• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Đạo lý Hành thiền, các cao nhân chỉ giáo

Bản thân đang thực hành thiền quán và thực hành chánh niệm. Gần đây khi thiền cảm nhận luồng lực hút vào từ 2 gan bàn chân, luồng năng lượng đó có thể dùng ý dẫn dần lên trên cơ thể, và cho đi quanh cơ thể thành các vòng tuần hoàn từ trên xuống dưới. Càng đi nhiều, thì nhiệt độ cơ thể càng tăng.
Thực hành thiền quán đơn giản và ko thêm gì khác, cũng không can thiệp, tác động tới luân xa.
Các cao nhân cho hỏi quá trình đó là ntn? Có thể chia sẻ các pp thiền, trải nghiệm thiền để đc học hỏi
 
Ở đây cõi xàmvn nên đừng ông-tôi nghe hơi sượng. Cứ mày-tao đi cho thoải mái :))

Bộ đang nổi sải hay sao mà viết toàn chữ in hoa rồi chữ vàng đập vô mắt người đọc vậy?

khổ-hạnh-đệ-nhất là từ của Buddha khi mô tả về phẩm chất nổi bật Ca Diếp. 10 đại đệ tử mỗi nguời có một phẩm chất nổi trội khác nhau. Cho nên tao tin là mức độ khổ hạnh đó phù hợp Trung Đạo của Buddha, chứ không phải ý tao CD là người tu khổ hạnh cực đoan kiểu ngoại đạo. Tao nghĩ CD được kế tục lãnh đạo tăng đoàn một phần vì ông ấy là người giữ Giới một cách mẫu mực. Sau khi Buddha tạ thế một trong những nguyên nhân tăng đoàn bắt đầu chia rẽ là vấn đề giữ Giới, càng về sau càng trở thành Tượng Pháp & Mạt Pháp cũng từ việc không giữ Giới mà ra.

Đúng là Buddha dựa vào căn cơ của mỗi người mà truyền dạy theo "giáo án" riêng, nhưng cùng xoay quanh nội dung cốt lõi Tứ Diệu Đế & Bát Chánh Đạo. Vấn đề là vô số lần Buddha khẳng định muốn đạt thánh quả thì phải sống ly dục, mà muốn sống ly dục thì nên sống độc cư, viễn ly; dĩ nhiên đời sống đó không thể nào thoải mái như khi tại gia được. Bản thân Buddha sống đời khất thực đó. Hàng ngàn đệ tử của Buddha phải xuất gia mới đạt thánh quả. Cho nên khổ-hạnh của ngài Ca Diếp là mẫu mực về sống viễn ly, độc cư, chứ không phải với căn cơ của ông ấy thì mới phải tu kiểu đó, còn những người khác thì có thể "tài tử", "hốt nhiên đại ngộ" như vua Bimbisara. Có một số người tại gia vẫn đạt thánh quả A-la-hán, nhưng hình như rất là ít so với các đệ tử xuất gia của Buddha. Tao cũng chưa đọc được tài liệu nào thống kê là số người tại gia đạt A-la-hán kiểu như vua Bimbisara nhiều hơn hay là phải xuất gia "full-time" nhiều hơn.

Kinh nào ghi lại chuyện Ajatashatru đạt thánh quả Tu Đà Hoàn vậy mày?

Lại nói về Thiền Tông TQ tôn Ca Diếp & Anan là Sơ Tổ & Nhị Tổ. Sau thời gian tìm hiểu lịch sử & suy xét kinh sách cũng như ý kiến của nhiều người, tao ngày càng tin rằng Thiền Tông TQ là những kẻ điên loạn, cuồng vọng. Ví dụ cứ đọc những công án của tụi "thiền sư" mà xem. Tụi nó làm kệ đòi giết Phật chứ có đứa nào dám đòi giết Tổ đâu :)) Với tao thì tụi nó lấy tên 2 vị Ca Diếp & Anan chỉ để "rửa mặt" cho danh chính ngôn thuận thôi, chứ tài liệu khẳng định chuyện đó hơi bị ít.

Tao tự hỏi rằng, hồi Buddha tại thế, Buddha có chia ra Thiền Tông, Duy Thức Tông, Trung Quán Tông,........ không, hay là ai cũng phải luôn luôn thực hành Giới Định Tuệ cùng lúc nếu muốn tinh tiến, thành đạo? Vậy những người nhấn mạnh pháp môn này, lập luận kia, tự họ cho mình hơn cả Phật sao? Nếu vậy thì càng về sau phải xuất hiện càng nhiều bậc giác ngộ hơn cả thời Buddha tại thế chứ? Nếu thế thì Buddha tiên đoán thời Tượng Pháp rồi Mạt Pháp là sai? Phật nói điêu? Những vị Tổ đó đã dám xưng mình giác ngộ chưa?
Dù là ở cõi xam, tôi cũng quen cách sử dụng ngôn ngữ của tôi đối với từng đối tượng cụ thể mà xưng hô.

2/ việc viết chữ in đậm trong các cmt, và chữ màu (dạo gần đây mới biết tính năng này) là để thói quen tôi hay dùng từ lúc vào xam để nêu bật các ý mà riêng bản thân tôi cảm thấy cần được đặc biệt quan tâm hướng đến người đọc.

3/Vấn đề này tôi đã giải thích rõ ràng với ông, tôi trả lời từ cmt đầu của ông khi nhắc đến Ngài Ca Diếp: Không phải tự nhiên mà Buddha để cho một A-la-hán khổ hạnh đệ nhất lãnh đạo tăng đoàn => Câu này liền sau câu: Ví dụ đơn giản, hồi Buddha tại thế, ông ấy có ở nhà cao, chùa to, có chân ngôn mật ngữ, có pháp khí, có lễ tế không, hay chính Buddha luôn cực lực phản đối ~ thứ đó của ngoại đạo? trong cmt đầu của ông. Nó vô tình liên kết và trong thoáng chốc - như tôi đã đề cập: "CHỨ TÔI KHÔNG NÓI CÁI VIỆC KHỔ HẠNH ĐẦU ĐÀ CỦA NGÀI LÀ CỰC ĐOAN - CHẤP VÀO DANH TỰ VÀ HÌNH TƯỚNG - NHƯ ÔNG ĐÃ THOÁNG CHỐC THỂ HIỆN NÓ Ở CÁI CMT: "Không phải tự nhiên mà Buddha để cho một A-la-hán khổ hạnh đệ nhất lãnh đạo tăng đoàn" => do lẽ đó nên có cái cmt dài phân tích về việc tại sao người lãnh đạo tăng đoàn sau khi ĐỨC GOTAMA là ngài Ca Diếp (A La Hán Khổ Hạnh Đệ Nhất), các chướng ngại do môi trường sống nhiều lợi dưỡng - Nhà Cao/Chùa To => để cho ông nhận rõ rằng ông đang có sự khởi tâm chấp trước vào Hình Tướng/Phương Pháp Tu Tập ở mức độ nào đó.

TIẾP TỤC MỤC 3, THEO NHƯ NHỮNG GÌ ĐƯỢC ĐỨC GOTAMA TRUYỀN DẠY, VẠN VẬT/HIỆN TƯỢNG - PHÁP ĐỀU KHÔNG TRÁNH KHỎI CÁC QUÁ TRÌNH THÀNH > TRỤ > HOẠI > KHÔNG. VIỆC GIÁO PHÁP CỦA ĐỨC GOTAMA TRẢI QUA CÁC GIAI ĐOẠN CHÁNH PHÁP/TƯỢNG PHÁP/MẠT PHÁP CHO ĐẾN BIẾN MẤT (BỊ TẠM CHE MỜ KHỎI SỰ NHẬN BIẾT CỦA CÁC HỮU TÌNH) LÀ QUÁ TRÌNH TẤT YẾU KHÔNG TRÁNH KHỎI. CŨNG THUẬN THEO QUY LUẬT DUYÊN SANH KHÔNG CÓ BẤT KỲ SỰ VIỆC GÌ GỒM DUY NHẤT 1 YẾU TỐ CẤU THÀNH, THEO CÁCH ÔNG DIỄN ĐẠT THÌ CHỈ RIÊNG VIỆC GIỮ GIỚI LÀ NGUYÊN NHÂN DUY NHẤT ĐƯA GIÁO PHÁP MẠT KỲ, ĐÓ CŨNG LÀ MỘT SỰ THIÊN (LỆCH) KIẾN CÓ NHIỀU THIẾU SÓT TO LỚN CHỦ QUAN CỦA RIÊNG ÔNG.

NÓ CÒN GỒM THÊM NHIỀU YẾU TỐ KHÁC NỮA NHƯ YẾU TỐ LỊCH SỬ CHÍNH TRỊ KHI CÓ MỘT GIAI ĐOẠN THỜI GIAN MÀ CÁI NÔI LƯU TRỮ KINH ĐIỂN PHẬT GIÁO ẤN ĐỘ BỊ TÀN PHÁ VÀ THIÊU ĐỐT (KHOẢNG NỬA CUỐI THẾ KỈ 8), BỞI SỰ XÂM LĂNG QUÂN SỰ CỦA NHỮNG ĐẠO QUÂN HỒI GIÁO. GIAI ĐOẠN KHO TÀNG KINH ĐIỂN PHẬT GIÁO BỊ TÀN HẠI NÀY LÀ MỘT VẾT ĐỨT GÃY LỊCH SỬ SỰ LIÊN KẾT DÒNG CHẢY TRI THỨC PHẬT GIÁO GIỮA ẤN ĐỘ VÀ TRUNG HOA - ĐƯỜNG HUYỀN TRANG ĐI TỪ TRUNG HOA SANG ẤN ĐỘ Ở GIAI ĐOẠN THẾ KỈ THỨ 7. CŨNG VÀO GIAI ĐOẠN THẾ KỈ 7 PHẬT GIÁO ĐÃ XUẤT HIỆN NHIỀU SỰ RẼ NHÁNH TRONG CHÍNH NỘI BỘ, NHÁNH MẬT TÔNG TRONG QUÃNG THỜI GIAN TRÊN, CÁC HÌNH TƯỢNG BỒ TÁT CŨNG ĐÃ XUẤT HIỆN TRONG KHOẢN GIAI ĐOẠN THỜI GIAN NÀY=> CÓ THỂ THẤY SỰ PHÂN CHIA CÁC BỘ NHÁNH KHỞI NGUYÊN VỐN LÀ TỪ CÁI NÔI PHẬT GIÁO - ẤN ĐỘ TRƯỚC TIÊN. VÀ MỘT DO SỰ TÀN PHÁ VÀ TIÊU HỦY KINH ĐIỂN BỞI CHIẾN LOẠN VÀO GIAI ĐOẠN THẾ KỈ THỨ 8 ĐÃ ĐỀ CẬP, PHẬT GIÁO ẤN ĐỘ KÉO DÀI ĐẾN CUỐI THẾ KỶ THỨ 12 THÌ HOÀN TOÀN BIẾN MẤT Ở ẤN ĐỘ.

DÙ VẬY CÁC NHÁNH PHẬT GIÁO ĐƯỢC LAN TRUYỀN TRONG CÁC QUỐC GIA LÂN CẬN THỜI BẤY GIỜ VẪN PHÁT TRIỂN, TẤT NHIÊN LÀ VỚI SỰ THIẾU SÓT NGHIÊM TRỌNG CỦA HỆ THỐNG KINH ĐIỂN.

=> CHO NÊN VIỆC VỘI VÀNG KẾT LUẬN CÁC KINH ĐIỂN BẮC TRUYỀN THEO CÁCH GỌI VÀ HIỂU BIẾT THÔNG THƯỜNG ĐỂ ÁP ĐẶT RIÊNG CHO PHẬT GIÁO TRUNG HOA, CHO NÓ HOÀN TOÀN SAI KHÔNG PHẢI NHỮNG GÌ ĐỨC GOTAMA TRUYỀN TRAO LÀ VỘI VÀNG VÀ VÔ CÙNG VÕ ĐOÁN.

Tiếp đến về việc kinh nào ghi lại Ajatashatru "ĐẠT THÁNH QUẢ TU ĐÀ HOÀN" => XIN THƯA, NHƯ TÔI GHI RẤT RÕ RÀNG TRONG CMT TRÊN, Ajatashatru DO PHẠM VÀO 1 TRONG TRONG 5 TỘI NGŨ NGHỊCH LÀ GIẾT CHA VỚI TÂM DỤC NHIỄM ĐÊ HÈN, NÊN SAU NÀY CHO DÙ HỐI HẬN VÀ ĂN NĂN SÁM HỐI VỚI TÂM THANH TỊNH HƯỚNG VỀ PHẬT PHÁP NHƯNG BỊ CHƯỚNG ĐẠO DO PHẠM TỘI NGŨ NGHỊCH TRÊN MÀ KHÔNG THỂ CHỨNG ĐẮC QUẢ VỊ TU ĐÀ HOÀN - NẾU MUỐN TIỀM HIỂU VỀ ĐIỀU NÀY ÔNG HÃY TÌM XEM BỘ KINH TRƯỜNG A HÀM/PHẨM KINH SA MÔN QUẢ => CÓ THỂ ÔNG SẼ LẠI CHO NÓ KHÔNG PHẢI LÀ KINH ĐIỂN ĐƯỢC KẾT TẬP LẠI TỪ NHỮNG GÌ ĐỨC GOTAMA TRUYỀN DẠY. ĐÓ LÀ TÙY Ở ÔNG.

KẾ ĐẾN VỀ VẤN ĐỀ NGÀI CA DIẾP VÀ NGÀI A NAN LÀ - TÔI GHI RÕ - 2 VỊ TỔ CỦA THIỀN TÔNG (PHẬT GIÁO - CHỖ NÀY THÊM VÀO CHO RÕ ĐỂ PHÂN BIỆT THIỀN CỦA TÔN GIÁO KHÁC) CỦA ẤN ĐỘ - TRUNG HOA. TRƯỚC KHI BỒ ĐỀ ĐẠT MA TRUYỀN GIÁO SANG TRUNG HOA, Ở ẤN ĐỘ CÁC NGÀI CŨNG ĐÃ ĐƯỢC XEM LÀ NHỮNG NGƯỜI KẾ THỪA SỰ LÃNH ĐẠO TĂNG ĐOÀN/NHỮNG VỊ TỔ THIỀN TÔNG NGAY TRÊN ĐẤT ẤN ĐỘ.

