao. Tay tao lần mò xuống dưới, ngón tay tao miết, miết, miết những đường dài và chậm rãi trên mu bàn tay em - hiện đang ôm chặt bím. À há, rồi thì nó cũng lỏng dần ra. Tao vẫn giữ nhịp hôn, xoắn lưỡi, tay tao vẫn miết đều như thế, tay em thì lỏng dần ra. Chẳng mấy chốc sau tao thấy ngón tay tao đã đang miết lên bím em, qua một lớp quần. Bên trong cộm lên thật, nhưng như thế không đủ để ngăn ngón tay tao cảm thấy dấp dính. Bọn tao vẫn hôn, nhưng giờ đây người em gồng cứng lên theo những khi tao miết ngón tay.
 
Chừng lúc sau thì không hôn nữa, tao cũng không giữ nổi bình tĩnh mà miết chậm theo nhịp được nổi. Ngón tay, bàn tay tao khua khoắng loạn xạ. Tao miết vào chỗ hạt le. Tao chọt ngón tay vào vị trí lỗ bím, tất nhiên là quần lót sẽ cản lại, nhưng tao thấy thế cũng là hiệu quả vl, vì cái chỗ tao chọc ngón tay vào đấy nó ướt be bét, nhìn màu nó thành một mảng sâm hơn hẳn những mảng xung quanh. Mấy lần tao định tụt nốt quần xi líp của HA ra nhưng em yêu của tao sống chết lấy cả hai tay giữ lấy mép quần, còn thì tao vuốt hay miết hay đâm chọt gì em cũng chỉ chịu đựng mà thôi, thở như người bị hen suyễn, tao thấy gân xanh nổi cả lên ở cổ em khi tao đâm ngón tay. HA đang cố gồng, haha.

Haha thế chứ tao cũng hứng đéo thể chịu nổi rồi. Tao cầm tay HA đặt vào chim tao, HA nắm lấy xong lại thả ra. Tao đoán vẫn ngại ngùng. Tao cởi hẳn khuy và khóa quần, móc chim ra ngoài rồi đặt tay HA vào. HA cầm lấy khẩu anaconda của tao, tay vuốt nhẹ, không cần phải hướng dẫn. Có lẽ là quan sát cách tao làm lúc tao xóc lọ.

Cứ thế, tao đâm ngón tay điên cuồng nhưng không xuyên thủng được quần lót em, còn em thở dốc như người ốm, tay bóp lấy chim tao sục lấy sục để. Hứng quá. Tao xịt luôn ra đấy, và HA giật mình khi bị dòng trắng đục ấy bắn vào mặt. Lần đầu tiên.
 
Tao vẫn nhớ cái hình ảnh ấy, lúc HA bị bắn trúng má, rồi giật mình vội thả tay ra khỏi chim tao. Thì tao giữ ngay tay lại, ôm vào chim tao vuốt cho ra nốt. Rồi HA thò tay lên mặt xem đó là cái gì, ngón cái và ngón trỏ kéo đi kéo lại cái hợp chất đó một cách tò mò.

Xuất xong tao mới thấy chân tao tê vl vì cái tư thế này. HA gần như nằm cả lên chân trái của tao.

- Em có giấy ăn không, lau cho anh đi (đhs tao lại anh em)

HA nhoài người với lấy cái khăn tắm của em để đầu giường (trông giống cái lần trước em lau tóc cho tao) rồi lau chim tao. Tao nhảy dựng lên, giữ chặt lấy tay em:

- Ối sao thế.
+ Tê.
- Tê gì cơ.

Tao phì cười, em bé của tao ngây ther thật sự:

- Con trai khi vừa xuất tinh trùng xong thì nó sẽ rất tê, giống như đang ở mức kích thích tối đa ý. Chạm nhẹ vào cũng không chịu được.

HA nghiêng đầu, có vẻ thú vị:

+ Thế à? Thế nhưng là đau hay là thích?
- Cả hai - tao nhẹ nhàng, rồi nhổm về phía em.
+ Anh muốn làm gì - em ngạc nhiên.
- Hôn.
+ Ohh - em cười rồi chồm tới hôn tao. Hầy dà tao quên mẹ mất, nòng nọc tao đang dính trên má em giờ lại nhem sang mặt tao. Ờ mà thôi nòng nọc của mình mà, có gì mà xoắn.
 
