• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Xàm lồn cùng xamer - chuyện đời tôi

Những đêm mưa như này là cảm xúc về nhiều. Và nhạc jazz thì rất dễ đưa trí tưởng tượng của chúng mày đến những bến bờ xa. Thằng nào chơi kích thích vào nữa thì càng xa.



Nhắm mắt lại và nghe 1 bài jazz như này, để thấy ở trong một vũ trụ khác của tâm thức, có thể chúng mày lại được sống lại những khoảnh khắc cũ, và được sửa chữa, được làm lại những sai lầm.

Tao sẽ quyết liệt hơn nữa, vứt con mẹ nó sĩ diện hay cái tôi của mình đi. Tao sẽ không để Nhung vuột mất.

Sẽ.

Đau lòng thay.

Tấm ảnh chụp chung cả lớp c3 hồi đi học, mỗi năm 1 tấm, tấm của năm lớp 12 là gần với thực tại nhất, cũng như là tấm mà đám con gái trong lớp xinh nhất. HA và tao đứng cạnh nhau, cười tươi rạng rỡ. Nhung đứng ở 1 góc mé, để tóc mái búp bê và cười kiểu khinh khỉnh. Tất nhiên vẫn xinh, nhưng tao thấy kiểu cười đấy hơi ... gian tà. Ngày đấy tao nghĩ là có thể thợ chụp lỗi, bấm máy 1 phát làm sao căn đủ 48 cái mặt cùng ở góc đẹp được.

- Không, bình thường em vẫn thế mà.

Nhung nói rồi bắc ghế trèo lên trên nóc tủ quần áo, lôi ra 1 cái hộp đầy bụi. Bên trong là ảnh ngày bé của Nhung, từ hồi bé tí đến tận khi đi học. Đúng là style tạo hình chụp ảnh toàn kiểu cười khinh khỉnh đấy thật.

+ Vì em thích như thế à?
- Vì em thấy tạo dáng như thế nó ngầu ý.

Tao vẫn còn giữ 6 tấm ảnh ngày bé của Nhung, trải dài từ hồi còn mẫu giáo cho tới khi vào cấp 2. Sau lần đổ vỡ thứ hai của bọn tao, sau khi tao bị bố Nhung sỉ nhục và tao quyết định là tao không thể vượt qua nổi, thì tao đã nói dối Nhung:

- Em muốn lấy lại mấy bức ảnh đấy ... có được không?
+ Anh vứt đi rồi.
- Vâng.

Có lẽ tao đã nghĩ rằng làm thế thì Nhung đau khổ một chút, và tao hả hê một chút, để xả nỗi hờn trong lòng. Nhưng kì thực tao chẳng thấy nhẹ nhõm đi chút nào. Bù lại thì tao có một kỉ niệm riêng được cất giấu, để sau này mỗi khi xem lại, tao lại nhận ra ngày đấy tao đã yêu em nhiều đến thế nào.

Chẳng dễ dàng gì để mà kể lại khoảnh khắc bi thảm của tao. Khi mà bố Nhung chất vấn tao 1 loạt về cuộc sống, về gia cảnh, về dự định. Và câu trả lời nào của tao cũng vấp phải một loạt những câu hỏi khác. Đỉnh điểm là khi ông ấy muốn tao chứng minh năng lực tài chính:

- Tài khoản của cháu có được nổi 1 tỷ không? Mà dám khẳng định cháu có thể lo được cho mình, và cho Nhung?

Tài khoản lúc đấy của tao có 60 triệu. Và đây là câu trả lời của tao:

+ Dạ không. Mà dù có đủ đi nữa, thì khi hai bác đã có ý kiến quyết định, thì cháu còn nói được gì nữa.

Nhung chạy theo tao, khóc như mưa và đòi cùng tao bỏ đi. Một chỗ nào đấy không có bố mẹ, không có gia đình. Chỉ cần có hai bọn tao là đủ. Nàng Juliette ngây thơ trao cho tao con tim và chấp nhận mọi sự sắp đặt của tao. Chỉ có tao là không thể rời bỏ bố mẹ mình. Hai cái thân già đấy sẽ xoay sở thế nào nếu bố mẹ Nhung tìm đến và làm ầm lên chứ? Tao biết Hoàng, biết Côn, nhưng chưa biết bố mẹ Nhung là người như thế nào, để mà có thể lường được.

Trên hết tất cả, tao không thể chấp nhận và chịu đựng được cảm giác mình bị sỉ nhục công khai.

Con gái có thì ... tuổi xuân qua mau như một cái chớp mắt. Câu nói ấy tao ở tuổi 18 cho là chuyện tầm phào. Để rồi ở tuổi 24, nó hằn vào đời tao một vết lõm sâu.

Giờ ở tuổi 34, tao nhìn lại mọi chuyện và vẫn không thật chắc nếu là tao ở phiên bản tuổi 34 quay về ngày ấy, thì rồi tao có thể nuốt cái nhục và nén cái tôi lại, mà giữ Nhung bên mình không? Liệu tao có thể mở mồm ra với bố mẹ mình để xin hai con người ấy muối mặt vì tao mà sang thưa chuyện với bố mẹ Nhung không? Rồi có khi nào bố mẹ tao bị đuổi ra ngay từ cửa không?

Bố mẹ tao đã quá khổ vì lo lắng cho tao suốt 1 thời trẻ trâu đú đởn bỏ học đánh nhau và suýt thành tội phạm rồi. Tao có cam lòng lòng để bố mẹ tao khổ tâm một lần nữa, chỉ để thỏa mãn ý muốn của tao, hay là không?
 
Sửa lần cuối:
Cái luồng này thành viết mẹ chuyện cũ, kỉ niệm cũ, chuyện tình yêu. Chứ đéo có hứng thú kể sex gì cả.

Tao skip qua đoạn làm ăn của tao với thằng Tài nhé. Cũng không có gì hay để mà kể được ra (mà k lộ thông tin).