CUỐI, THEO NHƯ Y CỨ TỪ KHI NGÀI CA DIẾP TIẾP NHẬN LÃNH ĐẠO TĂNG ĐOÀN RỒI TUẦN TỰ ĐẾN NGÀI A NAN VỀ SAU CHO ĐẾN BỒ ĐỀ ĐẠT MA ĐI TỪ ĐẤT ẤN SANG TRUNG HOA, THÌ CÁI GỌI LÀ Y(ÁO) BÁT(BÁT ĐỂ NHẬN VẬT THỰC CỦA ĐỨC GOTAMA KHI CÒN TẠI THẾ) - 2 TRONG SỐ NĂM NHÓM VẬT DỤNG THIẾT YẾU CỦA NGƯỜI TU: 3 Y, 1 BÁT, DỤNG CỤ ĐÁNH LỬA, VẬT LỌC NƯỚC, VẬT DÙNG ĐỂ LÀM VẬT TRẢI KHI NGỒI THỰC HÀNH TU TẬP - ĐƯỢC TRUYỀN THÊM 5 ĐỜI NỮA Ở TRUNG HOA ĐẾN NGÀI HUỆ NĂNG LÀ CHẤM DỨT. TRONG SUỐT THỜI GIAN TRÊN GIỚI TĂNG LỮ VẪN THỰC HÀNH TU TẬP VÀ ĐI TRUYỀN BÁ PHẬT GIÁO RỘNG KHẮP CÁC VÙNG KHU VỰC VỚI 4 LẦN KẾT TẬP KINH ĐIỂN QUY MÔ LỚN (BỘ TRƯỜNG A HÀM NẰM TRONG ĐỢT KẾT TẬP KINH ĐIỂN ĐẦU TIÊU ĐÃ XUẤT HIỆN), CHO ĐẾN GIAI ĐOẠN TỪ ĐẦU THẾ KỈ 7 ĐÃ CÓ SỰ PHÂN HÓA NGAY TRÊN CHÍNH CÁI NÔI PHẬT GIÁO LÀ ẤN ĐỘ VỚI CÁC BỘ PHÁI LỚN NHỎ, RỒI SAU ĐÓ ĐẾN CÁC QUỐC GIA ĐƯỢC PHẬT GIÁO DU NHẬP NHƯ TRUNG HOA LẠI ĐƯỢC CHIA THÀNH TÔNG PHÁI.

VỀ VẤN ĐỀ CÓ NHỮNG CÁ NHÂN ĐỨNG ĐẦU CÁC TÔNG PHÁI TỰ NHẤN MẠNH VÀ CHO RẰNG TÔNG PHÁI/LẬP LUẬN/PHÁP MÔN THẬM CHÍ BẢN THÂN HƠN CẢ PHẬT LÀ MỘT TRONG NHỮNG ĐIỀU MÀ TÔI CHO RẰNG ĐÚNG NHƯ ÔNG NÓI ĐÓ LÀ SỰ BIẾN TƯỚNG TỪ TỪ PHÁ HOẠI LÀM CHO PHẬT GIÁO BƯỚC NHANH ĐẾN GIAI ĐOẠN SUY MẠT => NHƯ MỘT CMT TÔI ĐÃ NÊU - ĐỐI VỚI MỘT KẺ NGOẠI ĐẠI NHƯ TÔI - PHẬT GIÁO CHỈ CÓ MỘT, VÀ BẤT CỨ KINH ĐIỂN NÀO CŨNG ĐỀU PHẢI ĐƯỢC TÌM HIỂU/XÁC THỰC/ NGHIỆM CHỨNG VỚI NỀN TẢNG GỐC TỪ TỨ ĐẾ.
 
Dù là ở cõi xam, tôi cũng quen cách sử dụng ngôn ngữ của tôi đối với từng đối tượng cụ thể mà xưng hô.

2/ việc viết chữ in đậm trong các cmt, và chữ màu (dạo gần đây mới biết tính năng này) là để thói quen tôi hay dùng từ lúc vào xam để nêu bật các ý mà riêng bản thân tôi cảm thấy cần được đặc biệt quan tâm hướng đến người đọc.

3/Vấn đề này tôi đã giải thích rõ ràng với ông, tôi trả lời từ cmt đầu của ông khi nhắc đến Ngài Ca Diếp: Không phải tự nhiên mà Buddha để cho một A-la-hán khổ hạnh đệ nhất lãnh đạo tăng đoàn => Câu này liền sau câu: Ví dụ đơn giản, hồi Buddha tại thế, ông ấy có ở nhà cao, chùa to, có chân ngôn mật ngữ, có pháp khí, có lễ tế không, hay chính Buddha luôn cực lực phản đối ~ thứ đó của ngoại đạo? trong cmt đầu của ông. Nó vô tình liên kết và trong thoáng chốc - như tôi đã đề cập: "CHỨ TÔI KHÔNG NÓI CÁI VIỆC KHỔ HẠNH ĐẦU ĐÀ CỦA NGÀI LÀ CỰC ĐOAN - CHẤP VÀO DANH TỰ VÀ HÌNH TƯỚNG - NHƯ ÔNG ĐÃ THOÁNG CHỐC THỂ HIỆN NÓ Ở CÁI CMT: "Không phải tự nhiên mà Buddha để cho một A-la-hán khổ hạnh đệ nhất lãnh đạo tăng đoàn" => do lẽ đó nên có cái cmt dài phân tích về việc tại sao người lãnh đạo tăng đoàn sau khi ĐỨC GOTAMA là ngài Ca Diếp (A La Hán Khổ Hạnh Đệ Nhất), các chướng ngại do môi trường sống nhiều lợi dưỡng - Nhà Cao/Chùa To => để cho ông nhận rõ rằng ông đang có sự khởi tâm chấp trước vào Hình Tướng/Phương Pháp Tu Tập ở mức độ nào đó.

TIẾP TỤC MỤC 3, THEO NHƯ NHỮNG GÌ ĐƯỢC ĐỨC GOTAMA TRUYỀN DẠY, VẠN VẬT/HIỆN TƯỢNG - PHÁP ĐỀU KHÔNG TRÁNH KHỎI CÁC QUÁ TRÌNH THÀNH > TRỤ > HOẠI > KHÔNG. VIỆC GIÁO PHÁP CỦA ĐỨC GOTAMA TRẢI QUA CÁC GIAI ĐOẠN CHÁNH PHÁP/TƯỢNG PHÁP/MẠT PHÁP CHO ĐẾN BIẾN MẤT (BỊ TẠM CHE MỜ KHỎI SỰ NHẬN BIẾT CỦA CÁC HỮU TÌNH) LÀ QUÁ TRÌNH TẤT YẾU KHÔNG TRÁNH KHỎI. CŨNG THUẬN THEO QUY LUẬT DUYÊN SANH KHÔNG CÓ BẤT KỲ SỰ VIỆC GÌ GỒM DUY NHẤT 1 YẾU TỐ CẤU THÀNH, THEO CÁCH ÔNG DIỄN ĐẠT THÌ CHỈ RIÊNG VIỆC GIỮ GIỚI LÀ NGUYÊN NHÂN DUY NHẤT ĐƯA GIÁO PHÁP MẠT KỲ, ĐÓ CŨNG LÀ MỘT SỰ THIÊN (LỆCH) KIẾN CÓ NHIỀU THIẾU SÓT TO LỚN CHỦ QUAN CỦA RIÊNG ÔNG.

NÓ CÒN GỒM THÊM NHIỀU YẾU TỐ KHÁC NỮA NHƯ YẾU TỐ LỊCH SỬ CHÍNH TRỊ KHI CÓ MỘT GIAI ĐOẠN THỜI GIAN MÀ CÁI NÔI LƯU TRỮ KINH ĐIỂN PHẬT GIÁO ẤN ĐỘ BỊ TÀN PHÁ VÀ THIÊU ĐỐT (KHOẢNG NỬA CUỐI THẾ KỈ 8), BỞI SỰ XÂM LĂNG QUÂN SỰ CỦA NHỮNG ĐẠO QUÂN HỒI GIÁO. GIAI ĐOẠN KHO TÀNG KINH ĐIỂN PHẬT GIÁO BỊ TÀN HẠI NÀY LÀ MỘT VẾT ĐỨT GÃY LỊCH SỬ SỰ LIÊN KẾT DÒNG CHẢY TRI THỨC PHẬT GIÁO GIỮA ẤN ĐỘ VÀ TRUNG HOA - ĐƯỜNG HUYỀN TRANG ĐI TỪ TRUNG HOA SANG ẤN ĐỘ Ở GIAI ĐOẠN THẾ KỈ THỨ 7. CŨNG VÀO GIAI ĐOẠN THẾ KỈ 7 PHẬT GIÁO ĐÃ XUẤT HIỆN NHIỀU SỰ RẼ NHÁNH TRONG CHÍNH NỘI BỘ, NHÁNH MẬT TÔNG TRONG QUÃNG THỜI GIAN TRÊN, CÁC HÌNH TƯỢNG BỒ TÁT CŨNG ĐÃ XUẤT HIỆN TRONG KHOẢN GIAI ĐOẠN THỜI GIAN NÀY=> CÓ THỂ THẤY SỰ PHÂN CHIA CÁC BỘ NHÁNH KHỞI NGUYÊN VỐN LÀ TỪ CÁI NÔI PHẬT GIÁO - ẤN ĐỘ TRƯỚC TIÊN. VÀ MỘT DO SỰ TÀN PHÁ VÀ TIÊU HỦY KINH ĐIỂN BỞI CHIẾN LOẠN VÀO GIAI ĐOẠN THẾ KỈ THỨ 8 ĐÃ ĐỀ CẬP, PHẬT GIÁO ẤN ĐỘ KÉO DÀI ĐẾN CUỐI THẾ KỶ THỨ 12 THÌ HOÀN TOÀN BIẾN MẤT Ở ẤN ĐỘ.

DÙ VẬY CÁC NHÁNH PHẬT GIÁO ĐƯỢC LAN TRUYỀN TRONG CÁC QUỐC GIA LÂN CẬN THỜI BẤY GIỜ VẪN PHÁT TRIỂN, TẤT NHIÊN LÀ VỚI SỰ THIẾU SÓT NGHIÊM TRỌNG CỦA HỆ THỐNG KINH ĐIỂN.

=> CHO NÊN VIỆC VỘI VÀNG KẾT LUẬN CÁC KINH ĐIỂN BẮC TRUYỀN THEO CÁCH GỌI VÀ HIỂU BIẾT THÔNG THƯỜNG ĐỂ ÁP ĐẶT RIÊNG CHO PHẬT GIÁO TRUNG HOA, CHO NÓ HOÀN TOÀN SAI KHÔNG PHẢI NHỮNG GÌ ĐỨC GOTAMA TRUYỀN TRAO LÀ VỘI VÀNG VÀ VÔ CÙNG VÕ ĐOÁN.

Tiếp đến về việc kinh nào ghi lại Ajatashatru "ĐẠT THÁNH QUẢ TU ĐÀ HOÀN" => XIN THƯA, NHƯ TÔI GHI RẤT RÕ RÀNG TRONG CMT TRÊN, Ajatashatru DO PHẠM VÀO 1 TRONG TRONG 5 TỘI NGŨ NGHỊCH LÀ GIẾT CHA VỚI TÂM DỤC NHIỄM ĐÊ HÈN, NÊN SAU NÀY CHO DÙ HỐI HẬN VÀ ĂN NĂN SÁM HỐI VỚI TÂM THANH TỊNH HƯỚNG VỀ PHẬT PHÁP NHƯNG BỊ CHƯỚNG ĐẠO DO PHẠM TỘI NGŨ NGHỊCH TRÊN MÀ KHÔNG THỂ CHỨNG ĐẮC QUẢ VỊ TU ĐÀ HOÀN - NẾU MUỐN TIỀM HIỂU VỀ ĐIỀU NÀY ÔNG HÃY TÌM XEM BỘ KINH TRƯỜNG A HÀM/PHẨM KINH SA MÔN QUẢ => CÓ THỂ ÔNG SẼ LẠI CHO NÓ KHÔNG PHẢI LÀ KINH ĐIỂN ĐƯỢC KẾT TẬP LẠI TỪ NHỮNG GÌ ĐỨC GOTAMA TRUYỀN DẠY. ĐÓ LÀ TÙY Ở ÔNG.

KẾ ĐẾN VỀ VẤN ĐỀ NGÀI CA DIẾP VÀ NGÀI A NAN LÀ - TÔI GHI RÕ - 2 VỊ TỔ CỦA THIỀN TÔNG (PHẬT GIÁO - CHỖ NÀY THÊM VÀO CHO RÕ ĐỂ PHÂN BIỆT THIỀN CỦA TÔN GIÁO KHÁC) CỦA ẤN ĐỘ - TRUNG HOA. TRƯỚC KHI BỒ ĐỀ ĐẠT MA TRUYỀN GIÁO SANG TRUNG HOA, Ở ẤN ĐỘ CÁC NGÀI CŨNG ĐÃ ĐƯỢC XEM LÀ NHỮNG NGƯỜI KẾ THỪA SỰ LÃNH ĐẠO TĂNG ĐOÀN/NHỮNG VỊ TỔ THIỀN TÔNG NGAY TRÊN ĐẤT ẤN ĐỘ.

CUỐI, THEO NHƯ Y CỨ TỪ KHI NGÀI CA DIẾP TIẾP NHẬN LÃNH ĐẠO TĂNG ĐOÀN RỒI TUẦN TỰ ĐẾN NGÀI A NAN VỀ SAU CHO ĐẾN BỒ ĐỀ ĐẠT MA ĐI TỪ ĐẤT ẤN SANG TRUNG HOA, THÌ CÁI GỌI LÀ Y(ÁO) BÁT(BÁT ĐỂ NHẬN VẬT THỰC CỦA ĐỨC GOTAMA KHI CÒN TẠI THẾ) - 2 TRONG SỐ NĂM NHÓM VẬT DỤNG THIẾT YẾU CỦA NGƯỜI TU: 3 Y, 1 BÁT, DỤNG CỤ ĐÁNH LỬA, VẬT LỌC NƯỚC, VẬT DÙNG ĐỂ LÀM VẬT TRẢI KHI NGỒI THỰC HÀNH TU TẬP - ĐƯỢC TRUYỀN THÊM 5 ĐỜI NỮA Ở TRUNG HOA ĐẾN NGÀI HUỆ NĂNG LÀ CHẤM DỨT. TRONG SUỐT THỜI GIAN TRÊN GIỚI TĂNG LỮ VẪN THỰC HÀNH TU TẬP VÀ ĐI TRUYỀN BÁ PHẬT GIÁO RỘNG KHẮP CÁC VÙNG KHU VỰC VỚI 4 LẦN KẾT TẬP KINH ĐIỂN QUY MÔ LỚN (BỘ TRƯỜNG A HÀM NẰM TRONG ĐỢT KẾT TẬP KINH ĐIỂN ĐẦU TIÊU ĐÃ XUẤT HIỆN), CHO ĐẾN GIAI ĐOẠN TỪ ĐẦU THẾ KỈ 7 ĐÃ CÓ SỰ PHÂN HÓA NGAY TRÊN CHÍNH CÁI NÔI PHẬT GIÁO LÀ ẤN ĐỘ VỚI CÁC BỘ PHÁI LỚN NHỎ, RỒI SAU ĐÓ ĐẾN CÁC QUỐC GIA ĐƯỢC PHẬT GIÁO DU NHẬP NHƯ TRUNG HOA LẠI ĐƯỢC CHIA THÀNH TÔNG PHÁI.

