Trong một tiết ra chơi của một ngày mưa và đéo có nắng thì bất chợt thằng cao nhân mò sang bàn tao lúc tao đang nghĩ vẩn vơ.
- Ê.
Tao ngẩng lên và ngạc nhiên khi thấy là cao nhân. Có bao giờ nó nói chuyện với ai đâu. Bây giờ lại mở lời.
+ Hả.
- Mày xem sếch gì mà tự nhiên năm nay học giỏi thế?
+ ???
Địt mẹ tao không kiểm soát được, cười như điên con mẹ nó luôn. Vãi
Lồn. Tại sao nó có thể hỏi tao một câu như thế nhỉ? Địt mẹ, đúng là thánh nhân đéo như người phàm.
+ Địt, sao lại hỏi như thế? Xem sếch thì liên quan đéo gì?
Cao nhân thản nhiên:
- Thế tại sao tự nhiên năm nay mày vọt lên hẳn như thế?
Nói rồi thằng cao nhân cho tao xem sổ liên lạc của nó – đã có chữ kí và nhận xét của bố mẹ nó. Trung bình 83, và tổng kết năm lớp 10 là 84. Nó bảo là học lực của nó vẫn đều đều như thế, nhưng tao thì vọt hẳn lên chắc chắn phải có lí do.
Tất nhiên thì lí do là do tao học lò rồi nhưng có cái
Lồn mà tao tiết lộ bí kíp của mình. Trong đầu cũng thầm thấy tởn phết, địt mẹ tao không nghĩ là óc quan sát để ý của thằng này ghê đến thế. Mà cũng có thể là chỉ có những thằng có máu đua top mới tò mò để ý từng li từng tí những thằng khác như thế.
Tao gật gù, làm ra vẻ suy nghĩ rồi nheo mắt lại:
+ Takako Kitahara.
- Là cái gì?
+ Thì mày hỏi tao xem xếch gì thì tao trả lời đấy.
- Đm thật à?
+ Thật cái
Lồn.
- Thế là thế đéo nào?
Tự nhiên tao lại thấy thằng này cũng ... đéo khôn lắm. Đéo ghê gớm như tao tưởng, có khi tao lại quay nó như quay dế được ý chứ. Thế nên tao trêu tiếp:
+ Ngày xem 15 phút trước khi đi ngủ, 15 phút sau khi ngủ dậy trước khi đánh răng. Tuần xóc lọ 2 lần, 12h trưa thứ 7 với 6 h tối thứ 4. Quan trọng là phải sinh hoạt đúng giờ, điều độ.
- Địt con mẹ, ha ha ha ha ha ha.
Sau cuộc hội thoại xàm
Lồn đó thì tao nói chuyện nhiều hơn với thằng cao nhân. Bản thân nó là một thằng tuân thủ kỷ luật nghiêm ngặt, nó tâm sự là bố nó ép nó học vãi lồn, đặt ra rất nhiều mục tiêu và áp lực cho nó. Nó bảo là đéo thấy thoải mái lắm với việc bị gò ép như thế, nhưng từ bé đã vậy thành ra nó quen rồi. Quen cả việc bị đặt áp lực, lẫn cả việc luôn luôn đứng top trong lớp. Lần này là bố nó bảo nó đi hỏi tao vì sao điểm của tao lại tự nhiên vọt lên như tên lửa như thế.
+ Địt con mẹ mày đéo có chủ đề gì khác ngoài học à? Rảnh thì bật sếch lên xem rồi xóc lọ cho sướng cái đầu buồi. Để cái đầu trên được thư giãn.
- Địt mẹ thì mày cứ trả lời tao đi.
+ Á à địt mẹ cũng nói bậy như ranh, ra cái vẻ đạo mạo. Mày đã biết xóc lọ chưa?
- Rồi.
+ Địt mẹ thằng mất dạy, biết xóc lọ rồi mà cũng hạnh kiểm tốt à? Mày có xứng đáng là cháu ngoan bác Hồ không?
- Địt mẹ thế mày thì không biết xóc lọ à?
+ Có nhưng lúc xóc lọ thì tao quay ảnh bác vào tường rồi mới xóc.
- Địt cụ mày thằng mất dạy
+ Mất dậy mà bố mày xếp tốp trên mày, ờ.
- Địt mẹ thế dậy tao với.
+ Bảo rồi đấy, Takako Kitahara.
- Là thế đéo nào.
+ Thì địt mẹ vào Google gõ là ra. Lấy bút ra tao đọc cho mà viết: Ta-ka-ko, v..
- Máy tính nhà tao đéo có mạng.
+ Địt mẹ máy tính không có mạng thì mua về làm gì?
- Bố tao vẽ AutoCad trên đấy.