Đợt đấy thì chăm đi massage mệt vl. Tao đéo thích lắm vụ này, nhưng nó là cái cớ rất tiện để mời các chú công bộc đi giao lưu. Ăn nhậu say xỉn thì k bàn dc nhiều chuyện lắm, cái này tao đéo hiểu thật, vì thấy say sưa xong toàn nói chuyện lăng nhăng chứ ít khi vào vấn đề. Đéo hiểu sao ngày xưa cứ bảo rủ đi nhậu nhẹt để bàn chuyện làm ăn, tao thấy đi đánh golf hay đi massage hợp lí hơn.

Tao nhớ bãi đáp phổ biến đợt đấy là oasis CD với cái ocean gì chỗ phương liệt. Thi thoảng đáp bãi mới nhưng hiếm khi gặp dc hàng non và hợp gu. Nhiều khi đi mất tiền mà lại còn đau dái, gặp mấy con béo tay nó lực vl, xóc như kiểu có thù với mình.

Cơ bản thì thằng Tài trừ lúc ngáo ra (xác nhận có chơi kích thích nặng, là gì thì tao k rành vì không trong nhóm đấy, có lần anh Hiếu giảng giải cho tao nhưng tao thấy cứ ù ù cạc cạc, có thể là nghiện thâm niên như anh Hiếu thì cũng không đủ logic mà giải thích cho người phàm) nó cũng sống khá có trước có sau và quan tâm tới anh em. 1.5% kia nó bảo tùy ông, ông tin tưởng tôi thì tôi tin tưởng ông (nói thế chứ tao cũng phải check chéo để đảm bảo nó luôn nhận đủ 1.5% trong thời gian tao còn làm, sau đến lúc cái dây đấy chạy ổn định rồi thì thằng ml boss Đài cũng gãi đầu gãi tai đề nghị tao nghỉ hoặc giảm lương, tao bảo bố mày nghỉ luôn nhưng đéo thèm phá cái dây của mày, cho mày thấy tao chơi đẹp).

Quãng 17 - 18 đấy hầu như tao không có mái để đạp. Chủ yếu xem sếch quay tay hoặc thi thoảng đi massage. Ném kha khá tiền vào chartubate và bongacams (stripchat tầm này chưa có mấy tuổi). Nếu chúng mày còn nhớ thì thỏ khủng long chính là quả bomb đầu tiên để dân VN chú ý nhiều hơn tới nền tảng chat ếch này, trước đấy chỉ mấy thằng play-dân mới biết, mà camera ngày đấy nhòe nhoẹt vl, giật giật nữa. Tao đánh giá quãng 2016 - 2019 là đỉnh cao của nền tàng chat x, khi mà đám vàng vẩu VN chưa biết đến nhiều và chưa vào phá con nhà ng nta. Toàn gái đẹp, non, ngon, xinh, show full mặt, thi thoảng tip cộng dồn ở phòng public mà đủ thì nó xòe luôn cho xem bim hoặc móc luôn.
 
Tiện xem kỉ niệm up cho chúng mày ít ảnh còn lưu. Ngày ấy gái chat x (Việt 100% nhé) đẹp như này cơ mà. Rồi trẻ trâu VN vào phá, và chúng mày giờ mất tiền để xem máy bay hoặc 4 hết date dùng filter.



Chả nhớ tên gì, hình như chị ở Tây Nguyên, mặn mà vc. Bầu nên càng live mạnh.



Hơi mỡ tí mà mặt có nét đẹp vc, kể mà không béo thì cực phẩm.






Ngắn gọn là xinh



Em này nhớ kể là gv mầm non.





Em này hình như mất rồi, tội nghiệp. Trước hình như bán hàng trong vincom



Em này tên là Phương nhưng giọng VN hình như chỉ còn lơ lớ. Có đoạn về VN up insta thuê xe máy đi chơi.




Thỏ khủng long.
 
Last: em này lấy của tao nhiều tinh túy nhất trong những ngày đầu bập vào bộ môn này.





Bonus: nghịch ngợm cùng em (cái này do 1 trưởng lão ở thiendia share). Tao không ngờ là lại có một em VN đẹp và chơi anal căng như này. Gần như ngày nào cũng vào móc lỗ nhị em. Biểu cảm anal của em nó tao đánh giá là 9.5/10 cmnr, thực sự là em nó tận hưởng chứ không phải là đang trả bài








Alert: anh xuất trước hay em xuất trước



 
Hồi năm 19 thằng Thắng bị tai nạn giao thông. Lí do nhảm vl: bú rượu xong cố đi xe máy về. Trời mưa mưa + chẹt phải cơn lươn, lao mẹ vào dải phân cách. Con airblade toác đầu, rạn xương tay. May mắn là mũ bảo hiểm còn tốt.

Nó nhắn tin cho tao nhờ vào bệnh viện xử lí giấy tờ các thứ. Thực sự tao thấy thương cảm, vì nó khá cô đơn. Bố đi biền biệt. Vẫn còn mẹ, nhưng chắc là cũng như không. Nên lúc lâm nạn mới cậy bạn bè.

Tao vào đến khu cấp cứu ở cổng phủ doãn thì thấy nó nằm trên bàn sắt, chắc vẫn đang phải chờ vì đông vl. Xung quanh đầy bàn bệnh nhân cũng đang chờ cấp cứu. Tao không phải ng đầu tiên tới với nó. Là con Hương, cũng không ngạc nhiên.

- Đau không?
+ Nằm im thì ê ê thôi, nhưng mà trở mình cái là ... á á á
- Địt mẹ nằm im đi, mày cần phải làm ví dụ cho tao xem à.
+ Tao mỏi, cựa tí thôi.