VỀ VẤN ĐỀ CÓ NHỮNG CÁ NHÂN ĐỨNG ĐẦU CÁC TÔNG PHÁI TỰ NHẤN MẠNH VÀ CHO RẰNG TÔNG PHÁI/LẬP LUẬN/PHÁP MÔN THẬM CHÍ BẢN THÂN HƠN CẢ PHẬT LÀ MỘT TRONG NHỮNG ĐIỀU MÀ TÔI CHO RẰNG ĐÚNG NHƯ ÔNG NÓI ĐÓ LÀ SỰ BIẾN TƯỚNG TỪ TỪ PHÁ HOẠI LÀM CHO PHẬT GIÁO BƯỚC NHANH ĐẾN GIAI ĐOẠN SUY MẠT => NHƯ MỘT CMT TÔI ĐÃ NÊU - ĐỐI VỚI MỘT KẺ NGOẠI ĐẠI NHƯ TÔI - PHẬT GIÁO CHỈ CÓ MỘT, VÀ BẤT CỨ KINH ĐIỂN NÀO CŨNG ĐỀU PHẢI ĐƯỢC TÌM HIỂU/XÁC THỰC/ NGHIỆM CHỨNG VỚI NỀN TẢNG GỐC TỪ TỨ ĐẾ.
Nói thật tao thấy chữ in hoa & kiểu bold đọc rất là mệt mắt. Khi người ta thật sự quan tâm lời mày nói, người ta sẽ đọc rất kỹ không sót câu chữ nào đâu. Theo tao nếu mày có tôn trọng đối phương thì nên nghĩ tới cảm nhận của họ một chút.

ok có thể tao chấp vào "Hình Tướng/Phương Pháp Tu Tập ở mức độ nào đó." Ý tao là tao tin rằng Buddha khuyến khích đa số người ta xuất gia nếu có thể, sống đời viễn ly, độc cư, khất thực. Buddha sống ở ngoài rừng. Đó chính là khổ hạnh rồi, còn đòi như thế nào mới là hạnh kham nhẫn đây? Tao vẫn cho rằng một trong các lý do Buddha đề cao phẩm chất nổi bật của Ca Diếp là khổ-hạnh-đệ-nhất là vì ông ấy giữ Giới rất đầy đủ & mẫu mực theo đúng Trung Đạo mà Phật dạy.

Tao nhớ là có ngài Kiều Trần Như mới là cao tuổi nhất, thường dẫn đầu tăng đoàn khi khất thực, nhưng khi nghe thuyết pháp lại ngồi sau Xá Lợi Phất & Mục Kiền Liên, vì tự thấy đạo hạnh không bằng họ thì phải. Cho nên lý do mày đưa ra, Ca Diếp là "người đệ tử đã bước vào cánh cửa giải thoát, người đệ tử lớn, có tiếng nói và uy vọng lớn, tuổi đạo đủ lớn đủ để tập hợp tất cả các chúng thánh đệ tử lại trong kì kết tập kinh điển đầu tiên" có vẻ không thuyết phục lắm. Biết đâu có vị A-la-hán nào đó tuổi tác còn cao hơn Ca Diếp ở thời điểm Phật vừa tạ thế thì sao?

Tao có nói "một trong những nguyên nhân tăng đoàn bắt đầu chia rẽ là vấn đề giữ Giới", chứ đâu có nói "THEO CÁCH ÔNG DIỄN ĐẠT THÌ CHỈ RIÊNG VIỆC GIỮ GIỚI LÀ NGUYÊN NHÂN DUY NHẤT ĐƯA GIÁO PHÁP MẠT KỲ"? Hay là do tao không gõ chữ in & bold giống mày nên mày đọc lớt phớt thế?

Thứ nhất, kinh Pali xuất hiện từ rất sớm, trước Công Nguyên. Tất nhiên nó không phải nguyên thủy 100% lời Phật thuyết, nhưng có thể tin rằng nó được bảo tồn khá đầy đủ ở Srilanka, chứ không phải tan tác gầy dựng gần như từ số 0 như kinh Đại Thừa.

Thứ 2, bộ A-hàm chỉ có bản Hán ngữ, từ đó đặt ra nhiều nghi vấn về tính nguyên bản của nó.

Thứ 3, trước khi Phật giáo Ấn Độ lâm kiếp nạn vào khoảng thế kỷ 5-6 sau Công Nguyên, thì đã có những bộ kinh Pali tồn tại mấy trăm năm qua mấy lần kết tập rồi. Sau Công Nguyên kinh Đại Thừa mới bắt đầu manh nha xuất hiện, từ những thứ như là Trung Quán Tông, Duy Thức Tông,.... của Đại Thừa á. Nguồn gốc của kinh Đại Thừa gần như rất mơ hồ, trong khi kinh Pali ít nhất còn có căn cứ về sử liệu.

Thứ 4, văn phong và nội dung. Cái này qua nay nói nhiều lần rồi. Mày có thể đọc link tao đưa Nguyên Thủy Chơn Như xem họ phản biện nguồn gốc & nội dung kinh Đại Thừa & các công án xem đúng sai thế nào.

Thiền Tông xưng là truyền từ Ca Diếp, A Nan xuống, mà sao xuất hiện những "đại sư" nói lời ngông cuồng, tối nghĩa, coi Phật như chổi quét nhà, như que gạt cứt (nguyên văn). Đã bao giờ chính Phật nói những lời kiểu như vậy? Phật dạy thế nào về cách nói & nội dung nói cho đúng Chánh Ngữ? Nói theo ngôn ngữ bây giờ thì lời nói của Phật luôn hòa nhã, tế nhị, thông cảm, vị tha. Bọn "đại sư" đó là ai mà nói năng không hề giống học trò Phật, theo chuẩn giao tiếp của người phàm phu cũng không đạt nữa là. Vậy tao nghi ngờ giá trị & tính chính danh của Thiền Tông TQ cũng đâu phải là cực đoan & võ đoán đâu nhỉ?
.
 
Sửa lần cuối:
Có câu nào tao nói tao là người có đạo đâu mày? Nếu mày ngoại đạo thì tao vô đạo :))

Ví dụ bài này: DLPP - Bai 25 - Chanh ngu

Buddha sẽ nói khi đúng sự thật, đúng mục đích, đúng thời, bất kể người nghe có thích nội dung đó hay không. Cách nói của Buddha có 5 đặc điểm: đúng thời, đúng sự thật, hòa nhã, mang lại lợi ích, nói với Từ Tâm.

Đúng là có nhiều lần Buddha không trả lời các giáo sĩ ngoại đạo. Nhưng cũng có rất nhiều lần Buddha đã khẳng khái luận chiến để bảo vệ chánh pháp. Tao không nói là Buddha luôn trả lời bất kỳ câu hỏi nào hay luôn luôn sẵn sàng luận chiến. Tao chỉ nói là Buddha đã "dựng đứng lại những gì bị quăng ngã xuống, phơi bày ra những gì bị che kín, chỉ đường cho người bị lạc hướng, đem đèn sáng vào trong bóng tối để những ai có mắt có thể thấy sắc" khi đánh đổ những điều sai trái của các luận sư ngoại đạo mỗi khi luận chiến.

Tại sao tao nói mày như con voi lún trong vũng bùn? Ý này tao mượn từ lời nói của một người từng là bạn của Buddha trong tiền kiếp, không thoát khỏi dục lạc đời sống vương giả để xuất gia. Còn mày thì tao có cảm giác là vẫn còn bị lý luận của tụi Đại Thừa trói buộc rất nặng, giống như tao hồi trước. Có thể nói thẳng là tao phủ nhận Đại Thừa & phái sinh quái đản nhất của nó là Kim Cương Thừa. Hoặc cứ coi như tao thành kiến nên nói quá đi.

Nhà tao không có đạo, đại khái gần như "vô minh", bất tín triệt để. Nhưng hình như tao có duyên với Buddha. Hồi nhỏ đi du lịch tới Thích Ca Phật Đài ngoài Vũng Tàu, tự động tao đến lạy Phật. 8-} 8-} 8-} Tất nhiên hồi nhỏ chỉ có thế thôi, vì người nhà tao như vậy. Lớn lên tao cũng tiếp cận Đại Thừa trước, vì ở VN mà. Sau đó dần dần tao quan sát & chiêm nghiệm trong tao xuất hiện nhiều câu hỏi về sự mâu thuẫn giữa những gì họ nói & những gì họ làm, ví dụ như chuyện chùa to lầu cao, thoải mái an nhàn hơn người tại gia, rồi bao nhiêu lễ nghi, chân ngôn, pháp khí... Tất nhiên tao sẽ gặp lý luận của "Tiểu Thừa", Phật Giáo Nam Tông / Nam Truyền muốn gọi kiểu gì cũng được. Vì đã có sự cảnh giác từ trước nên tao tiếp cận khá dè dặt. Tới tận bây giờ tao vẫn không tin ngay mọi điều kinh Pali hay những người có tên tuổi bên đó nói đâu. Tao luôn nghi ngờ & suy xét. Tao đã từng đến chùa Nam Tông ở Q.9. Tao thấy chẳng khác gì Đại Thừa cả. Nam Tông ccc tao. Có lẽ chướng ngại lớn nhất của tao để đạt quả Dự Lưu là Nghi chứ không phải 2 triền cái kia :))

Có thể mày sẽ vặn lại là tao đọc được bao nhiêu kinh điển, bao nhiêu công án của Thiền Tông, Đại Thừa, Kim Cương Thừa mà phủ nhận sạch trơn vậy. Tao không sống 1000 năm để có thể nghiên cứu hết sách vở của họ, và tao cũng không có nhu cầu. Đọc một số kha khá tao thấy có đặc điểm giống nhau, mê hồn trận chữ nghĩa văn hoa, "trườn uốn như lươn" (từ ngữ Buddha nói), thậm chí cuồng loạn, điên rồ, coi Phật như cái que gạt cứt (nguyên văn). Nói vậy có trái ngược với nguyên tắc Phật nêu ra không: nói lời khéo nói, đúng pháp, khả ái, đúng sự thật? Tao thì tin các nguyên tắc Phật đưa ra hơn. Với tao thì một chén cơm mà đã trộn cứt thì chỉ có thể bỏ cả chén cơm.

Nói gọn là cách diễn đạt của mày tao thấy đầy hình bóng của văn vẻ kinh Đại Thừa, theo tao là chưa thật sự là những gì mày tự nghiệm ra được sau thời gian kiểm chứng & diễn đạt lại bằng ngôn ngữ của riêng mày. Tao đã quá chán ngán những lời lẽ văn hoa, cao siêu, huyền bí của tụi Đại Thừa, có lẽ vì tao đã dần quen với lời nói đơn giản & thẳng thắn của Buddha trong kinh Pali. Cũng có thể level hiện tại của tao là thế.

Tất nhiên có thể tao cũng như mày, đọc khá nhiều nhưng sau một thời gian ngắn hay dài, mỗi lần nhìn lại có thể sẽ hiểu vấn đề thêm một chút. Và tao luôn nhớ lời của Bồ Đề Đạt Ma: người thiên hạ hiểu đạo & nói lý rất nhiều, nhưng người hành đạo & thông lý rất ít. Hiểu vs. Thông. Nói vs. Hành. 4 cấp độ: Biết - Hiểu - Thông - Hành. Thậm chí họ còn "sáng tạo" ra hàng núi kinh sách mới nhét vào miệng Buddha, thiếu điều họ xưng họ là những vị giác ngộ kế tục Buddha, không cần chờ bao nhiêu a tăng kỳ kiếp nào nữa khi không còn dấu vết gì học thuyết Buddha trong vũ trụ này.

Giờ sắp già rồi chắc phải tranh thủ tập Tứ Niệm Xứ thôi :-" 8-} b-( chứ đợi tới khi về hưu mới có thời gian thì chắc quá trễ 8-X:@)3:-O

À quyển kinh Lăng Nghiêm đó có rất nhiều điều tự mâu thuẫn & tầm bậy. Giờ bắt tao kể ra từng cái một thì tao bó tay. Sau này tao có kinh nghiệm luôn tìm hiểu thời điểm xuất hiện & tác giả của kinh điển để quyết định có cần tốn thời gian cho nó không. Kinh Đại Thừa xuất hiện sau khi Phật tạ thế 700-800 năm, vào thời Mạt Pháp cmnlr, toàn do các "Tổ" viết ra, lồng ghép những lời Phật thuyết & những ý mới & diễn giải riêng của họ, tức là cơm trộn gì gì khác rồi. Kinh do các "Tổ" viết văn phong rất khác với cái được cho là gần với lời Phật thuyết nhất trong kinh Pali, đủ hiểu rồi ha? :-" 8-} b-(

Mày có thể vào link này Nguyên Thủy Chơn Như để đọc những bài phản biện kinh Lăng Nghiêm rồi suy xét xem họ nói đúng sai chỗ nào. Chứ bắt tao tự giải trình thì không thể rồi.
Tôi thích cái dòng ông viết mà tôi cho in đỏ đậm.

Bàn về các vấn đề dưới tôi sẽ không bàn tiếp, chỉ tập trung ở dòng trắng tôi cho tô đậm: ông thấy sự mâu thuẫn trong lời nói và hành động của những con người mang chiếc áo gọi là pháp phục của người xuất gia. Tôi không rảnh để lưu tâm đến họ, tôi chỉ lưu tâm/tìm tòi/trải nghiệm/kiểm chứng những thứ được cho là giáo pháp do ĐỨC GOTAMA TRUYỀN TRAO. VỚI KẺ NGOẠI ĐẠO NHƯ TÔI HỌ LÀ NHỮNG CON NGƯỜI KHOÁT TRÊN MÌNH NHỮNG TẤM Y PHỤC CÓ MÀU SẮC VÀ TÊN GỌI DÙNG CHO NHỮNG NGƯỜI TU HÀNH, CHỨ VIỆC HỌ CÓ PHẢI LÀ NGƯỜI TU HÀNH KHÔNG TÔI KHÔNG THỂ NÀO BIẾT CHẮC ĐƯỢC, VẬY SAO TÔI PHẢI BẬN TÂM VÌ HỌ NẾU HỌ CÓ MÂU THUẪN TRONG LỜI NÓI VÀ HÀNH ĐỘNG TRONG KHI NGAY CHÍNH BẢN THÂN TÔI CŨNG CÓ ĐẦY RẪY NHỮNG VẤN ĐỀ CỦA RIÊNG MÌNH.

VỀ QUYỂN LĂNG NGHIÊM, TÔI CŨNG ĐÃ NÓI, SAU 3 LẦN ĐỌC VỚI CÁC KHOẢNG THỜI GIAN GIÃN CÁCH DÀI, TÔI VẪN CÒN NGHI VẤN VỚI MỘT SỐ ĐIỂM CHỨ CHƯA HOÀN TOÀN ĐỒNG Ý VỚI NÓ. NHƯNG NHỮNG CÁI KHÔNG CÒN NGHI VẤN NỮA THÌ NẮM CHẮC VỮNG VÀNG.