Thằng cao nhân tên là Thắng và nó (thật ra là bố nó xui) đề nghị tao là hãy tổ chức học nhóm ở nhà nó, anh em giúp đỡ nhau cùng tiến bộ. Cái này cũng là điều mà cô chủ nhiệm tao nói năm ngoái trong lúc họp phụ huynh có cả mặt bố tao lẫn bố thằng Thắng (chính vì thằng Thắng thở ra câu này nên tao mới đoán chắc là bố nó xui nó rủ tao đi học nhóm ở nhà nó). Nhưng về phần tao thì tao cũng hào hứng với việc được dạy những đứa khác – được nói những điều mình tâm đắc và đứa khác gật gù nghe, đợt hướng dẫn HA làm bài tập tao cũng trải qua cảm giác này, nhưng là vị thế muốn lấy lòng bạn gái nên nhiều lúc tao vẫn phải tiết chế lại, ví dụ nói một lúc nhiều thứ quá cảm giác HA không hiểu được hết thì tao sẽ tự dừng lại. Thằng Thắng bảo nó sẽ rủ thêm một số đứa nữa cùng đến nhà nó làm một cái nhóm nho nhỏ. Ừ thì học nhóm. Sợ cái daubuoi gì nhỉ.
Nên tao nhận lời.
Nhà thằng Thắng ở mạn Lò Đúc gần khu trường Trần Nhân Tông. Gần thôi nhé đừng thằng nào đi check, chim nó to lắm đấy đcm.
Buổi học đầu tiên ở nhà thằng Thắng thì có mỗi tao với nó. Địt mẹ.
Ấn tượng của tao lần đầu tiên bước vào là nhà rộng và giàu vãi
Lồn. Nhà 4 tầng rưỡi, mỗi tầng 2 phòng ngủ 1 phòng tắm. Thế là đủ biết nhà có điều kiện rồi đúng không? Để so sánh thì nhà tao là cái nhà cấp 4 rộng 16 m2, có 2 tầng và 1 gác xép, chỗ của tao là gác xép, tầng 2 là phòng ngủ ông bà già tao và ngăn ra 1 góc làm phòng thờ.
Ảnh treo trên tường cho thấy bố thằng Thắng là công an, nhìn mặt sát thủ vãi
Lồn. Đéo hiểu sao nhìn ảnh ông bô nó tao cứ hình dung ra cái cảnh thằng này không học hành đúng ý ông già là sẽ bị xích vào cầu thang bằng còng số 8 rồi cho ăn nghiệp vụ.
Thằng Thắng có phòng riêng, một điều quá ư là xa xỉ đối với tao. Phòng nó rộng đến mức có cả một kệ tủ gỗ cao đến sát trần nhà chỉ để bày các mô hình (figure) gì đó mà tao chỉ biết là mấy nhân vật trong phim hoạt hình Nhật, Naruto hay Khuyển dạ xoa hay gì đấy. Nhà tao thì góc của tao là cái gác xép bé tí, lúc ngủ tao còn phải thò tay ra khỏi lan can gác xép để duỗi tay ra, chứ đừng nói là thừa chỗ để bày mấy cái chỉ để trang trí như này. Về sau tao còn được biết thêm là mấy cái mô hình của thằng Thắng không phải thứ đồ chơi vớ vẩn – hồi đầu mới đến phòng thằng Thắng tao cứ nghĩ là thằng này lớn rồi mà chơi mấy cái đồ chơi trẻ con, hehe, sau mới biết là nhầm nhọt vãi
Lồn. Mỗi con mô hình của thằng Thắng rẻ cũng trên một trăm nghìn, mà đắt có khi đến cả vài triệu (vật giá thời 2005 nhé). Địt mẹ điên rồ vãi lồn.
Thằng Thắng có máy PS3 riêng. Đấy là lần đầu tiên tao biết là có cái thứ như thế, trước đấy tao tưởng điện tử tay cầm chỉ là cái đầu điện tử băng của Tàu (thực ra là máy NES hay Famicom gì đấy) chơi mấy cái trờ kiểu Mario với bắn xe tăng. Thằng Thắng đưa cho tao 1 cái tay cầm rồi dạy tao chơi đá bóng (đá PES?), tao cũng cầm và thử nghịch nhưng lóng ngóng mãi đéo quen cách kết hợp nút bấm với cần xoay. Mất nguyên ngày đầu tao đéo điều khiển thạo được. Nhưng thằng Thắng lại rất kiên nhẫn hưỡng dẫn cho tao, và khi đá thử thì nó đéo bắt nạt tao. Một cách cư xử làm tao khá ngạc nhiên.