Trông mặt con Hương tái hẳn đi, thế này là yêu thật cmnr. Tao hỏi thì mới vỡ lẽ ra con này bánh bèo vc, vào cứ ôm tay ny với hỏi anh đau ở đâu với khóc lóc các thứ thôi. Trong khi đéo tính xem là mua gì cho hai đứa ăn, hay tạm ứng viện phí ntn. Ở đây đông vl, mình không chủ động có khi ng ta quên. Tao chạy vào hỏi bác sĩ rồi ra đóng tạm ứng 15 củ, Bác sĩ bảo có khi phải mổ ấy, để tí chụp cát lớp xem xương gãy xương vỡ như nào.

Trộm vía là không phải mổ, sang chấn phần mềm là chính nên bó bột thôi. B sĩ bảo may mà đầu với cổ k sao, nhưng cứ 2 tuần quay lại chụp phát nữa cho yên tâm. Tao với con Hương đưa nó về nhà, rồi tao đi xử lí cái xe nát cho nó. Mẹ kiếp, tự va vào giải phân cách mà CSGT nó cũng giam xe rồi lằng nhằng được, địt con bà cái đám nặn bằng cục cứt. Tao đóng nhanh 4 củ lấy xe về rồi vứt ra Head cho thằng Thắng.

Khoảng 1 tuần sau đấy thì tối nào tao cũng chạy qua nhà thằng bạn cứt xem nó như nào, xem có cần giúp gì không. Và lần nào tao cũng thấy con Hương ở đấy.

- Này là yêu nhỉ.
+ Cặc.
- Lại bảo đéo đi. Giờ cơm ăn áo mặc quần áo tắm rửa ỉa đái của ông mình tay nó lo hết.
+ Sao mày biết, hehe.
- Trước tao ốm con Nhung cũng chăm thế.

Tự nói rồi lại từ trầm buồn. Nhung. Giờ em thế nào, cuộc sống có tốt không? Thằng Thắng thấy tao tự nhiên khựng lại, dường như nó đoán đc tâm sự tao:

+ Cuộc sống em vẫn ổn nhé. Gia đình nhỏ hạnh phúc. Mẹ tròn con vuông.
- Đẻ rồi à?
+ Ừ, hai công chúa xinh lắm.
- Nhanh nhỉ - tao buột mồm (thực sự là quen mõm thôi chứ lúc này tao chưa nghĩ gì)
+ Ừ, nhanh.

Thằng Thắng đáp luôn, và lúc đấy tao mới thấy nó đang nhìn tao, ánh mắt như muốn nói ra một bí mật gì đấy. Tao hiểu ngay sau vài giây.

- Chắc đéo phải đâu ...
+ Mày bảo mày gặp nó ngay trước khi nó cưới còn gì.
- Nhưng mà ... bao lần tao xịt vào trong ... thả mãi có dính đâu.
+ Thế mới là xác suất.
- Không phải chứ. Có độ bọn tao còn cố tình thả cho có để mà cưới nhau ... nhưng cũng không thấy có gì mà.

Rồi tao kể cho thằng Thắng trường ca tình sử của bọn tao, cả những lúc yêu thương ngập tràn và đớn đau vì phản bội, hay cả những lúc 2 đứa điên rồ tìm mọi cách để lấy nhau. Thằng Thắng cười buồn:

- Chúng mày dính với nhau sâu thế, mà không đến được với nhau. Rồi có sống thanh thản được đến già không. Khổ thân mày. Mà cũng khổ thân nó.
 
Bỏ qua những đoạn trầm thì thằng Thắng cũng vui vẻ và hóm hỉnh kể lại chuyện của nó với con Hương. Cơ bản thì tầm này đi lại hạn chế, tắm rửa thay quần áo gì toàn một tay em Hương lo. Nhưng cái mà ngăn cản thằng Thắng tiến đến với con Hương (trong suy nghĩ) là quá khứ của nó.

Thằng Thắng biết con Hương với thằng Tuấn ngày xưa địt nhau tơi bời. Mà thực ra cả lớp tao biết. Thêm nữa, sau này con Hương đến với thằng Thắng cũng tình cờ qua kênh chơi bời đú đởn (đi bar gặp bạn cũ, hehe, rồi tình 1 đêm, rồi bập vào). Nên thằng Thắng vẫn luôn lấn cấn về điều ấy. Trong sâu thẳm suy nghĩ, nó muốn có một cô người yêu trọn vẹn là của nó, trong trắng và ngây thơ, để nó là tình đầu và tình cuối luôn.

Bất chấp sự thật là nó cũng có tình cảm với con Hương.

- Tao không đạo đức giả đâu, nhưng dứt thì dứt mẹ nó đi. 29 tuổi rồi đấy. Con gái có thì.
+ ... cứ từ từ ...
- Mày từ từ được nhưng nó thì không. Chả có con đàn bà nào chịu nâng khăn sửa túi cho cái thằng mà nó không mong muốn lấy làm chồng cả.
+ chắc gì tao yêu nó.
- Mày tiêu cả đống tiền vào nó.
+ con nào tao chả chiều như thế. Tiền thôi mà.
- Mày về ra mắt gia đình nhà nó.
+ ...
- Mày mang chậu nhài của nhà mày đi tặng ông già nó.

Chậu nhài ở ban công nhà thằng Thắng là thứ cực phẩm, giống nhài cũ, bông bé, nhưng hương đêm thanh mà lan tỏa rất xa. Không giống như phần nhiều nhài bây giờ bán đầy ở chợ cây mạn kim ngưu hay hàng lược, bông to và nhiều, nhưng đéo thơm. Loại nhài công nghiệp nuôi lấy số lượng. Chậu nhài nhà thằng Thắng lớn hơn tuổi của hai bọn tao, theo như tao nhớ, và mẹ nó ngày xưa quý chậu nhài ấy lắm.

Thằng Thắng thở dài không nói gì. Tao động viên thằng bạn.

- Chuyện xảy ra ở nhà thằng Tuấn với tao và cả đám, mày biết rồi. Không phải tao muốn nhắc lại trêu tức mày, nhưng quá khứ cho qua được thì qua. Ngày Nhung nhất quyết đòi lấy tao, cũng chẳng phải không biết trước đây tao với HA như thế nào, hay tao làm gì với con Thùy ngày hôm ấy. Nhưng mà quan trọng là ở cái thời điểm ấy, mình thấy cuộc đời mình gắn bó được với người kia, yêu thương, tin tưởng và tôn trọng nhau.