BÀN VỀ QUAN ĐIỂM CỦA ÔNG VỀ CHÉN CƠM LẪN CỨT, ĐẤY LÀ ÔNG DÙNG NGÔN NGỮ THẾ GIAN VỐN DĨ LÀ TỒN TẠI HẠN CHẾ TƯƠNG ĐỐI VÀ DỄ BỊ PHẢN LẬT => ĐỐI VỚI ÔNG CHÉN CƠM LẪN CỨT THÌ PHẢI ĐỔ BỎ, THÂN NGƯỜI VỚI THẦN TRÍ BÌNH THƯỜNG KHÓ THỂ THỌ DỤNG ĐƯỢC, NHƯNG VIỆC KHÓ ĐẤY LẠI CÓ KẺ VẪN PHẢI LÀM ĐỂ RỒI RỒI NƯƠNG NHỜ NÓ MÀ THOÁT RA KHỎI KHỐN CỤC MÀ THÀNH TỰU SỰ NGHIỆP (DĨ NHIÊN LÀ NGHIỆP THẾ GIAN) CỦA THÂN NGƯỜI, NGOÀI RA CÒN CÁC GIỐNG LOÀI MÀ CƠ THỂ CHÚNG LẠI CÓ THỂ NƯƠNG NƠI CÁC VẬT THỰC Ô UẾ ĐỂ MÀ SINH TRƯỞNG THÀNH TỰU - ĐẤY GỌI LÀ SỰ TƯƠNG ĐỐI CỦA PHÁP THẾ ĐỀ (THẾ GIAN ĐẶT RA).

HAY NHƯ ÔNG ĐẶT MỘT VÍ DỤ KHÁC THÂN NGƯỜI NHƯ TÚI PHÂN NHƯNG BÊN TRONG LẠI CHỨA VÀNG, BỎ VÀNG HAY LẤY VÀNG RỒI TẨY UẾ ĐỂ DÙNG LÀ DO Ở CHÍNH ÔNG => CHÍNH BẢN THÂN NHỮNG VÍ DỤ ẤY CHO ÔNG THẤY ĐẤY, CHÚNG CHỈ LÀ NHỮNG VÍ DỤ ĐỂ NÓI VỀ MỘT VẤN ĐỀ - DÙNG NÓ ĐỂ TẠM DIỄN TẢ CHO VẤN ĐỀ MÀ KHÓ CÓ THỂ DÙNG LỜI LẼ HÌNH DUNG CHỨ NÓ ĐÂU PHẢI CHỈ CHO TẬN CHÂN THẬT GỐC RỄ VẤN ĐỀ MUỐN DIỄN BÀY => SỰ VĂN VẺ CỦA CÁI MÀ ÔNG GỌI LÀ ĐẠI THỪA CŨNG TƯƠNG TỰ NHƯ THẾ, MÀ CÀNG NÓI LẠI CÀNG ĐI XA GỐC.

MÀ THÔI. ĐI LAN MAN QUÁ RỒI.
 
Tôi thích cái dòng ông viết mà tôi cho in đỏ đậm.

Bàn về các vấn đề dưới tôi sẽ không bàn tiếp, chỉ tập trung ở dòng trắng tôi cho tô đậm: ông thấy sự mâu thuẫn trong lời nói và hành động của những con người mang chiếc áo gọi là pháp phục của người xuất gia. Tôi không rảnh để lưu tâm đến họ, tôi chỉ lưu tâm/tìm tòi/trải nghiệm/kiểm chứng những thứ được cho là giáo pháp do ĐỨC GOTAMA TRUYỀN TRAO. VỚI KẺ NGOẠI ĐẠO NHƯ TÔI HỌ LÀ NHỮNG CON NGƯỜI KHOÁT TRÊN MÌNH NHỮNG TẤM Y PHỤC CÓ MÀU SẮC VÀ TÊN GỌI DÙNG CHO NHỮNG NGƯỜI TU HÀNH, CHỨ VIỆC HỌ CÓ PHẢI LÀ NGƯỜI TU HÀNH KHÔNG TÔI KHÔNG THỂ NÀO BIẾT CHẮC ĐƯỢC, VẬY SAO TÔI PHẢI BẬN TÂM VÌ HỌ NẾU HỌ CÓ MÂU THUẪN TRONG LỜI NÓI VÀ HÀNH ĐỘNG TRONG KHI NGAY CHÍNH BẢN THÂN TÔI CŨNG CÓ ĐẦY RẪY NHỮNG VẤN ĐỀ CỦA RIÊNG MÌNH.

VỀ QUYỂN LĂNG NGHIÊM, TÔI CŨNG ĐÃ NÓI, SAU 3 LẦN ĐỌC VỚI CÁC KHOẢNG THỜI GIAN GIÃN CÁCH DÀI, TÔI VẪN CÒN NGHI VẤN VỚI MỘT SỐ ĐIỂM CHỨ CHƯA HOÀN TOÀN ĐỒNG Ý VỚI NÓ. NHƯNG NHỮNG CÁI KHÔNG CÒN NGHI VẤN NỮA THÌ NẮM CHẮC VỮNG VÀNG.

BÀN VỀ QUAN ĐIỂM CỦA ÔNG VỀ CHÉN CƠM LẪN CỨT, ĐẤY LÀ ÔNG DÙNG NGÔN NGỮ THẾ GIAN VỐN DĨ LÀ TỒN TẠI HẠN CHẾ TƯƠNG ĐỐI VÀ DỄ BỊ PHẢN LẬT => ĐỐI VỚI ÔNG CHÉN CƠM LẪN CỨT THÌ PHẢI ĐỔ BỎ, THÂN NGƯỜI VỚI THẦN TRÍ BÌNH THƯỜNG KHÓ THỂ THỌ DỤNG ĐƯỢC, NHƯNG VIỆC KHÓ ĐẤY LẠI CÓ KẺ VẪN PHẢI LÀM ĐỂ RỒI RỒI NƯƠNG NHỜ NÓ MÀ THOÁT RA KHỎI KHỐN CỤC MÀ THÀNH TỰU SỰ NGHIỆP (DĨ NHIÊN LÀ NGHIỆP THẾ GIAN) CỦA THÂN NGƯỜI, NGOÀI RA CÒN CÁC GIỐNG LOÀI MÀ CƠ THỂ CHÚNG LẠI CÓ THỂ NƯƠNG NƠI CÁC VẬT THỰC Ô UẾ ĐỂ MÀ SINH TRƯỞNG THÀNH TỰU - ĐẤY GỌI LÀ SỰ TƯƠNG ĐỐI CỦA PHÁP THẾ ĐỀ (THẾ GIAN ĐẶT RA).

HAY NHƯ ÔNG ĐẶT MỘT VÍ DỤ KHÁC THÂN NGƯỜI NHƯ TÚI PHÂN NHƯNG BÊN TRONG LẠI CHỨA VÀNG, BỎ VÀNG HAY LẤY VÀNG RỒI TẨY UẾ ĐỂ DÙNG LÀ DO Ở CHÍNH ÔNG => CHÍNH BẢN THÂN NHỮNG VÍ DỤ ẤY CHO ÔNG THẤY ĐẤY, CHÚNG CHỈ LÀ NHỮNG VÍ DỤ ĐỂ NÓI VỀ MỘT VẤN ĐỀ - DÙNG NÓ ĐỂ TẠM DIỄN TẢ CHO VẤN ĐỀ MÀ KHÓ CÓ THỂ DÙNG LỜI LẼ HÌNH DUNG CHỨ NÓ ĐÂU PHẢI CHỈ CHO TẬN CHÂN THẬT GỐC RỄ VẤN ĐỀ MUỐN DIỄN BÀY => SỰ VĂN VẺ CỦA CÁI MÀ ÔNG GỌI LÀ ĐẠI THỪA CŨNG TƯƠNG TỰ NHƯ THẾ, MÀ CÀNG NÓI LẠI CÀNG ĐI XA GỐC.

MÀ THÔI. ĐI LAN MAN QUÁ RỒI.
tml nói có lý về ví dụ tao đưa. Đúng là đối với tao thì không thể ăn được, nhưng với người ở cảnh khốn cùng biết đâu họ vẫn ăn, hoặc con gián con trùng nó vẫn tiêu thụ được. Con kền kền, con giòi còn ăn xác thối kìa :-" 8-} b-(

Tao chỉ nói đơn giản thôi, xét về lịch sử, thời điểm xuất hiện, tác giả, văn phong & nội dung, có quá nhiều lý do để tao ngày càng tin rằng tao nên tránh xa tụi Đại Thừa. Kiếp người hữu hạn, tao không có thời gian để gạn đục khơi trong đâu. Dù gì tao thấy bộ Pali vẫn "an toàn" hơn. Như tao đã nói thì ngay cả chùa chiền & văn tự Pali biết đâu ảnh hưởng Đại Thừa đã len lỏi vào rất nhiều rồi mà tao không nhận ra. :-" 8-} b-( Cũng may tao còn ở level rất thấp, nên những sự sai khác từ vi tế tới đại đồng tiểu dị gì gì đó chắc chưa ảnh hưởng lớn. Nhưng biết đâu về định hướng lâu dài nếu không cảnh giác sớm tao lại uổng phí lần nữa cơ hội rùa mù đút bọng cây này mà chẳng tích lũy thêm được gì hữu ích8-X [-O< ^:)^
.
 
Sửa lần cuối:
Nói thật tao thấy chữ in hoa & kiểu bold đọc rất là mệt mắt. Khi người ta thật sự quan tâm lời mày nói, người ta sẽ đọc rất kỹ không sót câu chữ nào đâu. Theo tao nếu mày có tôn trọng đối phương thì nên nghĩ tới cảm nhận của họ một chút.

ok có thể tao chấp vào "Hình Tướng/Phương Pháp Tu Tập ở mức độ nào đó." Ý tao là tao tin rằng Buddha khuyến khích đa số người ta xuất gia nếu có thể, sống đời viễn ly, độc cư, khất thực. Buddha sống ở ngoài rừng. Đó chính là khổ hạnh rồi, còn đòi như thế nào mới là hạnh kham nhẫn đây? Tao vẫn cho rằng một trong các lý do Buddha đề cao phẩm chất nổi bật của Ca Diếp là khổ-hạnh-đệ-nhất là vì ông ấy giữ Giới rất đầy đủ & mẫu mực theo đúng Trung Đạo mà Phật dạy.

Tao nhớ là có ngài Kiều Trần Như mới là cao tuổi nhất, thường dẫn đầu tăng đoàn khi khất thực, nhưng khi nghe thuyết pháp lại ngồi sau Xá Lợi Phất & Mục Kiền Liên, vì tự thấy đạo hạnh không bằng họ thì phải. Cho nên lý do mày đưa ra, Ca Diếp là "người đệ tử đã bước vào cánh cửa giải thoát, người đệ tử lớn, có tiếng nói và uy vọng lớn, tuổi đạo đủ lớn đủ để tập hợp tất cả các chúng thánh đệ tử lại trong kì kết tập kinh điển đầu tiên" có vẻ không thuyết phục lắm. Biết đâu có vị A-la-hán nào đó tuổi tác còn cao hơn Ca Diếp ở thời điểm Phật vừa tạ thế thì sao?

Tao có nói "một trong những nguyên nhân tăng đoàn bắt đầu chia rẽ là vấn đề giữ Giới", chứ đâu có nói "THEO CÁCH ÔNG DIỄN ĐẠT THÌ CHỈ RIÊNG VIỆC GIỮ GIỚI LÀ NGUYÊN NHÂN DUY NHẤT ĐƯA GIÁO PHÁP MẠT KỲ"? Hay là do tao không gõ chữ in & bold giống mày nên mày đọc lớt phớt thế?

Thứ nhất, kinh Pali xuất hiện từ rất sớm, trước Công Nguyên. Tất nhiên nó không phải nguyên thủy 100% lời Phật thuyết, nhưng có thể tin rằng nó được bảo tồn khá đầy đủ ở Srilanka, chứ không phải tan tác gầy dựng gần như từ số 0 như kinh Đại Thừa.

Thứ 2, bộ A-hàm chỉ có bản Hán ngữ, từ đó đặt ra nhiều nghi vấn về tính nguyên bản của nó.

Thứ 3, trước khi Phật giáo Ấn Độ lâm kiếp nạn vào khoảng thế kỷ 5-6 sau Công Nguyên, thì đã có những bộ kinh Pali tồn tại mấy trăm năm qua mấy lần kết tập rồi. Sau Công Nguyên kinh Đại Thừa mới bắt đầu manh nha xuất hiện, từ những thứ như là Trung Quán Tông, Duy Thức Tông,.... của Đại Thừa á. Nguồn gốc của kinh Đại Thừa gần như rất mơ hồ, trong khi kinh Pali ít nhất còn có căn cứ về sử liệu.

Thứ 4, văn phong và nội dung. Cái này qua nay nói nhiều lần rồi. Mày có thể đọc link tao đưa Nguyên Thủy Chơn Như xem họ phản biện nguồn gốc & nội dung kinh Đại Thừa & các công án xem đúng sai thế nào.

Thiền Tông xưng là truyền từ Ca Diếp, A Nan xuống, mà sao xuất hiện những "đại sư" nói lời ngông cuồng, tối nghĩa, coi Phật như chổi quét nhà, như que gạt cứt (nguyên văn). Đã bao giờ chính Phật nói những lời kiểu như vậy? Phật dạy thế nào về cách nói & nội dung nói cho đúng Chánh Ngữ? Nói theo ngôn ngữ bây giờ thì lời nói của Phật luôn hòa nhã, tế nhị, thông cảm, vị tha. Bọn "đại sư" đó là ai mà nói năng không hề giống học trò Phật, theo chuẩn giao tiếp của người phàm phu cũng không đạt nữa là. Vậy tao nghi ngờ giá trị & tính chính danh của Thiền Tông TQ cũng đâu phải là cực đoan & võ đoán đâu nhỉ?
Đầu tiên, tôi nhận lỗi ở dòng tôi cho in đậm. Đúng là ông ghi việc giữ giới là một trong những nguyên nhân gây chia rẽ tăng đoàn. Xin lỗi ông. Nhưng cũng nhờ nó tôi bổ sung thêm các một thời gian lẫn các sự kiện quan trọng cũng như những nguyên nhân đưa đến sự suy vi và không rõ nên tin vào đâu của những con người muốn tìm hiểu/thâm nhập/thực hành và tự kiểm chứng Phật giáo

Ngược lên vấn đề Ngài Ca Diếp. Những gì tôi viết về lí do Ngài được Đức Gotama chọn làm người lãnh đạo Tăng đoàn cũng được tôi ghi rõ là những điều trên cộng với những lí do khác mà chúng ta biết được lưu lại trong kinh điển hoặc không biết và không được lưu lại, và những lí do ông đưa ra cũng thế. Còn về tuổi tác thì tôi nêu rõ là tuổi đạo - tính theo mùa an cư. Mà cũng như ông nói, tuổi đạo của Ngài A Nhã Kiều Trần Như vẫn lớn hơn Ngài Ca Diếp, thế thì tới vấn đề nắm rõ cốt tủy giáo lí tu hành đến giải thoát - ông gọi là đạo hạnh => chúng ta đi đến giai thoại truyền tâm ấn - lại dính đến cái khía cạnh tông phái thiền tông => đây là những nghi vấn mà dùng ví dụ chén cơm đi, tôi sẽ đổi nó xuống thành bụi cho nho nhã hơn - từ đây chến cơm đã có phủ 1 lớp bụi rồi.