Gần 10 phút sau tao mới hồi sức và đứng dậy cho chim vào quần rồi chuẩn bị kéo khóa quần. Thì tự nhiên tao thấy HA đặt tay lên chim tao. Tao nhìn em, thấy em đang nhìn tao, hai mắt trong veo:



- Sao nó lại dính thế nhỉ?
+ Nó?
- Ừ thì tinh.. trùng (má phồng lên khi nói đến đoạn này).
+ Thì vốn dĩ nó là như thế mà.

HA lại cười hì hì. Rồi kéo quần tao ra nhìn vào trong:



- Xin chàoooo.

Đáng yêu quá đỗi, chả lẽ tao lại dí chim vào mồm luôn. Mà cũng không cần vội, sẽ còn nhiều dịp.
 
Gần 8r tối rồi và trời vẫn mưa. Bụng tao sôi òng ọc. HA đang nằm cạnh tao, tựa đầu lên ngực. Áo sơ mi (đồng phục) của tao đang phanh ra. Có lẽ em cũng nghe tháy tiếng òng ọc:

- Chết quên mất, cậu đói đúng không?

Tao nhìn em cười và gật. Em nhổm dậy:

+ Đợi tớ ở đây, đừng đi ra ngoài nhé. Bật PS3 lên chơi.

Tao lắc đầu, ghìm tay em lại:

- Tớ chẳng muốn chơi. Muốn ở cạnh cậu thôi. Cậu đi đâu.

HA lại hì hì:

+ Đi nấu cho cậu ăn chứ đi đâu.

Rồi nhảy ra cửa, trước khi đóng cửa còn dặn lại:

- Đừng đi ra ngoài đấy nhé.

Tao mỉm cười. Biết thừa là muốn đề phòng bà Mến bắt gặp tao. Có quái gì. HA đi khỏi tao mới tò mò khám phá phòng em. Khá rộng so với một người ở, cơ bản là đồ đạc toàn kiểu mới, màu sáng và sạch sẽ. Không có kiểu dán sticker tùm lum mấy anh ca sĩ hay cầu thủ diễn viên gì cả. Đồ đạc linh tinh cute thì khá nhiều, gối tom & jerry, hoody lợn hồng, bình nước gấu trúc, v.v..

Tao mò vào toilet đi đái, hehe, xuất xong một lúc sẽ buồn đái. Nhà wc sạch và khô, tao biết là phải giữ sàn toilet sạch và khô nhưng ở nhà tao nó cứ ướt cả ngày. Chắc tại nhà bé quá mà bí không thông gió. Giật nước xong tao lại tò mò một cái giỏ mây ở góc. Ồ, quần áo của HA, đồ cũ thay ra chưa giặt. Tao đưa lên mũi hít, cái quần lót vẫn còn mùi bím. Mùi không phải mùi thơm nhưng cực kì kích thích. Thằng em tao lại cửng. Tao le lưỡi liếm phần đáy quần lót tiếp xúc với bím, đm tao bệnh hoạn nhỉ chúng mày thấy không? Hưng phấn lại trào dâng lên trong tao, đm lúc đấy tao đã nghĩ hay tao xóc lọ ra cái quần này luôn, chứ đm lúc đấy tao thấy hứng vl.

Tao phải gạt ý nghĩ đấy sang bên vì HA giờ là của tao rồi mà, phải địt được chứ sao lại chơi với đồ lót của em thế. Mặc dù vậy tao vẫn thấy cảm giác chơi với đồ lót cũ của em nó kích thích vl, nhất là lúc tao le lưỡi liếm. Mặc dù cái quần chỗ đó khô ráo và chả có vị gì cả.
 
Tao thẩn tha quanh chỗ bàn học của HA, dí mũi vào cửa sổ kính nhìn ra ngoài. Trời vẫn mưa. Hơi ấm trong phòng làm tao giật bắn mình lúc chạm vào cửa sổ kính lạnh ngắt. Rõ ràng, thế giới ngoài kia của mùa đông vẫn rét buốt, chỉ có tao trong này là ấm áp với em bé của tao.