Ngừng lại một chút tao tiếp:

- Tâm hồn mới là thứ khó chiếm, chứ thể xác thì. Mày chả phá zin bao nhiêu gái nhà lành rồi.

Nó nhìn tao, nhếch mép:

- Nếu mày là tao thì mày có chấp nhận rũ bỏ quá khứ không?
+ Có. Có phải là tội lỗi như là làm phò làm phạch đâu mà nặng nề. Nó yêu ai thì hết mình với người ấy, như thế là một con đàn bà hoàn toàn chỉ có biết đến thằng đàn ông của mình. Có phải là loại lăng loàn đâu.

Thằng Thắng lặng thinh một hồi, rồi thở dài:

- Nhưng tao không suy nghĩ như thế được. Vướng lắm.
 
Một cách tự nhiên thì tao thành người đẩy thuyền giữa hai bên. Và tao lại nói chuyện với con Hương nhiều hơn, hehe.

- Thằng Thắng ổn hơn chưa?
+ Cũng ổn ổn rồi mày ạ, tao mua cho cái gậy 3 chân, giờ tự đi vào nhà wc đc rồi.
- Ờ, thế yên tâm. Tối mày có ở đấy với nó không?
+ Ơ ...
- Ngại đếch gì nữa. Nó cứ vò võ 1 mình như thế bao năm rồi. Mà tầm này đi lại chưa vững, mày nên ở lại thì hơn.

Con Hương không nói gì, mặt có vẻ ngại. Nó bặp môi vào ống hút. Tao mở lời:

- Nói thật, tao mong chúng mày thành đôi.

Nó ngước nhìn tao ngạc nhiên, thoáng chút bối rối. Tao lại tiếp:

- Cũng 1 phần vì cả 2 chúng mày là bạn tao từ ngày đi học nữa. À, thời đi học tao với mày không thân lắm, haha, nhưng chuyện cũ rồi. Tầm tuổi này, bọn tao cũng mong có người hiểu mình và chia sẻ đc nhiều kỉ niệm với mình. Hơn là tán tỉnh lũ trẻ con.



Có lẽ con Hương vẫn thấy ngại ngùng, nó chữa ngượng bằng cách lái sang chuyện của tao:

+ Mày thì thế nào, cũng 30 rồi còn gì.
- Mày biết chuyện của tao với Nhung chứ.
+ Ừ, Thắng có kể với tao.
- Tao thấy tao như hết năng lượng để bắt đầu lại. Cảm giác quá ngại để bắt đầu một mqh mới, ăn mặc chải chuốt bóng bẩy chỉ để đi hẹn hò, rồi tán tính, rồi lấy lòng một ai đấy.
+ Gớm, mày làm như mày 50 tuổi rồi.
- Thật. Tao đi gặp bạn bè như mày hay thằng Thắng thằng Vú thì tao toàn ăn mặc như này. Chẳng cần phải chỉnh trang gì. Tao thấy tao quá lười để ngắm để vuốt ngoại hình chỉ để đi tán gái.
+ Cũng ổn mà, con Hương nghiêng đầu.
- Cám ơn, không phải khen đểu.
+ Thật. Như tao thì chỉ cần gọn gàng và lịch sự thôi. Mày đủ tiêu chí.

Tao nheo lông mày nhìn con Hương một cách tinh nghịch. Nhưng rõ ràng là nó nói thật lòng chứ không phải có ý định à ơi gì tao.

- Nhưng như này không đủ ngầu để hút các em gái.
+ Ờ, tụi 99 2k chắc là khác rồi. Nhưng tao thì khác. Chắc cũng như kiểu mày nói là tụi mày tầm này rồi, muốn tìm bạn gái có thể chia sẻ được với mình nhỉ.
- Chuẩn. Sống về góc nội tâm dần trở thành phần quan trọng hơn, là ngoại hình.
+ Nhưng Nhung thích mày vì cả 2 đấy nhé.
- Sao mày biết?
+ Ngày trước bọn tao cũng vẫn nói chuyện mà.

Rồi câu chuyện lại lan man về Nhung, và về những người bạn cũ. Tao được update là con Thùy đã có 1 đứa con riêng nhưng vẫn độc thân. Single mom. Hương cho tao xem facebook của nó, tao thì không add friend. Thật sự tao nhìn nhan sắc con Thùy mà tao thấy xót xa, cảm nhận dc cuộc đời bão tố của nó trước cải khi Hương kể:

+ Nó chẳng yêu thằng nào được quá 2 năm. Giờ hình như quản 1 cái góc chợ ... của bố nó cho, chị đại rồi. Nhưng chưa từng thấy công khai bố của thằng cu.

Mặt con Thùy đanh lại, má tóp vào trông rất dữ. Khắc khổ thì đúng hơn. Không còn vẻ thơ ngây và bầu bĩnh của tuổi mới lớn nữa. Chỉ còn thấy những sóng gió cuộc đời tát những cú đau lên khuôn mặt ấy. Hẳn là cuộc sống của nó đã phải trải qua nhiều khổ đau lắm, mới có thể thành hình nên cái khuôn mặt ấy ở tuổi 29. Dù là rất giàu, nhưng ảnh ava hay ảnh nó cười (ảnh facebook) trông vẫn hiện lên nỗi niềm chua chát trong ánh mắt, hay khóe miệng.

- Mày vẫn nói chuyện với con Thùy à?
+ Không. Có facebook thi thoảng vào ngó nghiêng thôi. Có hồi c3 thì còn hay nói chuyện.
- Oh. Tao lại cứ tưởng cả đám học ở nhà thằng Tuấn chúng mày là thân với nhau.
+ Ngày đi học thôi. Chứ vào đại học rồi mỗi đứa mỗi hướng mà.