Về vấn về kinh điển thì như đề cập với ông rồi đấy vào khoảng giai đoạn thế kỉ thứ 7 ở Ấn Độ đã có sự phân hóa rồi, và trong giai đoạn này thì có sự kiện lịch sử là Đường Huyền Trang đi sang Ấn để học tập và đem kinh đển về Trung Hoa => cho nên cái gọi là Đại Thừa/Mật Tông/lẫn các hình tướng Bồ Tát hay sự phân hóa đã bắt đầu xuất hiện tại chính trên đất Ấn rồi, và đương nhiên về sau ở ngay chính đất Trung Hoa lại tiếp tục bị phân nhánh => theo chu trình 4 giai đoạn không thể tránh khỏi, thêm một lớp bụi phủ lên chén cơm.

Rồi đến thế kỉ thứ 8 thì kho tàng kinh điển trên đất Ấn lại bị phá hoại tiêu hủy => trên đất Trung Hoa thì tiếp tục phân nhánh, tạo ra sự hỗn loạn nghi ngờ về nguồn góc các kinh điển, lại thêm một lớp bụi.

Cái cuối về vấn đề thiền tông thì tôi chỉ tính đến Ngài Huệ Năng thôi, còn những người sau đấy tôi không tiếp tục tìm hiểu nữa vì như ông nói nó có những thứ mà ông cho là ngông cuồng, lớp bụi lại dày tiếp.

Xét từ đấy đến nay chén cơm đó có bụi lẫn cơm, ông muốn làm sạch bụi để ăn hay vứt. Vứt thì ko cần để tâm nữa, ăn thì thổi bụi ra, cần công sức, hay như chỗ cơm còn trắng nguyên một mảng - Tứ Đế, Tứ Niệm Xứ - ăn chút lót dạ cho qua cơn đói để tiếp tục hành trình, còn lại thì bỏ cho những loài có thể lọc lựa kiên nhẫn nuôi dưỡng thân tâm.

Kết đi, về Nguyên Thủy Chơn Như phân tích về "NGUỒN GỐC" CỦA CÁI GỌI LÀ KINH ĐIỂN ĐẠI THỪA VÀ CÔNG ÁN. TÔI SẼ KHÔNG ĐI THEO ĐƯỜNG LỐI ĐÓ MÀ TÔI ĐI TÌM Ý NGHĨA CHÂN THẬT (Nội Dung) NÀO CÓ TRONG BỘ KINH ĐẤY VÀ NHỮNG CÁI NÀO KHÔNG CHÂN THẬT THÌ LOẠI BỎ NHƯ.

Như cmt trước đã nói ngôn ngữ là phương tiện có tính hạn chế tương đối và bản chất dễ bị lật phản được mượn để tạm chỉ cho ta thấy gốc tánh của vấn đề, ta chỉ tìm ý nghĩa cốt lõi chân thật như khi Ngài Ca Diếp nhìn thấy bông hoa nơi tay Đức Gotama, và bài kệ khi truyền trao thì thay đổi về ngữ chứ nghĩa nó bảo trụ
 
tml nói có lý về ví dụ tao đưa. Đúng là đối với tao thì không thể ăn được, nhưng với người ở cảnh khốn cùng biết đâu họ vẫn ăn, hoặc con gián con trùng nó vẫn tiêu thụ được. Con kền kền, con giòi còn ăn xác thối kìa :-" 8-} b-(

Tao chỉ nói đơn giản thôi, xét về lịch sử, thời điểm xuất hiện, tác giả, văn phong & nội dung, có quá nhiều lý do để tao ngày càng tin rằng tao nên tránh xa tụi Đại Thừa. Kiếp người hữu hạn, tao không có thời gian để gạn đục khơi trong đâu. Dù gì tao thấy bộ Pali vẫn "an toàn" hơn. Như tao đã nói thì ngay cả chùa chiền & văn tự Pali biết đâu ảnh hưởng Đại Thừa đã len lỏi vào rất nhiều rồi mà tao không nhận ra. :-" 8-} b-( Cũng may tao còn ở level rất thấp, nên những sự sai khác từ vi tế tới đại đồng tiểu dị gì gì đó chắc chưa ảnh hưởng lớn. Nhưng biết đâu về định hướng lâu dài nếu không cảnh giác sớm tao lại uổng phí lần nữa cơ hội rùa mù đút bọng cây này mà chẳng tích lũy thêm được gì hữu ích8-X [-O< ^:)^
Vậy thì ăn góc cơm còn sạch là Tứ Đế và Tứ Niệm Xứ đi. Các vấn đề được giải quyết. Chúng ta đứng gần gốc cây nên ko rõ hình tướng của thân cây, nãy giờ cùng nhau đi ra xa một chút để có thể thu được bóng tượng của cây, giờ lại về gốc. Như thế tự tại. :big_smile:
 
Nhìn cho kỹ dòng tôi cho in đậm, đó là chính tay ông đánh lên. Hạnh ĐẦU ĐÀ CỦA NGÀI CA DIẾP THEO NHƯ CMT TÔI GHI RẤT RÕ RÀNG => ĐƯỢC ĐỨC GOTAMA TÁN DƯƠNG VÀ KHEN NGỢI, NHƯNG ĐỨC GOTAMA CŨNG KHÔNG KHUYẾN KHÍCH CÁC ĐỆ TỬ KHÁC MÙ QUÁNG ĐI THEO HẠNH CỦA VỊ ĐẠI ĐỆ TỬ NÀY MÀ KHUYẾN KHÍCH NHỮNG ĐỆ TỬ MÌNH TU HÀNH THEO TRUNG ĐẠO PHÙ HỢP VỚI CĂN CƠ KHUYNH HƯỚNG NGHIỆP LỰC CỦA MÌNH SAO CHO DỄ CHUYỂN HÓA NÓ NHẤT => CHỨ TÔI KHÔNG NÓI CÁI VIỆC KHỔ HẠNH ĐẦU ĐÀ CỦA NGÀI LÀ CỰC ĐOAN - CHẤP VÀO DANH TỰ VÀ HÌNH TƯỚNG - NHƯ ÔNG ĐÃ THOÁNG CHỐC THỂ HIỆN NÓ Ở CÁI CMT: "Không phải tự nhiên mà Buddha để cho một A-la-hán khổ hạnh đệ nhất lãnh đạo tăng đoàn"

=> VẬY THÌ HIỂU NHƯ THẾ NÀO LÀ TU HÀNH THEO TRUNG ĐẠO PHÙ HỢP THEO CĂN CƠ NGHIỆP LỰC SAO CHO DỄ DÀNG CHUYỂN HÓA NÓ NHẤT?!

ÔNG CÓ LẼ TỪNG NGHE BÀI KINH VỀ VIỆC MỘT VỊ THÁNH ĐỆ TỬ ĐẮC A LA HÁN CỦA ĐỨC GOTAMA KHI HƯỚNG DẪN TU TẬP CHO 2 VỊ TỲ KHEO - 1 VỊ LÀM NGHỀ XỬ LÝ XÁC CHẾT TRƯỚC KHI GIA NHẬP TĂNG ĐOÀN, 1 VỊ THƯỜNG XUYÊN THỔI LỬA NHÓM BẾP TRƯỚC KHI GIA NHẬP TĂNG ĐOÀN - VỊ ĐÃ ĐẮC A LA HÁN ẤY HƯỚNG DẪN CHO TỲ KHEO TỪNG XỬ LÝ XÁC PHƯƠNG PHÁP QUÁN NIỆM HƠI THỞ, HƯỚNG DẪN CHO TỲ KHEO TỪNG THỔI LỬA NHÓM BẾP PHÁP QUÁN BẤT TỊNH => QUÁ TRÌNH TU TẬP HƯỚNG VỀ GIẢI THOÁT CỦA HAI VỊ TRÊN BỊ CHƯỚNG NGẠI CHO ĐẾN KHI VỊ THÁNH ĐỆ TỬ ĐẮC A LA HÁN CÙNG 2 TỲ KHEO TRÊN ĐẾN TRÌNH BÀY VỚI ĐỨC GOTAMA VỀ NHỮNG CHƯỚNG NGẠI TRONG VIỆC TU HÀNH, ĐỨC GOTAMA TÙY THUẬN QUÁN SÁT CĂN CƠ NGHIỆP LỰC CỦA 2 TỲ KHEO VÀ HƯỚNG DẪN HỌ CŨNG NHƯ VỊ THÁNH ĐỆ TỬ NHƯ SAU:

VỚI TỲ KHEO TỪNG LÀM NGHỀ XỬ LÝ XÁC, ĐÃ TỪ LÂU QUEN VỚI CÁC BẤT TỊNH UẾ TẠP TỪ THÂN NÀY THÌ NÊN TU PHÁP QUÁN BẤT TỊNH. CÒN VỚI TỲ KHEO THƯỜNG LÀM CÔNG VIỆC THỔI LỬA NHÓM BẾP, DO THƯỜNG XUYÊN ĐIỀU CHUYỂN HƠI THỞ CŨNG NHƯ KIỂM SOÁT MỨC ĐỘ CỦA NÓ NÊN TU PHÁP QUÁN HƠI THỞ => CẢ HAI VỊ TỲ KHEO SAU KHI TU HÀNH TRUNG ĐẠO THEO CĂN CƠ NGHIỆP LỰC PHÙ HỢP VỚI BẢN THÂN ĐÃ MAU CHÓNG TINH TIẾN TRÊN CON ĐƯỜNG HƯỚNG ĐẾN GIẢI THOÁT VÀ ĐẠT ĐẾN QUẢ VỊ A LA HÁN TRONG MỘT THỜI GIAN NGẮN.

LẠI NỮA, TRONG SUỐT THỜI GIAN GIAN ĐỨC GOTAMA TẠI THẾ TRUYỀN TRAO CHÁNH PHÁP, GIAI ĐOẠN ĐẦU CHỈ PHẦN ĐÔNG CÁC ĐỆ TỬ XUẤT GIA GIA NHẬP TĂNG ĐOÀN CỦA NGÀI, VIỄN LY CÁC DỤC NHIỄM DO ĐỜI SỐNG TẠI GIA TRÓI, XA LÌA CÁC LỢI DƯỠNG THẾ TỤC VÀ HÀNH TRÌ MIÊN MẬT VIỆC TU TẬP MỚI CHỨNG ĐẮC CÁC TẦNG THÁNH QUẢ. NHƯNG KHI GIÁO PHÁP CỦA NGÀI ĐƯỢC LƯU BỐ RỘNG RÃI TRONG RỘNG RÃI CÁC TẦNG LỚP XÃ HỘI THỜI BẤY GIỜ TỪ SÁT ĐẾ LỢI CHO ĐẾN THỦ ĐÀ LA/BÀ LA MÔN ĐẾN CẢ PHỆ XÁ => THÌ CHỈ CẦN NHỮNG AI TU TẬP THỰC HÀNH ĐÚNG CHÁNH PHÁP VỚI TÂM THANH TỊNH HƯỚNG ĐẾN GIẢI THOÁT ĐỀU CÓ THỂ ĐẮC CÁC TẦNG THÁNH QUẢ.

DÙ CHO KẺ ẤY LÀ BẬC ĐẾ VƯƠNG NHƯ BIMBISARA VÀ AJATASHATRU SỐNG NƠI LẦU VÀNG ĐIỆN NGỌC CŨNG NHƯ THẾ - CÓ THỂ ÔNG SẼ NÓI BIMBISARA SAU KHI BỊ CON MÌNH LÀ AJATASHATRU BẮT GIAM VÀO CUỐI ĐỜI RỒI SỐNG TRONG NGỤC TÙ MỚI CHỨNG THÁNH, HAY AJATASHATRU CHƯA CHỨNG ĐẮC THÁNH QUẢ => XIN THƯA TRONG SUỐT QUÁ TRÌNH SỐNG CỦA MÌNH KHI CÒN TẠI VỊ BIMBISARA ĐÃ ĐƯỢC TIẾP THU GIÁO PHÁP CỦA ĐỨC GOTAMA, THỰC HÀNH NÓ NHƯ QUÁ TRÌNH RÓT NƯỚC VÀO MỘT VẬT CHỨA TRONG MỘT MÔI TRƯỜNG SỐNG MÀ ÔNG CHẤP TRƯỚC GỌI LÀ NHÀ CAO CHÙA LỚN VỚI BẢN TÂM THANH TỊNH VÀ ĐẾN CUỐI ĐỜI ÔNG KHI TÚC NGHIỆP HOÀN MÃN, QUÁ TRÌNH TU TẬP ĐÃ CHÍN MÙI THÌ QUẢ TRỔ SANH.

CÒN VỚI AJATASHATRU, SAU KHI PHẠM TỘI ÁC GIẾT CHA MÌNH, ÔNG ĂN NĂN HỐI HẬN VÀ HƯỚNG VỀ PHẬT PHÁP VỚI TÂM THANH TỊNH CÙNG SỰ XÁM HỐI, NĂNG LỰC TU HÀNH ẤY ĐỦ ĐỂ KHIẾN ÔNG MỘT BẬC ĐẾ VƯƠNG SỐNG TRONG NHUNG LỤA CÓ THỂ CHỨNG ĐƯỢC SƠ QUẢ TU ĐÀ HOÀN, NHƯNG NGHIỆP LỰC CỦA HÀNH VI CỐ TÌNH GIẾT CHA VỚI TÂM DỤC NHIỄM ĐÊ HÈN CỘNG VỚI SỰ "HỐI HẬN" TRONG ÔNG ĐÃ KHIẾN ÔNG KHÔNG THỂ ĐẮC THÁNH QUẢ => NHƯNG CHỦNG TỬ GIÁC NGỘ VẪN TRỔ SANH VÀ NẢY MẦM MỘT CÁCH LỚN MẠNH TRONG ÔNG KHI ÔNG CÒN ĐANG Ở NGÔI VỊ ĐẾ VƯƠNG.