Một lát sau thì HA bê lên một bát mì to - cái bát to lắm, nó phải như bát canh cả nhà ăn ấy. Sau tao cũng nghĩ ra là nếu bà Mến thắc mắc thì HA có thể trả lời là HA mang lên phòng ăn. Úp một cái đĩa bên trên, mở ra thì có 2 quả trứng rán và một ít kim chi trong bát mì. Hai đứa tao ăn cùng nhau ngon lành - với chỉ một cái thìa và một đôi đũa.

Ăn xong trời vẫn mưa. Tao ngồi trên giường, ôm HA trong lòng, HA choàng cả cái chăn bọc trong lớp vỏ chăn 101 chú chó đốm quanh người hai bọn tao. Em lấy laptop ra bật nhạc, rồi bọn tao cùng đung đưa theo nhạc:



Áo xanh sáng tươi như muơn hoa
Để ngây thơ, mộng mơ được bay xa mãi xa
Khoác áo kia lên mình, màu áo xanh màu em yêu
Màu xanh dịu êm, màu xanh tươi sáng.

Bài hát bạn đang nghe được phát từ website hoangclub.info
 
Địt con mẹ ngứa dái mấy thằng spam nhóm víp vcl.

Hôm đó tao ra khỏi nhà HA lúc 10 rưỡi, khi trời đã hoàn toàn tạnh, chỉ còn gió và gió. Bọn tao thẽ thọt nhón từng đầu ngón chân khi xuống cầu thang và mở cửa - HA đã đi tiền trạm để chắc chắn bà Mến đã ngủ say:

- Cậu về tới nhà nhắn tin cho tớ ngay nhé.
+ Uhh.

Em lại kiễng chân lên "chụt" vào má tao. HA của ngày ấy thực sự quyến luyến cái thằng tao, không nỡ rời xa tao dù chỉ là nửa bước.

Tao về tới nhà là 11 giờ, bà già vẫn thức chờ tao với vẻ mặt lo lắng. Tao tỏ ra mạnh mẽ:

- Ôi dời con ăn bánh mì ở nhà thằng Thắng rồi mẹ đợi cơm làm gì.
+ Mày chưa về làm sao tao ngủ được.

Tao dọn mâm cơm thật nhanh, xối mấy cái bát qua nước rồi ngâm cả vào bồn rửa bát. Để đấy mai tính. Chạm nước mùa đông lạnh cứng cả tay. Chỉ có ở nhà HA là ấm áp.

Tao phi lên giường của mình và lấy đt ra. Tin nhắn của "Em", vỏn vẹn 5 chữ.

- Em yêu anh nhiều lắm.

Hix, tim tao tan chảy. Tao nhắn lại:

+ Anh cũng yêu em nhiều như thế. Ngủ ngon nhé. 💋

Rồi tao cắm tai nghe từ con mp3 tàu bé bằng bao diêm vào bật lên. Trúng bài "Tin nhắn của anh" của GMC. Tao nhớ là khi ấy tao thực sự rất vui, rất hạnh phúc, con tim tao đang hân hoan theo điệu nhạc. Điện thoại lại rung. Là tin nhắn của "em" thật:

- Em ngủ rồi. Mai đi học đừng mua đồ ăn sáng nhé, em mua bánh bao kim sa cho. G9 hero.

Chẳng đếm được đã bao lần tao nghĩ là tao sẽ cầu hôn và lấy cô bé ấy làm vợ nữa.
 
Cùng thời điểm ấy là thời điểm có biến cố xảy ra với nhà thằng Thắng. Chuyện này rất lâu sau tao mới biết.

Câu chuyện nghe nửa thật nửa giả, vì tao cũng chưa từng hỏi thằng Thắng. Sau khi lên ĐH 1 thời gian bọn tao không còn thân thiết nữa, rồi cho tới khi tao biết dc câu chuyện này thì cơ bản tao và thằng Thắng chỉ còn là 2 đứa bạn trên facebook, chẳng còn trò chuyện hay biết gì về cuộc đời nhau.