Tao trầm ngâm, nghĩ về những kỉ niệm cũ. Cafe sữa ngọt và đắng, tao không uống được đen đá hay đen đặc. Đúng hơn là tao uống sữa có mùi cafe.

- Tao hỏi câu này nhé, mày không trả lời cũng được. Nếu mày thấy ngại.
+ Ừ.
- Mày với thằng Tuấn ... dứt hẳn chưa.
+ Ối dời, ngay hồi lớp 12 luôn.
- Thế à, tao chẳng biết gi cả. Cứ tưởng chúng mày yêu đương sâu sắc lắm.
+ Thích kiểu trẻ con thôi, cảm nắng.
- (cười mỉm)
+ Giờ tao lại không thích kiểu con trai ấy nữa. Không chững chạc. Chẩu tre.
- Mày có biết là thăng Thắng ...
+ ừ?
- nó vẫn lăn tăn về chuyện trước đây của mày với thằng Tuấn không?
+ ...
- Nó yêu mày, chắc chắn. Trực giác của tao bảo thế. Trước đây tao với Nhung cũng thế. Tao hiểu tâm trạng thằng Thắng. Về tình cảm thì chắc chắn là nó yêu mày. Mặc dù ban đầu thì nó chối không phải.
+ Thế à? Thế ban đầu nó bảo thế nào - Hương tò mò?
- Á à gọi ny là "nó" kìa.
+ Thì sao nào? - Hương lè lưỡi trêu tao, cử chỉ này làm tao nhớ đến vẻ tinh nghịch của Nhung vcc.
 
Một cách tự nhiên thì tao thành người đẩy thuyền giữa hai bên. Và tao lại nói chuyện với con Hương nhiều hơn, hehe.

- Thằng Thắng ổn hơn chưa?
+ Cũng ổn ổn rồi mày ạ, tao mua cho cái gậy 3 chân, giờ tự đi vào nhà wc đc rồi.
- Ờ, thế yên tâm. Tối mày có ở đấy với nó không?
+ Ơ ...
- Ngại đếch gì nữa. Nó cứ vò võ 1 mình như thế bao năm rồi. Mà tầm này đi lại chưa vững, mày nên ở lại thì hơn.

Con Hương không nói gì, mặt có vẻ ngại. Nó bặp môi vào ống hút. Tao mở lời:

- Nói thật, tao mong chúng mày thành đôi.

Nó ngước nhìn tao ngạc nhiên, thoáng chút bối rối. Tao lại tiếp:

- Cũng 1 phần vì cả 2 chúng mày là bạn tao từ ngày đi học nữa. À, thời đi học tao với mày không thân lắm, haha, nhưng chuyện cũ rồi. Tầm tuổi này, bọn tao cũng mong có người hiểu mình và chia sẻ đc nhiều kỉ niệm với mình. Hơn là tán tỉnh lũ trẻ con.



Có lẽ con Hương vẫn thấy ngại ngùng, nó chữa ngượng bằng cách lái sang chuyện của tao:

+ Mày thì thế nào, cũng 30 rồi còn gì.
- Mày biết chuyện của tao với Nhung chứ.
+ Ừ, Thắng có kể với tao.
- Tao thấy tao như hết năng lượng để bắt đầu lại. Cảm giác quá ngại để bắt đầu một mqh mới, ăn mặc chải chuốt bóng bẩy chỉ để đi hẹn hò, rồi tán tính, rồi lấy lòng một ai đấy.
+ Gớm, mày làm như mày 50 tuổi rồi.
- Thật. Tao đi gặp bạn bè như mày hay thằng Thắng thằng Vú thì tao toàn ăn mặc như này. Chẳng cần phải chỉnh trang gì. Tao thấy tao quá lười để ngắm để vuốt ngoại hình chỉ để đi tán gái.
+ Cũng ổn mà, con Hương nghiêng đầu.
- Cám ơn, không phải khen đểu.
+ Thật. Như tao thì chỉ cần gọn gàng và lịch sự thôi. Mày đủ tiêu chí.

Tao nheo lông mày nhìn con Hương một cách tinh nghịch. Nhưng rõ ràng là nó nói thật lòng chứ không phải có ý định à ơi gì tao.

- Nhưng như này không đủ ngầu để hút các em gái.
+ Ờ, tụi 99 2k chắc là khác rồi. Nhưng tao thì khác. Chắc cũng như kiểu mày nói là tụi mày tầm này rồi, muốn tìm bạn gái có thể chia sẻ được với mình nhỉ.
- Chuẩn. Sống về góc nội tâm dần trở thành phần quan trọng hơn, là ngoại hình.
+ Nhưng Nhung thích mày vì cả 2 đấy nhé.
- Sao mày biết?
+ Ngày trước bọn tao cũng vẫn nói chuyện mà.

Rồi câu chuyện lại lan man về Nhung, và về những người bạn cũ. Tao được update là con Thùy đã có 1 đứa con riêng nhưng vẫn độc thân. Single mom. Hương cho tao xem facebook của nó, tao thì không add friend. Thật sự tao nhìn nhan sắc con Thùy mà tao thấy xót xa, cảm nhận dc cuộc đời bão tố của nó trước cải khi Hương kể:

+ Nó chẳng yêu thằng nào được quá 2 năm. Giờ hình như quản 1 cái góc chợ ... của bố nó cho, chị đại rồi. Nhưng chưa từng thấy công khai bố của thằng cu.

Mặt con Thùy đanh lại, má tóp vào trông rất dữ. Khắc khổ thì đúng hơn. Không còn vẻ thơ ngây và bầu bĩnh của tuổi mới lớn nữa. Chỉ còn thấy những sóng gió cuộc đời tát những cú đau lên khuôn mặt ấy. Hẳn là cuộc sống của nó đã phải trải qua nhiều khổ đau lắm, mới có thể thành hình nên cái khuôn mặt ấy ở tuổi 29. Dù là rất giàu, nhưng ảnh ava hay ảnh nó cười (ảnh facebook) trông vẫn hiện lên nỗi niềm chua chát trong ánh mắt, hay khóe miệng.