Từ những gì tôi vừa nêu, chỉ rõ ra cho ông thấy rằng, một hành giả với tâm thanh tịnh thuần nhất miên mật, tu hành chăm chỉ thì dù sống trong Hoàng cảnh và môi trường sống nào đều có thể chứng đắc các quả vị giải thoát - QUAN TRỌNG NHẤT LÀ CHỌN ĐÚNG PHƯƠNG PHÁP TU HÀNH PHÙ HỢP VỚI BẢN THÂN. Dĩ nhiên môi trường hoàn cảnh là các mối chướng ngại to lớn trói buộc loài hữu tình bước đến giải thoát, cho nên giáo pháp của ĐỨC GOTAMA VÌ ĐỂ THUẬN LỢI NHẤT CHO CHÚNG SINH ĐI ĐẾN GIẢI THOÁT MÀ "HẠN CHẾ" ĐẾN MỨC LỚN NHẤT CÁC CHƯỚNG DUYÊN ĐÓ, NHƯNG CŨNG KHÔNG VÌ ĐÓ MÀ BÁM CHẤP VÀO NÓ => NÊN KHI ÔNG NÓI: {Ví dụ đơn giản, hồi Buddha tại thế, ông ấy có ở nhà cao, chùa to, có chân ngôn mật ngữ, có pháp khí, có lễ tế không, hay chính Buddha luôn cực lực phản đối ~ thứ đó của ngoại đạo?} Tôi đồng ý với ông (tất nhiên ở những thứ tôi biết/nắm vững chắc. Về lễ tế tôi cực lực phản đối, còn về nhánh giáo pháp Mật Tông -chân ngôn mật ngữ/pháp khí thuộc ngoài tầm phạm vi mà tôi quan tâm cũng như muốn tìm hiểu) và cũng vì thế tôi nhắc cho ông để ông biết và nhớ lại, khi ông nói: Không phải tự nhiên mà Buddha để cho một A-la-hán khổ hạnh đệ nhất lãnh đạo tăng đoàn => Ngài Ca Diếp lãnh đạo tăng đoàn không phải vì ngài là một "VỊ A LA HÁN KHỔ HẠNH ĐỆ NHẤT" mà là bởi ngài là người đệ tử đã bước vào cánh cửa giải thoát, người đệ tử lớn, có tiếng nói và uy vọng lớn, tuổi đạo đủ lớn đủ để tập hợp tất cả các chúng thánh đệ tử lại trong kì kết tập kinh điển đầu tiên để lưu lại kho tàng giáo pháp mà ĐỨC GOTAMA ĐÃ TRUYỀN TRAO, VÀ CÒN NHỮNG LÍ DO KHÁC ĐÃ ĐƯỢC ĐỀ CẬP LẪN KHÔNG ĐƯỢC ĐỀ CẬP TRONG KINH ĐIỂN. CÓ THỂ THẤY NGAY SAU KÌ KẾT TẬP KINH ĐIỂN ĐẦU TIÊN KẾT THÚC, NGÀI ĐÃ TRUYỀN TRAO QUYỀN LÃNH ĐẠO TĂNG ĐOÀN CHO NGÀI A NAN.

LẠI BÀN TIẾP KHI ĐỀ CẬP ĐẾN NGÀI CA DIẾP LẪN NGÀI A NAN, ÔNG VÀ TÔI HAY NHIỀU NGƯỜI CÓ BIẾT VỀ PHẬT GIÁO Ở MỨC NHẤT ĐỊNH ĐỀU BIẾT RẰNG HAY VỊ ẤY LÀ HAI VỊ TỔ THIỀN TÔNG ĐẦU TIÊN CỦA ẤN ĐỘ CŨNG NHƯ TRUNG HOA => NHÁNH PHẬT GIÁO BẮC TRUYỀN ĐẾN TRUNG HOA.

Cuối cùng cũng như tôi đã nói và ông cũng đã đề cập, chúng ta không biết được tất cả 100% các vấn đề, vì thế CHO NÊN TRƯỚC KHI TIN - THẬM CHÍ KHI KHÔNG TIN HOẶC PHỦ NHẬN MỘT VẤN ĐỀ - THÌ PHẢI TÌM HIỂU CHO TƯỜNG TẬN/TRẢI NGHIỆM/KIỂM CHỨNG NÓ.
tôi chưa đọc. nhưng bạn trình bày bài viết như vậy chắc cũng muốn như thế.
nói chuyện online ko gặp mặt mà bác lại bị tâm sân nó dắt mũi.
...
 
tôi chưa đọc. nhưng bạn trình bày bài viết như vậy chắc cũng muốn như thế.
nói chuyện online ko gặp mặt mà bác lại bị tâm sân nó dắt mũi.
...
Ấy, bạn quên là tôi đã từng nhiều lần nói xác định rồi sao, bản thân tôi là một kẻ ngoại đạo vẫn còn nhiều Dục nhiễm, mà kiên cố nhất lại là Dục nhiễm về Sắc.

Về tâm sân ư, tôi lúc nào cũng nhận biết sự hiện hữu của nó nơi thân tâm này, có lúc nhận biết sớm ngay lúc nó phát khởi, thường lúc chậm chạp đến giai đoạn nó phát triển. Còn vấn đề sân dắt ai - ai dắt sân... cứ xem tôi như một đối tượng pháp để quán sát cho công cuộc tu tập của chính bản thân bạn.

Chúc bạn tinh tiến trên con đường đang hướng đến. :big_smile:
 
Sửa lần cuối:
Cho mình hỏi ở nhà, có cách nào vẫn thiền được ko nhỉ?
Mình bị vấn đề tạp niệm nhiều quá, mỗi lần nhắm mắt là nghĩ bậy bạ hay nghĩ về cs, công việc, mệt vc
Mục đích thiền là để lắng nghe bản thân, sống chậm lại.
Những phiền não đó là những gì có thật trong tâm trí mày, đâu phải ai lén bỏ vô mà gọi là "bậy bạ"? :)) Sống đời tại gia thì đầu óc dễ bị quấy nhiễu là chuyện dĩ nhiên rồi.

Tao không nói mày xuất gia. Tao nói mày cố gắng thực hiện 10 điều Thiện ngày một nhiều hơn và tập thiền Tứ Niệm Xứ.

Nếu việc hành thiền tiến bộ tích cực, mày sẽ thấy những phiền não kia cũng bình thường thôi. Tất nhiên vạn sự khởi đầu nan. Hành thiền là việc tế nhị diễn ra trong đầu óc, nên cực kỳ khó khăn, dễ lạc đường. Mày sống đời đạo đức, có kỷ luật, thì tâm trí mày cũng quen với "khuôn khổ", khi thiền có thể mày sẽ dễ định hướng nó tiến bộ. Tao nghe nói mấy người sống buông thả thì đầu óc của họ cũng vậy, khi thiền dễ sa vào cuồng loạn.
.
 
Sửa lần cuối:
Cảm ơn mày nhiều lắm.
Kiểu như tao suy nghĩ quá nhiều đó, nên mỗi lần nhắm mắt để ngủ thì dm suy nghĩ nó cứ dồn tới tấp, chịu đéo được nhiệt.
Sẵn cho tao hỏi m có tài liệu gì về thiền Tứ Niệm Xứ ko?
có đầy trên mạng, ví dụ link này 10. Kinh Niem Xu Mày search một hồi sẽ ra file pdf dễ đọc hơn :D Tao đang trả lời tml @Cõi Mộng nên mày tự kiếm đi.
 
Đầu tiên, tôi nhận lỗi ở dòng tôi cho in đậm. Đúng là ông ghi việc giữ giới là một trong những nguyên nhân gây chia rẽ tăng đoàn. Xin lỗi ông. Nhưng cũng nhờ nó tôi bổ sung thêm các một thời gian lẫn các sự kiện quan trọng cũng như những nguyên nhân đưa đến sự suy vi và không rõ nên tin vào đâu của những con người muốn tìm hiểu/thâm nhập/thực hành và tự kiểm chứng Phật giáo

Ngược lên vấn đề Ngài Ca Diếp. Những gì tôi viết về lí do Ngài được Đức Gotama chọn làm người lãnh đạo Tăng đoàn cũng được tôi ghi rõ là những điều trên cộng với những lí do khác mà chúng ta biết được lưu lại trong kinh điển hoặc không biết và không được lưu lại, và những lí do ông đưa ra cũng thế. Còn về tuổi tác thì tôi nêu rõ là tuổi đạo - tính theo mùa an cư. Mà cũng như ông nói, tuổi đạo của Ngài A Nhã Kiều Trần Như vẫn lớn hơn Ngài Ca Diếp, thế thì tới vấn đề nắm rõ cốt tủy giáo lí tu hành đến giải thoát - ông gọi là đạo hạnh => chúng ta đi đến giai thoại truyền tâm ấn - lại dính đến cái khía cạnh tông phái thiền tông => đây là những nghi vấn mà dùng ví dụ chén cơm đi, tôi sẽ đổi nó xuống thành bụi cho nho nhã hơn - từ đây chến cơm đã có phủ 1 lớp bụi rồi.

Về vấn về kinh điển thì như đề cập với ông rồi đấy vào khoảng giai đoạn thế kỉ thứ 7 ở Ấn Độ đã có sự phân hóa rồi, và trong giai đoạn này thì có sự kiện lịch sử là Đường Huyền Trang đi sang Ấn để học tập và đem kinh đển về Trung Hoa => cho nên cái gọi là Đại Thừa/Mật Tông/lẫn các hình tướng Bồ Tát hay sự phân hóa đã bắt đầu xuất hiện tại chính trên đất Ấn rồi, và đương nhiên về sau ở ngay chính đất Trung Hoa lại tiếp tục bị phân nhánh => theo chu trình 4 giai đoạn không thể tránh khỏi, thêm một lớp bụi phủ lên chén cơm.

Rồi đến thế kỉ thứ 8 thì kho tàng kinh điển trên đất Ấn lại bị phá hoại tiêu hủy => trên đất Trung Hoa thì tiếp tục phân nhánh, tạo ra sự hỗn loạn nghi ngờ về nguồn góc các kinh điển, lại thêm một lớp bụi.

Cái cuối về vấn đề thiền tông thì tôi chỉ tính đến Ngài Huệ Năng thôi, còn những người sau đấy tôi không tiếp tục tìm hiểu nữa vì như ông nói nó có những thứ mà ông cho là ngông cuồng, lớp bụi lại dày tiếp.

Xét từ đấy đến nay chén cơm đó có bụi lẫn cơm, ông muốn làm sạch bụi để ăn hay vứt. Vứt thì ko cần để tâm nữa, ăn thì thổi bụi ra, cần công sức, hay như chỗ cơm còn trắng nguyên một mảng - Tứ Đế, Tứ Niệm Xứ - ăn chút lót dạ cho qua cơn đói để tiếp tục hành trình, còn lại thì bỏ cho những loài có thể lọc lựa kiên nhẫn nuôi dưỡng thân tâm.

Kết đi, về Nguyên Thủy Chơn Như phân tích về "NGUỒN GỐC" CỦA CÁI GỌI LÀ KINH ĐIỂN ĐẠI THỪA VÀ CÔNG ÁN. TÔI SẼ KHÔNG ĐI THEO ĐƯỜNG LỐI ĐÓ MÀ TÔI ĐI TÌM Ý NGHĨA CHÂN THẬT (Nội Dung) NÀO CÓ TRONG BỘ KINH ĐẤY VÀ NHỮNG CÁI NÀO KHÔNG CHÂN THẬT THÌ LOẠI BỎ NHƯ.

Như cmt trước đã nói ngôn ngữ là phương tiện có tính hạn chế tương đối và bản chất dễ bị lật phản được mượn để tạm chỉ cho ta thấy gốc tánh của vấn đề, ta chỉ tìm ý nghĩa cốt lõi chân thật như khi Ngài Ca Diếp nhìn thấy bông hoa nơi tay Đức Gotama, và bài kệ khi truyền trao thì thay đổi về ngữ chứ nghĩa nó bảo trụ
Ngay cả thân thế của Bồ Đề Đạt Ma cũng mập mờ. Ngoài những lời một chiều trong kinh văn TQ, tôi chưa thấy nghiên cứu lịch sử & khảo cổ nào khẳng định tiểu sử của ông ấy như cách người ta khẳng định được lai lịch của Đức Phật. Hơn 1000 năm từ khi Phật tạ thế đến khi BĐĐM xuất hiện trong kinh điển TQ, bao nhiêu lần kết tập xảy ra, bao nhiêu tông phái xuất hiện đều được ghi rõ, mà chẳng hề nhắc gì đến Thiền Tông Ấn Độ do Ca Diếp - Anan sáng lập, truyền 28 đời tới BĐĐM. Cho nên ngay cả tính chính danh của Thiền Tông Ấn Độ - TQ cũng vô cùng đáng ngờ.

Bạn nhấn mạnh đến giai đoạn sau Công Nguyên, còn tôi thì cứ nói về 500 năm sau khi Phật tịch diệt trước Công Nguyên. Một hồi 2 mình như ông nói gà bà nói vịt ấy nhỉ? 8-}

4 lần kết tập kinh điển đầu tiên trước CN, sau này chỉ còn kinh điển tiếng Pali lưu ở Srilanka nên không bị hủy hoại, thất thoát như ở Ấn Độ, có thể coi đó là những ghi chép gần nhất với những lời nguyên thủy Phật nói. Còn bộ A-hàm chỉ có bản Hán tạng không biết xuất hiện từ khi nào. Kinh Đại Thừa thì càng mơ hồ hơn về nguồn gốc, văn phong & nội dung cũng khác rất nhiều. Bạn nói "tôi chỉ tính đến Ngài Huệ Năng thôi, còn những người sau đấy tôi không tiếp tục tìm hiểu nữa vì như ông nói nó có những thứ mà ông cho là ngông cuồng, lớp bụi lại dày tiếp." thì tôi cũng vậy. Thời gian của tôi là hữu hạn nên tôi chỉ tạm tin tưởng những bộ kinh có lai lịch tương đối rõ ràng được sử sách công nhận. Còn những thứ lai lịch mập mờ như bộ A-hàm & kinh Đại Thừa thì xin miễn. :-" 8-} b-(

Hình như ý bạn nói rằng bạn tự tin với "bộ lọc" của mình, lấy Tứ Diệu Đế & Bát Chánh Đạo là cốt lõi, nên kinh Pali hay kinh Đại Thừa bạn đều không phân biệt, đều có thể gạn đục khơi trong, thổi hết bụi đi ăn phần cơm trắng. Như thế tôi mừng cho bạn.

