• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Có Hình Tụi mày có đọc sách không??!!

Dạo này đéo chơi đồ nữa nên chuyển qua đọc sách:vozvn (7):
Tao mới mua được quyển này,

:vozvn (13): :vozvn (13): Có thằng nao đọc chưa??
Với lại có thằng nào có mấy cuốn hay hay giới thiệu tao với nào
Cuốn này đéo cao siêu gì lắm đâu, nó giải thích lại từ vật lý cổ điển đến vật lý đương đại thôi nha mấy tml
Đọc xong cho tao xin nhé :D
 
Thằng đó bị thần kinh mà. T ignore thằng đó rồi nhưng m quote t mới thấy. Nó bị ngáo đá đó m né vội.
vãi Lồn tao mới rep nó, nó vô thấy tao đăng cuốn về vật lý thì nó hỏi như hỏi xoáy tao vậy. mà cũng may tao ngu quá nên không để ý :vozvn (17): :vozvn (17):
 
trong kinh Pháp hoa có nhắc nhở, trong tâm mỗi người đều có mầm của phật. mỗi cá nhân là một dấng phật trong tương lai. hãy quay về quan sát , rồi sẽ tìm thấy

mọi vật trong vũ trụ là pháp. PHÁP là nguyên lý vận hành của vũ tru. Khi thầu hiểu nguyên lý của vũ trụ là đắc
phật cũng chỉ là người, thấu hiểu nguyên lý vũ trụ thì đắc đạo. phật không còn, nhưng vũ trụ vẫn trước mặt. sao lại nói không ai hưởng dẫn
Tuyệt vời, đạo chỉ có thể ngộ không thể cầu. Bác chắc dành nhiều thời gian quay về với thân và quay về với tâm lắm
 
vãi lồn tao mới rep nó, nó vô thấy tao đăng cuốn về vật lý thì nó hỏi như hỏi xoáy tao vậy. mà cũng may tao ngu quá nên không để ý :vozvn (17): :vozvn (17):
T thấy nó chém gió về Phật giáo ghê lắm, trình độ chỉ có dạy người ta chứ không cần học nữa. M có thể kiểm chứng bằng cách lội còm của nó. Rất nhiều phát biểu ngu và hỏi ngu. T không ghét nó nhưng t nói để cảnh báo. Làm gì có thằng phật giáo nào mà đi hỏi mấy thằng tử vi, bói toán là số có tu được không như nó :d
 
T thấy nó chém gió về Phật giáo ghê lắm, trình độ chỉ có dạy người ta chứ không cần học nữa. M có thể kiểm chứng bằng cách lội còm của nó. Rất nhiều phát biểu ngu và hỏi ngu. T không ghét nó nhưng t nói để cảnh báo. Làm gì có thằng phật giáo nào mà đi hỏi mấy thằng tử vi, bói toán là số có tu được không như nó :d

Vãi Lồn, anh bạn này chắc muốn làm tế điên :vozvn (17): :vozvn (17): :vozvn (17):
 
Tuyệt vời, đạo chỉ có thể ngộ không thể cầu. Bác chắc dành nhiều thời gian quay về với thân và quay về với tâm lắm
già rồi, dư thời gian thì sử dụng nó để tìm chút thanh thản. nếu còn trẻ thì không nên. ông Nguyễn Hiến Lê lúc trước có nói câu này "người việt nam lúc trẻ nên học hỏi tinh thần người Do Thái. lúc về già nên học tinh thần người Ấn độ ".
nếu còn trẻ thì không nên hướng phật, còn gia đình, trách nhiệm. trả hết đi rồi mới được quyền sống cho bản thân
 
già rồi, dư thời gian thì sử dụng nó để tìm chút thanh thản. nếu còn trẻ thì không nên. ông Nguyễn Hiến Lê lúc trước có nói câu này "người việt nam lúc trẻ nên học hỏi tinh thần người Do Thái. lúc về già nên học tinh thần người Ấn độ ".
nếu còn trẻ thì không nên hướng phật, còn gia đình, trách nhiệm. trả hết đi rồi mới được quyền sống cho bản thân
T đọc với nghiệm nhiều quá, giờ cũng còn trẻ mà sống cũng tách biệt, bạn bè ít. Độc lai độc vãng nhiều, mà được cái tư tưởng thì cực kỳ thoáng và tự do. An yên :vozvn (13):
 
tao quy y tam bảo cũng được 8 năm, lúc đầu cũng chỉ chăm chú vào kinh phật,
nhưng bây giờ thì tao nhận thức được, hầu hết những tôn giáo chính của á châu đều giống nhau. ấn độ giảo,
phật giáo, lão giáo, khi trở về cơ bản đều như nhau. ngay cả khoa học và tôn giáo á châu cũng không khác gì mấy
T công nhận là PGPT hay PG Bắc Truyền có khuynh hướng khá giống với Hindu giáo và Nho, Đạo giáo và thậm chí cách thờ Phật ở VN cũng có mùi Công giáo trong đó. T cũng có quy y và cũng có tìm hiểu sơ qua các bộ phái.