Buổi đầu tiên và mấy buổi sau nữa cũng vẫn chỉ có 2 thằng. Cơ bản tao vẫn đến vì tao thấy tao cũng thích nói chuyện với thằng Thắng. Nó là một thằng có đầu óc tốt, hiểu biết rộng và tư duy có chiều sâu, và có những sở thích cũng những mối quan tâm riêng chứ không hề bị nerdy (dịch là gì nhỉ, đụt cận à) hay bị ngố như phần lớn những thằng học giỏi khác. Hầu như chủ đề gì mà tao tâm đắc thì nó cũng biết biết 1 tí để phụ vào nói chuyện, và những chủ đề mà nó biết nhưng tao không biết thì nó lại có thể giải thích cho tao hiểu một cách rất dể hiểu – để tao hiểu vì sao chủ đề đó nó hay và thú vị. Ví dụ như topo đại cương – nhiều thằng trên này còn đéo biết là gì đúng không; nó là môn khoa học nghiên cứu những biến dạng xoắn và uốn mà không làm đứt gãy, ví dụ như cái vòng tròn có lỗ ở giữa và cái cốc uống nước có quai cầm thì về bản chất là đồng dạng theo khái niệm này. Theo tao biết thì hình như lý thuyết topo đại cương chỉ bắt đầu được dạy ở bậc Đại học cho sinh viên khối kĩ thuật thì phải; thế mà thằng Thắng nó đã biết và thích thú tìm hiểu về vấn đề này từ ngày còn học phổ thông
Về việc học thì khá đơn giản: 2 thằng đều học tốt cả nên câu chuyện chỉ còn là 1 ít bài tập mà 1 trong 2 thằng đéo xử lí được (rất ít thôi) thì mang ra thảo luận hoặc đố nhau. Hầu như hôm nào cũng chỉ tầm 30 phút học; cả tao cả thằng này đều là dạng thích đánh giá vấn đề từ góc nhìn khái quát hơn là cứ đâm đầu vào xử lí, tức là nếu bài tập nào bọn tao thấy khó quá thì sau khi cố thử một vài lần bọn tao cũng chốt lại là thôi kệ, thay vì cứ cố húc đầu vào như con lừa. Cái này thì tao không đánh giá gì, vì ranh giới giữa nhận định khôn ngoan để không phí sức vào mục tiêu không khả thi – với việc lười biếng chưa làm đã nản – nó thật sự là mong manh.
Càng tiếp xúc với thằng Thắng nhiều tao mới càng thấy tởm cái sức học và khả năng lĩnh hội của nó. Chủ yếu đà bứt phá của tao ở năm lớp 11 này là do đi học lò mà nên, tức là do đi học trước và do được người ta chỉ cho cách học; mà thực tế phần lớn cách học đấy vẫn là làm nhiều bài tập cho quen. Còn thằng Thắng là học theo đúng kiểu mà Bộ giáo dục người ta thiết kế sách giáo khoa, tức là nó đọc lý thuyết trong SGK, rồi nó học thuộc lí thuyết, rồi nó cố gắng biến đoạn học thuộc đấy thành chuỗi tư duy logic để sao cho chỉ cần nhớ ít nhất – và suy ra phần còn lại từ logic, rồi làm ví dụ mẫu trong SGK trước để hiểu, rồi mới làm bài tập. Địt mẹ, lớp 11 mà tư duy và suy nghĩ được như thế, tao thấy đầu óc nó đi trước tao xa vãi
Lồn.
Rõ ràng là nếu học hành bình thường thì đéo bao giờ tao có thể đuổi kịp, chứ đừng nói đến là vượt mặt được một thằng có tư duy tởm và kỷ luật tốt như thằng Thắng. Âu cũng là tao có lựa chọn đúng và thức thời. Ngày đấy người ta thường chỉ nói đến và nghĩ đến việc đi học lò khi sắp đến lúc thi Đại học – thường là ở năm lớp 12 thôi. Nhiều người còn đến sát lúc thi mới đi ôn ở lò – để rồi phát hoảng mà nhận ra là trình độ của mình cách ngưỡng cửa đại học xa quá. Chứ chả mấy ai lại đi học lò ngay từ hồi lớp 11 như tao cả.
Đúng kiểu là mình cố gắng phọt cứt thì cũng chỉ vừa đủ để vượt lên đc trên cái thằng đang đủng đỉnh đi bộ.
Ngoài học ra thì thằng Thắng còn một sở thích nữa là lên mạng chém gió xàm
Lồn. Kiến thức nó rộng và tiếng Anh nó tởm vãi lồn, nó lập nick spam chém gió ở khắp các diễn đàn mà nhiều cái tao còn đéo biết là gì, chỉ biết là toàn tiếng Anh. À hình như tao nhận ra một trong số đấy là cái hỏi đáp yahoo.