Còn tôi thì hay tham chữ, ngộ chữ, không tự tin lắm mình đã vững căn bản (nếu đã vững vàng chắc tôi đã là bậc hữu học), :)) nên tôi tìm hiểu những tài liệu có vẻ "an toàn" hơn. Chưa kể những nội dung cốt lõi thì có vẻ các bộ kinh nói tương tự nhau, nhưng những chiết giải vi tế, sâu xa thì rất sai khác. Sau này lỡ tôi tiến bộ được tới level cao, nếu bây giờ tôi định hướng sai có phải lúc đó càng đi xa càng lầm lạc hơn ko? Lại nói chữ tương tự, Phật nói thời Tượng Pháp thì đó đã không còn là chính pháp nữa rồi. Cùng một vấn đề các tài liệu nói tương tự nhau không có nghĩa họ cùng nói về một điều giống nhau, phải ko nhỉ? :-" 8-} b-(
.
 
Sửa lần cuối:
Ngay cả thân thế của Bồ Đề Đạt Ma cũng mập mờ. Ngoài những lời một chiều trong kinh văn TQ, tôi chưa thấy nghiên cứu lịch sử & khảo cổ nào khẳng định tiểu sử của ông ấy như cách người ta khẳng định được lai lịch của Đức Phật. Hơn 1000 năm từ khi Phật tạ thế đến khi BĐĐM xuất hiện trong kinh điển TQ, bao nhiêu lần kết tập xảy ra, bao nhiêu tông phái xuất hiện đều được ghi rõ, mà chẳng hề nhắc gì đến Thiền Tông Ấn Độ do Ca Diếp - Anan sáng lập, truyền 28 đời tới BĐĐM. Cho nên ngay cả tính chính danh của Thiền Tông Ấn Độ - TQ cũng vô cùng đáng ngờ.

Bạn nhấn mạnh đến giai đoạn sau Công Nguyên, còn tôi thì cứ nói về 500 năm sau khi Phật tịch diệt trước Công Nguyên. Một hồi 2 mình như ông nói gà bà nói vịt ấy nhỉ? 8-}

4 lần kết tập kinh điển đầu tiên trước CN, sau này chỉ còn kinh điển tiếng Pali lưu ở Srilanka nên không bị hủy hoại, thất thoát như ở Ấn Độ, có thể coi đó là những ghi chép gần nhất với những lời nguyên thủy Phật nói. Còn bộ A-hàm chỉ có bản Hán tạng không biết xuất hiện từ khi nào. Kinh Đại Thừa thì càng mơ hồ hơn về nguồn gốc, văn phong & nội dung cũng khác rất nhiều. Bạn nói "tôi chỉ tính đến Ngài Huệ Năng thôi, còn những người sau đấy tôi không tiếp tục tìm hiểu nữa vì như ông nói nó có những thứ mà ông cho là ngông cuồng, lớp bụi lại dày tiếp." thì tôi cũng vậy. Thời gian của tôi là hữu hạn nên tôi chỉ tạm tin tưởng những bộ kinh có lai lịch tương đối rõ ràng được sử sách công nhận. Còn những thứ lai lịch mập mờ như bộ A-hàm & kinh Đại Thừa thì xin miễn. :-" 8-} b-(

Hình như ý bạn nói rằng bạn tự tin với "bộ lọc" của mình, lấy Tứ Diệu Đế & Bát Chánh Đạo là cốt lõi, nên kinh Pali hay kinh Đại Thừa bạn đều không phân biệt, đều có thể gạn đục khơi trong, thổi hết bụi đi ăn phần cơm trắng. Như thế tôi mừng cho bạn.

Còn tôi thì hay tham chữ, ngộ chữ, không tự tin lắm mình đã vững căn bản (nếu đã vững vàng chắc tôi đã là bậc hữu học), :)) nên tôi tìm hiểu những tài liệu có vẻ "an toàn" hơn. Chưa kể những nội dung cốt lõi thì có vẻ các bộ kinh nói tương tự nhau, nhưng những chiết giải vi tế, sâu xa thì rất sai khác. Sau này lỡ tôi tiến bộ được tới level cao, nếu bây giờ tôi định hướng sai có phải lúc đó càng đi xa càng lầm lạc hơn ko? Lại nói chữ tương tự, Phật nói thời Tượng Pháp thì đó đã không còn là chính pháp nữa rồi. Cùng một vấn đề các tài liệu nói tương tự nhau không có nghĩa họ cùng nói về một điều giống nhau, phải ko nhỉ? :-" 8-} b-(
Bởi chính lí do trên, nên sáng nay tôi mới có cái cmt gửi chốt đến ông bạn.
Vậy thì ăn góc cơm còn sạch là Tứ Đế và Tứ Niệm Xứ đi. Các vấn đề được giải quyết. Chúng ta đứng gần gốc cây nên ko rõ hình tướng của thân cây, nãy giờ cùng nhau đi ra xa một chút để có thể thu được bóng tượng của cây, giờ lại về gốc. Như thế tự tại. :big_smile:
Chén cơm đã bị bụi bẩn thì không thể làm cho sạch hoàn toàn trở lại. Và chính chúng ta phải chọn ăn một phần, ăn hết hay dứt khoát không ăn.
 
Ấy, bạn quên là tôi đã từng nhiều lần nói xác định rồi sao, bản thân tôi là một kẻ ngoại đạo vẫn còn nhiều Dục nhiễm, mà kiên có nhất lại là Dục nhiễm về Sắc.

Về tâm sân ư, tôi lúc nào cũng nhận biết sự hiện hữu của nó nơi thân tâm này, có lúc nhận biết sớm ngay lúc nó phát khởi, thường lúc chậm chạp đến giai đoạn nó phát triển. Còn vấn đề sân dắt ai - ai dắt sân... cứ xem tôi như một đối tượng pháp để quán sát cho công cuộc tu tập của chính bản thân bạn.

Chúc bạn tinh tiến trên con đường đang hướng đến. :big_smile:
hoặc đơn giản khả năng thẩm mỹ của chú là con số 0
 
Đầu tiên, tôi nhận lỗi ở dòng tôi cho in đậm. Đúng là ông ghi việc giữ giới là một trong những nguyên nhân gây chia rẽ tăng đoàn. Xin lỗi ông. Nhưng cũng nhờ nó tôi bổ sung thêm các một thời gian lẫn các sự kiện quan trọng cũng như những nguyên nhân đưa đến sự suy vi và không rõ nên tin vào đâu của những con người muốn tìm hiểu/thâm nhập/thực hành và tự kiểm chứng Phật giáo

Ngược lên vấn đề Ngài Ca Diếp. Những gì tôi viết về lí do Ngài được Đức Gotama chọn làm người lãnh đạo Tăng đoàn cũng được tôi ghi rõ là những điều trên cộng với những lí do khác mà chúng ta biết được lưu lại trong kinh điển hoặc không biết và không được lưu lại, và những lí do ông đưa ra cũng thế. Còn về tuổi tác thì tôi nêu rõ là tuổi đạo - tính theo mùa an cư. Mà cũng như ông nói, tuổi đạo của Ngài A Nhã Kiều Trần Như vẫn lớn hơn Ngài Ca Diếp, thế thì tới vấn đề nắm rõ cốt tủy giáo lí tu hành đến giải thoát - ông gọi là đạo hạnh => chúng ta đi đến giai thoại truyền tâm ấn - lại dính đến cái khía cạnh tông phái thiền tông => đây là những nghi vấn mà dùng ví dụ chén cơm đi, tôi sẽ đổi nó xuống thành bụi cho nho nhã hơn - từ đây chến cơm đã có phủ 1 lớp bụi rồi.

Về vấn về kinh điển thì như đề cập với ông rồi đấy vào khoảng giai đoạn thế kỉ thứ 7 ở Ấn Độ đã có sự phân hóa rồi, và trong giai đoạn này thì có sự kiện lịch sử là Đường Huyền Trang đi sang Ấn để học tập và đem kinh đển về Trung Hoa => cho nên cái gọi là Đại Thừa/Mật Tông/lẫn các hình tướng Bồ Tát hay sự phân hóa đã bắt đầu xuất hiện tại chính trên đất Ấn rồi, và đương nhiên về sau ở ngay chính đất Trung Hoa lại tiếp tục bị phân nhánh => theo chu trình 4 giai đoạn không thể tránh khỏi, thêm một lớp bụi phủ lên chén cơm.

Rồi đến thế kỉ thứ 8 thì kho tàng kinh điển trên đất Ấn lại bị phá hoại tiêu hủy => trên đất Trung Hoa thì tiếp tục phân nhánh, tạo ra sự hỗn loạn nghi ngờ về nguồn góc các kinh điển, lại thêm một lớp bụi.

Cái cuối về vấn đề thiền tông thì tôi chỉ tính đến Ngài Huệ Năng thôi, còn những người sau đấy tôi không tiếp tục tìm hiểu nữa vì như ông nói nó có những thứ mà ông cho là ngông cuồng, lớp bụi lại dày tiếp.

Xét từ đấy đến nay chén cơm đó có bụi lẫn cơm, ông muốn làm sạch bụi để ăn hay vứt. Vứt thì ko cần để tâm nữa, ăn thì thổi bụi ra, cần công sức, hay như chỗ cơm còn trắng nguyên một mảng - Tứ Đế, Tứ Niệm Xứ - ăn chút lót dạ cho qua cơn đói để tiếp tục hành trình, còn lại thì bỏ cho những loài có thể lọc lựa kiên nhẫn nuôi dưỡng thân tâm.

Kết đi, về Nguyên Thủy Chơn Như phân tích về "NGUỒN GỐC" CỦA CÁI GỌI LÀ KINH ĐIỂN ĐẠI THỪA VÀ CÔNG ÁN. TÔI SẼ KHÔNG ĐI THEO ĐƯỜNG LỐI ĐÓ MÀ TÔI ĐI TÌM Ý NGHĨA CHÂN THẬT (Nội Dung) NÀO CÓ TRONG BỘ KINH ĐẤY VÀ NHỮNG CÁI NÀO KHÔNG CHÂN THẬT THÌ LOẠI BỎ NHƯ.

Như cmt trước đã nói ngôn ngữ là phương tiện có tính hạn chế tương đối và bản chất dễ bị lật phản được mượn để tạm chỉ cho ta thấy gốc tánh của vấn đề, ta chỉ tìm ý nghĩa cốt lõi chân thật như khi Ngài Ca Diếp nhìn thấy bông hoa nơi tay Đức Gotama, và bài kệ khi truyền trao thì thay đổi về ngữ chứ nghĩa nó bảo trụ
Bởi chính lí do trên, nên sáng nay tôi mới có cái cmt gửi chốt đến ông bạn.

Chén cơm đã bị bụi bẩn thì không thể làm cho sạch hoàn toàn trở lại. Và chính chúng ta phải chọn ăn một phần, ăn hết hay dứt khoát không ăn.
ok ok người anh em thiện lành. Coi như bạn đã chốt sổ vấn đề rồi mà tôi còn lẵng nhẵng shot cuối mới thôi :-" 8-} b-(

Sẵn tiện hỏi thăm bạn tập Thiền tới đâu rồi, có thấy vọng tưởng gì chưa, có thấy luồng nhiệt khí lưu chuyển trong người hay mở luân xa luân loạn gì chưa? :)) =P~<:-P

Hình avatar là hình bản mặt của bạn ấy huh? Sao cạo đầu mặc áo nâu giống Phật tử quá vậy? Từ khi tôi chiêm nghiệm về sự không thích chùa chiền nhà thờ của em bồ cũ, tôi "ngộ ra" rất nhiều điều, nên giờ tôi cũng vậy. Tôi cũng mắc cười cái vụ pháp danh của Thích tử. Hồi đó Buddha đâu có đặt pháp danh cho ai đâu nhỉ?
.
 
Sửa lần cuối:
ok ok người anh em thiện lành. Coi như bạn đã chốt sổ vấn đề rồi mà tôi còn lẵng nhẵng shot cuối mới thôi :-" 8-} b-(

Sẵn tiện hỏi thăm bạn tập Thiền tới đâu rồi, có thấy vọng tưởng gì chưa, có thấy luồng nhiệt khí lưu chuyển trong người hay mở luân xa luân loạn gì chưa? :)) =P~<:-P

Hình avatar là hình bản mặt của bạn ấy huh? Sao cạo đầu mặc áo nâu giống Phật tử quá vậy? Từ khi tôi chiêm nghiệm về sự không thích chùa chiền nhà thờ của em bồ cũ, tôi "ngộ ra" rất nhiều điều, nên giờ tôi cũng vậy. Tôi cũng mắc cười cái vụ pháp danh của Thích tử. Hồi đó Buddha đâu có đặt pháp danh cho ai đâu nhỉ?
Ầy, tôi nào có hành thiền, đã nói nhiều lần: tôi sống/trải nghiệm/nghiệm chứng như rót nước vào vật chứa, nên ba cái mới nhiệt khí/luân xa bá láp gì đó tôi có biết chi. Còn vọng tưởng thì thường nhìn thấy nó có thể ngay khi nó khởi, hay chậm chạp khi nó đã phát triển... chỉ đơn giản thế thôi.

Avatar thì chính là cái bản mặt tôi đấy, cạo đầu vì sở thích mát mẻ và tiết kiệm kinh tế/lại thoải mái không bị ngứa do bị gàu vân vân và mây mây.... cái áo đấy là áo thun của thằng gojek nó phát

Về mấy cái pháp danh ấy hả, tôi chả quan tâm tìm hiểu, nhưng mà có một topic hình như tôi có nói sơ về cái chữ Thích bắt nguồn từ dồng họ Shakya, mấy ông thầy có vẻ thích cái họ đó, nên đặt họ đồng loạt kiểu con Phật này kia theo tư tưởng thế gian... đấy là theo kiểu tôi nghĩ. Cũng chẳng cần đi sâu.
 
Ầy, tôi nào có hành thiền, đã nói nhiều lần: tôi sống/trải nghiệm/nghiệm chứng như rót nước vào vật chứa, nên ba cái mới nhiệt khí/luân xa bá láp gì đó tôi có biết chi. Còn vọng tưởng thì thường nhìn thấy nó có thể ngay khi nó khởi, hay chậm chạp khi nó đã phát triển... chỉ đơn giản thế thôi.

Avatar thì chính là cái bản mặt tôi đấy, cạo đầu vì sở thích mát mẻ và tiết kiệm kinh tế/lại thoải mái không bị ngứa do bị gàu vân vân và mây mây.... cái áo đấy là áo thun của thằng gojek nó phát

Về mấy cái pháp danh ấy hả, tôi chả quan tâm tìm hiểu, nhưng mà có một topic hình như tôi có nói sơ về cái chữ Thích bắt nguồn từ dồng họ Shakya, mấy ông thầy có vẻ thích cái họ đó, nên đặt họ đồng loạt kiểu con Phật này kia theo tư tưởng thế gian... đấy là theo kiểu tôi nghĩ. Cũng chẳng cần đi sâu.
Câu hỏi tu từ thôi chứ vụ pháp danh tui biết rõ mà. Thích Ca là phiên âm chữ Shakya họ của Phật. Tụi lố lăng nói rằng chỉ cần 1/2 là mãn nguyện rồi. Thế là đặt cho nhau Thích Hành Lạc, Thích Lỗ Đông,.... búa lua xua :-" 8-} b-(

Tất nhiên tôi hiểu việc so sánh rót nước vào vật chứa chỉ là bạn ví von, ý tại ngôn ngoại. Ngoài ra có câu chuyện ví von tương tự. Nếu vật chứa đựng đầy tro thì rót nước bao lâu mới lọc hết tro? Sao không đổ hết tro đi, rửa sạch vật chứa rồi rót nước sạch vào, hoặc thậm chí bỏ luôn vật chứa đó, chuyển qua nơi rộng lớn hơn, tương tự câu chuyện nắm muối bỏ vào ly nước & cũng nắm muối đó bỏ vào giếng á?
.
 