Đại loại theo tao nghe dc là bố thằng Thắng làm dân kĩ thuật trong ngành công an, tức là có hàm có hiệu, nhưng đéo có súng, cũng đéo đi bắt tội phạm hay quản lý hành chính gì cả. Bố nó thuần là dân kĩ thuật thôi, và (chắc) cũng có xà xẻo chấm mút công quỹ trong những lần giao thầu và quyết toán thầu. Số tiền âm hụt có những cách để lấp liếm đi, nhưng kì thực là tương đối thôi, nếu bên trên người ta nhắm mắt cho qua thì là qua, còn đã truy thì là chết. Bố thằng Thắng gặp hạn đúng vào lúc vật đổi sao dời, giật chỗ này vá chỗ kia cũng không bịt đc hết những chỗ hở mà người mới lên đã soi thấy.

Vào đường cùng, bố nó đánh 1 quả liều mà đéo ai dám nghĩ tới, là ôm 2 cặp vali tiền ngân quỹ chạy vượt biên theo đường móng cái sang bên kia. Cho người bắn tin lại cho mẹ thằng Thắng vỏn vẹn mấy câu: cố gắng cho cho con thành người, tiền nhà có thì cứ tiêu cứ dùng, đừng lo cho tôi.

Bố nó ôm quả đạn chạy đi tiên phong, những người ở lại tưởng chết chùm mà lại không. Thời thế xoay vần. Cuối cùng lại chẳng ai bị sao cả. Sự việc đc ém nhẹm đi êm đẹp sau nhiều thỏa thuận. Cũng không có án kỷ luật nào hay quyết định khởi tố nào.

Cứ như thế đến hơn mười năm sau trời yên bể lặng, bố nó mới lại xuất hiện trở lại ở Việt Nam. Hồ sơ làm cực đẹp, thể hiện ông vừa đi học vừa đi chữa bệnh trong thời gian ấy, và giờ là đến tuổi về hưu. Không tì vết.

Câu chuyện đó tao nghe kể và có khó tin hay hư cấu thì tao cũng không kiểm chứng đc. Nhưng sự thật là bố nó vắng nhà hơn 10 năm, và thời gian đầu thằng Thắng phát khùng lên khi có ai hỏi về bố nó. Nó bắt đầu có những hành vi cư xử kì lạ theo hướng bất cần, nói tục chửi bậy văng mạng, thậm chí còn cà khịa 1 thằng đầu gấu xăm trổ đang ngồi đánh cờ tướng ở đầu ngõ vì chắn lối nó đi. Hồi ấy tao chỉ thấy kì lạ thôi, nhưng hỏi nhiều thì nó khùng lên. Sau mới thấy râm ran tin đồn là bố nó đã vượt biên trốn đi nước ngoài để trốn tội. Thấy chạnh lòng và thương bạn, nhưng cơ bản không thể chia sẻ đc gì, vì nó sẽ phát rồ lên và chửi bới ngay lập tức khi nó cảm thấy có ai đấy đang có ý thương hại nó.

Không còn là cái điệu bộ cao nhân đạo mạo khi trước nữa.

Trong thời gian ấy, mẹ nó đổ đốn và tòi ra 1 đứa em khác cha với nó.
 
Chúng mày cứ coi như tao viết nháp nhé. Tại tao k nhớ dc ngay mọi truyện theo mạch thời gian. Mạch chính thì tao vẫn viết tao vs HA. nhưng còn những chuyện xung quanh. Sau này khi viết hết các đoạn đó ra ra rồi và có thời gian thì tao sẽ edit lại thành 1 bản hoàn chỉnh sau.
 
Chuyện của m hay đấy tml, chắc m học văn giỏi lắm, t đang thắc mắc giờ m đang làm nghề gì??
 
dm tao làm mod tao band lun ip mấy thằng mặt lol spam nhóm spam qc,,... dm ý thức như cái đầu bùi :vozvn (53): vô học, về mà quảng cao cho bà già mày vào nhóm sex của họ nhà mày :vozvn (53):
 
Ngu cái địt mẹ mày à
mấy thằng chỉ có tinh trùng lên não thì biết cái mẹ gì mà đòi đọc, cút, đi mà đọc truyền sex của mày đi, chổ đang coi truyện hay thì mấy thằng ngu lol như mày vào sủa mất hết cmn hứng
 
Top