- Giống Hindu vì có thời kì phân tách bộ phái và bất đồng tư tưởng về học thuyết. M có thể tìm đọc và tham khảo vấn đề này thông qua 2 cuốn : Ấn Độ và Phật giáo sử luận và Phật giáo sử.
- Còn giống Đạo giáo và Nho giáo là do Tam giáo đồng nguyên của bọn tàu. Gộp 3 cái thành 1 và tiêu biểu là tác phẩm Tây Du Ký của Ngô Thừa Ân làm dẫn chứng. Nếu đọc bản gốc mà tạm gọi là hồi ký các vị du tăng như Ngài Huyền Trang, Nghĩa Tịnh đi thỉnh kinh thì mọi thứ sẽ khác hơn nhiều và nắm được bối cảnh của Ấn độ thời đó.

- Nếu có thời gian m nên tìm hiểu về Phật Giáo Thượng Tọa Bộ (Theravada) để hiểu rõ hơn những lời dạy gần như là nguyên thủy của Đức Phật lịch sử Gotama. T tránh dùng từ nguyên thủy để hạn chế tối đa tư kiến cá nhân :d
 
Sửa lần cuối:
già rồi, dư thời gian thì sử dụng nó để tìm chút thanh thản. nếu còn trẻ thì không nên. ông Nguyễn Hiến Lê lúc trước có nói câu này "người việt nam lúc trẻ nên học hỏi tinh thần người Do Thái. lúc về già nên học tinh thần người Ấn độ ".
nếu còn trẻ thì không nên hướng phật, còn gia đình, trách nhiệm. trả hết đi rồi mới được quyền sống cho bản thân
Cảm ơn bác nhiều.
 

Vãi lồn, anh bạn này chắc muốn làm tế điên :vozvn (17): :vozvn (17): :vozvn (17):
Nó nói cũng có cái sai, cũng có cái đúng. Nhưng cách diễn đạt khó hiểu và bản thân nó cũng không nắm rõ vấn đề nên làm người khác dễ hiểu sai và hiểu lầm.

Nếu m muốn thực hành thiền thì nên tìm hiểu về Thiền trong Phật giáo gồm có thiền Chỉ Tịnh (Samatha) và thiền Minh Sát (Vipassana). T có định nghĩa một bài ngắn trên xam rồi. Và thiền không nhất thiết phải là ngồi mới gọi là thiền như nhiều người VN hay các dịch giả VN hiểu lầm. T rất sợ 2 chữ "sách thiền" của VN. Sách tiếng Anh và các ngôn ngữ khác rất tốt nhưng không hiểu tại sao rất ít hoặc khó kiếm bản dịch.
 
Nó nói cũng có cái sai, cũng có cái đúng. Nhưng cách diễn đạt khó hiểu và bản thân nó cũng không nắm rõ vấn đề nên làm người khác dễ hiểu sai và hiểu lầm.

Nếu m muốn thực hành thiền thì nên tìm hiểu về Thiền trong Phật giáo gồm có thiền Chỉ Tịnh (Samatha) và thiền Minh Sát (Vipassana). T có định nghĩa một bài ngắn trên xam rồi. Và thiền không nhất thiết phải là ngồi mới gọi là thiền như nhiều người VN hay các dịch giả VN hiểu lầm. T rất sợ 2 chữ sách thiền của VN. Sách tiếng Anh và các ngôn ngữ khác rất tốt nhưng không hiểu tại sao rất ít hoặc khó kiếm bản dịch.
:too_sad: Chân thành cảm ơn!!
 
:too_sad: Chân thành cảm ơn!!
T không phải thiền sư nên chỉ biết một số giáo lý căn bản về thiền. Không biết m muốn nghiên cứu về loại thiền nào. Trước tiên nên định nghĩa về Thiền. Chứ không biết thiền là gì thì sao mà hành thiền.