- Mày vẫn nói chuyện với con Thùy à?
+ Không. Có facebook thi thoảng vào ngó nghiêng thôi. Có hồi c3 thì còn hay nói chuyện.
- Oh. Tao lại cứ tưởng cả đám học ở nhà thằng Tuấn chúng mày là thân với nhau.
+ Ngày đi học thôi. Chứ vào đại học rồi mỗi đứa mỗi hướng mà.

Tao trầm ngâm, nghĩ về những kỉ niệm cũ. Cafe sữa ngọt và đắng, tao không uống được đen đá hay đen đặc. Đúng hơn là tao uống sữa có mùi cafe.

- Tao hỏi câu này nhé, mày không trả lời cũng được. Nếu mày thấy ngại.
+ Ừ.
- Mày với thằng Tuấn ... dứt hẳn chưa.
+ Ối dời, ngay hồi lớp 12 luôn.
- Thế à, tao chẳng biết gi cả. Cứ tưởng chúng mày yêu đương sâu sắc lắm.
+ Thích kiểu trẻ con thôi, cảm nắng.
- (cười mỉm)
+ Giờ tao lại không thích kiểu con trai ấy nữa. Không chững chạc. Chẩu tre.
- Mày có biết là thăng Thắng ...
+ ừ?
- nó vẫn lăn tăn về chuyện trước đây của mày với thằng Tuấn không?
+ ...
- Nó yêu mày, chắc chắn. Trực giác của tao bảo thế. Trước đây tao với Nhung cũng thế. Tao hiểu tâm trạng thằng Thắng. Về tình cảm thì chắc chắn là nó yêu mày. Mặc dù ban đầu thì nó chối không phải.
+ Thế à? Thế ban đầu nó bảo thế nào - Hương tò mò?
- Á à gọi ny là "nó" kìa.
+ Thì sao nào? - Hương lè lưỡi trêu tao, cử chỉ này làm tao nhớ đến vẻ tinh nghịch của Nhung vcc.
 
- Không quan trọng. Là cách nó lấp liếm đi thôi. Quan trọng là nó yêu mày. Và tao biết mày cũng muốn gắn bó với nó.
+ (im lặng, chân di di cái lá trên mặt đất)
- Chuyện của tao với Nhung, tao đã để lỡ rồi. Nuối tiếc thì cũng chẳng vãn hồi được. Nhưng tao rất mong chúng mày thành đôi. Để thằng Thắng, mà có lẽ là cả hai chúng mày, không phải nuối tiếc như tao.
+ ...
- Sĩ diện, cái tôi, hay tâm tư cao ngạo cũng chả làm mẹ gì mày ạ. Giờ tao nhận ra rồi, sống vì bản thân mình, vì điều mình mong muốn, để mình có thể thanh thản. Nó là quan trọng hơn.
+ Chuyện thằng Tuấn qua lâu rồi mà. Thậm chí tao còn có mấy ny nữa, rồi mới đến với Thắng đấy chứ.
- Suỵt. Giữ bí mật cho mày thôi, đừng kể cho thằng Thắng.
+ Nhưng tao kể rồi. Tao nghĩ nên thành thật chứ.

Phù. Tao thở dài, rồi khuấy khuấy cốc cafe rồi tu trọn. Con Hương cũng giống Nhung, kiểu đàn bà không tính toán được gì xa xôi một khi đã yêu.

- Thằng Thắng. Nó là một thằng cao ngạo. Nó luôn mong muốn một cô người yêu của nó hoàn toàn. Nói hơi lí tưởng hóa, nó muốn nó là tình đầu và cũng là tình cuối của cô người yêu ấy.
+ ... (downcast)
- Xét theo tiêu chí ấy thì không ổn. ý tao không phải mày không đạt tiêu chuẩn, như thế là hạ thấp mày. Ý tao là cái tiêu chuẩn dở hơi đấy sẽ tự hại nó, hại thằng Thắng. Rồi lại đi vào vết xe đổ của tao.
+ Nếu như mà ngày xưa nó tán tao, hay tao tán nó nhỉ? - Hương ngả đầu ra sau ghế, mơ màng.
- Tưởng mày bảo ngày đấy thích zai ngầu lòi như thằng Tuấn.
+ Nhưng không có nghĩa là tao không để ý những kiểu zai khác. Tao có hẳn 1 list nhé, có cả mày trong đấy.

 
Con dở hơi này, tao đéo hiểu gì cả. Thế là tao phải rủ nó đi ăn tối luôn - lúc đấy 6h và bọn tao ngồi nói chuyện 2 tiếng rồi - để hóng tiếp. Đi ăn bít tết Ngọc Hiếu, đm như đấm vào mồm.

- Hồi đấy tao nghĩ là tao cần phải có người yêu ý. Tại mẹ tao bảo là lớn rồi, tập yêu đi để còn biết là ai phù hợp với mình chứ.
+ Rồi sao nữa.
- Xong rồi tao lên 1 list các đối tượng tiềm năng để loại trừ dần.
+ Có cả tao trong đấy à?
- Ờ tao có ngắm mày. Nhưng xong thấy mày với HA yêu nhau rồi nên loại.

Loại. Nghe như kiểu tao cầu xin để được mày cho vào mắt xanh ấy - tao thầm nghĩ. Nhưng của đáng tội con Hương đẹp thật. Tính ra nó phải là đứa xinh cmn nhất lớp tao ngày đấy, kết hợp cả 2 yếu tố nét đẹp tự nhiên + đc đầu tư ăn mặc. Nhung phải đến thời yêu tao mới bắt đầu ăn mặc khác bọt và nhìn ra nét rực rỡ, với cả là hồi c3 ngực lép nữa, hồi yêu tao thì ngực lớn hơn (cái này Nhung thú nhận hồi yêu tao).