Sửa lần cuối:
Ông hành thiền quán với chánh niệm thì việc quái gì phải quan tâm đến luồng nhiệt khí được huyệt Dũng Tuyền ở hai bàn chân hấp thu.

Mục đích của Việc thiền quán và chánh niệm trước tiên là để nhận biết rõ thật tướng các sự vật hiện tượng xảy ra trong ngoài thân, nhìn thấu bản chất sinh/diệt liện tục của chúng, thấu tỏ được bản chất cấu tạo nên chúng lẫn quá trình gồm các điều kiện đưa đến việc chúng tàn hoại => mục đích là để tâm nhận rõ ràng bản chất giả hợp tạm bợ, không thường còn, luôn luôn biến đổi của mọi sự vật hiện tượng đã/đang/sẽ diễn ra trong và ngoài thân này đưa đến BƯỚC ĐẦU TIÊN GIÚP HÀNH GIẢ CHỨNG THỰC ĐƯỢC CÁC KHÁI NIỆM VỀ KHỔ/TẬP/DIỆT/ĐẠO, KHAI MỞ TUỆ GIÁC.

THIỀN CỦA PHẬT GIÁO KHÔNG HƯỚNG ĐẾN VIỆC ĐẠT ĐƯỢC CÁC NĂNG LỰC THẦN KỲ TRONG NGOÀI THÂN, KHÔNG HƯỚNG TRỤ TÂM THỨC CỦA HÀNH GIẢ VÀO MỘT CÕI GIỚI VI DIỆU ĐẸP ĐẼ NÀO, KHÔNG HƯỚNG VÀ KHUYẾN KHÍCH HÀNH GIẢ MONG CẦU GẶP ĐƯỢC CÁC THỨ ẢO MỘNG, SẮC TƯỚNG, TRẠNG THÁI, HAY MỘT ĐẤNG QUYỀN NĂNG NÀO... NẾU HÀNH THIỀN PHẬT GIÁO ĐỂ MONG CẦU ĐẠT ĐẾN NHỮNG THỨ TRÊN THÌ THÔI CHUYỂN SANG HỌC CÁC PHƯƠNG PHÁP DU GIÀ HAY HỌC THIỀN ĐỂ VẬN KHÍ LUYỆN VÕ, CHỮA BỆNH ĐI. HOẶC ĐI HỌC LUYỆN BÙA LUYỆN PHÉP GÌ ẤY.

CHỌN CHO MÌNH MỘT ĐỐI TƯỢNG ĐỂ QUÁN SÁT, VÀ ĐỂ TÂM QUÁN SÁT CHỈ MỘT ĐỐI TƯỢNG ĐÓ. NẾU ĐÃ HÀNH THIỀN VÀ MẪN CẢM VỚI LUỒNG NHIỆT LƯU NHƯ ĐÃ ĐỀ CẬP, VẬY THÌ CHỌN ĐỐI TƯỢNG QUÁN SÁT LÀ MỘT THÀNH TỐ TRONG TỨ ĐẠI - LỬA (CHÍNH XÁC PHẢI LÀ NHIỆT: NÓNG/LẠNH/VỪA PHẢI). TẠM DỪNG HÀNH THIỀN MỘT THỜI GIAN ĐỂ HIỂU RÕ KHÁI NIỆM LỬA TRONG TỨ ĐẠI LÀ GÌ TRƯỚC, ĐỀ CỬ ĐỌC CÁCSÁCH SAU: KINH THỦ LĂNG NGHIÊM, VI DIỆU PHÁP TOÁT YẾU (PHẦN CUỐI ĐỀ CẬP VỀ CÁC ĐỀ MỤC HÀNH THIỀN).

TẬP THIỀN TỐT NHẤT CÓ THẦY HƯỚNG DẪN, HÀNH THIỀN NHẬP MÔN VÀ AN TOÀN NHẤT THẬT SỰ KHUYẾN KHÍCH HỌC VIPASSANA (đã sửa lỗi chính tả)
Tôi thiền theo cách ko bám chấp vào bất cứ thứ gì, thả trôi mọi dòng suy nghĩ. Suy nghĩ nào muốn khởi lên thì cứ khởi, t chỉ quan sát chứ ko chạy theo nó. Những suy nghĩ lúc ào ạt như con sóng, lúc lại vắng lặng như mặt hồ. Tôi chỉ mới tập thiền thôi, cao nhân chỉ giáo, tôi thiền theo pháp ấy có được ko hay nhất thiết phải có một chủ thể để bám vào nó ? Mong đợi sự hướng dẫn từ cao nhân.
 
Tôi thiền theo cách ko bám chấp vào bất cứ thứ gì, thả trôi mọi dòng suy nghĩ. Suy nghĩ nào muốn khởi lên thì cứ khởi, t chỉ quan sát chứ ko chạy theo nó. Những suy nghĩ lúc ào ạt như con sóng, lúc lại vắng lặng như mặt hồ. Tôi chỉ mới tập thiền thôi, cao nhân chỉ giáo, tôi thiền theo pháp ấy có được ko hay nhất thiết phải có một chủ thể để bám vào nó ? Mong đợi sự hướng dẫn từ cao nhân.
Đã cao nhân nào thì đời nào còn sục sạo trong cái ổ xàm xí đú này mà mày hỏi? :)) Đọc Tứ Niệm Xứ của Buddha rồi tự nỗ lực đi. Kinh nguyệt của tao là mấy vụ thiền định này nghe theo lời người ta dễ bị điên lắm. Tao cũng không tin mấy vụ thiền Minh Sát hay thiền Yoga.
.
 
Sửa lần cuối:
Đã cao nhân nào thì đời nào còn sục sạo trong cái ổ xàm xí đú này mà mày hỏi? :)) Đọc Tứ Niệm Xứ của Buddha rồi tự nỗ lực đi. Kinh nguyệt của tao là mấy vụ thiền định này nghe theo lời người ta dễ bị điên lắm. Tao cũng không tin mấy vụ thiền Minh Sát hay thiền Yoga.
tôi vẫn tin trong xam này vẫn có những bậc sáng suốt. như trong bùn lầy nhơ nhớp vẫn thỉnh thoảng có những đóa hoa sen. Công nhận bro nói tôi thấy đúng, t đọc trên mạng mỗi nơi lại nói một kiểu, một pháp lại diễn giải theo cách khác nhau. Suy đến tận cùng thì chứng ngộ vẫn là ở tại bản thân mình thôi chẳng trong mong gì ở người khác. Nhưng tôi vẫn mong tìm được những tinh hoa giúp cho cái tri kiến của t phát triển và con đường tâm linh này sẽ ngắn được một đoạn. tks bro nhé, có gì hay mong bro chỉ giáo.
 
Câu hỏi tu từ thôi chứ vụ pháp danh tui biết rõ mà. Thích Ca là phiên âm chữ Shakya họ của Phật. Tụi lố lăng nói rằng chỉ cần 1/2 là mãn nguyện rồi. Thế là đặt cho nhau Thích Hành Lạc, Thích Lỗ Đông,.... búa lua xua :-" 8-} b-(

Tất nhiên tôi hiểu việc so sánh rót nước vào vật chứa chỉ là bạn ví von, ý tại ngôn ngoại. Ngoài ra có câu chuyện ví von tương tự. Nếu vật chứa đựng đầy tro thì rót nước bao lâu mới lọc hết tro? Sao không đổ hết tro đi, rửa sạch vật chứa rồi rót nước sạch vào, hoặc thậm chí bỏ luôn vật chứa đó, chuyển qua nơi rộng lớn hơn, tương tự câu chuyện nắm muối bỏ vào ly nước & cũng nắm muối đó bảo vào giếng á?
Ông bạn đã nói rồi đấy => ý tại ngôn ngoại. Các ví dụ về muối/tro/sạch vẫn đang là ngôn của ông bạn. :feel_good:
 
Tôi thiền theo cách ko bám chấp vào bất cứ thứ gì, thả trôi mọi dòng suy nghĩ. Suy nghĩ nào muốn khởi lên thì cứ khởi, t chỉ quan sát chứ ko chạy theo nó. Những suy nghĩ lúc ào ạt như con sóng, lúc lại vắng lặng như mặt hồ. Tôi chỉ mới tập thiền thôi, cao nhân chỉ giáo, tôi thiền theo pháp ấy có được ko hay nhất thiết phải có một chủ thể để bám vào nó ? Mong đợi sự hướng dẫn từ cao nhân.
Đang hành thế nào tiếp tục như thế ấy
 
Ầy, tôi nào có hành thiền, đã nói nhiều lần: tôi sống/trải nghiệm/nghiệm chứng như rót nước vào vật chứa, nên ba cái mới nhiệt khí/luân xa bá láp gì đó tôi có biết chi. Còn vọng tưởng thì thường nhìn thấy nó có thể ngay khi nó khởi, hay chậm chạp khi nó đã phát triển... chỉ đơn giản thế thôi.

Avatar thì chính là cái bản mặt tôi đấy, cạo đầu vì sở thích mát mẻ và tiết kiệm kinh tế/lại thoải mái không bị ngứa do bị gàu vân vân và mây mây.... cái áo đấy là áo thun của thằng gojek nó phát

Về mấy cái pháp danh ấy hả, tôi chả quan tâm tìm hiểu, nhưng mà có một topic hình như tôi có nói sơ về cái chữ Thích bắt nguồn từ dồng họ Shakya, mấy ông thầy có vẻ thích cái họ đó, nên đặt họ đồng loạt kiểu con Phật này kia theo tư tưởng thế gian... đấy là theo kiểu tôi nghĩ. Cũng chẳng cần đi sâu.
Ông hành thiền quán với chánh niệm thì việc quái gì phải quan tâm đến luồng nhiệt khí được huyệt Dũng Tuyền ở hai bàn chân hấp thu.

Mục đích của Việc thiền quán và chánh niệm trước tiên là để nhận biết rõ thật tướng các sự vật hiện tượng xảy ra trong ngoài thân, nhìn thấu bản chất sinh/diệt liện tục của chúng, thấu tỏ được bản chất cấu tạo nên chúng lẫn quá trình gồm các điều kiện đưa đến việc chúng tàn hoại => mục đích là để tâm nhận rõ ràng bản chất giả hợp tạm bợ, không thường còn, luôn luôn biến đổi của mọi sự vật hiện tượng đã/đang/sẽ diễn ra trong và ngoài thân này đưa đến BƯỚC ĐẦU TIÊN GIÚP HÀNH GIẢ CHỨNG THỰC ĐƯỢC CÁC KHÁI NIỆM VỀ KHỔ/TẬP/DIỆT/ĐẠO, KHAI MỞ TUỆ GIÁC.

THIỀN CỦA PHẬT GIÁO KHÔNG HƯỚNG ĐẾN VIỆC ĐẠT ĐƯỢC CÁC NĂNG LỰC THẦN KỲ TRONG NGOÀI THÂN, KHÔNG HƯỚNG TRỤ TÂM THỨC CỦA HÀNH GIẢ VÀO MỘT CÕI GIỚI VI DIỆU ĐẸP ĐẼ NÀO, KHÔNG HƯỚNG VÀ KHUYẾN KHÍCH HÀNH GIẢ MONG CẦU GẶP ĐƯỢC CÁC THỨ ẢO MỘNG, SẮC TƯỚNG, TRẠNG THÁI, HAY MỘT ĐẤNG QUYỀN NĂNG NÀO... NẾU HÀNH THIỀN PHẬT GIÁO ĐỂ MONG CẦU ĐẠT ĐẾN NHỮNG THỨ TRÊN THÌ THÔI CHUYỂN SANG HỌC CÁC PHƯƠNG PHÁP DU GIÀ HAY HỌC THIỀN ĐỂ VẬN KHÍ LUYỆN VÕ, CHỮA BỆNH ĐI. HOẶC ĐI HỌC LUYỆN BÙA LUYỆN PHÉP GÌ ẤY.

CHỌN CHO MÌNH MỘT ĐỐI TƯỢNG ĐỂ QUÁN SÁT, VÀ ĐỂ TÂM QUÁN SÁT CHỈ MỘT ĐỐI TƯỢNG ĐÓ. NẾU ĐÃ HÀNH THIỀN VÀ MẪN CẢM VỚI LUỒNG NHIỆT LƯU NHƯ ĐÃ ĐỀ CẬP, VẬY THÌ CHỌN ĐỐI TƯỢNG QUÁN SÁT LÀ MỘT THÀNH TỐ TRONG TỨ ĐẠI - LỬA (CHÍNH XÁC PHẢI LÀ NHIỆT: NÓNG/LẠNH/VỪA PHẢI). TẠM DỪNG HÀNH THIỀN MỘT THỜI GIAN ĐỂ HIỂU RÕ KHÁI NIỆM LỬA TRONG TỨ ĐẠI LÀ GÌ TRƯỚC, ĐỀ CỬ ĐỌC CÁCSÁCH SAU: KINH THỦ LĂNG NGHIÊM, VI DIỆU PHÁP TOÁT YẾU (PHẦN CUỐI ĐỀ CẬP VỀ CÁC ĐỀ MỤC HÀNH THIỀN).

TẬP THIỀN TỐT NHẤT CÓ THẦY HƯỚNG DẪN, HÀNH THIỀN NHẬP MÔN VÀ AN TOÀN NHẤT THẬT SỰ KHUYẾN KHÍCH HỌC VIPASSANA (đã sửa lỗi chính tả)
Ủa rồi rốt cuộc người anh em thiện lành có tập thiền không? Thấy ở đầu topic tư vấn bà con nhiệt tình quá, không biết là kinh nghiệm thực chứng của bản thân hay là nhắc lại lời sách vở. :-" 8-} b-(
.
 
Sửa lần cuối:
Bạn tập vậy giống kiểu yoga, phong cách này tốt cho sức khỏe. Còn thiền Phật giáo thì đưa hành giả đi sâu hơn nữa, những tầng thứ nào mình cũng chưa tìm hiểu :D
 
Ủa rồi rốt cuộc người anh em thiện lành có tập thiền không? Thấy ở đầu topic tư vấn bà con nhiệt tình quá, không biết là kinh nghiệm thực chứng của bản thân hay là nhắc lại lời sách vở. :-" 8-} b-(
Đã từng quán sát thiền hành. Giờ thì đi rót nước.
 
Top