1. Thiền hay còn nguyên văn là Thiền na ( do Tàu phiên âm của Ấn). Từ gốc của nó theo tiếng Pali là jhāna dịch nôm na là “đốt cháy”. Cần phải định nghĩa rõ để hiểu thế nào là thiền để có thể thực hành được.

=> Hành thiền là để đốt cháy và bào mòn phiền não ( tham, sân, si, ái, mạn, kiến, nghi, bủn xỉn, tật đố, trạo cử, hôn thuỵ …)

=> Có 4 đại oai nghi khi hành thiền : Đi - Đứng - Nằm - Ngồi ( Hán dịch là thiền hành - thiền trụ - thiền ngoạ - thiền toạ). Ngồi thiền chỉ là 1 trong 4 oai nghi. Điều quan trọng là chú tâm và quan sát đề mục.

Thiền không phải là xếp bằng ngồi lim dim để đầu rảnh rang hay nghĩ bậy bạ. Cái đó là Thiền mông cổ ( giữ cái mông cho vững và cái cổ cho thẳng) mà không hề có 1 tác dụng nào cho hành giả. Vì vậy một người không có chút giáo lý không thể hành thiền được chứ đừng nói hành thiền đúng.

2. Trong Phật giáo có 2 loại thiền là Thiền Chỉ và Thiền Quán. Ngoài 2 cái này ra là bậy bạ tà đạo. Ví dụ :” thiền ôm, thiền trà, thiền ca, thiền nắm tay, điện chạy xuất hồn …” là ngoại đạo vì chỉ làm tăng thêm phiền nào chứ không hề bào mòn xíu nào.

=> Bất cứ cái nào ngoài Chỉ và Quán ra đều không phải là thiền ( bào mòn phiền não) mà chỉ làm ta thêm phiền nào mà thôi.

- Sau đây là định nghĩa sơ lược về Chỉ và Quán

Thiền Chỉ (Samatha) : dùng để tu định và đắc định. Nếu đủ duyên thì chứng các tầng thiền. Có được thần thông nếu tu đúng ( ngũ thông trừ cái lậu tận thông). Thiền Chỉ trong PG chỉ có được tu tập để trợ duyên dễ dàng để chuyển qua Thiền Quán do năng lực đè nén 5 triền cái.

Khi hành loại thiền này hành giả chỉ chú tâm vào đề mục mà thôi. Đủ duyên thì chứng thiền và có tâm thiền. Nếu giữ được tâm thiền cho đến lúc chết chắc chắn sẽ sinh về cõi Phạm Thiên ( do đã đè nén 5 triền) nên nhàm chán 5 dục.

Loại thiền này có trước cả giáo pháp của Phật Gotama nên không phải là Phật tử vẫn tu bình thường.

Thiền Quán ( Vipassana ) : là loại chỉ có trong giáo pháp của 1 vị Chánh Đẳng Giác. Dùng để đoạn tận các phiền não một cách rốt ráo chứ không đơn thuần là đè nén. Một người có lí tưởng giải thoát đúng đắn thì bắt buộc phải tu Quán, thiền Chỉ chỉ là dùng để tu Quán dễ hơn.

Thiền Quán thì dựa vào việc quán chiếu danh sắc để thấy rõ thực tánh tam tướng ( khổ - vô thường - vô ngã). Hành giả sẽ chứng đạo khi thấy được 1 trong 3 tam tướng. Tuy 3 thằng này là 1 nhưng khi chứng thì tuỳ vào căn cơ sẽ thấy cái nào. Tất nhiên là vẫn có đề mục như thiền quán nhưng không cần Định mạnh như vậy mà Niệm lại đóng vai trò quan trọng nhất. Khi Niệm có mặt thì Tuệ có mặt. Cụm từ Chánh Niệm ( niệm ) và Tỉnh Giác ( tuệ ) luôn được đề cập xuyên suốt trong Kinh Điển Pali.

3. T đã định nghĩa sơ về thế nào là thiền. Việc còn lại thì phải lựa cho mình 1 cái đề mục để tu tuỳ thuộc vào căn tánh hành giả.

Tài liệu để tu Chỉ và Quán ( search google) :
- Thanh Tịnh Đạo ( ghi rất rõ về các đề mục và khái quát về căn tánh hành giả. Tìm sách của Tỳ Khưu Khánh Hỷ dịch để dễ đọc vì đã được làm mềm hơn so với nguyên tác của luận sư Buddhaghosa).