+ Thế xong.
- Thế xong rồi thì yêu thằng Tuấn đấy. Mà chả phải yêu, thích thích kiểu trẻ con thôi.

Mẹ kiếp, tao có nên hỏi thẳng không nhỉ. Bít tết dai như miếng giẻ, mịe nó.

+ Thế là nó là tình đầu của mày luôn.
- Ừ có thể coi là như vậy.

Tao nghĩ nghĩ một chút rồi quyết định lái câu hỏi đi 1 tí ra khỏi tâm bão.

+ Ngày đấy mày có biết là cả lớp đồn ầm lên không?
- Đồn cái gì cơ - con Hương nhìn tao xăm xăm, cái dĩa đang đưa lên miệng thì dừng lại luôn
+ Đồn là ... thằng Tuấn ... thịt mày rồi.
- Có cục cứt ý. Thằng chó. Tao biết nó đi đồn linh tinh như thế nên tao mới sút đấy.

Tao nhai nhai và ngẫm nghĩ. Miếng bít tết dai vl. Thật sự thì nếu có bị dizz thật thì 99.99% con Hương cũng sẽ phản ứng như vậy. Chứ ai lại thừa nhận với bạn bè - không quá thân - là bạn ơi ngày đấy thằng chó đó phá zin tôi đấy.

- Thế nó còn đồn gì nữa không?
+ Tao không nhớ. Về cơ bản thì thế là quá đủ rồi mà.
- Đm thằng chó.

Mặt con Hương đanh lại, có vẻ nó rất rất tức tối. Tao đánh liều:

- Nếu mà như thế. Thì hay mày tâm sự thế với thằng Thắng đi.
+ Tâm sự gì?
- Là ngày đấy chúng mày chỉ thích thích nhau vớ vẩn thôi. Không đến mức là bem nhau ngay từ thời đi học như bọn nó tưởng.
+ Để làm gì cơ?

Ôi con này sao mày ngu độn đúng lúc thế hả dời:

- Khác nhiều vl đấy nhé. Việc mày từng có ny, nó khác biệt rất nhiều với việc mày từng có ny và bem nhau như gà rồi, sau đó mới tới với người ta.
+ Chúng mày quan trọng chuyện đấy thế à - Hương nhìn tao bằng ánh mắt hơi kì thị
- Thay vì nhìn tao bằng ánh mắt đấy, hay là cảm thấy mình bị xúc phạm. Thì mày nghĩ xem nên như thế nào sẽ tốt hơn cho dự định tương lai của mày.
+ (...)
- Tao chắc chắn nếu thằng Thắng biết chuyện của mày với thằng Tuấn chỉ là thích nhau trẻ con thì quan điểm và thái độ của nó sẽ khác rất nhiều. Đừng có nghĩ là nó cổ hủ hay gia trưởng gì cả. Đấy là mong muốn của nó về người bạn đời, người mà nó sẽ gắn bó nhiều năm về sau. Và bản thân nó cũng là thằng đàng hoàng.
+ (..)

Tao đánh liều, đã bốc phét thì bốc hẳn lên dời luôn:

- Cùng lắm xem sếch thôi, chứ tao biết là trước giờ tình yêu tình báo của nó cũng chỉ dừng tới mức hẹn hò quà cáp là hết. Suy nghĩ và quan điểm của nó như thế đấy, bảo là cổ hủ cũng được. Nhưng nó mong muốn điều tương đương ở người bạn đời của nó.
+ ...
- Mà rõ ràng ... mày hoàn toàn là người như thế cơ mà. Sao chỉ vì tí cố chấp mà để lựa chọn tốt của mình tuột mất khỏi tay được.
+ (bặm môi, thở dài, cúi đầu)
- Nghe tao. Đừng để thằng Thắng rồi phải tiếc nuối như tao. Mà cả mày cũng sẽ tiếc nuối lắm đấy.
 


Sợ anh biết lại sợ anh không biết
Muốn anh biết lại muốn anh không biết
Điều buồn nhất là (điều buồn nhất)
Là anh biết lại làm như không biết
 
Thay vì gạ địt con Hương (chắc chắn nhiều tml trên này đã nghĩ theo hướng đấy hoặc ít nhất là chờ đợi tao viết theo hướng đấy) thì tao có lẽ đã làm một chuyện đúng đắn. Tao có thể thấy những biến chuyển của thằng Thắng trong cách cư xử với con Hương. Ảnh ava fb treo ảnh đôi với ny. Một cặp lắc tay đôi. Và một dự định cưới xin đàng hoàng.

- Mày có thấy cô đơn không? - Hương hỏi
+ Không, cô đơn gì. Bận chết mẹ. Việc nó cuốn đi, chả có thì giờ mà nghĩ ngợi.
- Hay tao giới thiệu cho mày em họ tao nhé.
+ Thôi ... nói thật tao không có hứng.
- Xinh lắm. Ngoan nữa. sn 98.
+ Gái tuổi hổ mà điên lên nó nhai cả đầu.
- Không, hiền lắm. Còn lâu mới điên bằng Nhung của mày nhé.

Bọn tao cùng cười ha hả. Ôi kí ức của một thời tuổi trẻ ngây ngô, dại khờ, và yêu đương điên dại.

+ Tao già quá. 8 tuổi khó nói chuyện lắm.
- Dở hơi à, bố tao hơn mẹ tao 12 tuổi này. Đi xem mắt đi tao set kèo cho.
+ Hzz, gặp các cháu chú chả biết nói chuyện gì.
- Chú cục cứt. Anh thôi.
+ ...
- Xinh lắm. Xinh hơn tao.

Tao nheo mắt nhìn con Hương, đá lại:

+ Mày có thấy so sánh thế rất là kì quặc không?

Hương không đáp lại, mà đưa ống hút lên mút mút một lúc. Thấy tao không nhìn để chờ câu trả lời nữa, nó mới thủng thẳng:

- Đằng nào mày chả thấy hết tao rồi.

Tao ngạc nhiên, lại đánh mắt sang nhìn nó một cách sửng sốt. Thì nó tỉnh bơ:

+ Đẹp mà, đúng không?
- ...
+ Em tao còn đẹp hơn, chắc chắn.
 
Tao mua một đôi giày lười mới, có lẽ lâu rồi tao mới lại đi hẹn hò. Buổi hẹn đầu tiên, dù sao cũng phải tạo ấn tượng tốt, dù là người ta có thích mình hay là không. Một chút nc hoa nữa, tao chẳng có gu nc hoa gì cụ thể, cứ thấy cái nào đắt đắt tí (cỡ 2tr/chai) và mùi ok là lấy thôi.

Bàn tay tao lướt qua tủ quần áo và chạm phải một vài chiếc sơ mi cũ - đã lâu rồi tao không mặc. Sơ mi của Nhung tặng tao ngày ấy. Đã nhiều năm trôi qua rồi nhưng nó vẫn còn mới, tao cũng giữ gìn, và hơn nữa tao của tuổi 29 đã béo lên nhiều, không còn mặc vừa những chiếc áo ấy nữa. Chỉ có tao của ngày yêu Nhung là có thể mặc.

Ít nhất thì tao cũng sẽ những chiếc sơ mi ấy đấy.

Tao chọn một cái polo màu trầm để che bớt mỡ, và vuốt một ít sáp. Cạo râu. May mắn thay là dù béo vcl (1m69 và 72 kg) nhưng mặt tao vẫn không bị phì nộn ra.

Địa điểm hẹn là một quán ăn nhé, nhân dịp quốc khánh 2.9. Và có một điểm con Hương nhầm vcl nhầm là con em nó sn 2k1 hẳn hoi, sv năm nhất ngoại giao. Tức là kém tao tận 11 tuổi. Ăn mặc, ăn nói và suy nghĩ đều lệch pha với tao cực nhiều. Tao cố giữ lịch sự hết buổi hẹn ngày hôm ấy, ăn uống rồi cafe, rồi lịch sự chào tạm biệt. Chắc là cũng khá xinh, nói thật là tao đã quên mẹ mất gần hết mọi thứ về con bé đấy, trừ mỗi năm sinh, trường đại học và cái tên. Trang.

Gần 1 tuần sau thì con Hương gọi đt cho tao - gọi điện không phải nhắn tin nhé - và mắng tao sa sả, là vì sao tao không làm gì sau buổi hẹn ra mắt đấy. Tao chưa kịp thanh minh hay phân bua là không phù hợp v.v... thì nó đã dập máy, và chắc chắn là nó rất tức giận.

- Mày cứ rủ con bé ấy đi chơi xem sao - Thắng gợi ý.
+ Tao thấy lạc quẻ lắm. Nói chuyện ngay ngày hôm ấy đã không ăn khớp rồi.
- Việc mình mình làm. Làm hết trách nhiệm đi đã. Con Hương đã cố gắng dàn xếp vì mày, ít nhất cho nó thấy mình đàng hoàng và nghiêm túc. Không coi thường.

(về sau tao mới biết là bé Trang đấy chủ động nhắn tin than phiền với con Hương là không thấy tao nhắn nhủ gì, ghê không)

Ok, thì chơi vậy. Tao mò vào facebook con Hương để tìm facebook bé Trang và kết bạn để nói chuyện. Trong lúc chờ accept thì tao lượn 1 vòng xem ảnh và insta. Có vẻ xinh nhé, nhưng hôm gặp thì tao k ấn tượng lắm. Tao nghĩ là phải lần gặp thứ hai mới khẳng định được là hôm đầu tao bị che mắt hay là ảnh fb ảo, chứ ảnh fb rực rỡ như này cơ mà.

- Hi, anh T ạ.
+ Chào em. Sorry anh mới đi công tác 1 tuần về. Hẹn em đi xem phim được không?
- Dạ vâng ạ.

Tao chọn phim hoạt hình cho chắc ăn, đã tính xem mã lệ phi xuân rồi, nhưng sau thấy chọn thú cưng an toàn hơn. Lúc đấy không hiểu sao tao lại nghĩ là cư chọn phim đi, không cần hỏi nó xem phim gì. Mà đưa lịch hẹn em cũng không thắc mắc gì. Tới lúc bước vào rạp lấy vé (đặt online) rồi thì mới:

- Xem phim gì đấy ạ - thỏ thẻ.
+ À, xem thú cưng siêu quậy.

Đoạn này tao thấy sai sai rồi nhưng không thấy bé nói gì nên tưởng là vẫn ọk. Lúc sau đi mua bỏng nc thì bé bảo bé uống dasani thôi, bỏng thì tùy anh, hì. Tao chọn mẹ vị tao thích nhất là vị phô mai.

Lúc hết quảng cáo và bắt đầu vào phim thì bé bắt đầu thuyết minh cho tao diễn biến phim.

- Ơ, sao em biết.
+ À phim này em xem rồi ạ.
- Ối anh xin lỗi, sao em không bảo anh để anh đổi.
+ À thì lúc lấy đấy lấy vé rồi đổi sao được nữa ạ.
- Anh xin lỗi nhé, tại cũng ... cuống quá .. anh không kịp nghĩ ra là hỏi em trước. Anh nhờ bạn đặt vé ấy mà.
+ Không sao ạ. Đi xem phim là thích rồi, phim gì cũng được.

Buổi hẹn hò đầu tiên kết thúc với việc tao đèo em nó về nhà lúc 10h30 bằng con airblade đời Tống của tao. Lịch sự chúc em ngủ ngon. Tao thấy gượng vcl.
 
kkk đm dám chém là thắng cao nhân như 1 củ cải trắng, dm ăn gái còn hơn tml thớt, lại còn bạo dâm nua :vozvn (20): :vozvn (7): móa diễn viên vcl :vozvn (20):
 
Top