- Kinh Đại Niệm Xứ ( nên tìm sách của thiền sư U Silananda để đọc vì diễn giải rất kĩ để thực hành và làm mềm đi rất nhiều về nội dung so với kinh tạng)

- Kiến thức A tỳ đàm căn bản để tu dễ hơn ( biết tâm là gì, tâm sở là gì, sắc pháp, triền cái là gì, 37 phẩm là gì, 6 căn, 12 xứ, 18 giới, 12 nhân duyên …. Rất cần cho việc tu thiền Quán).

Ngoài ra có thể tham khảo và trau dồi kiến thức của 3 tạng Pali để có cái nhìn tổng quan hơn nữa về giáo lý - giúp việc tu tập vững vàng hơn. Vì một thằng đại học dù gì vẫn giải phương trình ngon hơn thằng tiểu học.
Việc hành thiền hiện nay dựa theo lý thuyết và kinh nghiệm của thiền sư. Nhưng đã là kinh nghiệm thì trong đó sẽ có tư kiến. Vì vậy cần phải bám vào giáo lý để tu tập hiệu quả. Từ đó hành giả sẽ có được những kinh nghiệm và trải nghiệm cá nhân.

Nếu được có thể tham gia 1 khoá thiền 7 ngày. Nhưng mà t cũng không rõ ở VN chỗ nào ok. Vì t cũng thấy hướng dẫn ko hay như t đọc sách nữa. Trên thế giới chắc mỗi Miến Điện là đáng để học thiền quá.

Tất cả kinh điển Phật giáo hay pháp môn đều rõ như ban ngày. Không có gì là huyền diệu hay là mật mật tâm linh cả. Đều chi tiết từng bước. Vì vậy phần còn lại là của hành giả. Nếu đủ duyên hay còn gọi là đủ Ba - la - mật hành giả sẽ chứng đạo. Còn không thì gieo duyên cho một kiếp nào đó gặp Phật thì mình tu dễ hơn và là bậc tốc chứng tốc đắc chứ không tu kiểu rị mọ vất vả như bây giờ.

@Hoang cong xem sơ qua t viết có sai sót nhiều không. Dài quá nên t cũng không kiểm tra kĩ được. Tất nhiên là không thể nói hết được nhưng chỉ sợ sai lại hại người ta.

Mới kiếm lại được, nếu you có lòng có thể xem qua và xem như một tài liệu để tham khảo.
 
T đọc với nghiệm nhiều quá, giờ cũng còn trẻ mà sống cũng tách biệt, bạn bè ít. Độc lai độc vãng nhiều, mà được cái tư tưởng thì cực kỳ thoáng và tự do. An yên :vozvn (13):
tâm an nhan được vậy là hay, nhưng đừng xao lãng trách nhiệm. làm trai mà tránh trách nhiệm thì hèn lắm còn vấn đề bạn bè thì để trong lòng làm gì.sinh ra một mình rồi chết cũng một mình, gặp nhau cũng chỉ là chút duyên.duyên đến thì hội họp, duyên tàn thì chia ly, không gặp chỉ vì vô duyên. có gì phải thắc mắc
 
Mới kiếm lại được, nếu you có lòng có thể xem qua và xem như một tài liệu để tham khảo.
lúc đầu tao cũng có ý định đi học một vài khoá thiền, không có điều kiện, tao chỉ tụng kinh hằng ngày và tập thiền theo những gì tao tìm hiểu.

thời gian sau này tao chỉ làm theo thói quen. rồi dần dần vào khuông khổ. dối với tao nó chỉ là một cách tĩnh tâm thôi. khi tao thở , tao cảm nhận hơi thở, khi óc tao suy nghĩ, tao cảm nhận tao đang suy nghĩ, khi tao sàng khoái, tao cảm nhận nó. khi tao buồn rầu, tao cảm nhận buồn. thế thôi. dạo này mỗi khi tao vui hay buồn tao chú tâm vào cảm giác lúc đó. không biết các bậc đàn anh thế nào,chứ tao bây giờ thì khi chú tâm vào cai cảm giác đó, thì tự nhiên nó biến mất. tình cảm của tao bây giờ như vậy đó, như ngọn đèn trong đêm, dốt lên thì bóng đen lùi xa, tắt đèn thì bóng đêm ùa đến.
bây giờ tao nghiệm thấy tụng kinh cũng không khác gì ngồi thiền. một đoạn kinh,tụng đi tụng lại cả hàng ngàn lần, lúc đó tao đâu còn chú ý đến lời, nghĩa kinh đâu. như phản xạ rồi.

vài lời chia xẻ kình nghiệm,có sai sót xin chỉ dẫn.
 
lúc đầu tao cũng có ý định đi học một vài khoá thiền, không có điều kiện, tao chỉ tụng kinh hằng ngày và tập thiền theo những gì tao tìm hiểu.

thời gian sau này tao chỉ làm theo thói quen. rồi dần dần vào khuông khổ. dối với tao nó chỉ là một cách tĩnh tâm thôi. khi tao thở , tao cảm nhận hơi thở, khi óc tao suy nghĩ, tao cảm nhận tao đang suy nghĩ, khi tao sàng khoái, tao cảm nhận nó. khi tao buồn rầu, tao cảm nhận buồn. thế thôi. dạo này mỗi khi tao vui hay buồn tao chú tâm vào cảm giác lúc đó. không biết các bậc đàn anh thế nào,chứ tao bây giờ thì khi chú tâm vào cai cảm giác đó, thì tự nhiên nó biến mất. tình cảm của tao bây giờ như vậy đó, như ngọn đèn trong đêm, dốt lên thì bóng đen lùi xa, tắt đèn thì bóng đêm ùa đến.
bây giờ tao nghiệm thấy tụng kinh cũng không khác gì ngồi thiền. một đoạn kinh,tụng đi tụng lại cả hàng ngàn lần, lúc đó tao đâu còn chú ý đến lời, nghĩa kinh đâu. như phản xạ rồi.

vài lời chia xẻ kình nghiệm,có sai sót xin chỉ dẫn.
Hơi thở là một cái gần gũi và đơn giản với ai muốn thực hành thiền.
Theo thiền chỉ tịnh(samatha) là một đề mục để tập trung tư tưởng. M có thể đọc kĩ hơn trong thanh tịnh đạo. Search google : thanh tịnh đạo - đề mục quán niệm hơi thở là ra. T nói không chi tiết và sâu bằng.

Còn theo thiền minh sát hay thiền quán (vipassana) là một cách trong thân quán niệm xứ của Đại Kinh Tứ Niệm Xứ (Bài kinh lớn và nói chi tiết về 4 nơi để thiết lập niệm). Là bài số 22 trong Trường Bộ Kinh - Tam Tạng Kinh Điển.

2 bài loại thiền này về hơi thở thì khá giống nhưng mục đích thì khác nhau. Theo như m nói thì m có vẻ thích hợp về thiền quán vipassana đó. Khi nào rảnh rỗi thì google Kinh Đại Niệm xứ Trường Bộ Kinh đọc xem có tương tự vậy không. Đọc xong thì dễ hiểu và thực hành chính xác và nhận thức đúng hơi tinh thần Phật dạy. T rcm bài Kinh này vì hầu hết 100% người tu thiền vipassana một cách đúng đắn trên thế giới đều ít nhiều nghe qua hoặc được học bài kinh này.
 
lúc đầu tao cũng có ý định đi học một vài khoá thiền, không có điều kiện, tao chỉ tụng kinh hằng ngày và tập thiền theo những gì tao tìm hiểu.

thời gian sau này tao chỉ làm theo thói quen. rồi dần dần vào khuông khổ. dối với tao nó chỉ là một cách tĩnh tâm thôi. khi tao thở , tao cảm nhận hơi thở, khi óc tao suy nghĩ, tao cảm nhận tao đang suy nghĩ, khi tao sàng khoái, tao cảm nhận nó. khi tao buồn rầu, tao cảm nhận buồn. thế thôi. dạo này mỗi khi tao vui hay buồn tao chú tâm vào cảm giác lúc đó. không biết các bậc đàn anh thế nào,chứ tao bây giờ thì khi chú tâm vào cai cảm giác đó, thì tự nhiên nó biến mất. tình cảm của tao bây giờ như vậy đó, như ngọn đèn trong đêm, dốt lên thì bóng đen lùi xa, tắt đèn thì bóng đêm ùa đến.
bây giờ tao nghiệm thấy tụng kinh cũng không khác gì ngồi thiền. một đoạn kinh,tụng đi tụng lại cả hàng ngàn lần, lúc đó tao đâu còn chú ý đến lời, nghĩa kinh đâu. như phản xạ rồi.

vài lời chia xẻ kình nghiệm,có sai sót xin chỉ dẫn.
Ừa bởi nên nãy t có hỏi là t cảm nhận được thông qua việc tập trung lại hơi thở của mình, kiểu t hay bị phân tán tập trung, từ ngày nghiệm được việc đó thì như quay về thực tại ngay lập tức. Chỉ là không biết làm như vậy có phải là “thiền” không thôi
 

Có thể bạn quan tâm

Top